yī huí luò dì yī níng qīn, duō shì tú zhōng guò què chūn
一回落第一宁亲,多是途中过却春。
xīn huǒ bù xiāo shuāng bìn xuě, yǎn quán nán zhuó mǎn yī chén
心火不销双鬓雪,眼泉难濯满衣尘。
kǔ yín fēng yuè wéi tiān bìng, biàn shí gōng qīng wèi miǎn pín
苦吟风月唯添病,遍识公卿未免贫。
mǎ zhuàng jīn duō yǒu guān zhě, róng guī què xiào dú shū rén
马壮金多有官者,荣归却笑读书人。