zhōu hóng zhèng dì hóng zhí hóng zhí zi què yuán xiàn
周弘正 弟弘直 弘直子确 袁宪
zhōu hóng zhèng, zì sī xíng, rǔ nán ān chéng rén, jìn guāng lù dài fu yǐ zhī jiǔ shì sūn yě. zǔ yóng, qí zhōng shū shì láng, lǐng zhù zuò. fù bǎo shǐ, liáng sī tú jì jiǔ. hóng zhèng yòu gū, jí dì hóng ràng hóng zhí, jù wèi bó fù shì zhōng hù jūn shě suǒ yǎng. nián shí suì, tōng lǎo zi zhōu yì, shě měi yǔ tán lùn, zhé yì zhī, yuē:" guān rǔ shén qíng yǐng wù, qīng lǐ jǐng fā, hòu shì zhī míng, dāng chū wú yòu." hé dōng péi zi yě shēn xiāng shǎng nà, qǐng yǐ nǚ qī zhī. shí wǔ, zhào bǔ guó zǐ shēng, réng yú guó xué jiǎng zhōu yì, zhū shēng chuán xí qí yì. yǐ jì chūn rù xué, mèng dōng yìng jǔ, xué sī yǐ qí rì qiǎn, fú zhī xǔ yān. bó shì dào qià yì yuē:" zhōu láng nián wèi ruò guàn, biàn zì jiǎng yī jīng, suī yuē zhū shēng, shí kān shī biǎo, wú qí cè shì." qǐ jiā liáng tài xué bó shì. jìn ān wáng wèi dān yáng yǐn, yǐn wéi zhǔ bù. chū wèi yè lìng, dīng mǔ yōu qù zhí. fú què, lì qū ā ān jí lìng. pǔ tōng zhōng, chū zhì sī wén yì láng, zhí shòu guāng shěng, yǐ hóng zhèng wèi sī yì shì láng.
周弘正,字思行,汝南安城人,晋光禄大夫顗之九世孙也。祖颙,齐中书侍郎, 领著作。父宝始,梁司徒祭酒。弘正幼孤,及弟弘让、弘直,俱为伯父侍中护军舍 所养。年十岁,通《老子》、《周易》,舍每与谈论,辄异之,曰:“观汝神情颖 晤,清理警发,后世知名,当出吾右。”河东裴子野深相赏纳,请以女妻之。十五, 召补国子生,仍于国学讲《周易》,诸生传习其义。以季春入学,孟冬应举,学司 以其日浅,弗之许焉。博士到洽议曰:“周郎年未弱冠,便自讲一经,虽曰诸生, 实堪师表,无俟策试。”起家梁太学博士。晋安王为丹阳尹,引为主簿。出为鄴令, 丁母忧去职。服阕,历曲阿、安吉令。普通中,初置司文义郎,直寿光省,以弘正 为司义侍郎。
zhōng dà tōng sān nián, liáng zhāo míng tài zǐ hōng, qí sì huá róng gōng bù dé lì, nǎi yǐ jìn ān wáng wèi huáng tài zǐ, hóng zhèng nǎi zòu jì yuē:
中大通三年,梁昭明太子薨,其嗣华容公不得立,乃以晋安王为皇太子,弘正 乃奏记曰:
qiè wén zǒng qiān zhī xiàng, qǐ yú xī xuān yáo huà, yī ràng zhī yuán, shēng yú yáo shùn chán shòu, qí lái shàng yǐ, kě dé ér xiáng yān. fū yǐ miào táng fén shuǐ, shū tú ér tóng guī, jì qì cháo xǔ, yì míng ér yī guàn, chū zhě chēng wèi yuán shǒu, chù zhě wèi zhī wài chén, mò bù nèi wài xiāng zī, biǎo lǐ chéng zhì, sī gài wàn dài tóng guī, bǎi wáng bù yì zhě yě. jì yú sān wáng zhī shì, jìn yǐ líng yí, gè qīn qí qīn, gè zi qí zi. nǎi zhì qī guó zhēng xióng, liú xiàng jìng zhú, huáng hàn shàn qí sú, yǒu jìn yáng qí bō, qiān ràng zhī dào fèi, duō lì nián suǒ yǐ. fū wén zhì dì biàn, jiāo chún xiāng gé, hái pǔ fǎn gǔ, jīn yě qí shí.
窃闻捴谦之象,起于羲、轩爻画,揖让之源,生于尧、舜禅受,其来尚矣,可 得而详焉。夫以庙堂、汾水,殊途而同归,稷、契、巢、许,异名而一贯,出者称 为元首,处者谓之外臣,莫不内外相资,表里成治,斯盖万代同规,百王不易者也。 暨于三王之世,浸以陵夷,各亲其亲,各子其子。乃至七国争雄,刘项竞逐,皇汉 扇其俗,有晋扬其波,谦让之道废,多历年所矣。夫文质递变,浇淳相革,还朴反 古,今也其时。
fú wéi míng dài wáng diàn xià, tiān tǐng jiāng shèng, cōng míng shén wǔ, bǎi pì guān miǎn, sì hǎi guī rén. shì yǐ huáng shàng fā dé yīn, xià míng zhào, yǐ dài wáng wèi guó zhī chǔ fù, nǎi tiān xià zhī běn yān. suī fù xià qǐ zhōu sòng, hàn chǔ wèi liǎng, cǐ shù jūn zhě, ān zú wèi dài wáng dào zāi. yì zhě yuàn wén diàn xià kàng mù yí shàng rén zhī yì, zhí zi zāng dà xián zhī jié, táo yù yú ér fú chéng, qì wàn shèng rú tuō xǐ, shù gǎi jiāo jìng zhī sú, yǐ dà wú guó zhī fēng. gǔ yǒu qí rén, jīn wén qí yǔ, néng xíng zhī zhě, fēi diàn xià ér shuí? néng shǐ wú wéi zhī huà, fù xīng yú suì gǔ, ràng wáng zhī dào, bù zhuì yú lái yè, qǐ bù shèng yú! qǐ bù shèng yú!
