strong lǎo fū dé qī yān xiá yǒu pǐ jiān shǒu zì dào yún shuǐ wú zōng strong
老夫得妻烟霞有癖 监守自盗云水无踪
àn: fāng péng hú hé zhào guì lín liǎng gè bìng yòng wǎn fàn zhī hòu, wài pó shōu shí xià lóu. shāo tíng piàn kè, péng hú jí nǐ xìng cí. guì lín kǔ liú bú zhù, sòng chū lóu mén rì, gāo shēng hǎn" wài pó", shuō:" fāng lǎo yé qù zāi!"
按:方蓬壶和赵桂林两个并用晚饭之后,外婆收拾下楼。稍停片刻,蓬壶即拟兴辞。桂林苦留不住,送出楼门日,高声喊“外婆”,说:“方老爷去哉!”
wài pó tīng dé, gǎn shàng jiào dào:" fāng lǎo yé màn diǎn wéi, wǒ dā nài shuō jù xián huà." péng hú tíng bù wèn:" shuō shà?" wài pó fù ěr dào:" wǒ shuō nài fāng lǎo yé mò, wén jūn yù dā yào wù qù zāi, ní dā yí yàng gè ya. wǒ dā nài zuò gè méi rén, ā hǎo?" péng hú zhòu wén sī yán, qiě jīng qiě xǐ, xīn zhōng tū tū luàn tiào, lián bàn gè shēn zǐ dōu má mù le, dòng tan bù dé. wài pó zhī dào péng hú chóu chú bù jué, yòu fù ěr dào:" fāng lǎo yé, nài shì lǎo kè rén, wù yào jǐn gè. jiù bù guò yí gè jú, dā zǐ xià jiǎo, wú bō jǐ huā kāi xiāo, fàng xīn mò zāi." péng hú zhǐ xī zhe zuǐ xiào, wú huà kě shuō.
外婆听得,赶上叫道:“方老爷慢点囗,我搭耐说句闲话。”蓬壶停步问:“说啥?”外婆附耳道:“我说耐方老爷末,文君玉搭(要勿)去哉,倪搭一样个呀。我搭耐做个媒人,阿好?”蓬壶骤闻斯言,且惊且喜,心中突突乱跳,连半个身子都麻木了,动弹不得。外婆只道蓬壶踌躇不决,又附耳道:“方老爷,耐是老客人,勿要紧个。就不过一个局,搭仔下脚,无拨几花开消,放心末哉。”蓬壶只嘻着嘴笑,无话可说。
wài pó chuāi zhī qí yì, chóng fù lā huí lóu shàng fáng jiān lǐ. guì lín gù yì wèn dào:" wèi shà nài máng shā gè yào qù, ā shì xiǎng zhe zǐ wén jūn wáng?" wài pó qiǎng zhe shuō dào:" shà wù shì á, nán mò wù xǔ qù gè zāi!" guì lín dào:" wén jūn yù lái làng hǎn zāi wéi, nài dāng xīn diǎn! míng cháo qù mò, duān zhèng bō shēng huó nài chī." péng hú lián shuō:" qǐ yǒu cǐ lǐ, qǐ yǒu cǐ lǐ!" wài pó méi shì zì qù.
外婆揣知其意,重复拉回楼上房间里。桂林故意问道:“为啥耐忙煞个要去,阿是想着仔文君王?”外婆抢着说道:“啥勿是嗄,难末勿许去个哉!”桂林道:“文君玉来浪喊哉囗,耐当心点!明朝去末,端正拨生活耐吃。”蓬壶连说:“岂有此理,岂有此理!”外婆没事自去。
guì lín zhuāng hǎo yī kǒu yā piàn yān, qǐng péng hú xī, péng hú yáo tóu shuō:" wù huì." guì lín jiù zì jǐ xī le. péng hú yīn wèn:" yǒu jǐ huā yǐn?" guì lín dào:" chī bái xiàng, yī tǒng liǎng tǒng, lù lǐ yǒu yǐn á!" péng hú dào:" chī yān rén cái shì chī bái xiàng chī shàng le yǐn, zhōng jiū yào wù qù chī lǐ hǎo." guì lín dào:" ní yào chī shàng zǐ gè yǐn, ā hǎo zuò shēng yì?"
桂林装好一口鸦片烟,请蓬壶吸,蓬壶摇头说:“勿会。”桂林就自己吸了。蓬壶因问:“有几花瘾?”桂林道:“吃白相,一筒两筒,陆里有瘾嗄!”蓬壶道:“吃烟人才是吃白相吃上了瘾,终究(要勿)去吃俚好。”桂林道:“倪要吃上仔个瘾,阿好做生意?”
péng hú suì wèn wèn guì lín qíng xíng, guì lín yě wèn wèn péng hú shì yè. kě qiǎo yí gè fù mǔ zǐ mèi jù méi, yī yí gè qī qiè zǐ nǚ jūn wú yī duì r lǎo fū lǎo qī, dà jiā yǒu xiē tóng bìng xiāng lián zhī yì.
