yú guān chāng lí hán zi zuò máo yǐng chuán, liǔ zi hòu dú ér qí zhī, wèi ruò bǔ lóng shé, bó hǔ bào, jí yǔ zhī jiǎo, ér lì bù gǎn xiá gǔ zhī wén rén, qí xiāng tuī jiǎng lèi ruò cǐ. jí zi hòu zuò zhé lóng shuō yǔ hé jiān chuán děng, hòu zhī rén yì wèi wén yǒu yǐ wàng qiě yín bìng zi hòu zhě, qǐ qián bèi suǒ jiàn, yǒu bù dǎi jīn yé? yì zhōng hòu zhī zhì yān ěr yǐ. yú yǒu qú zōng jí zhī wèi jiǎn dēng xīn huà, qí suǒ zhì guài, yǒu guò yú mǎ rú zǐ suǒ yán, ér yín zé wú ruò hé jiān zhī shèn zhě. ér huò zhě yóu zhān zhān rán zhì jué yú qí jiān, hé sú zhī bù gǔ yě rú shì! gài zōng jí yǐ bāo shàn biǎn è zhī xué, xùn dǎo zhī jiān, yóu qí ěr mù yú cí hàn zhī chǎng, wén jiàn jì duō, jī lěi yì fù. kǒng qí jiǔ ér jì yì zhī huò wàng yě, gù qǔ qí shì zhī yóu kě yǐ gǎn fā kě yǐ chéng chuàng zhě, huì cì chéng biān, cáng zhī qiè sì, yǐ zì qià yuè, cǐ zōng jí zhī zhì yě. yú xià mǐn, zé jì bù zhī qí shì, yì bù zhī qí fēi, bù zhī hé zhě wèi kě qǔ, hé zhě wèi kě jī. fú ér guān zhī, dàn jiàn qí yǒu wén yǒu shī yǒu xiē yǒu cí yǒu kě xǐ yǒu kě bēi yǒu kě hài yǒu kě chī. xìn zōng jí yú wén xué ér yòu yǒu yú lì yú tā zhù zhě yě. zōng jí suǒ yú tí, gù wèi fù gǔ tǐ yī shǒu yǐ fù zhī yún.
余观昌黎韩子作《毛颖传》,柳子厚读而奇之,谓若捕龙蛇,搏虎豹,急与之角,而力不敢暇;古之文人,其相推奖类若此。及子厚作《谪龙说》与《河间传》等,后之人亦未闻有以妄且淫病子厚者,岂前辈所见,有不逮今耶?亦忠厚之志焉耳矣。余友瞿宗吉之为《剪灯新话》,其所志怪,有过于马孺子所言,而淫则无若河间之甚者。而或者犹沾沾然置噱于其间,何俗之不古也如是!盖宗吉以褒善贬恶之学,训导之间,游其耳目于词翰之场,闻见既多,积累益富。恐其久而记忆之或忘也,故取其事之尤可以感发、可以惩创者,汇次成编,藏之箧笥,以自恰悦,此宗吉之志也。余下敏,则既不知其是,亦不知其非,不知何者为可取,何者为可讥。伏而观之,但见其有文、有诗、有歇、有词、有可喜、有可悲、有可骇、有可嗤。信宗吉于文学而又有余力于他著者也。宗吉索余题,故为赋古体一首以复之云。
shān yáng cái rén chóu yǔ lǚ? kāi kǒu wèi jīn hé wèi gǔ!
山阳才人畴与侣?开口为今闔为古!
chūn yǐ táo huā rǎn xìng qíng, qiū jiāng guì zǐ xūn yán yǔ.
春以桃花染性情,秋将桂子薰言语。
gǎn lí fǔ yù xīn pēng pēng, dào shì wú píng hái yǒu píng.
感离抚遇心怦怦,道是无凭还有凭。
chén chén zhàng dǐ zhòu chuī dí. xù xù chuāng qián xiāo jiǎn dēng.
沉沉帐底昼吹笛。煦煦窗前宵剪灯。
shū ér qíng xī hū ér yǔ, bēi yù tí xī xǐ yù wǔ,
倏而晴兮忽而雨,悲欲啼兮喜欲舞,
yù xiāo yǐ yuè chuī fèng huáng, jīn zhà hé yān suǒ yīng wǔ.
玉萧倚月吹凤凰,金栅和烟锁鹦鹉。
zào huà yǒu jī shī zhě shuí? yī niàn cái yīn fāng cùn yí,
造化有迹尸者谁?一念才荫方寸移,
shàn shàn è è gǒu wú shī, guài guài qí qí jiāng yǒu zhī.
善善恶恶苟无失,怪怪奇奇将有之。
zhàng fū wèi dá hǔ wèi gǒu, zhuó zú cāng láng ní shù dòu,
丈夫未达虎为狗,濯足沧浪泥数斗,
qì hán gǔ sǒng zhēng yǒu shēng, tuō zé mù guāng rú diàn zǒu.
气寒骨耸铮有声,脱帻目光如电走。
dào rén qīng shé tiān dòng yáo, xià zhǎn xún cháng huā yuè yāo,
道人青蛇天动摇,下斩寻常花月妖,
máng máng chén hǎi ōu wàn diǎn, luò luò yún sōng jiǔ bàn piáo.
茫茫尘海沤万点,落落云松酒半瓢。
shì jiān wàn shì huàn pào ěr, wǎng wǎng yǒu qíng néng bù sǐ,
世间万事幻泡耳,往往有情能不死,
shí èr wū shān shuí dào shēn, yún mǔ píng fèng báo rú zhǐ.
十二巫山谁道深,云母屏凤薄如纸。
yīng yīng zhái qián fāng xiǎng shù, yàn yàn lóu zhōng míng yuè dī,
莺莺宅前芳享述,燕燕楼中明月低,
cóng lái sōng bǎi yǒu gū cāo, bù dú yuān yāng néng bìng qī.
从来松柏有孤操,不独鸳鸯能并栖。
jiǔ zài qián táng jiāng shàng zhù, yàn jiàn cháo lái yòu cháo qù,
久在钱塘江上住,厌见潮来又潮去,
yàn zi xián chūn jǐ dù huí? duàn mèng cán hún luò hé chǔ?
燕子衔春几度回?断梦残魂落何处?
hái jūn cǐ biān cháng xiào gē, biàn yù zhuó yǐ jīn pǒ luó,
还君此编长啸歌,便欲酌以金叵罗,
zuì lái hū zhěn shuì yī jiào, gāo chē sì mǎ yóu nán kē.
醉来呼枕睡一觉,高车驷马游南柯。
hóng wǔ jǐ sì liù yuè liù rì, mù rén guì héng shū yú zǐ wēi shēn chù
洪武己巳六月六日,睦人桂衡书于紫薇深处