strong cuī shàng shū jiǎ gōng bào yuàn liǎng yú wēng bìng zuò chuí lún strong
崔尚书假公报怨 两渔翁并坐垂纶
shí shì kōng mǎng jiē zǐ xiāo, cāng yá dī rǔ shī sēng qiáo.
石室硿硥接紫霄,仓崖滴乳湿僧樵。
pú tuán jìng zuò wú yú shì, yáo kàn tiān tāi qǐ yì biāo.
蒲团静坐无余事,遥看天台起异标。
bù shuō zhāng èr mā chū mén qù le. qiě shuō hán xiāng zǐ cí bié le lǚ shī fù, yī jìng dào dōng hǎi lóng wáng nà lǐ. zhī jiàn nà xǔ duō biē xiàng gōng yuán shū mì qiú cān cóng jiāo dài fū, yí gè gè gōng shēn xià lǐ lǐ yuán shuài biān tí dū qīng tài wèi xiè dū sī, qí zhǎn zhǎn fǔ fú qū yíng. páng biān zhuǎn chū xǔ duō huáng bǎ zǒng tuó xiān fēng xiā bīng bà zú, cù yōng zhe lóng zǐ lóng sūn, huāng máng chū gōng yíng jiē, jìn qián bǐng dào:" gǎn wèn shàng jiè shén xiān, hé shì xià lín shuǐ fǔ?"
不说张二妈出门去了。且说韩湘子辞别了吕师父,一径到东海龙王那里。只见那许多鳖相公、鼋枢密、虬参从、蛟大夫,一个个躬身下礼;鲤元帅、鳊提督、鲭太尉、蟹都司,齐斩斩俯伏趋迎。旁边转出许多鱑把总、鼍先锋、虾兵鲌卒,簇拥着龙子龙孙,慌忙出宫迎接,近前禀道:“敢问上界神仙,何事下临水府?”
xiāng zǐ dào:" nǐ men yǒu suǒ bù zhī."
湘子道:“你们有所不知。”
biàn wèn:" lóng wáng áo guǎng zài nà li?"
便问:“龙王敖广在那里?”
lóng zǐ lóng sūn qí shēng dá dào:" fèng zhǐ wǎng guì lín xiàng jùn xíng yǔ wèi huí."
龙子龙孙齐声答道:“奉旨往桂林象郡行雨未回。”
xiāng zǐ dào:" wǒ fèng yù dì zhǐ yì, dào cháng ān chéng lǐ dù huà dòu shì lú yīng, shéi zhī tā men juàn liàn róng huá, bù kěn suí wǒ xiū xíng. yīn cǐ zòu guò yù dì, zhe lǚ shī fù tuō mèng yǔ cuī shàng shū, jiào tā zòu wén xiàn zōng huáng dì, gǎn zhú hán shì yī jiā, réng huí chāng lí jū zhù. yòu kǒng pà tā men réng qián mí liàn, bù zhuǎn niàn tou, zài zhe lóng wáng xīng fēng zuò làng, juǎn hǎi yáng bō, bǎ tā nà chāng lí xiàn tīng táng fáng wū tián dì shān dàng, jù xíng piào méi, bù xǔ cún liú yī jiàn, yǐ dòng tā huái tǔ xīn cháng. dài tā liǎng chù jù kōng, jìn tuì wú lù, rán hòu xià shǒu dù tā. qí yú mín jū guān shě shān tián dì dàng, jù bù dé sǔn huài fēn háo, yǐ zhāo zuì qiǎn."
湘子道:“我奉玉帝旨意,到长安城里度化窦氏、芦英,谁知他们眷恋荣华,不肯随我修行。因此奏过玉帝,着吕师父托梦与崔尚书,叫他奏闻宪宗皇帝,赶逐韩氏一家,仍回昌黎居住。又恐怕他们仍前迷恋,不转念头,再着龙王兴风作浪,卷海扬波,把他那昌黎县厅堂、房屋、田地、山荡,俱行漂没,不许存留一件,以动他怀土心肠。待他两处俱空,进退无路,然后下手度他。其余民居、官舍、山田、地荡,俱不得损坏分毫,以招罪谴。”
lóng zǐ lóng sūn dá dào:" yù zhǐ jì chū, shuí gǎn yǒu wéi, dài fù qīn áo guǎng huí lái chǔ fèn fù mìng."
龙子龙孙答道:“玉旨既出,谁敢有违,待父亲敖广回来处分复命。”
xiāng zi biàn chū le shuǐ jīng gōng, tà zhe yún tóu lái huì lǚ shī lán cǎi hé, yí lù lǐ yíng jiāng qián qù. guǒ rán zhè yī yè lǐ lǎo lóng wáng shuài lǐng lóng zǐ lóng sūn, zhāng kāi nà diàn mù, shù qǐ nà zhū jì, xiǎn chū nà fān jiāng jiǎo hǎi de xióng wēi, shū hū jiān fēng yǔ huì míng, léi diàn jiāo zuò, yān yún dǒu luàn, hóng shuǐ héng liú, yóu rú dì liè tiān tā, shān bēng chuān kuì, bǎ hán jiā nà gǔ lóu qián nèi fáng wū tīng táng pái fāng jī zhǐ nán běi zhuāng tián cāng kù, xǐ juǎn sǎo dàng, bù liú yī xīng. kě xī nà xǔ duō cǎo mù hé miáo, dōu bù zhī wú yǐng wú xíng, zhuó luò hé suǒ? zhè chāng lí xiàn jū mín rén děng, qīng zǎo qǐ lái, jiàn le zhè gè guāng jǐng, dōu dào:" zì gǔ shuō sāng tián biàn hǎi, hǎi biàn sāng tián, wǒ men jīn zhāo cái xiǎo de shí yǒu shì shì."
湘子便出了水晶宫,踏着云头来会吕师、蓝彩和,一路里迎将前去。果然这一夜里老龙王率领龙子龙孙,张开那电目,竖起那朱髻,显出那翻江搅海的雄威,倏忽间风雨晦冥,雷电交作,烟云陡乱,洪水横流,犹如地裂天塌,山崩川溃,把韩家那鼓楼前内房屋、厅堂、牌坊、基址、南北庄田、仓库,洗卷扫荡,不留一星。可惜那许多草木禾苗,都不知无影无形,着落何所?这昌黎县居民人等,清早起来,见了这个光景,都道:“自古说桑田变海,海变桑田,我们今朝才晓得实有是事。”
yí gè pǎo dào cháo tiān qiáo shàng yī kàn, dào:" zhè shuǐ jiù xiàng tiān shàng ān pái jǐ fù zhá bǎn de yì bān, zhǐ chén mò dé hán yù yī jiā, tè shā zuò guài."
一个跑到朝天桥上一看,道:“这水就像天上安排几副闸板的一般,只沉没得韩愈一家,忒煞作怪。”
zhòng rén qí shēng shuō dào:" xiǎng shì hán yù yīn zhì bù hǎo, suǒ yǐ tiān jiàng zhè shuǐ zāi tǎng huài tā de chǎn yè."
众人齐声说道:“想是韩愈阴骘不好,所以天降这水灾淌坏他的产业。”
nèi zhōng yí gè dào:" tā zuò guān jí shì hǎo de, yīn zhì méi rèn me bù hǎo, xiǎng shì nà fó gǔ yī biǎo, chōng jī le fú pú sà, fú pú sà guài de tā jǐn, gù cǐ xiǎn chū shén tōng, bǎ tā de jiā zī tián chǎn fáng wū pái fāng, dōu piào huài le, yǐ jiàn fú pú sà de shǒu duàn. wǒ hé nǐ rú jīn zhǐ shì niàn fó, kào fú tiān guò rì zi cái shì."
