yī yǐn wú fù, shēng yú kōng sāng zhōng, yǔ qī huà wéi shí, hòu pōu fù ér shēng qǐ. lǎo jūn ěr zhǎng qī chǐ, zài mǔ fù zhōng bā shí yī nián, pōu zuǒ xié ér shēng, jí shēng, bìn fà hào bái. xú yǎn wáng wú gǔ ér yǒu shèng dé. liú yōng hǎo shí rén chuāng jiā. wén wáng sì rǔ. gāo yáo niǎo huì. yáo méi bā cǎi. tāng bì sì zhǒu. yǔ ěr sān lòu. lí lóu chá jiàn qiū háo yú shí lǐ zhī wài. wèi chén hóng yǎn kāi yǐ fù nà yì gōng zhī gān. zhōu mù guì wèi tiān zǐ, chē zhé mǎ jī biàn yú tiān xià, fán yóu xíng yī yì yī wàn lǐ.
伊尹无父,生于空桑中,禹妻化为石,后剖腹而生启。老君耳长七尺,在母腹中八十一年,剖左胁而生,及生,鬓发皓白。徐偃王无骨而有圣德。刘邕好食人疮痂。文王四乳。皋陶鸟喙。尧眉八彩。汤臂四肘。禹耳三漏。离娄察见秋毫于十里之外。卫臣弘演开已腹纳懿公之肝。周穆贵为天子,车辙马迹遍于天下,凡游行一亿一万里。
hǎi ruò jū hǎi dǎo, měi zhì bā yuè jí yǒu liú chá guò. rú shì, lěi nián bù shī qī. qí rén jī liáng chéng chá ér wǎng, jí zhì yī chù, jiàn yǒu rén yǐn niú yú hé, yòu jiàn zhī nǚ, wèn qí chù, yǐn niú zhī fù yuē: kě guī wèn shǔ yán jūn píng, dāng zhī zhī. qí rén guī, yì jūn píng. jūn píng yuē: mǒu nián yuè rì, yǒu kè xīng fàn dòu niú, jì shí, jí rǔ yě. qí rén nǎi zhī suí liú chá zhì tiān jīn.
海若居海岛,每至八月即有流槎过。如是,累年不失期。其人赍粮乘槎而往,及至一处,见有人饮牛于河,又见织女,问其处,饮牛之父曰:可归问蜀严君平,当知之。其人归,诣君平。君平曰:某年月日,有客星犯斗牛,计时,即汝也。其人乃知随流槎至天津。
é huáng nǚ yīng cóng shùn xún shòu, xíng jí xiāng chuān, wén shùn bēng yú cāng wú, qì xià, lèi sǎ xiāng chuān zhī zhú, jiē chéng bān wén.
娥皇、女英从舜巡狩,行及湘川,闻舜崩于苍梧,泣下,泪洒湘川之竹,皆成斑文。
gōng sūn lǚ miàn zhǎng sān chǐ, kuò sān cùn, wèi wèi guó xián chén.
公孙吕面长三尺,阔三寸,为卫国贤臣。
dōng hàn zhào bó wēng cháng zhòu qǐn, qún sūn xì qí fù shàng, nèi qī lǐ yú qí zhōng. lǐ zhì làn, liú zhī chū, qí jiā wèi qí jiāng sǐ. hòu lǐ hé chū ér wú huàn.
东汉赵伯翁尝昼寝,群孙戏其腹上,内七李于脐中。李至烂,流汁出,其家谓其将死。后李核出而无患。
liú yào zì yǒng míng, xū bǎi jīng, jiē zhǎng wǔ chǐ.
刘曜字永明,须百茎,皆长五尺。
hàn zhōng shān jìng wáng shèng, yǒu nán nǚ yī bǎi rén, qí hòu zǐ sūn liú yǎn yú jīn, wèn zhī, jiē liú yì.
汉中山靖王胜,有男女一百人,其后子孙流衍于今,问之,皆刘裔。
hòu zhōu dú gū xìn sān nǚ wèi hòu, gè shēng zhōu suí táng yī zhāo tiān zǐ. cháng shēng zhōu wǔ dì, cì shēng suí yáng dì, cì shēng táng gāo zǔ.
后周独孤信三女为后,各生周、隋、唐一朝天子。长生周武帝,次生隋炀帝,次生唐高祖。
hàn chāng yì wáng hè jí wèi èr shí qī rì, jī è fán yī qiān sì bǎi èr shí qī tiáo, wèi huò guāng suǒ fèi.
汉昌邑王贺即位二十七日,积恶凡一千四百二十七条,为霍光所废。
xiàng yǔ měi chì zhà, wàn rén shǒu zú jiē fèi.
项羽每叱咤,万人手足皆废。
jìn xuān wáng sī mǎ yì, zì gù jiàn bèi.
