strong guàn huá táng běn dì wǔ cái zǐ shū shī nài ān shuǐ hǔ chuán dì qī shí huí jié mò strong
貫華堂本《第五才子書施耐庵水滸傳》第七十回結末
jīn shèng tàn wěi zuò de liáng shān pō yīng xióng jīng è mèng
金聖歎偽作的「梁山泊英雄驚惡夢」
shì yè, lú jùn yì guī wò zhàng zhōng, biàn dé yī mèng. cháo gài qī rén yǐ mèng shǐ, sòng jiāng lú jùn yì yī bǎi bā rén yǐ mèng zhōng, jiē jí dà zhāng fǎ. mèng jiàn yī rén, qí shēn shén zhǎng, shǒu wǎn bǎo gōng, zì chēng: wǒ shì jī kāng, yǐng zhāng shū yè zì, miào. yào yǔ dà sòng huáng dì shōu bǔ zéi rén, gù dān shēn dào cǐ. rǔ děng jí zǎo gè gè zì fù, miǎn de fèi wǒ shǒu jiǎo. lú jùn yì mèng zhōng tīng le cǐ yán, bù jué nù cóng xīn fā, biàn tí pō dāo, dà tà bù gǎn shàng, zhí chuō guò qù. què chuō bù zháo, yuán lái dāo tóu xiān yǐ zhé le. kě wèi jí xiáng wén zì. lú jùn yì xīn huāng, biàn qì shǒu zhōng zhé dāo, zài qù dāo jià shàng jiǎn shí, zhǐ jiàn xǔ duō dāo qiāng jiàn jǐ, yě yǒu quē de, yě yǒu zhé de, qí qí dōu huài, gèng wú yī jiàn kě yǐ dǐ dí. zhēn zhèng jí xiáng wén zì. nà rén zǎo yǐ gǎn dào bèi hòu, lú jùn yì yī shí wú cuò, zhǐ de tí qǐ yòu shǒu quán tóu, pī miàn dǎ qù. què bèi nà rén zhǐ yī gōng shāo, lú jùn yì yòu bì zǎo duàn, pū dì diē dǎo. nà rén biàn cóng yāo lǐ jiě xià shéng suǒ, kǔn fù zuò yī kuài, tuō qù yī gè suǒ zài. zhèng zhōng jiān pái shè gōng àn, nà rén nán miàn zhèng zuò, bǎ lú jùn yì tuī zài táng xià cǎo lǐ, shì yù kān wèn zhī zhuàng. zhǐ tīng dé mén wài què yǒu wú shù rén kū shēng zhèn dì, nà rén jiào dào: yǒu huà biàn dōu jìn lái! zhǐ jiàn wú shù rén yī qí kū zhe xī xíng jìn lái. lú jùn yì kàn shí, què dōu bǎng fù zhe, biàn shì sòng jiāng děng yī bǎi qī rén. miào, miào. lú jùn yì mèng zhōng dà jīng, biàn wèn duàn jǐng zhù dào: zhè shì shén me yuán gù? shuí rén qín huò jiāng lái? duàn jǐng zhù què guì zài hòu miàn, yǔ lú jùn yì zhèng jìn, dī dī gào dào: gē ge dé zhī yuán wài bèi zhuō, jí qiè wú jì lái jiù, biàn yǔ jūn shī shāng yì, zhǐ chú fēi xíng cǐ yī tiáo kǔ ròu jì cè, qíng yuàn guī fù cháo tíng, shù jǐ bǎo quán yuán wài xìng mìng shuō yán wèi liǎo, zhǐ jiàn nà rén pāi àn mà dào: wàn sǐ kuáng zéi! nǐ děng zào xià mí tiān dà zuì, cháo tíng lǚ cì qián lái shōu bǔ, nǐ děng gōng rán jù shā wú shù guān jūn, jīn rì què lái bǎi wěi qǐ lián, xī tú táo tuō dāo fǔ. wǒ ruò