dī cuì tíng yáng fēi xì cǎi dié mái xiāng zhǒng fēi yàn qì cán hóng
滴翠亭楊妃戲彩蝶 埋香冢飛燕泣殘紅
huà shuō lín dài yù zhèng zì bēi qì, hū tīng yuàn mén xiǎng chù, zhǐ jiàn bǎo chāi chū lái le, bǎo yù xí rén yī qún rén sòng le chū lái. dài yào shǎng qù wèn zhe bǎo yù, yòu kǒng dāng zhe zhòng rén wèn xiū le bǎo yù bù biàn, yīn ér shǎn guò yī páng, ràng bǎo chāi qù le, bǎo yù děng jìn qù guān le mén, fāng zhuǎn guò lái, yóu wàng zhe mén sǎ le jǐ diǎn lèi. zì jué wú wèi, fāng zhuǎn shēn huí lái, wú jīng dǎ cǎi de xiè le cán zhuāng.
話說林黛玉正自悲泣,忽聽院門響處,只見寶釵出來了,寶玉襲人一群人送了出來。待要上去問着寶玉,又恐當着眾人問羞了寶玉不便,因而閃過一旁,讓寶釵去了,寶玉等進去關了門,方轉過來,猶望着門灑了幾點淚。自覺無味,方轉身回來,無精打彩的卸了殘妝。
zǐ juān xuě yàn sù rì zhī dào lín dài yù de qíng xìng: wú shì mèn zuò, bú shì chóu méi, biàn shì zhǎng tàn, qiě hǎo duān duān dì bù zhī wèi le shén me, cháng cháng de biàn zì lèi dào bù gān de. xiān shí hái yǒu rén jiě quàn, pà tā sī fù mǔ, xiǎng jiā xiāng, shòu le wěi qū, zhǐ de yòng huà kuān wèi jiě quàn. shuí zhī hòu lái yī nián yī yuè de jìng cháng cháng de rú cǐ, bǎ zhè gè yàng ér kàn guàn, yě dōu bù lǐ lùn le. suǒ yǐ yě méi rén lǐ, yóu tā qù mèn zuò, zhǐ guǎn shuì jué qù le. nà lín dài yù yǐ zhuó chuáng lán gān, liǎng shǒu bào zhe xī, yǎn jīng hán zhe lèi, hǎo sì mù diāo ní sù de yì bān, zhí zuò dào èr gēng duō tiān fāng cái shuì le. yī xiǔ wú huà.
紫鵑雪雁素日知道林黛玉的情性:無事悶坐,不是愁眉,便是長嘆,且好端端的不知為了什麼,常常的便自淚道不乾的。先時還有人解勸,怕他思父母,想家鄉,受了委曲,只得用話寬慰解勸。誰知後來一年一月的竟常常的如此,把這個樣兒看慣,也都不理論了。所以也沒人理,由他去悶坐,只管睡覺去了。那林黛玉倚着床欄杆,兩手抱着膝,眼睛含着淚,好似木雕泥塑的一般,直坐到二更多天方才睡了。一宿無話。
zhì cì rì nǎi shì sì yuè èr shí liù rì, yuán lái zhè rì wèi shí jiāo máng zhǒng jié. shàng gǔ fēng sú: fán jiāo máng zhǒng jié de zhè rì, dōu yào shè bǎi gè sè lǐ wù, jì jiàn huā shén, yán máng zhǒng yī guò, biàn shì xià rì le, zhòng huā jiē xiè, huā shén tuì wèi, xū yào jiàn xíng. rán guī zhōng gèng xìng zhè jiàn fēng sú, suǒ yǐ dà guān yuán zhōng zhī rén dōu zǎo qǐ lái le. nèi xiē nǚ hái zi men, huò yòng huā bàn liǔ zhī biān chéng jiào mǎ de, huò yòng líng jǐn shā luó dié chéng gàn máo jīng chuáng de, dōu yòng cǎi xiàn xì le. měi yī kē shù shàng, měi yī zhī huā shàng, dōu xì le zhè xiē wù shì. mǎn yuán lǐ xiù dài piāo yáo, huā zhī zhāo zhǎn, gèng jiān zhè xiē rén dǎ bàn dé táo xiū xìng ràng, yàn dù yīng cán, yī shí yě dào bù jǐn.
至次日乃是四月二十六日,原來這日未時交芒種節。尚古風俗:凡交芒種節的這日,都要設擺各色禮物,祭餞花神,言芒種一過,便是夏日了,眾花皆卸,花神退位,須要餞行。然閨中更興這件風俗,所以大觀園中之人都早起來了。那些女孩子們,或用花瓣柳枝編成轎馬的,或用綾錦紗羅疊成干旄旌幢的,都用彩線系了。每一顆樹上,每一枝花上,都系了這些物事。滿園裡繡帶飄颻,花枝招展,更兼這些人打扮得桃羞杏讓,燕妒鶯慚,一時也道不盡。
qiě shuō bǎo chāi, yíng chūn, tàn chūn, xī chūn, lǐ wán, fèng jiě děng bìng qiǎo jiě, dà jiě, xiāng líng yǔ zhòng yā huán men zài yuán nèi wán shuǎ, dú bù jiàn lín dài yù. yíng chūn yīn shuō dào: lín mèi mei zěn me bù jiàn? hǎo gè lǎn yā tóu! zhè huì zi hái shuì jué bù chéng? bǎo chāi dào: nǐ men děng zhe, wǒ qù nào le tā lái. shuō zhe biàn diū xià le zhòng rén, yī zhí wǎng xiāo xiāng guǎn lái. zhèng zǒu zhe, zhǐ jiàn wén guān děng shí èr gè nǚ hái zi yě lái le, shàng lái wèn le hǎo, shuō le yī huí xián huà. bǎo chāi huí shēn zhǐ dào: tā men dōu zài nà lǐ ne, nǐ men zhǎo tā men qù bà. wǒ jiào lín gū niáng qù jiù lái. shuō zhe biàn wēi yí wǎng xiāo xiāng guǎn lái. hū rán tái tóu jiàn bǎo yù jìn qù le, bǎo chāi biàn zhàn zhù dī tóu xiǎng le xiǎng: bǎo yù hé lín dài yù shì cóng xiǎo ér yī chù zhǎng dà, tā xiōng mèi jiān duō yǒu bù bì xián yí zhī chù, cháo xiào xǐ nù wú cháng, kuàng qiě lín dài yù sù xí cāi jì, hǎo nòng xiǎo xìng ér de. cǐ kè zì jǐ yě gēn le jìn qù, yī zé bǎo yù bù biàn, èr zé dài yù xián yí. bà le, dǎo shì huí lái de miào. xiǎng bì chōu shēn huí lái.