伏惟明大王殿下,天挺将圣,聪明神武,百辟冠冕,四海归仁。是以皇上发德 音,下明诏,以大王为国之储副,乃天下之本焉。虽复夏启、周诵,汉储、魏两, 此数君者,安足为大王道哉。意者愿闻殿下抗目夷上仁之义,执子臧大贤之节,逃 玉舆而弗乘,弃万乘如脱屣,庶改浇竞之俗,以大吴国之风。古有其人,今闻其语, 能行之者,非殿下而谁?能使无为之化,复兴于邃古,让王之道,不坠于来叶,岂 不盛欤!岂不盛欤!
hóng zhèng lòu xué shū shēng, yì cán jī gǔ, jiā zì rǔ yǐng, shì chuán zhōng liè, xiān rén jué cáo yuàn yàn kàng cí jiǔ jiàn, gāo jié wàn shèng, zhèng sè sān fǔ, suī shèng dé zhī yè jiāng jué, ér kuáng zhí zhī fēng wèi zhuì. shì yǐ gǎn bù fù xīn, sì qí yú gǔ. rú shǐ chú yán yě shuō, shǎo chén yú tīng lǎn, zòng fù wěi shēn pēng dǐng zhī xià, jué mìng fèi shí zhī shàng, suī sǐ zhī rì, yóu shēng zhī nián.
弘正陋学书生,义惭稽古,家自汝、颍,世传忠烈,先人决曹掾燕抗辞九谏, 高节万乘,正色三府,虽盛德之业将绝,而狂直之风未坠。是以敢布腹心,肆其愚 瞽。如使刍言野说,少陈于听览,纵复委身烹鼎之下,绝命肺石之上,虽死之日, 犹生之年。
qí kàng zhí shǒu zhèng, jiē cǐ lèi yě.
其抗直守正,皆此类也。
lèi qiān guó zǐ bó shì. shí yú chéng xī lì shì lín guǎn, hóng zhèng jū yǐ jiǎng shòu, tīng zhě qīng cháo yě yān. hóng zhèng qǐ liáng wǔ dì zhōu yì yí yì wǔ shí tiáo, yòu qǐng shì qián kūn èr xì yuē:" chén wén yì chēng lì yǐ jìn yì, xì cí yǐ jìn yán, rán hòu zhī shèng rén zhī qíng, jǐ kě jiàn yǐ. zì fēi hán wēi tǐ jí, jǐn huà qióng shén, qǐ néng tōng zhì chéng wù, tàn zé zhì yuǎn. ér xuān ní bǐ zhī zhì gù, jué wéi biān yú qī zì, xuān yuán zhī suǒ tīng yíng, yí xuán zhū yú chì shuǐ. fú wéi bì xià yī rì wàn jī, fěi láo shén yú shùn xī, níng xīn miào běn, cháng zì dé yú tiān zhēn, shèng zhì wú yǐ yǐn qí jǐ shēn, míng shén wú yǐ lún qí bù cè. zhì ruò yáo huà zhī bāo yú liù jīng, wén cí zhī qióng yú liǎng xì, míng rú jù tán yǐ lì zài, hóng shēng dǐ zhǎng yǐ zhōng nián, mò yǒu shì yóu qí fān, wèi cháng yī jiàn qí sì. zì zhì zhǐ jiàng tán, cái chéng yì dào, xī zhì wēi yú qiū háo, huàn céng bīng yú yōu gǔ. chén qīn chéng yīn zhǐ, zhí sī xuān shòu, hòu jìn shēn shēn, bù wú chuán yè. dàn qián kūn zhī yùn wèi pōu, xì biǎo zhī miào mò quán, shǐ yī jīng shēn zhì, shàng duō suǒ huò. chén bù yá yōng qiǎn, qīng shuài duǎn lòu, jǐn yǔ shòu yè zhū shēng qīng hé zhāng jī děng sān bǎi yī shí èr rén, yú gān kūn èr xì xiàng yáo wèi qǐ, fú yuàn tīng lǎn zhī xián, qū chuí tí xùn, de shǐ wēi chén zuān yǎng, chéng qí dǔ xí, hòu kūn hǎo shì, zhuān mén yǒu fèng. zì wéi duō xìng, huān mù dào yú yáo nián, yì yè zhōng shēn, bù zhī lǎo zhī jiāng zhì. tiān zūn bù wén, ér mào chén qǐng, bīng gǔ zhì huái, wǎng shí yōu cuò." zhào dá yuē:" shè guà guān xiàng, shì yuǎn wén gāo, zuò xì biǎo yán, cí shēn lǐ ào, dōng lǔ jué biān zhī sī, xī bó yōu yōu zhī zuò, shì yú sān gǔ, rén gèng qī shèng, zì shāng qú bǐng chéng, zi yōng chuán shòu, piān jiǎn yān mò, suì yuè liáo yuǎn. tián shēng biǎo zāi chuān zhī yù, liáng qiū shàn láng yá zhī xué, dài jùn fàn shēng, shān yáng wáng shì, rén cáng jīng shān zhī bǎo, gè jǐn xuán yán zhī qù, shuō huò qù qǔ, yì yǒu xiáng lüè. jìn jìn shēn zhī xué, xián yǒu jī yí, suí dá suǒ wèn, yǐ jù bié jiě. zhī yǔ zhāng jī děng sān bǎi yī shí èr rén xū shì qián kūn wén yán jí èr xì, wàn jī xiǎo xiá, shì dāng tǎo lùn."