内中一个道:“他做官极是好的,阴骘没恁么不好,想是那佛骨一表,冲激了佛菩萨,佛菩萨怪得他紧,故此显出神通,把他的家资、田产、房屋、牌坊,都漂坏了,以见佛菩萨的手段。我和你如今只是念佛,靠佛天过日子才是。”
yí gè dào:" guǎng dōng è yú hǎo duān duān yí gè kē cháo, bèi hán yù zuò yī dào xí wén, píng kōng de gǎn le qù, è yú lái bào yuān, gù cǐ fā zhè bān dà shuǐ, bǎ tā de jī zhǐ huà wéi wàn zhàng shēn kēng, xiǎng shì è yú duǒ zài shuǐ dǐ xià yě bú jiàn de."
一个道:“广东鳄鱼好端端一个窠巢,被韩愈做一道檄文,平空的赶了去,鳄鱼来报冤,故此发这般大水,把他的基址化为万丈深坑,想是鳄鱼躲在水底下也不见得。”
yí gè dào:" wǒ hé nǐ yòu bú shì shén xiān, nà lǐ xiǎo de míng míng zhōng de shì qíng, gè rén huí qù, zì gù zì de dào hǎo."
一个道:“我和你又不是神仙,那里晓得冥冥中的事情,各人回去,自顾自的到好。”
zhèng shì:
正是:
gè rén zì sǎo mén qián xuě, mò guǎn tā jiā wǎ shàng shuāng.
各人自扫门前雪,莫管他家瓦上霜。
zhè xǔ duō rén tàn xī yī huí, gè zì sàn qù bù tí.
这许多人叹息一回,各自散去不题。
qiě shuō cuī shàng shū tīng jiàn zhāng èr mā shuō le zhè xǔ duō huà, yǎo yá qiè chǐ, hèn rù gǔ suǐ, sī liang le yī yè, dào de cì zǎo, máng máng xiě biǎo zòu shàng xiàn zōng huáng dì, dān shuō hán fū rén yī jiā bù gāi zài jīng jū zhù, réng xiǎng fèng lù de yì sī. biǎo yún:
且说崔尚书听见张二妈说了这许多话,咬牙切齿,恨入骨髓,思量了一夜,到得次早,忙忙写表奏上宪宗皇帝,单说韩夫人一家不该在京居住,仍享俸禄的意思。表云:
hù bù shàng shū chén cuī qún, chéng huáng chéng kǒng, qǐ shǒu dùn shǒu. chén wén guān yǒu cháng yuán, shì wú shì lù, zì fēi kāi jī chuàng yè zhī gōng chén, nán hé jīn shū tiě quàn zhī chǒng xī. qiè jiàn yǐ gù cháo zhōu cì shǐ hán yù, jū cháo wú huí tiān fǎn rì zhī hóng xūn, lín mín wú hàn huàn yù zāi zhī dà jī, kuáng chù tiān yán, zhé sǐ yuǎn jùn. qí zhí hán xiāng, wéi bèi shèng jiào, qī xī xuán mén! qì fù mǔ zhī qiū lǒng, shí jì wú rén pāo qī zǐ zhī qíng yuán, jū jiā wú jì. qí zi hán qīng, yǐ míng líng zhī ruò zhì, xù guǒ luǒ zhī jī qiú, shū shǐ bù gōng, dàng fèi sì yì. chéng zāi, sān gāng bù zhěng, wǔ lún bù qí, yǒu diàn guān zhēn, dà shāng fēng huà zhě yě! nǎi bì xià gěi yǐ yuè fèng, xiǎng yǐ shì lù, shì yǐ tān mò zhī fū, jiǎo míng qīng bái jiǎo wán zhī bèi, jiè kǒu zhōng zhēn. tǎng yǒu xūn láo wèi guó, zhèng jī wèi mín, zhāng zhāng biǎo zhù zhě, bù shí bì xià jiāng hé yǐ dài zhī? fú qǐ yán zhū xīn zhī fǎ, sù fǔ yuè zhī zhū, jiāng hán yù qī dòu shì xuē chú yuè gěi fèng lù, hán qīng fā chōng biān yuǎn wèi jūn, qí fáng wū gǎi zuò xiān xián cí yǔ, jīn bó sù mǐ, shāo wèi biān chǔ, bù xǔ àn xíng jiā dài. shù bǎi liáo zhī pì, zhòng zhí wèi fǎ yě. chén bù shèng cán huáng, jī qiè dài mìng zhī zhì.
户部尚书臣崔群,诚惶诚恐,稽首顿首。臣闻官有常员,仕无世禄,自非开基创业之功臣,难荷金书铁券之宠锡。窃见已故潮州刺史韩愈,居朝无回天返日之鸿勋,临民无悍患御灾之大绩,狂触天颜,谪死远郡。其侄韩湘,违背圣教,栖息玄门!弃父母之丘垄,时祭无人;抛妻子之情缘,居家无纪。其子韩清,以螟蛉之弱质,续蜾蠃之箕裘,书史不攻,荡费肆意。诚哉,三纲不整,五伦不齐,有玷官箴,大伤风化者也!乃陛下给以月俸,享以世禄,是以贪墨之夫,徼名清白;狡顽之辈,借口忠贞。倘有勋劳为国,政绩为民,章章表著者,不识陛下将何以待之?伏乞严诛心之法,肃斧钺之诛,将韩愈妻窦氏削除月给俸禄,韩清发充边远卫军,其房屋改作先贤祠宇,金帛粟米,稍卫边储,不许暗行夹带。庶百僚知譬,众职畏法也。臣不胜惭惶,激切待命之至。
xiàn zōng lǎn zòu, lóng yán dà yuè, dào:" cuī qún zhēn fǔ bì zhī chén, fán yǒu yì yú guó jiā zhě, zhī wú bù yán, yán wú bù jìn. zhè hán qīng yī jiā wú gōng shòu lù, wǎng fèi qián liáng, gāi fā biān yuǎn chōng jūn, kè rì qǐ xíng dào wǔ, bù xǔ jī chí!"
宪宗览奏,龙颜大悦,道:“崔群真辅弼之臣,凡有益于国家者,知无不言,言无不尽。这韩清一家无功受禄,枉费钱粮,该发边远充军,刻日启行到伍,不许稽迟!”
cuī qún jiàn xiàn zōng chuán xià zhǐ yì, wú xiàn huān xǐ. zhè zhèng shì míng qiāng yì duǒ, àn jiàn nán fáng. yǒu shī wèi zhèng:
崔群见宪宗传下旨意,无限欢喜。这正是明枪易躲,暗箭难防。有诗为证:
sān rén chéng shì hǔ, céng mǔ jù yú qiáng.
三人成市虎,曾母惧踰墙。
yuān nǚ shuāng fēi cǎn, jīng qīng hóng tǔ máng.
冤女霜飞惨,荆卿虹吐芒。
shuò jīn xiāo gǔ yì, yíng diàn bái guī shāng.
铄金销骨易,蝇玷白圭伤。
chán shuō tiǎn xíng rì, bēi āi jiǎ luò yáng.
