strong liú jǐn dú móu shōu wén fǔ lǐ tōng qiǎo jì zuì kuáng nú strong
刘瑾毒谋收文府 李通巧计醉狂奴
qiě shuō wén guì tuì rù hòu táng, jiàn lǐ tōng yuē:" ruò fēi jiāng jūn zhǐ diǎn, běn shuài jǐ xiàn hǔ kǒu. jiāng jūn zhī gōng fēi xiǎo." lǐ tōng yuē:" méng dà rén tí xié, zěn gǎn yǐn nì bù yán! fāng cái dà rén jiāng fāng dé jiān jìn, shí wèi cuò suàn." wén guì yuē:" jiān jìn fāng dé, hǎo tóng jīn pí jiě jīng zòu zhǔ, shǐ yǒu píng zhèng." lǐ tōng yuē:" fāng jīn tiān zǐ lǎn duò, jiǔ bù yù cháo, jiān dǎng yòu duō. dà rén ruò jiě jīng, zěn néng miàn jiàn tiān zǐ? liú jǐn bì jiāng jīn pái chén nì, fāng dé fàng tuō, qǐ bú shì jiě qù fàng shēng?" wén guì yuē:" nǐ shuō de yě shì, wú qiě qí jiā fù cì jiā yuè huí shí, nà shí jiě jīng, liàng jiān dào bì bù néng zǔ è le." jì tōng yuē:" zhè gè yòu shì huò duān le. nǐ xiǎng, liú jǐn chāng héng wú jì. wéi yǒu cǐ shì, què shì dà rén xún shì. tā míng shì fèng hūn cuī qǔ yín liǎng, què bèi dà rén huǐ zhú, suì shǐ jīn yòu shī zú le sān shí yú liǎng huáng jīn, dìng rán tòng hèn, chà guān ruò wèi bèi zhuō, tā hái kě biàn, jīn chà guān bèi zhuō, bì wèi hòu huàn, qǐ bù shēn móu dú hài? dà rén rú hé dǐ dāng? mò jiāng sī lái, bù rú bǎ fāng dé fàng huí, jīn pái liú xià. tā jiàn chà guān yǐ huí, liàng wú jiàn zhèng, yì jiù bà le. wǒ men qí guó lǎo jí qiān suì huí cháo, kě hǎo jìn zòu." wén guì yuē:" nǐ yán suī shì, dàn shì wú ruò shì fàng, wèi miǎn bèi tā chǐ xiào." lǐ tōng yuē:" zhè bù nán, kě lìng yù guān rú cǐ rú cǐ, fāng dé biàn zǒu le, què yòu shěng shì." wén guì xǐ yuē:" jiāng jūn zhēn nǎi shén jī miào suàn, wú dāng yī jì xíng shì."
且说文贵退入后堂,见李通曰:“若非将军指点,本帅几陷虎口。将军之功非小。”李通曰:“蒙大人提携,怎敢隐匿不言!方才大人将方德监禁,实为错算。”文贵曰:“监禁方德,好同金脾解京奏主,始有凭证。”李通曰:“方今天子懒惰,久不御朝,奸党又多。大人若解京,怎能面见天子?刘瑾必将金牌沉匿,方德放脱,岂不是解去放生?”文贵曰:“你说得也是,吾且俟家父伺家岳回时,那时解京,谅奸盗必不能阻遏了。”季通曰:“这个又是祸端了。你想,刘瑾猖横无忌。惟有此事,却是大人寻事。他明是奉昏催取银两,却被大人毁逐,遂使今又失足了三十余两黄金,定然痛恨,差官若未被捉,他还可辨,今差官被捉,必为后患,岂不深谋毒害?大人如何抵当?末将思来,不如把方德放回,金牌留下。他见差官已回,谅无见证,亦就罢了。我们俟国老及千岁回朝,可好进奏。”文贵曰:“你言虽是,但是吾若释放,未免被他耻笑。”李通曰:“这不难,可令狱官如此如此,方德便走了,却又省事。”文贵喜曰:“将军真乃神机妙算,吾当依计行事。”
biàn lìng sù chuán yù guān jìn hòu táng, wén guì fù ěr jiào qí shì fàng fāng dé zhī jì. yù guān huí dào yù zhōng, duì tí láo jìn zǐ shuō míng, tí láo jìn zǐ lì jiāng gè fàn shōu shí rù hù, gè rén duǒ shǎn bù biǎo.
