strong yáng zhōu diàn kàn shī yì mèng xīn zhuāng yín chū shì cháo jūn strong
揚州店看詩憶夢 新莊銀出世朝君
què shuō zhèng dé tiān zǐ, zì wáng jiā zhuāng zhì yāo hòu, suì gǎn xiàng jiāng nán yáng zhōu. yí lù shàng gù chē shuì mǎ, zǎn le lù chéng. fēi zhǐ yī kǒu, dào le yáng zhōu. xīn sī: zhè yáng zhōu nǎi tiān xià dì yī jiā lì zhī qū, fán huá zhī dì, gǔ rén yǒu pǐn tí qí jiā lì yún: yān huā sān yuè xià yáng zhōu. kuàng jīng suí yáng dì yóu xìng jiāng dū, bǎ yī zuò chéng chí zhuāng diǎn de shí fēn jǐn xiù. bù guò zhēn suǒ wèi shén xiān dào cǐ, yě dāng zì mí yě. zhèn jīn dào cǐ yóu shuǎ, bù wǎng le chū jīng xīn kǔ yī fān. suí jìn rù chéng, qù yóu wú shù tíng tái lóu gé, guān bù jǐn zhū cuì huā hóng. bù jué rì sè yǐ xī xié, jí xún diàn xiē sù, qiě àn zhù màn biǎo.
卻說正德天子,自王家莊治妖后,遂趕向江南揚州。一路上僱車稅馬,趲了路程。非止一口,到了揚州。心思:「這揚州乃天下第一佳麗之區,繁華之地,古人有品題其佳麗云:煙花三月下揚州。況經隋煬帝游幸江都,把一座城池裝點的十分錦繡。不過真所謂神仙到此,也當自迷也。朕今到此游耍,不枉了出京辛苦一番。」隨進入城,去游無數亭台樓閣,觀不盡珠翠花紅。不覺日色已西斜,即尋店歇宿,且按住慢表。
qiě xiān shuō zhè yáng zhōu chéng nèi, yǒu liǎng gè jué sè měi rén, jù shì liáng jiā chù nǚ. yī gè běn xìng wáng, qí fù céng wèi xiàn zú, yīn shēng shí jiā zhōng yǒu yī zhū sháo yào shèng kāi, gù biǎo míng hóng sháo yào yī gè xìng bái míng huàn bái mǔ dān, yǔ hóng sháo yào shì zhōng biǎo jiě mèi. chū shēng shí, yě yǒu ruì yì. liǎng jiā tóng jū yī chù, rén hào wèi jiě mèi. shāo zhǎng xué xí zhēn zhǐ, bìng qín qí shū huà, èr gè bù xiāng shàng xià, zhǐ shì yī hǎo yàn zhuāng nóng guǒ, rú yī zuì chūn fēng. yī hǎo dàn sǎo sù zhì, rú miǎo gū xiān zǐ. cháng yǒu shù shì guò qí mén shǒu, jiàn zhī, wèi xiàn zú yuē: cǐ èr nǚ hòu rì bì xiǎng dà fú guì, kě xī xiàn qián liù qīn wú qíng, xiōng dì zhōng xiān. yǐ gù fù mǔ ài xī zhī rú zhǎng shàng zhēn zhū. bù shù nián jiān, liǎng jiā fù mǔ xiāng jì yún wáng, jiā yè yì suì líng luò, zhǐ kào zhuó huā dà niáng dàn dù guò rì. àn zhè huā dà niáng jí shì hóng sháo yào zhī jì mǔ, hái shì bái zhuàng dān zhī hòu jìn mǔ. qí wèi rén xìng jí tān lìn kè bó, yǔ èr nǚ bù xiāng hè mù. nà yī rì guān kàn zhè èr nǚ zhǎng dà, cháng yán nán dà dāng hūn, nǚ dà dāng jià. xīn sī: zhè èr nǚ qí huò kě jū. měi měi lìng yī qīn dì huā wú lài jiào dǎo tā chuī chàng dàn nòng, yì yù luò zài qīng lóu cuì guǎn, tú xiē hòu lì. yǐ gù hóng sháo yào nián dēng shí liù, bái zhuàng dān nián dēng shí wǔ, jù wèi dìng hūn. fán yù zhe lái yì qīn shì zhě, huā dà niáng suǒ xìng yào tā xǔ duō pìn yí, yě shì èr nǚ zhī fú fēn yě.