累迁国子博士。时于城西立士林馆,弘正居以讲授,听者倾朝野焉。弘正启梁 武帝《周易》疑义五十条,又请释《乾》、《坤》、《二系》曰:“臣闻《易》称 立以尽意,系辞以尽言,然后知圣人之情,几可见矣。自非含微体极,尽化穷神, 岂能通志成务,探赜致远。而宣尼比之桎梏,绝韦编于漆字,轩辕之所听莹,遗玄 珠于赤水。伏惟陛下一日万机,匪劳神于瞬息,凝心妙本,常自得于天真,圣智无 以隐其几深,明神无以沦其不测。至若爻画之苞于《六经》,文辞之穷于《两系》, 名儒剧谈以历载,鸿生抵掌以终年,莫有试游其籓,未尝一见其涘。自制旨降谈, 裁成《易》道,析至微于秋毫,涣曾冰于幽谷。臣亲承音旨,职司宣授,后进诜诜, 不无传业。但《乾》、《坤》之蕴未剖,《系》表之妙莫诠,使一经深致,尚多所 惑。臣不涯庸浅,轻率短陋,谨与受业诸生清河张讥等三百一十二人,于《乾》、 《坤》、《二系》、《象》、《爻》未启,伏愿听览之闲,曲垂提训,得使微臣钻 仰,成其笃习,后昆好事,专门有奉。自惟多幸,欢沐道于尧年,肄业终身,不知 老之将至。天尊不闻,而冒陈请,冰谷置怀,罔识攸厝。”诏答曰:“设《卦》观 象,事远文高,作《系》表言,辞深理奥,东鲁绝编之思,西伯幽忧之作,事逾三 古,人更七圣,自商瞿禀承,子庸传授,篇简湮没,岁月辽远。田生表菑川之誉, 梁丘擅琅邪之学,代郡范生,山阳王氏,人藏荆山之宝,各尽玄言之趣,说或去取, 意有详略。近搢绅之学,咸有稽疑,随答所问,已具别解。知与张讥等三百一十二 人须释《乾》、《坤》、《文言》及《二系》,万机小暇,试当讨论。”
hóng zhèng bó wù zhī xuán xiàng, shàn zhàn hòu. dà tóng mò, cháng wèi dì hóng ràng yuē:" guó jiā è yùn, shù nián dāng yǒu bīng qǐ, wú yǔ rǔ bù zhī hé suǒ táo zhī." jí liáng wǔ dì nà hóu jǐng, hóng zhèng wèi hóng ràng yuē:" luàn jiē cǐ yǐ." jīng chéng xiàn, hóng zhí wèi héng yáng nèi shǐ, yuán dì zài jiāng líng, yí hóng zhí shū yuē:" shì yǒu dōu xìn, xián xiōng bó shì píng ān. dàn jīng shī jìn shēn, wú bù fù nì, wáng kè yǐ wèi jiā chén, lù miǎn shēn chōng zú wǔ, wéi yǒu zhōu shēng, què hū bù bá. yán jí xī jūn, chán yuán yǎn lèi, héng sī wú zhì, rú wàng suì yān, sōng bǎi hòu diāo, yī rén ér yǐ." wáng sēng biàn zhī tǎo hóu jǐng yě, hóng zhèng yǔ hóng ràng zì bá yíng jūn, sēng biàn dé zhī shén xǐ, jí rì qǐ yuán dì, yuán dì shǒu shū yǔ hóng zhèng yuē: " xūn chǒu nì luàn, hán shǔ jí lí, hǎi nèi xiāng shí, líng luò lüè jǐn. hán fēi zhī zhì, bù miǎn qín yù, liú xīn zhī xué, yóu bì wáng xīn, yīn chén bù sì, měi yǐ gěng zhuó. cháng yù fǎng shān dōng ér xún zi yún, wèn guān xī ér qiú bó qǐ, yù yǒu jīn xìn, lì fù xiāng wén, chí bǐ lái yóu, wèi qí yán zhù." réng qiǎn shǐ yíng zhī, wèi cháo shì yuē:" jìn shì píng wú, xǐ huò èr lù, jīn wǒ pò zéi, yì dé liǎng zhōu, jīn gǔ yī shí, zú wèi lián lèi." jí hóng zhèng zhì, lǐ shù shén yōu, cháo chén wú yǔ bǐ zhě. shòu huáng mén shì láng, zhí shì zhōng shěng. é qiān zuǒ mín shàng shū, xún jiā sàn qí cháng shì.
弘正博物知玄象,善占候。大同末,尝谓弟弘让曰:“国家厄运,数年当有兵 起,吾与汝不知何所逃之。”及梁武帝纳侯景,弘正谓弘让曰:“乱阶此矣。”京 城陷,弘直为衡阳内史,元帝在江陵,遗弘直书曰:“适有都信,贤兄博士平安。 但京师搢绅,无不附逆,王克已为家臣,陆缅身充卒伍,唯有周生,确乎不拔。言 及西军,潺湲掩泪,恒思吾至,如望岁焉,松柏后凋,一人而已。”王僧辩之讨侯 景也,弘正与弘让自拔迎军,僧辩得之甚喜,即日启元帝,元帝手书与弘正曰: “獯丑逆乱,寒暑亟离,海内相识,零落略尽。韩非之智,不免秦狱,刘歆之学, 犹弊亡新,音尘不嗣,每以耿灼。常欲访山东而寻子云,问关西而求伯起,遇有今 信,力附相闻,迟比来邮,慰其延伫。”仍遣使迎之,谓朝士曰:“晋氏平吴,喜 获二陆,今我破贼,亦得两周,今古一时,足为连类。”及弘正至,礼数甚优,朝 臣无与比者。授黄门侍郎,直侍中省。俄迁左民尚书,寻加散骑常侍。
yuán dì cháng zhe jīn lóu zǐ, yuē:" yú yú zhū sēng zhòng zhāo tí yǎn fǎ shī, yǐn shì zhòng huá yáng táo zhēn bái, shì dài fū zhòng rǔ nán zhōu hóng zhèng, qí yú yì lǐ, qīng zhuǎn wú qióng, yì yī shí zhī míng shì yě." jí hóu jǐng píng, sēng biàn qǐ sòng mì shū tú jí, chì hóng zhèng chóu xiào.