且說寶釵,迎春,探春,惜春,李紈,鳳姐等並巧姐,大姐,香菱與眾丫鬟們在園內玩耍,獨不見林黛玉。迎春因說道:「林妹妹怎麼不見?好個懶丫頭!這會子還睡覺不成?」寶釵道:「你們等着,我去鬧了他來。」說着便丟下了眾人,一直往瀟湘館來。正走着,只見文官等十二個女孩子也來了,上來問了好,說了一回閒話。寶釵回身指道:「他們都在那裡呢,你們找他們去罷。我叫林姑娘去就來。」說着便逶迤往瀟湘館來。忽然抬頭見寶玉進去了,寶釵便站住低頭想了想:寶玉和林黛玉是從小兒一處長大,他兄妹間多有不避嫌疑之處,嘲笑喜怒無常,況且林黛玉素習猜忌,好弄小性兒的。此刻自己也跟了進去,一則寶玉不便,二則黛玉嫌疑。罷了,倒是回來的妙。想畢抽身回來。
gāng yào xún bié de zǐ mèi qù, hū jiàn qián miàn yī shuāng yù sè hú dié, dà rú tuán shàn, yī shàng yī xià yíng fēng piān xiān, shí fēn yǒu qù. bǎo chāi yì yù pū le lái wán shuǎ, suì xiàng xiù zhōng qǔ chū shàn zi lái, xiàng cǎo dì xià lái pū. zhǐ jiàn nà yī shuāng hú dié hū qǐ hū luò, lái lái wǎng wǎng, chuān huā dù liǔ, jiāng yù guò hé qù le. dào yǐn de bǎo chāi niè shǒu niè jiǎo de, yī zhí gēn dào chí zhōng dī cuì tíng shàng, xiāng hàn lín lí, jiāo chuǎn xì xì. bǎo chāi yě wú xīn pū le, gāng yù huí lái, zhǐ tīng dī cuì tíng lǐ biān qī qī zhā zhā yǒu rén shuō huà. yuán lái zhè tíng zi sì miàn jù shì yóu láng qū qiáo, gài zào zài chí zhōng shuǐ shàng, sì miàn diāo lòu gé zi hú zhe zhǐ.
剛要尋別的姊妹去,忽見前面一雙玉色蝴蝶,大如團扇,一上一下迎風翩躚,十分有趣。寶釵意欲撲了來玩耍,遂向袖中取出扇子來,向草地下來撲。只見那一雙蝴蝶忽起忽落,來來往往,穿花度柳,將欲過河去了。倒引的寶釵躡手躡腳的,一直跟到池中滴翠亭上,香汗淋漓,嬌喘細細。寶釵也無心撲了,剛欲回來,只聽滴翠亭裡邊嘁嘁喳喳有人說話。原來這亭子四面俱是遊廊曲橋,蓋造在池中水上,四面雕鏤槅子糊着紙。
bǎo chāi zài tíng wài tīng jiàn shuō huà, biàn shā zhù jiǎo wǎng lǐ xì tīng, zhǐ tīng shuō dào: nǐ qiáo qiáo zhè shǒu pà zǐ, guǒ rán shì nǐ diū de nà kuài, nǐ jiù ná zhe, yào bú shì, jiù hái yún èr yé qù. yòu yǒu yī rén shuō huà: kě bú shì wǒ nà kuài! ná lái gěi wǒ bà. yòu tīng dào: nǐ ná shén me xiè wǒ ne? nán dào bái xún le lái bù chéng. yòu dá dào: wǒ jì xǔ le xiè nǐ, zì rán bù hōng nǐ. yòu tīng shuō dào: wǒ xún le lái gěi nǐ, zì rán xiè wǒ, dàn zhǐ shì jiǎn de rén, nǐ jiù bù ná shén me xiè tā? yòu huí dào: nǐ bié hú shuō. tā shì gè yé men jiā, jiǎn le wǒ de dōng xī, zì rán gāi hái de. wǒ ná shén me xiè tā ne? yòu tīng shuō dào: nǐ bù xiè tā, wǒ zěn me huí tā ne? kuàng qiě tā zài sān zài sì de hé wǒ shuō le, ruò méi xiè de, bù xǔ wǒ gěi nǐ ne. bàn shǎng, yòu tīng dá dào: yě bà, ná wǒ zhè gè gěi tā, suàn xiè tā de bà. nǐ yào gào sù bié rén ne? xū shuō gè shì lái. yòu tīng shuō dào: wǒ yào gào sù yī gè rén, jiù zhǎng yī gè dīng, rì hòu bù dé hǎo sǐ! yòu tīng shuō dào: āi ya! zán men zhǐ gù shuō huà, kàn yǒu rén lái qiāo qiāo zài wài tóu tīng jiàn. bù rú bǎ zhè gé zǐ dōu tuī kāi le, biàn shì yǒu rén jiàn zán men zài zhè lǐ, tā men zhǐ dāng wǒ men shuō wán huà ne. ruò zǒu dào gēn qián, zán men yě kàn de jiàn, jiù bié shuō le.
寶釵在亭外聽見說話,便煞住腳往裡細聽,只聽說道:「你瞧瞧這手帕子,果然是你丟的那塊,你就拿着,要不是,就還芸二爺去。」又有一人說話:「可不是我那塊!拿來給我罷。」又聽道:「你拿什麼謝我呢?難道白尋了來不成。」又答道:「我既許了謝你,自然不哄你。」又聽說道:「我尋了來給你,自然謝我,但只是揀的人,你就不拿什麼謝他?」又回道:「你別胡說。他是個爺們家,揀了我的東西,自然該還的。我拿什麼謝他呢?」又聽說道:「你不謝他,我怎麼回他呢?況且他再三再四的和我說了,若沒謝的,不許我給你呢。」半晌,又聽答道:「也罷,拿我這個給他,算謝他的罷。----你要告訴別人呢?須說個誓來。」又聽說道:「我要告訴一個人,就長一個疔,日後不得好死!」又聽說道:「噯呀!咱們只顧說話,看有人來悄悄在外頭聽見。不如把這槅子都推開了,便是有人見咱們在這裡,他們只當我們說頑話呢。若走到跟前,咱們也看的見,就別說了。」
bǎo chāi zài wài miàn tīng jiàn zhè huà, xīn zhōng chī jīng, xiǎng dào: guài dào cóng gǔ zhì jīn nèi xiē jiān yín gǒu dào de rén, xīn jī dōu bù cuò. zhè yī kāi le, jiàn wǒ zài zhè lǐ, tā men qǐ bù sāo le. kuàng cái shuō huà de yǔ yīn, dà shì bǎo yù fáng lǐ de hóng ér de yán yǔ. tā sù xī yǎn kōng xīn dà, shì gè tóu děng diāo zuān gǔ guài dōng xī. jīn ér wǒ tīng le tā de duǎn ér, yī shí rén jí zào fǎn, gǒu jí tiào qiáng, bù dàn shēng shì, ér qiě wǒ hái méi qù. rú jīn biàn gǎn zhe duǒ le, liào yě duǒ bù jí, shǎo bu dé yào shǐ gè jīn chán tuō ké de fǎ zǐ. yóu wèi xiǎng wán, zhǐ tīng gē zhī yī shēng, bǎo chāi biàn gù yì fàng zhòng le jiǎo bù, xiào zhe jiào dào: pín ér, wǒ kàn nǐ wǎng nà lǐ cáng! yī miàn shuō, yī miàn gù yì wǎng qián gǎn. nà tíng nèi de hóng yù zhuì ér gāng yī tuī chuāng, zhǐ tīng bǎo chāi rú cǐ shuō zhe wǎng qián gǎn, liǎng gè rén dōu hǔ zhēng le. bǎo chāi fǎn xiàng tā èr rén xiào dào: nǐ men bǎ lín gū niáng cáng zài nà lǐ le? zhuì ér dào: hé céng jiàn lín gū niáng le. bǎo chāi dào: wǒ cái zài hé nà biān kàn zhe lín gū niáng zài zhè lǐ dūn zhe nòng shuǐ ér de. wǒ yào qiāo qiāo de hǔ tā yī tiào, hái méi yǒu zǒu dào gēn qián, tā dào kàn jiàn wǒ le, cháo dōng yī rào jiù bù jiàn le. bié shì cáng zài zhè lǐ tóu le. yī miàn shuō yī miàn gù yì jìn qù xún le yī xún, chōu shēn jiù zǒu, kǒu nèi shuō dào: yí dìng shì yòu zuān zài shān zǐ dòng lǐ qù le. yù jiàn shé, yǎo yī kǒu yě bà le. yī miàn shuō yī miàn zǒu, xīn zhōng yòu hǎo xiào: zhè jiàn shì suàn zhē guò qù le, bù zhī tā èr rén shì zěn yàng.