谗说殄行日,悲哀贾洛阳。
dāng xià mǎn cháo wén wǔ jiàn xiàn zōng jiàng xià zhè yī dào zhǐ yì, gè gè miàn miàn xiāng qù, bù gǎn chū yán. zhī jiàn bān bù zhōng shǎn chū yī yuán guān, zhí jiǎn dāng jiē, fǔ fú dan chi, zòu dào:
当下满朝文武见宪宗降下这一道旨意,各各面面相觑,不敢出言。只见班部中闪出一员官,执简当阶,俯伏丹墀,奏道:
lì bù shàng shū chén lín guī, chéng huáng chéng kǒng, qǐ shǒu dùn shǒu. qiè wéi zhōu gōng yuán shèng, ér sì guó zhī bàng, nǎi zhì shàng yí yú qí jūn zēng shēn dà xián, ér sān zhì zhī yán, bù miǎn yáo huò yú qí mǔ. shì qǐ chéng wáng zhī bù míng, céng mǔ zhī bù qīn zāi? fán yǐ kǒu néng shuò jīn, huǐ néng xiāo gǔ yě. bì xià fǔ yù qū zì, míng bìng rì yuè, ēn tóng fù mǔ. jù tú hù mào zhī zhōng, qǐ wú qū yì? fù pén zhī xià, fù yǒu chén yuān. chén lín guī gǎn wéi bì xià chén zhī. jǐn àn yuán rèn lǐ bù shàng shū hán yù, wén qǐ bā dài zhī shuāi, dào jì tiān xià zhī nì. yī shēng zhōng gěng, gài shì zhōng zhēn. qí xuě, chéng gé yú shén míng qū è, zé shī yú yì shì. zhǐ yīn fó gǔ yī biǎo, wǔ chù tiān yán, zāo zhé yuǎn fāng, bìng sǐ gōng shǔ. chéng zāi, tiān sàng sī wén, yǐ zhì shì mín shī wàng. yóu xìng gài guān lùn dìng, zhōng yì dé shēn, méng bì xià zhuī niàn jiù xūn, ēn cì jì zàng, fēng shì chāng lí jùn bó, yuè gěi lù mǐ, yǐ xù qí jiā. bù wéi hán yù xián jié yú jiǔ quán, jí dà xiǎo chén gōng jiē yǎng sòng shèng dé, wèi bì xià bù fù hán yù yě. jīn yǒu cuī qún, yīn qiú hūn bù suí, xīn huái dù jí, xiào hé shā shè yǐng zhī chóng, xìng wú lǐ bù gēn zhī bàng, wàng zòu yù shēng wú bǔ yú cháo tíng, sǐ yóu dāo hū lù yǎng, lǐ yí xuē jué wèn zuì. bì xià wù tīng, jìng cì yǔn xíng. chén guī wén zhī, bù liǎn jīng è jǔ cháo wén wǔ, wú bù jiē tàn. jiē wèi bì xià jiàn zuò yǐ lái, jìng dà chén, tǐ qún chén, céng wèi yǒu ruò cuī qún yī yán, chù hán yù zhì cǐ jí yě! qǐ yáo tiān shùn rì zhī zhōng, kě róng cǐ zhòu xiào zhī guǐ hū! fú qǐ bì xià shōu huí chéng mìng, zàn tè yì jiāng yù qī dòu shì fàng guī tián lǐ, yī zi hán qīng miǎn qí chà cāo, shì mǔ zhōng nián. zé shēng xián ēn, chén guī xìng shèn! mǎn cháo wén wǔ xìng shèn! bù shèng jī qiè zòu wén dài mìng zhī zhì.
吏部尚书臣林圭,诚惶诚恐,稽首顿首。窃惟周公元圣,而四国之谤,乃致上疑于其君;曾参大贤,而三至之言,不免摇惑于其母。是岂成王之不明,曾母之不亲哉?凡以口能铄金,毁能销骨也。陛下抚御区字,明并日月,恩同父母。讵图怙冒之中,岂无屈抑?覆盆之下,复有沉冤。臣林圭敢为陛下陈之。谨按原任礼部尚书韩愈,文起八代之衰,道济天下之溺。一生忠鲠,概世忠贞。祈雪,诚格于神明;驱鳄,泽施于奕世。止因佛骨一表,忤触天颜,遭谪远方,病死公署。诚哉,天丧斯文,以致士民失望。犹幸盖棺论定,忠义得伸,蒙陛下追念旧勋,恩赐祭葬,封谥昌黎郡伯,月给禄米,以恤其家。不惟韩愈衔结于九泉,即大小臣工皆仰颂圣德,谓陛下不负韩愈也。今有崔群,因求婚不遂,心怀妒嫉,效合沙射影之虫,兴无理不根之谤,妄奏愈生无补于朝廷,死犹叨乎禄养,理宜削爵问罪。陛下误听,竟赐允行。臣圭闻之,不脸惊愕;举朝文武,无不嗟叹。皆谓陛下践祚以来,敬大臣,体群臣,曾未有若崔群一言,处韩愈至此极也!岂尧天舜日之中,可容此昼啸之鬼乎!伏乞陛下收回成命,暂特意将愈妻窦氏放归田里,伊子韩清免其差操,侍母终年。则生衔恩,臣圭幸甚!满朝文武幸甚!不胜激切奏闻待命之至。
xiàn zōng yī zhǔn lín guī zòu zhāng, zhe hán qīng tóng mǔ dòu shì rén děng jù huí chāng lí xián zhù suǒ yǒu jīn bó mǐ gǔ, jǐn yī wèi guān chá yàn míng bái, shōu zhù fēng suǒ, gěi cì shǒu biān jiàng shì, bù xǔ jiā dài fēn háo, rú yǒu jiā dài bù míng, sān zuì jù fá. yǒu shī wèi zhèng:
宪宗依准林圭奏章,着韩清同母窦氏人等俱回昌黎闲住;所有金帛米谷,锦衣卫官查验明白,收贮封锁,给赐守边将士,不许夹带分毫,如有夹带不明,三罪俱罚。有诗为证:
jūn wáng zhǔn zòu fàng guī tián, gù lǐ ān jū lè shì xián.
君王准奏放归田,故里安居乐事闲。
bù liào tiān gōng shēng qiǎo jì, piāo liú jiā yè bù néng quán.
不料天公生巧计,漂流家业不能全。
cǐ shì biǎo guò bù tí.
此事表过不题。
què shuō dòu shì zuò zài jiā zhōng, hū dì xīn jīng ròu chàn, shén sī bù ān, yā què chéng qún fēi míng gǔ zào, máng jiào lú yīng dào:" xí fù, wǒ yè mèng bù xiáng, jīn rì jīng shén huǎng hū, zhè xǔ duō yā què xuān nào zhèn yín, bù zhī zhǔ hé jí xiōng?"
却说窦氏坐在家中,忽地心惊肉颤,神思不安,鸦鹊成群飞鸣鼓噪,忙叫芦英道:“媳妇,我夜梦不祥,今日精神恍惚,这许多鸦鹊喧闹振吟,不知主何吉凶?”
lú yīng dào:" pó pó sī niàn gōng gōng, yǐ zhì rú cǐ. gǔ yún:' què zào wèi wèi jí, yā míng qǐ shì xiōng. rén jiān xiōng yǔ jí, bù zài niǎo yīn zhōng.' jí rén zì yǒu tiān xiàng, bù bì duō yí."
芦英道:“婆婆思念公公,以致如此。古云:‘鹊噪未为吉,鸦鸣岂是凶。人间凶与吉,不在鸟音中。’吉人自有天相,不必多疑。”
dào yán wèi liǎo, zhǐ tīng dé luó míng gǔ xiǎng, rén mǎ xuān sī, máng chū kàn shí, yī wèi jǐn yī wèi guān dāng tīng zhàn lì, zuǒ yòu liè zhe yī bān shì cóng rén yì, yī sì xiōng shén è shà, lēi xiù shàn quán. jīng dé dòu shì lú yīng miàn rú tǔ sè, mù zhēng kǒu dāi, jìng bù zhī wèi nèn yīn yóu, fàn hé zuì guò, jiā zhōng dà xiǎo dōu duǒ dé méi yǐng. hán qīng zhǐ de zǒu jiāng chū lái, guì zài dāng tīng, qǐng wèn lái lì. nà jǐn yī wèi guān dào:" fèng shèng zhǐ: zhe hán qīng dài lǐng dòu shì rén děng, sù huí chāng lí jū zhù, miǎn qí rù duì chà cāo suǒ yǒu jiā zī cái wù, jù chá yàn fēng suǒ, yǐ tīng kào shǎng biān bīng, bù xǔ qīn dòng fēn háo qí fáng wū yī suǒ, gōng bù guān gū kàn míng bái, gǎi zuò xiān xián cí táng, zhe zēng zhuāng sù xiàng, sì shí jì xiǎng."