便令速传狱官进后堂,文贵附耳教其释放方德之计。狱官回到狱中,对提牢禁子说明,提牢禁子立将各犯收拾入户,各人躲闪不表。
qiě shuō yù guān dài le jiǔ cài, lái dào fāng dé jìn fáng, pái zài àn shàng. lìng kāi fāng dé xíng jù, hè lìng kàn yì tuì chū biàn qǐng fāng dé tóng yǐn. fāng dé cí yuē:" xiǎo rén fàn zuì, fā fù lǎo yé shōu jìn, bù gǎn dòng láo. lǎo yé rú cǐ ēn dài, xiǎo rén bù gǎn lǐng qíng." yù guān yuē:" báo zhuó cū zhuàn, bù bì tuī cí, qǐng zuò xià bù fáng." fāng dé gào zuì zuò xià, yù guān zhí hú zhēn jiǔ, jiǔ guò shù xún, yù guān yuē:" wǒ xiǎng dà rén bì shì liú gōng gōng xīn fù, wén tí dū bù zhī sǐ huó, zǎo wǎn dìng rán bèi hài, dà shū zì rán huí jīng. wéi wàng dà shū zài liú gōng gōng miàn qián yī yán, xiāng zhù xià guān, biàn dé shēng qiān." fāng dé xiào yuē:" lǎo yé guǒ rán shí rén, wǒ de tóng bàn huí qù, liú gōng gōng bì dìng biàn liǎn, yòng jì hài sǐ wén guì. xiǎo rén huí jīng, jí bǎo lǎo yé dà dé. liú gōng gōng dìng rán gāo shēng lǎo yé de guān zhí." yù guān yuē:" ruò dé rú cǐ, shì dāng hòu bào." èr rén kāi huái chàng yǐn, yù guān jiǎ yì kuáng yǐn yī fān, zhuāng zuò zuì tài, píng jǐ chén shuì, fāng dé jiàn zuǒ yòu wú rén, xīn sī bù rú chèn cǐ táo zǒu bà. rěn zhù téng tòng, zǒu chū láo yù huí jīng.
且说狱官带了酒菜,来到方德禁房,排在案上。令开方德刑具,喝令看役退出便请方德同饮。方德辞曰:“小人犯罪,发付老爷收禁,不敢动劳。老爷如此恩待,小人不敢领情。”狱官曰:“薄酌粗馔,不必推辞,请坐下不妨。”方德告罪坐下,狱官执壶斟酒,酒过数旬,狱官曰:“我想大人必是刘公公心腹,文提督不知死活,早晚定然被害,大叔自然回京。惟望大叔在刘公公面前一言,相助下官,便得升迁。”方德笑曰:“老爷果然识人,我的同伴回去,刘公公必定变脸,用计害死文贵。小人回京,即保老爷大德。刘公公定然高升老爷的官职。”狱官曰:“若得如此,誓当厚报。”二人开怀畅饮,狱官假意狂饮一番,装作醉态,凭几沉睡,方德见左右无人,心思不如趁此逃走罢。忍住疼痛,走出牢狱回京。
nà yù guān zhī fāng dé yǐ qù, lìng réng suǒ guān yù mén, xiǎo xīn zhào guǎn, zì jìn tí dū yá, huí bǐng yuē:" fāng dé yǐ táo zǒu." wén guì yuē:" zhī dào le." suì lìng tuì chū, biàn duì lǐ tōng yuē:" fāng dé yǐ qù, liàng kě wú shì le." lǐ tōng chén yín yī huì, jiào yuē:" bù hǎo le, dà rén mǎn mén zài jīng, bì dìng duàn sòng xìng mìng." wén guì dà jīng yuē:" què shì hé gù?" lǐ tōng yuē:" táo zǒu de rén yì huí jīng qù bào, liú jǐn yí dìng fā nù, dà rén bǎo juàn, jù zài guó lǎo fǔ zhōng. liú jǐn bì móu rén shā hài, xiāo xuě hèn qì."