蓬壶遂问问桂林情形,桂林也问问蓬壶事业。可巧一个父母姊妹俱没,一一个妻妾子女均无;一对儿老夫老妻,大家有些同病相怜之意。
guì lín dào:" ní yé yě kāi gè táng zǐ. wǒ zuò qīng qíng rén chén guāng, yī shang tóu miàn jiā shēng dào wù shǎo, cái shì ní niáng gè wù shì. shàng zǐ kè rén gè dāng, yī qiān duō jú zhàng piào xià lái, nán mò táng zǐ yě xiē zāi, yé niáng yě sǐ zāi, wǒ mò chū lái bāo fáng jiān, dào kōng zǐ sān bǎi yáng qián zhài." péng hú dào:" shàng hǎi fú tóu fú nǎo kōng xīn dà yé duō de shì, zuò shēng yì huà yī nán shā. dǎo shì ní yī bān rén, jǐ shí nián lǎo shàng hǎi, jiào jiào jú, dǎ dǎ chá huì, shēng yì mò wù dà, dào wù céng tān xiē tái. táng zǐ lǐ cái shuō ní shì guī jǔ rén, mán yāo hǎo." guì lín dào:" gù xiē wǒ yě cōng xiǎng zāi, bǎ shì fàn wù róng yì chī, lù lǐ yǒu hǎo shēng yì zuò de zháo? suí biàn shà kè rén, tì wǒ huán qīng zǐ zhài mò jiù gēn zǐ lǐ qù." péng hú dào:" gēn rén shēng lái zuì hǎo, bù guò nài dāng xīn diǎn, zài yào shàng zǐ gè dāng, yī shēng yī shì chī kǔ duǒ kǒu wǎn." guì lín dào:" nán shì cōng gè zāi. qǐ xiān nián jì qīng, wù céng dǒng shì tǐ, dān xǐ huān biāo zhì miàn kǒng gè xiǎo huǒ zi, tīng zǐ lǐ duǒ hǎi wài xián huà shàng ge dāng gù xiē yào jiǎn gè lǎo lǎo shí shí gè kè rén, ā yǒu shà chà á?" péng hú dào:" chà shì cōng chà, lù lǐ yǒu lǎo lǎo shí shí gè kè rén qù gēn lǐ?"
桂林道:“倪爷也开个堂子。我做清情人辰光,衣裳、头面、家生倒勿少,才是倪娘个物事。上仔客人个当,一千多局帐漂下来,难末堂子也歇哉,爷娘也死哉,我末出来包房间,倒空仔三百洋钱债。”蓬壶道:“上海浮头浮脑空心大爷多得势,做生意划一难煞。倒是倪一班人,几十年老上海,叫叫局,打打茶会,生意末勿大,倒勿曾坍歇台。堂子里才说倪是规矩人,蛮要好。”桂林道:“故歇我也匆想哉,把势饭勿容易吃,陆里有好生意做得着?随便啥客人,替我还清仔债末就跟仔俚去。”蓬壶道:“跟人生来最好,不过耐当心点,再要上仔个当,一生一世吃苦哚(口宛)。”桂林道:“难是匆个哉。起先年纪轻,勿曾懂事体,单喜欢标致面孔个小伙子,听仔俚哚海外闲话上个当;故歇要拣个老老实实个客人,阿有啥差嗄?”蓬壶道:“差是匆差,陆里有老老实实个客人去跟俚?”
shuō huà zhī jiān, péng hú lián dǎ liǎng cì ā qiàn. guì lín zhī qí shuì de jí zǎo, qiāo guò shí diǎn zhōng, hǎn wài pó bān xī fàn lái chī, shōu shí ān shuì. bù liào zhè yī yè tiān, péng hú jiù zhe le xiē hán, jué de tóu xuàn yǎn huā, bí sāi shēng zhòng, wěi shí bù néng zhī chí. guì lín quàn tā bù yòng qǐ shēn, jiù cǐ jìng yǎng jǐ tiān, qǐ bù biàn yì. péng hú tǎo fù bǐ yàn, zài zhěn tou biān xiě zhāng zì tiáo sòng shàng yín tán zhǔ rén, gào gè bìng jià, biàn yǒu jǐ gè tóng shè péng yǒu lái xiāng wèn hòu. jiàn guì lín xiǎo xīn fú shì, qīn rè yì cháng, chà wèi qí yù.
说话之间,蓬壶连打两次阿欠。桂林知其睡的极早,敲过十点钟,喊外婆搬稀饭来吃,收拾安睡。不料这一夜天,蓬壶就着了些寒,觉得头眩眼花,鼻塞声重,委实不能支持。桂林劝他不用起身,就此静养几天,岂不便易。蓬壶讨副笔砚,在枕头边写张字条送上吟坛主人,告个病假,便有几个同社朋友来相问候。见桂林小心伏侍,亲热异常,诧为奇遇。
guì lín qǐng le shí yī dòu xiǎo shān zhěn zhì, kāi le tiē fā sàn fāng zǐ. guì lín qīn shǒu liàng shuǐ jiān yào, gěi péng hú fú xià. yī lián sān rì, guì lín qǐng kè bù lí, rì jiān wú xīn chá fàn, yè jiān hé yī wò yú wài chuáng, péng hú rú hé bù gǎn jī?
桂林请了时医窦小山诊治,开了帖发散方子。桂林亲手量水煎药,给蓬壶服下。一连三日,桂林顷刻不离,日间无心茶饭,夜间和衣卧于外床,蓬壶如何不感激?
dì sì rì rè fǎn shēn liáng, wài pó chéng jiàn cuān duō péng hú tǎo qǔ guì lín. péng hú zì sī lǚ guǎn guān jū, běn fēi cháng cè. jīn guì lín jì bù qì pín xián lǎo, hé kě shī cǐ hǎo yīn yuán? xīn zhōng zǎo yǒu qī bā fēn yǔn yì. jí zhì tiáo lǐ quán yù, péng hú cí xiè chū mén, jìng wǎng pāo qiú chǎng hóng shòu shū fāng gào sù lǎo bāo. lǎo bāo lì zàn qí chéng. péng hú dà xǐ, měi lǎo bāo wèi méi, tóng zhì shàng rén lǐ zhào guì lín jiā dàng miàn yì shì.