且先說這揚州城內,有兩個絕色美人,俱是良家處女。一個本姓王,其父曾為縣卒,因生時家中有一株芍藥盛開,故表名紅芍藥;一個姓白名喚白牡丹,與紅芍藥是中表姐妹。初生時,也有瑞異。兩家同居一處,人號為姐妹。稍長學習針黹,並琴棋書畫,二個不相上下,只是一好艷裝濃裹,如依醉春風。一好淡掃素質,如藐姑仙子。嘗有術士過其門首,見之,謂縣卒曰:「此二女後日必享大福貴,可惜現前六親無情,兄弟終鮮。」以故父母愛惜之如掌上珍珠。不數年間,兩家父母相繼雲亡,家業亦遂零落,只靠着花大娘淡度過日。按這花大娘及是紅芍藥之繼母,還是白壯丹之後妗母。其為人性極貪吝刻薄,與二女不相和睦。那一日觀看這二女長大,常言男大當婚,女大當嫁。心思:「這二女奇貨可居。每每令伊親弟花無賴教導他吹唱彈弄,意欲落在青樓翠館,圖些厚利。以故紅芍藥年登十六,白壯丹年登十五,俱未定婚。凡遇着來議親事者,花大娘索性要他許多聘儀,也是二女之福分也。
yì lái yì qù, bù dé dìng zhe, qí yī shí míng yáng sì chù. zhì yǒu dú shū rén, xiāng wèi pǐn píng yún: yù bǎ mǔ dān bǐ sháo yào, dàn zhuāng nóng mǒ liǎng xiāng yí. yě yǒu qīng báo zi kōng yǔ xiàn yàn yún: níng xiàng zhuàng dān huā xià sǐ, fēng liú zuò guǐ yě gān xīn. qí qīng dòng yě rú cǐ, zǎo fēng wén le sū zhōu fǔ. yī wèi gōng zǐ yāng tuō gè kè shāng, shǐ yòng èr qiān yú yín liǎng, xiàng huā dà niáng mǎi dìng zhè èr nǚ huí qù, hòu lái lìng yǒu biǎo bái.
議來議去,不得定着,其一時名揚四處。至有讀書人,相為品評云:「欲把牡丹比芍藥,淡裝濃抹兩相宜。」也有輕薄子空與羨艷云:「寧向壯丹花下死,風流作鬼也甘心。」其傾動也如此,早風聞了蘇州府。一位公子央托個客商,使用二千餘銀兩,向花大娘買定這二女回去,後來另有表白。
dān shuō zhèng dé zhù zài kè diàn, diàn zhǔ rén bèi shàng yán xí jìng fèng. zhèng dé yǐn zhì bàn hān, jǔ shǒu guān kàn yòu bì jiān tí zhe èr jué shī yún:
單說正德住在客店,店主人備上筵席敬奉。正德飲至半酣,舉首觀看右壁間題着二絕詩云:
qīng shān yǐn yǐn shuǐ tiáo tiáo, qiū jǐn jiāng nán cǎo mù diāo.
青山隱隱水迢迢,秋盡江南草木凋。
èr shí sì qiáo míng yuè yè, yù rén hé chù jiào chuī xiāo.
二十四橋明月夜,玉人何處叫吹簫。
luò tuò jiāng hú zài jiǔ xíng, chǔ yāo xiān xì zhǎng zhōng qīng.
落魄江湖載酒行,楚腰纖細掌中輕。
shí nián yī jué yáng zhōu mèng, yíng dé qīng lóu báo xìng míng.
十年一覺揚州夢,贏得青樓薄悻名。
huí kàn zuǒ bì jiān, yì tí èr jué yún:
回看左壁間,亦題二絕云:
pīng pīng ruò ruò shí sān yú, dòu kòu shāo tóu èr yuè chū.
娉娉弱弱十三餘,豆蔻梢頭二月初。
chūn fēng shí lǐ yáng zhōu lù, juǎn shàng zhū lián zǒng bù rú.
春風十里揚州路,卷上珠簾總不如。
duō qíng què shì zǒng wú qíng, wéi jué zūn qián xiào bù chéng.
多情卻似總無情,惟覺尊前笑不成。
là zhú yǒu xīn hái xī bié, tì rén chuí lèi dào tiān míng.
