strong hǔ bǎng shàng hán yù tí míng dòng fáng zhōng xiāng zi hé jǐn strong
虎榜上韩愈题名 洞房中湘子合卺
fù zé zhī tóu lù, gōng míng shuǐ shàng ōu. yāo jīn yī zǐ mǎ lóng tóu, bí suǒ shuān lái bù jiǔ.
富责枝头露,功名水上沤。腰金衣紫马笼头,鼻索拴来不久。
shè zhòng píng jiān què, sī qiān màn hòu hóng. dòng fáng huā zhú xǐ xiàng féng, kuǐ lěi bān bì mù ǒu.
射中屏间雀,丝牵幔后红。洞房花烛喜相逢,傀儡搬毕木偶。
huà shuō tuì zhī dào de wǔ gēng tiān qì, máng máng qǔ liǎo wú gēn jìng shuǐ, diào nà dān yào yǔ xiāng zi chī. xiāng zi chī de xià qù, fù rú léi míng, hóu rú kāi suǒ, bù yī shí jiān tǔ chū le xǔ duō wán xián huì wù, biàn kāi kǒu jiào shēng:" shū fù."
话说退之到得五更天气,忙忙取了无根净水,调那丹药与湘子吃。湘子吃得下去,腹如雷鸣,喉如开锁,不一时间吐出了许多顽涎秽物,便开口叫声:“叔父。”
tuì zhī mǎn xīn huān xǐ, dào:" xiè tiān xiè dì, zhè yào guǒ yǒu shén gōng."
退之满心欢喜,道:“谢天谢地,这药果有神功。”
jí zhì zhèng shì dòu shì zǒu lái wèn tā shí, tā yī xiān bù kāi kǒu le. tuì zhī dào:" nǐ men jù bú yào xù guā, tā jì kāi kǒu, zì rán huì shuō, kuài qù shōu shí xíng lǐ, wǒ qiě shàng jīng qiú qǔ gōng míng. tǎng dé yī guān bàn zhí huí lái, yě tì zǔ zōng zhēng guāng, le wǒ bàn shēng dú shū xīn kǔ."
及至郑氏、窦氏走来问他时,他依先不开口了。退之道:“你们俱不要絮聒,他既开口,自然会说,快去收拾行李,我且上京求取功名。倘得一官半职回来,也替祖宗争光,了我半生读书辛苦。”
dāng xià tuì zhī cí bié le jiā zhōng dà xiǎo, yí lù shàng cān fēng sù shuǐ, dài yuè pī xīng, dào jīng kē jǔ. bù qī míng luò sūn shān, xiū huí gù lǐ, zhǐ de zài jīng dōng bēn xī chèn, yáo wěi qǐ lián.
当下退之辞别了家中大小,一路上餐风宿水,戴月披星,到京科举。不期名落孙山,羞回故里,只得在京东奔西趁,摇尾乞怜。
nǎ zhī xiāng zi zài jiā yī rán bù kāi kǒu shuō huà, zhèng shì yě méi fǎ chǔ zhì, bā bù dé tā nián jì zhǎng dà, qǔ le xí fù, dù yí gè zhǒng ér, yǐ xù hán mén xiāng huǒ. kàn kàn xiāng zi dào le qī suì, zhèng shì yī bìng shēn wáng, suī kuī dòu shì jié lì bìn liàn, xiāng zi lèi qì yì rú chéng rén. dòu shì zài zhèng shì líng jiù qián bài zhù dào:" bó bo mǔ mǔ zài shēng wéi rén, sǐ hòu wèi shén, hán jiā zhǐ de yì diǎn gǔ xuè, bù zhī wèi hé àn yǎ? liào lái bú shì zǔ xiān zhī bù jī dé, jiē yīn nǐ wǒ yǐn xíng yǒu kuī, yǐ zhì rú cǐ, wàng bó bo mǔ mǔ zài tiān zhī líng bǎo yòu hán xiāng cōng míng tiān cì, zhì huì rì zēng, huǐ tuō zāi chú, guān xiāo shā jiě, shù hū jī qiú yǒu shào, shì zé zhǎng xīn."
那知湘子在家依然不开口说话,郑氏也没法处置,巴不得他年纪长大,娶了媳妇,度一个种儿,以续韩门香火。看看湘子到了七岁,郑氏一病身亡,虽亏窦氏竭力殡殓,湘子泪泣亦如成人。窦氏在郑氏灵柩前拜祝道:“伯伯、姆姆在生为人,死后为神,韩家只得一点骨血,不知为何暗哑?料来不是祖先之不积德,皆因你我隐行有亏,以致如此,望伯伯、姆姆在天之灵保佑韩湘聪明天赐,智慧日增,悔脱灾除,关消煞解,庶乎箕裘有绍,世泽长新。”
bài bà, yòu kū. zhì yè, dòu shì huǎng hū jiàn zhèng shì shuō dào:" hái ér hán xiāng jīn rì suī bú huì shuō huà, dào le shí sì suì shí tā zì rán huì shuō. wǒ men yī jiā dà xiǎo, rì hòu dōu kào tā yī rén tí bá, shěn mǔ qiě qǐng kuān xīn."
