strong lì shǐ lái yuán strong
歷史來源
dì yī gè yuān yuán: yuán yú zi xìng, chū zì shāng wáng cháo wáng zú zhī hòu yì, shǔ yú yǐ xiān zǔ míng zì wèi shì.
第一個淵源:源於子姓,出自商王朝王族之後裔,屬於以先祖名字為氏。
shāng wáng cháo de kāi guó jūn wáng jiào tāng, suǒ yǐ hòu shǐ zhōng tí dào shāng wáng cháo de shí hòu yě duō chēng shāng tāng.
商王朝的開國君王叫「湯」,所以後史中提到商王朝的時候也多稱商湯。
tāng de liù dài sūn kāi shǐ yǒu zǔ yǐ zǔ xīn zǔ dīng zǔ gēng zǔ jiǎ zǔ jǐ dōu céng shì shāng wáng cháo jūn wáng de miào hào, qí zhōng de zǔ yǐ, míng zì jiào zǐ téng, shì zhè xiē shāng wáng zhōng zuì yǒu zuò wèi de dì wáng, tā rèn yòng wū xián wèi xiāng, lì jīng tú zhì, shǐ dāng shí yǐ jīng shuāi là xià qù de shāng wáng cháo zhōng xìng qǐ lái.
湯的六代孫開始有祖乙、祖辛、祖丁、祖庚、祖甲、祖己……都曾是商王朝君王的廟號,其中的祖乙,名字叫子滕,是這些商王中最有作為的帝王,他任用巫賢為相,勵精圖治,使當時已經衰落下去的商王朝中興起來。
guān yú zǔ yǐ de shì xì, yì bān rèn wèi shì:
關於祖已的世系,一般認為是:
shǎo diǎn xuān yuán xuán xiāo jiǎo jí qūn kuí qì xiè zhāo míng wáng wú xiāng tǔ tǔ chāng ruò gāo cáo yǔ gēn yǔ míng jì hé wáng hài wēi shàng jiǎ bào dīng bào yǐ bào yǐ bào bǐng bào bǐng bào dīng zhǔ rén shì rén zhǔ guǐ shì guǐ lǚ tiān yǐ chéng tāng tài yǐ táng chéng tài dīng zhì tài jiǎ biàn tài gēng mì tài wù zhěng hé dǎn jiǎ jiān jiǎ téng zǔ yǐ dàn zǔ xīn xīn zǔ dīng liǎn xiǎo yǐ zhāo wǔ dīng yào zǔ gēng zài zǔ jiǎ xiào jǐ zǔ jǐ zǔ yī.
少典→軒轅→玄囂→蟜極→夋[夔]→契[卨]→昭明[王吳]→相土[土]→昌若[羔]→曹圉[根圉]→冥[季]→核[王亥]→微[上甲]→報丁[報乙]→報乙[報丙]→報丙[報丁]→主壬[示壬]→主癸[示癸]→履(天乙、成湯)[太乙、唐、成]→[太丁]→至[太甲]→辨[太庚]→密[太戊]→整(河亶甲)[戔甲]→滕[祖乙]→旦[祖辛]→新[祖丁]→斂[小乙]→昭[武丁]→曜[祖庚]→載[祖甲]→孝己[祖己(祖伊)]。
shāng wáng zhī míng chū zì shǐ jí zhú shū jì nián zhōng de jì zài, nèi de míng hào shì jiǎ gǔ wén zì jì zài de jūn wáng miào hào.
商王之名出自史籍《竹書紀年》中的記載,「[]」內的名號是甲古文字記載的君王廟號。
zài shāng wáng cháo kāi guó jūn zhǔ shāng tāng zhí zhèng shí qī, yǒu yī gè zhù míng de zuǒ xiāng zhòng huī, zài zhòng huī de hòu dài zhōng, yǒu rén míng jiào zǔ jǐ zǔ yī, wèi zhòng huī zhī hòu de shāng wáng cháo zǎi xiàng.
