gù yuán píng shì zhǎng
故園平似掌。
rén shēng hé bì, wǔ líng xī shàng
人生何必,武陵溪上。
sān chǐ suō yī, zhē duàn hóng chén qiān zhàng
三尺蓑衣,遮斷紅塵千丈。
bù xué dōng shān gāo wò, yě bù shì lù mén zhǎng wǎng
不學東山高臥,也不似、鹿門長往。
jūn shì wàng
君試望。
yuǎn shān chù, bái yún wú yàng
遠山*處,白雲無恙。
zì chàng
自唱。
yī qǔ yú gē, jué wú fù dāng nián, quē hú bēi zhuàng
一曲漁歌,覺無復當年,缺壺悲壯。
lǎo jìng xī huáng, huàn jǐn píng shēng háo shuǎng
老境羲皇,換盡平生豪爽。
tiān shè sì shí jiā xīng, yào liú dài yōu rén qīng shǎng
天設四時佳興,要留待、幽人清賞。
huā yòu fàng
花又放。
mǎn yì yī gāo chūn làng
滿意一篙春浪。