寶釵在外面聽見這話,心中吃驚,想道:「怪道從古至今那些姦淫狗盜的人,心機都不錯。這一開了,見我在這裡,他們豈不臊了。況才說話的語音,大似寶玉房裡的紅兒的言語。他素昔眼空心大,是個頭等刁鑽古怪東西。今兒我聽了他的短兒,一時人急造反,狗急跳牆,不但生事,而且我還沒趣。如今便趕着躲了,料也躲不及,少不得要使個『金蟬脫殼』的法子。」猶未想完,只聽「咯吱」一聲,寶釵便故意放重了腳步,笑着叫道:「顰兒,我看你往那裡藏!」一面說,一面故意往前趕。那亭內的紅玉墜兒剛一推窗,只聽寶釵如此說着往前趕,兩個人都唬怔了。寶釵反向他二人笑道:「你們把林姑娘藏在那裡了?」墜兒道:「何曾見林姑娘了。」寶釵道:「我才在河那邊看着林姑娘在這裡蹲着弄水兒的。我要悄悄的唬他一跳,還沒有走到跟前,他倒看見我了,朝東一繞就不見了。別是藏在這裡頭了。」一面說一面故意進去尋了一尋,抽身就走,口內說道:「一定是又鑽在山子洞裡去了。遇見蛇,咬一口也罷了。」一面說一面走,心中又好笑:這件事算遮過去了,不知他二人是怎樣。
shuí zhī hóng yù tīng le bǎo chāi de huà, biàn xìn yǐ wèi zhēn, ràng bǎo chāi qù yuǎn, biàn lā zhuì ér dào: liǎo bù dé le! lín gū niáng dūn zài zhè lǐ, yí dìng tīng le huà qù le! zhuì ér tīng shuō, yě bàn rì bù yán yǔ. hóng yù yòu dào: zhè kě zěn me yàng ne? zhuì ér dào: biàn shì tīng le, guǎn shuí jīn téng, gè rén gàn gè rén de jiù wán le. hóng yù dào: ruò shì bǎo gū niáng tīng jiàn, hái dào bà le. lín gū niáng zuǐ lǐ yòu ài kè bó rén, xīn lǐ yòu xì, tā yī tīng jiàn le, tǎng huò zǒu lù le fēng shēng, zěn me yàng ne? èr rén zhèng shuō zhe, zhǐ jiàn wén guān, xiāng líng, sī qí, shì shū děng shàng tíng zi lái le. èr rén zhǐ de yǎn zhù zhè huà, qiě hé tā men wán xiào.
誰知紅玉聽了寶釵的話,便信以為真,讓寶釵去遠,便拉墜兒道:「了不得了!林姑娘蹲在這裡,一定聽了話去了!」墜兒聽說,也半日不言語。紅玉又道:「這可怎麼樣呢?」墜兒道:「便是聽了,管誰筋疼,各人干各人的就完了。」紅玉道:「若是寶姑娘聽見,還倒罷了。林姑娘嘴裡又愛刻薄人,心裡又細,他一聽見了,倘或走露了風聲,怎麼樣呢?」二人正說着,只見文官,香菱,司棋,侍書等上亭子來了。二人只得掩住這話,且和他們頑笑。
zhǐ jiàn fèng jiě ér zhàn zài shān pō shàng zhāo shǒu jiào, hóng yù lián máng qì le zhòng rén, pǎo zhì fèng jiě gēn qián, duī zhe xiào wèn: nǎi nǎi shǐ huàn zuò shén me shì? fèng jiě dǎ liàng le yī dǎ liàng, jiàn tā shēng de gān jìng qiào lì, shuō huà zhī qù, yīn xiào dào: wǒ de yā tóu jīn ér méi gēn jìn wǒ lái. wǒ zhè huì zi xiǎng qǐ yī jiàn shì lái, yào shǐ huàn gè rén chū qù, bù zhī nǐ néng gàn bù néng gàn, shuō de qí quán bù qí quán? hóng yù xiào dào: nǎi nǎi yǒu shén me huà, zhǐ guǎn fēn fù wǒ shuō qù. ruò shuō de bù qí quán, wù le nǎi nǎi de shì, píng nǎi nǎi zé fá jiù shì le. fèng jiě xiào dào: nǐ shì nà wèi xiǎo jiě fáng lǐ de? wǒ shǐ nǐ chū qù, tā huí lái zhǎo nǐ, wǒ hǎo tì nǐ shuō de. hóng yù dào: wǒ shì bǎo èr yé fáng lǐ de. fèng jiě tīng le xiào dào: āi yō! nǐ yuán lái shì bǎo yù fáng lǐ de, guài dào ne. yě bà le, děng tā wèn, wǒ tì nǐ shuō. nǐ dào wǒ men jiā, gào sù nǐ píng jiě jie: wài tóu wū lǐ zhuō zi shàng rǔ yáo pán zi jià ér dǐ xià fàng zhe yī juàn yín zi, nà shi yī bǎi liù shí liǎng, gěi xiù jiàng de gōng jià, děng zhāng cái jiā de lái yào, dāng miàn chēng gěi tā qiáo le, zài gěi tā ná qù. zài lǐ tóu chuáng tóu jiān yǒu yī gè xiǎo hé bāo ná le lái.