拜罢,又哭。至夜,窦氏恍惚见郑氏说道:“孩儿韩湘今日虽不会说话,到了十四岁时他自然会说。我们一家大小,日后都靠他一人提拔,婶姆且请宽心。”
dòu shì jīng jué, nǎi shì nán kē yī mèng, zì sī:" mǔ mǔ sǐ hòu yīng líng ruò cǐ bù mèi, xiāng zi jué fēi fán rén, qiě màn màn fǔ yǎng, kàn tā chéng rén, yòu zuò dào lǐ."
窦氏惊觉,乃是南柯一梦,自思:“姆姆死后英灵若此不昧,湘子决非凡人,且慢慢抚养,看他成人,又作道理。”
bù tí.
不题。
què shuō tuì zhī yān zhì zài jīng, náng kōng qiú bì, yòu jiē dé sǎo sǎo zhèng shì fù yīn, yě bù néng gòu huí jiā, xīn zhōng wú xiàn jiāo chóu. mò nài hé ái dé guò le sān kē, xǐ de zhōng le xiāng gòng jìn shì, lù míng yàn guò, xīng yè huí jiā. gāng gāng dào le zì jiā mén shǒu, zhuàng jiàn yǎ ér xiāng zi. cǐ shí xiāng zi qià hǎo shí sì suì le, yíng zhe tuì zhī dào:" shū fù gōng xǐ, shū fù gōng xǐ."
却说退之淹滞在京,囊空裘敝,又接得嫂嫂郑氏讣音,也不能够回家,心中无限焦愁。没奈何捱得过了三科,喜得中了乡贡进士,鹿鸣晏过,星夜回家。刚刚到了自家门首,撞见哑儿湘子。此时湘子恰好十四岁了,迎着退之道:“叔父恭喜,叔父恭喜。”
tuì zhī jiàn tā shuō huà zuō yī bīn bīn yǒu lǐ, jiù xié zhe tā shǒu tóng jìn wū lǐ. dòu shì chū lái yíng jiē. xiāng jiàn yǐ bì, tuì zhī biàn wèn dào:" zhí ér shì jǐ shí shuō huà de?"
退之见他说话作揖彬彬有礼,就携着他手同进屋里。窦氏出来迎接。相见已毕,退之便问道:“侄儿是几时说话的?”
dòu shì dào:" zì xiàng gōng chū mén zhì jīn, hé céng jiàn tā kāi kǒu. jiù shì mǔ mǔ sǐ le, yě zhī jiàn tā lèi liú mǎn miàn, hé céng wén de kū shēng."
窦氏道:“自相公出门至今,何曾见他开口。就是姆姆死了,也只见他泪流满面,何曾闻得哭声。”
tuì zhī dào:" shì cái jiàn wǒ jiù shuō shū fù gōng xǐ, qǐ bú shì huì shuō huà de? bù xiào xìng dēng hǔ bǎng, zhí ér yòu xǐ néng yán, kě wèi jiā mén jí qìng. zhǐ shì gē sǎo zǎo wáng, bù céng jiàn wǒ dēng kē, kàn de xiāng zi chéng rén, liáng wèi kǔ ěr!"
退之道:“适才见我就说叔父恭喜,岂不是会说话的?不肖幸登虎榜,侄儿又喜能言,可谓家门集庆。只是哥嫂早亡,不曾见我登科,看得湘子成人,良为苦耳!”
dòu shì dào:" xiàng gōng qiě shěng fán nǎo."
窦氏道:“相公且省烦恼。”
xiāng zi cóng páng chā zuǐ dào:" fū rén bù yán, yán bì yǒu zhòng."
湘子从旁插嘴道:“夫人不言,言必有中。”
tuì zhī dào:" rǔ bú huì shuō huà, yī xiàng bù jiào rǔ dú shū, wèi hé dào jì de shèng jīng xián zhuàn?"
退之道:“汝不会说话,一向不教汝读书,为何倒记得圣经贤传?”
xiāng zǐ dào:" zhí ér zì cóng nà rì chī le dào shì de wán yào, jiù xiǎo de qián kūn xiāo zhǎng, rì yuè yíng kuī, shì dài xīng shuāi, gǔ jīn chéng bài, nà shèng jīng xián zhuàn zǒng lái shì kǒu jué fú cí, dì diǎn wáng mó, yě bú shì xiōng zhōng shí jì. jiǔ zhōu dǎo sì hǎi, jù zài mù qián, fú dì dòng tiān, yī xī xī xià. jù zhí ér yú jiàn, wéi rén zài shì, hái gāi chāo líng sān jiè wài, píng dì zuò shén xiān."
