ěr lái huà gōng gōng huà huā, sú yǎn suǒ shí wéi fēn huá. mǔ dān bǎi huì hòng fēng dié, fú róng yuān yāng xiāng jiāo jiā.
爾來畫工工畫花,俗眼所識惟紛華。牡丹百卉鬨蜂蝶,芙蓉鴛鴦相交加。
dà wéi píng zhàng xiǎo juàn zhóu, duī hóng jī lǜ gōng shē. gāo rén piē jiàn fù yī xiào, fù nǚ xiǎo ér zhēng jīng kuā.
大為屏帳小捲軸,堆紅積綠供□奢。高人瞥見付一笑,婦女小兒爭驚誇。
wǒ ài yáng jūn huà shān shuǐ, yào zì xiōng zhōng yǒu miào lǐ. bā dōng wū xiá yuán yè míng, dòng tíng xiāo xiāng yàn qiū qǐ.
我愛楊君畫山水,要自胸中有妙理。巴東巫峽猿夜鳴,洞庭瀟湘雁秋起。
hào yuè míng hé wàn lǐ tiān, dàn mò sǎo chéng qǐng kè ěr. jiù yǔ jié jiāo sān shí nián, jīn lǎo ér guī shí qí zi.
皓月明河萬里天,淡墨掃成頃刻耳。舊與結交三十年,今老而歸識其子。
shì fù shì zi jiē shī rén, měi yī xiāng féng jiā jù xīn. xī fēng xiāo sì fù wèi zi, xiě cǐ qián zhāo zhāo shì zhēn.
是父是子皆詩人,每一相逢佳句新。西風蕭寺父謂子,寫此前朝朝士真。
zì yán huà shì zuò shī fǎ, zhuàng mào zhī wài guān jīng shén. hū shì lǎo fū duì míng jìng, xiāo rán xuě bìn wū shā jīn.
自言畫是作詩法,狀貌之外觀精神。忽似老夫對明鏡,翛然雪鬢烏紗巾。
yě tài chóu róng běn nán huà, wèn yán hé dé cǐ qí guài. dé zhū kǔ xīn shú zài shǒu, yǐng rén jīn fǔ yóu jī shè.
野態愁容本難畫,問言何得此奇怪。得諸苦心熟在手,郢人斤斧由基射。
yāo wéi bù yòng huáng jīn dài, xiàng hù zǐ páo pín yǐ mài. zhǐ xiāo jié shù zuò qiáo wēng, kàn shān dú lì cháng sōng xià.
腰圍不用黃金帶,象笏紫袍貧已賣。只消結束作樵翁,看山獨立長松下。
dà yáng jū shì zuì yuē rán, xiǎo yáng jū shì hū lái qián. méi jiān gèng zhe háo yī, piāo miǎo shī xiān réng jiǔ xiān.
大楊居士醉曰然,小楊居士呼來前。眉間更著□毫一,縹緲詩仙仍酒仙。
rǔ bù féng wǒ zuò jùn nián, cǐ zhí dāng chóu bǎi wàn qián. jīn jì wú cǐ wú kě yán, liáo fù zèng zhī gē yī piān.
汝不逢我作郡年,此直當酬百萬錢。今既無此無可言,聊復贈之歌一篇。