只見鳳姐兒站在山坡上招手叫,紅玉連忙棄了眾人,跑至鳳姐跟前,堆着笑問:「奶奶使喚作什麼事?」鳳姐打諒了一打諒,見他生的乾淨俏麗,說話知趣,因笑道:「我的丫頭今兒沒跟進我來。我這會子想起一件事來,要使喚個人出去,不知你能幹不能幹,說的齊全不齊全?」紅玉笑道:「奶奶有什麼話,只管吩咐我說去。若說的不齊全,誤了奶奶的事,憑奶奶責罰就是了。」鳳姐笑道:「你是那位小姐房裡的?我使你出去,他回來找你,我好替你說的。」紅玉道:「我是寶二爺房裡的。」鳳姐聽了笑道:「噯喲!你原來是寶玉房裡的,怪道呢。也罷了,等他問,我替你說。你到我們家,告訴你平姐姐:外頭屋裡桌子上汝窯盤子架兒底下放着一卷銀子,那是一百六十兩,給繡匠的工價,等張材家的來要,當面稱給他瞧了,再給他拿去。再裡頭床頭間有一個小荷包拿了來。」
hóng yù tīng shuō chè shēn qù le, huí lái zhǐ jiàn fèng jiě bù zài zhè shān pō zi shàng le. yīn jiàn sī qí cóng shān dòng lǐ chū lái, zhàn zhe xì qún zi, biàn gǎn shàng lái wèn dào: jiě jie, bù zhī dào èr nǎi nǎi wǎng nà lǐ qù le? sī qí dào: méi lǐ lùn. hóng yù tīng le, chōu shēn yòu wǎng sì xià lǐ yī kàn, zhǐ jiàn nà biān tàn chūn bǎo chāi zài chí biān kàn yú. hóng yù shàng lái péi xiào wèn dào: gū niáng men kě zhī dào èr nǎi nǎi nà qù le? tàn chūn dào: wǎng nǐ dà nǎi nǎi yuàn lǐ zhǎo qù. hóng yù tīng le, cái wǎng dào xiāng cūn lái, dǐng tóu zhǐ jiàn qíng wén, qǐ sǎn, bì hén, zǐ xiāo, shè yuè, dài shū, rù huà, yīng ér děng yī qún rén lái le. qíng wén yī jiàn le hóng yù, biàn shuō dào: nǐ zhǐ shì fēng bà! yuàn zi lǐ huā ér yě bù jiāo, què ér yě bù wèi, chá lú zi yě bù lóng, jiù zài wài tóu guàng. hóng yù dào: zuó ér èr yé shuō le, jīn ér bù yòng jiāo huā, guò yī rì jiāo yī huí bà. wǒ wèi què ér de shí hóu, jiě jie hái shuì jué ne. bì hén dào: chá lú zi ne? hóng yù dào: jīn ér bù gāi wǒ lóng de bān ér, yǒu chá méi chá bié wèn wǒ. qǐ sǎn dào: nǐ tīng tīng tā de zuǐ! nǐ men bié shuō le, ràng tā guàng qù bà. hóng yù dào: nǐ men zài wèn wèn wǒ guàng le méi yǒu. èr nǎi nǎi shǐ huàn wǒ shuō huà qǔ dōng xī de. shuō zhe jiāng hé bāo jǔ gěi tā men kàn, fāng méi yán yǔ le, dà jiā fēn lù zǒu kāi. qíng wén lěng xiào dào: guài dào ne! yuán lái pá shàng gāo zhī ér qù le, bǎ wǒ men bù fàng zài yǎn lǐ. bù zhī shuō le yī jù huà bàn jù huà, míng ér xìng ér zhī dào liǎo bù céng ne, jiù bǎ tā xìng de zhè yàng! zhè yī zāo bàn zāo ér de suàn bù dé shén me, guò le hòu ér hái dé tīng ā! yǒu běn shì cóng jīn ér chū le zhè yuán zi, zhǎng zhǎng yuǎn yuǎn de zài gāo zhī ér shàng cái suàn de. yī miàn shuō zhe qù le.
紅玉聽說撤身去了,回來只見鳳姐不在這山坡子上了。因見司棋從山洞裡出來,站着系裙子,便趕上來問道:「姐姐,不知道二奶奶往那裡去了?」司棋道:「沒理論。」紅玉聽了,抽身又往四下里一看,只見那邊探春寶釵在池邊看魚。紅玉上來陪笑問道:「姑娘們可知道二奶奶那去了?」探春道:「往你大奶奶院裡找去。」紅玉聽了,才往稻香村來,頂頭只見晴雯,綺霰,碧痕,紫綃,麝月,待書,入畫,鶯兒等一群人來了。晴雯一見了紅玉,便說道:「你只是瘋罷!院子裡花兒也不澆,雀兒也不喂,茶爐子也不爖,就在外頭逛。」紅玉道:「昨兒二爺說了,今兒不用澆花,過一日澆一回罷。我餵雀兒的時侯,姐姐還睡覺呢。」碧痕道:「茶爐子呢?」紅玉道:「今兒不該我爖的班兒,有茶沒茶別問我。」綺霰道:「你聽聽他的嘴!你們別說了,讓他逛去罷。」紅玉道:「你們再問問我逛了沒有。二奶奶使喚我說話取東西的。」說着將荷包舉給他們看,方沒言語了,大家分路走開。晴雯冷笑道:「怪道呢!原來爬上高枝兒去了,把我們不放在眼裡。不知說了一句話半句話,名兒姓兒知道了不曾呢,就把他興的這樣!這一遭半遭兒的算不得什麼,過了後兒還得聽呵!有本事從今兒出了這園子,長長遠遠的在高枝兒上才算得。」一面說着去了。
zhè lǐ hóng yù tīng shuō, bù biàn fēn zhèng, zhǐ de rěn zhe qì lái zhǎo fèng jiě ér. dào le lǐ shì fáng zhōng, guǒ jiàn fèng jiě ér zài zhè lǐ hé lǐ shì shuō huà ér ne. hóng yù shàng lái huí dào: píng jiě jie shuō, nǎi nǎi gāng chū lái le, tā jiù bǎ yín zi shōu le qǐ lái, cái zhāng cái jiā de lái tǎo, dāng miàn chēng le gěi tā ná qù le. shuō zhe jiāng hé bāo dì le shǎng qù, yòu dào: píng jiě jie jiào wǒ huí nǎi nǎi: cái wàng ér jìn lái tǎo nǎi nǎi de shì xià, hǎo wǎng nà jiā zǐ qù. píng jiě jie jiù bǎ nà huà àn zhe nǎi nǎi de zhǔ yì dǎ fā tā qù le. fèng jiě xiào dào: tā zěn me àn wǒ de zhǔ yì dǎ fā qù le? hóng yù dào: píng jiě jie shuō: wǒ men nǎi nǎi wèn zhè lǐ nǎi nǎi hǎo. yuán shì wǒ men èr yé bù zài jiā, suī rán chí le liǎng tiān, zhǐ guǎn qǐng nǎi nǎi fàng xīn. děng wǔ nǎi nǎi hǎo xiē, wǒ men nǎi nǎi hái huì le wǔ nǎi nǎi lái qiáo nǎi nǎi ne. wǔ nǎi nǎi qián ér dǎ fā le rén lái shuō, jiù nǎi nǎi dài le xìn lái le, wèn nǎi nǎi hǎo, hái yào hé zhè lǐ de gū nǎi nǎi xún liǎng wán yán nián shén yàn wàn quán dān. ruò yǒu le, nǎi nǎi dǎ fā rén lái, zhǐ guǎn sòng zài wǒ men nǎi nǎi zhè lǐ. míng ér yǒu rén qù, jiù shùn lù gěi nà biān jiù nǎi nǎi dài qù de.
