xiāo míng, èr lán líng rén, liáng wǔ dì zhǎng xiōng cháng shā wáng yì zhī zǐ. zài qí běn cháo, shèn wéi liáng wǔ suǒ qīn ài. shǎo lì xiǎn zhí, fēng zhēn yáng hóu. sān tài qīng zhōng, yǐ wéi yù zhōu cì shǐ.
萧明,[二]兰陵人,梁武帝长兄长沙王懿之子。在其本朝,甚为梁武所亲爱。少历显职,封浈阳侯。[三]太清中,以为豫州刺史。
liáng zhǔ jì nà hóu jǐng, zhào míng lǜ shuǐ lù zhū jūn qū péng chéng, dà tú jìn qǔ. yòu mìng yǎn zhōu cì shǐ nán kāng sì wáng huì lǐ zǒng yù shuài, zhǐ shòu fāng lüè. míng dù huái wèi jǐ, guān jūn pò zhī, jǐn fú qí. wèi dì shēng mén lóu, qīn yǐn jiàn míng jí zhū jiàng shuài, shì qí jìn, sòng yú jìn yáng. shì zōng lǐ míng shén zhòng, wèi zhī yuē:" xiān wáng yǔ liáng zhǔ hé hǎo shí yǒu yú nián, wén bǐ lǐ fó wén, cháng yún fèng wèi wèi zhǔ, bìng jí xiān wáng, cǐ shèn shì liáng zhǔ hòu yì. bù wèi yī zhāo shī xìn, zhì cǐ fēn rǎo. zì chū shī báo fá, wú zhàn bù kè, wú chéng bù xiàn, jīn zì yù hé, fēi shì lì qū. jìng shàng zhī shì, zhī fēi liáng zhǔ běn xīn, dàng shì hóu jǐng wéi mìng shān dòng ěr. hóu kě qiǎn shǐ zī lùn, sì ruò yóu cún xiān wáng fēn yì, zhòng chéng tōng hé zhě, wú bù gǎn wéi xiān wáng zhī zhǐ, hóu jí zhū rén bìng jí fàng hái." yú shì shǐ rén yǐ míng shū gào liáng zhǔ, liáng zhǔ nǎi zhì shū yǐ wèi shì zōng.
梁主既纳侯景,诏明率水陆诸军趋彭城,大图进取。又命兖州刺史南康嗣王会理总驭□帅,指授方略。明渡淮未几,官军破之,尽俘其□。魏帝升门楼,亲引见明及诸将帅,释其禁,送于晋阳。世宗礼明甚重,谓之曰:“先王与梁主和好十有余年,闻彼礼佛文,常云奉为魏主,并及先王,此甚是梁主厚意。不谓一朝失信,致此纷扰。自出师薄伐,无战不克,无城不陷,今自欲和,非是力屈。境上之事,知非梁主本心,当是侯景违命扇动耳。侯可遣使谘论,[四]若犹存先王分义,重成通和者,吾不敢违先王之旨,侯及诸人并即放还。”于是使人以明书告梁主,梁主乃致书以慰世宗。
tiān bǎo liù nián, liáng yuán wèi xī wèi suǒ miè, xiǎn zǔ zhào lì míng wèi liáng zhǔ, qián suǒ huò liáng jiāng zhàn hǎi zhēn děng jiē tīng cóng míng guī, lìng shàng dǎng wáng huàn lǜ yǐ sòng. shì shí liáng tài wèi wáng sēng biàn sī kōng chén bà xiān zài jiàn yè, tuī jìn ān wáng fāng zhì wèi chéng xiàng. wǔ xiǎn zǔ cì sēng biàn bà xiān xǐ shū, sēng biàn wèi fèng zhào. shàng dǎng wáng jìn jūn, míng yòu yǔ sēng biàn shū, wǎng fù zài sān, chén huò fú, sēng biàn chū bù nà. jì ér shàng dǎng wáng pò dōng guān, zhǎn péi zhī héng, jiāng biǎo wēi jù. sēng biàn nǎi qǐ shàng dǎng qiú nà míng, qiǎn zhōu jiàn yíng jiē. wáng xiǎng liáng cháo jiàng shì, jí yǔ míng xíng shēng shà xuè, zài shū ér méng. yú shì liáng yú dōng dù, qí shī běi fǎn. shì zhōng péi yīng qǐ sòng míng rù jiàn yè, suì chēng zūn hào, gǎi chéng shèng sì nián wèi tiān chéng yuán nián, dà shè tiān xià, yǔ wén hēi tǎ zéi děng bù zài shè lì. yǐ fāng zhì wèi tài zǐ, liù shòu wáng sēng biàn dà sī mǎ. míng shàng biǎo qiǎn dì èr xī zhāng chí dào jīng dū, bài xiè gōng què. dōng, bà xiān xí shā sēng biàn, fù lì fāng zhì, yǐ míng wèi tài fù jiàn ān wáng. qī bà xiān fèng biǎo cháo tíng, yún sēng biàn yīn móu cuàn nì, gù zhū zhī. fāng zhì qǐng chēng chén, yǒng wèi fān guó, qí qiǎn xíng tái sī mǎ gōng jí liáng rén méng yú lì yáng. míng nián, zhào zhēng míng. bà xiān yóu chēng fān, jiāng qiǎn shǐ sòng míng, huì míng jū fā bèi sǐ.