湘子道:“侄儿自从那日吃了道士的丸药,就晓得乾坤消长,日月盈亏,世代兴衰,古今成败,那圣经贤传总来是口角浮辞,帝典王谟,也不是胸中实际。九州岛四海,具在目前,福地洞天,依稀膝下。据侄儿愚见,为人在世,还该超凌三界外,平地作神仙。”
tuì zhī dào:" zhī shí yǒu xiàn, xué wèn wú qióng, rǔ zhè yī piān huà shì zì mǎn zì zú, bù wù shàng jìn de le, rú hé shì hǎo? bì xū qǐng yī wèi hǎo xiān shēng jiào rǔ qín dú shī shū, cái dé gōng míng chéng jiù."
退之道:“知识有限,学问无穷,汝这一篇话是自满自足,不务上进的了,如何是好?必须请一位好先生教汝勤读诗书,才得功名成就。”
xiāng zǐ dào:" zhí ér yǒu shī yī shǒu chéng shàng shū fù."
湘子道:“侄儿有诗一首呈上叔父。”
shī yún:
诗云:
bù dú shī shū bù mù míng, yī xīn xiàng dào lè shān lín.
不读诗书不慕名,一心向道乐山林。
yǒu zhāo xué de shén xiān shù, shǐ xìn líng dān zì yǒu zhēn.
有朝学得神仙术,始信灵丹自有真。
tuì zhī dào:" zhè shī shì shuí rén jiào rǔ zuò de?"
退之道:“这诗是谁人教汝做的?”
xiāng zǐ dào:" gù dāng miàn shì, nài hé qiàn rén?"
湘子道:“固当面试,奈何倩人?”
tuì zhī dào:" rǔ jì rú cǐ cōng míng, zěn me shuō bú yào dú shū? nà dú shū de shēn shàng chuān de zǐ páo jīn dài, kǒu zhōng chī de shì páo fèng pēng lóng, shǒu zhí zhuó xiàng yá jiǎn, zú zhe zào cháo xuē, chū rù yǒu gāo chē sì mǎ, qǐn xī yǒu wǔ nǚ gē jī. hē yī shēng, huáng hé shuǐ dào liú sān chǐ xiào yī shēng, shàng yuàn huā làn màn mǎn lín. zhēn gè shì wǒ guì wǒ róng jūn mò xiàn, shí nián qián shì yī shū shēng yě."
退之道:“汝既如此聪明,怎么说不要读书?那读书的身上穿的紫袍金带,口中吃的是炮凤烹龙,手执着象牙简,足着皂朝靴,出入有高车驷马,寝息有舞女歌姬。喝一声,黄河水倒流三尺;笑一声,上苑花烂熳满林。真个是我贵我荣君莫羡,十年前是一书生也。”
xiāng zǐ dào:" wǒ shū dào yào dú, zhǐ shì wǒ qián shēng bù céng zāi zhòng dé yāo jīn yī zǐ de shēn qū, jué fèng pēng lóng de chún shé, chéng chē kuà mǎ de jīng shén, yǐ cuì wēi hóng de shǒu duàn, zhǐ hǎo shān zhōng xí jìng guān cháo jǐn, sōng xià tán jīng zhé lù zhī. wǒ yǒu xiǎo cí, shū fù qǐng tīng.
湘子道:“我书倒要读,只是我前生不曾栽种得腰金衣紫的身躯,嚼凤烹龙的唇舌,乘车跨马的精神,倚翠偎红的手段,只好山中习静观朝槿,松下谈经折露枝。我有小词,叔父请听。
cí míng shàng xiǎo lóu:
词名〔上小楼〕:
wǒ ài de shì shān shuǐ qīng yōu, wǒ ài de shì zhài mén jǐn bì wǒ ài de xiǎo xiǎo qǔ qū, qiāo qiāo jìng jìng máo ān dǐ wǒ ài de xǐ zī zī zhàng shù bēi, rú chī rú zuì wǒ ài de rì sān gān, hān mián wèi qǐ."
我爱的是山水清幽,我爱的是柴门谨闭;我爱的小小曲曲,悄悄静静茅庵底;我爱的喜孜孜仗数杯,如痴如醉;我爱的日三竿,鼾眠未起。”
tuì zhī dào:" nǐ shuō de huà bù sēng bù sú, bù wén bù wǔ, dōu shì xiē bì cí yì yǔ, qǐ shì gè chéng qì de rén."
退之道:“你说的话不僧不俗,不文不武,都是些诐词呓语,岂是个成器的人。”
xiāng zǐ dào:" shū fù tīng wǒ dào lái."
湘子道:“叔父听我道来。”
nà zhà lìng wǒ ruò zuò dà rén, pèi jīn yú guà zǐ páo: ruò zuò kè rén, qín zhuāng wàng yǒu qīn wǒ ruò dú sān shǐ shū, yě xū xué chē yìn wǒ ruò zuò gè dào rén, bù xiá wò yún. zhè sān rén wéi dào dú zūn.