臘燭有心還惜別,替人垂淚到天明。
yín bà tàn yuē: xī dù mù zhī zài yáng zhōu, měi xī wèi xiá xié zhī yóu. zhèn shēn wèi tiān zǐ, bù jí dù mù duō yǐ. yīn huàn diàn zhǔ wèn yuē: cǐ jiān kě yǒu jué sè měi nǚ zǐ kě cǎi fǒu? diàn zhǔ yuē: kè guān lái dé chí huǎn le. zhèng dé yuē: zhè shì zěn me? diàn zhǔ yuē: cǐ jiān nán qù hú tòng jiē tóu, yǒu yī zuò dà dà de gài wū, nèi yǒu liǎng gè jué sè měi nǚ, yī míng huàn bái mǔ dān, yī míng huàn hóng sháo yào. wú lùn wǒ zhè běn dì chí míng, lián wài fǔ zhōu xiàn dōu qīng dòng de. nǐ dào còu qiǎo bù còu qiǎo, zhè jǐ rì qián wén yǒu gè dà shāng kè, shǐ yòng le duō duō yín liǎng mǎi qù. xiàn shí cǐ jiān què wèi yǒu wén dé. kè guān zǎo lái sān wǔ rì jiù hǎo, qǐ bú shì lái dé chí huǎn ā? zhèng dé wén yán, chù dòng xīn qíng. yīn sī: zhèn qián zài gōng zhōng, mèng jiàn èr měi nǚ, jiù shì cǐ èr nǚ rù mèng. zěn me jí zài cǐ chū tóu, yòu bù xiāng zhí? yǔ yún: yǒu yuán qiān lǐ zhōng xiāng yù, wú yuán jiàn miàn bù xiāng féng. nán dào zhèn yǔ tā wú yuán me? zhèn jīn xū yán tú xì fǎng qí zōng jī bà.
吟罷嘆曰:「昔杜牧之在揚州,每夕為狹斜之游。朕身為天子,不及杜牧多矣。」因喚店主問曰:「此間可有絕色美女子可采否?」店主曰:「客官來得遲緩了。」正德曰:「這是怎麼?」店主曰:「此間南去胡同街頭,有一座大大的蓋屋,內有兩個絕色美女,一名喚白牡丹,一名喚紅芍藥。無論我這本地馳名,連外府州縣都傾動的。你道湊巧不湊巧,這幾日前聞有個大商客,使用了多多銀兩買去。現時此間卻未有聞得。客官早來三五日就好,豈不是來得遲緩呵?」正德聞言,觸動心情。因思:「朕前在宮中,夢見二美女,就是此二女入夢。怎麼即在此出頭,又不相值?語云:「有緣千里終相遇,無緣見面不相逢。』難道朕與他無緣麼?朕今須沿途細訪其蹤跡罷。」
bǎo cān bì, rù fáng ān qǐn, hū sī yí lù xíng lái, yín zi huā fèi jiāng jǐn shēn biān wú wù kě yǐ zài mài, rú hé shì hǎo? yī yè fān lái fù qù, shuì dé bù céng hé yǎn.
飽餐畢,入房安寢,忽思一路行來,銀子花費將盡身邊無物可以再賣,如何是好?一夜翻來復去,睡得不曾合眼。
zhì tiān sè lí míng, qǐ lái shū xǐ bì. diàn zhǔ duān shàng jiǔ fàn, shí bà suàn hái fáng shuì, bìng wú yú yín.
至天色黎明,起來梳洗畢。店主端上酒飯,食罷算還房稅,並無餘銀。
lì jí qǐ shēn, gǎn chū chéng lái. xíng zǒu dào rì wǔ hòu, jué dé yī huì pí juàn, zhí zhì dù xiān qiáo, qiáo shí guāng huá, qiáo tóu yǒu dà zhū fēng shù, shù yǐng zhèng zhào qiáo shàng. zhèng dé jiù tíng zài fēng shù yǐng xià shuì qù. àn zhèng dé dì nǎi yóu lóng, zì rán jué chù féng shēng. shì féng qiū shuǐ fàn zhǎng, shàng qiáo zhì zhèng dé shēn biān, nì liú tuì xià. cǐ wèi zhī hóng shuǐ nì liú, nà shù yǐng dào zhào, hù zhù dì shēn. bù yī huì, zǎo yǒu yī fù hù yáng zhì rén tǎo zū huí lái, jiàn hóng shuǐ nì liú, shù yǐng dào zhào, zhī bì dà guì, yǔ zhī jié jiāo yǒu yì. nǎi huàn zhèng dé xǐng lái, kòu qí lái lì, zhèng dé réng jiāng jiǎ míng shuō chū. yīn yóu sū zhōu, jiā pú shī sàn, pán chán yòng jǐn yán míng. yáng zhì rén jí yāo dào jiā zhōng, bèi jiǔ xiāng dài jí yīn, yù yǔ dì jié jiāo wèi xiōng dì, zhèng dé cóng zhī. bèi xiāng àn, dāng tiān jié bài xiōng dì. yáng zhì rén nián zhǎng èr suì wèi xiōng, lìng tóng pú men jǐn chēng zhèng dé wèi èr yuán wài. sòng rù kè fáng ān xiē.