在商王朝開國君主商湯執政時期,有一個著名的左相仲虺,在仲虺的後代中,有人名叫祖己(祖伊),為仲虺之後的商王朝宰相。
jù shǐ jí yuán hé xìng zuǎn hé xìng pǔ děng shū jì zài: zi xìng, yīn hòu, yīn wáng zǔ jiǎ yǐ bǐng dīng zhī shù yīn shì yān, yīn yǒu zǔ jǐ zǔ yī, hàn yǒu zǔ yí, shǐ jiā zhuō jùn, wàng chū fàn yáng.
據史籍《元和姓纂》和《姓譜》等書記載:「子姓,殷後,殷王祖甲、乙、丙、丁支庶因氏焉,殷有祖己、祖伊,漢有祖沂,始家涿郡,望出范陽。」
xìng shì xué jiè yì bān rèn wèi, zǔ shì dé xìng shǐ zǔ yīng dāng cóng zǔ yǐ qǐ suàn. zài yīn shāng wǔ dīng de shí jiān, cóng gǔ jí shàng yǐ jīng fā xiàn le zuì zǎo xìng zǔ zhě de shǐ shí jì zài, nà biàn shì dāng shí yǐ dào xùn jiàn wáng de xián chén zǔ yǐ, zhè zài diǎn jí shū jīng gāo zōng tóng rì zhōng yǒu míng què jì zài: gāo zōng jì chéng tāng, yǒu fēi zhì shēng dǐng ěr ér luò zǔ yǐ xùn zhū wáng, zuò gāo zōng tóng rì zhī xùn.
姓氏學界一般認為,祖氏得姓始祖應當從祖已起算。在殷商武丁的時間,從古籍上已經發現了最早姓祖者的史實記載,那便是當時以「道訓諫王」的賢臣祖已,這在典籍《書經·高宗彤日》中有明確記載:「高宗祭成湯,有飛雉升鼎耳而雒;祖已訓諸王,作高宗彤日之訓。」
shāng gāo zōng, jiù shì wǔ dīng zǐ zhāo gōng yuán qián 1250 qián 1192 nián zài wèi, zǔ jǐ shí wèi shāng wáng cháo de guó xiāng, tā jiè yòng shāng gāo zōng zài jì sì chéng tāng de zhòng dà diǎn lǐ shàng, xiàn jì pǐn yě zhì fēi dào le guó dǐng zhī shàng de xiàn xiàng, yǐn dào xùn jiàn shāng gāo zōng jí qí wáng zǐ men yào rén zhèng zhì guó.
商高宗,就是武丁子昭(公元前1250~前1192年在位),祖己時為商王朝的國相,他借用商高宗在祭祀成湯的重大典禮上,獻祭品野雉飛到了國鼎之上的現象,引道訓諫商高宗及其王子們要「仁政治國」。
àn cǐ jì zài, zǔ shì jiā zú de dé xìng lì shǐ zhì shǎo zài sān qiān sān bǎi nián yǐ shàng.
按此記載,祖氏家族的得姓歷史至少在三千三百年以上。
zài zǔ jǐ zǔ yī de hòu yì zi sūn zhōng, yǒu qǔ xiān zǔ míng zì wèi xìng shì zhě, chēng zǔ shì, shì dài xiāng chuán zhì jīn, zǔ shì zuì chū shì fā xiáng yú zhuō jùn, shì fēi cháng gǔ zǎo de xìng shì zhī yī.
在祖己(祖伊)的後裔子孫中,有取先祖名字為姓氏者,稱祖氏,世代相傳至今,祖氏最初是發祥於涿郡,是非常古早的姓氏之一。
dì èr gè yuān yuán: yuán yú měng gǔ zú, shǔ yú hàn huà gǎi xìng wèi shì.
