strong jiàn mǔ hòu tài zǐ hái cháo niàn lǎo chén dí gōng bìng gù strong
見母后太子還朝 念老臣狄公病故
què shuō lú líng wáng dào le jīng zhōng, dí gōng mìng qiú wàn lǐ jiāng dà yíng zhā zài chéng wài, yǔ yuán xíng chōng ān quán cáng sān rén lái zhì huáng mén guān chù, qǐng tā gǎn sù zòu zhī wǔ hòu, shuō tài zǐ huí cháo, wǔ mén hòu zhǐ. huáng mén guān hé gǎn dài màn, què qiǎo wǔ hòu zài piān diàn lǐ shì, dāng jí zòu míng. wǔ zé tiān tīng shuō shì tài zǐ qián lái, suī shì yín è bù kān de rén, dào le cǐ shí bù wú tiān xìng huò fā, suí mìng rù gōng jiàn jià. huáng mén guān chū lái, jiāng sān rén lǐng zhì gōng nèi. lú líng wáng jiàn le wǔ hòu, lián máng fǔ fú jīn jiē, lèi liú bù zhǐ, shuō: chén ér jiǔ lí xī xià, qǐn shí bù ān, dìng shěng jiǔ shū, zuì gōng nán shè, zhǐ yǐ fèng mìng yuǎn biǎn, wèi gǎn zì biàn lái jīng. jīn huò hái cháo, dé zhān mǔ hòu, qiú shèng shàng kuān sī shè zuì, qū jiàn xià qíng. zòu bì, kū shēng bù zhǐ.
卻說廬陵王到了京中,狄公命裘萬里將大營扎在城外,與元行沖、安全藏三人來至黃門官處,請他趕速奏知武后,說太子回朝,午門候旨。黃門官何敢怠慢,卻巧武后在偏殿理事,當即奏明。武則天聽說是太子前來,雖是淫惡不堪的人,到了此時不無天性或發,隨命入宮見駕。黃門官出來,將三人領至宮內。廬陵王見了武后,連忙俯伏金階,淚流不止,說:「臣兒久離膝下,寢食不安,定省久疏,罪躬難赦,只以奉命遠貶,未敢自便來京。今獲還朝,得瞻母后,求聖上寬思赦罪,曲鑒下情。」奏畢,哭聲不止。
wǔ zé tiān jiàn le zhè yàng qíng xíng, míng zhī tā shì fù qū, yòu bù hǎo zì jǐ rèn guò, zhǐ de shuō dào: gū jiā yóu jīn fǎn xī, wǎng shì bù zhuī. rǔ jì yóu dí qīng jiā bǎo zòu hái cháo, qiě ān xīn jū zhù dōng gōng, yǐ jǐn zi zhí, gū jiā zì yǒu dìng duó. lú líng wáng tīng le cǐ yán, zhǐ de xiè ēn shì lì. dí gōng yǔ yuán xíng chōng jīn ān cáng sān rén fù mìng qǐng ān, jiāng gè shì zòu bì, rán hòu qí shēng shuō dào: mù jīn tài zǐ huí cháo, shèng xīn ān wèi. dàn jiān zéi bù chú, hé yǐ lìng tiān xià chéng fú? shè fēi chén děng bǎo zòu, wù tīng chán yán, yǐ jiǎ zuò zhēn. shì zhōng jiān jì. nà shí jiāng shān yǒu shī, gǔ ròu cāi yí, shì shuí zhī jiù? xǔ jìng zōng wǔ sān sī děng rén, ruò bù yī zuì chù zhì, kǒng rì hòu xiǎo rén wū zòu, yóu shén yú qián. chén děng mào sǐ chén cí, kòu qiú bì xià chén duàn. wǔ zé tiān cǐ shí wèi sān rén qǐ zòu dé míng zhèng lǐ shùn, xīn xià suī xiǎng tǎn hù, yě bù hǎo qǐ chǐ, dāng jí chuán zhǐ: mìng yuán xíng chōng wèi xíng bù shàng shū, xǔ jìng zōng lì jí ná wèn, yǔ wǔ chéng sì děng dào àn xùn zhì, fù zòu shī xíng. sān rén dāng shí xiè ēn chū lái. zì shì tài zǐ jū zhù dōng gōng.