天保六年,梁元为西魏所灭,显祖诏立明为梁主,前所获梁将湛海珍等皆听从明归,令上党王涣率□以送。是时梁太尉王僧辩、司空陈霸先在建邺,推晋安王方智为丞相。[五]显祖赐僧辩、霸先玺书,僧辩未奉诏。上党王进军,明又与僧辩书,往复再三,陈祸福,僧辩初不纳。既而上党王破东关,斩裴之横,江表危惧。僧辩乃启上党求纳明,遣舟舰迎接。王飨梁朝将士,及与明刑牲歃血,载书而盟。于是梁舆东度,齐师北反。侍中裴英起□送明入建邺,遂称尊号,改承圣四年为天成元年,大赦天下,宇文黑獭、贼等不在赦例。以方智为太子,[六]授王僧辩大司马。明上表遣第二息章驰到京都,拜谢宫阙。冬,霸先袭杀僧辩,复立方智,以明为太傅、建安王。[七]霸先奉表朝廷,云僧辩阴谋篡逆,故诛之。方智请称臣,永为藩国,齐遣行台司马恭及梁人盟于历阳。明年,诏征明。霸先犹称藩,将遣使送明,会明疽发背死。
liáng jiāng wáng lín zài jiāng shàng yǔ bà xiān xiāng kàng, xiǎn zǔ qiǎn bīng nà liáng yǒng jiā wáng xiāo zhuāng zhǔ liáng sì. jiǔ nián èr yuè, zì pén chéng jì jiāng, sān yuè, jí dì wèi yú yǐng zhōu, nián hào tiān qǐ, wáng lín zǒng qí jūn guó, zhuī shì míng yuē mǐn huáng dì. míng nián zhuāng wèi chén rén suǒ bài, suì rù cháo, fēng wèi hóu. cháo tíng xǔ yǐ xīng fù, jìng bù guǒ. hòu zhǔ wáng zhī rì, zhuāng zài yè yǐn qì ér sǐ.
梁将王琳在江上与霸先相抗,显祖遣兵纳梁永嘉王萧庄主梁祀。九年二月,自湓城济江,三月,即帝位于郢州,年号天启,王琳总其军国,追谥明曰闵皇帝。明年庄为陈人所败,遂入朝,封为侯。朝廷许以兴复,竟不果。后主亡之日,庄在邺饮气而死。
xiāo zhī, zì jìng shì, liáng wǔ dì nán píng wáng wěi zhī zǐ yě. shǎo cōng mǐn, měi róng yí. zài liáng, fēng dìng xiāng hóu, wèi dōng yáng zhōu cì shǐ. yú shí jiāng zuǒ chéng píng, zhèng kuān rén màn, zhī dú yǐ yán qiè, liáng wǔ yuè zhī. qiān běi yǎn zhōu cì shǐ. tài qīng èr nián, hóu jǐng wéi jiàn yè. zhī wén tái chéng shī shǒu, suì lái bēn. yǐ wǔ dìng qī nián zhì yè, wén xiāng lìng wèi shōu xíng shào yǔ xiāng jiē duì. lì wèi tài zǐ shǎo fù, lǐng píng yáng wáng shī, fēng qīng hé jùn gōng. qí tiān bǎo chū, shòu yòu guāng lù dài fu, lǐng guó zǐ jì jiǔ. shí liáng yuán dì píng hóu jǐng, fù yǔ qí tōng hǎo, wén xuān yù fàng zhī děng hái nán. é ér xī wèi kè jiāng líng, suì liú yè dōu, zú. zèng zhōng shū jiān chē qí dà jiàng jūn, yáng zhōu cì shǐ.
萧祗,字敬式,梁武弟南平王伟之子也。少聪敏,美容仪。在梁,封定襄侯,位东扬州刺史。于时江左承平,政宽人慢,祗独□以严切,梁武悦之。迁北兖州刺史。太清二年,侯景围建邺。祗闻台城失守,遂来奔。以武定七年至邺,文襄令魏收、邢卲与相接对。历位太子少傅,领平阳王师,封清河郡公。齐天保初,授右光禄大夫,领国子祭酒。时梁元帝平侯景,复与齐通好,文宣欲放祗等还南。俄而西魏克江陵,遂留邺都,卒。赠中书监、车骑大将军,扬州刺史。
xiāo tuì, liáng wǔ dì dì sī kōng pó yáng wáng huī zhī zǐ yě. tuì zài liáng, fēng xiāng tán hóu, wèi qīng zhōu cì shǐ. jiàn yè xiàn, yǔ cóng xiōng zhī jù rù dōng wèi. qí tiān bǎo zhōng, wèi jīn zǐ guāng lù dài fu, zú. zi kǎi, shēn chén yǒu lǐ, lè shàn hào xué, gōng cǎo lì shū. nán shì zhōng chēng wéi zhǎng zhě. lì zhù zuò zuǒ láng, dài zhào wén lín guǎn, zú yú sī tú cóng shì zhōng láng.
萧退,梁武帝弟司空鄱阳王恢之子也。退在梁,封湘潭侯,位青州刺史。建邺陷,与从兄祗俱入东魏。齐天保中,位金紫光禄大夫,卒。子慨,深沉有礼,乐善好学,攻草隶书。南士中称为长者。历著作佐郎,待诏文林馆,卒于司徒从事中郎。
xiāo fàng, zì xī yì, suí fù zhī zhì yè. zhī zú, fàng jū sāng yǐ xiào wén. suǒ jū lú shì qián yǒu èr cí wū lái jí, gè jù yī shù wèi cháo, zì wǔ yǐ qián, xún tíng yǐn zhuó, wǔ hòu gèng bù xià shù, měi lín shí, shū chì bēi míng, quán shì āi qì. jiā rén cì zhī, wèi cháng yǒu quē. shí yǐ wéi zhì xiào zhī gǎn. fú què, xí jué. wǔ píng zhōng, dài zhào wén lín guǎn. fàng xìng hǎo wén yǒng, pō shàn dān qīng, yīn cǐ zài gōng zhōng pī lǎn shū shǐ jí jìn shì shī fù, jiān huà gōng zuò píng fēng děng zá wù jiàn zhī, suì bèi juàn dài. lèi qiān tài zǐ zhōng shù zǐ sàn qí cháng shì.