元帝尝著《金楼子》,曰:“余于诸僧重招提琰法师,隐士重华阳陶贞白,士 大夫重汝南周弘正,其于义理,清转无穷,亦一时之名士也。”及侯景平,僧辩启 送秘书图籍,敕弘正雠校。
shí cháo yì qiān dū, cháo shì jiā zài jīng zhōu zhě, jiē bù yù qiān, wéi hóng zhèng yǔ pú yè wáng póu yán yú yuán dì yuē: " ruò shù xiū yǐ shàng zhū shì dài fū wēi jiàn gǔ jīn zhě, zhī dì wáng suǒ dōu běn wú dìng chù, wú suǒ yǔ yí. zhì rú qián shǒu wàn xìng, ruò wèi jiàn yú jià rù jiàn yè, wèi shì liè guó zhū wáng, wèi míng tiān zǐ. jīn yí fù bǎi xìng zhī xīn, cóng sì hǎi zhī wàng." shí jīng shǎn rén shì xián yún wáng zhōu jiē shì dōng rén, zhì yuàn dōng xià, kǒng fēi liáng jì. hóng zhèng miàn zhé zhī yuē:" ruò dōng rén quàn dōng, wèi wèi fēi jì, jūn děng xī rén yù xī, qǐ chéng liáng cè?" yuán dì nǎi dà xiào zhī, jìng bù hái dōu.
时朝议迁都,朝士家在荆州者,皆不欲迁,唯弘正与仆射王裒言于元帝曰: “若束脩以上诸士大夫微见古今者,知帝王所都本无定处,无所与疑。至如黔首万 姓,若未见舆驾入建鄴,谓是列国诸王,未名天子。今宜赴百姓之心,从四海之望。” 时荆陕人士咸云王、周皆是东人,志愿东下,恐非良计。弘正面折之曰:“若东人 劝东,谓为非计,君等西人欲西,岂成良策?”元帝乃大笑之,竟不还都。
jí jiāng líng xiàn, hóng zhèng dùn wéi ér chū, guī yú jīng shī, jìng dì yǐ wéi dà sī mǎ wáng sēng biàn zhǎng shǐ, xíng yáng zhōu shì. tài píng yuán nián, shòu shì zhōng, lǐng guó zǐ jì jiǔ, qiān tài cháng qīng dōu guān shàng shū. gāo zǔ shòu shàn, shòu tài zǐ zhān shì. tiān jiā yuán nián, qiān shì zhōng guó zǐ jì jiǔ, wǎng cháng ān yíng gāo zōng. sān nián, zì zhōu hái, zhào shòu jīn zǐ guāng lù dài fu, jiā jīn zhāng zǐ shòu, lǐng cí xùn tài pú. fèi dì sì wèi, lǐng dōu guān shàng shū, zǒng zhī wǔ lǐ shì. réng shòu tài fù zhǎng shǐ, jiā míng wēi jiāng jūn. gāo zōng jí wèi, qiān tè jìn, zhòng lǐng guó zǐ jì jiǔ, yù zhōu dà zhōng zhèng, jiā fú. tài jiàn wǔ nián, shòu shàng shū yòu pú yè, jì jiǔ zhōng zhèng rú gù. xún chì shì dōng gōng jiǎng lún yǔ xiào jīng. tài zǐ yǐ hóng zhèng cháo tíng jiù chén, dé wàng sù zhòng, yú shì jiàng qíng qū lǐ, héng jīng qǐng yì, yǒu shī zī zhī jìng yān.
及江陵陷,弘正遁围而出,归于京师,敬帝以为大司马王僧辩长史,行扬州事。 太平元年,授侍中,领国子祭酒,迁太常卿、都官尚书。高祖受禅,授太子詹事。 天嘉元年,迁侍中、国子祭酒,往长安迎高宗。三年,自周还,诏授金紫光禄大夫, 加金章紫绶,领慈训太仆。废帝嗣位,领都官尚书,总知五礼事。仍授太傅长史, 加明威将军。高宗即位,迁特进,重领国子祭酒,豫州大中正,加扶。太建五年, 授尚书右仆射,祭酒、中正如故。寻敕侍东宫讲《论语》、《孝经》。太子以弘正 朝廷旧臣,德望素重,于是降情屈礼,横经请益,有师资之敬焉。
hóng zhèng tè shàn xuán yán, jiān míng shì diǎn, suī shuò xué míng sēng, mò bù qǐng zhì yí zhì. liù nián, zú yú guān, shí nián qī shí jiǔ. zhào yuē:" zhuī yuǎn bāo dé, yì yǒu héng guī. gù shàng shū yòu pú yè lǐng guó zǐ jì jiǔ yù zhōu dà zhōng zhèng hóng zhèng, shí yǔ níng shēn, yì yè tōng bèi, cí lín yì fǔ, guó lǎo mín zōng, dào yìng xiáng mén, wàng gāo lǐ gé, zú rán cú yǔn, zhèn yòng cè rán. kě zèng shì zhōng zhōng shū jiān, sāng shì suǒ xū, liàng jiā zī gěi." biàn chū lín kū. shì yuē jiǎn zi. suǒ zhe zhōu yì jiǎng shū shí liù juǎn, lún yǔ shū shí yī juàn, zhuāng zi shū bā juǎn, lǎo zi shū wǔ juǎn, xiào jīng shū liǎng juǎn, jí èr shí juǎn, xíng yú shì. zi fén, guān zhì lì bù láng.