第四日热返身凉,外婆乘间撺掇蓬壶讨娶桂林。蓬壶自思旅馆鳏居,本非长策。今桂林既不弃贫嫌老,何可失此好姻缘?心中早有七八分允意。及至调理全愈,蓬壶辞谢出门,迳往抛球场宏寿书坊告诉老包。老包力赞其成。蓬壶大喜,浼老包为媒,同至尚仁里赵桂林家当面议事。
lǎo bāo kuà jìn mén kǒu, liǎng xiāng fáng guān rén niáng yí dà jiě qí shēng shuō:" yī, lǎo bāo lái zāi!" lǐ hè tīng zhèng zài yáng yuàn yuàn fáng jiān lǐ, tīng le, yě xiàng bō lí chuāng zhāng qù jiàn shì lǎo bāo, biàn yù zhāo hū yòu jiàn hòu miàn shì gè fāng péng hú, yīn suō zhù zuǐ, què lìng zhào jiā nǚ měi lóu shǎng qù shuō:" qǐng bāo lǎo yé shuō jù xián huà."
老包跨进门口,两厢房倌人、娘姨、大姐齐声说:“咿,老包来哉!”李鹤汀正在杨媛媛房间里,听了,也向玻璃窗张觑;见是老包,便欲招呼;又见后面是个方蓬壶,因缩住嘴,却令赵家(女每)楼上去说:“请包老爷说句闲话。”
yuē yǒu liǎng sān dùn fàn shí, lǎo bāo cái xià lóu lái. lǐ hè tīng yíng jiàn ràng zuò. lǎo bāo wèn:" yǒu hé jiàn jiào?" hè tīng dào:" wǒ qǐng shū sān chī jiǔ, lǐ xiè xiè cōng lái. nài lái de zhèng hǎo." lǎo bāo dà shēng dào:" nài dāng wǒ shà rén á! qǐng wǒ chī xiāng biān jiǔ, yào wǒ diàn shū sān ge kōng! wǒ yào wù chī." hè tīng máng péi xiào jiān liú, lǎo bāo piān zuò shì yào zǒu. yáng yuàn yuàn lā zhù lǎo bāo, dī shēng wèn dào:" zhào guì lín ā shì yào jià zāi?" lǎo bāo diǎn tóu dào:" wǒ zuò gè dà méi rén, sān bǎi zhài, èr bǎi kāi xiāo." hè tīng dào:" zhào guì lín zài yǒu kè rén lái tǎo dé qù?" yáng yuàn yuàn dào:" nài yào wù kàn qīng zǐ lǐ, qǐ xiān yě shì hóng guān rén."
约有两三顿饭时,老包才下楼来。李鹤汀迎见让坐。老包问:“有何见教?”鹤汀道:“我请殳三吃酒,俚谢谢匆来。耐来得正好。”老包大声道:“耐当我啥人嗄!请我吃镶边酒,要我垫殳三个空!我(要勿)吃。”鹤汀忙陪笑坚留,老包偏做势要走。杨媛媛拉住老包,低声问道:“赵桂林阿是要嫁哉?”老包点头道:“我做个大媒人,三百债,二百开消。”鹤汀道:“赵桂林再有客人来讨得去?”杨媛媛道:“耐(要勿)看轻仔俚,起先也是红倌人。”
shuō shí, zhī jiàn qǐng kè de huí bào dào:" zài yǒu liǎng wèi qǐng wù zhe, wèi xiá xiān duǒ shuō:' yáo èr shào yé cháng yuǎn cōng lái zāi.' zhōu shuāng zhū tàn shuō:' wáng lǎo yé jiāng xī qù zǐ, hóng lǎo yé wù dà lái.'" lǐ hè tīng nǎi dào:" nán lǎo bāo zài yào zǒu mò, wǒ yào wù kuài huó zāi." yáng yuàn yuàn dào:" lǎo bāo shuō bái xiàng ya, lù lǐ zǒu á!" é liǎng qǐng zhe de sì wèi: zhū ǎi rén táo yún fǔ tāng xiào ān chén xiǎo yún, lù xù xián jí. lǐ hè tīng jí mìng bǎi tái miàn, qǐ shǒu jīn. dà jiā rù xí, qiě yǐn qiě tán.