道言未了,只听得锣鸣鼓响,人马喧嘶,忙出看时,一位锦衣卫官当厅站立,左右列着一班侍从人役,一似凶神恶煞,勒袖擅拳。惊得窦氏、芦英面如土色,目睁口呆,竟不知为恁因由,犯何罪过,家中大小都躲得没影。韩清只得走将出来,跪在当厅,请问来历。那锦衣卫官道:“奉圣旨:着韩清带领窦氏人等,速回昌黎居住,免其入队差操;所有家资财物,俱查验封锁,以听犒赏边兵,不许侵动分毫;其房屋一所,工部官估看明白,改作先贤祠堂,着增装塑像,四时祭享。”
shuō bà, jǐn yī wèi guān zhuǎn shēn qù le.
说罢,锦衣卫官转身去了。
dòu shì diē jiǎo chuí xiōng, kū dé hūn dǎo zài dì, què bù xiǎo de cuī qún tīng le zhāng èr mā de yán yǔ, àn dì zhòng shāng tā men. zhī jiàn shàng shū lín guī lái dào, lú yīng xiǎo jiě shàng qián chě zhù tā de xiù zi, yòu kū dào zài tā huái lǐ. lín guī dào:" wǒ nǚ bú yào shí fēn kǔ le, rú jīn hái shì wàn fēn jiǎo xìng, ruò yī shèng shàng chū rán jiān de zhǐ yì, nǐ pó xí men xìng mìng yě huó bù chéng."
窦氏跌脚捶胸,哭得昏倒在地,却不晓得崔群听了张二妈的言语,暗地中伤他们。只见尚书林圭来到,芦英小姐上前扯住他的袖子,又哭倒在他怀里。林圭道:“我女不要十分苦了,如今还是万分侥幸,若依圣上初然间的旨意,你婆媳们性命也活不成。”
hán fū rén tīng jiàn lín shàng shū zhè bān shuō huà, cái zhēng zhá xiàng qián, wèn dào:" bù mán lǎo qìng jia shuō, jiā xià yīn xiān fū cí shì, zhǐ hǎo zhè děng shǒu fèn dài shí, bù zhī huáng shàng tīng le nà yí gè chán chén de yán yǔ, bǎ lǎo shēn líng rǔ dào zhè yàng tián dì? kě bù zài le xiān fū yī shì zhōng liáng."
韩夫人听见林尚书这般说话,才挣扎向前,问道:“不瞒老亲家说,家下因先夫辞世,只好这等守分待时,不知皇上听了那一个谗臣的言语,把老身凌辱到这样田地?可不在了先夫一世忠良。”
lín guī dào:" lǎo fū rén hái bù zhī jiù lǐ, zhè shì hù bù shàng shū cuī qún zòu zhǔn cháo tíng, yào jiāng lǎo fū rén quán jiā dī biǎn sài wài chōng jūn, yǐ bào lǎo fū rén bù yīng yǔn xiǎo nǚ xù xián zhī chóu. shì lǎo fū dān le xié hǎi de gān xì, mào sǐ bǎo zòu, cái dé shèng shàng lián mǐn, zhǔn nǐ men huí yuán jí jū zhù, zhè yě shì wàn qiān zhī xǐ."
林圭道:“老夫人还不知就里,这是户部尚书崔群奏准朝廷,要将老夫人全家滴贬塞外充军,以报老夫人不应允小女续弦之仇。是老夫担了挟海的干系,冒死保奏,才得圣上怜悯,准你们回原籍居住,这也是万千之喜。”
hán fū rén dào:" cuī qún lǎo zéi! nǐ qī xīn tú móu rén jiā ér nǚ, dào bù shuō zì jǐ bú shì, fǎn zài àn dì lǐ wū xiàn wǒ men, míng míng shì qī tiān le, zhǐ pà jǔ tóu sān chǐ yǒu shén míng, tiān yě bù kěn qīng qīng de ráo fàng nǐ. wǒ zhǐ yào shòu zhǎng xiē, shǎo bu dé yě bào yìng zài wǒ yǎn jīng lǐ."
韩夫人道:“崔群老贼!你欺心图谋人家儿女,到不说自己不是,反在暗地里诬陷我们,明明是欺天了,只怕举头三尺有神明,天也不肯轻轻的饶放你。我只要寿长些,少不得也报应在我眼睛里。”
lú yīng dào:" jūn wáng yī nù, rén tóu luò dì, ruò bù kuī wǒ diē diē de shí jié, yī fà bù hǎo le, pó pó rú jīn qiě xiū fán nǎo."
芦英道:“君王一怒,人头落地,若不亏我爹爹的时节,一发不好了,婆婆如今且休烦恼。”
dāng xià, dòu shì fēn fù hán qīng jí jí shōu shí qǐ shēn. hán qīng biàn gù le chuán chē mǎ pǐ, cí bié le lín shàng shū, lǐng le dòu shì lú yīng, tóng huí chāng lí xiàn qù. yí lù shàng, shí lǐ cháng tíng, wǔ lǐ duǎn tíng, kàn le nà àn biān yáng liǔ, tīng le nà lín wài míng jiū, jué de bǐ xī rì jìn cháng ān de guāng jǐng dà bù xiāng tóng, jiù tiān le xǔ duō qī cǎn. zhēn gè shì: yě huā bù zhǒng nián nián fā, fán nǎo wú gēn rì rì shēng, yǒu shī wèi zhèng:
当下,窦氏吩咐韩清急急收拾起身。韩清便雇了船、车、马匹,辞别了林尚书,领了窦氏、芦英,同回昌黎县去。一路上,十里长亭,五里短亭,看了那岸边杨柳,听了那林外鸣鸠,觉得比昔日进长安的光景大不相同,就添了许多凄惨。真个是:野花不种年年发,烦恼无根日日生,有诗为证:
xīng wáng chéng bài shì wú píng, huā liǔ chūn fēng chěng shì qíng.
兴亡成败事无凭,花柳春风逞世情。
wú xiàn wú qíng shān gòng shuǐ, zhǐ kān tú huà bù kān xíng.
无限无情山共水,只堪图画不堪行。
hán qīng yī xíng rén zhòng, zài lù shàng xíng le jǐ rì, qià hǎo shì chūn wèi xià chū, nóng yīn yè lǜ, tiān qì zhà rè, jǐng wù liáo rén. lú yīng jiào dòu shì dào:" pó pó, wǒ men lí le cháng ān, bù jué xǔ duō rì zi, shuāng qīn nián lǎo, bù dé zài jiàn yī miàn, zěn shēng shì hǎo?"
韩清一行人众,在路上行了几日,恰好是春未夏初,浓阴叶绿,天气乍热,景物撩人。芦英叫窦氏道:“婆婆,我们离了长安,不觉许多日子,双亲年老,不得再见一面,怎生是好?”
hán fū rén dào:" zǒu le xǔ jiǔ rì zi, hái bù dé yí gè pián rén jì fēng shū yǔ qìng jia zuò xiè hòu ān, ruò yào huì miàn zhī shí, chú shì nán kē mèng lǐ. wǒ hé nǐ qiě dào le jiā zhōng, yòu zuò jì jiào."
韩夫人道:“走了许久日子,还不得一个便人寄封书与亲家作谢候安,若要会面之时,除是南柯梦里。我和你且到了家中,又作计较。”
pó xí liǎng gè zhèng zài xù fán, yuán lái xiāng zi hé lán cǎi hé yǐn xíng gēn zhe tā, tīng jiàn tā liǎng gè shuō huà, zhī dào tā shàng bù huí xīn zhuǎn yì, biàn nǎi biàn zuò liǎng gè yú wēng mú yàng, zuò zài liǔ yīn zhī xià, cháo zhe tā men de lái lù diào yú. hán fū rén yuǎn yuǎn wàng jiàn tā liǎ gè diào yú, jiù jiào hán qīng dào:" nǐ kàn nà liǎng gè diào yú de, bǐ zhe wǒ men hǎo bù kuài huó."