弘正特善玄言,兼明释典,虽硕学名僧,莫不请质疑滞。六年,卒于官,时年 七十九。诏曰:“追远褒德,抑有恒规。故尚书右仆射、领国子祭酒、豫州大中正 弘正,识宇凝深,艺业通备,辞林义府,国老民宗,道映庠门,望高礼阁,卒然殂 殒,朕用恻然。可赠侍中、中书监,丧事所须,量加资给。”便出临哭。谥曰简子。 所著《周易讲疏》十六卷,《论语疏》十一卷,《庄子疏》八卷,《老子疏》五卷, 《孝经疏》两卷,《集》二十卷,行于世。子坟,官至吏部郎。
hóng zhèng èr dì: hóng ràng, hóng zhí. hóng ràng xìng jiǎn sù, bó xué duō tōng, tiān jiā chū, yǐ bái yī lǐng tài cháng qīng guāng lù dài fu, jiā jīn zhāng zǐ shòu.
弘正二弟:弘让,弘直。弘让性简素,博学多通,天嘉初,以白衣领太常卿、 光禄大夫,加金章紫绶。
hóng zhí zì sī fāng, yòu ér cōng mǐn. jiě hè liáng tài xué bó shì, shāo qiān xī zhōng láng xiāng dōng wáng wài bīng jì shì cān jūn, yǔ dōng hǎi bào quán nán yáng zōng lǐn píng yuán liú huǎn pèi jùn liú tóng zhǎng shū jì. rù wèi shàng shū yí cáo láng. xiāng dōng wáng chū zhèn jiāng jīng èr zhōu, lèi chú lù shì zī yì cān jūn, dài chái sāng dāng yáng èr xiàn lìng. jí liáng yuán dì chéng zhì, shòu jiǎ jié yīng guǒ jiāng jūn shì zǐ zhǎng shǐ. xún chú zhì wǔ jiàng jūn héng yáng nèi shǐ. qiān zhēn yì jiāng jūn píng nán cháng shǐ zhǎng shā nèi shǐ, xíng xiāng zhōu fǔ zhōu shì, xiāng bīn xiàn hóu, yì liù bǎi hù. lì shào líng líng líng tài shǒu yún huī jiāng jūn chāng zhōu cì shǐ. wáng lín zhī jǔ bīng yě, hóng zhí zài xiāng zhōu, lín bài, nǎi hái cháo. tiān jiā zhōng, lì guó zǐ bó shì lú líng wáng cháng shǐ shàng shū zuǒ chéng lǐng yǔ lín jiān zhōng sàn dài fū mì shū jiān, zhǎng guó shǐ. qiān tài cháng qīng guāng lù dài fu, jiā jīn zhāng zǐ shòu.
弘直字思方,幼而聪敏。解褐梁太学博士,稍迁西中郎湘东王外兵记室参军, 与东海鲍泉、南阳宗懔、平原刘缓、沛郡刘同掌书记。入为尚书仪曹郎。湘东王 出镇江、荆二州,累除录事咨议参军,带柴桑、当阳二县令。及梁元帝承制,授假 节、英果将军、世子长史。寻除智武将军、衡阳内史。迁贞毅将军、平南长史、长 沙内史,行湘州府州事,湘滨县侯,邑六百户。历邵陵、零陵太守、云麾将军、昌 州刺史。王琳之举兵也,弘直在湘州,琳败,乃还朝。天嘉中,历国子博士、庐陵 王长史、尚书左丞、领羽林监、中散大夫、秘书监,掌国史。迁太常卿、光禄大夫, 加金章紫绶。
tài jiàn qī nián, yù jí qiě zú, nǎi yí shū chì qí jiā yuē:" wú jīn nián yǐ lái, jīn lì jiǎn hào, kě wèi shuāi yǐ, ér hǎo shēng zhī qíng, céng bù zì jué, wéi wù xíng lè, bù zhī lǎo zhī jiāng zhì. jīn shí zhì yún jí, jiāng tóng zhāo lù, qī shí yú nián, pō jīng chēng zú, qǐ shǒu gào quán, chà wú yí hèn. qì jué yǐ hòu, biàn mǎi shì zhōng jiàn cái, cái bì xū xiǎo xíng zhě, shǐ yì tí qiè. liǎn yǐ shí fú, gǔ rén tōng zhì, dàn xià jiàn xiān rén, bì xū bèi lǐ, kě zhe dān yī qún shān gù lǚ. jì yīng shì yǎng, yí bèi fēn duì, huò féng shàn yǒu, yòu xū xiāng yān, guān nèi wéi ān bái bù shǒu jīn cū xiāng lú ér yǐ, qí wài yī wú suǒ yòng." zú yú jiā, shí nián qī shí liù. yǒu jí èr shí juǎn. zi què.
太建七年,遇疾且卒,乃遗疏敕其家曰:“吾今年已来,筋力减耗,可谓衰矣, 而好生之情,曾不自觉,唯务行乐,不知老之将至。今时制云及,将同朝露,七十 馀年,颇经称足,启手告全,差无遗恨。气绝已后,便买市中见材,材必须小形者, 使易提挈。敛以时服,古人通制,但下见先人,必须备礼,可著单衣裙衫故履。既 应侍养,宜备纷兑,或逢善友,又须香烟,棺内唯安白布手巾、粗香炉而已,其 外一无所用。”卒于家,时年七十六。有集二十卷。子确。
què zì shì qián, měi róng yí, kuān dà yǒu xíng jiǎn, bó shè jīng shǐ, dǔ hǎo xuán yán, shì fù hóng zhèng tè suǒ zhōng ài. jiě hè liáng tài xué bó shì sī tú jì jiǔ jìn ān wáng zhǔ bù. gāo zǔ shòu shàn, chú shàng shū diàn zhōng láng, lèi qiān ān chéng wáng xiàn nèi jì shì. gāo zōng jí wèi, shòu dōng gōng tōng shì shè rén, dīng mǔ yōu, qù zhí. jí ōu yáng gē píng, qǐ wèi zhōng shū shě rén, mìng yú guǎng zhōu wèi láo, fú què, wèi tài cháng qīng. lì tài zǐ zhōng shù zǐ shàng shū zuǒ chéng tài zǐ jiā lìng, yǐ fù yōu qù zhí. xún qǐ wèi zhēn wēi jiāng jūn wú lìng, què gù cí bù zhī guān. zhì dé yuán nián, shòu tài zǐ zuǒ wèi lǜ zhōng shū shè rén, qiān sàn qí cháng shì, jiā zhēn wēi jiāng jūn xìn zhōu nán píng wáng fǔ zhǎng shǐ, xíng yáng zhōu shì, wéi zhèng píng yǔn, chēng wéi liáng lì. qiān dū guān shàng shū. zhēn míng chū, gòu jí zú yú guān, shí nián wǔ shí jiǔ. zhào zèng sàn qí cháng shì tài cháng qīng, guān gěi sāng shì.