晋宣王司马懿,自顾见背。
suí yǒu mài tiě zhàng, yī xī xíng yī qiān bǎi lǐ. xī fā luò yáng wǎng sòng zhōu wèi dào, jí míng què fǎn. sòng rén yīn jiàn qí suǒ dào zhī wù zhě, zhí mài gào zhī, wèi lì suǒ jié, nǎi chéng qiān.
隋有麦铁杖,一夕行一千百里。夕发洛阳往宋州为盗,及明却返。宋人因见其所盗之物者,执麦告之,为吏所劫,乃承愆。
huái nán chéng gàn, běn fù rén, sān nián jiān wèi shuǐ huǒ fén dàng jù jǐn. qī máo shì, lián bā nián luán shēng shí liù zǐ, xiāng chí xíng qǐ yú shì.
淮南程干,本富人,三年间为水火焚荡俱尽。妻茅氏,连八年孪生十六子,相持行乞于市。
liáng wǔ dì guì wèi tiān zǐ, sān shè shēn wéi tóng tài sì nú.
梁武帝贵为天子,三舍身为同泰寺奴。
táng guō zi yí shòu zhōng shū lìng, kǎo èr shí sì kǎo, yuè rù fèng qián èr wàn guàn, guān gōng èr qiān rén, shú shí mǎ liào wǔ bǎi shí.
唐郭子仪授中书令,考二十四考,月入俸钱二万贯,官供二千人,熟食、马料五百石。
guō tài hòu guì jí, mián lián bā cháo dì wáng: dài zōng wài sūn, dé zōng wài shēng, shùn zōng xīn fù, xiàn zōng huáng hòu, mù zōng zhī mǔ, jìng zōng wén zōng wǔ zōng sān zōng zǔ mǔ.
郭太后贵极,绵联八朝帝王:代宗外孙,德宗外甥,顺宗新妇,宪宗皇后,穆宗之母,敬宗、文宗、武宗三宗祖母。
lǐ guǎng lì bá pèi dāo cì shān shí, quán yǒng.
李广利拔佩刀刺山石,泉涌。
dōng hàn mèng yè shēn zhòng qiān jīn, gù dì yí qí zì zhòng, nǎi yǐ dà chèng xuán dòng jiān. yè qǐ yuē: bì xià chèng shàng chèng chén, qǐng chèng zhī. suī ròu zhòng qiān jīn, ér zhì wú yī liǎng.
东汉孟业身重千斤,故帝疑其自重,乃以大秤悬栋间。业启曰:陛下秤上秤臣,请秤之。虽肉重千斤,而智无一两。
gàn bǎo mǔ dù, dāng zàng fù shí, qián tuī yī bì yú mù zhōng. shí yú nián hòu, mǔ wáng, yǔ fù hé zàng, kāi mù, bì fú yú guān shàng, jiǔ ér nǎi shēng. wèn zhī, rú píng xī zhī shí, zhǐ shǐ wú yì.
干宝母妒,当葬父时,潜推一婢于墓中。十余年后,母亡,与父合葬,开墓,婢伏于棺上,久而乃生。问之,如平昔之时,指使无异。
táng chū, sēng xuán zàng zhì xī yù qǔ jīng, rù wéi mó jí fāng zhàng shì. jí guī, jiāng shū nián yuè yú bì, rǎn hàn yù shū, yuē xíng shù qiān bǎi bù, zhōng bù jí qiáng.
唐初,僧玄奘至西域取经,入维摩诘方丈室。及归,将书年月于壁,染翰欲书,约行数千百步,终不及墙。
táng liǔ zi shēng qī zhèng shì, wú jí ér zhōng, lín zú shí gào zi shēng yuē: bù lí jūn zhī shēn, hòu shí bā nián gèng yǔ jūn wèi qīn. yǐ ér, zi shēng nián jìn qī shí, zài qǔ yú cuī shì. huò duō shěng qián shēng zhī shì, hòu chǎn yī nán ér zú.
唐柳子升妻郑氏,无疾而终,临卒时告子升曰:不离君之身,后十八年更与君为亲。已而,子升年近七十,再娶于崔氏。或多省前生之事,后产一男而卒。
qián liáng zhāng guǐ shí, bào hǎn lìng yán gēn qiè chǎn, tóng xī chǎn yī nǚ yī lóng yī zhì.
前梁张轨时,抱罕令严根妾产,同夕产一女、一龙、一鸷。
jiǎ bì zhī yè mèng yī rén, miàn mào jí lt bí chá gt chǒu, wèi bì zhī yuē: sī yǐ yì zhī, kě hū mèng zhōng wēi yǒu suǒ nuò. jí jué, lín jìng dà jīng, yī rú mèng zhōng jiàn zhě. zuǒ yòu jiā rén jiàn zhī, jiē bēn zǒu. qí suǒ yì zhě, liǎng shǒu gè zhí yī bǐ, shū zhī yú zhǐ, jù yǒu lǐ lì. xú shuō zhī, qīn qī rán hòu nǎi xìn.