〔那咤令〕我若做大人,佩金鱼挂紫袍:若做客人,秦庄妄有亲;我若读三史书,也须学车胤;我若做个道人,步霞卧云。这三人惟道独尊。
què tà zhī wǒ zhǐ dài zhù shān lín, zhěng sī lún, wèi dào rén, cǎo shè máo ān guò jǐ chūn. jù fù de dà shà gāo mén, jū guān de wèi zūn tái dǐng, dōu bù rú cǎo lǚ qīng jīn.
〔鹊踏枝〕我只待住山林,整丝纶,为道人,草舍茅庵过几春。巨富的大厦高门,居官的位尊台鼎,都不如草履青巾。
tuì zhī dào:" xiǎo xiǎo hái tóng, běn shì cōng míng líng lì, wèi hé gān xīn zuò zhè yán mén qiú qǐ de gòu dàng?"
退之道:“小小孩童,本是聪明伶俐,为何甘心做这沿门求乞的勾当?”
xiāng zǐ dào:" shū fù! nǐ jiāng wǒ zuò shén tóng kàn, zhǐ nèn bān xiǎo miè rén. wǒ jiāng nà shén tóng zhǐ dāng ér cáo rèn, dà chéng rú yě zhǐ dāng yōng rén lùn. fù jiā láng qǐ shì wǒ hán xiāng zǐ lún. nǐ shuō dào qián zhē hòu yōng zuò gāo guān, zhǐ pà zhe yī zhāo mǎ sǐ huáng jīn jǐn."
湘子道:“叔父!你将我做神童看,只恁般小灭人。我将那神童只当儿曹认,大成儒也只当庸人论。富家郎岂是我韩湘子伦。你说道前遮后拥做高官,只怕着一朝马死黄金尽。”
tuì zhī dào:" rèn rǔ shuō lái shuō qù, shuō de tiān huā luàn zhuì wǒ yě bù tīng, zhǐ shì yào rǔ dú shū, gǎi huàn mén lǘ, guāng xiǎn fù mǔ, wǒ fāng xīn mǎn yì zú."
退之道:“任汝说来说去,说得天花乱坠我也不听,只是要汝读书,改换门闾,光显父母,我方心满意足。”
xiāng zǐ dào:" shū fù bù bì yōu yí, ruò yào gǎi huàn mén lǘ, guāng xiǎn fù mǔ, yǒu hé nán chǔ."
湘子道:“叔父不必忧疑,若要改换门闾,光显父母,有何难处。”
tuì zhī dào:" rǔ kěn xiàng shàng, cái shì hán mén yǒu xìng. xué shì lín guī tóng wǒ fù jīng shí jié, yí lù shàng shuō yǒu nǚ lú yīng, nián fāng jí jī, xǔ rǔ wèi qī. mù xià zé gè jí rì liáng shí, qǔ guò mén lái, chéng qí fū fù, jiē xù hòu sì, wǒ cái fàng xīn."
退之道:“汝肯向上,才是韩门有幸。学士林圭同我赴京时节,一路上说有女芦英,年方及笄,许汝为妻。目下择个吉日良时,娶过门来,成其夫妇,接续后嗣,我才放心。”
xiāng zǐ dào:" jǐn yī shū fù yán mìng."
湘子道:“谨依叔父严命。”
dāng xià tuì zhī jiù jiào zhāng qiān qù duì yīn yáng xiān shēng shuō dào:" wǒ xiàng gōng yào yǔ dà shū wán qīn, láo xiān shēng zé yí gè xù shì yì hòu bù jiāng de jí rì."
当下退之就叫张千去对阴阳先生说道:“我相公要与大叔完亲,劳先生择一个续世益后不将的吉日。”
zhāng qiān lǐng mìng, zǒu qù duì nà yīn yáng xiān shēng shuō le.
张千领命,走去对那阴阳先生说了。
nà xiān shēng xìng yuán míng zì xū, hào ruò yǒu, xiàng nián shì yí gè yóu shǒu yóu shí yà guāng de rén, tóu shàng dài zhe yī dǐng liù léng mào zi. yī rì zǒu zài wài xiàn qù, bèi yí gè dài fāng jīn de xiàng gōng xiū rǔ le yī chǎng, tā fèn qì bù guò, dào:" jiǔ liú sān jiào dōu hǎo dài dǐng fāng jīn, wǒ jiù bù rú nǐ, yě hǎo dài yī dǐng biǎn jīn, rú hé jiù qī fù wǒ?"
那先生姓元名自虚,号若有,向年是一个游手游食砑光的人,头上戴着一顶六楞帽子。一日走在外县去,被一个戴方巾的相公羞辱了一场,他忿气不过,道:“九流三教都好戴顶方巾,我就不如你,也好戴一顶匾巾,如何就欺负我?”
dāng shí biàn xué hǎo qǐ lái, mǎi le jǐ běn xīng xiàng dì lǐ xuǎn zhái rì zi de shū, zhú rì zài jiā zhōng qù kàn, yòu xún dé yī běn lì cháo gāng jiàn, yě zài jiā zhōng zhāo xī niàn sòng. bǎ zhè jǐ běn shū dōu jì shú le, biàn zài rén qián zhī hū yě zhě, shuō qǐ tiān huà, diào qǐ wén dài ér lái, kuā jiǎng dé zì jiā wú shū bù dú, wú shì bù xiǎo, tōng dá gǔ jīn, ān liàn shì gù. zhǐ shì shí yùn bù jì, bù céng zuò dé xiù cái, zhōng de jǔ rén jìn shì, qí shí shì gè sān jiǎo māo ér, yī jiàn yě shì bú dào jiā de. shéi zhī nà chāng lí xiàn chéng lǐ chéng wài zhèi xiē yǒu qián yǒu shì de zhǔ zi, dōu shì dǔ zi lǐ xuě bái, wén lǐ bù tōng de, píng rì zhǐ zhàng zhe zhèi xiē qián shì qù hū xià rén, yī shí jiàn yuán zì xū shuō chū le zhè xǔ duō cái gàn, biàn bèi tā jīng dǎo le, piàn dé dī liù ér tuán tuán zhuàn, nà yí gè bù chēng zàn yuán zì xū shì gè cái zǐ, rén jiān shǎo èr, shì shàng wú shuāng. zì xū biàn dài qǐ yī dǐng fāng jīn, chuān jiàn shí yàng yī fú, mén qián tiē xià yī ge zhāo pái, xiě dào:" yīn yáng yuán ruò yǒu zài cǐ, dé yù xiān chuán, yú rén zé rì hé hūn, fū róng qī guì, jiān jīng dì lǐ, cuī guān jiù pín."
当时便学好起来,买了几本星相地理、选择日子的书,逐日在家中去看,又寻得一本《历朝纲鉴》,也在家中朝夕念诵。把这几本书都记熟了,便在人前之乎也者,说起天话,掉起文袋儿来,夸奖得自家无书不读,无事不晓,通达古今,谙练世故。只是时运不济,不曾做得秀才,中得举人、进士,其实是个三脚猫儿,一件也是不到家的。谁知那昌黎县城里城外这些有钱有势的主子,都是肚子里雪白,文理不通的,平日只仗着这些钱势去呼吓人,一时见元自虚说出了这许多才干,便被他惊倒了,骗得滴溜儿团团转,那一个不称赞元自虚是个才子,人间少二,世上无双。自虚便戴起一顶方巾,穿件时样衣服,门前贴下一个招牌,写道:“阴阳元若有在此,得遇仙传,与人择日合婚,夫荣妻贵,兼精地理,催官救贫。”
yīn cǐ shàng chāng lí xiàn lǐ dà xiǎo rén jiā dōu lái xún tā hé hūn xià zàng. nà yǒu shí yùn de, biàn hūn yě hé dé chéng, zàng yě xià de jí nà méi shí yùn de, bù zhī chī tā kēng le duō shǎo, zhǐ shì rén shàng zài yě bù mán yuàn zhe tā. yě yǒu sòng jiǔ mǐ de, yě yǒu sòng yín qián de, yě yǒu sòng bù bó de, yě yǒu sòng chái tàn de, yě yǒu sòng shí wù jiā huo de, yě yǒu sòng shū huà cè yè de, zhì yú yǐn shí yáo zhuàn, shí cháng yǒu rén sòng lái yǔ tā. yí gè guāng quán tou jīng bì bó de rén, píng kōng de zhēng le yī fèn jiā jì, yě shì tā shí lái fú còu, yùn xiàn shùn lì de yuán gù.
因此上昌黎县里大小人家都来寻他合婚、下葬。那有时运的,便婚也合得成,葬也下得吉;那没时运的,不知吃他坑了多少,只是人上再也不埋怨着他。也有送酒米的,也有送银钱的,也有送布帛的,也有送柴炭的,也有送什物家伙的,也有送书画册页的,至于饮食肴馔,时常有人送来与他。一个光拳头精臂膊的人,平空的挣了一份家计,也是他时来福凑,运限顺利的缘故。
qí rì, zhāng qiān yī jìng lái xún zhe tā, yǔ tā shuō le. yuán zì xū biàn dào:" jì méng nǐ xiàng gōng fēn fù, wǒ jiǎn yí gè dēng yún bù yuè fù fèng pān lóng de shàng hǎo rì zi sòng dào nǐ xiàng gōng jiā lǐ, zhǐ yào xiàng gōng chóng chóng xiè wǒ."
其日,张千一径来寻着他,与他说了。元自虚便道:“既蒙你相公吩咐,我拣一个登云步月、附凤攀龙的上好日子送到你相公家里,只要相公重重谢我。”
zhāng qiān dào:" nǐ zhǐ yào jiǎn dé hǎo, wǒ huí qù duì xiàng gōng shuō, yí dìng bù qīng bó nǐ."
张千道:“你只要拣得好,我回去对相公说,一定不轻薄你。”
yuán zì xū dào:" zhāng dà gē, fán nǐ bǎi cuān duō yī shēng, wǒ kòu chú yí gè jiā èr xiè nǐ."