萧放,字希逸,随父祗至邺。祗卒,放居丧以孝闻。所居庐室前有二慈乌来集,各据一树为巢,自午以前,驯庭饮啄,午后更不下树,每临时,舒翅悲鸣,全似哀泣。家人伺之,未常有阙。时以为至孝之感。服阕,袭爵。武平中,待诏文林馆。放性好文咏,颇善丹青,因此在宫中披览书史及近世诗赋,监画工作屏风等杂物见知,遂被眷待。累迁太子中庶子、散骑常侍。
xú zhī cái, dān yáng rén yě. fù xióng, shì nán qí, wèi lán líng tài shǒu, yǐ yī shù wèi jiāng zuǒ suǒ chēng. zhī cái yòu ér fā, wǔ suì sòng xiào jīng, bā suì lüè tōng yì zhǐ. céng yǔ cóng xiōng kāng zào liáng tài zǐ zhān shì rǔ nán zhōu shě zhái tīng lǎo zi. shě wèi shè shí, nǎi xì zhī yuē:" xú láng bù yòng xīn sī yì, ér dàn shì shí hū?" zhī cái dá yuē:" gài wén shèng rén xū qí xīn ér shí qí fù." shě jiē shǎng zhī. nián shí sān, zhào wèi tài xué shēng, cū tōng lǐ yì. péng chéng liú xiào chuò hé dōng péi zi yě wú jùn zhāng shèng děng měi gòng lùn zhōu yì jí sāng fú yí, chóu yìng rú xiǎng. xián gòng tàn yuē:" cǐ shén tóng yě." xiào chuò yòu yún:" xú láng yàn hàn, yǒu bān dìng yuǎn zhī xiāng." chén jùn yuán áng lǐng dān yáng yǐn, pì wéi zhǔ bù, rén wù shì yí, jiē bèi gù fǎng. jùn xiè zāo huǒ, zhī cái qǐ wàng, yè zhōng bù zháo yī, pī hóng fú pà chū fáng, bā yìng guāng wèi áng suǒ jiàn. gōng cáo bái qǐng miǎn zhí, áng zhòng qí cái shù, réng tè yuán zhī. yù zhāng wáng zōng chū zhèn jiāng dū, fù chú yù zhāng wáng guó zuǒ cháng shì, jiǔ yòu zhuǎn zōng zhèn běi zhǔ bù.
徐之才,丹阳人也。父雄,事南齐,位兰陵太守,以医术为江左所称。之才幼而□发,五岁诵孝经,八岁略通义旨。曾与从兄康造梁太子詹事汝南周舍宅听老子。舍为设食,乃戏之曰:“徐郎不用心思义,而但事食乎?”之才答曰:“盖闻圣人虚其心而实其腹。”舍嗟赏之。年十三,召为太学生,粗通礼、易。彭城刘孝绰、河东裴子野、吴郡张嵊等每共论周易及丧服仪,酬应如响。咸共叹曰:“此神童也。”孝绰又云:“徐郎燕颔,有班定远之相。”陈郡袁昂领丹阳尹,辟为主簿,人务事宜,皆被顾访。郡廨遭火,之才起望,夜中不着衣,披红服帕出房,[八]映光为昂所见。功曹白请免职,昂重其才术,仍特原之。豫章王综出镇江都,复除豫章王国左常侍,[九]又转综镇北主簿。
jí zōng rù wèi, sān jūn sàn zǒu, zhī cái tuì zhì lǚ liáng, qiáo duàn lù jué, suì wèi wèi tǒng jūn shí mào sūn suǒ zhǐ. zōng rù wèi xún yuè, wèi zhì sī kōng. wèi tīng zōng shōu liǎn liáo shǔ, nǎi fǎng zhī cái zài péng sì, qǐ wèi dì yún:" zhī cái dà shàn yī shù, jiān yǒu jī biàn." zhào zhēng zhī cái. xiào chāng èr nián, zhì luò, jū nán guǎn, lǐ yù shén yōu. cóng zǔ jiǎn zi jiàn qǐ qiú zhī cái hái zhái. zhī cái yào shí duō, yòu kuī shè jīng shǐ, fā yán biàn jié, cháo xián jìng xiāng yào yǐn, wèi zhī yán yù. wǔ dì shí, fēng chāng ān xiàn hóu. tiān píng zhōng, qí shén wǔ zhēng fù jìn yáng, cháng zài nèi guǎn, lǐ yù shāo hòu. wǔ dìng sì nián, zì sàn qí cháng shì zhuǎn mì shū jiān. wén xuān zuò xiāng, pǔ jiā chù zhì. yáng yīn yǐ qí nán tǔ zhī rén, bù kān diǎn mì shū, zhuǎn shòu jīn zǐ guāng lù dài fu, yǐ wèi shōu dài lǐng zhī. zhī cái shén yàng yàng bù píng.
