fú lóng luó hàn wú rén shí, wàn lǐ rú yún shū nán běi. nán běi shān chuān bù kě qióng, yún qù yún lái zì wú jī.
伏龍羅漢無人識,萬里如雲倏南北。南北山川不可窮,雲去雲來自無跡。
cháo cí fèng quē xiàng dōng hú, shēn chéng yī yè qiū jiāng lú. dōng hú hé chǔ gèng qiú wǒ, bái yún qù jǐn qīng shān gū.
朝辭鳳闕向東湖,身乘一葉秋江蘆。東湖何處更求我,白雲去盡青山孤。
kāi lóu yè kàn shān tóu yuè, yuè sè hú guāng shè bīng xuě. sì míng tài bái xiàng zhēng róng, tiān dì xū kōng yī háo fà.
開樓夜看山頭月,月色湖光射冰雪。四明太白相崢嶸,天地虛空一毫髮。
lǎo fū piāo bó bēi péng gēn, xiāng féng yǐ qì sān shēng hún. rén kāi huǒ zhái bù kě zhù, tā nián tīng fǎ lái sōng mén.
老夫漂泊悲蓬根,相逢已契三生魂。人開火宅不可住,他年聽法來松門。