這裡紅玉聽說,不便分證,只得忍着氣來找鳳姐兒。到了李氏房中,果見鳳姐兒在這裡和李氏說話兒呢。紅玉上來回道:「平姐姐說,奶奶剛出來了,他就把銀子收了起來,才張材家的來討,當面稱了給他拿去了。」說着將荷包遞了上去,又道:「平姐姐教我回奶奶:才旺兒進來討奶奶的示下,好往那家子去。平姐姐就把那話按着奶奶的主意打發他去了。」鳳姐笑道:「他怎麼按我的主意打發去了?」紅玉道:「平姐姐說:我們奶奶問這裡奶奶好。原是我們二爺不在家,雖然遲了兩天,只管請奶奶放心。等五奶奶好些,我們奶奶還會了五奶奶來瞧奶奶呢。五奶奶前兒打發了人來說,舅奶奶帶了信來了,問奶奶好,還要和這裡的姑奶奶尋兩丸延年神驗萬全丹。若有了,奶奶打發人來,只管送在我們奶奶這裡。明兒有人去,就順路給那邊舅奶奶帶去的。」
huà wèi shuō wán, lǐ shì dào: āi yō yō! zhè xiē huà wǒ jiù bù dǒng le. shén me nǎi nǎi yé yé de yī dà duī. fèng jiě xiào dào: yuàn bù dé nǐ bù dǒng, zhè shì sì wǔ mén zi de huà ne. shuō zhe yòu xiàng hóng yù xiào dào: hǎo hái zi, nán wèi nǐ shuō de qí quán. bié xiàng tā men niǔ niǔ niē niē de wén zi shì de. sǎo zi nǐ bù zhī dào, rú jīn chú le wǒ suí shǒu shǐ de jǐ gè yā tóu lǎo pó zhī wài, wǒ jiù pà hé tā men shuō huà. tā men bì dìng bǎ yī jù huà lā zhǎng le zuò liǎng sān jié ér, yǎo wén yǎo zì, ná zhe qiāng ér, hēng hēng jī jī de, jí de wǒ mào huǒ, tā men nà lǐ zhī dào! xiān shí wǒ men píng ér yě shì zhè me zhe, wǒ jiù wèn zhe tā: nán dào bì dìng zhuāng wén zi hēng hēng jiù shì měi rén le? shuō le jǐ zāo cái hǎo xiē ér le. lǐ gōng cái xiào dào: dōu xiàng nǐ pō pí pò luò hù cái hǎo. fèng jiě yòu dào: zhè yī gè yā tóu jiù hǎo. fāng cái liǎng zāo, shuō huà suī bù duō, tīng nà kǒu shēng jiù jiǎn duàn. shuō zhe yòu xiàng hóng yù xiào dào: nǐ míng ér fú shì wǒ qù bà. wǒ rèn nǐ zuò nǚ ér, wǒ yī diào lǐ nǐ jiù chū xī le.
話未說完,李氏道:「噯喲喲!這些話我就不懂了。什麼『奶奶』『爺爺』的一大堆。」鳳姐笑道:「怨不得你不懂,這是四五門子的話呢。」說着又向紅玉笑道:「好孩子,難為你說的齊全。別像他們扭扭捏捏的蚊子似的。嫂子你不知道,如今除了我隨手使的幾個丫頭老婆之外,我就怕和他們說話。他們必定把一句話拉長了作兩三截兒,咬文咬字,拿着腔兒,哼哼唧唧的,急的我冒火,他們那裡知道!先時我們平兒也是這麼着,我就問着他:難道必定裝蚊子哼哼就是美人了?說了幾遭才好些兒了。」李宮裁笑道:「都像你潑皮破落戶才好。」鳳姐又道:「這一個丫頭就好。方才兩遭,說話雖不多,聽那口聲就簡斷。」說着又向紅玉笑道:「你明兒伏侍我去罷。我認你作女兒,我一調理你就出息了。」
hóng yù tīng le, pū chī yī xiào. fèng jiě dào: nǐ zěn me xiào? nǐ shuō wǒ nián qīng, bǐ nǐ néng dà jǐ suì, jiù zuò nǐ de mā le? nǐ hái zuò chūn mèng ne! nǐ dǎ tīng dǎ tīng, zhè xiē rén tóu bǐ nǐ dà de dà de, gǎn zhe wǒ jiào mā, wǒ hái bù lǐ. jīn ér tái jǔ le nǐ ne! hóng yù xiào dào: wǒ bú shì xiào zhè gè, wǒ xiào nǎi nǎi rèn cuò le bèi shù le. wǒ mā shì nǎi nǎi de nǚ ér, zhè huì zi yòu rèn wǒ zuò nǚ ér. fèng jiě dào: shuí shì nǐ mā? lǐ gōng cái xiào dào: nǐ yuán lái bù rèn dé tā? tā shì lín zhī xiào zhī nǚ. fèng jiě tīng le shí fēn chà yì, shuō dào: ó! yuán lái shì tā de yā tóu. yòu xiào dào: lín zhī xiào liǎng kǒu zǐ dōu shì zhuī zi zā bù chū yī shēng ér lái de. wǒ chéng rì jiā shuō, tā men dǎo shì pèi jiù le de yī duì fū qī, yī gè tiān lóng, yī gè dì yǎ. nà lǐ chéng wàng yǎng chū zhè me gè líng lì yā tóu lái! nǐ shí jǐ suì le? hóng yù dào: shí qī suì le. yòu wèn míng zì, hóng yù dào: yuán jiào hóng yù de, yīn wèi zhòng le bǎo èr yé, rú jīn zhǐ jiào hóng ér le.
紅玉聽了,撲哧一笑。鳳姐道:「你怎麼笑?你說我年輕,比你能大幾歲,就作你的媽了?你還作春夢呢!你打聽打聽,這些人頭比你大的大的,趕着我叫媽,我還不理。今兒抬舉了你呢!」紅玉笑道:「我不是笑這個,我笑奶奶認錯了輩數了。我媽是奶奶的女兒,這會子又認我作女兒。」鳳姐道:「誰是你媽?」李宮裁笑道:「你原來不認得他?他是林之孝之女。」鳳姐聽了十分詫異,說道:「哦!原來是他的丫頭。」又笑道:「林之孝兩口子都是錐子紥不出一聲兒來的。我成日家說,他們倒是配就了的一對夫妻,一個天聾,一個地啞。那裡承望養出這麼個伶俐丫頭來!你十幾歲了?」紅玉道:「十七歲了。」又問名字,紅玉道:「原叫紅玉的,因為重了寶二爺,如今只叫紅兒了。」
fèng jiě tīng shuō jiāng méi yī zhòu, bǎ tóu yī huí, shuō dào: tǎo rén xián de hěn! dé le yù de yì shì de, nǐ yě yù, wǒ yě yù. yīn shuō dào: jì zhè me zhe kěn gēn, wǒ hái hé tā mā shuō, lài dà jiā de rú jīn shì duō, yě bù zhī zhè fǔ lǐ shuí shì shuí, nǐ tì wǒ hǎo hǎo de tiāo liǎng gè yā tóu wǒ shǐ, tā yì bān dá yīng zhe. tā ráo bù tiāo, dǎo bǎ zhè nǚ hái zi sòng le bié chù qù. nán dào gēn wǒ bì dìng bù hǎo? lǐ shì xiào dào: nǐ kě shì yòu duō xīn le. tā jìn lái zài xiān, nǐ shuō huà zài hòu, zěn me yuàn de tā mā! fèng jiě dào: jì zhè me zhe, míng ér wǒ hé bǎo yù shuō, jiào tā zài yào rén qù, jiào zhè yā tóu gēn wǒ qù. kě bù zhī běn rén yuàn yì bù yuàn yì? hóng yù xiào dào: yuàn yì bù yuàn yì, wǒ men yě bù gǎn shuō. zhǐ shì gēn zhe nǎi nǎi, wǒ men yě xué xiē méi yǎn gāo dī, chū rù shàng xià, dà xiǎo de shì yě de jiàn shí jiàn shí. gāng shuō zhe, zhǐ jiàn wáng fū rén de yā tóu lái qǐng, fèng jiě biàn cí le lǐ gōng cái qù le. hóng yù huí yí hóng yuàn qù, bù zài huà xià.