说时,只见请客的回报道:“再有两位请勿着,卫霞仙哚说:‘姚二少爷长远匆来哉。’周双珠叹说:‘王老爷江西去仔,洪老爷勿大来。’”李鹤汀乃道:“难老包再要走末,我要勿快活哉。”杨媛媛道:“老包说白相呀,陆里走嗄!”俄两请着的四位:朱蔼人、陶云甫、汤啸庵、陈小云,陆续咸集。李鹤汀即命摆台面,起手巾。大家入席,且饮且谈。
zhū ǎi rén dào:" lìng shū ā shì zhuàn qù zāi? ní jìng yī miàn wù céng jiàn guò." hè tīng dào:" wù céng zhuàn qù, jiù bù guò yú lǎo dé yī gān zi mò zhuàn qù zāi." táo yún fǔ dào:" jīn zhāo rén shǎo, wèi shà wù qǐng lìng shū lái xù xù?" hè tīng dào:" jiā shū lù lǐ kěn chī huā jiǔ! qián huí shì bō gè lí zhuàn hóng lā láo zǐ, jiào zǐ jǐ gè jú." lǎo bāo dào:" nài lìng shū huà yī yǒu diǎn běn shì duǒ! shàng hǎi yě suàn shì lǎo bái xiàng, dào wù céng yòng guò jǐ huā yáng qián, dān yǒu zhuàn diǎn lái ná zhuàn qù." hè tīng dào:" wǒ shuō yào bái xiàng, hái shì huō tuō diǎn yáng qián wú shà yào jǐn, xiàng ní jiā shū gù xiē ā shòu yòng á?" chén xiǎo yún dào:" nài gāi dài lái ā céng fā cái?" hè tīng dào:" gāi dài bǐ zǐ qián dài zài yào duō shū diǎn. shū sān dā kōng zǐ wǔ qiān, qián rì tiān gāng gāng fù qīng. luó zi fù dā yī wàn hōng, děng mài tuō zǐ yóu zài hái." tāng xiào ān dào:" nài yī bāo fáng qì ā xiǎo de xiǎn gè wéi?" suì jiāng huáng èr jiě rú hé rǎng qiè, rú hé lēi , lǚ shù yī biàn, bìng shuō mò hòu cóng zhōng guān shuō, yuán shì luó zi fù ná chū wǔ qiān yáng qián shú huí bài xiá, shǐ huò píng ān. xí jiān yáo tóu tǔ shé, jiē shuō:" huáng èr jiě dǎo shì gè dà chāi shāo!" yáng yuàn yuàn chī de xiào dào:" yí chǎng làng lǎo bǎo mò cái shì gè chāi shāo kǒu wǎn."
朱蔼人道:“令叔阿是转去哉?倪竟一面勿曾见过。”鹤汀道:“勿曾转去,就不过于老德一干子末转去哉。”陶云甫道:“今朝人少,为啥勿请令叔来叙叙?”鹤汀道:“家叔陆里肯吃花酒!前回是拨个黎篆鸿拉牢仔,叫仔几个局。”老包道:“耐令叔划一有点本事哚!上海也算是老白相,倒勿曾用过几花洋钱,单有赚点来拿转去。”鹤汀道:“我说要白相,还是豁脱点洋钱无啥要紧,像倪家叔故歇阿受用嗄?”陈小云道:“耐该埭来阿曾发财?”鹤汀道:“该埭比仔前埭再要多输点。殳三搭空仔五千,前日天刚刚付清。罗子富搭一万哄,等卖脱仔油再还。”汤啸庵道:“耐一包房契阿晓得险个囗?”遂将黄二姐如何攘窃,如何勒-,缕述一遍,并说末后从中关说,原是罗子富拿出五千洋钱赎回拜匣,始获平安。席间摇头吐舌,皆说:“黄二姐倒是个大拆梢!”杨媛媛嗤的笑道:“夷场浪老鸨末才是个拆梢(口宛)。”
lǎo bāo wén yán, dì chū wèi, yào hé yáng yuàn yuàn bù yī. yáng yuàn yuàn pà tā è zào, pǎo chū kè táng, lǎo bāo gǎn zhì lián xià. qià zhí chū jú jiē zhǒng ér lái, bù dī fáng lù xiù bǎo xiān qǐ lián zi, kuà jìn fáng jiān, hé lǎo bāo tóu pèng tóu měng de yī zhuàng, yǐn de fáng nèi fáng wài dà xiào hōng táng. lǎo bāo mō mō é jiǎo, qiě zì guī zuò.
老包闻言,-地出位,要和杨媛媛不依。杨媛媛怕他恶噪,跑出客堂,老包赶至帘下。恰值出局接踵而来,不提防陆秀宝掀起帘子,跨进房间,和老包头碰头猛的一撞,引得房内房外大笑哄堂。老包摸摸额角,且自归座。
lǐ hè tīng xiào ér jiǎng hé, zhāo hū yáng yuàn yuàn jìn fáng, fá jiǔ yī bēi. yáng yuàn yuàn bù fú, jīng dà jiā gōng duàn, lìng lù xiù bǎo yě fá yī bēi guò qù. yú shì lǎo bāo shǒu chàng bǎi zhuāng, dà jiā lún liú huō quán, huān hū chàng yǐn. yī zhí yǐn zhì shí yì diǎn zhōng, fāng cái sàn xí.
李鹤汀笑而讲和,招呼杨媛媛进房,罚酒一杯。杨媛媛不服,经大家公断,令陆秀宝也罚一杯过去。于是老包首倡摆庄,大家轮流豁拳,欢呼畅饮。一直饮至十一点钟,方才散席。
lǐ hè tīng sòng kè zhī hòu, xiǎng qǐ qǔ jiàn dōng xī, hǎn kuāng èr fēn fù shuō huà. niáng yí shèng jiě yīn dào:" kuāng èr yé cōng lái lǐ, zuò xí chén guāng lái zǐ yī dài, qù zāi." hè tīng dào:" děng lǐ lái mò, shuō wǒ yǒu shì tǐ." shèng jiě yìng nuò. hè tīng yòu dǎ fā jiào bān dào:" pèng zhe kuāng èr mò hǎn lǐ lái." jiào bān yě yìng nuò zì qù. yī xiǔ biǎo guò.
李鹤汀送客之后,想起取件东西,喊匡二吩咐说话。娘姨盛姐因道:“匡二爷匆来里,坐席辰光来仔一埭,去哉。”鹤汀道:“等俚来末,说我有事体。”盛姐应诺。鹤汀又打发轿班道:“碰着匡二末喊俚来。”轿班也应诺自去。一宿表过。
cì rì, hè tīng yì qǐ shēn jiù wèn:" kuāng èr wéi?" shèng jiě dào:" jiào bān mò lái lǐ zāi, kuāng èr yé wù céng lái kǒu wǎn." hè tīng guài chà dé jǐn, hè lìng jiào bān:" qù kè zhàn lǐ hǎn lái!" jiào bān qù guò, fù mìng dào:" zhàn lǐ chá fáng shuō, zuó rì yī yè tiān, kuāng èr yé wù céng zhuàn qù."