及综入魏,三军散走,之才退至吕梁,桥断路绝,遂为魏统军石茂孙所止。综入魏旬月,位至司空。魏听综收敛僚属,乃访之才在彭泗,启魏帝云:“之才大善医术,兼有机辩。”诏征之才。孝昌二年,至洛,□居南馆,礼遇甚优。从祖謇子践启求之才还宅。之才药石多□,又窥涉经史,发言辩捷,朝贤竞相要引,为之延誉。武帝时,封昌安县侯。天平中,齐神武征赴晋阳,常在内馆,礼遇稍厚。武定四年,自散骑常侍转秘书监。文宣作相,普加黜陟。杨愔以其南土之人,不堪典秘书,转授金紫光禄大夫,以魏收代领之。之才甚怏怏不平。
zhī cái shǎo jiě tiān wén, jiān tú chèn zhī xué, gòng guǎn kè sòng jǐng yè cān jiào jí xiōng, yī zhī wǔ nián bì yǒu gé yì, yīn gāo dé zhèng qǐ zhī. wén xuān wén ér dà yuè. shí zì lóu tài hòu jí xūn guì chén, xián yún guān xī jì shì jìng dí, kǒng qí yǒu xié tiān zǐ lìng zhū hóu zhī cí, bù kě xiān xíng chán dài shì. zhī cái dú yún:" qiān rén zhú tù, yī rén dé zhī, zhū rén xián xī. xū dìng dà yè, hé róng fān yù xué rén." yòu yuán yǐn zhèng jù, bèi yǒu tiáo mù, dì cóng zhī. dēng zuò hòu, mí jiàn qīn mì. zhī cái fēi wéi yī shù zì jìn, yì wéi shǒu chàng chán dài, yòu xì xuè huá jī, yán wú bù zhì, yú shì dà bèi xiá nì. xún chú shì zhōng, fēng chí yáng xiàn bó. jiàn wén xuān zhèng lìng zhuǎn yán, qiú chū, chú zhào zhōu cì shǐ, jìng bù huò shù zhí, yóu wèi nòng chén.
之才少解天文,兼图谶之学,共馆客宋景业参校吉凶,[一○]知午年必有革易,因高德政启之。文宣闻而大悦。时自娄太后及勋贵臣,咸云关西既是劲敌,恐其有挟天子令诸侯之辞,不可先行禅代事。之才独云:“千人逐兔,一人得之,诸人咸息。须定大业,何容翻欲学人。”又援引证据,备有条目,帝从之。登祚后,弥见亲密。之才非唯医术自进,亦为首唱禅代,又戏谑滑稽,言无不至,于是大被狎昵。寻除侍中,封池阳县伯。见文宣政令转严,求出,除赵州刺史,竟不获述职,犹为弄臣。
huáng jiàn èr nián, chú xī yǎn zhōu cì shǐ. wèi zhī guān, wǔ míng huáng tài hòu bù yù, zhī cái liáo zhī, yìng shǒu biàn yù, xiào zhāo cì cǎi bó qiān duàn jǐn sì bǎi pǐ. zhī cái jì shàn yī shù, suī yǒu wài shòu, qǐng jí zhēng hái. jì bó shí duō wén, yóu shì yú fāng shù yóu miào. dà níng èr nián chūn, wǔ míng tài hòu yòu bìng. zhī cái dì zhī fàn wèi shàng yào diǎn yù, lìng zhěn hòu. nèi shǐ jiē lìng hū tài hòu wèi shí pó, gài yǒu sú jì, gù gǎi míng yǐ yàn zhì zhī. zhī fàn chū gào zhī cái yuē:" tóng yáo yún: zhōu lǐ qí qiú jiā, bào cí jià shí pó, zhǎn zuò méi rén, wéi dé yī liàng zǐ yán xuē. jīn tài hòu hū gǎi míng, sī suǒ zhì guài." zhī cái yuē:" qí qiú jiā, hú yán qù yǐ. bào cí jià shí pó, qǐ yǒu hǎo shì? zhǎn zuò méi rén, dàn lìng hé zàng zì zhǎn. wéi dé zǐ yán xuē zhě, dé zhì sì yuè, hé zhě? zǐ zhī wèi zì cǐ xià xì, yán zhě shú, dāng zài sì yuè zhī zhōng." zhī fàn wèn xuē shì hé yì. zhī cái yuē:" xuē zhě gé páng huà, níng shì jiǔ wù?" zhì sì yuè yī rì, hòu guǒ bēng.
皇建二年,除西兖州刺史。未之官,武明皇太后不豫,之才疗之,应手便愈,孝昭赐采帛千段、锦四百疋。之才既善医术,虽有外授,顷即征还。既博识多闻,由是于方术尤妙。大宁二年春,武明太后又病。之才弟之范为尚药典御,□令诊候。内史皆令呼太后为石婆,盖有俗忌,故改名以厌制之。之范出告之才曰:“童谣云:『周里跂求伽,豹祠嫁石婆,斩□作媒人,唯得一量紫綖靴。』今太后忽改名,私所致怪。”之才曰:“跂求伽,胡言去已。豹祠嫁石婆,岂有好事?斩□作媒人,但令合葬自斩□。唯得紫綖靴者,得至四月,何者?紫之为字『此』下『系』,『綖』者熟,当在四月之中。”之范问靴是何义。之才曰:“靴者革旁化,宁是久物?”至四月一日,后果崩。
yǒu rén huàn gēn zhǒng tòng, zhū yī mò néng shí. zhī cái yuē:" há jīng jí yě, yóu chéng chuán rù hǎi, chuí shuǐ zhōng." jí zhě yuē:" shí céng rú cǐ." zhī cái wèi pōu dé há zi èr, dà rú yú jiá. yòu yǒu yǐ gǔ wèi dāo zi bǎ zhě, wǔ sè bān lán. zhī cái yuē:" cǐ rén liú yě." wèn dé chù, yún yú gǔ jiàn dú lóu é gǔ zhǎng shù cùn, shì xuē shì, yǒu wén lǐ, gù yòng zhī. qí míng wù duō tōng rú cǐ.