元自虚道:“张大哥,凡你百撺掇一声,我扣除一个加二谢你。”
zhāng qiān yīng yǔn, zuò bié qù le.
张千应允,作别去了。
yuán zì xū zǒu jìn wū lǐ, huān xǐ dào:" hán tuì zhī shì yí gè zhī qù shí bǎo de rén, bù bǐ nà bái dīng, jīn rì lái zhào gù wǒ zé yí gè rì zi, xū yòng xīn tì tā jiǎn gè shàng hǎo jí rì sòng qù, jí shǎo yě yǒu sān wǔ liǎng guā tā de, zhǐ shì wǒ kǒu lǐ suī rán shuō de, què bù xiǎo de wàng xiāng gū xū, shí rì biàn huàn, rú hé shì hǎo? qiě bǎ jiā zhōng yǒu de lì shū dōu bān chū lái, zǐ xì duì tā yí gè hǎo rì zi sòng qù, yě bù wǎng le míng tóu."
元自虚走进屋里,欢喜道:“韩退之是一个知趣识宝的人,不比那白丁,今日来照顾我择一个日子,须用心替他拣个上好吉日送去,极少也有三五两刮他的,只是我口里虽然说得,却不晓得旺相孤虚,时日变换,如何是好?且把家中有的历书都搬出来,仔细对他一个好日子送去,也不枉了名头。”
zhè yuán zì xū guǒ rán bān chū xǔ duō tōng shū tān zài zhuō zi shàng, bì jìng shì nà jǐ yàng shū: yī bù shì tōng shū kuài jié fāng shì, yī bù shì xuǎn zé lèi piān, yī bù shì jiǔ tiān jià qǔ tú, yī bù shì liù hé hūn yīn lì. yīn yáng tú dùn jiǎ jú, liè hòu tān qián hūn qǔ jīng huáng jí kē, zhē zuǒ dá yòu. fān yī fān, gè jiā zhǔ yì bù tóng kàn yī kàn, zhū shū jiàn jiě gè bié. zhè xiān shēng suī rán qù duī duǒ fān téng, què hé bù chū yí gè bù jiāng xù shì.
这元自虚果然搬出许多通书摊在桌子上,毕竟是那几样书:一部是《通书快捷方式》,一部是《选择类篇》,一部是《九天嫁娶图》,一部是《六合婚姻历》。《阴阳图》、《遁甲局》,列后摊前;《婚娶经》、《黄籍科》,遮左沓右。翻一翻,各家主意不同;看一看,诸书见解各别。这先生虽然去堆垛翻腾,却合不出一个不将续世。
yuán zì xū fān lái fù qù, kàn bu chū yí gè hǎo rì zi lái, zhǐ de tàn yī kǒu qì dào:" zhè èr yuè shí sān rì suī shì gè shén xiān rì, fàn zhe gū luán guǎ sù, què hé dé zhōu táng, qiě xiě qù yǔ hán jiā, dàn píng tā zì zuò zhǔ zhāng bà."
元自虚翻来覆去,看不出一个好日子来,只得叹一口气道:“这二月十三日虽是个神仙日,犯着孤鸾寡宿,却合得周堂,且写去与韩家,但凭他自作主张罢。”
nǎi máng máng de ná yí gè nán jīng shuāng hóng tiě zǐ, xiě dào:" jiǎ shēn nián, yǐ mǎo yuè, bǐng chén rì, wù zǐ shí. tiān xǐ lín mén, guì xīng zhào hù, yù táng jīn mǎ, zǐ wēi fú dé, dōu hé jù zài zhè yī rì. ruò gōng zǐ bì yīn zhī hòu, dìng wèi míng kē pèi yù bǎi yì, shàng fèng gé lóng lóu, jī bǎo duī jīn, sài guò tóng shān zhū hǎi, jǐ shí nián nèi yě còu bù zháo zhè gè rì zi."
乃忙忙的拿一个南京双红帖子,写道:“甲申年,乙卯月,丙辰日,戊子时。天喜临门,贵星照户,玉堂金马,紫微福德,都合聚在这一日。若公子毕姻之后,定为鸣珂佩玉摆曎,上凤阁龙楼,积宝堆金,赛过铜山珠海,几十年内也凑不着这个日子。”
dāng xià sòng qù. tuì zhī kàn le, mǎn xīn huān xǐ, lián máng qǔ sān liǎng yín zi sòng yǔ yuán zì xū. yuán zì xū jiē yín dào shǒu, huān tiān xǐ dì de huí jiā qù, yú zhōng chēng chū liù qián tóu xiè le zhāng qiān, zhāng qiān yě kuài huó dé liǎo bù dé.