次日,鹤汀一起身就问:“匡二囗?”盛姐道:“轿班末来里哉,匡二爷勿曾来(口宛)。”鹤汀怪诧得紧,喝令轿班:“去客栈里喊来!”轿班去过,复命道:“栈里茶房说,昨日一夜天,匡二爷勿曾转去。”
hè tīng zhī dào kuāng èr zài yě jī wō lǐ mí liàn wàng guī, yī shí xún bù zháo. děng bù dé, zhǐ de qīn zì zuò jiào kǒu dào shí lù cháng ān kè zhàn. kāi le fáng jiān jìn qù, zài qù kāi xiāng zi qǔ dōng xī. bù xiǎng zhè xiāng zi nèi běn lái zhuāng dé mǎn mǎn de, rú jīn jīng kōng gān jìng, nà lǐ yǒu shén me dōng xī! hè tīng zhe le jí, kǒu dāi mù dèng, bù zhī suǒ wéi gèng jiāng bié zhǐ xiāng zi kāi lái kàn shí, yě shì rú cǐ, yī wù bù cún. hè tīng jí dé zhǐ hǎn" chá fáng". chá fáng yě huāng le, qǐng zhàng fáng xiān shēng shàng lái. nà xiān shēng yī kàn, cù é dào:" ní zhàn lǐ qīng qīng shuǎng shuǎng, lù lǐ lái gè zéi á!" hè tīng xīn zhī bì shì kuāng èr, duò zú ào hèn. nà xiān shēng ān wèi liǎng jù, qiě qù bào zhī xún bǔ fáng. hè tīng què lìng jiào bān sù wǎng dà xīng lǐ zhū shí quán jiā, yíng jiē lǐ shí fū huí zhàn.
鹤汀只道匡二在野鸡窝里迷恋忘归,一时寻不着。等不得,只得亲自坐轿口到石路长安客栈。开了房间进去,再去开箱子取东西。不想这箱子内本来装得满满的,如今精空干净,那里有什么东西!鹤汀着了急,口呆目瞪,不知所为;更将别只箱子开来看时,也是如此,一物不存。鹤汀急得只喊“茶房”。茶房也慌了,请帐房先生上来。那先生一看,蹙额道:“倪栈里清清爽爽,陆里来个贼嗄!”鹤汀心知必是匡二,跺足懊恨。那先生安慰两句,且去报知巡捕房。鹤汀却令轿班速往大兴里诸十全家,迎接李实夫回栈。
shí fū wén xìn gǎn dào, jiǎn diǎn zì jǐ wù jiàn, jìng rán sī háo bù dòng, dān shì hè tīng míng xià bā zhǐ pí xiāng, liǎng zhǐ kǎo lán, yì zhī zhěn xiāng, suǒ yǒu wù jiàn zhǐ jiǎn guì zhòng de dōu tōu le qù. yòu yú zhuō zi chóu tì zhōng xún chū yī dié dàng piào, zhī shì kuāng èr liú yǔ zhǔ rén shú huán yuán wù de yì sī. hè tīng xīn zhōng yě lüè kuān le xiē.
实夫闻信赶到,检点自己物件,竟然丝毫不动,单是鹤汀名下八只皮箱,两只考篮,一只枕箱,所有物件只拣贵重的都偷了去。又于桌子怞屉中寻出一叠当票,知是匡二留与主人赎还原物的意思。鹤汀心中也略宽了些。
zhèng zì máng luàn bù liǎo, zhī jiàn yí gè wài guó xún bǔ dài zhe liǎng gè bāo dǎ tīng qián lái tà kān, chá míng wū miàn mén chuāng yī gài wán hǎo, bìng wú yī xiē lái zōng qù zhè, cǐ nǎi jiān shǒu zì dào wú yí. hè tīng shuō chū kuāng èr yī yè bù guī. bāo dǎ tīng xì xì de wèn le kuāng èr nián suì miàn mào kǒu yīn ér qù.
正自忙乱不了,只见一个外国巡捕带着两个包打听前来踏勘,查明屋面门窗一概完好,并无一些来踪去这,此乃监守自盗无疑。鹤汀说出匡二一夜不归。包打听细细的问了匡二年岁、面貌、口音而去。
chá fáng fù gào sù:" qián yī lǐ bài, ní jǐ zhuǎn kàn kuāng èr yé bèi zǐ yī dà bāo wù shì chū qù, ní wù hǎo qù wèn lǐ. lù lǐ xiǎo de lǐ tōu dé qù dāng á!" lǐ shí fū xiào dào:" lǐ dào yǒu diǎn yì sī! nài shì gè dà yé, huō tuō diǎn wù yào jǐn, cái tōu zǐ nài gè wù shì, wù rán mò, wǒ wù shì wèi shà wù yào á?" hè tīng shēng qì bù cǎi, zì sī rén dì shēng shū, bù yí zào cì mò mò pán suàn, wéi yǒu qí yùn sǒu kě yǔ shāng liáng, dāng xià yòu qīn zì zuò jiào wàng zhe yī lì yuán ér lái.