贾弼之夜梦一人,面貌极<鼻查>丑,谓弼之曰:思以易之,可乎梦中微有所诺。及觉,临镜大惊,一如梦中见者。左右家人见之,皆奔走。其所异者,两手各执一笔,书之于纸,俱有理例。徐说之,亲戚然后乃信。
wèi jiàn líng yún gé jì chéng, jiàng rén wù dīng qí é. wén dì nǎi lìng chē shéng yǐn shàng wéi dàn, tí sān zì ér xià. qǐng kè zhī jiān, tóu xū hào bái.
魏建凌云阁既成,匠人误钉其额。文帝乃令车绳引上韦诞,题三字而下。顷刻之间,头须皓白。
jìn zhào mò, nián bā suì, yī xī yì zhǎng, shēn cháng bā chǐ, zī xū mǎn hàn, sān rì ér sǐ.
晋赵末,年八岁,一夕异长,身长八尺,髭须满颔,三日而死。
táng huì qīng, jīng zhōu tíng zhōng yǒu jú shù, qí mò yǒu yī shí shén dà, dú yì zhī. yóu shì huì bīn kè, zhāi ér jiāng shí, nǎi pōu zhī, yǒu yī chì shé pán yú qí zhōng yǐ.
唐惠卿,荆州庭中有橘树,其末有一实甚大,独异之。由是会宾客,摘而将食,乃剖之,有一赤蛇蟠于其中矣。
dé zōng cháo, yǒu dài gān sān yuán fù rén wáng dà niáng, shǒu dài shí bā rén ér xíng.
德宗朝,有戴竿三原妇人王大娘,首戴十八人而行。
sháo yáng yǒu yī rén mù niú, yī dàn, niú shì qí bì, ér sè jiǎo bái. cǐ rén lè zhī, jí tǎn qí tǐ, lìng niú biàn shì, jiē bái. qí rén shù rì jiān bào zú. qí jiā hèn, shā cǐ niú, zhào cūn shè tóng shí zhī. fán shí zhě shù shí rén, yī xī tóng zú.
韶阳有一人牧牛,一旦,牛舐其臂,而色皎白。此人乐之,即袒其体,令牛遍舐,皆白。其人数日间暴卒。其家恨,杀此牛,召村社同食之。凡食者数十人,一夕同卒。
yì shāo xiān yào, yào chéng. qí qī dá é qiè ér shí zhī, suì bēn rù yuè zhōng.
羿烧仙药,药成。其妻妲娥窃而食之,遂奔入月中。
shān hǎi jīng yǒu dà ěr guó, qí rén qǐn, cháng yǐ yī ěr wèi xí, yī ěr wèi qīn.
《山海经》有大耳国,其人寝,常以一耳为席,一耳为衾。
jiǎ dān wèi huá zhōu jié dù, suān zǎo xiàn yǒu lǐ fù shì gū bù jìng, gū nián shén lǎo, wú shuāng mù, dàn shí, fù yǐ shí guǒ nà quǎn fèn shòu gū. gū shí zhī, jué yǒu yì qì. qí zi chū yuǎn hái, gū wèn qí zi: cǐ hé wù xiàng zhě fù yǔ wú shí. qí zi yǎng tiān dà kū. yǒu qǐng, léi diàn fà, ruò yǒu rén jié fù shǒu, yǐ quǎn xù zhī. dān lìng qiān xíng yú jìng nèi, yǐ gào bù xiào zhě. shí rén wèi zhī gǒu tóu xīn fù.
贾耽为滑州节度,酸枣县有俚妇事姑不敬,姑年甚老,无双目,旦食,妇以食裹纳犬粪授姑。姑食之,觉有异气。其子出远还,姑问其子:此何物向者妇与吾食。其子仰天大哭。有顷,雷电发,若有人截妇首,以犬续之。耽令牵行于境内,以告不孝者。时人谓之狗头新妇。
tiān hòu cháo, gōng rén ān jīn cáng bǎo zhōng zōng bù fǎn, nǎi zì chí dāo kāi fù míng zhī, wǔ zàng zhuì dì. hòu qiǎn yī gōng fù nèi rù fù, yǐ sāng pí xì zhēn féng hé, jīng xī fù shēng. xuán zōng jí wèi, zhuī fēng dài guó gōng.
天后朝,工人安金藏保中宗不反,乃自持刀开腹明之,五脏坠地。后遣医工复内入腹,以桑皮细针缝合,经夕复生。玄宗即位,追封代国公。