第二個淵源:源於蒙古族,屬於漢化改姓為氏。
měng gǔ zú gè gēn yì zhào rì shì, shì yī gè shí fēn tè shū de xìng shì qún tǐ, jiù shì shì dài de shǒu líng zhě.
蒙古族各根義召日氏,是一個十分特殊的姓氏群體,就是世代的「守陵者」。
méng yǔ gè gè zhào shì zǔ fén zhī yì, yán shēn de gè gēn yì zhào rì biǎo míng wèi gèng chóng gāo de zǔ líng, duō yòng yú duì méng gǔ mín zú lì shǐ shāng gōng xūn zhuó zhù de xiān zǔ wáng yé kè hán dà hàn děng líng qǐn de zūn chēng, hòu yǒu zhuān zhí shì xí de shǒu líng rén qǔ zhī wèi jiā zú xìng shì, jí chēng gè gēn yì zhào rì shì.
蒙語「各各召」是「祖墳」之意,延伸的「各根義召日」表明為更崇高的「祖陵」,多用於對蒙古民族歷史商功勳卓著的先祖、王爺、可汗、大汗等陵寢的尊稱,後有專職世襲的守陵人取之為家族姓氏,即稱各根義召日氏。
zài míng cháo shí qī, yǒu měng gǔ zú gè gēn yì zhào rì shì zú rén qǔ xìng shì de hàn yì gǎi guān hàn xìng wèi zǔ shì zhě, shì dài xiāng chuán zhì jīn.
在明朝時期,有蒙古族各根義召日氏族人取姓氏的漢義改冠漢姓為祖氏者,世代相傳至今。
dì sān gè yuān yuán: yuán yú mǎn zú, shǔ yú hàn huà gǎi xìng wèi shì.
第三個淵源:源於滿族,屬於漢化改姓為氏。
jù shǐ jí qīng cháo tōng zhì shì zú lüè mǎn zhōu bā qí xìng jì zài:
據史籍《清朝通志·氏族略·滿洲八旗姓》記載:
. mǎn zú sà kè dá shì, běn chēng bā yǎ lā shì, hòu gǎi yǐ dì míng wèi shì, mǎn yǔ wèi Sakda Hala, mǎn yǔ cāng lǎo lǎo zǔ zōng, shì yī gè páng dà de mǎn zú shì zú bù luò, yǒu zhū duō fēn zhī, shì jū níng gǔ tǎ jīn hēi lóng jiāng níng ān ā hù hé jīn hēi lóng jiāng níng ān nán bù liù shí gōng lǐ chù yè hè jīn jí lín yè hè hé yī tōng hé yī dān hé dōng liáo hé liú yù sà kè dá jīn liáo níng fǔ shùn xiá hé liú yù hè tú ā lā jīn liáo níng xīn bīn yǒng líng zhèn nà mù dōu lǔ jīn é luó sī bīn hǎi dì qū dé lǐ wō hè jīn liáo níng fǔ shùn hún hé liǎng àn hēi lóng jiāng liǎng àn děng dì, suǒ guān hàn xìng wèi duō wèi zǔ shì cāng shì cāng shì má shì luò shì lǐ shì gāo shì hǎi shì sà shì lǐ shì chén shì luó shì lǎo shì yīng shì yìn shì bā shì sè shì zāng shì lǐ shì tóng shì tuó shì wēng shì děng.