婆媳两个正在絮烦,原来湘子和蓝彩和隐形跟着他,听见他两个说话,知道他尚不回心转意,便乃变做两个渔翁模样,坐在柳荫之下,朝着他们的来路钓鱼。韩夫人远远望见他俩个钓鱼,就叫韩清道:“你看那两个钓鱼的,比着我们好不快活。”
hán qīng dào:" tā zài nà li diào yú, zǒng shì wèi lì, ruò diào dé yǒu yú, biàn kuài huó ruò diào dé méi yú, jiù yǒu xǔ duō fán nǎo, nà lǐ jiàn de tā kuài huó?"
韩清道:“他在那里钓鱼,总是为利,若钓得有鱼,便快活;若钓得没鱼,就有许多烦恼,那里见得他快活?”
hán fū rén dào:" nǐ qù kàn tā yǒu yú yě méi yǒu, ruò yǒu yú, wǒ men mǎi tā jǐ wěi, zuò wǎn tāng chī."
韩夫人道:“你去看他有鱼也没有,若有鱼,我们买他几尾,做碗汤吃。”
hán qīng biàn jiào dào:" yú wēng, yú wēng, lán lǐ yǒu yú mài jǐ wěi yǔ wǒ men."
韩清便叫道:“渔翁,渔翁,篮里有鱼卖几尾与我们。”
yí gè yáo yáo shǒu, niàn sì jù shī dào:
一个摇摇手,念四句诗道:
bù yuàn qiān jīn wàn hù hòu, shēng yá suí fēn zài piān zhōu.
不愿千金万户侯,生涯随分在扁舟。
shēn xián shù qǐng yān bō kuò, yī yǐn máo chái zuì biàn xiū.
身闲数顷烟波阔,一饮茅柴醉便休。
hán qīng dào:" nǐ yòu bú shì sāo rén mò kè, wǒ wèn nǐ mǎi yú, dào bù huí fù yǒu yú méi yú, qiě yín qǐ shī lái, tè yě hǎo xiào."
韩清道:“你又不是骚人墨客,我问你买鱼,到不回复有鱼没鱼,且吟起诗来,忒也好笑。”
biàn yòu jiào nà yí gè yú wēng dào:" yú wēng, yú wēng, yǒu yú mài jǐ wěi yǔ wǒ."
便又叫那一个渔翁道:“渔翁,渔翁,有鱼卖几尾与我。”
nà yú wēng yě bù huí fù yǒu wú, yín shī sì jù:
那渔翁也不回复有无,吟诗四句:
wàn qǐng yān bō yī diào sī, shēn shān shù mì bái yún jū.
万顷烟波一钓丝,深山树密白云居。
dé yú gū jiǔ máo tíng xià, chén shì fēn fēn zǒng bù zhī.
得鱼沽酒茅亭下,尘事纷纷总不知。
hán qīng xiào dào:" nǐ liǎng gè bú shì yú wēng, dǎo shì qīng kè."
韩清笑道:“你两个不是渔翁,倒是清客。”
yú wēng dào:" yè zhǎng jū yú wáng mén, zú jiāng jìn ér zī jū, kǒu jiāng yán ér niè rú, zuò chū nà xǔ duō yáo wěi qǐ lián de tài dù, cái jiào zuò qīng kè. wǒ men shì fēi bù lǐ, chǒng rǔ bù jīng, qīng xián zì zài kuài huó de rén, zěn me bǎ nà qīng kè lái hōng wǒ? shī yún:
渔翁道:“曳长裾于王门,足将进而趦趄,口将言而嗫嚅,做出那许多摇尾乞怜的态度,才叫做清客。我们是非不理,宠辱不惊,清闲自在快活的人,怎么把那清客来哄我?诗云:
bù yè zhū mén dé zì yóu, wǔ hú yān jǐng rèn yāo yóu.
不谒朱门得自由,五湖烟景任邀游。
zhǐ chóu jiǔ zuì diān kuáng fā, tuī dǎo tiān gōng bái yù lóu."
只愁酒醉颠狂发,推倒天宫白玉楼。”
hán qīng tīng le liǎng gè yú wēng de shī, máng máng zǒu dào fū rén miàn qián, rú cǐ rú cǐ, zhè bān zhè bān, bèi xì shuō le yī biàn. hán fū rén dào:" jù zhè bān shuō qǐ lái, liǎng gè yú wēng yě bú shì dī sān xià sì de rén le, dài lǎo shēn zì qù wèn tā, kàn tā zěn de huí fù?"
韩清听了两个渔翁的诗,忙忙走到夫人面前,如此如此,这般这般,备细说了一遍。韩夫人道:“据这般说起来,两个渔翁也不是低三下四的人了,待老身自去问他,看他怎的回复?”
dāng xià, hán fū rén jìn qián wèn dào:" yú wēng, nǐ liǎng gè diào yú, zhǐ gāi gè zì yī chù diào cái shì, wèi hé tóng zài zhè yí gè qù chù? qǐ bù wén:
当下,韩夫人近前问道:“渔翁,你两个钓鱼,只该各自一处钓才是,为何同在这一个去处?岂不闻:
liǎng liǎng yóu yú shì shuǐ ōu, yíng fēng xī làng bù huí tóu.
两两游鱼似水沤,迎风吸浪不回头。
mò jiào yú fù shuāng chuí diào, cǐ chù wú yú bié xià gōu."
莫教渔父双垂钓,此处无鱼别下钩。”
nà yú wēng yě bù dā yìng, zhǐ dī zhe tóu niàn dào:
那渔翁也不答应,只低着头念道:
lǜ liǔ shū yīn bǎi dù tóu, chí gān yù shàng diào yú zhōu.
绿柳疏荫摆渡头,持竿欲上钓鱼舟。
shēn xián míng lì wú guān suǒ, zuì bǎo yōu yóu xiào wǔ hóu.
身闲名利无关锁,醉饱优游笑五侯。
hán fū rén tīng le dào:" hǎo gè' shēn xián míng lì wú guān suǒ, zuì bǎo yōu yóu xiào wǔ hóu.' zhè yú wēng bǐ wǒ men jiù kuài huó dé duō le."
韩夫人听了道:“好个‘身闲名利无关锁,醉饱优游笑五侯。’这渔翁比我们就快活得多了。”
yòu jìn qián yī bù, jiào zhè yí gè yú wēng dào:" yú wēng, nǐ jiā zhù zài nà li? wèi hé liǎng gè zài yī chù diào yú?"
又近前一步,叫这一个渔翁道:“渔翁,你家住在那里?为何两个在一处钓鱼?”
zhè yú wēng huí zhuǎn tóu lái niàn dào:
这渔翁回转头来念道:
kě yǐn qīng quán zuì biàn xiū, sì shí fēng yuè rèn yōu yóu.
渴饮清泉醉便休,四时风月任优游。
yù táng jīn mǎ chéng hé yòng? shí shì yún shān wàn gǔ qiū.
玉堂金马成何用?石室云山万古秋。
yú wēng niàn bà zhè shī, shū hū wèn liǎng gè dōu bú jiàn le. hán fū rén máng hū dào:" hán qīng, nǐ jiàn nà liǎng gè yú wēng cóng nà lǐ qù le?"
渔翁念罢这诗,倏忽问两个都不见了。韩夫人忙呼道:“韩清,你见那两个渔翁从那里去了?”
hán qīng dào:" dà jiā dōu zài zhè lǐ, bù céng kàn jiàn tā qù."
韩清道:“大家都在这里,不曾看见他去。”
hán fū rén hào tiān pāi dì kū dào:" shì bài nú qī zhǔ, shí shuāi guǐ nòng rén. lǎo shēn jīn rì jiàn guǐ le, rú hé shì hǎo?"