那狱官知方德已去,令仍锁关狱门,小心照管,自进提督衙,回禀曰:“方德已逃走。”文贵曰:“知道了。”遂令退出,便对李通曰:“方德已去,谅可无事了。”李通沉吟一会,叫曰:“不好了,大人满门在京,必定断送性命。”文贵大惊曰:“却是何故?”李通曰:“逃走的人役回京去报,刘瑾一定发怒,大人宝眷,俱在国老府中。刘瑾必谋人杀害,消雪恨气。”
wén guì tīng bà, hún bù fù tǐ, yuē:" jiāng jūn jīn kě dài lǐng xīn fù jiā jiāng èr shí míng, bàn zuò shāng kè mú yàng, gǎn jìn jīng chéng, mì jiāng jiā juàn dào chū ruò hé?" lǐ tōng yuē:" mò jiāng yì shì rú cǐ sī liang, zǎo shì gǎn jǐn dǎ fā wèi yào, mò jiāng huí jiā zhuāng bàn jiù shì." shuō bà tuì chū.
文贵听罢,魂不附体,曰:“将军今可带领心腹家将二十名,扮作商客模样,赶进京城,密将家眷盗出若何?”李通曰:“末将亦是如此思量,早是赶紧打发为要,末将回家装扮就是。”说罢退出。
wén guì lián máng zhe jiā jiāng, xuǎn dìng èr shí pǐ mǎ. xū yú jiān lǐ tōng yǐ dào. wén guì zhǔ yuē:" běn shuài quán jiā xìng mìng, quán kào jiāng jūn shēn shàng, xū yào jǐn mì." lǐ tōng yuē:" mò jiāng cǐ qù, dà rén bǎo juàn ruò yǐ bèi hài, zhè biàn wú jiù. tǎng wèi bèi hài, mò jiāng zì rán jiù huí, jué bù yǒu wù." wén guì yuē:" shì."
文贵连忙着家将,选定二十匹马。须臾间李通已到。文贵嘱曰:“本帅全家性命,全靠将军身上,须要紧密。”李通曰:“末将此去,大人宝眷若已被害,这便无救。倘未被害,末将自然救回,决不有误。”文贵曰:“是。”
lǐ tōng suí tóng jiā jiāng, shàng mǎ lián yè chū chéng gǎn shàng lù chéng ér qù bù biǎo.
李通随同家将,上马连夜出城赶上路程而去不表。
qiě shuō liú jǐn de jiā rén, zì tí dū fǔ táo zǒu, yú lù shàng wén de yàn pò jiǎ jīn pái, fāng dé shōu jiān, lián máng xīng yè gǎn huí jīng zhōng. zhè yī rì zǎo fàn hòu jìn jīng, gǎn zhì tài jiàn fǔ, lái zhì hòu táng, bài jiàn yuē:" qǐ shàng gōng gōng, jīn pái bài lù, fāng dé bèi tā shōu jìn láo yù le." liú jǐn shī sè wèn yuē:" jīn pái zěn yàng bài lù?" jiā rén biàn jiāng" wén guì xiān jiē jīn pái bù yí, jí hòu fā chū xíng lǐ, yù tóng qǐ chéng. zhuǎn huàn fāng dé rù, wèn shuō jīn pái bì shí, dāng miàn míng chèng, zhǐ de èr jīn bā liǎng, huò èr jīn wǔ liǎng líng, qīng zhòng bù yī. xiǎo de men wén zhī, jiàn bú shì shì tóu, jí táo huí jīng." liú jǐn wén yán, nù qì chōng tiān, dà jiào yuē:" bà le, fēn fù kuài huàn mù hóng jiāo cǎi qián lái." jiā rén máng qù qǐng le mù hóng jiāo cǎi lái. zhì bài jiàn bì, wèn yuē:" gōng gōng hū huàn mén xià, yǒu hé fēn fù?" liú jǐn yuē:" nǐ kě wèn nà jiǎ qīn chāi biàn zhī duān dì." jiǎ qīn chāi jí jiāng qián qíng shuō míng. mù hóng jiāo cǎi yuē:" jù cǐ ér yán, fēi dàn mén xià bù shí jīn pái yuán gù. wén guì yì bù zhī qí gù, tā jì fā chū xíng