茶房复告诉:“前一礼拜,倪几转看匡二爷背仔一大包物事出去,倪勿好去问俚。陆里晓得俚偷得去当嗄!”李实夫笑道:“俚倒有点意思!耐是个大爷,豁脱点勿要紧,才偷仔耐个物事,勿然末,我物事为啥勿要嗄?”鹤汀生气不睬,自思人地生疏,不宜造次;默默盘算,惟有齐韵叟可与商量,当下又亲自坐轿望着一笠园而来。
yuán mén kǒu guǎn jiā jù xì shú shí, jí qū shàng qián chān fú jiào gāng, tái jìn dà mén, zhǐ yú dì èr céng yuán mén zhī wài. hè tīng jiàn nà mén shàng shòu huán xián zhe yī bǎ dà tiě suǒ, jǐn liú páng biān yī shàn yāo mén chū rén, zhèng bù jiě shì hé yuán gù. guǎn jiā děng hè tīng xià le jiào, dǎ qiān bǐng dào:" ní dà rén jiē zhe diàn bào, zhuàn qù zāi jiù bù guò gāo lǎo yé lái lǐ. qǐng lǐ dà shào yé dà guān lóu kuān zuò." hè tīng xiǎng dào:" qí yùn sǒu suī yǐ guī jiā, qiě yǔ gāo yà bái shāng liáng yì wèi wéi bù kě." suì gēn guǎn jiā kuǎn bù jìn yuán, yī zhí dào le dà guān lóu shàng, yù jiàn gāo yà bái.
园门口管家俱系熟识,疾趋上前搀扶轿杠,抬进大门,止于第二层园门之外。鹤汀见那门上兽环衔着一把大铁锁,仅留旁边一扇腰门出人,正不解是何缘故。管家等鹤汀下了轿,打千禀道:“倪大人接着电报,转去哉;就不过高老爷来里。请李大少爷大观楼宽坐。”鹤汀想道:“齐韵叟虽已归家,且与高亚白商量亦未为不可。”遂跟管家款步进园,一直到了大观楼上,遇见高亚白。
hè tīng dào:" nài yī gān zi ā jì mò á?" yà bái dào:" wǒ jì mò diǎn wù yào jǐn, dào kě xī gè jú huā shān, lóng chí xiān shēng yī fān xīn sī duǒ, gù xiē yī jìng xián shā lái làng." hè tīng dào:" jià mò nài yě gāi yìng qǐng qǐng ní zāi wéi." yà bái dào:" hǎo gè, jiù míng cháo qǐng nài." hè tīng dào:" míng cháo yuán bō kōng, tíng liǎng rì zài shuō." yà bái wèn:" yǒu hé guì gàn?" hè tīng nǎi lüè shù kuāng èr juǎn táo yī jié, yà bái bù shèng hài è. hè tīng yīn wèn:" ā yào bào guān?" yà bái dào:" bào guān shì bào bào bà zāi. zhēn zhēn yào zhuō láo zǐ zéi, zhuī lǐ gè zāng, nán zāi wéi!" hè tīng jiù wèn:" wù bào guān ā hǎo?" yà bái dào:" wù bào guān yě cōng jú, tǎng máng wài tou zài yǒu diǎn qióng huò, wèn nài dōng jiā yào gè rén, dào duō zǐ jù xián huà." hè tīng lián shuō:" shì jí." jí qǐ xìng cí. yà bái dào:" gù yě hé bì rú cǐ jí jí!" hè tīng dào:" gù xiē wú qù dé shì, ràng wǒ zǎo diǎn qù wán jié zǐ, nán mò yí zūn jiù jiào rú hé?" yà bái xiào shuō:" gōng hòu." yí lù sòng chū èr céng yuán mén, hè tīng gǒng shǒu dēng jiào ér bié.
鹤汀道:“耐一干子阿寂寞嗄?”亚白道:“我寂寞点勿要紧,倒可惜个菊花山,龙池先生一番心思哚,故歇一径闲煞来浪。”鹤汀道:“价末耐也该应请请倪哉囗。”亚白道:“好个,就明朝请耐。”鹤汀道:“明朝元拨空,停两日再说。”亚白问:“有何贵干?”鹤汀乃略述匡二卷逃一节,亚白不胜骇愕。鹤汀因问:“阿要报官?”亚白道:“报官是报报罢哉。真真要捉牢仔贼,追俚个赃,难哉囗!”鹤汀就问:“勿报官阿好?”亚白道:“勿报官也匆局,倘忙外头再有点穷祸,问耐东家要个人,倒多仔句闲话。”鹤汀连说:“是极。”即起兴辞。亚白道:“故也何必如此急急!”鹤汀道:“故歇无趣得势,让我早点去完结仔,难末移樽就教如何?”亚白笑说:“恭候。”一路送出二层园门,鹤汀拱手登轿而别。
yà bái cái dài zhuǎn shēn, páng biān hū yǒu yí gè hòu shēng jiào shēng" gāo lǎo yé", qiǎng shàng dǎ qiān. yà zì bù shí, wèn qí xìng míng, què shì zhào èr bǎo de ā gē zhào pǔ zhāi, dǎ tīng shǐ sān gōng zǐ yǒu wú shū xìn. yà bái huí shuō:" wú bō." pǔ zhāi bù hǎo duō wèn, tuì xià shì lì.
