yī shì bù jīng yíng, gū fēng zhǎng lǎo qíng
一事不經營,孤峰長老情。
wéi cān xiàng zǐ bǐng, ài shuō dào jūn xiōng
惟餐橡子餅,愛說道君兄。
chí ǒu xiāng lí jué, shān shén bái rì xíng
池藕香狸掘,山神白日行。
yòu wén xíng jiǎo yě, hé chǔ huà qún shēng
又聞行腳也,何處化群生。
zì xī xún shī rì, diān fēng jué dǐng tóu
自昔尋師日,顛峰絕頂頭。
suī wén bù xiāng sì, tè dì shǐ rén chóu
雖聞不相似,特地使人愁。
tíng shù xuě cuī cán, shàng yǒu bái xiǎn hóu
庭樹雪摧殘,上有白獮猴。
dà zāi fǎ zhōng lóng, qù qù bù kě liú
大哉法中龍,去去不可留。
cháng sī jiāng dào zhě, gāo lùn dì lú bàng
常思將道者,高論地爐傍。
yū tán wú shì wèi, yè shēn shān mù jiāng
迂談無世味,夜深山木僵。
xià shān zāo lí luàn, duō bìng wéi shēn cáng
下山遭離亂,多病惟深藏。
yī bié sān shí nián, yān shuǐ kōng máng máng
一別三十年,煙水空茫茫。
shí shuāng jì shùn shì, wú shī yì bú zhù
石霜既順世,吾師亦不住。
shān guì yǒu xīng xīng, kāng bǐ wú jù jù
杉桂有猩猩,糠秕無句句。
tǔ féi duō mèng jué, dào lǎo rú yīng rú
土肥多孟蕨,道老如嬰孺。
mò bǐ yōu tán huā, sī rén gèng nán yù
莫比優曇花,斯人更難遇。
bǎi qiān wàn yì jì, gòng tā wù jiāo shè
百千萬億偈,共他勿交涉。
suǒ yǐ nà lǎo rén, mì chuán yǔ jiā yè
所以那老人,密傳與迦葉。
wú shī dé cǐ fǎ, bù lùn jié bù jié
吾師得此法,不論劫不劫。
qù yǐ bù kě liú, wú zōng ruò wéi niè
去矣不可留,無蹤若為躡。