立即起身,趕出城來。行走到日午後,覺得一會疲倦,直至渡仙橋,橋石光滑,橋頭有大株楓樹,樹影正照橋上。正德就停在楓樹影下睡去。按正德帝乃游龍,自然絕處逢生。適逢秋水泛漲,上橋至正德身邊,逆流退下。此謂之洪水逆流,那樹影倒照,護住帝身。不一會,早有一富戶楊志仁討租回來,見洪水逆流,樹影倒照,知必大貴,與之結交有益。乃喚正德醒來,叩其來歷,正德仍將假名說出。因游蘇州,家僕失散,盤纏用盡言明。楊志仁即邀到家中,備酒相待極殷,欲與帝結交為兄弟,正德從之。備香案,當天結拜兄弟。楊志仁年長二歲為兄,令僮僕們盡稱正德為二員外。送入客房安歇。
yuán wài zhe tóng bì xiǎo xīn lǐ shì, èr yuán wài yǒu hǎo jiǔ yáo, mǎi lái fèng jìng. zhǐ shì qí qī zhāng shì, àn hèn zhàng fū shī suàn. yáng zhì rén jù yán zhēng yì zhī shì: ěr dāng lǐ jìng. cóng cǐ lìng cái fèng jiàng chóng xīn wèi zhèng dé zhì qǐ hán yī.
員外着僮婢小心禮侍,二員外有好酒肴,買來奉敬。只是其妻張氏,暗恨丈夫失算。楊志仁具言征異之事:「爾當禮敬。」從此令裁縫匠重新為正德制起寒衣。
zhèng dé ǒu yún: xiōng yì rì jìn jīng dào shě yī yóu. yuán wài yuē: xián dì jiā zhōng bì dìng fù zú.
正德偶云:「兄異日進京到舍一游。」員外曰:「賢弟家中必定富足。」
zhèng dé yuē: wǒ jiā huá wū lián mián, fù kān dí guó, zhù zài nèi jīn chéng dōng huá mén nèi, jù shì hǎo shì jiā.
正德曰:「我家華屋聯綿,富堪敵國,住在內金城東華門內,俱是好室家。」
yuán lái yáng zhì rén bù céng jìn jīng, zěn zhī dōng huá mén, biàn shì huáng gōng? guò le shí yú rì, zhèng dé wèn zhì rén yuē: lián rì xiōng zhǎng yǔ yán wú xù, mò bù yǒu shì, guà ài zài xīn? dì yào jiù cǐ qiān bié, xiōng kě bō chū yín liǎng, zhù dì yóu shuǎ sū zhōu, hǎo dé huí jīng. yáng zhì rén yuē: dì hé rěn zhòu jū, qiě dài míng chūn, yú xiōng tóng wǎng sū zhōu. yú yì míng zǎo yù wǎng nán cūn shōu gǔ, xū shù rì fāng dé huí lái. xián dì kě zài wǒ jiā hòu wǒ ruò hé? zhèng dé yuē: dì qiě hòu xiōng shōu lái, rán hòu fēn gǔ bié kě hǎo? yáng zhì rén dà xǐ, cì zǎo zhǔ qī zhāng shì jí nú pú, xiǎo xīn fú shì yì dì, jí bié zhèng dé. xiàng nán cūn ér qù.
