strong lì shǐ lái yuán
歷史來源
strong 1 chū zì sì xìng, wèi xià yǔ de hòu yì, yǐ guó míng wèi shì. xiāng chuán dì shùn shí, gǔn de qī zǐ yīn mèng shí yì yǐ ér shēng yǔ, gù dì shùn biàn cì yǔ yǔ sì xìng. jù shì běn yuán hé xìng zuǎn jí xìng shì kǎo lüè suǒ zài, xiāng chuán xià yǔ de dì 5 shì sūn shào kāng zhōng xìng le xià shì hòu, céng bǎ zì jǐ zuì xiǎo de ér zi qū liè fēng yú yī gè jiào zēng de dì fāng, zài jīn shān dōng shěng cāng shān xiàn xī běi. shào kāng de zhè yī fáng zi sūn suǒ jiàn de zēng guó lì jīng xià shāng zhōu sān dài, dà yuē xiāng xí le jìn liǎng qiān nián, yī zhí dào chūn qiū shí dài, jí gōng yuán qián 567 nián cái bèi jǔ guó suǒ miè. zhè shí hòu, huái zhe wáng guó zhī tòng de tài zǐ wū chū bēn dào lín jìn de lǔ guó, bìng zài lǔ guó zuò le guān. qí hòu dài yòng yuán guó míng zēng wèi shì, hòu qù yì páng, biǎo shì lí kāi gù chéng, chēng céng shì, jiù cǐ shì shí dài dài chéng xí xià lái, yī zhí liú chuán dào jīn tiān.
1、出自姒姓,為夏禹的後裔,以國名為氏。相傳帝舜時,鯀的妻子因夢食薏苡而生禹,故帝舜便賜予禹姒姓。據《世本》、《元和姓纂》及《姓氏考略》所載,相傳夏禹的第5世孫少康中興了夏室後,曾把自己最小的兒子曲烈封於一個叫「鄫」的地方,在今山東省蒼山縣西北。少康的這一房子孫所建的鄫國歷經夏、商、周三代,大約相襲了近兩千年,一直到春秋時代,即公元前567年才被莒國所滅。這時候,懷着亡國之痛的太子巫出奔到鄰近的魯國,並在魯國做了官。其後代用原國名「鄫」為氏,後去邑旁,表示離開故城,稱曾氏,就此世時代代承襲下來,一直流傳到今天。
2 jù yǒu guān zī liào suǒ zài, wài zú huò wài xìng mào xìng, shǎo shù mín zú zhōng tǔ jiā yí miáo lí zú jūn yǒu cǐ xìng.
2、據有關資料所載,外族或外姓冒姓,少數民族中土家、彝、苗、黎族均有此姓。
dé xìng shǐ zǔ: qū liè zēng hóu. zài yuǎn gǔ dì shùn shí qī, gǔn de qī zǐ yīn mèng lǐ chī le yì yǐ ér shēng xià yǔ, dì shùn biàn cì yǔ sì xìng. xià yǔ de dì wǔ shì sūn shào kāng zhōng xìng xià shì hòu, céng bǎ yòu zǐ qū liè fēng yú zēng dì zài jīn shān dōng shěng cāng shān xiàn xī běi. cóng cǐ zēng guó lì jīng xià shāng zhōu sān dài, dà yuē xiāng xí le liǎng qiān duō nián, zhí dào chūn qiū shí dài cái bèi jǔ guó suǒ bìng miè. cǐ shí, huái zhe wáng guó zhī tòng de zēng guó tài zǐ wū, chū bēn yú lín jìn de lǔ guó wèi guān, qí hòu yì yǐ yuán guó míng zēng wèi shì, hòu qù diào yì páng, biǎo shì lí kāi gù chéng, chēng wèi céng shì. qū liè zēng hóu yě jiù chéng wèi le zēng xìng de dé xìng shǐ zǔ.