⑴.滿族薩克達氏,本稱巴雅拉氏,後改以地名為氏,滿語為Sakda Hala,滿語「蒼老、老祖宗」,是一個龐大的滿族氏族部落,有諸多分支,世居寧古塔(今黑龍江寧安)、阿扈河(今黑龍江寧安南部六十公里處)、葉赫(今吉林葉赫河、伊通河、伊丹河、東遼河流域)、薩克達(今遼寧撫順峽河流域)、赫圖阿拉(今遼寧新賓永陵鎮)、那木都魯(今俄羅斯濱海地區)、德里倭赫(今遼寧撫順渾河兩岸)、黑龍江兩岸等地,所冠漢姓為多為祖氏、蒼氏、倉氏、麻氏、駱氏、李氏、高氏、海氏、薩氏、里氏、陳氏、羅氏、老氏、英氏、印氏、巴氏、色氏、臧氏、禮氏、佟氏、陀氏、翁氏等。
. mǎn zú zǔ jiā shì, mǎn yǔ wèi Jugiya Hala, zǔ xiān yuán wèi hàn zú, dōng hàn mò qī bèi liáo dōng xiān bēi wū huán bù lǔ xié, róng rù xiān bēi, hòu zhú jiàn yǎn huà wèi liáo dōng nǚ zhēn, shì jū tiě lǐng jīn liáo níng tiě lǐng, hòu duō guān hàn xìng wèi zǔ shì.
⑵.滿族組佳氏,滿語為Jugiya Hala,祖先原為漢族,東漢末期被遼東鮮卑烏桓部虜攜,融入鮮卑,後逐漸演化為遼東女真,世居鐵嶺(今遼寧鐵嶺),後多冠漢姓為祖氏。
dì sì gè yuān yuán: yuán yú qí tā shǎo shù mín zú, shǔ yú hàn huà gǎi xìng wèi shì.
第四個淵源:源於其他少數民族,屬於漢化改姓為氏。
jīn yí zú dōng xiāng zú dǎi zú miáo zú děng shǎo shù mín zú zhōng, jūn yǒu zǔ shì zú rén fēn bù, qí lái yuán dà duō shì zài táng sòng yuán míng qīng shí qī zhōng yāng zhèng fǔ tuī xíng de jī mí zhèng cè jí gǎi tǔ guī liú yùn dòng zhōng, liú gǎi wèi hàn xìng shì, shì dài xiāng chuán zhì jīn.
今彝族、東鄉族、傣族、苗族等少數民族中,均有祖氏族人分布,其來源大多是在唐、宋、元、明、清時期中央政府推行的羈糜政策及改土歸流運動中,流改為漢姓□氏,世代相傳至今。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
zǔ tì
祖 逖
zì shì zhì. jìn cháo fàn yáng qiú xiàn rén. zhù míng běi fá dà jiāng, qín fèn hǎo xué, liú yǒu wén jī qǐ wǔ de jiā huà. dāng shí jìn shì dà luàn, xún lǜ bù qǔ bǎi yú jiā dù jiāng, zhōng liú jī yī ér shì yán: zǔ tì bù néng qīng zhōng yuán ér fù jì zhě, yǒu rú dà jiāng! yuán dì shí, wèi yù zhōu cì shǐ, zì qǐng tǒng bīng běi fá, zhēng wèi fèn wēi jiāng jūn, lián zhàn lián shèng, zuì hòu gōng pò shí lè, shōu fù huáng hé yǐ nán quán wèi jìn tǔ. zài yù zhōu cì shǐ rèn nèi, qín zhèng ài mín, sǐ shí, yù zhōu rén mín, tòng kū liú tì, rú sàng fù mǔ.
字士稚。晉朝范陽遒縣人。著名北伐大將,勤奮好學,留有聞雞起舞的佳話。當時晉室大亂,巡率部曲百餘家渡江,中流擊揖而誓言:「祖逖不能清中原而復濟者,有如大江!」元帝時,為豫州刺史,自請統兵北伐,征為奮威將軍,連戰連勝,最後攻破石勒,收復黃河以南全為晉土。在豫州刺史任內,勤政愛民,死時,豫州人民,痛哭流涕,如喪父母。
zǔ yuē
祖 約
dōng jìn fàn yáng qiú xiàn jīn hé běi shěng lái shuǐ rén, zǔ tì zhī dì, wèi chéng gāo lìng, zì shì shǎo. suí tì guò jiāng nán lái. jìn yuán dì tài xìng sān nián 321 nián zǔ tì sǐ, zǔ yuē yǐ shì zhōng chū dài tì wèi píng xī jiāng jūn yù zhōu cì shǐ, jì tǒng qí bù qǔ. xián hé sān nián 328 nián yǔ sū jùn qǐ bīng fǎn jìn, shī bài hòu tóu bèn hòu zhào shí lè, wèi qí suǒ shā. zǔ yuē jì shì cháo tíng mìng guān, yòu shì gè zì suǒ tǒng liú mín zhī shuài.
