xíng shào, zì zi cái, èr hé jiān mào rén, wèi tài cháng zhēn zhī hòu. fù, wèi guāng lù qīng. shào xiǎo zì jí, shǎo shí yǒu bì, suì bù xíng míng. nián wǔ suì, wèi lì bù láng qīng hé cuī liàng jiàn ér qí zhī, yuē:" cǐ zi hòu dāng dà chéng, wèi wàng tōng xiǎn." shí suì, biàn néng zhǔ wén, yǎ yǒu cái sī, cōng míng qiáng jì, rì sòng wàn yú yán. zú xiōng luán, yǒu rén lún jiàn, wèi zǐ dì yuē:" zōng shì zhōng yǒu cǐ ér, fēi cháng rén yě." shǎo zài luò yáng, huì tiān xià wú shì, yǔ shí míng shèng zhuān yǐ shān shuǐ yóu yàn wèi yú, bù xiá qín yè. cháng yīn lín yǔ, nǎi dú hàn shū, wǔ rì, lüè néng biàn jì zhī. hòu yīn yǐn xuè juàn, fāng guǎng xún jīng shǐ, wǔ xíng jù xià, yī lǎn biàn jì, wú suǒ yí wàng. wén zhāng diǎn lì, jì shàn qiě sù. nián wèi èr shí, míng dòng yì guān. cháng yǔ yòu běi píng yáng gù hé dōng péi bó mào cóng xiōng fú hé nán lù dào huī děng zhì běi hǎi wáng xīn shě sù yǐn, xiāng yǔ fù shī fán shù shí shǒu, jiē zài zhǔ rén nú chù. dàn rì nú xíng, zhū rén qiú shī bù dé, shào jiē wèi sòng zhī, zhū rén yǒu bù rèn shī zhě, nú hái dé běn, bù wù yī zì. zhū rén fāng zhī wáng càn. lì bù shàng shū lǒng xī lǐ shén dà xiāng qīn zhòng, yǐn wèi wàng nián zhī jiāo.
邢卲,字子才,[二]河间鄚人,魏太常贞之后。父□,魏光禄卿。卲小字吉,少时有避,遂不行名。年五岁,魏吏部郎清河崔亮见而奇之,曰:“此子后当大成,位望通显。”十岁,便能属文,雅有才思,聪明强记,日诵万余言。族兄峦,有人伦鉴,谓子弟曰:“宗室中有此儿,非常人也。”少在洛阳,会天下无事,与时名胜专以山水游宴为娱,不暇勤业。尝因霖雨,乃读汉书,五日,略能遍记之。后因饮谑倦,方广寻经史,五行俱下,一览便记,无所遗忘。文章典丽,既赡且速。年未二十,名动衣冠。尝与右北平阳固、河东裴伯茂、从兄罘、河南陆道晖等至北海王昕舍宿饮,相与赋诗、凡数十首,皆在主人奴处。旦日奴行,诸人求诗不得,卲皆为诵之,诸人有不认诗者,奴还得本,不误一字。诸人方之王粲。吏部尚书陇西李神□大相钦重,引为忘年之交。
shì jīn wèi wèi xuān wǔ wǎn láng, chú fèng cháo qǐng, qiān zhù zuò zuǒ láng. shēn wèi lǐng jūn yuán chā suǒ lǐ, chā xīn chú shàng shū lìng, sān shén yǔ chén jùn yuán fān zài xí, chā lìng shào zuò xiè biǎo, xū yú biàn chéng, yǐ shì zhū bīn. shén yuē:" xíng shào cǐ biǎo, zú shǐ yuán gōng biàn sè." xiào chāng chū, yǔ huáng mén shì láng lǐ yǎn zhī duì diǎn cháo yí. zì xiào míng zhī hòu, wén yǎ dà shèng, shào diāo chóng zhī měi, dú bù dāng shí, měi yī wén chū chū, jīng shī wèi zhī zhǐ guì, dú sòng é biàn yuǎn jìn. yú shí yuán fān yǔ fàn yáng zǔ yíng wèi wàng tōng xiǎn, wén bǐ zhī měi, jiàn chēng xiān dá, yǐ shào zǎo sī huá shàn, shēn gòng jí zhī. měi luò zhōng guì rén bài zhí, duō píng shào wèi xiè biǎo. cháng yǒu yī guì shèng chū shòu guān, dà jí bīn shí, fān yǔ shào jù zài zuò. fān yì zhǔ rén tuō qí wèi ràng biǎo. suì mìng shào zuò zhī. fān shén bù yuè, měi gào rén yún:" xíng jiā xiǎo ér cháng kè zuò zhāng biǎo, sì zì mǎi huáng zhǐ, xiě ér sòng zhī." shào kǒng wèi fān suǒ hài, nǎi cí yǐ jí. shǔ shàng shū lìng yuán luó chū zhèn qīng zhōu, qǐ wèi fǔ sī mǎ. suì zài qīng tǔ, zhōng rì hān shǎng, jǐn shān quán zhī zhì.