有人患□跟肿痛,诸医莫能识。之才曰:“蛤精疾也,由乘船入海,垂□水中。”疾者曰:“实曾如此。”之才为剖得蛤子二,大如榆荚。又有以骨为刀子靶者,五色班斓。之才曰:“此人瘤也。”问得处,云于古□见髑髅额骨长数寸,试削视,有文理,故用之。其明悟多通如此。
tiān tǒng sì nián, lèi qiān shàng shū zuǒ pú yè, é chú yǎn zhōu cì shǐ, tè gěi náo chuī yī bù. zhī cái yī shù zuì gāo, piān bèi mìng zhào. wǔ chéng jiǔ sè guò dù, huǎng hū bù héng, céng bìng fā, zì yún chū jiàn kōng zhōng yǒu wǔ sè wù, shāo jìn, biàn chéng yī měi fù rén, qù dì shù zhàng, tíng tíng ér lì. shí qǐng, biàn wéi guān shì yīn. zhī cái yún:" cǐ sè yù duō, dà xū suǒ zhì." jí chù tāng fāng, fú yī jì, biàn jué shāo yuǎn, yòu fú, hái biàn chéng wǔ sè wù, shù jì tāng, jí jìng yù. dì měi fā dòng, zàn qiǎn qí zhuī zhī, zhēn yào suǒ jiā, yìng shí bì, gù pín yǒu duān zhí zhī jǔ. rù qiū, wǔ chéng xiǎo dìng, gèng bù fā dòng. hé shì kāi yù yī cì zhuǎn jìn, yǐ zhī cái fù jí yǎn zhōu, jí shì běn shǔ, suì zòu fù chú cì shǐ, yǐ hú zhǎng rén wèi zuǒ pú yè, shì kāi wèi yòu pú yè. yī yī jí shí yuè, dì yòu bìng dòng, yǔ shì kāi yún:" hèn yòng zhī cái wài rèn, shǐ wǒ xīn kǔ." qí yuè bā rì, yì zhuī zhī cái. dì yǐ shí rì bēng, zhī cái shí yī rì fāng dào, jì wú suǒ jí, fù huán fù zhōu. zài zhí wú suǒ qīn bào, dàn bù shèn xián fǎ lǐ, pō yì shū màn, yòng shě zì yóu.
天统四年,累迁尚书左仆射,俄除兖州刺史,特给铙吹一部。之才医术最高,偏被命召。武成酒色过度,怳惚不恒,曾病发,自云初见空中有五色物,稍近,变成一美妇人,去地数丈,亭亭而立。食顷,变为观世音。之才云:“此色欲多,大虚所致。”即处汤方,服一剂,便觉稍远,又服,还变成五色物,数剂汤,疾竟愈。帝每发动,蹔遣骑追之,针药所加,应时必□,故频有端执之举。入秋,武成小定,更不发动。和士开欲依次转进,以之才附籍兖州,即是本属,遂奏附除刺史,以胡长仁为左仆射,士开为右仆射。[一一]及十月,帝又病动,语士开云:“恨用之才外任,使我辛苦。”其月八日,□驿追之才。帝以十日崩,之才十一日方到,既无所及,复还赴州。在职无所侵暴,但不甚闲法理,颇亦疏慢,用舍自由。
wǔ nián dōng, hòu zhǔ zhēng zhī cái. xún zuǒ pú yè quē, zhī cái yuē:" zì kě fù yǔ zhī jī." wǔ píng yuán nián, zhòng chú shàng shū zuǒ pú yè. zhī cái yú hé shì kāi lù lìng xuān mǔ zǐ qū jǐn bēi xiá, èr jiā kǔ jí, jiù hù bǎi duān. yóu shì qiān shàng shū lìng, fēng xī yáng jùn wáng. zǔ tǐng zhí zhèng, chú zhī cái shì zhōng tài zǐ tài shī. zhī cái hèn yuē:" zi yě shā tài wǒ." tǐng mù jí, gù yǐ shī kuàng bǐ zhī.
五年冬,后主征之才。寻左仆射阙,之才曰:“自可复禹之绩。”武平元年,重除尚书左仆射。之才于和士开、陆令萱母子曲尽卑狎,二家苦疾,救护百端。由是迁尚书令,封西阳郡王。祖珽执政,除之才侍中、太子太师。之才恨曰:“子野沙汰我。”珽目疾,故以师旷比之。
zhī cái cōng biàn qiáng shí, yǒu jiān rén zhī mǐn, yóu hǎo jù tán tǐ yǔ, yī èr gōng sī yán jù, duō xiāng cháo xì. zhèng dào yù cháng xì zhī cái wèi shī gōng. zhī cái yuē:" jì wèi rǔ shī, yòu wèi rǔ gōng, zài sān zhī yì, dùn jū qí liǎng." yòu cháo wáng xīn xìng yún:" yǒu yán zé, jìn quǎn biàn kuáng, jiā jǐng zú ér wèi mǎ, shī jiǎo wěi ér wèi yáng." lú yuán míng yīn xì zhī cái yún:" qīng xìng shì wèi rù rén, míng shì zì zhī wù, zhī dāng wèi fá yě." yī sān jí dá yún:" qīng xìng zài wáng wèi nüè, zài qiū wèi xū, shēng nán zé wèi lǔ, yǎng mǎ zé wèi lǘ." yòu cháng yǔ cháo shì chū yóu, yáo wàng quǎn jìng zǒu, zhū rén shì lìng mù zhī. zhī cái jí yīng shēng yún:" wéi shì sòng què, wéi shì hán lú, wèi zhú lǐ sī dōng zǒu, wèi fù dì nǚ nán cú." lǐ xié yú guǎng zuò, yīn chēng qí fù míng, yuē:" qīng shì xióng bái shēng fǒu?" zhī cái yuē:" píng píng ěr." yòu yuē:" qīng cǐ yán yú lǐ píng fǒu?" xié jù chū bì zhī, dào féng qí shēng gāo dé zhèng. dé zhèng yuē:" jiù yán sè hé bù yuè?" xié gào zhī gù. dé zhèng jìng zào zuò xí, lián suǒ xióng bái. zhī cái wèi zuò zhě yuē:" gè rén huì dǐ?" mò zhī. yī sì zhī cái yuē:" shēng bù wéi rén suǒ zhī, sǐ bù wéi rén suǒ huì, cǐ hé zú wèn?" táng yōng bái jiàn fāng guì, shí rén yán yún:" zhōu hè hè táng yǔ bái." zhī cái miè zhī. yuán rì, duì yōng wèi zhū lìng shǐ zhù yuē:" jiàn qīng děng wèi dàng zuò táng bái." yòu yǐ xiǎo shǐ hǎo jué bǐ, gù cháng zhí guǎn jiù yuán wén yáo kǒu yuē:" jiè jūn chǐ." qí bù xùn rú cǐ.