東晉范陽遒縣(今河北省淶水)人,祖逖之弟,為成皋令,字士少。隨逖過江南來。晉元帝太興三年(321年)祖逖死,祖約以侍中出代逖為平西將軍、豫州刺史,繼統其部曲。(咸和三年(328年)與蘇峻起兵反晉,失敗後投奔後趙石勒,為其所殺。祖約既是朝廷命官,又是各自所統流民之帥。
zǔ yǒng
祖 詠
luò yáng jīn shǔ hé nán shěng rén, hòu qiān jū rǔ shuǐ yǐ běi, kāi yuán shí èr nián jìn shì. céng yīn zhāng shuō tuī jiàn, rèn guò duǎn shí qī de jià bù yuán wài láng. shī duō zhuàng jǐng yǒng wù, xuān yáng yǐn yì shēng huó. qí shī jiǎng qiú duì zhàng, yì dài yǒu shī zhōng yǒu huà zhī sè cǎi, qí yǔ wáng wéi yǒu shàn, gài wù yǐ lèi jù, rén yǐ qún fēn huò jìn zhū zhě chì, jìn mò zhě hēi gù yě. dài biǎo zuò yǒu zhōng nán wàng yú xuě wàng jì mén qī xī rǔ fén qiū tóng xiān zhōu wáng zhǎng shǐ hàn wén bǎi shé niǎo lù hún shuǐ tíng jiā yuán yè zuò jì guō wēi sòng qiū wèi xià dì gǔ yì èr shǒu děng, qí zhōng yǐ zhōng nán wàng yú xuě hé wàng jì mén liǎng shǒu shī wèi zuì zhù míng. wàng jì mén shī miáo xiě shā chǎng sāi sè, xiě dé bō lán zhuàng kuò, lìng rén zhèn dòng, qí zhōng wàn lǐ hán guāng shēng jī xuě, sān biān shǔ sè dòng wēi jīng wèi yǒu míng de jiā jù.
洛陽(今屬河南省)人,後遷居汝水以北,開元十二年進士。曾因張說推薦,任過短時期的駕部員外郎。詩多狀景詠物,宣揚隱逸生活。其詩講求對仗,亦帶有詩中有畫之色彩,其與王維友善,蓋「物以類聚,人以群分」或「近朱者赤,近墨者黑」故也。代表作有《終南望餘雪》、《望薊門》、《七夕》、《汝墳秋同仙州王長史翰聞百舌鳥》、《陸渾水亭》、《家園夜坐寄郭微 》、《送丘為下第》、《古意二首》等,其中以《終南望餘雪》和《望薊門》兩首詩為最著名。《望薊門》詩描寫沙場塞色,寫得波瀾壯闊,令人震動,其中「萬里寒光生積雪,三邊曙色動危旌」為有名的佳句。
zǔ chōng zhī
祖沖之
zì wén yuǎn, nán cháo sòng fàn yáng jì rén, wèi nán běi cháo shí qī zhù míng de kē xué jiā. jīng yán shù xué tiān wén hé jī xiè zhì zào fāng miàn dōu yǒu hěn dà chéng jiù. zài qián rén yán jiū de jī chǔ shàng, tā dì yī gè bǎ yuán zhōu lǜ jì suàn dào xiǎo shù diǎn hòu dì liù wèi 3. 1415926 dào 3. 1415927 zhī jiān, zhè zài dāng shí shì jiè shang shì zuì jīng mì de. tā hái tí chū mì lǜ zhí de jì suàn, bǐ ōu zhōu zǎo le 1000 duō nián. shù xué zhù zuò yǒu zhuì shù hé jiǔ zhāng shù yì zhù, jūn shī chuán. tā gēn jù shù lǐ, yán jiū tiān wén lì fǎ, zhì dìng chū yī bù bǐ jiào zhǔn què de dà míng lì. tā zhì zào de qiān lǐ chuán shuǐ duì mó hé zhǐ nán chē.