释巾为魏宣武挽郎,除奉朝请,迁著作佐郎。深为领军元叉所礼,叉新除尚书令,[三]神□与陈郡袁翻在席,叉令卲作谢表,须臾便成,以示诸宾。神□曰:“邢卲此表,足使袁公变色。”孝昌初,与黄门侍郎李琰之对典朝仪。自孝明之后,文雅大盛,卲雕虫之美,独步当时,每一文初出,京师为之纸贵,读诵俄遍远近。于时袁翻与范阳祖莹位望通显,文笔之美,见称先达,以卲藻思华赡,深共嫉之。每洛中贵人拜职,多凭卲为谢表。尝有一贵胜初受官,大集宾食,翻与卲俱在坐。翻意主人托其为让表。遂命卲作之。翻甚不悦,每告人云:“邢家小儿尝客作章表,[四]自买黄纸,写而送之。”卲恐为翻所害,乃辞以疾。属尚书令元罗出镇青州,启为府司马。遂在青土,终日酣赏,尽山泉之致。
yǒng ān chū, lèi qiān zhōng shū shì láng, suǒ zuò zhào gào, wén tǐ hóng lì. jí ěr zhū róng rù luò, jīng shī rǎo luàn, shào yǔ hóng nóng yáng yīn bì dì sōng gāo shān. wǔ pǔ tài zhōng, jiān jǐ shì huáng mén shì láng, xún wèi sàn qí cháng shì. tài chāng chū, lìng héng zhí nèi xǐng, gěi yù shí, liù lìng fù àn shàng shū mén xià shì, fán chú dà guān, xiān wèn qí kě fǒu, rán hòu shī xíng. chú jiāng jūn guó zǐ jì jiǔ. yǐ qīn lǎo huán xiāng, zhào suǒ zài tè gěi bīng lì wǔ rén, bìng lìng suì yī rù cháo, yǐ bèi gù wèn. dīng mǔ yōu, āi huǐ guò lǐ.
永安初,累迁中书侍郎,所作诏诰,文体宏丽。及尒朱荣入洛,京师扰乱,卲与弘农杨愔避地嵩高山。[五]普泰中,兼给事黄门侍郎,寻为散骑常侍。太昌初,□令恒直内省,给御食,[六]令覆按尚书门下事,凡除大官,先问其可否,然后施行。除□将军、国子祭酒。以亲老还乡,诏所在特给兵力五人,并令岁一入朝,以备顾问。丁母忧,哀毁过礼。
hòu yáng yīn yǔ wèi shōu jí shào qǐng zhì xué. qī zòu yuē:
后杨愔与魏收及卲请置学。[七](奏曰:
" shì shì míng táng, xiǎn yú zhōu xià bā yī hóng liǎng xué, shèng zì yú yīn. suǒ yǐ zōng pèi shàng dì, yǐ zhe mò dà zhī yán xuān bù xià tǔ, yǐ zhāng zé tiān zhī guǐ. yǎng huáng fà yǐ xún zhé yán, yù qīng jīn ér fū jiào diǎn, yòng néng xiǎng guó cháng jiǔ, fēng huī wàn sì zhě yě. yuán jì wáng qín, gǎi gé qí dào, kēng rú miè xué, yǐ bì qián lí. gù jiǔ fú fēn bēng, zuò zhōng èr dài. yán hàn bó xīng, gèng xiū rú shù. gù xī jīng yǒu liù xué zhī yì, dōng dōu yǒu sān běn zhī shèng. dǎi zì wèi jìn, bō luàn xiāng yīn, bīng gé zhī zhōng, xué xiào bù jué. yǎng wéi gāo zǔ xiào wén huáng dì bǐng shèng zì tiān, dào jìng jīn gǔ, liè xiào xù yú xiāng dǎng, dūn shī shū yú jùn guó. dàn jīng shǐ shì yīn, róng xuān lǚ jià, wèi huáng duō jiù, gōng jiàn fú zhuī. shì zōng tǒng lì, yù zūn xiān xù, yǒng píng zhī zhōng, dà xīng bǎn zhù. xù yǐ shuǐ hàn, róng mǎ shēng jiāo, suī dǎi wèi shān, hái tíng yī kuì. ér míng táng lǐ yuè zhī běn, nǎi yù jīng jí zhī lín jiāo xù dé yì zhī jī, kōng yíng mù shù zhī jī chéng huáng yán gù zhī zhòng, quē