韩夫人号天拍地哭道:“势败奴欺主,时衰鬼弄人。老身今日见鬼了,如何是好?”
lú yīng dào:" pó pó, nǐ qiě nài fán, qīng tiān bái rì, nà de yǒu guǐ? zhè liǎng gè duō yìng shì shén xiān biàn huà lái de, wǒ men gǎn shàng qián qù, zài zuò lǐ huì."
芦英道:“婆婆,你且耐烦,青天白日,那得有鬼?这两个多应是神仙变化来的,我们赶上前去,再作理会。”
guǒ rán, yī xíng rén zhòng, jī cān kě yǐn, yè zhù xiǎo xíng, yòu guò le jǐ chù zhōu xiàn, jǐ gè rì zi.
果然,一行人众,饥餐渴饮,夜住晓行,又过了几处州县,几个日子。
kàn kàn jiāng dào chāng lí xiàn dì fāng, hán qīng dào:" cǐ jiān lí chāng lí bù yuǎn, hái ér xiān gǎn jìn chéng qù, jiào zhuāng kè diàn hù bǎ jiā zhōng tīng táng lóu wū, gè chù dōu dǎ sǎo jié jìng, rán hòu lái jiē mǔ qīn sǎo sǎo huí qù."
看看将到昌黎县地方,韩清道:“此间离昌黎不远,孩儿先赶进城去,叫庄客、佃户把家中厅堂、楼屋,各处都打扫洁净,然后来接母亲、嫂嫂回去。”
hán fū rén dào:" cǐ yán jí shì yǒu lǐ, nǐ kuài kuài zǎn xíng, bú yào dān gē le."
韩夫人道:“此言极是有理,你快快趱行,不要耽搁了。”
dāng xià, hán qīng biàn gù le mǎ pǐ, dài le yí gè cóng rén, fēi yě sì gǎn xiàng qián qù. zhuǎn wān mò jiǎo, chuān dōng guò xī, gǎn le yī rì cái gǎn dé jìn chāng lí xiàn chéng, yī jìng zǒu dào cháo tiān qiáo shàng, tiān sè yǐ shì hūn mēng méng le. hán qīng dài zhù le mǎ, zhǐ yī wàng shí, bú jiàn le zì jiā fáng zi, zhuó shí chī le yī jīng, dào:" nán dào zhè lǐ bú shì cháo tiān qiáo, zěn de wàng bú jiàn wǒ jiā fáng zi?"
当下,韩清便雇了马匹,带了一个从人,飞也似赶向前去。转弯抹角,穿东过西,赶了一日.才赶得进昌黎县城,一径走到朝天桥上,天色已是昏蒙蒙了。韩清带住了马,只一望时,不见了自家房子,着实吃了一惊,道:“难道这里不是朝天桥,怎的望不见我家房子?”
yòu dào:" mò bú shì wǒ yǎn jīng huā le, lián fáng zi yě kàn bú jiàn?"
又道:“莫不是我眼睛花了,连房子也看不见?”
yòu dào:" mò bú shì wù qì màn màn, zhē dé wǒ yǎn jīng bù kàn jiàn?"
又道:“莫不是雾气漫漫,遮得我眼睛不看见?”
xīn máng yì luàn, lè mǎ jìn dé gǔ lóu xiàng shí, zhī jiàn bái máng máng yī hóng qīng shuǐ, nà lǐ yǒu yī jiān tīng táng, bàn chuán lóu fáng? gèng méi yǒu bàn dǔ shàng qiáng, yī tiáo shí kuài. huāng de hán qīng mǎn shēn hán sù qǐ, yī zhèn rè má hú, zhǐ de tiào xià mǎ lái, fēn fù cóng rén kàn zhe. zì jǐ xún dào xiàng kǒu zhù de lǎo lín shè qián xīn zì jiā zhōng, wèn dào:" qián lǎo guān zài jiā me? wǒ yào jiè wèn yī shēng shuō huà."
心忙意乱,勒马进得鼓楼巷时,只见白茫茫一泓清水,那里有一间厅堂,半椽楼房?更没有半堵上墙,一条石块。慌得韩清满身寒粟起,一阵热麻胡,只得跳下马来,吩咐从人看着。自己寻到巷口住的老邻舍钱心字家中,问道:“钱老官在家么?我要借问一声说话。”
qián xīn yǔ dào:" shì nà gè xún wǒ? qián lǎo diē yě jiào bù dé yī shēng, jiào wǒ zuò qián lǎo guān?"
钱心宇道:“是那个寻我?钱老爹也叫不得一声,叫我做钱老官?”
hán qīng dào:" wǒ shì hán shàng shū de èr gōng zǐ."
韩清道:“我是韩尚书的二公子。”
qián xīn zì dào:" hán jiā zhǐ yǒu yí gè zhí ér jiào zuò hán xiāng, yī xiàng qù xiū xíng, bù céng huí lái, jǐ nián shàng yòu yǎng dé nǐ zhè èr gōng zǐ?"
钱心字道:“韩家只有一个侄儿叫做韩湘,一向去修行,不曾回来,几年上又养得你这二公子?”
hán qīng dào:" lǎo yé yǎng wǒ de shí jié, nán dào qiǎn rén xiān tōng bào nǐ bù chéng? bié gè jiǎ zhuāng dé, hán shàng shū shì nǐ lǎo lín shè, nán dào hǎo jiǎ zhuāng zuò tā de gōng zǐ? nǐ zǒu chū lái rèn yī rèn jiù shì, hé bì láo dāo pán wèn."
韩清道:“老爷养我的时节,难道遣人先通报你不成?别个假装得,韩尚书是你老邻舍,难道好假装做他的公子?你走出来认一认就是,何必唠叨盘问。”
qián xīn yǔ guǒ rán chuān le jīn fú, yī bù bù zǒu jiāng chū lái, dēng guāng xià kàn jiàn shì hán qīng, biàn dào:" yuán lái shì zhāng èr guān, nǐ yī xiàng gēn hán lǎo yé zài cháng ān, shì jǐ shí huí lái de? zhè zǎo wǎn lái jiàn wǒ, yǒu rèn me huà shuō? xiǎng shì hán lǎo yé sǐ le, nǎi nǎi róng nǐ bù dé, gǎn le nǐ chū lái, wǒ qià bù gǎn liú nǐ, zhāo nǎi nǎi de guài."
钱心宇果然穿了巾服,一步步走将出来,灯光下看见是韩清,便道:“原来是张二官,你一向跟韩老爷在长安,是几时回来的?这早晚来见我,有恁么话说?想是韩老爷死了,奶奶容你不得,赶了你出来,我恰不敢留你,招奶奶的怪。”
zhǐ zhè jǐ jù huà, qì dé hán qīng miàn hóng liǎn zhàng, bàn shǎng zuò shēng bù dé, xīn lǐ àn àn shuō dào:" zǎo shì wǒ bù dài le gēn suí de jìn tā wū lǐ, zhè lǎo gǒu gú tou yī wèi de chuáng kǒu kāi, ruò gēn suí de zài miàn qián tīng jiàn le, kě bù xiū sǐ rén."
只这几句话,气得韩清面红脸胀,半晌做声不得,心里暗暗说道:“早是我不带了跟随的进他屋里,这老狗骨头一味的噇口开,若跟随的在面前听见了,可不羞死人。”
qián xīn zì jiàn hán qīng bù zuò shēng, biàn yòu dào:" wǒ jǐ nián bú jiàn, èr guān rén yī fà zhǎng de qí zhěng, bù xiàng xī nián mú yàng, zhēn gè shì jū yí qì, yǎng yí tǐ."