鳳姐聽說將眉一皺,把頭一回,說道:「討人嫌的很!得了玉的益似的,你也玉,我也玉。」因說道:「既這麼着肯跟,我還和他媽說,『賴大家的如今事多,也不知這府里誰是誰,你替我好好的挑兩個丫頭我使』,他一般答應着。他饒不挑,倒把這女孩子送了別處去。難道跟我必定不好?」李氏笑道:「你可是又多心了。他進來在先,你說話在後,怎麼怨的他媽!」鳳姐道:「既這麼着,明兒我和寶玉說,叫他再要人去,叫這丫頭跟我去。可不知本人願意不願意?」紅玉笑道:「願意不願意,我們也不敢說。只是跟着奶奶,我們也學些眉眼高低,出入上下,大小的事也得見識見識。」剛說着,只見王夫人的丫頭來請,鳳姐便辭了李宮裁去了。紅玉回怡紅院去,不在話下。
rú jīn qiě shuō lín dài yù yīn yè jiān shī mèi, cì rì qǐ lái chí le, wén dé zhòng zǐ mèi dōu zài yuán zhōng zuò jiàn huā huì, kǒng rén xiào tā chī lǎn, lián máng shū xǐ le chū lái. gāng dào le yuàn zhōng, zhǐ jiàn bǎo yù jìn mén lái le, xiào dào: hǎo mèi mei, nǐ zuó ér kě gào wǒ liǎo bù céng? jiào wǒ xuán le yī yè xīn. lín dài yù biàn huí tóu jiào zǐ juān dào: bǎ wū zi shōu shí le, liào xià yī shàn shā tì, kàn nà dà yàn zi huí lái, bǎ lián zi fàng xià lái, ná shī zi yǐ zhù, shāo le xiāng jiù bǎ lú zhào shàng. yī miàn shuō yī miàn yòu wǎng wài zǒu. bǎo yù jiàn tā zhè yàng, hái rèn zuò shì zuó rì zhōng shǎng de shì, nǎ zhī wǎn jiān de zhè duàn gōng àn, hái dǎ gōng zuō yī de. lín dài yù zhèng yǎn yě bù kàn, gè zì chū le yuàn mén, yī zhí zhǎo bié de zǐ mèi qù le. bǎo yù xīn zhōng nà mèn, zì jǐ cāi yí: kàn qǐ zhè gè guāng jǐng lái, bù xiàng shì wèi zuó rì de shì, dàn zhǐ zuó rì wǒ huí lái de wǎn le, yòu méi yǒu jiàn tā, zài méi yǒu chōng zhuàng le tā de qù chù le. yī miàn xiǎng, yī miàn yóu bù dé suí hòu zhuī le lái.
如今且說林黛玉因夜間失寐,次日起來遲了,聞得眾姊妹都在園中作餞花會,恐人笑他痴懶,連忙梳洗了出來。剛到了院中,只見寶玉進門來了,笑道:「好妹妹,你昨兒可告我了不曾?教我懸了一夜心。」林黛玉便回頭叫紫鵑道:「把屋子收拾了,撂下一扇紗屜,看那大燕子回來,把帘子放下來,拿獅子倚住,燒了香就把爐罩上。」一面說一面又往外走。寶玉見他這樣,還認作是昨日中晌的事,那知晚間的這段公案,還打恭作揖的。林黛玉正眼也不看,各自出了院門,一直找別的姊妹去了。寶玉心中納悶,自己猜疑:看起這個光景來,不像是為昨日的事,但只昨日我回來的晚了,又沒有見他,再沒有衝撞了他的去處了。一面想,一面由不得隨後追了來。
zhǐ jiàn bǎo chāi tàn chūn zhèng zài nà biān kàn hè wǔ, jiàn dài yù qù le, sān gè yī tóng zhàn zhe shuō huà ér. yòu jiàn bǎo yù lái le, tàn chūn biàn xiào dào: bǎo gē ge, shēn shàng hǎo? wǒ zhěng zhěng de sān tiān méi jiàn nǐ le. bǎo yù xiào dào: mèi mei shēn shàng hǎo? wǒ qián ér hái zài dà sǎo zi gēn qián wèn nǐ ne. tàn chūn dào: bǎo gē ge, nǐ wǎng zhè lǐ lái, wǒ hé nǐ shuō huà. bǎo yù tīng shuō, biàn gēn le tā, lí le chāi, yù liǎng gè, dào le yī kē shí liú shù xià. tàn chūn yīn shuō dào: zhè jǐ tiān lǎo yé kě céng jiào nǐ? bǎo yù xiào dào: méi yǒu jiào. tàn chūn shuō: zuó ér wǒ huǎng hū tīng jiàn shuō lǎo yé jiào nǐ chū qù de. bǎo yù xiào dào: nà xiǎng shì bié rén tīng cuò le, bìng méi jiào de. tàn chūn yòu xiào dào: zhè jǐ gè yuè, wǒ yòu zǎn xià yǒu shí lái diào qián le, nǐ hái ná le qù, míng ér chū mén guàng qù de shí hóu, huò shì hǎo zì huà, hǎo qīng qiǎo wán yì ér, tì wǒ dài xiē lái. bǎo yù dào: wǒ zhè me chéng lǐ chéng wài, dà láng xiǎo miào de guàng, yě méi jiàn gè xīn qí jīng zhì dōng xī, zuǒ bù guò shì nèi xiē jīn yù tóng cí méi chù liào de gǔ dǒng, zài jiù shì chóu duàn chī shí yī fú le. tàn chūn dào: shuí yào zhè xiē. zěn me xiàng nǐ shàng huí mǎi de nà liǔ zhī ér biān de xiǎo lán zi, zhěng zhú zi gēn kōu de xiāng hé ér, jiāo ní duǒ de fēng lú ér, zhè jiù hǎo le. wǒ xǐ huān de shén me shì de, shuí zhī tā men dōu ài shàng le, dōu dāng bǎo bèi shì de qiǎng le qù le. bǎo yù xiào dào: yuán lái yào zhè gè. zhè bù zhí shén me, ná wǔ bǎi qián chū qù gěi xiǎo zi men, guǎn lā yī chē lái. tàn chūn dào: xiǎo sī men zhī dào shén me. nǐ jiǎn nà pǔ ér bù sú, zhí ér bù zhuō zhě, zhè xiē dōng xī, nǐ duō duō de tì wǒ dài le lái. wǒ hái xiàng shàng huí de xié zuò yī shuāng nǐ chuān, bǐ nà yī shuāng hái jiā gōng fū, rú hé ne?