lǐ, yù tóng qǐ chéng, liàng bì shì yù néng rén kàn chū, gù fù yàn jīn pái." liú jǐn yuē:" xián huà xiū shuō, wǒ jīn jí bái bái duàn sòng sān shí yú liǎng huáng jīn. fāng dé què yòu bèi qín, cǐ hèn zěn xiāo?" mù hóng yuē:" jīn yǐ dǎ cǎo jīng shé, wén guì yuè jiā dī fáng, gèng nán móu hài." liú jǐn yuē:" nán dào ráo tā bù chéng?" jiāo cǎi yuē:" gōng gōng zháo jí bào yuàn, mǒu yǒu yī jì, jiù kě xiāo xuě hèn qì. wén guì suī zài shān dōng, qí lǎo mǔ qī zǐ, jù zài guó lǎo fǔ zhōng. gōng gōng kě lìng xīn fù jiā dīng, yú jīn yè sān gēng shí hòu, jiǎ zuò dào zéi, gōng jìn fǔ zhōng, jiāng tā yī mén shā jǐn. yǒu sī guān jiù zhī dào, shuí gǎn yǔ gōng gōng jié yuàn? bì chēng bèi dào zéi jié shā." liú jǐn yuē:" jí miào! dàn zá jiā jīn wǎn, gōng zhōng yǒu shì, xū yào jìn gōng. jiù fán èr wèi xián qì, jīn yè xíng shì." èr jiān yuē:" zhè dào róng yì, zhǐ shì gōng gōng xū lìng yī rén kān shǒu. tǎng wén guì lìng rén àn qǔ jiā juàn huí qù, wǒ men qǐ bù bèi tā chǐ xiào wú móu?" liú jǐn yuē:" nǐ děng jīn biàn, zhǐ guǎn xià shǒu, wǒ xiān zhe rén kān shǒu. ruò yǐ jīng qǐ shēn, yì jí chāi rén chū chéng zhuī shā." èr jiān wéi nuò, cí bié ér qù.
且说刘瑾的家人,自提督府逃走,于路上闻得验破假金牌,方德收监,连忙星夜赶回京中。这一日早饭后进京,赶至太监府,来至后堂,拜见曰:“启上公公,金牌败露,方德被他收禁牢狱了。”刘瑾失色问曰:“金牌怎样败露?”家人便将“文贵先接金牌不疑,及后发出行李,欲同起程。转唤方德入,问说金牌弊实,当面明秤,只得二斤八两,或二斤五两零,轻重不一。小的们闻知,见不是势头,即逃回京。”刘瑾闻言,怒气冲天,大叫曰:“罢了,吩咐快唤穆宏、焦彩前来。”家人忙去请了穆宏、焦彩来。至拜见毕,问曰:“公公呼唤门下,有何吩咐?”刘瑾曰:“你可问那假钦差便知端的。”假钦差即将前情说明。穆宏、焦彩曰:“据此而言,非但门下不识金牌缘故。文贵亦不知其故,他既发出行李,欲同起程,谅必是遇能人看出,故复验金牌。”刘瑾曰:“闲话休说,我今即白白断送三十余两黄金。方德却又被擒,此恨怎消?”穆宏曰:“今已打草惊蛇,文贵越加提防,更难谋害。”刘瑾曰:“难道饶他不成?”焦彩曰:”公公着急报怨,某有一计,就可消雪恨气。文贵虽在山东,其老母妻子,俱在国老府中。公公可令心腹家丁,于今夜三更时候,假作盗贼,攻进府中,将他一门杀尽。有司官就知道,谁敢与公公结怨?必称被盗贼劫杀。”刘瑾曰:“极妙!但咱家今晚,宫中有事,须要进宫。就烦二位贤契,今夜行事。”二奸曰:“这倒容易,只是公公须令一人看守。倘文贵令人暗取家眷回去,我们岂不被他耻笑无谋?”刘瑾曰:“你等今便,只管下手,我先着人看守。若已经起身,亦即差人出城追杀。”二奸唯诺,辞别而去。
liú jǐn biàn jiào:" wú fāng hé zài?" yuán lái liú jǐn zì liú jiàn qù hòu, lìng yòng yī xīn fù xiǎo jiàng, míng huàn wú fāng, xìng kù shì jiǔ. dāng xià liú jǐn fēn fù yuē:" nǐ kě wǎng guó lǎo fǔ, le wàng jiā juàn. ruò yǐ jīng qǐ shēn, kě sù lái bào zá jiā, jí lìng rén chū chéng zhuī gǎn jié guǒ. tǎng wú dòng jìng, hòu zhì bì chéng huí bào, hǎo dài jīn yè xià shǒu." wú fāng yuē:" shì." jí qǐ shēn yù qù, liú