mǔ dān kāi bà dào qún fāng, yī zhǒng xiān pā gèng yì cháng
牡丹开罢到群芳,一种仙葩更异常。
yǔ yì fán yīng jī zé suì, fēng shū mì yè cuì líng zhǎng
雨浥繁英鸡帻碎,风梳密叶翠翎长。
wǔ qún piān ài fēn xīng xuè, xiào yè yīng zhī gū shè xiāng
舞裙偏爱分腥血,笑靥应知姑射香。
tíng yuàn kāi shí duō ài xī, mò jiào qiū xìn dào yín chuáng
庭院开时多爱惜,莫教秋信到银床。