pín jū què xuān zào, kuàng nǎi jìng xiàng mò
贫居雀喧噪,况乃静巷陌。
yè mián shuì bù chéng, kōng tíng wén lù dī
夜眠睡不成,空庭闻露滴。
páng yǒu yī bēi jiǔ, huān rán rú duì kè
旁有一杯酒,欢然如对客。
yuè guāng jiǔ yú míng, zhào de bǐ mò bái
月光久逾明,照得笔墨白。
píng shēng zhì shū huō, nán kě shì zī xī
平生志舒豁,难可似兹夕。
sì zhī dé zì biàn, suī láo bù wéi yì
四肢得自便,虽劳不为役。
gù rén shān zhōng zhù, shàn zhì huó shēn cè
故人山中住,善治活身策。
wǔ gǔ kǒu bù cháng, bǐ sēng gèng xián jì
五谷口不尝,比僧更闲寂。
wǒ jīn zàn dé ān, zì wèi tuō yōu qī
我今暂得安,自谓脱幽戚。
jūn shēn cháng xiāo yáo, rì yuè zhēng lǎo dé
君身长逍遥,日月争老得。