zhī yí jiān sǒu bàng, xián yǔ qíng rén huà
知疑奸叟謗,閒與情人話。
yóu shì bié shí dēng, bù mián tóng cǐ yè
猶是別時燈,不眠同此夜。
hán dēng yáng xiǎo yàn, chóng wū jīng chūn yǔ
寒燈揚曉焰,重屋驚春雨。
yīng xiǎng yuǎn xíng rén, lù féng ní nìng zǔ
應想遠行人,路逢泥濘阻。
dēng guāng zhào xū wū, yǔ yǐng xuán kōng bì
燈光照虛屋,雨影懸空壁。
yī xiàng yán xià shēng, yuǎn lái chóu chù dī
一向檐下聲,遠來愁處滴。
chǔ sēng huà jì miè, sú lǜ bǐ xū kōng
楚僧話寂滅,俗慮比虛空。
lài yǒu cán dēng yù, xiāng chuán hūn àn zhōng
賴有殘燈喻,相傳昏暗中。
yǔ shēng luàn dēng yǐng, míng miè zài kōng jiē
雨聲亂燈影,明滅在空階。
bìng wǎng wǔ yán zèng, zhī tóng wàn lǐ huái
並枉五言贈,知同萬里懷。