yáng xióng cí fù jǔ tiān wén, wàn lǐ yóu chuáng zhào sāi yún
揚雄詞賦舉天聞,萬里油幢照塞雲。
pú yè fēng xī jǐ qiān qí, yī shí yíng zhe hàn jiāng jūn
僕射峰西幾千騎,一時迎著漢將軍。
jīng qí yǎo yǎo yàn xiāo xiāo, chūn jǐn qióng shā xuě wèi xiāo
旌旗杳杳雁蕭蕭,春盡窮沙雪未消。
liào dé jiān kūn shòu xuān hòu, shǐ zhī gōng zhǔ yǐ guī cháo
料得堅昆受宣後,始知公主已歸朝。
suī yán qióng běi hǎi yún zhōng, shǔ guó dāng shí shì bù tóng
雖言窮北海雲中,屬國當時事不同。
jiǔ xìng rú jīn jǐn chén qiè, guī qī nà kěn dài qiū fēng
九姓如今盡臣妾,歸期那肯待秋風。
láo shān wàng duàn jué chén fēn, yàn yàn hé xī fú dì yún
牢山望斷絕塵氛,灩灩河西拂地雲。
shuí jiàn lǔ rú chí hàn jié, yù guān jiàng jǐn kè hán jūn
誰見魯儒持漢節,玉關降盡可汗軍。
shān chuān xiǎn yì jiē hú chén, qín hàn tú lái huò wèi zhēn
山川險易接胡塵,秦漢圖來或未真。
zì cǐ jǐn zhī biān sài shì, hé huáng gèng yù tuō hé rén
自此盡知邊塞事,河湟更欲托何人。
qín huáng wú cè jiàn cháng chéng, liú shì réng qióng běi lù bīng
秦皇無策建長城,劉氏仍窮北路兵。
ruò yù chán yú jiù yá zhàng, què yīng shāng tàn hàn gōng qīng
若遇單于舊牙帳,卻應傷嘆漢公卿。