zhuān shí zhī gōng yōng gòu xiǎn wàng zhī yào, shǎo lóu xiè zhī shì. jiā yǐ fēng yǔ shāo qīn, jiàn zhì kuī zhuì. fēi suǒ wèi zhuī lóng táng gòu, yí xíng wàn guó zhě yě. fú wén cháo yì yǐ gāo zǔ dà zào qū xià, dào móu jī wén, nǐ sì míng táng, shì pèi shàng dì. jīn ruò jī zhǐ bù xiū, nǎi tóng qiū quǎn, jí shǐ gāo huáng shén xiǎng, quē yú guó yáng, zōng shì zhī diǎn, yǒu shēng wú shí. cǐ chén zǐ suǒ yǐ fěi níng, yì zhào suǒ yǐ zhù wàng yě.
"世室明堂,显于周、夏;[八]一黉两学,盛自虞、殷。所以宗配上帝,以着莫大之严;宣布下土,以彰则天之轨。养黄发以询哲言,育青衿而敷教典,用能享国长久,风徽万祀者也。爰暨亡秦,改革其道,坑儒灭学,以蔽黔黎。故九服分崩,祚终二代。炎汉勃兴,更修儒术。故西京有六学之义,东都有三本之盛。逮自魏、晋,拨乱相因,兵革之中,学校不绝。仰惟高祖孝文皇帝禀圣自天,道镜今古,列校序于乡党,敦诗书于郡国。但经始事殷,戎轩屡驾,未遑多就,弓剑弗追。世宗统历,聿遵先绪,永平之中,大兴板筑。续以水旱,戎马生郊,虽逮为山,还停一篑。而明堂礼乐之本,乃郁荆棘之林;胶序德义之基,空盈牧竖之迹;城隍严固之重,阙砖石之功;墉构显望之要,少楼榭之饰。加以风雨稍侵,渐致亏坠。非所谓追隆堂构,仪刑万国者也。伏闻朝议以高祖大造区夏,道侔姬文,拟祀明堂,式配上帝。今若基址不修,乃同丘畎,即使高皇神享,阙于国阳,宗事之典,有声无实。此臣子所以匪宁,亿兆所以伫望也。
" chén yòu wén guān fāng shòu néng, suǒ yǐ rèn shì, shì jì rèn yǐ, chóu zhī yǐ lù. rú cǐ zé shàng wú kuàng guān zhī jī, xià jué shī sù zhī bàng. jīn guó zǐ suī yǒu xué guān zhī míng, wú jiào shòu zhī shí, hé yì tù sī yān mài, nán jī běi dǒu zāi?
"臣又闻官方授能,所以任事,事既任矣,酬之以禄。如此则上无旷官之讥,下绝尸素之谤。今国子虽有学官之名,无教授之实,何异兔丝燕麦,南箕北斗哉?
" xī liú xiàng yǒu yán, wáng zhě yí xīng bì yōng chén lǐ yuè yǐ fēng tiān xià. fū lǐ yuè suǒ yǐ yǎng rén, xíng fǎ suǒ yǐ shā rén, ér yǒu sī qín qín, qǐng dìng xíng fǎ, zhì yú lǐ yuè, zé yuē wèi gǎn. shì gǎn yú shā rén, bù gǎn yú yǎng rén yě. chén yǐ wéi dāng jīn sì hǎi qīng píng, jiǔ fú níng yàn, jīng guó yào zhòng, lǐ yīng xiān yíng, tuō fù jī yán, zé liú xiàng zhī yán zhēng yǐ. dàn shì bù liǎng xìng, xū yǒu jìn tuì. yǐ chén yú liàng, yí bà shàng fāng diāo mí zhī zuò, pō shěng yǒng níng tǔ mù zhī gōng, bìng jiǎn yáo guāng cái wǎ zhī lì, jiān fēn shí kū juān zuó zhī láo, jí zhū shì yì fēi shì jí zhě, sān shí nóng xì, xiū cǐ shù tiáo. shǐ bì yōng zhī lǐ, wèi ěr ér fù xīng fěng sòng zhī yīn, huàn rán ér gèng zuò. měi xiè gāo yōng yán zhuàng yú wài, huái gōng jí sì xiǎn lì yú zhōng. gèng míng gǔ jīn, zhòng zūn xiāng yǐn, dūn jìn jùn xué, jīng kè jīng yè, rú cǐ zé yuán kǎi kě dé zhī yú shàng xù, yóu xià kě zhì zhī yú xià guó, qǐ bù xiū yú!
