strong qiào yì yún chú yù chú jǐn dé huì shēng jiù rén jiù chè strong
俏逸云除欲除尽 德慧生救人救澈
huà shuō dé fū rén tīng yì yún shuō: tā cǐ kè qiě bù zhī dào tā shì nǚ rén, zěn yàng jià rén ne? huāng máng wèn dào:" cǐ huà zěn jiǎng?" yì yún dào:" jīn gāng jīng yún:' wú rén xiāng, wú wǒ xiāng.' shì jiān wàn shì jiē huài zài yǒu rén xiāng wǒ xiāng. wéi mó jí jīng: wéi mó zhū shuō fǎ de shí hòu, yǒu tiān nǚ sàn huā, wén shū pú sà yǐ xià zhū dà pú sà, huā bù zháo shēn, zhǐ yǒu xū pú tí huā zhāo qí shēn, shì hé gù ne? yīn wèi zhòng rén jiē bú jiàn tiān nǚ shì nǚ rén, suǒ yǐ huā bù zháo shēn xū pú tí bù néng miǎn rén xiāng wǒ xiāng, jí bù néng miǎn nán xiàng nǚ xiāng, suǒ yǐ jiàn tiān nǚ shì nǚ rén, huā lì kè biàn zhe qí shēn. tuī dào jí chǔ, qǐ dàn tiān nǚ bú shì nǚ shēn, wéi mó jí kōng zhōng, nà de huì yǒu tiān nǚ? yīn xū pú tí xīn zhōng yǒu nán nǚ xiāng, gù wéi mó jí huà tiān nǚ shēn ér wèi shuō fǎ. wǒ bèi zhǒng zhǒng fán nǎo, wú qióng tòng kǔ, dōu cóng zì jǐ zhī dào zì jǐ shì nǚ rén zhè yī niàn shàng shēng chū lái de ruò kàn míng bái le nán nǚ běn wú fēn bié, zhè jiù rù le xī fāng jìng tǔ jí lè shì jiè le."
话说德夫人听逸云说:他此刻且不知道他是女人,怎样嫁人呢?慌忙问道:“此话怎讲?”逸云道:“《金刚经》云:‘无人相,无我相。’世间万事皆坏在有人相我相。《维摩诘经》:维摩诸说法的时候,有天女散花,文殊菩萨以下诸大菩萨,花不着身,只有须菩提花着其身,是何故呢?因为众人皆不见天女是女人,所以花不着身;须菩提不能免人相我相,即不能免男相女相,所以见天女是女人,花立刻便着其身。推到极处,岂但天女不是女身,维摩诘空中,那得会有天女?因须菩提心中有男女相,故维摩诘化天女身而为说法。我辈种种烦恼,无穷痛苦,都从自己知道自己是女人这一念上生出来的;若看明白了男女本无分别,这就入了西方净土极乐世界了。”
dé fū rén dào:" nǐ shuō le yī duàn fó fǎ, wǒ hái bù néng shén dǒng, nán dào nǐ xiàn zài wú lùn jiàn le hé děng yàng de nán zǐ, dōu wú yì diǎn ài xīn ma?" yì yún dào:" bù rán. ài xīn zěn néng méi yǒu? zhǐ shì bù fēn nán nǚ, què fēn qīng zhòng. pì rú jiàn le yí gè cái zǐ, měi rén, yīng xióng, gāo shì, què shì cóng qīn jìng shàng shēng chū lái de ài xīn jiàn le xún cháng rén què yǔ wǒ qīn jìn de, biàn shì cóng jiāo gǎn shàng shēng chū lái de ài xīn jiàn le xiē xià děng yú chǔn de rén, yòu cóng bēi mǐn shàng shēng chū ài xīn lái. zǒng zhī, wú bù ài zhī rén, zhǐ shì bù guǎn tā shì nán shì nǚ." dé fū rén lián lián diǎn tóu shuō:" shī xiōng bù dàn shì shī xiōng, wǒ zhēn yào rèn nǐ zuò shī fù le." yòu wèn dào:" nǐ shì jǐ shí chè wù dào zhè bù tián dì de ne?" yì yún dào:" yě bù guò zhè yī èr nián." dé fū rén dào:" zěn yàng biàn huì zhèng míng dào zhè dì bù ne?" yì yún dào:" zhǐ shì yí gè biàn zì. yì jīng shuō:' qióng zé biàn, biàn zé tōng.' tiān xià méi yǒu gè bù biàn huì tōng de rén."