jǐn huàn zhuǎn zhǔ yuē:" rǔ bù kě rú píng shí chén zuì hú tú dā yìng." wú fāng yuē:" zhè shì jǐn yào zhòng qíng, nú bì zěn gǎn chī jiǔ wù shì?" biàn chū le tài jiàn mén, lái dào guó lǎo fǔ qián. zhī jiàn fǔ mén jǐn bì wú rén. wú fāng àn xiǎng, mò fēi zhī fēng táo zǒu le? wǒ ruò bù wèn gè míng bái, gōng gōng dào wǒ wù shì. jí dào duì miàn yī zuò jiǔ lóu, wèn diàn zhǔ yuē:" duì miàn guó lǎo fǔ mén hù, wèi hé nèn zǎo jǐn bì? mò shì bān jiā tā wǎng fǒu?" diàn zhǔ yuē:" gōng gōng yǒu suǒ bù zhī, guó lǎo yuǎn chū, tí dū yòu zài shān dōng, lǎo fū rén zhì jiā yán jǐn, kǒng jiā rén zài wài nào shì, měi rì guān mén bì hù. xiǎo de jiàn tā shì cái hái zài chū rù, zěn shuō bān jiā?" wú fāng yuē:" yuán lái rú cǐ, fán láo le." jí qǐ shēn, cóng hòu mén hái zhuǎn qián mén guān wàng.
刘瑾便叫:“吴芳何在?”原来刘瑾自刘健去后,另用一心腹小将,名唤吴芳,性酷嗜酒。当下刘瑾吩咐曰:“你可往国老府,了望家眷。若已经起身,可速来报咱家,即令人出城追赶结果。倘无动静,候至闭城回报,好待今夜下手。”吴芳曰:“是。”即起身欲去,刘瑾唤转嘱曰:“汝不可如平时沉醉糊涂答应。”吴芳曰:“这是紧要重情,奴婢怎敢吃酒误事?”便出了太监门,来到国老府前。只见府门紧闭无人。吴芳暗想,莫非知风逃走了?我若不问个明白,公公道我误事。即到对面一座酒楼,问店主曰:“对面国老府门户,为何恁早紧闭?莫是搬家他往否?”店主曰:“公公有所不知,国老远出,提督又在山东,老夫人治家严紧,恐家人在外闹事,每日关门闭户。小的见他适才还在出入,怎说搬家?”吴芳曰:“原来如此,烦劳了。”即起身,从后门还转前门观望。
qiě shuō lǐ tōng yú shì rì wǔ hòu jǐ dào jīng, lìng jiā jiāng zài chéng wài kān shǒu mǎ pǐ, xū yào lún tì bǎo yǐn, bù xǔ yuǎn lí. zì jǐ bù xíng jìn chéng. xiǎng liú jǐn de xīn fù, liàng bì dào jīng miàn shù, liú jǐn bì shēng móu hài de jǐn, liàng yǒu chāi rén zài wài biān kān shǒu, wǒ ruò bù fēn zào bái jìn qù bān jiā, liú jǐn dìng chāi rén zhuī shā, qǐ bù lián wǒ yī tóng bèi hài? xū kàn wú rén, fāng kě jìn fǔ. xīn zhōng xiǎng dìng, yǐ dào jiē shàng, tíng bù yī kàn, yáo jiàn yī rén zhù shì guó lǎo fǔ mén. lǐ tōng yí huò, shàng qián kuī jiàn, nǎi shì xiǎo jiān xíng zhuàng, jí yí bù xiàng jiē wěi ér qù. jí wú fāng dào jiē wěi, lǐ tōng yòu dào jiē tóu. èr rén lái wǎng qūn xún. jí zhì rì tou xī xié, lǐ tōng xīn zhōng jiāo zào, tǎng tiān hēi bì zhù chéng mén, zěn néng bǎo hù jiā juàn chū chéng? wǒ qián yòu zài wén tí dū qián kuā kǒu, bì yào bǎo chū jiā juàn. rú jīn liú jǐn lìng rén kān shǒu, jiào wǒ zěn néng jiù tuō? zhèng suǒ wèi zhī shì shěng shì, bù rú wú shì. āi dào tiān sè jiāng wǎn, lǐ tōng kǒng qí hēi yè, gèng nán táo tuō, yù shí fēn zháo jí bù biǎo.