"昔刘向有言,王者宜兴辟雍、陈礼乐以风天下。夫礼乐所以养人,刑法所以杀人,而有司勤勤,请定刑法,至于礼乐,则曰未敢。是敢于杀人,不敢于养人也。臣以为当今四海清平,九服宁宴,经国要重,理应先营,脱复稽延,则刘向之言征矣。但事不两兴,须有进退。以臣愚量,宜罢尚方雕靡之作,颇省永宁土木之功,并减瑶光材瓦之力,兼分石窟镌琢之劳,及诸事役非世急者,三时农隙,修此数条。使辟雍之礼,蔚尔而复兴;讽诵之音,焕然而更作。美榭高墉严壮于外,槐宫棘寺显丽于中。更明古今,重遵乡饮,敦进郡学,精课经业,如此则元、凯可得之于上序,游、夏可致之于下国,岂不休欤!
" líng tài hòu lìng yuē:" pèi xiǎng dà lǐ, wèi guó zhī běn, bǐ yǐ róng mǎ zài jiāo, wèi huáng xiū shàn. jīn sì biǎo yàn níng, dāng yǒu sī, bié yì jīng shǐ.""
"灵太后令曰:“配飨大礼,为国之本,比以戎马在郊,未遑修缮。今四表晏宁,当□有司,别议经始。”")
lèi qiān tài cháng qīng jiǔ zhōng shū jiān, shè guó zǐ jì jiǔ. shì shí cháo chén duō shǒu yī zhí, dài lǐng èr guān shén shǎo, shào dùn jū sān zhí, bìng shì wén xué zhī shǒu, dāng shì róng zhī. wén xuān xìng jìn yáng, lù zhōng pín yǒu gān lù zhī ruì, cháo chén jiē zuò gān lù sòng, yī shàng shū fú lìng shào wèi zhī xù. jí wén xuān huáng dì bēng, xiōng lǐ duō jiàn xùn fǎng, zhuàn āi cè. hòu shòu tè jìn, zú.
累迁太常卿、[九]中书监,摄国子祭酒。是时朝臣多守一职,带领二官甚少,卲顿居三职,并是文学之首,当世荣之。文宣幸晋阳,路中频有甘露之瑞,朝臣皆作甘露颂,[一○]尚书符令卲为之序。及文宣皇帝崩,凶礼多见讯访,□撰哀策。后授特进,卒。
shào lǜ qíng jiǎn sù, nèi háng xiū jǐn, xiōng dì qīn yīn zhī jiān, chēng wéi yōng mù. bó lǎn fén jí, wú bù tōng xiǎo, wǎn nián yóu yǐ wǔ jīng zhāng jù wèi yì, qióng qí zhǐ yào. jí xiōng lǐ yí, gōng sī zī bǐng, zhì yí qù huò, wèi shì zhǐ nán. měi gōng qīng huì yì, shì guān diǎn gù, shào yuán bǐ lì chéng, zhèng yǐn gāi qià, dì mìng cháo zhāng, qǔ dìng é qǐng. cí zhì hóng yuǎn, dú bù dāng shí, yǔ jì yīn wēn zi shēng wéi wén shì zhī guān, shì lùn wèi zhī wēn xíng. jù lù wèi shōu, suī tiān cái yàn fā, ér nián shì zài èr rén zhī hòu, gù zi shēng sǐ hòu, fāng chēng xíng wèi yān. suī wàng shí jiān zhòng, bù yǐ cái wèi ào wù. tuō lüè jiǎn yì, bù xiū wēi yí, chē fú qì yòng, chōng shì ér yǐ. yǒu zhāi bù jū, zuò wò héng zài yī xiǎo wū. guǒ ěr zhī shǔ, huò zhì zhī liáng shàng, bīn zhì, xià ér gòng dàn. tiān zī zhì sù, tè ān yì tóng, shì wú xián yú, jiē néng gù jiē, duì kè huò jiě yī mì shī, qiě yǔ jù tán. yǒu shū shén duō, ér bù shèn xiào. jiàn rén jiào shū, cháng xiào yuē:" hé yú zhī shén, tiān xià shū zhì sǐ dú bù kě biàn, yān néng shǐ fù xiào cǐ. qiě wù shū sī zhī, gèng shì yī shì." qī dì lǐ jì jié, cái xué zhī shì, wèi zi cái yuē:" shì jiān rén duō bù cōng míng, sī wù shū hé yóu néng dé." zi cái yuē:" ruò sī bù néng dé, biàn bù láo dú shū." yǔ fù shén shū, wèi cháng nèi sù. zì yún cháng zhòu rù nèi hé, wèi gǒu suǒ fèi, yán bì biàn fǔ zhǎng dà xiào. xìng hǎo tán shǎng, bù néng xián dú, gōng shì guī xiū, héng xū bīn kè zì bàn. shì guǎ sǎo shén jǐn, yǎng gū zǐ shù, cí ài tè shēn. zài yǎn zhōu, yǒu dōu xìn yún shù jí, biàn yōu zhī, fèi qǐn shí, yán sè biǎn sǔn. jí zú, rén shì wèi zhī shāng xīn, yī yī tòng dào suī shén, jìng bù zài kū, bīn kè diào wèi, wěn lèi ér yǐ. qí gāo qíng dá shí, kāi qiǎn zhì lèi, dōng mén wú yǐ huán, suǒ wèi yǒu yě. yī èr yǒu jí sān shí juǎn, jiàn xíng yú shì. zi dà bǎo, yǒu wén qíng. niè zǐ dà dé dà dào, lüè bù shí zì yān.
卲率情简素,内行修谨,兄弟亲姻之间,称为雍睦。博览坟籍,无不通晓,晚年尤以五经章句为意,穷其指要。吉凶礼仪,公私谘禀,质疑去惑,为世指南。每公卿会议,事关典故,卲援笔立成,证引该洽,帝命朝章,取定俄顷。词致宏远,独步当时,与济阴温子升为文士之冠,世论谓之温、邢。巨鹿魏收,虽天才艳发,而年事在二人之后,故子升死后,方称邢、魏焉。虽望实兼重,不以才位傲物。脱略简易,不修威仪,车服器用,充事而已。有斋不居,坐卧恒在一小屋。果饵之属,或置之梁上,宾至,下而共噉。天姿质素,特安异同,士无贤愚,皆能顾接,对客或解衣觅虱,且与剧谈。有书甚多,而不甚校。见人校书,常笑曰:“何愚之甚,天下书至死读不可遍,焉能始复校此。且误书思之,更是一适。”妻弟李季节,才学之士,谓子才曰:“世间人多不聪明,思误书何由能得。”子才曰:“若思不能得,便不劳读书。”与妇甚疏,未尝内宿。自云尝昼入内合,为狗所吠,言毕便抚掌大笑。性好谈赏,不能闲独,公事归休,恒须宾客自伴。事寡嫂甚谨,养孤子恕,慈爱特深。在兖州,有都信云恕疾,便忧之,废寝食,颜色贬损。及卒,人士为之伤心,[一一]痛悼虽甚,竟不再哭,宾客吊慰,抆泪而已。其高情达识,开遣滞累,东门吴以还,所未有也。[一二]有集三十卷,见行于世。子大宝,有文情。孽子大德、大道,略不识字焉。
jiào kān jì
校勘记
yī běi qí shū juàn sān shí liù àn cǐ juǎn yuán quē, hòu rén yǐ běi shǐ juǎn sì sān xíng shào chuán bǔ, dàn shān jié hěn duō, zì jù yě yǒu yì tóng.
[一] 北齐书卷三十六 按此卷原缺,后人以北史卷四三邢卲传补,但删节很多,字句也有异同。
èr xíng shào zì zi cái zhū běn" shào" zuò" shào", tā chǔ yě huò zuò" shào". àn" shào" yǔ" shào" tōng, zuò" shào" wù. jīn yī lǜ zuò" shào", tā chǔ bù zài chū xiào jì.