得姓始祖:曲烈(鄫侯)。在遠古帝舜時期,鯀的妻子因夢裡吃了薏苡而生下禹,帝舜便賜禹姒姓。夏禹的第五世孫少康中興夏室後,曾把幼子曲烈封於「鄫」地(在今山東省蒼山縣西北)。從此鄫國歷經夏、商、周三代,大約相襲了兩千多年,直到春秋時代才被莒國所並滅。此時,懷着亡國之痛的鄫國太子巫,出奔於鄰近的魯國為官,其後裔以原國名「鄫」為氏,後去掉邑旁,表示離開故城,稱為曾氏。曲烈(鄫侯)也就成為了曾姓的得姓始祖。
strong jiā zú míng rén
家族名人
strong céng diǎn: zì zi xī, yì chēng céng xī, chūn qiū shí qī lǔ guó wǔ chéng jīn wèi zhuāng xiāng nán wǔ chéng rén. céng cān zhī fù, kǒng mén dì zǐ qī shí èr xián zhī yī. yǔ yán huí zhī fù yán wú yáo mèng zǐ zhī fù mèng sūn jī děng bìng sì yú qū fù kǒng miào hòu bù de chóng shèng cí. lùn yǔ zài tā hé zǐ lù rǎn yǒu gōng xī huá shì zuò kǒng zǐ, tán gè rén zhì qù shí, tā kēng rán yī shēng, tíng zhǐ gǔ sè, shuō mù chūn shí jié, huàn shàng chūn zhuāng, hé wǔ liù wèi zhì tóng dào hé de chéng nián rén, dài shàng liù qī gè shào nián, qù yí hé lǐ xǐ xǐ zǎo, zài wǔ yú tái shàng chuī chuī fēng, rán hòu chàng gē huí lái. kǒng zǐ tīng hòu dà jiā zàn shǎng, kuì rán tàn yuē: nǐ hé wǒ xiǎng de yī yàng! lǔ guó dài fū jì wǔ zi sǐ, céng diǎn diào yàn yǐ qí mén ér gē, bèi chēng wèi lǔ zhī kuáng shì. 739 nián táng kāi yuán èr shí qī nián zhuī fēng sù bó. 1009 nián sòng dà zhōng xiáng fú èr nián jiā fēng lái wú hóu. 1530 nián míng jiā jìng jiǔ nián gǎi chēng xiān xián céng shì.
曾點:字子皙,亦稱曾皙,春秋時期魯國武城(今魏莊鄉南武城)人。曾參之父,孔門弟子七十二賢之一。與顏回之父顏無繇、孟子之父孟孫激等並祀於曲阜孔廟後部的崇聖祠。《論語》載他和子路、冉有、公西華侍坐孔子,談個人志趣時,他「鏗」然一聲,停止鼓瑟,說暮春時節,換上春裝,和五六位志同道合的成年人,帶上六七個少年,去沂河裡洗洗澡,在舞雩台上吹吹風,然後唱歌回來。孔子聽後大加讚賞,喟然嘆曰:你和我想的一樣!魯國大夫季武子死,曾點弔唁「倚其門而歌」,被稱為魯之狂士。739年(唐開元二十七年)追封「宿伯」。1009年(宋大中祥符二年)加封「萊蕪侯」。1530年(明嘉靖九年)改稱「先賢曾氏」。
zēng zǐ: jí céng cān, chūn qiū mò qī lǔ guó nán wǔ chéng jīn shān dōng shěng fèi xiàn rén, tā shì kǒng zǐ de dì zǐ, yǐ xiào zhe chēng. xiāng chuán dà xué shì tā suǒ zhe, bèi hòu shì rú jiā chēng wèi zōng shèng.
曾子:即曾參,春秋末期魯國南武城(今山東省費縣)人,他是孔子的弟子,以孝著稱。相傳《大學》是他所著,被後世儒家稱為「宗聖」。
céng tán: hàn dài quán líng rén. tuī jǔ wèi xiào lián, bài guān wèi shàng shū láng. yǒu wén tāo wǔ lüè zhī cái, guān lèi zhì tài cháng.
曾譚:漢代泉陵人。推舉為孝廉,拜官為尚書郎。有文韜武略之才,官累至太常。
céng yù: céng cān shí sān dài sūn èr zhī céng xū de zhǎng zi céng jiā de sūn zi, fú fēng jīn shǎn xī shěng xìng píng dōng nán rén. bài guān hàn yù shǐ dài fū.
曾玉:曾參十三代孫二支曾頊的長子、曾嘉的孫子,扶風(今陝西省興平東南)人。拜官漢御史大夫。
céng wàn: hàn zhèn nán jiāng jūn, céng lǜ bīng zhēng tǎo nán bù biān jìng, kāi tà le nán kāng jùn de jìng jiè. hòu bèi fēng wèi nán kāng yì shì.
曾萬:漢鎮南將軍,曾率兵征討南部邊境,開拓了南康郡的境界。後被封為南康逸士。
céng huī: céng pián cì zǐ céng qìng de sūn zi, rèn wú sàn qí cháng shì, zhèn nán jié dù yín qīng guāng lù dài fū guó zi jiān jì jiǔ jiān yù shǐ zhōng chéng.