字文遠,南朝宋范陽薊人,為南北朝時期著名的科學家。精研數學、天文和機械製造方面都有很大成就。在前人研究的基礎上,他第一個把圓周率計算到小數點後第六位3.1415926到3.1415927之間,這在當時世界上是最精密的。他還提出密率值的計算,比歐洲早了 1000多年。數學著作有《綴術》和《九章術義注》,均失傳。他根據數理,研究天文曆法,制訂出一部比較準確的《大明曆》。他製造的千里船、水碓磨和指南車。
zǔ xiào sūn
祖孝孫
táng cháo yōu zhōu fàn yáng rén. bó xué, jīng tōng lì suàn. cān dìng yǎ lè jīng fáng lǜ fǎ, yǎn 12 lǜ 60 yīn. hòu shòu mìng yǔ mì shū jiān dòu bān xiū dìng yǎ lè, zhēn zhuó fǔ běi, kǎo yǐ gǔ yīn, zhì 12 lè hé 32 qū 84 diào, zuò wèi dà táng yǎ lè. shí xuán gōng zhī yì, wáng jué yǐ jiǔ, yī zhāo fù gǔ, zì xiào sūn shǐ.
唐朝幽州范陽人。博學,精通曆算。參定雅樂、京房律法,演12律60音。後受命與秘書監竇班修定雅樂,斟酌甫北,考以古音,制12樂合32曲84調,作為大唐雅樂。時旋宮之義,亡絕已久,一朝復古,自孝孫始。
zǔ dà shòu
祖大壽
zì fù yǔ, liáo dōng liáo níng shěng liáo yáng rén. míng mò wèi qián fēng zǒng bīng chí jiāng jūn yìn, lì yuán chóng huàn, shǒu jǐn zhōu. yīn chóng huàn rù yù, lǜ bù huǐ shān hǎi guān dōng zǒu, cháo yě zhèn jīng. hòu dū bīng shǒu dà líng hé, wèi qīng jūn jiǔ wéi, liáng dàn jǐn, qǐ xiáng. hòu lǚ fù yuē, zài bài ér jiàng. rèn zǒng bīng, zhì shū zhāo xiáng shēng wú sān guì, cóng rù guān miè míng. zú yú qīng shùn zhì shí sān nián 1656 nián.
字復宇,遼東(遼寧省遼陽)人。明末為前鋒總兵持將軍印,隸袁崇煥,守錦州。因崇煥入獄,率部毀山海關東走,朝野震驚。後督兵守大凌河,為清軍久圍,糧彈盡,乞降。後屢負約,再敗而降。任總兵,致書招降甥吳三桂,從入關滅明。卒於清順治十三年(1656年)。
strong qiān xǐ fēn bù strong
遷徙分布
zǔ shì rén kǒu zǒng shù zài zhōng guó de dà lù hé tái wān shěng jūn wèi liè rù bǎi jiā xìng qián sān bǎi wèi, bù guò zài sòng bǎn bǎi jiā xìng zhōng pái xù wèi dì èr bǎi sì shí jiǔ wèi.