亚白才待转身,旁边忽有一个后生叫声“高老爷”,抢上打千。亚自不识,问其姓名,却是赵二宝的阿哥赵朴斋,打听史三公子有无书信。亚白回说:“无拨。”朴斋不好多问,退下侍立。
yà zì biàn jìn guó huí lái, xué guò héng bō kǎn, shùn biàn zhuǎn bù xī xíng. yuán lái zhè jú huā shān zhā zài yīng wǔ lóu tái zhī qián, nà yīng wǔ lóu tái xì bā zì shì de wǔ chuáng tīng lóu, qián miàn dì fāng jí wéi kuò dà. yīn cǐ jú huā shān yě zuò chéng bā zì shì de, huí huán hé bào, qí shàng gāo yǔ yán qí, qí xià sì tòng bā dá, yóu kè pán huán qí jiān, hǎo xiàng zǒu rén" bā zhèn tú" yì bān, wǎng wǎng yù yín" mí lù chū huā nán" zhī jù. yà bái shì guàn le de, cóng nán shǒu chāo jìn lù, chuān shí jìng, dù zhú qiáo, yǐ zài jú huā shān bèi hòu.
亚自便进国回来,踅过横波槛,顺便转步西行。原来这菊花山扎在鹦鹉楼台之前,那鹦鹉楼台系八字式的五幢厅楼,前面地方极为阔大。因此菊花山也做成八字式的,回环合抱,其上高与檐齐,其下四通八达,游客盘桓其间,好像走人“八阵图”一般,往往欲吟“迷路出花难”之句。亚白是惯了的,从南首抄近路,穿石径,渡竹桥,已在菊花山背后。
jìn qù kàn shí, xiān yǒu yī rén xiǎo mào qīng shān, bèi lì huā xià, páng huáng zhí zhú, cè zhe tóu, yǎo zhe zhǐ, sì hū chū shén guāng jǐng. yà zì dǎ liang hòu xíng, bì shì xiǎo zàn, yě bù qù jīng tā, dàn kàn tā zuò shén me. nà xiǎo zàn é yán xǔ jiǔ, dì bēn jìn yīng wǔ lóu tái. yà bái jí qiāo qiāo gēn qù. zhī jiàn xiǎo zàn pá zhe zhuō zi, mó mò shì bǐ, zài nà li cǎo cǎo xiě le jǐ xíng. yà bái hán xiào shàng qián, zhào zhǔn xiǎo zàn jiān tóu qīng qīng de pāi le yī xià. xiǎo zàn chī jīng, zhāng huáng fǎn gù, jiàn le yà zì, huāng máng chuí shǒu zhàn guò yī biān.
进去看时,先有一人小帽青衫,背立花下,彷徨踯躅,侧着头,咬着指,似乎出神光景。亚自打量后形,必是小赞,也不去惊他,但看他做什么。那小赞俄延许久,-地奔进鹦鹉楼台。亚白即悄悄跟去。只见小赞爬着桌子,磨墨舐笔,在那里草草写了几行。亚白含笑上前,照准小赞肩头轻轻的拍了一下。小赞吃惊,张皇返顾,见了亚自,慌忙垂手站过一边。
yà bái xiào wèn:" ā shì zuò jú huā shī?" xiǎo zàn dào:" wù shì, yǐn lǎo yé chū gè chuāng kè shī tí." yà zì suǒ qí dǐ gǎo, xiǎo zàn zhǐ de cán yán chéng yuè. shàng miàn xiě zhe:" fù dé yǎn huā luò jǐng shuǐ dǐ mián, dé mián zì, wǔ yán bā yùn." jí guān qí shī, què wèi tú mǒ diǎn cuàn, biàn rèn bù qīng, zhǐ yǒu zhōng jiān sì wǔ liù yùn míng bái, xiě dào:
亚白笑问:“阿是做菊花诗?”小赞道:“勿是,尹老爷出个窗课诗题。”亚自索其底稿,小赞只得惭颜呈阅。上面写着:“赋得眼花落井水底眠,得眠字,五言八韵。”及观其诗,却为涂抹点窜,辨认不清,只有中间四五六韵明白,写道:
zuì xiāng chūn dàng dàng, líng kū yè mián mián.
醉乡春荡荡,灵窟夜绵绵。
chā jiǎo xū wú dì, mái tóu xiǎo yǒu tiān.
插脚虚无地,埋头小有天。
chī lóng wēi lěng yuè, xiā mǎ xiào huāng yān.
痴龙偎冷月,瞎马啸荒烟。
yà bái yuè guò, lián shēng zàn hǎo. xiǎo zàn péi xiào dào:" gù shì xìng kuī yǐn lǎo yé, shāo wēi yǒu zǐ diǎn yī zhī bàn jiě. gāo lǎo yé kàn xià lái, tǎng rán hái kě yǐ jìn jìng diǎn gè mò, ā hǎo jiè' yǒu jiào wú lèi' zhī shuō, jiù zhèng yī èr?" yà bái chén yín dào:" wǒ shuō nài yuán děng yǐn lǎo yé lái qǐng jiào lǐ, lǐ gǎi bǐ bǐ wǒ hǎo. yào me wǒ yǒu kòng xián chén guāng tóng nài tán tán, dào yě wèi shǐ wú yì." xiǎo zàn nuò nuò dá le, qūn xún tuì chū.
亚白阅过,连声赞好。小赞陪笑道:“故是幸亏尹老爷,稍微有仔点一知半解。高老爷看下来,倘然还可以进境点个末,阿好借‘有教无类’之说,就正一二?”亚白沉吟道:“我说耐原等尹老爷来请教俚,俚改笔比我好。要末我有空闲辰光同耐谈谈,倒也未始无益。”小赞诺诺答了,逡巡退出。
yà bái shuō le zhè jù huà, bìng bù zài yì, dú zì shǎng huí jú huā, guī fáng wú huà. nà xiǎo zàn què shén xīn rán, lián yè bǎ běn nián chuāng kè shì tiě, jiǎn dé yì de téng zhēn èr shí shǒu, yī zǎo sòng shàng dà guān lóu.