当下送去。退之看了,满心欢喜,连忙取三两银子送与元自虚。元自虚接银到手,欢天喜地的回家去,于中称出六钱头谢了张千,张千也快活得了不得。
tuì zhī yòu jiào zhāng qiān lái, fēn fù tā qù dǎ diǎn pìn lǐ gēng guǒ, hé dòu shì shāng yì zhì bàn chāi huán duàn pǐ, jiē nà xǔ méi rén lái dào lín xué shì jiā, shuō yào xià hé zuò qīn. lín xué shì bìng bù tuī cí, dào le jí rì, qǐng dào zhū qīn bǎi juàn, kāi hé kàn lǐ, zěn jiàn de nà lǐ de qí zhěng chù:
退之又叫张千来,吩咐他去打点聘礼羹果,和窦氏商议置办钗环缎匹,接那许媒人来到林学士家,说要下盒做亲。林学士并不推辞,到了吉日,请到诸亲百眷,开盒看礼,怎见得那礼的齐整处:
zhā jié bìn huā dū shì xī zhū bǎo shí, jīn huā wǔ ruǐ xiǎng dīng dāng xiāng qiàn chuàn chāi jìn jiē bái háng chì xiá bì yù yā qīng guāng shǎn shuò zān tóu lóng yāo jiǎo huán miàn, fèng áo xiáng yù shù líng lóng. bǎo guān pēn yàn, jīn yú xī làng, cuì yè yíng fēng. shí liù gēng, shí liù guǒ, pán zhōng sè sè jǐn zǎn, bǎi chǐ duàn, qiān liǎng yín, hé nèi bān bān huā cù. qián juān zhe jīn gǔ qí, gǔ chuī rè nào, gāo qíng zhe huáng luó sǎn, luó liè fēng guāng. zhēn gè shì, jǐn zǎn huā cù jǐn tiān huā, tiān hé dì chéng tiān duì dì.
扎结鬓花都是犀珠宝石,金花五蕊响丁当;镶嵌钏钗尽皆白珩赤瑕;碧玉鸦青光闪烁;簪头龙夭矫环面,凤翱翔玉树玲珑。宝冠喷焰,金鱼吸浪,翠叶迎风。十六羹,十六果,盘中色色锦攒,百尺缎,千两银,盒内般般花簇。前捐着金鼓旗,鼓吹热闹,高擎着黄罗伞,罗列风光。真个是,锦攒花簇锦添花,天合地成天对地。
lín xué shì kàn le zhè xǔ duō lǐ wù, wú xiàn kuài lè, shǎng le lái shǐ, huí le jí tiē yī miàn dǎ diǎn jià zhuāng shǒu shì, bǎ lú yīng xiǎo jiě jià dào hán jiā, yǔ xiāng zi chéng qīn. nà lú yīng shēng de rú hé:
林学士看了这许多礼物,无限快乐,赏了来使,回了吉帖;一面打点嫁妆首饰,把芦英小姐嫁到韩家,与湘子成亲。那芦英生得如何:
yǎn héng qiū shuǐ, méi jǐn yuǎn shān. yǎn héng qiū shuǐ, yóu rú shuǐ yuè guān yīn méi jǐn yuǎn shān, hǎo sì hàn gōng máo nǚ. shēn chuān zhe tiāo miáo cì xiù bǎi huā yī, jiǎo zhe fēi wǔ pán xuán shuāng fèng lǚ. xiāng qún kuǎn cù, luó wà dī chuí, cǎi xiù pián xiān, ní cháng xiāo sǎ. guǒ rán shì zī róng jiāo yàn, yǒu chén yú luò yàn zhī róng dé xìng wēn róu, yǒu jǔ àn qí méi zhī dé.
眼横秋水,眉尽远山。眼横秋水,犹如水月观音;眉尽远山,好似汉宫毛女。身穿着挑描刺绣百花衣,脚着飞舞盘旋双凤履。湘裙款蹙,罗袜低垂,彩袖蹁跹,霓裳潇洒。果然是姿容娇艳,有沉鱼落雁之容;德性温柔,有举案齐眉之德。
tuì zhī qǔ dé lú yīng xiǎo jiě jìn mén, xǐ yuè bù shèng. xǐ de shì xiāng zi fán yǒu tuō, hán mén yìn sì kě qī, liào tā yì diǎn xiū xíng niàn tou, cóng cǐ rú shí chén shuǐ. shéi zhī dào huá táng xí sàn, huā zhú guī fáng, lú yīng xiè xià nóng zhuāng, miàn bì ér zuò, xiāng zi yī dài bù jiě, yǐn jǐ ér mián, liǎng gè quán méi yī xiē qíng kuàng, guò de yī yè.
退之娶得芦英小姐进门,喜悦不胜。喜的是湘子蘩有托,韩门胤嗣可期,料他一点修行念头,从此如石沉水。谁知道华堂席散,花烛归房,芦英卸下浓妆,面壁而坐,湘子衣带不解,隐几而眠,两个全没一些情况,过得一夜。
rěn rǎn sān cháo mǎn yuè, lú yīng yě zhào lì huí mén, bù zài huà xià.
荏苒三朝满月,芦英也照例回门,不在话下。
yī rì, dòu shì yǔ xiāng zi shuō dào:" lú yīng xiǎo jiě huí qù xǔ duō rì zi, rǔ yě gāi qù kàn wàng tā yī zāo, cái shì gè dào lǐ."