确字士潜,美容仪,宽大有行检,博涉经史,笃好玄言,世父弘正特所钟爱。 解褐梁太学博士、司徒祭酒、晋安王主簿。高祖受禅,除尚书殿中郎,累迁安成王 限内记室。高宗即位,授东宫通事舍人,丁母忧,去职。及欧阳纥平,起为中书舍 人,命于广州慰劳,服阕,为太常卿。历太子中庶子、尚书左丞、太子家令,以父 忧去职。寻起为贞威将军、吴令,确固辞不之官。至德元年,授太子左卫率、中书 舍人,迁散骑常侍,加贞威将军、信州南平王府长史,行扬州事,为政平允,称为 良吏。迁都官尚书。祯明初,遘疾、卒于官,时年五十九。诏赠散骑常侍、太常卿, 官给丧事。
yuán xiàn, zì dé zhāng, shàng shū zuǒ pú yè shū zhī dì yě. yòu cōng mǐn, hào xué, yǒu yǎ liàng. liáng wǔ dì xiū jiàn xiáng xù, bié kāi wǔ guǎn, qí yī guǎn zài xiàn zhái xī, xiàn cháng zhāo yǐn zhū shēng, yǔ zhī tán lùn, měi yǒu xīn yì, chū rén yì biǎo, tóng bèi xián jiē fú yān.
袁宪,字德章,尚书左仆射枢之弟也。幼聪敏,好学,有雅量。梁武帝修建庠 序,别开五馆,其一馆在宪宅西,宪常招引诸生,与之谈论,每有新议,出人意表, 同辈咸嗟服焉。
dà tóng bā nián, wǔ dì zhuàn kǒng zǐ zhèng yán zhāng jù, zhào xià guó xué, xuān zhì zhǐ yì. xiàn shí nián shí sì, bèi zhào wèi guó zǐ zhèng yán shēng, yè jì jiǔ dào gài, gài mù ér sòng zhī, ài qí shén cǎi. zài xué yī suì, guó zǐ bó shì zhōu hóng zhèng wèi xiàn fù jūn zhèng yuē:" xián zi jīn zī yù cè shì bù?" jūn zhèng yuē:" jīng yì yóu qiǎn, wèi gǎn lìng shì." jū shù rì, jūn zhèng qiǎn mén xià kè cén wén háo yǔ xiàn hòu hóng zhèng, huì hóng zhèng jiāng dēng jiǎng zuò, dì zǐ bì jí, nǎi yán xiàn rù shì, shòu yǐ zhǔ wěi, lìng xiàn shù yì. shí xiè qí hé tuǒ zài zuò, hóng zhèng wèi yuē:" èr xián suī qióng ào zé, dé wú dàn cǐ hòu shēng yé!" hé xiè yú shì dì qǐ yì duān, shēn jí lǐ zhì, xiàn yǔ wǎng fù shù fān, chóu duì xián mǐn. hóng zhèng wèi tuǒ yuē:" zì qīng suǒ wèn, wù yǐ tóng zhì xiāng qī." shí xué zhòng mǎn táng, guān zhě chóng tà, ér xiàn shén sè zì ruò, biàn lùn yǒu yú. hóng zhèng qǐng qǐ shù nán, zhōng bù néng qū, yīn gào wén háo yuē:" qīng hái zī yuán wú jùn, cǐ láng yǐ kān jiàn dài wéi bó shì yǐ." shí shēng tú duì cè, duō xíng huì lù, wén háo qǐng jù shù xiū, jūn zhèng yuē:" wǒ qǐ néng yòng qián wèi ér mǎi dì yé?" xué sī xián zhī. jí xiàn shì, zhēng qǐ jù nán, xiàn suí wèn kàng dá, pōu xī rú liú, dào gài gù xiàn yuē: " yuán jūn zhèng qí yǒu hòu yǐ." jí jūn zhèng jiāng zhī wú jùn, gài zǔ dào yú zhēng lǔ tíng, wèi jūn zhèng yuē:" zuó cè shēng xiāo mǐn sūn xú xiào kè, fēi bù jiě yì, zhì yú fēng shén qì jú, qù xián zi yuǎn yǐ." xún jǔ gāo dì. yǐ guì gōng zǐ xuǎn shàng nán shā gōng zhǔ, jí liáng jiǎn wén zhī nǚ yě.