[二] 邢卲字子才 诸本“卲”作“邵”,他处也或作“劭”。按“卲”与“劭”通,作“邵”误。今一律作“卲”,他处不再出校记。
sān chā xīn chú shàng shū lìng zhū běn jí běi shǐ juǎn sì sān xíng shào chuán," chú" xià yǎn" qiān" zì, jù cè fǔ juǎn bā sān jiǔ jiǔ jiǔ liù yī yè tōng zhì juǎn yī wǔ wǔ xíng shào chuán shān.
[三] 叉新除尚书令 诸本及北史卷四三邢卲传,“除”下衍“迁”字,据册府卷八三九九九六一页、通志卷一五五邢卲传删。
sì xíng jiā xiǎo ér cháng kè zuò zhāng biǎo zhū běn" cháng" zuò" dāng", sān cháo běn bǎi nà běn zuò" cháng", běi shǐ juǎn sì sān zuò" cháng". àn" kè zuò" lián wén, jí shòu rén gù yōng zhī yì. yuán fān jī xiào xíng shào wèi guì rén zuò zhāng biǎo yǒu tóng shòu gù. zuò" cháng" huò" cháng" shì, hòu rén bù jiě kè zuò zhī yì, yì gǎi wéi" dāng". jīn cóng sān cháo běn.
[四] 邢家小儿尝客作章表 诸本“尝”作“当”,三朝本、百衲本作“尝”,北史卷四三作“常”。按“客作”连文,即受人雇佣之意。袁翻讥笑邢卲为贵人作章表有同受雇。作“尝”或“常”是,后人不解客作之意,臆改为“当”。今从三朝本。
wǔ jí ěr zhū róng rù luò jīng shī rǎo luàn shào yǔ hóng nóng yáng yīn bì dì sōng gāo shān zhū běn jí běi shǐ juǎn sì sān" róng" zuò" zhào", cè fǔ juǎn jiǔ sì jiǔ yī yī yī qī yè zuò" róng". àn běi shǐ juǎn sì bā ěr zhū róng chuán chēng yǒng ān sān nián wǔ sān bā yuè róng bèi shā qián, yáng yán fù luò yáng," jīng shī rén huái yōu jù, zhōng shū shè rén xíng zi cái zhī tú yǐ bì zhī dōng chū". yòu běn shū juàn sān sì yáng yīn chuán bǔ yě yīn yǔ xíng shào yǐn jū sōng shān shì yú ěr zhū róng bèi shā qián. zhī zuò" zhào" wù, jīn jù cè fǔ gǎi.
[五] 及尒朱荣入洛京师扰乱卲与弘农杨愔避地嵩高山 诸本及北史卷四三“荣”作“兆”,册府卷九四九一一一七○页作“荣”。按北史卷四八尒朱荣传称永安三年五三○八月荣被杀前,扬言赴洛阳,“京师人怀忧惧,中书舍人邢子才之徒已避之东出”。又本书卷三四杨愔传补也□愔与邢卲隐居嵩山事于尒朱荣被杀前。知作“兆”误,今据册府改。
liù gěi yù shí zhū běn" yù shí" zuò" yù shǐ", nán běn jú běn zuò" yù shí". àn" gěi yù shǐ" bù yì jiě shì. tōng zhì juǎn yī wǔ wǔ yě zuò" shí", běn shū juàn sān yī wáng xī chuán chēng" cháo bū gěi yǔ yù shí", zhī zuò" yù shí" shì. jīn cóng nán běn.
