chán yuán zǐ líng lài, fǎng fú rú zài mù
潺湲子陵瀨,髣髴如在目。
qī lǐ rén yǐ fēi, qiān nián shuǐ kōng lǜ
七里人已非,千年水空綠。
xīn ān jiāng shàng gū fān yuǎn, yīng zhú fēng lín wàn yú zhuǎn
新安江上孤帆遠,應逐楓林萬餘轉。
gǔ tái luò rì gòng xiāo tiáo, hán shuǐ wú bō gèng qīng qiǎn
古台落日共蕭條,寒水無波更清淺。
tái shàng yú gān bù fù chí, què lìng yuán niǎo xiàng rén bēi
台上漁竿不復持,卻令猿鳥向人悲。
tān shēng shān cuì zhì jīn zài, chí ěr xíng zhōu wǎn pō shí
灘聲山翠至今在,遲爾行舟晚泊時。