jīn rì shè miǎn nǐ men shí, hòu rì zài yǐ hé fǎ qù zhì tiān xià? bù xiǔ zhī lùn, kě pò xù chuán zhāo ān zhī miù. kuàng qiě láng zǐ yě xīn, zhèng zì xìn nǐ bù dé! bù xiǔ zhī lùn. wǒ nà guì zi shǒu hé zài? shuō shí chí, nà shí kuài, zhǐ jiàn yī shēng lìng xià, bì yī lǐ fēng yōng chū xíng xíng guì zi èr bǎi yī shí liù rén, liǎng gè fú chuán yī gè, jiāng sòng jiāng lú jùn yì děng yī bǎi dān bā gè hǎo hàn, zài yú táng xià cǎo lǐ, yī qí chù zhǎn. zhēn zhèng jí xiáng wén zì. lú jùn yì mèng zhōng xià dé hún bù fù tǐ, wēi wēi shǎn kāi yǎn, kàn táng shàng shí, què yǒu yī gè pái é, dà shū tiān xià tài píng sì gè qīng zì. zhēn zhèng jí xiáng wén zì. gǔ běn shuǐ hǔ rú cǐ, sú běn wàng sì gǎi cuàn, zhēn suǒ wèi yú ér hǎo zì yòng yě. shī yuē:
是夜,盧俊義歸臥帳中,便得一夢。(晁蓋七人以夢始,宋江、盧俊義一百八人以夢終,皆極大章法。)夢見一人,其身甚長,手挽寶弓,自稱:「我是嵇康,(影張叔夜字,妙。)要與大宋皇帝收捕賊人,故單身到此。汝等及早各各自縛,免得費我手腳。」盧俊義夢中聽了此言,不覺怒從心發,便提朴刀,大踏步趕上,直戳過去。卻戳不着,原來刀頭先已折了。(可謂吉祥文字。)盧俊義心慌,便棄手中折刀,再去刀架上揀時,只見許多刀槍劍戟,也有缺的,也有折的,齊齊都壞,更無一件可以抵敵。(真正吉祥文字。)那人早已趕到背後,盧俊義一時無措,只得提起右手拳頭,劈面打去。卻被那人只一弓稍,盧俊義右臂早斷,撲地跌倒。那人便從腰裡解下繩索,捆縛做一塊,拖去一個所在。正中間排設公案,那人南面正坐,把盧俊義推在堂下草里,似欲勘問之狀。只聽得門外卻有無數人哭聲震地,那人叫道:「有話便都進來!」只見無數人一齊哭着膝行進來。盧俊義看時,卻都綁縛着,便是宋江等一百七人。(妙,妙。)盧俊義夢中大驚,便問段景住道:「這是什麼緣故?誰人擒獲將來?」段景住卻跪在後面,與盧俊義正近,低低告道:「哥哥得知員外被捉,急切無計來救,便與軍師商議,只除非行此一條苦肉計策,情願歸附朝廷,庶幾保全員外性命……」說言未了,只見那人拍案罵道:「萬死狂賊!你等造下彌天大罪,朝廷屢次前來收捕,你等公然拒殺無數官軍,今日卻來擺尾乞憐,希圖逃脫刀斧。我若今日赦免你們時,後日再以何法去治天下?(不朽之論,可破續傳招安之謬。)況且狼子野心,正自信你不得!(不朽之論。)我那劊子手何在?」說時遲,那時快,只見一聲令下,壁衣里蜂擁出行刑劊子二百一十六人,兩個伏傳一個,將宋江、盧俊義等一百單八個好漢,在於堂下草里,一齊處斬。(真正吉祥文字。)盧俊義夢中嚇得魂不附體,微微閃開眼,看堂上時,卻有一個牌額,大書「天下太平」四個青字。(真正吉祥文字。古本《水滸》如此,俗本妄肆改竄,真所謂愚而好自用也。)詩曰:
tài píng tiān zǐ dāng zhōng zuò, qīng shèn guān yuán sì hǎi fēn. dàn jiàn féi yáng níng fù lǎo,
「太平天子當中坐,清慎官員四海分。但見肥羊寧父老,
bù wén sī mǎ dòng jiāng jūn. dāo chéng lǐ lè wèi jiā shì, yù yǐ ōu gē jì kuài wén.
不聞嘶馬動將軍。叨承禮樂為家世,欲以謳歌寄快文。
bù xué dōng nán wú huì rì, què yín xī běi yǒu fú yún. hǎo shī.
不學東南無諱日,卻吟西北有浮雲。」(好詩。)
dà dǐ wèi rén tǔ yī qiū, bǎi nián ruò gè dé qí tóu. wán zū ān yǐn zūn yú dì,
「大抵為人土一丘,百年若個得齊頭。完租安隱尊於帝,
fù pù qí wēn shèng ruò qiú. zi jiàn gāo cái kōng hào hǔ, zhuāng shēng fàng dá yǐ wèi niú.
負曝奇溫勝若裘。子建高才空號虎,莊生放達以為牛。
yè hán báo zuì yáo róu hàn, yǔ bù jīng rén yě biàn xiū. hǎo shī. yǐ shī qǐ, yǐ shī jié, jí dà zhāng fǎ.
夜寒薄醉搖柔翰,語不驚人也便休。」(好詩。以詩起,以詩結,極大章法。)