[六] 给御食 诸本“御食”作“御史”,南本、局本作“御食”。按“给御史”不易解释。通志卷一五五也作“食”,本书卷三一王晞传称“朝晡给与御食”,知作“御食”是。今从南本。
qī hòu yáng yīn yǔ wèi shōu jí shào qǐng zhì xué nán běi jí diàn jú wǔ běn" qǐng zhì xué" xià yǒu" jí xiū lì míng táng" wǔ zì, sān cháo běn bǎi nà běn jí běi shǐ juǎn sì sān wú. yòu běi shǐ" wèi shōu" zuò" wèi yuán". qián shì kǎo yì juǎn sān jiǔ běi shǐ xíng shào tiáo yún:" àn shǐ cǐ shì yú tài chāng běi wèi xiào wǔ dì nián hào wǔ sān èr zhī hòu, yuán chā sǐ yǐ jiǔ, běi qí shū yǐ wéi wèi shōu zhě wèi jìn zhī. rán kǎo zhī wèi shū lǐ chóng chuán juǎn liù liù, cǐ zòu shí chū yú chóng, yǔ yáng yīn wèi shōu xíng shào zhū rén chū bù xiāng shè." àn cǐ chuán suǒ yún yáng yīn děng suǒ qǐng nǎi shì zhì xué. zhè shí yuán chā lǐ chóng dōu yǐ qián sǐ. míng shì yáng yīn děng qǐng zhì xué zhī zòu wén yǐ quē, běi shǐ wù běn jiāng tóng juǎn lǐ chóng chuán wén chàn rù xíng shào chuán. yǐ běi shǐ bǔ běi qí shū cǐ chuán zhě yòu yán qí wù. wéi běi shǐ hé jiào zǎo de běi qí shū bǎn běn shàng wú" jí xiū jiàn míng táng" wǔ zì, ér lǐ chóng zhī zòu, yǐ qǐng xiū jiàn míng táng wéi zhǔ, lìng rén yǒu wén bú duì tí zhī gǎn. míng rén jiào kān běi qí shū, wèi zhī bǔ jū lòu dòng, yòu zēng cǐ wǔ zì, kě wèi cuò shàng jiā cuò. jīn cóng sān cháo běn wú wǔ zì, xià wén zì" zòu yuē" yǐ xià zhì" bié yì jīng shǐ" gòng liù bǎi liù shí sān zì běn fēi cǐ chuán zhōng yǔ, jīn yòng kuò hào biāo chū, yǐ shì qū bié.
[七] 后杨愔与魏收及卲请置学 南、北、汲、殿、局五本“请置学”下有“及修立明堂”五字,三朝本、百衲本及北史卷四三无。又北史“魏收”作“魏元□”。钱氏考异卷三九北史邢卲条云:“按史□此事于太昌北魏孝武帝年号五三二之后,元叉死已久,北齐书以为魏收者为近之。然考之魏书李崇传卷六六,此奏实出于崇,与杨愔、魏收、邢卲诸人初不相涉。”按此传所云杨愔等所请乃是置学。这时元叉、李崇都已前死。明是杨愔等请置学之奏文已缺,北史误本将同卷李崇传文羼入邢卲传。以北史补北齐书此传者又沿其误。唯北史和较早的北齐书版本尚无“及修建明堂”五字,而李崇之奏,□以请修建明堂为主,令人有文不对题之感。明人校勘北齐书,为之补苴漏洞,又增此五字,可谓错上加错。今从三朝本无五字,下文自“奏曰”以下至“别议经始”共六百六十三字本非此传中语,今用括号标出,以示区别。
bā shì shì míng táng xiǎn yú zhōu xià běi shǐ juǎn sì sān cè fǔ juǎn liù sān qī èr sì yī yè wú cǐ bā zì. àn zhè shì lǐ chóng zòu wén de kāi tóu jiàn wèi shū juàn liù liù, běi shǐ chàn rù xíng shào chuán shí dāng yì yǒu cǐ bā zì, hòu rén xiào běi shǐ zhě jiàn shàng zhǐ shuō yáng yīn děng qǐng jiàn xué, yǔ míng táng wú guān, gù jìng shān qù. qǔ běi shǐ bǔ cǐ chuán shí, bā zì shàng wèi shān.
[八] 世室明堂显于周夏 北史卷四三、册府卷六○三七二四一页无此八字。按这是李崇奏文的开头见魏书卷六六,北史羼入邢卲传时当亦有此八字,后人校北史者见上只说杨愔等请建学,与明堂无关,故径删去。取北史补此传时,八字尚未删。
jiǔ lèi qiān tài cháng qīng běi shǐ juǎn sì sān" lèi qiān" xià duō chū wǔ bǎi liù shí bā zì, dàng shì bǔ cǐ chuán zhě shān jié.