钱心字见韩清不做声,便又道:“我几年不见,二官人一发长得齐整,不像昔年模样,真个是居移气,养移体。”
hán qīng zhēng yǎn kàn yī kàn, láng xià jiàn méi yǒu yí ge rén, biàn dào:" qián lǎo guān, wǒ lǎo shí duì nǐ shuō, wǒ zhě yé yīn zhí ér qì jiā xiū xíng bù huí lái, zì jiā méi yǒu qīn shēng de ér zi, bǎ wǒ tái jǔ qǐ lái zuò gè èr gōng zǐ. yǐ qián hé wǒ yì qǐ de rén dōu méi yǒu le, rú jīn gēn zhe de dōu shì hòu biān tǎo de, rén rén jiào wǒ shì èr xiàng gōng, zài méi yǒu yí gè xiǎo de wǒ shì zhāng èr guān de, jiù shì lǎo fū rén yě kǒu kǒu shēng shēng jiào wǒ zuò ér zi, lú yīng xiǎo jiě yě jiào wǒ zuò shū shū, nǐ lǎo guān rén zài bú yào tí qǐ qián huà le."
韩清睁眼看一看,廊下见没有一个人,便道:“钱老官,我老实对你说,我者爷因侄儿弃家修行不回来,自家没有亲生的儿子,把我抬举起来做个二公子。以前和我一起的人都没有了,如今跟着的都是后边讨的,人人叫我是二相公,再没有一个晓得我是张二官的,就是老夫人也口口声声叫我做儿子,芦英小姐也叫我做叔叔,你老官人再不要提起前话了。”
qián xīn zì dào:" wǒ lǎo rén jiā yī xiē yě bù dé zhī, zhǐ shuō èr guān rén hái shì zhāng èr guān, zhēn zhēn dé zuì le."
钱心字道:“我老人家一些也不得知,只说二官人还是张二官,真真得罪了。”
lián máng pěng chá chū lái yǔ hán qīng chī. hán qīng fāng cái wèn qǐ fáng wū de shì, qián xīn zì bǎ sān yuè nèi fēng léi sǎo dàng de shì, xì xì shuō le yī biàn.
连忙捧茶出来与韩清吃。韩清方才问起房屋的事,钱心字把三月内风雷扫荡的事,细细说了一遍。
hán qīng dà kū yī chǎng, bié le qián xīn zì, yī liū fēng gǎn dào lù shàng, jiē zhe hán fū rén yǔ lú yīng xiǎo jiě, shuō dào:" mǔ qīn sǎo sǎo, bù hǎo le, bù hǎo le!"
韩清大哭一场,别了钱心字,一溜风赶到路上,接着韩夫人与芦英小姐,说道:“母亲、嫂嫂,不好了,不好了!”
hán fū rén jīng dào:" kuī de lín qìng jia jiù hù, jīn rì dé hái gù tǔ, yòu yǒu rèn me bù hǎo?"
韩夫人惊道:“亏得林亲家救护,今日得还故土,又有恁么不好?”
hán qīng dào:" hái ér gǎn dào gǔ lóu xiàng, méi xún zì jiā fáng zi chù, jīng dé mù zhēng kǒu dāi, zhǐ de fǎng wèn lín jū, dōu shuō dào shì sān yuè shí yī rì hóng shuǐ xiōng liú, bǎ wǒ jiā fáng zi tián dì jù piào méi le, zhǐ shèng dé bái máng máng yí gè shēn tán."
韩清道:“孩儿赶到鼓楼巷,没寻自家房子处,惊得目睁口呆,只得访问邻居,都说道是三月十一日洪水汹流,把我家房子、田地俱漂没了,只剩得白茫茫一个深潭。”
hán fū rén dào:" zhè chǎng shuǐ yě huài le duō shǎo rén jiā?"
韩夫人道:“这场水也坏了多少人家?”
hán qīng dào:" dān dān zhǐ huài dé wǒ men yī jiā, bié jiā jù ān rán wú shì."
韩清道:“单单只坏得我们一家,别家俱安然无事。”
lú yīng dào:" zhè cái jiào zuò fú wú shuāng zhì, huò bù dān xíng. wǒ men rú jīn yǒu jiā nán bēn, yǒu guó nàn tóu, zěn shēng shì hǎo?"
芦英道:“这才叫做福无双至,祸不单行。我们如今有家难奔,有国难投,怎生是好?”
hán fū rén biàn dào:" zhè chǎng yuān kǔ dōu shì cuī qún lǎo zéi hài wǒ men de, nán dào lóng tiān méi yǎn jīng?"
韩夫人便道:“这场冤苦都是崔群老贼害我们的,难道龙、天没眼睛?”
hán qīng dào:" mǔ qīn sǎo sǎo jì de fǒu? xī rì jú huā tíng shàng céng yǒu nà gè dào rén shuō:' mìng jiǎn shí guāi mò tàn jiē, cháng ān jǐng zhì bù kān kuā. piāo liú zǔ yè wú tóu bèn, shǐ xìn dāng chū jiàn shí chà.' mǔ qīn bù kěn xìn tā, shéi zhī jīn rì jù jù dōu yīng le."
韩清道:“母亲、嫂嫂记得否?昔日菊花亭上曾有那个道人说:‘命蹇时乖莫叹嗟,长安景致不堪夸。漂流祖业无投奔,始信当初见识差。’母亲不肯信他,谁知今日句句都应了。”
hán fū rén dào:" zhēn gè shì le, zhǐ yīn nà dào rén jiǎ zhuāng xiāng zi de mú zǐ, gù cǐ wǒ bù lǐ tā. ruò shì xiāng zǐ zhēn huí lái, wǒ yě qíng yuàn gēn tā qù chū jiā le."
韩夫人道:“真个是了,只因那道人假装湘子的模子,故此我不理他。若是湘子真回来,我也情愿跟他去出家了。”
lú yīng dào:" tiān sè jiāng wǎn, míng rì yòu zuò qū chǔ. yàn yún:' tiān wú jué rén zhī lù,' chú le sǐ fǎ, yòu yǒu huó fǎ, pó pó qiě shěng fán nǎo."
芦英道:“天色将晚,明日又作区处。谚云:‘天无绝人之路,’除了死法,又有活法,婆婆且省烦恼。”
zhè yī rì, hán fū rén yǔ lú yīng yòu zài zhōu zhōng guò le yī yè. cì rì qīng zǎo, hán qīng ān pái zǎo fàn chī le, tóng yí gè cóng rén dào chéng lǐ zū le yī suǒ fáng zi, bǎ dài lái de dōng xī quán qiě bān shǎng qù, ān dùn tíng dāng, cái jiē hán fū rén lú yīng qù jū zhù. hán fū rén jìn dào fáng zi, fàng shēng dà kū. lú yīng cóng páng zài sān quàn jiě, hán fū rén fāng cái zhù shēng. bù xiǎng lǚ shī tóng lán cǎi hé hán xiāng zǐ zài yún tóu shàng kàn jiàn hán fū rén zhè bān āi kǔ, biàn xiào dào:" tā yī jiā ér ān ān wěn wěn zài cháng ān jū zhù, bù yīn yù zhǐ zhe ǎn dù tā, tā zěn kěn dào zhè gè qù chù lái?"
这一日,韩夫人与芦英又在舟中过了一夜。次日清早,韩清安排早饭吃了,同一个从人到城里租了一所房子,把带来的东西权且搬上去,安顿停当,才接韩夫人、芦英去居住。韩夫人进到房子,放声大哭。芦英从旁再三劝解,韩夫人方才住声。不想吕师同蓝彩和、韩湘子在云头上看见韩夫人这般哀苦,便笑道:“他一家儿安安稳稳在长安居住,不因玉旨着俺度他,他怎肯到这个去处来?”
xiāng zǐ dào:" dài dì zǐ tuō yí gè mèng yǔ tā, kàn tā xǐng wù fǒu?"
湘子道:“待弟子托一个梦与他,看他醒悟否?”
lǚ shī dào:" kuài kuài qù lái, mò zài dān wù."
