hàn tíng zān fú zào jīn zhāng, chū fú qūn xún fǎn shì xiāng. yǒng tuì néng wéi shū fù qù, guò gāng shì shèng cì gōng kuáng.
汉廷簪绂簉金张,初服逡巡返士乡。勇退能为疏傅去,过刚似胜次公狂。
tíng wú yǔn yè yuán fēi sǐ, qiū yàn cí cháo bù dài liáng. wán wù chá shí yuǎn zāi jiù, bù xū kōng rè jiǔ huí cháng.
庭梧陨叶元非死,秋燕辞巢不待凉。玩物察时远灾咎,不须空热九回肠。