nì ruò cái yún báo zhuì shuāng, chūn cán dú zì diàn qún fāng
膩若裁雲薄綴霜,春殘獨自殿群芳。
méi zhuāng xiàng rì fēi fēi nuǎn, wán shàn yáo fēng shǎn shǎn guāng
梅妝向日霏霏暖,紈扇搖風閃閃光。
yuè pò zhào lái kōng jiàn yǐng, lù huá níng hòu gèng duō xiāng
月魄照來空見影,露華凝後更多香。
tiān shēng jié bái yí qīng jìng, hé bì yān hóng yìng dòng fáng
天生潔白宜清淨,何必殷紅映洞房。
hòu jiā wàn duǒ cù xiá dān, ruò bìng shuāng lín sù yàn nán
侯家萬朵簇霞丹,若並霜林素艷難。
hé yǐng zhǐ yìng tiān jì yuè, fēn xiāng duō shì wǎn zhōng lán
合影只應天際月,分香多是畹中蘭。
suī ráo bǎi huì zhēng xiān fā, hái zài sān chūn xiàng hòu cán
雖饒百卉爭先發,還在三春向後殘。
xiǎng dé huì lín píng cǐ kǎn, kěn jiāng róng luò yì lái kàn
想得惠林憑此檻,肯將榮落意來看。