只見寶釵探春正在那邊看鶴舞,見黛玉去了,三個一同站着說話兒。又見寶玉來了,探春便笑道:「寶哥哥,身上好?我整整的三天沒見你了。」寶玉笑道:「妹妹身上好?我前兒還在大嫂子跟前問你呢。」探春道:「寶哥哥,你往這裡來,我和你說話。」寶玉聽說,便跟了他,離了釵,玉兩個,到了一棵石榴樹下。探春因說道:「這幾天老爺可曾叫你?」寶玉笑道:「沒有叫。」探春說:「昨兒我恍惚聽見說老爺叫你出去的。」寶玉笑道:「那想是別人聽錯了,並沒叫的。」探春又笑道:「這幾個月,我又攢下有十來吊錢了,你還拿了去,明兒出門逛去的時侯,或是好字畫,好輕巧頑意兒,替我帶些來。」寶玉道:「我這麼城裡城外,大廊小廟的逛,也沒見個新奇精緻東西,左不過是那些金玉銅磁沒處撂的古董,再就是綢緞吃食衣服了。」探春道:「誰要這些。怎麼像你上回買的那柳枝兒編的小籃子,整竹子根摳的香盒兒,膠泥垛的風爐兒,這就好了。我喜歡的什麼似的,誰知他們都愛上了,都當寶貝似的搶了去了。」寶玉笑道:「原來要這個。這不值什麼,拿五百錢出去給小子們,管拉一車來。」探春道:「小廝們知道什麼。你揀那朴而不俗,直而不拙者,這些東西,你多多的替我帶了來。我還像上回的鞋作一雙你穿,比那一雙還加工夫,如何呢?」
bǎo yù xiào dào: nǐ tí qǐ xié lái, wǒ xiǎng qǐ gè gù shì: nà yī huí wǒ chuān zhe, kě qiǎo yù jiàn le lǎo yé, lǎo yé jiù bù shòu yòng, wèn shì shuí zuò de. wǒ nà lǐ gǎn tí sān mèi mei sān gè zì, wǒ jiù huí shuō shì qián ér wǒ shēng rì, shì jiù mǔ gěi de. lǎo yé tīng le shì jiù mǔ gěi de, cái bù hǎo shuō shén me, bàn rì hái shuō: hé kǔ lái! xū hào rén lì, zuò jiàn líng luó, zuò zhè yàng de dōng xī. wǒ huí lái gào sù le xí rén, xí rén shuō zhè hái bà le, zhào yí niáng qì de bào yuàn de liǎo bù dé: zhèng jīng xiōng dì, xié dā la wà dā la de méi rén kàn de jiàn, qiě zuò zhè xiē dōng xī! tàn chūn tīng shuō, dēng shí chén xià liǎn lái, dào: zhè huà hú tú dào shén me tián dì! zěn me wǒ shì gāi zuò xié de rén me? huán ér nán dào méi yǒu fèn lì de, méi yǒu rén de? yì bān de yī shang shì yī shang, xié wà shì xié wà, yā tóu lǎo pó yī wū zi, zěn me bào yuàn zhè xiē huà! gěi shuí tīng ne! wǒ bù guò shì xián zhe méi shì ér, zuò yī shuāng bàn shuāng, ài gěi nà gè gē ge dì di, suí wǒ de xīn. shuí gǎn guǎn wǒ bù chéng! zhè yě shì bái qì. bǎo yù tīng le, diǎn tóu xiào dào: nǐ bù zhī dào, tā xīn lǐ zì rán yòu yǒu gè xiǎng tóu le. tàn chūn tīng shuō, yì fā dòng le qì, jiāng tóu yī niǔ, shuō dào: lián nǐ yě hú tú le! tā nà xiǎng tóu zì rán shì yǒu de, bù guò shì nà yīn wēi bǐ jiàn de jiàn shí. tā zhǐ guǎn zhè me xiǎng, wǒ zhǐ guǎn rèn dé lǎo yé, tài tài liǎng gè rén, bié rén wǒ yī gài bù guǎn. jiù shì zǐ mèi dì xiōng gēn qián, shuí hé wǒ hǎo, wǒ jiù hé shuí hǎo, shén me piān de shù de, wǒ yě bù zhī dào. lùn lǐ wǒ bù gāi shuō tā, dàn tè hūn kuì de bù xiàng le! hái yǒu xiào huà ne: jiù shì shàng huí wǒ gěi nǐ nà qián, tì wǒ dài nà wán de dōng xī. guò le liǎng tiān, tā jiàn le wǒ, yě shì shuō méi qián shǐ, zěn me nán, wǒ yě bù lǐ lùn. shuí zhī hòu lái yā tóu men chū qù le, tā jiù bào yuàn qǐ lái, shuō wǒ zǎn de qián wèi shén me gěi nǐ shǐ, dào bù gěi huán ér shǐ ne. wǒ tīng jiàn zhè huà, yòu hǎo xiào yòu hǎo qì, wǒ jiù chū lái wǎng tài tài gēn qián qù le. zhèng shuō zhe, zhǐ jiàn bǎo chāi nà biān xiào dào: shuō wán le, lái bà. xiǎn jiàn de shì gē ge mèi mei le, diū xià bié rén, qiě shuō tī jǐ qù. wǒ men tīng yī jù ér jiù shǐ bù dé le! shuō zhe, tàn chūn bǎo yù èr rén fāng xiào zhe lái le.