原來楊志仁不曾進京,怎知東華門,便是皇宮?過了十餘日,正德問志仁曰:「連日兄長語言無緒,莫不有事,掛礙在心?弟要就此千別,兄可撥出銀兩,助弟游耍蘇州,好得回京。」楊志仁曰:「弟何忍驟居,且待明春,愚兄同往蘇州。愚意明早欲往南村收谷,須數日方得回來。賢弟可在我家候我若何?」正德曰:「弟且候兄收來,然後分谷別可好?」楊志仁大喜,次早囑妻張氏及奴僕,小心伏侍義弟,即別正德。向南村而去。
zhāng shì mì jiào jiā rén yáng zhì yì yuē: ěr zhǔ rén yǎn nèi wú zhū, jié jiāo zhè èr yuán wài, pò hào jiā chǎn, ruò zài yán chí bù qù, jiā yè qǐ bù bèi tā qìng kōng? ěr yǒu hé jì cè, kě qiǎn tā kuài zǒu. yáng zhì yuē: xīn zào de zhuāng nèi, guǐ mèi shén duō, wú rén gǎn wǎng, bù rú yòu èr yuán wài qù ān xiē. yè jiān bì bèi guǐ mèi hǔ huài xìng mìng. dà yuán wài ruò huí shí zhī dào, nán dào wèi tā rén bào yuàn? zhāng shì xǐ yuē: ěr jì jí shàn, kě sù xíng shì, yǒu shǎng.
張氏密叫家人楊智議曰:「爾主人眼內無珠,結交這二員外,破耗家產,若再延遲不去,家業豈不被他罄空?爾有何計策,可遣他快走。」楊智曰:「新造的莊內,鬼魅甚多,無人敢往,不如誘二員外去安歇。夜間必被鬼魅唬壞性命。大員外若回時知道,難道為他人報怨?」張氏喜曰:「爾計極善,可速行事,有賞。」
yáng zhì yīng nuò, dào tīng shàng jiàn zhèng dé yuē: èr yuán wài ruò wú liáo, hé bú dào xīn zhuāng nèi yóu shuǎ?
楊智應諾,到廳上見正德曰:「二員外若無聊,何不到新莊內游耍?」
zhèng dé xǐ yuē: xīn zhuāng zài hé chù? jí dāng yī wǎng. yáng zhì jìn nèi, xiàng zhāng shì qǔ chū yào shi, yǐn zhèng dé dào xīn zhuāng. kāi mén jìn nèi, tīng shàng zhuō yǐ jù qí bèi, fáng nèi yì yǒu wò chuáng. zhèng dé yuē: cǐ jiān yōu jié qīng jìng, jīn hòu kě zài cǐ ān xiē. yáng zhì xīn zhōng àn xǐ, bèi bàn le yóu huǒ chá tàn děng wù, cì hou zhì wǎn. zhèng dé bǎo shí bì. yáng zhì huí fù zhāng shì, zhāng shì huān xǐ: jīn yè bì rán bèi guǐ suǒ suàn.
正德喜曰:「新莊在何處?即當一往。」楊智進內,向張氏取出鑰匙,引正德到新莊。開門進內,廳上桌椅俱齊備,房內亦有臥床。正德曰:「此間幽潔清靜,今後可在此安歇。」楊智心中暗喜,備辦了油火茶炭等物,伺候至晚。正德飽食畢。楊智回復張氏,張氏歡喜:「今夜必然被鬼所算。」
zhèng dé zuò zhì chū gēng, guān kàn yáng zhì bù zài huí lái, guān shàng zhuāng mén, yòu jiāng fáng mén yǎn zhe ān qǐn. zhì èr gēng hòu, wén tīng shàng yǒu xiù xié shēng. zhèng zài yí huò, ya de yī shēng, fáng mén zì kāi. zhèng dé chī le yī jīng. zhǐ jiàn sì gè xiǎo nǚ gè yǒu jǐ fēn zī sè, jù chuān zhe má yī sù qún, rù fáng ér lái, qí guì zài chuáng qián. zhèng dé qǐ zuò zài chuáng xīn nèi, bìng wú jù qiè, wèn yuē: ěr shì shén me yāo xié? huò shì yuàn pò yuān hún? kuài kuài shuō lái. sì nǚ qí shēng zòu yuē: xiǎo nǚ nǎi jīn yín zhī shén, zhuān hòu bì xià, gù lǚ cì jiāng zhù wū zhī rén jīng zǒu. jīn xìng shèng jià lín cǐ, kě xiàng cǐ dì zhōng jué tǔ sān chǐ yú, jí jiàn jīn yín, xiǎo shén děng yǐ biàn chū shì. zhèng dé yuē: jīn yín bù wèi xī hǎn, ěr děng yào chū shì, xū zì chū xiàn, zhèn shí shì bù nài fán fā jué. sì nǚ yuē: chū xiàn de fēi nán, zhǐ kǒng jīng dòng shèng jià bù biàn. zhèng dé yuē: guǎ rén bù pà, ěr děng zhǐ guǎn chū xiàn bà. sì nǚ qí shēng lǐng zhǐ, huà yī zhèn fēng ér qù. chuáng zi guǒ rán zhèn dòng. zhèng dé yī kàn, nǎi shì jīn yín, fú chū rú shān, bǎ wò chuáng zhí tǐng qǐ dào bàn bì, zhèng dé fāng cái xǐng wù yuē: cǐ chù yǒu guǐ suì, gù ēn xiōng bù yán jí. sǎo sǎo shǐ wǒ lái zhù, cǐ qí xīn bì huái bù shàn? qǐ kě jiǔ liú yú cǐ! hé bù lái zǎo duō dài xiē jīn tiáo qǐ shēn, bǎ yú jīn yín xiè tā, zài liú yī shū cí bié bà. suí jí ān qǐn.