且说李通于是日午后己到京,令家将在城外看守马匹,须要轮替饱饮,不许远离。自己步行进城。想刘瑾的心腹,谅必到京面述,刘瑾必生谋害的紧,谅有差人在外边看守,我若不分皂白进去搬家,刘瑾定差人追杀,岂不连我一同被害?须看无人,方可进府。心中想定,已到街上,停步一看,遥见一人注视国老府门。李通疑惑,上前窥见,乃是小监形状,即移步向街尾而去。及吴芳到街尾,李通又到街头。二人来往逡巡。及至日头西斜,李通心中焦燥,倘天黑闭住城门,怎能保护家眷出城?我前又在文提督前夸口,必要保出家眷。如今刘瑾令人看守,教我怎能救脱?正所谓知事省事,不如无事。挨到天色将晚,李通恐其黑夜,更难逃脱,愈十分着急不表。
qiě shuō wú fāng děng zhì rì tou xī xié hòu, běn shì xù jiǔ zhī tú, jī kě nán dāng. qià yù jīng jì xiǎo mín, chū rù chéng zhōng tǎo zhàng. jí dào duì miàn jiǔ diàn bǎo yǐn. yīn chī xiē jiǔ, yóu rú kě lóng zhì shuǐ. wú fāng jiàn le kǒu jué liú xián, shēn biān yòu wú dài zhe yín zi. yīn xiǎng zhè diàn zhǔ wéi rén hòu dào, liàng kě shē qiàn jǐ bēi, biàn jìn diàn lái. diàn zhǔ yíng jiē yuē:" gōng gōng tóng guì rén, jīn rì hé xiá zài cǐ? hé bù xiǎo zhuó jǐ bēi?" wú fāng yuē:" zán yīn děng yī qì yǒu wèi dào, dù zhōng jī è, nài wèi dài de yín zi, bù gǎn zào cì. nǐ ruò kěn zàn shē, lái rì jí dāng sòng hái." diàn zhǔ yuē:" gōng gōng hé rú rén! mò shuō lái rì, biàn zài tíng shù rì hé fáng?"
且说吴芳等至日头西斜后,本是酗酒之徒,饥渴难当。恰遇经纪小民,出入城中讨账。即到对面酒店饱饮。因吃些酒,犹如渴龙治水。吴芳见了口角流涎,身边又无带着银子。因想这店主为人厚道,谅可赊欠几杯,便进店来。店主迎接曰:“公公同贵人,今日何暇在此?何不小酌几杯?”吴芳曰:“咱因等一契友未到,肚中饥饿,奈未带的银子,不敢造次。你若肯暂赊,来日即当送还。”店主曰:“公公何如人!莫说来日,便再停数日何妨?”
wú fāng dà xǐ, biàn zài diàn zhōng zuò tóu zuò xià, yuē:" zhǐ xū sì pán xiǎo cài, jiǔ què yāo hǎo de." xiǎo èr nuò nuò, lián shēng sòng shàng jiǔ cài. wú fāng zì zhēn zì zhuó bù biǎo.
吴芳大喜,便在店中座头坐下,曰:“只须四盘小菜,酒却要好的。”小二诺诺,连声送上酒菜。吴芳自斟自酌不表。
zài shuō lǐ tōng jiàn tiān sè jiāng wǎn, zhèng zài zháo jí, hū bú jiàn le nà yī xiǎo jiān, xīn zhōng yí huò. jìn qián yī tàn, jiàn zài diàn nèi chī jiǔ, xiǎng bì shì hǎo jiǔ. xīn shēng yī jì, jiù zài diàn biān zhāo xiǎo èr qián lái. lǐ tōng yuē:" nà chī jiǔ de nèi jiān xìng shèn míng shuí? wǒ yī shí wàng huái." xiǎo èr yuē:" tā nǎi liù guān sī lǐ liú gōng gōng de xiǎo jiān, xìng wú, què bù xiǎo de míng zì." lǐ tōng yuē:" zhī dào le, nǐ jìn qù xiū yào duō yán."