曾輝:曾駢次子、曾慶的孫子,任吳散騎常侍,鎮南節度銀青光祿大夫、國子監祭酒兼御史中丞。
céng fāng: táng dài céng jīng rèn chéng xiāng xiàn lìng, dāng shí lǎo bǎi xìng wèi zhàng qì suǒ kǔ, céng fāng yòng yào lái jiē jì bǎi xìng. lái qiú yào de rén jiē lián bù duàn.
曾芳:唐代曾經任程鄉縣令,當時老百姓為瘴氣所苦,曾芳用藥來接濟百姓。來求藥的人接連不斷。
céng bù: běi sòng jiàn chāng jūn nán fēng jīn shǔ jiāng xī shěng rén, jiā yòu jìn shì, céng cān yǔ wáng ān shí biàn fǎ, rèn sān sī shǐ, zài huī zōng nián jiān wèi xiāng, zhǔ zhāng diào hé xīn jiù liǎng pài.
曾布:北宋建昌軍南豐(今屬江西省)人,嘉祐進士,曾參與王安石變法,任三司使,在徽宗年間為相,主張調和新舊兩派。
céng zào: jīn fú jiàn jìn jiāng rén, běi sòng mò nán sòng chū shī rén, néng shī wén, céng biān yǒu lèi shuō, yòu guǎng jí yǒu guān qiú jiào de wén xiàn zī liào, biān chéng dào shū.
曾慥:今福建晉江人,北宋末南宋初詩人,能詩文,曾編有《類說》,又廣輯有關遒教的文獻資料,編成《道樞》。
céng jǐ: jīn jiāng xī gàn zhōu rén, nán sòng shī rén, céng lì rèn jiāng xī zhè jiāng tí xíng. qí shī xué jiāng xī pài, fēng gé qīng juàn. lù yóu céng cóng tā xué shī.
曾幾:今江西贛州人,南宋詩人,曾歷任江西、浙江提刑。其詩學江西派,風格清雋。陸游曾從他學詩。
céng gǒng: běi sòng wén xué jiā, zì zi gù 10191083, nán fēng jīn shǔ jiāng xī shěng rén, shì chēng nán fēng xiān shēng. jiā yòu jìn shì, cháng fèng zhào biān xiào shǐ guān shū jí, guān zhì zhōng shū shè rén, céng wèi wáng ān shí suǒ tuī xǔ. sǎn wén píng yì shū huǎn, zhǎng yú xù shì shuō lǐ, jiǎng jiū zhāng fǎ jié gòu, wèi táng sòng bā dà jiā zhī yī, yǒu xiē wén zhāng duì dāng shí zài wèi zhě de yīn xún shǒu jiù biǎo shì bù mǎn, zhǔ zhāng zài hé hū xiān wáng zhī yì de qián tí xià duì fǎ zhì dù shù jìn xíng yī xiē gǎi yì gèng gé. yǒu yuán fēng lèi gǎo. lìng lóng píng jí yě tí wèi suǒ zuò.
曾鞏:北宋文學家,字子固(1019-1083),南豐(今屬江西省)人,世稱南豐先生。嘉祐進士,嘗奉詔編校史官書籍,官至中書舍人,曾為王安石所推許。散文平易舒緩,長於敘事說理,講究章法結構,為「唐宋八大家」之一,有些文章對當時在位者的因循守舊錶示不滿,主張在「合乎先王之意」的前提下對「法制度數」進行一些改易更革。有《元豐類稿》。另《隆平集》也題為所作。
céng lǔ: míng cháo shí xīn gàn rén, zì yòu hǎo xué, bó xué gǔ jīn, yǐ wén zì wén míng yú shí, hòu guān bài lǐ bù shì láng, zhe yǒu dà míng jí lǐ liú chuán yú shì.
曾魯:明朝時新淦人,自幼好學,博學古今,以文字聞名於時,後官拜禮部侍郎,著有《大明集禮》流傳於世。
céng qióng: jīn fú jiàn fǔ tián rén, míng dài jié chū de huà jiā, qí rén shàn huà rén xiàng, hào chēng rú jìng qǔ yǐng, miào de shén qíng. qí huà fǎ céng fēng xíng yī shí, dì zǐ zhòng duō qiě chū zhòng, bèi shí rén chēng wèi bō chén pài.