武則天見了這樣情形,明知他是負屈,又不好自己認過,只得說道:「孤家由今返昔,往事不追。汝既由狄卿家保奏還朝,且安心居住東宮,以盡子職,孤家自有定奪。」廬陵王聽了此言,只得謝恩侍立。狄公與元行沖、金安藏三人復命請安,將各事奏畢,然後齊聲說道:「目今太子回朝,聖心安慰。但奸賊不除,何以令天下誠服?設非臣等保奏,誤聽讒言,以假作真。適中奸計。那時江山有失,骨肉猜疑,是誰之咎?許敬宗、武三思等人,若不依罪處治,恐日後小人誣奏,尤甚於前。臣等冒死陳詞,叩求陛下宸斷。」武則天此時為三人啟奏得名正理順,心下雖想袒護,也不好啟齒,當即傳旨:「命元行沖為刑部尚書,許敬宗立即拿問,與武承嗣等到案訊質,復奏施行。」三人當時謝恩出來。自是太子居住東宮。
qiě shuō wǔ chéng sì yǔ xǔ jìng zōng zì mìng gāo fā wǎng huái qìng qù hòu, měi rì xīn jīng dǎn liè, dàn xiǎng jiāng cǐ shì bàn chéng biàn kě wú shì. zhè rì zhèng zài jiā zhōng hòu xìn, hū tīng jīng dū chéng wài yǒu hào pào shēng yīn, chī le yī jīng, máng dào: zhè shì jī fǔ zhī dì, nà lǐ yǒu zhè jūn xiè xiǎng shēng. gǎn zhe mìng rén chū qù chá wèn. nà rén cái chū le dà mén, zhǐ jiàn mǎn jiē bǎi xìng bù fēn lǎo yòu, wú bù huān tiān xǐ dì, hù xiāng shuō dào: zhè yuān qū kě shēn le. ruò bú shì zhè sān rén zhōng xīn wèi guó, jiāng lǐ fēi xióng qín zhù, lú líng wáng cǐ shí yě bù néng hái cháo. xiàn zài qián duì yǐ dǐ chéng wài zā yíng, qǐng kè gōng fū chē jià biàn yào rù gōng, wǒ men qiě zài cǐ děng hòu, hǎo zài liǎng biān guì jiē. dāng shí fēn fēn rǎo rǎo, máng bǎi xiāng àn, yǐ bèi guì jiē. nà rén tīng shuō rú cǐ, xīn xià réng bù xiāng xìn, yuǎn yuǎn de jiàn yǒu yī pǐ mǎ lái, yī gè chà guān fēi bēn guò qù. zhòng bǎi xìng lán zǔ mǎ tóu, wèn dào: nǐ kě yóu chéng wài ér lái? lú líng wáng kě jìn chéng me? chà guān dào: nǐ men ràng kāi, hòu miàn suí jí dào le.
且說武承嗣與許敬宗自命高發往懷慶去後,每日心驚膽裂,但想將此事辦成便可無事。這日正在家中候信,忽聽京都城外有號炮聲音,吃了一驚,忙道:「這是畿輔之地,那裡有這軍械響聲。」趕着命人出去查問。那人才出了大門,只見滿街百姓不分老幼,無不歡天喜地,互相說道:「這冤屈可伸了。若不是這三人忠心為國,將李飛雄擒住,廬陵王此時也不能還朝。現在前隊已抵城外紮營,頃刻工夫車駕便要入宮,我們且在此等候,好在兩邊跪接。」當時紛紛擾擾,忙擺香案,以備跪接。那人聽說如此,心下仍不相信,遠遠的見有一匹馬來,一個差官飛奔過去。眾百姓攔阻馬頭,問道:「你可由城外而來?廬陵王可進城麼?」差官道:「你們讓開,後面隨即到了。」
nà rén zhī shì shí qíng, gǎn zhe fēn kāi zhòng rén, méi mìng de pǎo huí jiā nèi, qì chuǎn xū xū, xiàng zhe wǔ chéng sì dào: bù hǎo le, lú líng wáng yǐ jīng rù cháo le. fāng cái nà gè pào shēng, nǎi shì dí rén jié dà duì zā yíng. xiǎng bì gāo fā dì xiōng wèi néng chéng gōng, zhè shì rú hé shì hǎo? wéi kǒng dí rén jié děng rén bù kěn bà xiū, jiū xún qǐ lái huò zuì fēi qīng. wǔ chéng sì tīng le cǐ yán, dēng shí dà jiào yī shēng dào: dí rén jié, wǒ yǔ nǐ hé hèn hé chóu, jiāng wǒ zhè jǐn xiù jiāng shān dé ér fù qù. bà le bà le, jīn shēng bù néng nài hé yǔ nǐ, lái shēng xiá lù xiāng féng tóng tā suàn zhàng. shuō bà, zì zhī nán yǐ huó mìng, yī rén zǒu jìn shū fáng, yǎng yào ér sǐ. dāng shí wǔ chéng yè jiàn le cǐ shì, yě zhī huò zuì bù qǐ, suí dài le xǔ duō jīn yín xì ruǎn, yóu hòu mén dài lǐng jiā juàn, táo wǎng tā fāng. wéi yǒu wǔ sān sī bù kěn táo zǒu, xīn xià xiǎng: zhè wǔ hòu jiū shì wǒ gū mǔ, jí biàn zhuī chū shí qíng, yī qiè tuī dào tā liǎng rén shēn shàng, liàng wǔ hòu yě yào kàn niáng jiā fēn shàng, bù kěn zhuī qiú.