正德坐至初更,觀看楊智不再回來,關上莊門,又將房門掩着安寢。至二更後,聞廳上有繡鞋聲。正在疑惑,「呀」的一聲,房門自開。正德吃了一驚。只見四個小女各有幾分姿色,俱穿着麻衣素裙,入房而來,齊跪在床前。正德起坐在床心內,並無俱怯,問曰:「爾是什麼妖邪?或是怨魄冤魂?快快說來。」四女齊聲奏曰:「小女乃金銀之神,專候陛下,故屢次將住屋之人驚走。今幸聖駕臨此,可向此地中掘土三尺余,即見金銀,小神等以便出世。」正德曰:「金銀不為稀罕,爾等要出世,須自出現,朕實是不耐煩發掘。」四女曰:「出現的非難,只恐驚動聖駕不便。」正德曰:「寡人不怕,爾等只管出現罷。」四女齊聲領旨,化一陣風而去。床子果然振動。正德一看,乃是金銀,浮出如山,把臥床直挺起到半壁,正德方才醒悟曰:「此處有鬼祟,故恩兄不言及。嫂嫂使我來住,此其心必懷不善?豈可久留於此!何不來早多帶些金條起身,把余金銀謝他,再留一書辭別罷。」隨即安寢。
zhì cǐ zǎo, yáng zhì zǎo zhì zhuāng qián. jiào kāi mén bù yīng, lián jiào shù shēng bù yīng, yí shì yǐ sǐ, máng huí bào zhāng shì, chēng èr yuán wài hū huàn bù yīng, zhāng shì yě yí qí guǒ sǐ, jí lìng tóng bì dài tī, yuè qiáng kāi le wài mén. zhāng shì jìn nèi, zhèng dé fāng xǐng lái, hē wèn: hé rén rù lái yé? xià chuáng chuān lǚ ér chū. zhāng shì jiàn lǐ, zhèng dé wèn yuē: sǎo sǎo, cǐ jiān yǒu guǐ zuò suì fǒu? zhāng shì yuē: jí zào xīn zhuāng, wǒ men shàng wèi zēng dào cǐ, què bù zhī qí xiáng xì. zhèng dé jí jiāng zuó yè jīn yín fú chū shì qíng biǎo bái: gē ge ruò shì huí lái, shuō wǒ bǎ zhè jīn yín xiāng xiè, wǒ jiù cǐ yào fēn bié le. zhāng shì yuē: shū shū ruò qù, ěr xiōng huí shí, zhī dào shì wǒ dài màn. zhèng dé yuē: duō chéng sǎo sǎo hǎo yì, xīn zhuāng shǐ wǒ qián lái zhèn yā, zěn shuō dài màn? zhāng shì xīn zhī shì fěng jǐ, wú yán kě dá, zhèng dé yuē: sǎo sǎo kě qǔ wén bǐ sì bǎo, bìng wǒ de bāo guǒ lái. zhāng shì lìng jiā rén qǔ zhì. zhèng dé jiù zài zhuō shàng xiě de yī shū, shū zhōng lüè tǔ chū zhēn qíng. yòu xiě yún: xiōng ruò dào jīng, dì jiā zhù zài dōng huá mén, nǎi tiān xià dì yī rén. ruò jiàn wǔ mén guān, zì dāng zòu míng. suǒ de jīn yín, xiōng kě qǔ yòng. guó zhèng fán rǒng, jí yù huí jīng, bù dé miàn cí. fēng hǎo le shū, jiāo zhāng shì yuē: cǐ shū jiāo gē ge shōu, yín liǎng kě yā huí jiā qù. zhì cǐ jiān guǐ suì yǐ jué, yě kě yí lái jū zhù. suí qǔ de jīn tiáo, cáng zài bāo lǐ nèi, cí bié zhāng shì qǐ shēn. zhāng shì máng lìng tóng pú bǎ jīn yín yùn huí jiā zhōng.