亚白说了这句话,并不在意,独自赏回菊花,归房无话。那小赞却甚欣然,连夜把本年窗课试帖,拣得意的誊真二十首,一早送上大观楼。
yà bái jiàn qí yīn yīn xiàng xué zhī yì, pī lǎn yī biàn, cóng róng shuō dào:" nài gè shī zài hǎo yě cōng yǒu, wǒ dào jué zhe nài tè shà gè yāo hǎo zāi. dà yuē nài dù pí lǐ xiān yǒu zǐ' yǔ bù jīng rén sǐ bù xiū' yí gè chéng jiàn, suǒ yǐ yǔ' wēn róu dūn hòu' zhī zhǐ lí kāi dé yuǎn zǐ diǎn. zuò shī dì yī yào' xiāng tí xíng shì', xiàng zuó rì' yǎn huā luò jǐng' tí mù, qià hǎo pèi nài gè shǒu bǐ. ruò yī gài rú cǐ zuò fǎ, yě cōng dà xiāng yí." shuō zhe, zhǐ chū" chūn cǎo bì sè" shī zhōng dì liù yùn, niàn dào:"' huà yú cháng shū xuè, dòu dào xiè gōng xū.' zuò shì zuò dé mán hǎo, yòu guī qí, yòu xīn yǐng, shí èr fēn qì lì, yě kě wèi yòng jìn gè zāi. qí shí jiù bù guò zuò zǐ' bì cǎo' liǎng gè zì, wú shà dà yì sī." yòu zhǐ chū" chūn rì zài yáng" shī zhōng dì liù yùn, niàn dào:"' qín wú tóu kě yā, sòng yǒu jiǎo néng xíng.' gāi liǎng jù zài yǒu shà shuō á, niàn xià lái hǎo xiàng shí pò tiān jīng, yún chuí hǎi lì, héng jí, xiǎn jí, huàn jí xì àn tí mù sì gè zì, kòu de yě jǐn jí, dàn shì yǐ lǐ ér lùn, bì jìng yú tí hé shè? yào xiǎo de liǎng gè tí mù zhǐ xiāo dàn dàn zhe bǐ, diǎn zhuì xiē huí jiā zhī lè, jī kè zhī sī, jiù shì hé zuò, wù bì qù kè yì qiú gōng, dào huō tuō zǐ zhēng yì. suǒ wèi' xiāng tí xíng shì' zhě, jí cǐ shì yě."
亚白鉴其殷殷向学之意,披览一遍,从容说道:“耐个诗再好也匆有,我倒觉着耐忒啥个要好哉。大约耐肚皮里先有仔‘语不惊人死不休’一个成见,所以与‘温柔敦厚’之旨离开得远仔点。做诗第一要‘相题行事’,像昨日‘眼花落井’题目,恰好配耐个手笔。若一概如此做法,也匆大相宜。”说着,指出“春草碧色”诗中第六韵,念道:“‘化馀苌叔血,斗到谢公须。’做是做得蛮好,又瑰奇,又新颖,十二分气力,也可谓用尽个哉。其实就不过做仔‘碧草’两个字,无啥大意思。”又指出“春日载阳”诗中第六韵,念道:“‘秦无头可压,宋有脚能行。’该两句再有啥说嗄,念下来好像石破天惊,云垂海立,横极,险极,幻极;细按题目四个字,扣得也紧极,但是以理而论,毕竟于题何涉?要晓得两个题目只消淡淡著笔,点缀些回家之乐,羁客之思,就是合作,勿必去刻意求工,倒豁脱仔正意。所谓‘相题行事’者,即此是也。”
xiǎo zàn tīng bà mò rán, pō bù mǎn yì. yà bái fù chén yín xiào dào:" ā shì nài wù xiāng xìn wǒ xián huà? wǒ yǒu gè shī tí lái lǐ, nài qù zuò zuò kàn. zuò dé hé shì zǐ mò, jiù xiǎo de qí zhōng gān kǔ zāi." xiǎo zàn qǐng shì hé tí, yà bái shuō shì" hái lái jiù jú huā". xiǎo zàn xīn xiǎng, cǐ zhǒng tí mù yǒu hé nán chǔ, jiù yào zuò yī bǎi shǒu, lì kè kě yǐ chéng jiù, wēi xiào yī xiào, chóu shēn gào tuì, jìng guī bān fáng zuò qǐ shī lái.
小赞听罢默然,颇不满意。亚白复沉吟笑道:“阿是耐勿相信我闲话?我有个诗题来里,耐去做做看。做得合式仔末,就晓得其中甘苦哉。”小赞请示何题,亚白说是“还来就菊花”。小赞心想,此种题目有何难处,就要做一百首,立刻可以成就,微笑一笑,怞身告退,径归班房做起诗来。
yī shí qīng sī miào xù, luò yì bēn fù, yī shǒu nà lǐ shuō de jǐn, jiē lián zuò le wǔ shǒu, lìng zhǐ juǎn zhēn. zì jǐ kàn kàn, xián qí fū kuò fú fàn, bù xiàng tí mù shén lǐ, chóng fù yòng xīn shān jié gǎi xuē, liàn chéng yī shǒu, yǐ wéi jìn shàn jìn měi, háo fà wú hàn de le. suì xīn xīn rán xué wǎng dà guān lóu qǐng jiào gāo yà bái.
一时清思妙绪,络绎奔赴,一首那里说得尽,接连做了五首,另纸卷真。自己看看,嫌其肤廓浮泛,不像题目神理,重复用心删节改削,炼成一首,以为尽善尽美,毫发无憾的了。遂欣欣然踅往大观楼请教高亚白。