那人知是實情,趕着分開眾人,沒命的跑回家內,氣喘吁吁,向着武承嗣道:「不好了,廬陵王已經入朝了。方才那個炮聲,乃是狄仁傑大隊紮營。想必高發弟兄未能成功,這事如何是好?惟恐狄仁傑等人不肯罷休,究尋起來獲罪非輕。」武承嗣聽了此言,登時大叫一聲道:「狄仁傑,我與你何恨何仇,將我這錦秀江山得而復去。罷了罷了,今生不能奈何與你,來生狹路相逢同他算帳。」說罷,自知難以活命,一人走進書房,仰藥而死。當時武承業見了此事,也知獲罪不起,隨帶了許多金銀細軟,由後門帶領家眷,逃往他方。惟有武三思不肯逃走,心下想:「這武后究是我姑母,即便追出實情,一切推到他兩人身上,諒武后也要看娘家分上,不肯追求。」
zhèng nào zhī jiān, wài miàn yǐ xuān rǎng jìn lái, shuō xún fǔ yá mén xǔ duō chà guān yá yì, jiāng qián hòu mén bǎ shǒu, shuō xíng bù xiàn zài fàng le yuán dà rén, xǔ jìng zōng wèi lǐ fēi xióng shì gé zhí guī àn shěn bàn. xiàn zài dí dà rén yǔ yuán dà rén yǐ jīng fèng zhǐ jiāng xǔ jìng zōng ná xià, qǐng kè biàn lái zhuō ná tā dì xiōng. wǔ sān sī tīng le cǐ yán, yě bù huāng máng, yī rén zuò zài tīng qián děng hòu. shāo qǐng, yuán dí liǎng rén dào le lǐ miàn, xiān jiāng zhǐ yì shuō míng, biàn yào mìng tā tóng fù xíng bù. sān sī dào: èr wèi dà rén jì fèng zhǐ qián lái, xià guān yì hé gǎn nì zhǐ. dàn cǐ shì xià guān shí shì bù zhī, nǎi shè dì yǔ xǔ jìng zōng tóng móu. xiàn yǐ wèi zuì shēn sǐ, qiě shèng shàng zhǐ mìng èr wèi dà rén shěn wèn, bìng wèi chá fēng jiā chǎn, shè dì shēn sǐ, bù néng tīng tā shī hái bào lù, bù yòng guān shèng liàn zhī lǐ. quán qǐng kuān yī rì, jiāng cǐ shì bàn bì, dìng rán tóu àn dài zhì. ruò kǒng xià guān táo yì, qǐng pài rén zài cǐ fáng shǒu biàn liǎo.