再说李通见天色将晚,正在着急,忽不见了那一小监,心中疑惑。近前一探,见在店内吃酒,想必是好酒。心生一计,就在店边招小二前来。李通曰:“那吃酒的内监姓甚名谁?我一时忘怀。”小二曰:“他乃六官司礼刘公公的小监,姓吴,却不晓的名字。”李通曰:“知道了,你进去休要多言。”
xiǎo èr yīng shēng jìn qù le. lǐ tōng zhěng le yì guān, jìn rù diàn lái, duì zhe wú fāng zuō yī yuē:" gōng gōng yī xiàng jiǔ wéi le." wú fāng jiàn qí yì guān zhěng chǔ, rén wù chū zhòng, máng dá lǐ yuē:" qǐng le, bù xián biàn lái qǐng zuò, xiāng huì tóng yǐn." jí jiào xiǎo èr, zài qǔ guò bēi pán qián lái. lǐ tōng yuē:" gōng gōng nǎi guì rén, zěn chī de zhè děng jiǔ?" lìng xiǎo èr lìng bèi hǎo jiǔ cài shàng lái. wú fāng yuē:" zá jiā wèi děng yí gè péng yǒu wèi dào, gù zài cǐ shǎo yǐn. dàn wèi zhī rén xiōng, gāo xìng dà míng? hé chǔ xiāng huì zhe?" lǐ tōng yuē:" gōng gōng qián yǔ mǒu tóng xí, zěn jiù wàng huái?" wú fāng yuē:" shì le, zá jiā shàng qián céng shān dōng chū chāi, yǒu jǐ wèi fù hù xiāng péi, zú xià liàng yì tóng xí fǒu?" lǐ tōng yuē:" zhèng shì." wú fāng yuē:" zú xià shì xìng zhāng fǒu?"
小二应声进去了。李通整了衣冠,进入店来,对着吴芳作揖曰:“公公一向久违了。”吴芳见其衣冠整楚,人物出众,忙答礼曰:“请了,不嫌便来请坐,相会同饮。”即叫小二,再取过杯盘前来。李通曰:“公公乃贵人,怎吃得这等酒?”令小二另备好酒菜上来。吴芳曰:“咱家为等一个朋友未到,故在此少饮。但未知仁兄,高姓大名?何处相会着?”李通曰:“公公前与某同席,怎就忘怀?”吴芳曰:“是了,咱家上前曾山东出差,有几位富户相陪,足下谅亦同席否?”李通曰:“正是。”吴芳曰:“足下是姓张否?”
lǐ tōng yuē:" zhèng shì zhāng tōng." wú fāng yuē:" zú xià dào jīng, yǒu hé yuán gù?" lǐ tōng yuē:" xiǎo dì yīn yǒu xiē báo yè, kāi zhāng gè chóu duàn pù, zuó yǒu wú lài zhī tú, chéng yè è sǐ yí gè xiǎo hái zi, zhì zài wǒ jiā hòu huā yuán. fǔ xiàn guān qián lái lè suǒ rén mìng, xiǎo dì yī shí qì fèn, bù yuàn yǔ tā, gù dài yín shàng jīng, lái yù mì gè mén lù, duàn sòng le fǔ xiàn qián chéng. fāng cái dào cǐ, yù jiàn gōng gōng, wèi zhī yǒu shèn mén lù, kě yǐ duàn sòng tā qián chéng fǒu?" wú fāng yuē:" wèi zhī rén xiōng xiàn dài duō shǎo yín zi yìng yòng?" lǐ tōng yuē:" xiǎo dì xiàn dài wǔ wàn liǎng yín zi, tǎng yào duō xiē, cǐ dì yì yǒu kě nuó jiè chù." wú fāng dà xǐ yuē:" zhè shì cǐ fǔ xiàn de gāi dǎo yùn. gù rén xiōng dé yù zhe gē jiā. dāng jīn wǒ liú gōng gōng shì lì zhòng dà. mò shuō shì gè fǔ xiàn, biàn shì xún fǔ, yì bù nán bà zhí. zhǐ shì zán jīn rì wèi xiá, lái rì rén xiōng kě lái tài jiàn fǔ xún zán.