至此早,楊智早至莊前。叫開門不應,連叫數聲不應,疑是已死,忙回報張氏,稱二員外呼喚不應,張氏也疑其果死,即令僮婢帶梯,越牆開了外門。張氏進內,正德方醒來,喝問:「何人入來耶?」下床穿履而出。張氏見禮,正德問曰:「嫂嫂,此間有鬼作祟否?」張氏曰:「及造新莊,我們尚未曾到此,卻不知其詳細。」正德即將昨夜金銀浮出事情表白:「哥哥若是回來,說我把這金銀相謝,我就此要分別了。」張氏曰:「叔叔若去,爾兄回時,只道是我怠慢。」正德曰:「多承嫂嫂好意,新莊使我前來鎮壓,怎說怠慢?」張氏心知是諷己,無言可答,正德曰:「嫂嫂可取文筆四寶,並我的包裹來。」張氏令家人取至。正德就在桌上寫的一書,書中略吐出真情。又寫云:「兄若到京,弟家住在東華門,乃天下第一人。若見午門官,自當奏明。所得金銀,兄可取用。國政繁冗,急欲回京,不得面辭。」封好了書,交張氏曰:「此書交哥哥收,銀兩可押回家去。至此間鬼祟已絕,也可移來居住。」隨取得金條,藏在包里內,辭別張氏起身。張氏忙令僮僕把金銀運回家中。
guò le shù rì, yáng zhì rén kǒu jiā lái, zhī zhèng dé yǐ qǐ shēn qù le, xīn xià yí huò, hé gù bù qí jiàn miàn ér qù? zhāng shì yǐn zhì rén kàn qí xǔ duō xiāng lóng de jīn yín, máng wèn yuē: cǐ cóng hé ér lái? zhāng shì wēi xiào yuē: ěr de yǎn lì bù chà, shū shū zhēn shì fú zé de rén. biàn shuō qǐ shí dé jīn yín qián qíng. yuán lái cǐ zhuāng shì jīn yín zuò suì de, yáng zhì rén nù yuē: yuán lái ěr yòu tā dào guǐ kū, tā zhī ěr shì dǎi yì xiāng jiā, tè dì qù le. jí zài kàn shū xìn, jīng yuē: yī cǐ kàn lái, cǐ jí dāng jīn zhèng dé tiān zǐ, yún yóu dào cǐ, ěr jì chù fàn tā, cǐ jīn yín xū shōu cún wù dòng. suì chá míng gòng dé jīn yín èr shí yú wàn, cáng xià. hòu rì wén zhèng dé tiān zǐ huí jīng, yùn zài dào jīng miàn jūn. zhèng dé tiān zǐ dà yuè, cǐ shì hòu huà.
過了數日,楊志仁口家來,知正德已起身去了,心下疑惑,何故不俟見面而去?張氏引志仁看其許多箱籠的金銀,忙問曰:「此從何而來?」張氏微笑曰:「爾的眼力不差,叔叔真是福澤的人。」便說起拾得金銀前情。原來此莊是金銀作祟的,楊志仁怒曰:「原來爾誘他到鬼窟,他知爾是歹意相加,特地去了。」及再看書信,驚曰:「依此看來,此及當今正德天子,雲遊到此,爾既觸犯他,此金銀需收存勿動。」遂查明共得金銀二十餘萬,藏下。後日聞正德天子回京,運載到京面君。正德天子大悅,此是後話。
wèi zhī dāng xià yún yóu rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
未知當下雲遊如何,且看下回分解。