祖氏人口總數在中國的大陸和台灣省均未列入百家姓前三百位,不過在宋版《百家姓》中排序為第二百四十九位。
jīn shān dōng shěng de shòu guāng xiàn xià jīn xiàn, běi jīng shì de hǎi diàn qū, hú běi shěng de yīng shān xiàn, shàng hǎi shì, tiān jīn shì, hé běi shěng de gǎo chéng shì lè tíng xiàn fú níng xiàn xiàn xiàn shēn xiàn xīn lè xiàn fǔ níng xiàn dìng xìng xiàn héng shuǐ shì yì xiàn qín huáng dǎo shì bǎo dìng shì zhuō zhōu shì lái shuǐ xiàn, jiāng sū shěng de nán jīng shì sū zhōu shì fēng qiáo zhī yīng cūn, xú zhōu shì tóng shān xiàn huái ān shì xū yí xiàn shì jiàn cūn sù qiān shì sì hóng xiàn nán tōng shì hǎi mén xiàn kūn shān shì fù níng xiàn, hé nán shěng de pú yáng shì fàn xiàn nán yáng shì nán zhào xiàn kāi fēng shì shāng qiū shì wèi huī xiàn gù shǐ xiàn xīn xiāng shì, ān huī shěng de chí zhōu shì ān qìng shì wàng jiāng xiàn xiāo xiàn cōng yáng xiàn cháo hú shì lú jiāng xiàn bù jǐn jǐn shì lú jiāng xiàn, běn rén xìng zǔ, shì jū cháo qū de bèng bù shì chú zhōu shì sù zhōu shì, sì chuān shěng de guǎng yuán xiàn, jí lín shěng de jí lín shì yǒng jí xiàn sì píng shì tōng huà shì, níng xià huí zú zì zhì qū, zhòng qìng shì de zhǎng shòu xiàn, hú nán shěng de liú yáng shì, fú jiàn shěng de dé huà xiàn pǔ chéng xiàn, guì zhōu shěng de guì yáng shì wēi níng xiàn bì jié shì, guǎng dōng shěng de dōng guǎn shì dōng chéng qū, gān sù shěng de zhāng yē shì, liáo níng shěng de shěn yáng shì pán jǐn shì xìng lóng tái qū běi zhèn xiàn, xiāng gǎng tè bié xíng zhèng qū, ào mén tè bié xíng zhèng qū, tái wān shěng, xīn jiā pō tài guó mǎ lái xī yà yìn dù ní xī yà yuè nán lǎo wō miǎn diān měi guó yīng guó děng dì, jūn yǒu zǔ shì zú rén fēn bù.
今山東省的壽光縣、夏津縣,北京市的海淀區,湖北省的英山縣,上海市,天津市,河北省的藁城市、樂亭縣、福寧縣、獻縣、深縣、新樂縣、撫寧縣、定興縣、衡水市、易縣、秦皇島市、保定市、涿州市、淶水縣,江蘇省的南京市、蘇州市楓橋支英村,徐州市銅山縣、淮安市、盱眙縣侍澗村、宿遷市泗洪縣、南通市海門縣、崑山市、阜寧縣,河南省的濮陽市范縣、南陽市南召縣、開封市、商丘市、衛輝縣、固始縣、新鄉市,安徽省的池州市、安慶市、望江縣、蕭縣、樅陽縣、巢湖市廬江縣(不僅僅是廬江縣,本人姓祖,是居巢區的)、蚌埠市、滁州市、宿州市,四川省的廣元縣,吉林省的吉林市永吉縣、四平市、通化市,寧夏回族自治區,重慶市的長壽縣,湖南省的瀏陽市,福建省的德化縣、浦城縣,貴州省的貴陽市、威寧縣、畢節市,廣東省的東莞市東城區,甘肅省的張掖市,遼寧省的瀋陽市、盤錦市興隆台區、北鎮縣,香港特別行政區,澳門特別行政區,台灣省,新加坡、泰國、馬來西亞、印度尼西亞、越南、老撾、緬甸、美國、英國等地,均有祖氏族人分布。