之才聪辩强识,有兼人之敏,尤好剧谈体语,[一二]公私言聚,多相嘲戏。郑道育常戏之才为师公。之才曰:“既为汝师,又为汝公,在三之义,顿居其两。”又嘲王昕姓云:“有言则□,近犬便狂,加颈足而为马,施角尾而为羊。”卢元明因戏之才云:“卿姓是未入人,名是字之误,『之』当为『乏』也。”[一三]即答云:“卿姓在亡为虐,在丘为虚,生男则为虏,养马则为驴。”又尝与朝士出游,遥望□犬竞走,诸人试令目之。之才即应声云:“为是宋鹊,为是韩卢,为逐李斯东走,为负帝女南徂。”李谐于广坐,因称其父名,曰:“卿嗜熊白生否?”之才曰:“平平耳。”又曰:“卿此言于理平否?”谐遽出避之,道逢其甥高德正。德正曰:“舅颜色何不悦?”谐告之故。德正径造坐席,连索熊白。之才谓坐者曰:“个人讳底?”□莫知。[一四]之才曰:“生不为人所知,死不为人所讳,此何足问?”唐邕、白建方贵,时人言云:“□州赫赫唐与白。”之才蔑之。元日,对邕为诸令史祝曰:“见卿等位当作唐、白。”又以小史好嚼笔,故尝执管就元文遥口曰:“借君齿。”其不逊如此。
lì shì zhū dì, yǐ xì xiá dé chǒng. wǔ chéng shēng diān yá, wèn zhū yī. shàng yào diǎn yù dèng xuān wén yǐ shí duì, wǔ chéng nù ér tà zhī. hòu yǐ wèn zhī cái, bài hè yuē:" cǐ shì zhì yá, shēng zhì yá zhě cōng míng cháng shòu." wǔ chéng yuè ér shǎng zhī. wèi pú yè shí, yǔ rén yuē:" wǒ zài jiāng dōng, jiàn xú miǎn zuò pú yè, cháo shì mò bù nìng zhī. jīn wǒ yì shì xú pú yè, wú yī rén nìng wǒ, hé yóu kě huó!" zhī cái qī wèi guǎng yáng wáng mèi, zhī cái cóng wén xiāng qiú dé wèi qī. hé shì kāi zhī zhī, nǎi yín qí qī. zhī cái yù jiàn ér bì zhī, tuì yuē:" fáng shào nián xì xiào." qí kuān zòng rú cǐ. nián bā shí, zú. zèng sī tú gōng lù shàng shū shì, shì yuē wén míng.
历事诸帝,以戏狎得宠。武成生齻牙,问诸医。尚药典御邓宣文以实对,武成怒而挞之。后以问之才,拜贺曰:“此是智牙,生智牙者聪明长寿。”武成悦而赏之。为仆射时,语人曰:“我在江东,见徐勉作仆射,朝士莫不佞之。今我亦是徐仆射,无一人佞我,何由可活!”之才妻魏广阳王妹,之才从文襄求得为妻。和士开知之,乃淫其妻。之才遇见而避之,退曰:“妨少年戏笑。”其宽纵如此。年八十,卒。赠司徒公、录尚书事,谥曰文明。
zhǎng zǐ lín, zì shǎo qīng, tài wèi sī mǎ. cì zǐ tóng qīng, tài zǐ shù zǐ. zhī cái yǐ qí wú xué shù, měi tàn yún:" zhōng kǒng tóng guǎng líng sàn yǐ."
长子林,字少卿,太尉司马。次子同卿,太子庶子。之才以其无学术,每叹云:“终恐同广陵散矣。”
dì zhī fàn, yì yī shù jiàn zhī, wèi tài cháng qīng, tè tīng xí zhī cái jué xī yáng wáng. rù zhōu, shòu yí tóng dà jiàng jūn. kāi huáng zhōng zú.
弟之范,亦医术见知,位太常卿,特听袭之才爵西阳王。入周,授仪同大将军。开皇中卒。
jiào kān jì
校勘记
yī běi qí shū juàn sān shí sān àn cǐ juǎn yuán quē, sān cháo běn nán běn juàn mò yǒu sòng rén xiào yǔ yún:" cǐ juǎn yǔ běi shǐ tóng." qián shì kǎo yì juǎn sān yī rèn wéi běi shǐ wú xiāo míng chuán, cǐ piān shì běi qí shū yuán wén, xiāo zhī yǐ xià jiē yǐ běi shǐ bǔ rù.
[一] 北齐书卷三十三 按此卷原缺,三朝本、南本卷末有宋人校语云:“此卷与北史同。”钱氏考异卷三一认为北史无萧明传,此篇是北齐书原文,萧祗以下皆以北史补入。
èr xiāo míng àn wèi shū juàn yī èr xiào jìng jì juǎn jiǔ bā xiāo yǎn chuán zuò" xiāo yuān míng". běn shū hé nán běi shǐ qù" yuān" zì, liáng shū gǎi" yuān" zuò" shēn", dōu shì bì táng huì.