正鬧之間,外面已喧嚷進來,說巡撫衙門許多差官衙役,將前後門把守,說刑部現在放了元大人,許敬宗為李飛雄事革職歸案審辦。現在狄大人與元大人已經奉旨將許敬宗拿下,頃刻便來捉拿他弟兄。武三思聽了此言,也不慌忙,一人坐在廳前等候。稍頃,元、狄兩人到了裡面,先將旨意說明,便要命他同赴刑部。三思道:「二位大人既奉旨前來,下官亦何敢逆旨。但此事下官實是不知,乃舍弟與許敬宗同謀。現已畏罪身死,且聖上只命二位大人審問,並未查封家產,舍弟身死,不能聽他屍骸暴露,不用棺盛殮之理。權請寬一日,將此事辦畢,定然投案待質。若恐下官逃逸,請派人在此防守便了。」
yuán xíng chōng jiàn tā rú cǐ yán yǔ, míng zhī wǔ hòu duàn bù zhì jiāng tā zhì sǐ, cǐ shí jiàn wǔ chéng sì yǐ jīng zì jǐn, dà shì wú lǜ, luò de zuò diǎn rén qíng, xiàng zhe dí gōng shuō dào: wǔ chéng sì nǎi shì yào fàn, jì shì wèi zuì fú dú, qiě zòu zhī shèng shàng, qǐng zhǐ dìng duó. dāng shí liǎng rén yī rán huí zhuǎn xíng bù. zhè lǐ wǔ sān sī yī miàn mìng rén zhì bàn guān mù děng jiàn, zì jǐ yī miàn rù gōng. jiàn le wǔ hòu, kū zòu yī fān, shuō: qián shì jiē wǔ chéng sì suǒ wèi, xiàn zài yǐ jīng shēn sǐ. chéng yè kǒng qí bō jí, fù yòu táo yì. wǔ shì xiāng yān, zhǐ shèng zì jǐ yī rén, rú shèng shàng fǔ niàn niáng jiā zhī hòu, míng rì zǎo cháo gǎn sù chuán zhǐ kāi shè. bù rán qián hòu jiē shì yī sǐ, biàn pèng sǐ zài zhè gōng zhōng. shuō bà, dà kū bù zhǐ. cǐ shí wǔ hòu huí xiǎng cóng qián, huǐ zhī yǐ wǎn, dāng shí yě zhǐ de zhǔn zòu, mìng tā huí qù shōu liàn chéng sì.
元行沖見他如此言語,明知武后斷不至將他治死,此時見武承嗣已經自盡,大事無慮,落得做點人情,向着狄公說道:「武承嗣乃是要犯,既是畏罪服毒,且奏知聖上,請旨定奪。」當時兩人依然迴轉刑部。這裡武三思一面命人置辦棺木等件,自己一面入宮。見了武后,哭奏一番,說:「前事皆武承嗣所為,現在已經身死。承業恐其波及,復又逃逸。武氏香煙,只剩自己一人,如聖上俯念娘家之後,明日早朝趕速傳旨開赦。不然前後皆是一死,便碰死在這宮中。」說罷,大哭不止。此時武后回想從前,悔之已晚,當時也只得准奏,命他回去收殮承嗣。
cì rì zǎo cháo, yě jiù shè zhǐ, shuō wǔ chéng sì suī fàn dà zuì, sǐ yǒu yú gū, gū niàn fú dú ér wáng, zhe miǎn lù shī shì zhòng. wǔ chéng yè zài táo, yán tú dì fāng fǎng ná jiě bàn. sān sī wèi yǔ qí móu, jiā ēn miǎn yì. dí gōng tīng le cǐ zòu, zhī shì jiān chén bù néng zhū jué gān jìng, shēn yǐ wèi hèn. suǒ xìng lú líng wáng rù jīng, jiān yàn yǐ xī, mù qián xiǎng kě wú lǜ. dāng xià tuì cháo chū lái, suí tóng yuán xíng chōng dào xíng bù, shēng táng jiāng xǔ jìng zōng shěn xùn. jìng zōng zhī shì dǐ lài bù qù, zhǐ de jiāng qián hòu bèi shì zhí gōng yī biàn. suí jí lù le kǒu gòng, cì rì zòu míng cháo tíng, fèng zhǐ zhǎn shǒu. dí yuán chū cháo, suí jiāng xǔ jìng zōng bǎng fù shì cáo, suǒ yǒu zài jīng gè guān, yǐ jí dì fāng bǎi xìng, shòu guò líng rǔ zhī rén, wú bù qí fù fǎ chǎng, kàn tā lín xíng. dào le wǔ shí sān kè, rén fàn yǐ dào, yīn yáng guān bào le shí chén, guì yì jǔ qǐ yī dāo, shēn shǒu yì chù. bǎi xìng jiàn tā tóu yǐ luò dì, wú bù pāi zhǎng jiào kuài. xǔ duō rén yōng rào shàng lái, nǐ sī pí, tā gē ròu, wèi yǒu bàn gè shí chén, jiāng shī hái nòng dé qī líng bā luò de, suí hòu zì yǒu jiā shǔ qián lái shōu liàn.
次日早朝,也就赦旨,說武承嗣雖犯大罪,死有餘辜,姑念服毒而亡,着免戮屍示眾。武承業在逃,沿途地方訪拿解辦。三思未與其謀,加恩免議。狄公聽了此奏,知是奸臣不能誅絕乾淨,深以為恨。所幸廬陵王入京,奸焰已熄,目前想可無慮。當下退朝出來,隨同元行衝到刑部,升堂將許敬宗審訊。敬宗知是抵賴不去,只得將前後備事直供一遍。隨即錄了口供,次日奏明朝廷,奉旨斬首。狄、元出朝,隨將許敬宗綁赴市曹,所有在京各官,以及地方百姓,受過凌辱之人,無不齊赴法場,看他臨刑。到了午時三刻,人犯已到,陰陽官報了時辰,劊役舉起一刀,身首異處。百姓見他頭已落地,無不拍掌叫快。許多人擁繞上來,你撕皮,他割肉,未有半個時辰,將屍骸弄得七零八落的,隨後自有家屬前來收殮。
qiě shuō dí gōng yǔ yuán xíng chōng jiān zhǎn zhī hòu, rù cháo fù mìng, wǔ hòu fēng tā wèi liáng guó gōng, tóng píng zhāng shì, rù gé bài xiāng. suǒ yǒu yuán xíng chōng ān jīn cáng děng rén, jiē lùn gōng xíng shǎng. lǐ fēi xióng gù niàn zì jǐ tóu chéng, wù tīng jiān jì, zhe miǎn qí zhǎn shǒu, dài zuì lì gōng. zhòng chén cì rì shàng cháo xiè ēn. cóng cǐ nà bān jiān chén jiē wèi dí gōng wēi wàng, bù gǎn zài shī guǐ jì. lú líng wáng jū zhù dōng gōng, měi rì shì fèng wǔ hòu, qū jǐn xiào sī.
且說狄公與元行沖監斬之後,入朝復命,武后封他為梁國公,同平章事,入閣拜相。所有元行沖、安金藏等人,皆論功行賞。李飛雄故念自己投城,誤聽奸計,着免其斬首,帶罪立功。眾臣次日上朝謝恩。從此那班奸臣皆畏狄公威望,不敢再施詭計。廬陵王居住東宮,每日侍奉武后,曲盡孝思。
shuí zhī lè jí bēi lái, dí gōng zì rù jīng yǐ lái, xuē jiān chú nìng, zhěng lǐ cháo gāng, quán wú bàn kè xián xiá, jiā yǐ nián suì gāo dà, jīng lì shuāi tuí, yǐ zhì jī qín chéng jí. zhè nián zhèng jiāo qī shí yī suì, wǔ hòu jiàn tā nián mài, yī rì wèn dào: qīng jiā bǎi nián guī hòu, zhèn yù de yī jiā shì wèi xiāng, cháo tíng wén wǔ, kě mìng shuí rén? dí gōng dào: wén wǔ yùn jí, yǒu sū wèi dào lǐ jiào liǎng rén. ruò yù qǔ zhuō luò qí lín, zé yǒu jīng zhōu sī mǎ zhāng jiǎn zhī. cǐ rén suī lǎo, zhēn zǎi xiàng cūn yě, chén sǐ zhī hòu, yǐ tā jì zhī, duàn wú yí wù. wǔ hòu jiàn liǎo rú cǐ bǎo zòu, cì rì biàn qiān wèi luò zhōu sī mǎ. nǎ zhī dí gōng bǎo zòu zhī hòu, wèi yǒu shù rì, biàn shēn tǐ bù shuǎng. dào le yè jiān sān gēng, hū rán wú jí ér shì. zài cháo gè guān dé le cǐ xìn, wú bù kū shēng zhèn dì, gǎn niàn bù wàng. wǔ gǔ shàng cháo, zòu míng wǔ hòu, wǔ hòu yě shì kū qì dào: dí qīng jiā sǐ hòu, cháo táng kōng yǐ. cháo tíng dà shì, yǒu shuí néng jué? tiān duó wú guó lǎo, hé tài zǎo yé! suí chuán zhǐ hù bù shàng shū, fā yín wàn liǎng, mìng lú líng wáng qīn qù kòu diàn, shì gào fēng wèi liáng wén huì gōng, yù cì jì diàn. huí jí zhī rì, yán tú dì fāng tuǒ wèi zhào liào. rán hòu chuán zhǐ mìng zhāng jiǎn zhī wèi xiāng.