曾瓊:今福建甫田人,明代傑出的畫家,其人擅畫人像,號稱「如鏡取影,妙得神情」。其畫法曾風行一時,弟子眾多且出眾,被時人稱為「波臣派」。
céng xiǎn: míng jiāng sū shěng jiāng dū rén, jiā jìng jìn shì, yǐ yù shǐ xún fǔ shān dōng shān xī, jìn bīng bù shì láng.
曾銑:明江蘇省江都人,嘉靖進士,以御史巡撫山東、山西,進兵部侍郎。
strong qiān xǐ fēn bù strong
遷徙分布
zēng xìng zuì chū fā yuán yú jīn shān dōng shěng cāng shān xiàn xī běi yī dài. xiān qín shí qī, táo zhì lǔ guó de zēng xìng hòu dài zài lǔ wèi guān, bìng qiě jiù cǐ fán yǎn shēng xī xià lái, tóng shí xiàng sì zhōu dì qū bō qiān, shǐ zēng xìng zú rén biàn bù yú shān dōng hé běi děng dì. qín hàn qī jiān, zēng xìng rén yīn yī zhí yǐ xiào zhe chēng, bèi fēng jiàn tǒng zhì zhě zūn wèi zōng shèng, cóng ér shēng míng xiǎn hè, jiā zú chāng shèng. céng cān zhǎng zi céng yuán bā shì sūn céng lè, céng wèi xī hàn shān yīn xiàn dōu xiāng hóu, céng lè zhī zǐ huàn yǒu èr zi: zhān guāng. guāng de sì shì sūn xū jiā wàng yú fú fēng jīn shǎn xī shěng xìng píng dōng nán, shì wèi fú fēng fáng, qí èr zi yù chāng fēn bié xǐ yú jì zhōu zhì jīn hé běi shěng jì xiàn qīng zhōu zhì suǒ zài jīn shān dōng shěng zī bó shì dōng běi. céng bǎo zhī sūn céng jù, yīn bì xī hàn mò nián wáng mǎng zhī luàn, lǜ zōng zú qiān yú rén zì shān dōng nán qiān zhì lú líng xiàn zhì suǒ zài jīn jiāng xī shěng jí ān shì xī nán zhī jí yáng xiāng, shì wèi jí yáng fáng. céng jù yǒu èr zi: chǎn yǔ wáng yì. céng chǎn de wǔ shì sūn céng chéng yǒu sān zi: guī jiù lüè. lüè jū fǔ zhōu nán fēng jīn jiāng xī shěng guǎng chāng xiàn dōng, wèi fǔ zhōu zhì suǒ zài jīn jiāng xī shěng lín chuān shì xī fáng. céng chǎn de shí shì sūn céng zhèn hū bì luàn xǐ jū sháo zhōu zhì suǒ zài jīn guǎng dōng shěng sháo guān shì nán, wèi sháo zhōu fáng, céng guī zhī zǐ céng yǒng, xǐ jū qián zhōu jīn jiāng xī gàn zhōu shì, qí shí yī shì sūn céng tōng zé xǐ jū jiāo zhōu jīn guǎng dōng shěng guǎng zhōu. zhì cǐ, zēng xìng zú rén zài hàn mò yǐ qián, yóu yú lèi guān huò zhàn luàn děng yuán yīn, bù duàn qiān yí, yǐ fēn bié jìn rù le shān dōng hé běi hú nán shǎn xī jiāng xī guǎng dōng děng shèng rén kǒu zhòng duō, jiā zú xìng wàng, xíng chéng le jǐ gè jiào dà de jùn wàng. jìn rù wèi jìn nán běi cháo shí qī, lián nián zhàn luàn pín réng, shè huì shǐ zhōng chù yú dòng dàng zhī zhōng, jiā zhī xī jìn mò nián yǒng jiā zhī luàn, zhōng yuán shì zú dà jǔ nán qiān, suǒ yǐ zēng xìng zài cǐ qī jiān yě dà liàng jìn rù nán fāng zhū shěng, qí yī zhī xǐ jū yú huì jī jīn zhè jiāng shěng shào xìng, shàng yǒu jǐ zhī fēn bié qiān jū shǔ jùn zhì jīn sì chuān shěng chéng dū yù zhāng jīn jiāng xī shěng nán chāng wú jùn zhì jīn jiāng sū shěng sū zhōu hé nèi jīn hé nán shěng qìn yáng nán yáng jīn shǔ hé nán shěng jiāng xià jīn hú běi shěng è chéng xiāng yáng jīn shǔ hú běi shěng děng dì. cóng ér zài táng cháo zhī qián jiù yǐ xíng chéng zēng xìng biàn bù quán guó, míng rén bù duàn yǒng xiàn, jiā zú shì lì rì jiàn zhuàng dà de jú miàn, zhú jiàn chéng wèi wǒ guó zhù míng de dà xìng zhī yī. shèng táng shí qī, shè huì ān dìng, zōng zú fā zhǎn sù dù jiā kuài, kuò zhāng bō qiān yì wèi shí shàng. táng mò, zēng xìng yǒu rù qiān fú jiàn zhě. zhì sòng mò, yóu yú zhàn luàn, wài zú rù qīn, zēng xìng yòu jǐ dù qiān yí. yuán míng qīng shí qī, zēng xìng yǐ bō qiān yú gè dì, qiě yǒu yuǎn bō tái wān yǔ hǎi wài gè dì zhě. dāng jīn zēng xìng zài wǒ guó rén kǒu zhòng duō, yóu yǐ sì chuān hú nán guǎng dōng jiāng xī děng shěng duō cǐ xìng, shàng shù sì shěng zēng xìng rén kǒu yuē zhàn quán guó hàn zú zēng xìng rén kǒu de bǎi fēn zhī liù shí liù. zēng xìng shì dāng jīn zhōng guó xìng shì pái háng dì sān shí bā wèi tái wān dì shí liù wèi de dà xìng, rén kǒu zhòng duō, yuē zhàn quán guó hàn zú rén kǒu de bǎi fēn zhī líng diǎn sì jiǔ.
曾姓最初發源於今山東省蒼山縣西北一帶。先秦時期,逃至魯國的曾姓後代在魯為官,並且就此繁衍生息下來,同時向四周地區播遷,使曾姓族人遍布於山東、河北等地。秦漢期間,曾姓人因一直以「孝」著稱,被封建統治者尊為「宗聖」,從而聲名顯赫,家族昌盛。曾參長子曾元八世孫曾樂,曾為西漢山陰縣都鄉侯,曾樂之子渙有二子:旃、光。光的四世孫頊家望於扶風(今陝西省興平東南),是為扶風房,其二子玉、昌分別徙於冀州(治今河北省冀縣)、青州(治所在今山東省淄博市東北)。曾寶之孫曾據,因避西漢末年王莽之亂,率宗族千餘人自山東南遷至廬陵縣(治所在今江西省吉安市西南)之吉陽鄉,是為吉陽房。曾據有二子:闡與王易。曾闡的五世孫曾丞有三子:珪、舊、略。略居撫州南豐(今江西省廣昌縣東),為撫州(治所在今江西省臨川市西)房。曾闡的十世孫曾震忽避亂徙居韶州(治所在今廣東省韶關市南),為韶州房,曾珪之子曾永,徙居虔州(今江西贛州市),其十一世孫曾通則徙居交州(今廣東省廣州)。至此,曾姓族人在漢末以前,由於累官或戰亂等原因,不斷遷移,已分別進入了山東、河北、湖南、陝西、江西、廣東等剩人口眾多,家族興旺,形成了幾個較大的郡望。進入魏晉南北朝時期,連年戰亂頻仍,社會始終處於動盪之中,加之西晉末年「永嘉之亂」,中原士族大舉南遷,所以曾姓在此期間也大量進入南方諸省,其一支徙居於會稽(今浙江省紹興),尚有幾支分別遷居蜀郡(治今四川省成都)、豫章(今江西省南昌)、吳郡(治今江蘇省蘇州)、河內(今河南省沁陽)、南陽(今屬河南省)、江夏(今湖北省鄂城)、襄陽(今屬湖北省)等地。從而在唐朝之前就已形成曾姓遍布全國,名人不斷湧現,家族勢力日漸壯大的局面,逐漸成為我國著名的大姓之一。盛唐時期,社會安定,宗族發展速度加快,擴張、播遷亦為時尚。唐末,曾姓有入遷福建者。至宋末,由於戰亂,外族入侵,曾姓又幾度遷移。元明清時期,曾姓已播遷於各地,且有遠播台灣與海外各地者。當今曾姓在我國人口眾多,尤以四川、湖南、廣東、江西等省多此姓,上述四省曾姓人口約占全國漢族曾姓人口的百分之六十六。曾姓是當今中國姓氏排行第三十八位、台灣第十六位的大姓,人口眾多,約占全國漢族人口的百分之零點四九。