大同八年,武帝撰《孔子正言章句》,诏下国学,宣制旨义。宪时年十四,被 召为国子《正言》生,谒祭酒到溉,溉目而送之,爱其神彩。在学一岁,国子博士 周弘正谓宪父君正曰:“贤子今兹欲策试不?”君正曰:“经义犹浅,未敢令试。” 居数日,君正遣门下客岑文豪与宪候弘正,会弘正将登讲坐,弟子毕集,乃延宪入 室,授以麈尾,令宪树义。时谢岐、何妥在坐,弘正谓曰:“二贤虽穷奥赜,得无 惮此后生耶!”何、谢于是递起义端,深极理致,宪与往复数番,酬对闲敏。弘正 谓妥曰:“恣卿所问,勿以童稚相期。”时学众满堂,观者重沓,而宪神色自若, 辩论有馀。弘正请起数难,终不能屈,因告文豪曰:“卿还咨袁吴郡,此郎已堪见 代为博士矣。”时生徒对策,多行贿赂,文豪请具束脩,君正曰:“我岂能用钱为 儿买第耶?”学司衔之。及宪试,争起剧难,宪随问抗答,剖析如流,到溉顾宪曰: “袁君正其有后矣。”及君正将之吴郡,溉祖道于征虏亭,谓君正曰:“昨策生萧 敏孙、徐孝克,非不解义,至于风神器局,去贤子远矣。”寻举高第。以贵公子选 尚南沙公主,即梁简文之女也。
dà tóng yuán nián, shì hè mì shū láng. tài qīng èr nián, qiān tài zǐ shè rén. hóu jǐng kòu nì, xiàn dōng zhī wú jùn, xún dīng fù yōu, āi huǐ guò lǐ. jìng dì chéng zhì, zhēng shòu shàng shū diàn zhōng láng. gāo zǔ zuò xiāng, chú sī tú hù cáo. yǒng dìng yuán nián, shòu zhōng shū shì láng, jiān sàn qí cháng shì. yǔ huáng mén shì láng wáng yú shǐ qí, shù nián bù qiǎn, tiān jiā chū nǎi hái. sì nián, zhào fù zhōng shū shì láng, zhí shì zhōng shěng. tài jiàn yuán nián, chú jǐ shì huáng mén shì láng, réng zhī tài cháng shì. èr nián, zhuǎn shàng shū lì bù shì láng, xún chú sàn qí cháng shì, shì dōng gōng. sān nián, qiān yù shǐ zhōng chéng, lǐng yǔ lín jiān. shí yù zhāng wáng shū yīng bù fèng fǎ dù, bī qǔ rén mǎ, xiàn yī shì hé zòu, shū yīng yóu shì zuò miǎn chù, zì shì cháo yě jiē yán dàn yān.
大同元年,释褐秘书郎。太清二年,迁太子舍人。侯景寇逆,宪东之吴郡,寻 丁父忧,哀毁过礼。敬帝承制,征授尚书殿中郎。高祖作相,除司徒户曹。永定元 年,授中书侍郎,兼散骑常侍。与黄门侍郎王瑜使齐,数年不遣,天嘉初乃还。四 年,诏复中书侍郎,直侍中省。太建元年,除给事黄门侍郎,仍知太常事。二年, 转尚书吏部侍郎,寻除散骑常侍,侍东宫。三年,迁御史中丞,领羽林监。时豫章 王叔英不奉法度,逼取人马,宪依事劾奏,叔英由是坐免黜,自是朝野皆严惮焉。
xiàn xiáng liàn cháo zhāng, yóu míng tīng duàn, zhì yǒu yù qíng wèi jǐn ér yǒu sī jù fǎ zhě, jí cì xián xiá, cháng wèi shàng yán zhī, qí suǒ shēn lǐ zhě shén zhòng. cháng péi yàn chéng xiāng gé, bīn tuì zhī hòu, gāo zōng liú xiàn yǔ wèi wèi fán jùn xǐ xí shān tíng, tán yàn zhōng rì. gāo zōng mù xiàn ér wèi jùn yuē" yuán jiā gù wèi yǒu rén", qí jiàn zhòng rú cǐ.
宪详练朝章,尤明听断,至有狱情未尽而有司具法者,即伺闲暇,常为上言之, 其所申理者甚众。尝陪宴承香阁,宾退之后,高宗留宪与卫尉樊俊徙席山亭,谈宴 终日。高宗目宪而谓俊曰“袁家故为有人”,其见重如此。
wǔ nián, rù wèi shì zhōng. liù nián, chú wú jùn tài shǒu, yǐ fù rèn gù cí bù bài, gǎi shòu míng wēi jiāng jūn nán kāng nèi shǐ. jiǔ nián, zhì mǎn, chú sàn qí cháng shì, jiān lì bù shàng shū, xún ér wéi zhēn. xiàn yǐ jiǔ jū qīng xiǎn, lèi biǎo zì qiú jiě rèn. gāo zōng yuē:" zhū rén zài zhí, lǚ yǒu bàng shū. qīng chǔ shì yǐ duō, kě wèi qīng bái, bié xiāng zhēn lù, qiě wù zhì cí." shí sān nián, qiān yòu pú yè, cān zhǎng xuǎn shì. xiān shì xiàn zhǎng xiōng jiǎn yì zi wèi zuǒ pú yè, zhì shì xiàn wèi yòu pú yè, tái shěng nèi mù jiǎn yì wèi dà pú yè, xiàn wèi xiǎo pú yè, cháo tíng róng zhī.
五年,入为侍中。六年,除吴郡太守,以父任固辞不拜,改授明威将军、南康 内史。九年,秩满,除散骑常侍,兼吏部尚书,寻而为真。宪以久居清显,累表自 求解任。高宗曰:“诸人在职,屡有谤书。卿处事已多,可谓清白,别相甄录,且 勿致辞。”十三年,迁右仆射,参掌选事。先是宪长兄简懿子为左仆射,至是宪为 右仆射,台省内目简懿为大仆射,宪为小仆射,朝廷荣之。
jí gāo zōng bù yù, xiàn yǔ lì bù shàng shū máo xǐ jù shòu gù mìng. shǐ xīng wáng shū líng zhī sì nì yě, xiàn zhǐ huī bù fèn, yù yǒu lì yān. hòu zhǔ bèi chuāng bìng dǔ, zhí xiàn shǒu yuē:" wǒ ér shàng yòu, hòu shì wěi qīng." xiàn yuē:" qún qíng yóng yóng, jì shèng gōng kāng fù, hòu shì zhī zhǐ, wèi gǎn fèng zhào." yǐ gōng fēng jiàn ān xiàn bó, yì sì bǎi hù, lǐng tài zǐ zhōng shù zǐ, yú bìng rú gù. xún chú shì zhōng xìn wēi jiāng jūn tài zǐ zhān shì.