寶玉笑道:「你提起鞋來,我想起個故事:那一回我穿着,可巧遇見了老爺,老爺就不受用,問是誰作的。我那裡敢提『三妹妹』三個字,我就回說是前兒我生日,是舅母給的。老爺聽了是舅母給的,才不好說什麼,半日還說:『何苦來!虛耗人力,作踐綾羅,作這樣的東西。』我回來告訴了襲人,襲人說這還罷了,趙姨娘氣的抱怨的了不得:『正經兄弟,鞋搭拉襪搭拉的沒人看的見,且作這些東西!』」探春聽說,登時沉下臉來,道:「這話糊塗到什麼田地!怎麼我是該作鞋的人麼?環兒難道沒有分例的,沒有人的?一般的衣裳是衣裳,鞋襪是鞋襪,丫頭老婆一屋子,怎麼抱怨這些話!給誰聽呢!我不過是閒着沒事兒,作一雙半雙,愛給那個哥哥弟弟,隨我的心。誰敢管我不成!這也是白氣。」寶玉聽了,點頭笑道:「你不知道,他心裡自然又有個想頭了。」探春聽說,益發動了氣,將頭一扭,說道:「連你也糊塗了!他那想頭自然是有的,不過是那陰微鄙賤的見識。他只管這麼想,我只管認得老爺,太太兩個人,別人我一概不管。就是姊妹弟兄跟前,誰和我好,我就和誰好,什麼偏的庶的,我也不知道。論理我不該說他,但忒昏憒的不像了!還有笑話呢:就是上回我給你那錢,替我帶那頑的東西。過了兩天,他見了我,也是說沒錢使,怎麼難,我也不理論。誰知後來丫頭們出去了,他就抱怨起來,說我攢的錢為什麼給你使,倒不給環兒使呢。我聽見這話,又好笑又好氣,我就出來往太太跟前去了。」正說着,只見寶釵那邊笑道:「說完了,來罷。顯見的是哥哥妹妹了,丟下別人,且說梯己去。我們聽一句兒就使不得了!」說着,探春寶玉二人方笑着來了。
bǎo yù yīn bù jiàn le lín dài yù, biàn zhī tā duǒ le bié chù qù le, xiǎng le yī xiǎng, suǒ xìng chí liǎng rì, děng tā de qì xiāo yī xiāo zài qù yě bà le. yīn dī tóu kàn jiàn xǔ duō fèng xiān shí liú děng gè sè luò huā, jǐn chóng chóng de luò le yī dì, yīn tàn dào: zhè shì tā xīn lǐ shēng le qì, yě bù shōu shí zhè huā ér lái le. dài wǒ sòng le qù, míng ér zài wèn zhe tā. shuō zhe, zhǐ jiàn bǎo chāi yuē zhe tā men wǎng wài tóu qù. bǎo yù dào: wǒ jiù lái. shuō bì, děng tā èr rén qù yuǎn le, biàn bǎ nà huā dōu le qǐ lái, dēng shān dù shuǐ, guò shù chuān huā, yī zhí bèn le nà rì tóng lín dài yù zàng táo huā de qù chù lái. jiāng yǐ dào le huā zhǒng, yóu wèi zhuǎn guò shān pō, zhǐ tīng shān pō nà biān yǒu wū yàn zhī shēng, yī xíng shù luò zhe, kū de hǎo bù shāng gǎn. bǎo yù xīn xià xiǎng dào: zhè bù zhī shì nà fáng lǐ de yā tóu, shòu le wěi qū, pǎo dào zhè gè dì fāng lái kū. yī miàn xiǎng, yī miàn shā zhù jiǎo bù, tīng tā kū dào shì:
寶玉因不見了林黛玉,便知他躲了別處去了,想了一想,索性遲兩日,等他的氣消一消再去也罷了。因低頭看見許多鳳仙石榴等各色落花,錦重重的落了一地,因嘆道:「這是他心裡生了氣,也不收拾這花兒來了。待我送了去,明兒再問着他。」說着,只見寶釵約着他們往外頭去。寶玉道:「我就來。」說畢,等他二人去遠了,便把那花兜了起來,登山渡水,過樹穿花,一直奔了那日同林黛玉葬桃花的去處來。將已到了花冢,猶未轉過山坡,只聽山坡那邊有嗚咽之聲,一行數落着,哭的好不傷感。寶玉心下想道:「這不知是那房裡的丫頭,受了委曲,跑到這個地方來哭。」一面想,一面煞住腳步,聽她哭道是:
huā xiè huā fēi huā mǎn tiān, hóng xiāo xiāng duàn yǒu shuí lián?
花謝花飛花滿天,紅消香斷有誰憐?
yóu sī ruǎn xì piāo chūn xiè, luò xù qīng zhān pū xiù lián.
遊絲軟系飄春榭,落絮輕沾撲繡簾。
guī zhōng nǚ ér xī chūn mù, chóu xù mǎn huái wú shì chù,
閨中女兒惜春暮,愁緒滿懷無釋處,
shǒu bà huā chú chū xiù guī, rěn tà luò huā lái fù qù.
手把花鋤出繡閨,忍踏落花來復去。
liǔ sī yú jiá zì fāng fēi, bù guǎn táo piāo yǔ lǐ fēi.
柳絲榆莢自芳菲,不管桃飄與李飛。
táo lǐ míng nián néng zài fā, míng nián guī zhōng zhī yǒu shuí?
桃李明年能再發,明年閨中知有誰?
sān yuè xiāng cháo yǐ lěi chéng, liáng jiān yàn zi tài wú qíng!
三月香巢已壘成,梁間燕子太無情!
míng nián huā fā suī kě zhuó, què bù dào rén qù liáng kōng cháo yě qīng.
明年花發雖可啄,卻不道人去梁空巢也傾。
yī nián sān bǎi liù shí rì, fēng dāo shuāng jiàn yán xiāng bī,
一年三百六十日,風刀霜劍嚴相逼,
míng mèi xiān yán néng jǐ shí, yī zhāo piāo pō nán xún mì.
明媚鮮妍能幾時,一朝飄泊難尋覓。
huā kāi yì jiàn luò nán xún, jiē qián mèn shā zàng huā rén,
花開易見落難尋,階前悶殺葬花人,
dú yǐ huā chú lèi àn sǎ, sǎ shàng kōng zhī jiàn xuè hén.
獨倚花鋤淚暗灑,灑上空枝見血痕。
dù juān wú yǔ zhèng huáng hūn, hé chú guī qù yǎn zhòng mén.
杜鵑無語正黃昏,荷鋤歸去掩重門。
qīng dēng zhào bì rén chū shuì, lěng yǔ qiāo chuāng bèi wèi wēn.
青燈照壁人初睡,冷雨敲窗被未溫。
guài nú dǐ shì bèi shāng shén, bàn wèi lián chūn bàn nǎo chūn:
怪奴底事倍傷神,半為憐春半惱春:
lián chūn hū zhì nǎo hū qù, zhì yòu wú yán qù bù wén.
憐春忽至惱忽去,至又無言去不聞。
zuó xiāo tíng wài bēi gē fā, zhī shì huā hún yǔ niǎo hún?
昨宵庭外悲歌發,知是花魂與鳥魂?
huā hún niǎo hún zǒng nán liú, niǎo zì wú yán huā zì xiū.
花魂鳥魂總難留,鳥自無言花自羞。
yuàn nú xié xià shēng shuāng yì, suí huā fēi dào tiān jǐn tóu.
願奴脅下生雙翼,隨花飛到天盡頭。
tiān jǐn tóu, hé chù yǒu xiāng qiū?
天盡頭,何處有香丘?
wèi ruò jǐn náng shōu yàn gǔ, yī póu jìng tǔ yǎn fēng liú.
未若錦囊收艷骨,一抔淨土掩風流。
zhì běn jié lái hái jié qù, qiáng yú wū nào xiàn qú gōu.
質本潔來還潔去,強於污淖陷渠溝。
ěr jīn sǐ qù nóng shōu zàng, wèi bǔ nóng shēn hé rì sàng?
爾今死去儂收葬,未卜儂身何日喪?
nóng jīn zàng huā rén xiào chī, tā nián zàng nóng zhī shì shuí?
儂今葬花人笑痴,他年葬儂知是誰?
shì kàn chūn cán huā jiàn luò, biàn shì hóng yán lǎo sǐ shí.
試看春殘花漸落,便是紅顏老死時。
yī zhāo chūn jǐn hóng yán lǎo, huā luò rén wáng liǎng bù zhī! bǎo yù tīng liǎo bù jué chī dào. yào zhī duān xiáng, qiě tīng xià huí fēn jiě.
一朝春盡紅顏老,花落人亡兩不知!寶玉聽了不覺痴倒。要知端詳,且聽下回分解。