[二] 萧明 按魏书卷一二孝静纪、卷九八萧衍传作“萧渊明”。本书和南、北史去“渊”字,梁书改“渊”作“深”,都是避唐讳。
sān fēng zhēn yáng hóu zhū běn" zhēn" zuò" xū". qián shì kǎo yì juǎn sān yī yún:" xū dàng zuò zhēn, jí zhēn yáng yě." àn xiāo yuān míng fēng yì, běn shū hé nán běi shǐ wèi shū liáng shū xiāng guān jì chuán dōu zuò zhēn yáng. zhēn yáng běn hàn xiàn, sòng tài shǐ sān nián sì liù qī gǎi zhēn yáng sòng shū juàn sān qī zhōu jùn zhì, rán nán qí shū juàn yī wǔ zhōu jùn zhì réng zuò zhēn yáng. zhè lǐ" xū yáng" shì" zhēn yáng" zhī é, suí shū juàn sān yī dì lǐ zhì yě shì" zhēn" é zuò" xū". jīn jù gǎi.
[三] 封浈阳侯 诸本“浈”作“须”。钱氏考异卷三一云:“『须』当作『浈』,即贞阳也。”按萧渊明封邑,本书和南、北史、魏书、梁书相关纪传都作贞阳。浈阳本汉县,宋泰始三年四六七改贞阳宋书卷三七州郡志,然南齐书卷一五州郡志仍作浈阳。这里“须阳”是“浈阳”之讹,隋书卷三一地理志也是“浈”讹作“须”。今据改。
sì hóu kě qiǎn shǐ zī lùn zhū běn" lùn" zuò" yù", sān cháo běn zuò" lùn", bǎi nà běn yī tā běn gǎi" yù". àn tōng jiàn juǎn yī liù yī sì jiǔ qī sì yè yě zuò" lùn". jīn cóng sān cháo běn.
[四] 侯可遣使谘论 诸本“论”作“谕”,三朝本作“论”,百衲本依他本改“谕”。按通鉴卷一六一四九七四页也作“论”。今从三朝本。
wǔ tuī jìn ān wáng fāng zhì wèi chéng xiàng nán běi diàn sān běn" chéng xiàng" shàng yǒu" tài zǎi" èr zì, sān cháo běn jí běn jú běn wú. àn nán shǐ juǎn wǔ yī xiāo míng chuán, fāng zhì guān chēng shì" tài zǎi dū du zhōng wài zhū jūn shì chéng zhì zhì bǎi guān". liáng shū juàn liù jìng dì jì chén shū juàn yī wǔ dì jì dōu shuō tuī fāng zhì wèi" tài zǎi chéng zhì", cóng méi yǒu" chéng xiàng" zhī chēng. cǐ chuán yuán wén yě dàng shì" tài zǎi chéng zhì"," chéng zhì" é zuò" chéng xiàng". sān cháo běn yòu tuō" tài zǎi" èr zì. nán běn děng jù nán shǐ bǔ" tài zǎi", réng" chéng xiàng" zhī é. jīn gū cóng sān cháo běn.
[五] 推晋安王方智为丞相 南、北、殿三本“丞相”上有“太宰”二字,三朝本、汲本、局本无。按南史卷五一萧明传,方智官称是“太宰、都督中外诸军事、承制置百官”。梁书卷六敬帝纪、陈书卷一武帝纪都说推方智为“太宰承制”,从没有“丞相”之称。此传原文也当是“太宰承制”,“承制”讹作“丞相”。三朝本又脱“太宰”二字。南本等据南史补“太宰”,□仍“丞相”之讹。今姑从三朝本。
liù yǐ fāng zhì wèi tài zǐ zhū běn" zi" zuò" fù", wéi nán běn jù nán shǐ juǎn wǔ yī gǎi zuò" zi". àn liáng shū juàn liù jìng dì jì juǎn sì wǔ wáng sēng biàn chuán chén shū juàn yī wǔ dì jì dōu shuō xiāo yuān míng chēng dì hòu, yǐ fāng zhì wèi huáng tài zǐ, zuò" tài fù" wù, jīn cóng nán běn.
[六] 以方智为太子 诸本“子”作“傅”,唯南本据南史卷五一改作“子”。按梁书卷六敬帝纪、卷四五王僧辩传、陈书卷一武帝纪都说萧渊明称帝后,以方智为皇太子,作“太傅”误,今从南本。
qī yǐ míng wèi tài fù jiàn ān wáng àn liáng shū juàn liù jìng dì jì, jìng dì jí wèi hòu fēng xiāo yuān míng wèi jiàn ān jùn gōng, zhì sǐ méi yǒu jìn fēng wèi wáng, zhè lǐ" wáng" zì dàng zuò" gōng".
[七] 以明为太傅建安王 按梁书卷六敬帝纪,敬帝即位后封萧渊明为建安郡公,至死没有进封为王,这里“王”字当作“公”。
bā pī hóng fú pà chū fáng sān cháo běn jí běn" fáng" zuò" lì", nán běn é zuò" shī", běi diàn jú sān běn zuò" hù". àn běi shǐ juǎn jiǔ xú zhī cái chuán cè fǔ juǎn jiǔ sì sì yī yī yī èr sān yè tōng zhì juǎn yī bā sān xú zhī cái chuán dōu zuò" fáng", cǐ chuán chū yú běi shǐ, běn yì zuò" fáng", sān cháo běn é" lì", tā běn yǐ yì gǎi zuò" hù". jīn jù běi shǐ gǎi. yòu" hóng fú pà", běi shǐ tōng zhì" fú" zuò" mián", yí jiē" fù" zhī é. shì míng juǎn wǔ yún:" pà fù, héng pà qí fù yě", kě zhèng.