吕师道:“快快去来,莫再耽误。”
xiāng zi dāng xià zǒu dào hán fū rén fáng zhōng, jiàn hán fū rén dǔn shuì wèi xǐng, biàn xiàng tā ěr gēn jiào dào:" shěn niáng, shěn niáng, wǒ shì xiāng zi, tè lái kàn nǐ. nǐ shuō zài cháng ān zhù zhe dà shà gāo táng, xiǎng zhe dà fèng hòu lù, rú jīn cháng ān chéng zài nà li? nǐ yuán hé hái bù xǐng wù? zǎo zǎo chū jiā, miǎn shòu zhé cuò."
湘子当下走到韩夫人房中,见韩夫人盹睡未醒,便向他耳根叫道:“婶娘,婶娘,我是湘子,特来看你。你说在长安住着大厦高堂,享着大俸厚禄,如今长安城在那里?你缘何还不省悟?早早出家,免受折挫。”
hán fū rén jīng xǐng lái dào:" fāng cái kē yǎn shuì qù, jiù jiàn xiāng zi lì zài miàn qián, yán sān yǔ sì lái jī qiào wǒ, jí zhì zhuó yǎn kàn tā shí, tā yòu bú jiàn le, jiào wǒ zěn shēng shì hǎo?"
韩夫人惊醒来道:“方才瞌眼睡去,就见湘子立在面前,言三语四来讥诮我,及至着眼看他时,他又不见了,教我怎生是好?”
yǒu qīng jiāng yǐn wèi zhèng:
有《清江引》为证:
yī gēng lǐ, wāng wāng zhū lèi pāo, lí bié le cháng ān dào. huí shǒu wàng jiā shān, lù yuǎn wú xiāo hào. xiǎng dāng chū, bǎ hǎo huà ér cuò tīng le.
一更里,汪汪珠泪抛,离别了长安道。回首望家山,路远无消耗。想当初,把好话儿错听了。
èr gēng lǐ, hū hū guài fēng qǐ, guā dé wǒ gān cháng jǐ. liǎng yǎn wàng kōng qiáo, hún líng shàng zhǐ qiáo. gào cāng tiān, bǎ dòu shì ér jiāng jiù le.
二更里,呼呼怪风起,刮得我肝肠挤。两眼望空瞧,魂灵上纸桥。告苍天,把窦氏儿将就了。
sān gēng lǐ, mèng ér hái bù xǐng, jiàn xiāng zi xíng hé yǐng. shuō wǒ bù sī liang, tú zhōng zī wèi zhǎng. zhè shì wǒ, bù huí tóu rě huò yāng.
三更里,梦儿还不醒,见湘子形和影。说我不思量,途中滋味长。这是我,不回头惹祸殃。
sì gēng lǐ, kàn cāng tiān shàng wèi xiǎo, hū rán jiàn xiāng zi dào. guī mó zǒng yì bān, yī fú dōu pò le. yī shēng shēng mán yuàn wǒ, huí tóu bù zǎo.
四更里,看苍天尚未晓,忽然见湘子到。规模总一般,衣服都破了。一声声埋怨我,回头不早。
wǔ gēng lǐ, jiàn xiāng zi lái jiù zán, tā shuō huà quán bù yǎ. xǐng lái bú jiàn tā, pāi shǒu kōng jiē ya. zhǐ yuàn cuī qún, bù biàn zhēn hé jiǎ.
五更里,见湘子来救咱,他说话全不哑。醒来不见他,拍手空嗟呀。只怨崔群,不辨真和假。
wǔ gēng yǐ guò, tiān sè jiàn míng, lú yīng shàng qián wèn dào:" pó pó, wèi nèn shì xù xù dáo dāo, yī yè bù shuì?"
五更已过,天色渐明,芦英上前问道:“婆婆,为恁事絮絮叨叨,一夜不睡?”
hán fū rén dào:" wǒ shàng wú piàn wǎ zhē shēn, xià wú lì zhuī kòng dì, méi qīn hé zū wū qī shēn, yǐ shì bù shèng kǔ chǔ. shéi zhī kē dé yǎn qù, xiāng zi jiù lì zài miàn qián shuō cháng dào duǎn, wǒ kāi yǎn kàn shí, duān rán bú jiàn tā miàn, gù cǐ yī yè bù céng dé shuì."
韩夫人道:“我上无片瓦遮身,下无立锥空地,没亲何租屋栖身,已是不胜苦楚。谁知瞌得眼去,湘子就立在面前说长道短,我开眼看时,端然不见他面,故此一夜不曾得睡。”
lú yīng dào:" shì dào tóu lái bù zì yóu, shù yù zhǐ shí fēng bù xiū, pó pó zhǐ suǒ nài fán, bú yào kǔ kǔ xīn jiāo, yǒu shāng guì tǐ."
芦英道:“事到头来不自由,树欲止时风不休,婆婆只索耐烦,不要苦苦心焦,有伤贵体。”
hán fū rén dào:" wǒ yě xiǎo de jiāo fán wú yì, zhēng nài hé zhēn tūn què xiàn, cì rén cháng dù guà rén xīn."
韩夫人道:“我也晓得焦烦无益,争奈和针吞却线,刺人肠肚挂人心。”
hán qīng dào:" mǔ qīn sǎo sǎo, fán shì xū cóng cháng jì jiào, gǔ yǔ shuō:' liáng yuán suī hǎo, bú shì jiǔ liàn zhī jiā.' yòu yún:' jiè bié rén de lǎo pó, ná bù láo, hù bù rè.' wǒ men rú jīn jiè zhù zài zhè lǐ, zhōng jiǔ bú shì gè liǎo jié, hái xū lìng tú yí gè ān shēn qù chù, cái hǎo zuò xiē shēng lǐ, yǐ guò rì zi. ruò zhǐ zhè bān hùn zhàng, yī rì yī rì nán guò le. qǐ bù wén:
韩清道:“母亲、嫂嫂,凡事须从长计较,古语说:‘梁园虽好,不是久恋之家。’又云:‘借别人的老婆,拿不牢,熩不热。’我们如今借住在这里,终久不是个了结,还须另图一个安身去处,才好做些生理,以过日子。若只这般混账,一日一日难过了。岂不闻:
jiā yǒu yī qiān liǎng, rì yòng yín èr qián, ruò hái wú chū xī, bù guò shí sān nián."
家有一千两,日用银二钱,若还无出息,不过十三年。”
hán fū rén dào:" suí nǐ zhǔ yì, wǒ men yǒu rèn me dà jiàn shí."
韩夫人道:“随你主意,我们有恁么大见识。”
hán qīng dào:" yī hái ér yú jiàn, qiě qù nà shā tān shàng dā qǐ jǐ jiān zhú lí máo shè, jiāng jiù qī shēn, yě qiáng rú zhù bié rén de fáng wū, rì yè yōu chū nà zū qián."
韩清道:“依孩儿愚见,且去那沙滩上搭起几间竹篱茅舍,将就栖身,也强如住别人的房屋,日夜忧出那租钱。”
hán fū rén dào:" zhè yě shuō de shì."
韩夫人道:“这也说得是。”
hán qīng biàn jì jiào qù fā mù tou, mǎi zhuān wǎ, dā qǐ yī zuò chǎng wū, zé rì xīng gōng, bù zài huà xià. zhè zhèng shì:
韩清便计较去发木头,买砖瓦,搭起一座厂屋,择日兴工,不在话下。这正是:
yī jiā xīng sàn shí kān shāng, gǔ ròu xiāng pāo gè duàn cháng.
一家星散实堪伤,骨肉相抛各断肠。
xìn shì bù kān huí shǒu chù, sī xiāng nán wàng bái yún xiāng.
信是不堪回首处,思乡难望白云乡。
bì jìng bù zhī hòu lái ruò hé, qiě tīng xià huí fēn jiě.
毕竟不知后来若何,且听下回分解。