誰知樂極悲來,狄公自入京以來,削奸除佞,整理朝綱,全無半刻閒暇,加以年歲高大,精力衰頹,以至積勤成疾。這年正交七十一歲,武后見他年邁,一日問道:「卿家百年歸後,朕欲得一佳士為相,朝廷文武,可命誰人?」狄公道:「文武醞藉,有蘇味道、李嶠兩人。若欲取卓犖奇林,則有荊州司馬張柬之。此人雖老,真宰相村也,臣死之後,以他繼之,斷無遺誤。」武后見了如此保奏,次日便遷為洛州司馬。那知狄公保奏之後,未有數日,便身體不爽。到了夜間三更,忽然無疾而逝。在朝各官得了此信,無不哭聲震地,感念不忘。五鼓上朝,奏明武后,武后也是哭泣道:「狄卿家死後,朝堂空矣。朝廷大事,有誰能決?天奪吾國老,何太早耶!」隨傳旨戶部尚書,發銀萬兩,命廬陵王親去叩奠,諡誥封為梁文惠公,御賜祭奠。回籍之日,沿途地方妥為照料。然後傳旨命張柬之為相。
shuí liào nà bān jiān chén, jiàn dí gōng yǐ sǐ, xīn xià wú suǒ wèi jù, gù tài fù méng, fù sī jiān zhà. zhāng chāng zōng zhāng yì zhī liǎng rén, yù fù sì wú jì dàn. píng rì hú mèi wǔ zé tiān, suǒ yǒu zhāo tíng dà chén, gé bù zǎi xiàng, yī lián shù rì jiē bù dé jiàn wǔ hòu zhī miàn, lú líng wáng suī jū dōng gōng, yī rán wèi zhè bān rén bǎ chí xié zhì. zhāng jiǎn zhī yī rì tàn dào: wǒ shòu dí gōng zhī yù, yóu cì shǐ jiàn shēng zǎi xiàng, wèi gāo lù zhòng, bù néng qīng lǐ cháo zhèng, zhì jiāng wàn lǐ jiāng shān sòng yǔ xiǎo rén zhī shǒu, tā rì shēn sǐ dì xià, hé yán qù jiàn dí gōng? yī rén sī xiǎng le yī huì, suí mìng rén jiāng yuán shù yǐ cuī yuán wěi huán yàn fàn děng rén qǐng lái, zài mì shì shāng yì. yuán shù yǐ dào: tīng shuō wǔ hòu lián rì bào bìng, bù néng lín cháo, yīn cǐ èr zhāng jū zhōng yòng shì. shè yǒu bù cè, guó shì shén wēi, rú hé shì hǎo? zhāng jiǎn zhī dào: yù chú jiān chén, bì sī miào jì. xiàn zài yǔ lín wèi zuǒ jiāng jūn lǐ duō zuò, cǐ rén pō yǒu zhōng xīn, měi zài cháo fáng, fán yù jiān zéi qián lái, tā biàn cè mù ér shì. ruò néng yǔ tā dìng móu, chú qù guó zéi, zé lú líng wáng biàn wú hòu lǜ. zhòng rén qí shēng dào hǎo, shuō: cǐ rén wǒ děng jiē zhī, shì bù yí chí, kě lìng rén jiù cǐ qù qǐng. dāng xià zhāng jiǎn zhī chū lái, mìng rén qǔ le míng tiě, qǐng lǐ jiāng jūn lì kè guò lái, yǒu yào shì xiāng shāng.