[八] 披红服帕出房 三朝本、汲本“房”作“戾”,南本讹作“尸”,北、殿、局三本作“户”。按北史卷九○徐之才传、册府卷九四四一一一二三页、通志卷一八三徐之才传都作“房”,此传出于北史,本亦作“房”,三朝本讹“戾”,他本以意改作“户”。今据北史改。又“红服帕”,北史、通志“服”作“眠”,疑皆“腹”之讹。释名卷五云:“帕腹,横帕其腹也”,可证。
jiǔ fù chú yù zhāng wáng guó zuǒ cháng shì zhū běn" zuǒ" zuò" yòu". běi shǐ juǎn jiǔ tōng zhì juǎn yī bā sān zuò" zuǒ". àn hàn wèi nán běi cháo mù zhì jí shì xú zhī cái mù zhì tú bǎn sān sì sān zhī èr yì zuò" zuǒ", jīn jù gǎi.
[九] 复除豫章王国左常侍 诸本“左”作“右”。北史卷九○、通志卷一八三作“左”。按汉魏南北朝墓志集释徐之才墓志图版三四三之二亦作“左”,今据改。
yī gòng guǎn kè sòng jǐng yè cān jiào jí xiōng zhū běn" sòng" é" zōng", àn sòng jǐng yè, běn shū juàn sì jiǔ bǔ běi shǐ juǎn bā jiǔ yǒu chuán, yòu jiàn yú běn shū juàn sān gāo dé zhèng chuán, jīn gǎi zhèng.
[一○] 共馆客宋景业参校吉凶 诸本“宋”讹“宗”,按宋景业,本书卷四九补北史卷八九有传,又见于本书卷三○高德政传,今改正。
yī yī yǐ hú zhǎng rén wèi zuǒ pú yè shì kāi wèi yòu pú yè zhū běn wú" zuǒ pú yè shì kāi wèi" liù zì, běi shǐ juǎn jiǔ yǒu. àn běn shū juàn bā hòu zhǔ jì tiān tǒng sì nián wǔ yuè guǐ mǎo chēng" yǐ shàng shū yòu pú yè hú zhǎng rén wèi zuǒ pú yè, zhōng shū jiān hé shì kāi wèi yòu pú yè." hú yǐ yòu zhuǎn zuǒ, jí dài zhī cái, hé shì kāi zé dài hú, zhè jiù shì cǐ chuán shàng wén suǒ shuō" shì kāi yù yī cì zhuǎn jìn" de shí shī. zhè lǐ tuō qù liù zì," yī cì zhuǎn jìn" yī yǔ biàn wú luò, jīn jù běi shǐ bǔ.
[一一] 以胡长仁为左仆射士开为右仆射 诸本无“左仆射士开为”六字,北史卷九○有。按本书卷八后主纪天统四年五月癸卯称“以尚书右仆射胡长仁为左仆射,中书监和士开为右仆射。”胡以右转左,即代之才,和士开则代胡,这就是此传上文所说“士开欲依次转进”的实施。这里脱去六字,“依次转进”一语便无□落,今据北史补。
yī èr yóu hǎo jù tán tǐ yǔ nán běi diàn jú sì běn" tǐ" zuò" xuè", sān cháo běn jí běn jí běi shǐ juǎn jiǔ zuò" tǐ". zhāng yuán jì yún:" àn tǐ yǔ jí fǎn qiè yǐn yǔ, jiàn fēng yǎn wén jiàn jì. juǎn èr" àn zhāng shuō shì, jīn cóng sān cháo běn.
[一二] 尤好剧谈体语 南、北、殿、局四本“体”作“谑”,三朝本、汲本及北史卷九○作“体”。张元济云:“按体语即反切隐语,见封演闻见记。卷二”按张说是,今从三朝本。
yī sān míng shì zì zhī wù zhī dāng wèi fá yě zhū běn wú" zhī dāng wèi fá yě" wǔ zì, běi shǐ juǎn jiǔ yǒu, dàn" fá" zì zuò" zhī". àn cè fǔ juǎn jiǔ sì qī yī yī yī wǔ sì yè tōng zhì juǎn yī bā sān xú zhī cái chuán bìng yǒu" zhī dāng wèi fá yě" wǔ zì. lú yuán míng yǐ xú zhī cái xìng míng wéi xì, shàng wén chāi" xú" zì wèi" wèi rù rén", zhè lǐ shì shuō" zhī cái" yīng gāi shì" fá cái" de wù xiě. běi shǐ" fá" zì é" zhī", bù kě jiě, bǔ cǐ chuán zhě jiù shān qù cǐ yǔ, yú shì suǒ wèi" míng shì zì zhī wù" yě jiù bù zhī hé yì. jīn jù cè fǔ bǔ zhèng.
[一三] 名是字之误之当为乏也 诸本无“之当为乏也”五字,北史卷九○有,但“乏”字作“之”。按册府卷九四七一一一五四页、通志卷一八三徐之才传并有“之当为乏也”五字。卢元明以徐之才姓名为戏,上文拆“徐”字为“未入人”,这里是说“之才”应该是“乏才”的误写。北史“乏”字讹“之”,不可解,补此传者就删去此语,于是所谓“名是字之误”也就不知何意。今据册府补正。
yī sì mò zhī běi shǐ juǎn jiǔ zuò" mò zhī yīng". àn nán běi cháo fēng jiàn shì dài fū zuì zhòng jiā huì. gāo dé zhèng shì dāng cháo xiǎn guì, wèi le bì miǎn fàn tā de huì, suǒ yǐ zhī dào tā fù zǔ zhī míng yě bù néng shuō, bìng fēi bù zhī. yí běi shǐ shì.
[一四] □莫知 北史卷九○作“□莫之应”。按南、北朝封建士大夫最重家讳。高德政是当朝显贵,为了避免犯他的讳,所以知道他父祖之名也不能说,并非不知。疑北史是。