[九] 累迁太常卿 北史卷四三“累迁”下多出五百六十八字,当是补此传者删节。
yī wén xuān xìng jìn yáng lù zhōng pín yǒu gān lù zhī ruì cháo chén jiē zuò gān lù sòng zhū běn" wén xuān" zuò" shì zōng", běi shǐ juǎn sì sān wú cǐ èr zì. cè fǔ juǎn wǔ wǔ yī liù liù yī yè tōng zhì juǎn yī wǔ wǔ zuò" wén xuān". àn tōng zhì chuán wén jí lù zì běi shǐ, yí běi shǐ běn yì yǒu cǐ èr zì. cǐ chuán yì chū běi shǐ, běi shǐ lì chēng dì shì, zhè lǐ hū chēng shì zōng miào hào, míng shì bǔ cǐ chuán zhě suǒ gǎi huò suǒ jù běi shǐ yǐ tuō qù, yǐ yì zēng. jīn jù shàng wén, chēng xíng shào yǐ tài cháng qīng jiān zhōng shū jiān guó zǐ jì jiǔ. běn shū juàn sì sān xǔ dūn chuán dūn yǔ xíng shào zhēng dà zhōng zhèng shì, jí chēng xíng shào guān wèi zhōng shū jiān, yòu shuō xǔ dūn píng fù sòng qīn dào, chū shào wèi cì shǐ. sòng qīn dào dé shì yǐ zài gāo yáng wǎn nián, zé xíng shào wèi zhōng shū jiān yě bì zài gāo yáng shí, kě zhèng tā zuò gān lù sòng bù kě néng zài gāo chéng shì zōng shí. yòu xíng shào gān lù shī gān lù sòng jīn cún yì wén lèi jù juǎn jiǔ bā, tōng piān dōu zhǐ gē sòng huáng dì, bù jí zǎi fǔ, gāo chéng wèi dēng dì wèi, yě bù xiàng gāo chéng dāng guó shí de zuò pǐn. jīn jù cè fǔ tōng zhì gǎi.
[一○] 文宣幸晋阳路中频有甘露之瑞朝臣皆作甘露颂 诸本“文宣”作“世宗”,北史卷四三无此二字。册府卷五五一六六一○页、通志卷一五五作“文宣”。按通志传文即录自北史,疑北史本亦有此二字。此传亦出北史,北史例称帝谥,这里忽称世宗庙号,明是补此传者所改或所据北史已脱去,以意增。今据上文,称邢卲以太常卿兼中书监、国子祭酒。本书卷四三许惇传□惇与邢卲争大中正事,即称邢卲官为中书监,又说许惇凭附宋钦道,出卲为刺史。宋钦道得势已在高洋晚年,则邢卲为中书监也必在高洋时,可证他作甘露颂不可能在高澄世宗时。又邢卲甘露诗、甘露颂今存艺文类聚卷九八,通篇都只歌颂皇帝,不及宰辅,高澄未登帝位,也不像高澄当国时的作品。今据册府、通志改。
yī yī yǎng gū zǐ shù cí ài tè shēn zhì jí zú rén shì wèi zhī shāng xīn zhāng sēn kǎi yún:" àn běi shǐ xíng zāng chuán juǎn sì sān yán zi shù shì suí, zú yú yí zhōu zhǎng shǐ, zé shào bù dé jiàn qí zú yě." àn běn shū juàn sì jiǔ mǎ sì míng chuán bǔ tā wèi xíng shào zi dà bǎo zhěn mài, yù zhī qí bù chū yī nián biàn sǐ, guǒ" wèi qī ér zú", shì zài gāo yáng shí. zhī sǐ zhě shì shào zi dà bǎo, ér fēi qí zhí shù." jí zú" dàng zuò" jí zi dà bǎo zú", tuō" zi dà bǎo" sān zì.
[一一] 养孤子恕慈爱特深至及卒人士为之伤心 张森楷云:“按北史邢臧传卷四三言子恕仕隋,卒于沂州长史,则卲不得见其卒也。”按本书卷四九马嗣明传补□他为邢卲子大宝诊脉,预知其不出一年便死,果“未期而卒”,事在高洋时。知死者是卲子大宝,而非其侄恕。“及卒”当作“及子大宝卒”,脱“子大宝”三字。
yī èr dōng mén wú yǐ huán suǒ wèi yǒu yě zhū běn wú" mén" zì, nán běn yī běi shǐ juǎn sì sān zēng. àn dōng mén wú zǐ sǐ bù yōu, jiàn liè zǐ lì mìng piān, lìng cóng nán běn.
[一二] 东门吴以还所未有也 诸本无“门”字,南本依北史卷四三增。按东门吴子死不忧,见列子力命篇,令从南本。