bái shuǐ biàn gōu chéng, qīng shān duì dù líng
白水遍溝塍,青山對杜陵。
qíng míng rén wàng hè, kuàng yě lù suí sēng
晴明人望鶴,曠野鹿隨僧。
gǔ liǔ lián cháo zhé, huāng dī dài cǎo bēng
古柳連巢折,荒堤帶草崩。
yīn qiáo quán fù xuě, pù liū bàn chuí bīng
陰橋全覆雪,瀑溜半垂冰。
dòu shǔ yáo sōng yǐng, yóu guī luò shí céng
斗鼠搖松影,游龜落石層。
sháo guāng piān bù dài, shuāi bài qiǎo xiāng réng
韶光偏不待,衰敗巧相仍。
guì shù céng zhēng zhé, lóng mén jǐ gòng dēng
桂樹曾爭折,龍門幾共登。
qín shī ruǎn xiào wèi, shī hé liǔ wú xīng
琴師阮校尉,詩和柳吳興。
shì bǐ qiú shū shàn, zhāng píng kàn huà yíng
舐筆求書扇,張屏看畫蠅。
bo lín kōng suì yuē, wèn guà dú wú zhēng
卜鄰空遂約,問卦獨無征。
tóu zú jīng wēi lù, shōu cái yù zhí shéng
投足經危路,收才遇直繩。
shǒu nóng qióng zì gù, xíng lè bìng hé néng
守農窮自固,行樂病何能。
yǎn zhì péng hāo wǎn, lín chuān jǐng qì chéng
掩帙蓬蒿晚,臨川景氣澄。
sà rán chéng yī sǒu, shuí gèng mù xiān téng
颯然成一叟,誰更慕鶱騰。