及高宗不豫,宪与吏部尚书毛喜俱受顾命。始兴王叔陵之肆逆也,宪指麾部分, 预有力焉。后主被疮病笃,执宪手曰:“我儿尚幼,后事委卿。”宪曰:“群情喁 喁,冀圣躬康复,后事之旨,未敢奉诏。”以功封建安县伯,邑四百户,领太子中 庶子,馀并如故。寻除侍中、信威将军、太子詹事。
zhì dé yuán nián, tài zǐ jiā yuán fú, èr nián, xíng shì diàn zhī lǐ, xiàn yú shì biǎo qǐng jiě zhí, hòu zhǔ bù xǔ, gěi fú èr rén, jìn hào yún huī jiāng jūn, zhì zuǒ shǐ. huáng tài zǐ pō bù lǜ diǎn xùn, xiàn shǒu biǎo chén jiàn fán shí tiáo, jiē yuán yǐn gǔ jīn, yán cí qiè zhí, tài zǐ suī wài shì róng nà, ér xīn wú quān gǎi. hòu zhǔ yù lì chǒng jī zhāng guì fēi zǐ shǐ ān wáng wèi sì, cháng cóng róng yán zhī, lì bù shàng shū cài zhēng shùn zhǐ chēng shǎng, xiàn lì sè zhé zhī yuē:" huáng tài zǐ guó jiā chǔ sì, yì zhào zhái xīn. qīng shì hé rén, qīng yán fèi lì!" xià, jìng fèi tài zǐ wèi wú xīng wáng. hòu zhǔ zhī xiàn yǒu guī jiàn zhī shì, tàn yuē" yuán dé zhāng shí gǔ gěng zhī chén", jí rì zhào wèi shàng shū pú yè.
至德元年,太子加元服,二年,行释奠之礼,宪于是表请解职,后主不许,给 扶二人,进号云麾将军,置佐史。皇太子颇不率典训,宪手表陈谏凡十条,皆援引 古今,言辞切直,太子虽外示容纳,而心无悛改。后主欲立宠姬张贵妃子始安王为 嗣,尝从容言之,吏部尚书蔡徵顺旨称赏,宪厉色折之曰:“皇太子国家储嗣,亿 兆宅心。卿是何人,轻言废立!”夏,竟废太子为吴兴王。后主知宪有规谏之事, 叹曰“袁德章实骨鲠之臣”,即日诏为尚书仆射。
zhēn míng sān nián, suí jūn lái fá, suí jiāng hè ruò bì jìn shāo gōng chéng běi yè mén, gōng wèi jiē sàn zǒu, cháo shì shāo gè yǐn qù, wéi xiàn wèi shì zuǒ yòu. hòu zhǔ wèi xiàn yuē:" wǒ cóng lái dài qīng bù xiān yú rén, jīn rì jiàn qīng, kě wèi suì hán zhī sōng bǎi hòu diāo yě." hòu zhǔ huáng jù jiāng bì nì, xiàn zhèng sè yuē:" běi bīng zhī rù, bì wú suǒ fàn, dà shì rú cǐ, bì xià ān zhī. chén yuàn bì xià zhèng yì guān, yù qián diàn, yī liáng wǔ jiàn hóu jǐng gù shì." hòu zhǔ bù cóng, yīn xià tà chí qù. xiàn cóng hòu táng jǐng yáng diàn rù, hòu zhǔ tóu xià jǐng zhōng, xiàn bài kū ér chū.
祯明三年,隋军来伐,隋将贺若弼进烧宫城北掖门,宫卫皆散走,朝士稍各引 去,惟宪卫侍左右。后主谓宪曰:“我从来待卿不先馀人,今日见卿,可谓岁寒知 松柏后凋也。”后主遑遽将避匿,宪正色曰:“北兵之入,必无所犯,大事如此, 陛下安之。臣愿陛下正衣冠,御前殿,依梁武见侯景故事。”后主不从,因下榻驰 去。宪从后堂景阳殿入,后主投下井中,宪拜哭而出。
jīng chéng xiàn, rù yú suí, suí shòu shǐ chí jié chāng zhōu zhū jūn shì kāi fǔ yí tóng sān sī chāng zhōu cì shǐ. kāi huáng shí sì nián, zhào shòu jìn wáng fǔ zhǎng shǐ. shí bā nián zú, shí nián qī shí. zèng dà jiàng jūn, ān chéng jùn gōng, shì yuē jiǎn. zhǎng zǐ chéng jiā, shì suí zhì mì shū chéng guó zǐ sī yè.
京城陷,入于隋,隋授使持节、昌州诸军事、开府仪同三司、昌州刺史。开皇 十四年,诏授晋王府长史。十八年卒,时年七十。赠大将军,安城郡公,谥曰简。 长子承家,仕隋至秘书丞、国子司业。
shǐ chén yuē: liáng yuán dì chēng shì dài fū zhōng zhòng rǔ nán zhōu hóng zhèng, xìn zāi sī yán yě! guān qí yǎ liàng biāo jǔ, yóu shàn xuán yán, yì yī dài zhī guó shī yǐ. yuán xiàn fēng gé zhěng jùn, xùn yì lǚ dào. hán zi chēng wéi rén chén wěi zhì, xīn wú yǒu èr. xiàn fú yú zhōng shǐ, liáng kě jiā yān.
史臣曰:梁元帝称士大夫中重汝南周弘正,信哉斯言也!观其雅量标举,尤善 玄言,亦一代之国师矣。袁宪风格整峻,徇义履道。韩子称为人臣委质,心无有二。 宪弗渝终始,良可嘉焉。