李通曰:“正是张通。”吴芳曰:“足下到京,有何缘故?”李通曰:“小弟因有些薄业,开张个绸缎铺,昨有无赖之徒,乘夜扼死一个小孩子,掷在我家后花园。府县官前来勒索人命,小弟一时气愤,不愿与他,故带银上京,来欲觅个门路,断送了府县前程。方才到此,遇见公公,未知有甚门路,可以断送他前程否?”吴芳曰:“未知仁兄现带多少银子应用?”李通曰:“小弟现带五万两银子,倘要多些,此地亦有可挪借处。”吴芳大喜曰:“这是此府县的该倒运。故仁兄得遇着咯家。当今我刘公公势力重大。莫说是个府县,便是巡抚,亦不难罢职。只是咱今日未暇,来日仁兄可来太监府寻咱。
bèi yī fù hòu lǐ, bài zài wǒ gōng gōng mén xià, hé nán duàn sòng tā gǒu fǔ xiàn de!" lǐ tōng yuē:" rú cǐ jí miào! lái rì dāng fán gōng gōng wèi dì dǐng lì. shì wèn gōng gōng cǐ shí, zěn de xián xiá zài cǐ yǐn jiǔ?" shí wú fāng jiǔ yǒu qī bā fēn zuì yì, zhǐ yuē:" biàn shì wéi zhe duì mén de." lǐ tōng yuē:" duì mén de hé rén? wéi zhe hé shì?" wú fāng yuē:" nǐ wǒ rú cǐ xiāng de, zěn hǎo yǐn mán? nà duì mén jí shì sān cháo lǎo chén, zhǎng cháo guó lǎo fǔ dì. tā yǒu yī zi míng huàn wén guì, xiàn wèi shān dōng tí dū, zuò zhèn dà tóng guān. wǒ gōng gōng fèng zhǐ shōu qǔ tiān xià wén wǔ guān yuán yín liǎng. tā bù shí shí wù, huǐ shū zhú shǐ. wǒ gōng gōng chù nù, jiǎ zào jīn pái shèng zhǐ, xuān zhào rù jīng, jié guǒ xìng mìng. wén guì xìn yǐ wéi zhēn, fā chū xíng lǐ, biàn yào qǐ chéng. bù zhī nà gè yǒu zhì móu de shí pò shì jiǎ." lǐ tōng àn xiào dá yuē:" tā zěn zhī shì jiǎ?" wú fāng yuē:" nǐ bù zhī nà pǐ fū jiān huá de hěn, shuō zhēn jīn pái dì qī miàn sǔn shī le yī jiǎo, yòng yín xiāng bǔ, jiǎn zhòng èr liǎng yú, yòu jiāng qīn chāi zhuō xià, jū jìn láo yù. xìng zhòng rén táo huí, shǎng wǔ huí bào. liú gōng gōng nù qì chōng tiān, lìng jiā jiāng jiù jīn yū sān gēng shí hòu, zhuāng jiǎ qiáng dào, jiāng yī jiā shā sǐ, yǐ xiè qí fèn. yòu kǒng nà pǐ fū jì shí jiǎ jīn pái, bì néng xiǎo de lái qǔ jiā juàn huí qù. gù jīn zán zài cǐ le wàng, qí dào sān gēng, jiù xià shǒu le. ruò shì lái qǔ chū chéng qù, yì lìng zhuī shā zhī. nǐ dào liú gōng gōng zhè děng shì lì hào dà bù hào dà?"
备一副厚礼,拜在我公公门下,何难断送他狗府县的!”李通曰:“如此极妙!来日当烦公公为弟鼎力。试问公公此时,怎得闲暇在此饮酒?”时吴芳酒有七八分醉意,指曰:“便是为着对门的。”李通曰:“对门的何人?为着何事?”吴芳曰:“你我如此相得,怎好隐瞒?那对门即是三朝老臣,掌朝国老府第。他有一子名唤文贵,现为山东提督,坐镇大同关。我公公奉旨收取天下文武官员银两。他不识时务,毁书逐使。我公公触怒,假造金牌圣旨,宣召入京,结果性命。文贵信以为真,发出行李,便要起程。不知那个有智谋的识破是假。”李通暗笑答曰:“他怎知是假?”吴芳曰:“你不知那匹夫奸猾得很,说真金牌第七面损失了一角,用银镶补,减重二两余,又将钦差捉下,拘禁牢狱。幸众人逃回,晌午回报。刘公公怒气冲天,令家将就今淤三更时候,装假强盗,将一家杀死,以泄其愤。又恐那匹夫既识假金牌,必能晓得来取家眷回去。故今咱在此了望,俟到三更,就下手了。若是来取出城去,亦令追杀之。你道刘公公这等势力浩大不浩大?”
wèi zhī hòu shì rú hé? qiě kàn xià huí fēn jiě.
未知后事如何?且看下回分解。