一日,窦氏与湘子说道:“芦英小姐回去许多日子,汝也该去看望他一遭,才是个道理。”
xiāng zǐ dào:" lú yīng xiāng zi gè zì yī tǐ, jì fēi bǐ mù yú, yòu fēi lián lǐ shù, wǒ qù kàn tā yǒu hé yì chù?"
湘子道:“芦英、湘子各自一体,既非比目鱼,又非连理树,我去看他有何益处?”
dòu shì dào:" fú fū fù guī, rén dào zhī cháng yí chàng yī suí, rén qíng zhī zhì. kuàng yuān yāng jiāo jǐng ér mián, jiān jiān bǐ yì ér fēi, chù shēng shàng yǒu fū fù zhī qíng, hé yǐ rén ér bù rú niǎo hū?"
窦氏道:“夫夫妇归,人道之常;一唱一随,人情之至。况鸳鸯交颈而眠,鹣鹣比翼而飞,畜生尚有夫妇之情,何以人而不如鸟乎?”
xiāng zǐ dào:" shěn niáng, nǐ zhǐ xiǎo de chù shēng yǒu jiāo jǐng bǐ yì zhī ài, qià bù xiǎo de guāng yīn xùn sù, jū xì pāo suō, wú cháng dào lái, bù néng duǒ bì de kǔ. qiě tīng zhí ér dào lái:
湘子道:“婶娘,你只晓得畜生有交颈比翼之爱,恰不晓得光阴迅速,驹隙抛梭,无常到来,不能躲避的苦。且听侄儿道来:
yǎng é yā qún lái qún wǎng, zuò xī chì zhuō duì chéng shuāng,
养鹅鸭群来群往,做鸂鶒捉对成双,
wéi rén zěn xué zhòng shēng yàng? fū qī běn shì tóng lín niǎo,
为人怎学众生样?夫妻本是同林鸟,
dà xiàn zhuī lái, bù pà nǐ gē dù qiān cháng. shǎo bu dé shōu shēng fàng qì, liǎng xià fēn zhāng.
大限追来,不怕你割肚牵肠。少不得收声放气,两下分张。
kàn jiāng lái, hǎo yī sì shuǐ shàng fú ōu cǎo shàng shuāng, kōng luò de huí tóu wàng."
看将来,好一似水上浮沤草上霜,空落得回头望。”
dòu shì dào:" rén shēng zì gǔ shuí wú sǐ, liú qǔ dān xīn zhào hàn qīng. sǐ zěn me pà dé. rǔ fù mǔ zǎo wáng, wǒ luó qún lǒu bào, fǔ yǎng dé rǔ chéng rén zhǎng dà, yǔ rǔ qǔ le qī zǐ, zhǐ zhǐ wàng rǔ duō nán duō fú, jiē xù hán mén xiāng huǒ, zuò fén qián bài sǎo zhī rén, zěn me jīn rì shuō chū zhè bān huà lái, kě bù tòng shā wǒ yě!"
窦氏道:“人生自古谁无死,留取丹心照汗青。死怎么怕得。汝父母早亡,我罗裙搂抱,抚养得汝成人长大,与汝娶了妻子,只指望汝多男多福,接续韩门香火,做坟前拜扫之人,怎么今日说出这般话来,可不痛杀我也!”
xiāng zǐ dào:" shěn niáng bù xiāo fán nǎo, zhí ér yī cóng zūn mìng biàn liǎo."
湘子道:“婶娘不消烦恼,侄儿一从尊命便了。”
dòu shì dào:" rǔ ruò yī cóng wǒ de shuō huà, jiù shì xiào shùn hái ér, bǎo rǔ zǎo dēng huáng jiǎ, fēng qī yìn zǐ, yě bù wǎng le bó bo mǔ mǔ shēng nǐ yī chǎng ruò bù tīng wǒ de yán yǔ, nǐ jiù qù xiū xíng biàn dào, yě shì wǔ nì zǐ le, zhǐ pà tiān shàng méi yǒu yí gè wǔ nì shén xiān. cóng gǔ shuō de hǎo:
窦氏道:“汝若依从我的说话,就是孝顺孩儿,保汝早登黄甲,封妻荫子,也不枉了伯伯姆姆生你一场;若不听我的言语,你就去修行辨道,也是忤逆子了,只怕天上没有一个忤逆神仙。从古说得好:
xiào shùn hái shēng xiào shùn zǐ, wǔ nì hái shēng wǔ nì ér.
孝顺还生孝顺子,忤逆还生忤逆儿。
ruò néng xiào tì jiān zhōng xìn, hé xū tiān shàng bù yáo chí."
若能孝悌兼忠信,何须天上步瑶池。”
bì jìng bù zhī xiāng zi kěn qù kàn lú yīng xiǎo jiě yě bù qù, qiě tīng xià huí fēn jiě.
毕竟不知湘子肯去看芦英小姐也不去,且听下回分解。