誰料那班奸臣,見狄公已死,心下無所畏懼,故態復萌,復思奸詐。張昌宗、張易之兩人,愈復肆無忌憚。平日狐媚武則天,所有朝廷大臣,閣部宰相,一連數日皆不得見武后之面,廬陵王雖居東宮,依然為這般人把持挾制。張柬之一日嘆道:「我受狄公知遇,由刺史薦升宰相,位高祿重,不能清理朝政,致將萬里江山送與小人之手,他日身死地下,何顏去見狄公?」一人思想了一會,隨命人將袁恕已、崔元暐、桓彥范等人請來,在密室商議。袁恕已道:「聽說武后連日抱病,不能臨朝,因此二張居中用事。設有不測,國事甚危,如何是好?」張柬之道:「欲除奸臣,必思妙計。現在羽林衛左將軍李多祚,此人頗有忠心,每在朝房,凡遇奸賊前來,他便側目而視。若能與他定謀,除去國賊,則廬陵王便無後慮。」眾人齊聲道好,說:「此人我等皆知,事不宜遲,可令人就此去請。」當下張柬之出來,命人取了名帖,請李將軍立刻過來,有要事相商。
cǐ shí lǐ duō zuò, zhèng yīn lián rì wǔ hòu bào bìng, cháo zhèng fēn yún, yī rén mèn mèn zài jiā, zhǎng xū duǎn tàn, xiǎng bù chū yī gè shàn cè kě yǐ jiāng zhāng chāng zōng liǎng rén chú qù, hū rán jiā rén lái bǐng shuō: zhāng jiǎn zhī mìng rén qǐng nǐ huì yì shì. bù jīn xīn xià yī jīng, fù yòu àn xǐ dào: wǒ yǔ tā suī zhí fēn wén wǔ, tā zhè zǎi xiàng nǎi shì yù rén jié bǎo jǔ. cǐ shí qǐng wǒ, mò fēi yǒu shén me miào jì? dāng shí huí bào, lì kè guò lái. jiā rén qù hòu, suí jí chéng jiào lái zhì zhāng jiǎn zhī xiāng fǔ. jiǎn zhī xiān mìng yuán shù yǐ děng rén tuì bì, yī rén chuān le shèng fú zài hòu shū fáng jiē jiàn. liǎng rén xíng lǐ yǐ bì, xù le hán xuān.
此時李多祚,正因連日武后抱病,朝政紛紜,一人悶悶在家,長吁短嘆,想不出一個善策可以將張昌宗兩人除去,忽然家人來稟說:「張柬之命人請你會議事。」不禁心下一驚,復又暗喜道:「我與他雖職分文武,他這宰相乃是欲仁傑保舉。此時請我,莫非有什麼妙計?」當時回報,立刻過來。家人去後,隨即乘轎來至張柬之相府。柬之先命袁恕已等人退避,一人穿了盛服在後書房接見。兩人行禮已畢,敘了寒暄。
zhāng jiǎn zhī jiàn tā miàn dài yōu róng, nǎi dào: mù jīn shèng míng zài shàng, tài zǐ hái cháo, lǎo jiāng jūn zhòng qìng shēng píng, kě wèi rén chén de kuài shì, hé gù xīn zhōng bù lè, miàn dài yōu róng? mò fēi guó guān zhí wèi qiān, yǐ zhì bào hàn me? lǐ duō zuò jiàn wèn, zhī dào shì tàn tā de kǒu qì, nǎi dào: lǎo fū nián yǐ shuāi mài, hái xiǎng shén me qiān guān jiā jué. dàn néng rú dà rén suǒ yán zhòng qìng shēng píng, suī sǐ ér wú yuàn. ruò yǐ huá shēn ér lùn, chú guó shì wèi néng bào xiào, qí yú yě suàn de fù guì liǎng quán le. zhāng jiǎn zhī jiàn tā shuō le cǐ yán, yě shì tóng yī xīn bìng, chèn jī biàn jiāng chú zéi de huà yǔ tā xiāng shāng. bù zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
張柬之見他面帶憂容,乃道:「目今聖明在上,太子還朝,老將軍重慶昇平,可為人臣的快事,何故心中不樂,面帶憂容?莫非國官職未遷,以致抱憾麼?」李多祚見問,知道試探他的口氣,乃道:「老夫年已衰邁,還想什麼遷官加爵。但能如大人所言重慶昇平,雖死而無怨。若以華身而論,除國事未能報效,其餘也算得富貴兩全了。」張柬之見他說了此言,也是同一心病,趁機便將除賊的話與他相商。不知後事如何,且看下回分解。