德夫人道:“你说了一段佛法,我还不能甚懂,难道你现在无论见了何等样的男子,都无一点爱心吗?”逸云道:“不然。爱心怎能没有?只是不分男女,却分轻重。譬如见了一个才子,美人,英雄,高士,却是从钦敬上生出来的爱心;见了寻常人却与我亲近的,便是从交感上生出来的爱心;见了些下等愚蠢的人,又从悲悯上生出爱心来。总之,无不爱之人,只是不管他是男是女。”德夫人连连点头说:“师兄不但是师兄,我真要认你做师父了。”又问道:“你是几时澈悟到这步田地的呢?”逸云道:“也不过这一二年。”德夫人道:“怎样便会证明到这地步呢?”逸云道:“只是一个变字。《易经》说:‘穷则变,变则通。’天下没有个不变会通的人。”
dé fū rén dào:" qǐng nǐ bǎ zhè yī jié yī jié zěn yàng biàn fǎ, kě yǐ zhǐ shì wǒ men bà?" yì yún dào:" liǎng wèi tài tài bù xián fán suǒ, wǒ jiù shuō shuō hé fáng. wǒ shí èr sān suì shí shén me dōu bù dǒng, què yě méi yǒu nán nǚ xiāng. dào le shí sì wǔ suì, chū kāi zhī shí, jiù zhī dào xǐ huān nán rén liǎo què shì xǐ huān de měi nán zǐ. zěn yàng jiào měi nán zǐ ne? xiàng nà tiān jīn niē de ní rén zǐ, huò zhě xì zǐ chàng xiǎo dàn de, jué de tā shí zài shì hǎo. dào le shí liù qī suì, jiù jué de zhè yī zhǒng rén zhēn shì ní niē de juàn hú de, wài miàn hǎo kàn, nèi lǐ yì diǎn ér méi yǒu bì xū yǒu diǎn sī wén qì, huò zhě yǒu diǎn yīng wǔ qì, cái suàn gè rén, zhè jiù shì tóng rèn sān yé yāo hǎo de shí hòu le. zài dào shí liù bā suì, jiù biàn zuò zhuān ài cái zǐ yīng xióng, kàn nà bào guǎn lǐ zuò lùn de rén, xià bǐ qiān yán, tiān xià shì méi yǒu yī jiàn bù zhī dào de, zhēn shì cái zǐ! yòu kàn nà chū yáng xué shēng, huò zhě kàn rén liǎng guó dǎ zhàng yào qù guān zhàn, huò zhě zì jǐ qǐng fù qián dí, huò zhě jiè gè tí mù zì jǐ tóu hǎi ér sǐ, huò zhě yī yáng qiāng bǎ rén dǎ sǐ, zài yī yáng qiāng bǎ zì jǐ dǎ sǐ, zhēn shì yīng xióng! hòu lái xì xì chá kàn, zhī dào nà fā yì lùn de, dà dū zhī yī bù zhī èr, wèi sī bù wéi gōng, bù néng suàn gè cái zǐ. nèi xiē jiè tí mù zì jìn de, yī bàn shì fā le fēng tán bìng, yī bàn shì shòu rén jiā yú nòng, gèng bù néng suàn gè yīng xióng. zhǐ yǒu xiàng céng wén zhèng, yòng rén yě yòng dé hǎo, yòng bīng yě yòng dé hǎo, liào shì yě liào dé hǎo, zuò wén zhāng yě zuò dé hǎo, fāng néng suàn de cái zǐ xiàng céng zhōng xiāng zì liàn yī jūn, jiù xiōng yú qí mén, hòu lái suǒ xiàng wú gù, tuán shǒu yǔ huā tái, bì jìng kè fù nán jīng ér hòu jǐ, shì gè zhēn yīng xióng! zài dào shí bā jiǔ suì yòu biàn le, jué de céng shì dì xiōng de cái zǐ yīng xióng, hái yǒu bù zú chù, bì xū xiàng zhū gě wǔ hòu cái suàn cái zǐ, guān gōng zhào yún cái suàn de yīng xióng zài hòu jué de guǎn zhòng lè yì fāng shì yīng xióng, zhuāng zhōu liè yù kòu fāng shì cái zǐ zài tuī dào jí chǔ, chú fēi kǒng shèng rén lǐ lǎo jūn shì jiā mù ní cái suàn de dà cái zǐ dà yīng xióng ne! tuī dào zhè lǐ, shì jiān jiù méi yǒu wǒ zhòng yì de rén le. jì méi yǒu wǒ zhòng yì de, fǎn guò lái yòu biàn zuò méi yǒu wǒ bù zhòng yì de rén, zhè jiù shì lǚ biàn de qíng xíng. jìn lái wǒ de zhǔ yì bǎ wǒ zì jǐ fēn zuò liǎng gè rén:, yí gè jiào zuò zhù shì de yì yún, jì zuò le dòu lǎo gōng de gū zǐ, fán wǒ yīng zuò de shì dōu zuò. bù guǎn shén me rén, yào wǒ shuō huà jiù shuō huà, yào wǒ péi jiǔ jiù péi jiǔ, yào lǒu jiù lǒu, yào bào jiù bào, dōu wú bù kě, zhǐ shì péi tā shuì jiào zuò bú dào yòu yí gè wǒ ne, jiào zuò chū shì de yì yún, zhōng rì lǐ dàn fán xián xiá de shí hòu, jiù qù tóng nà rú shì dào sān jiào de shèng rén wán shuǎ, huò zhě kàn kàn tiān dì rì yuè biàn de bǎ xì, hěn gòu kāi xīn de le."
德夫人道:“请你把这一节一节怎样变法,可以指示我们罢?”逸云道:“两位太太不嫌烦琐,我就说说何妨。我十二三岁时什么都不懂,却也没有男女相。到了十四五岁,初开知识,就知道喜欢男人了;却是喜欢的美男子。怎样叫美男子呢?像那天津捏的泥人子,或者戏子唱小旦的,觉得他实在是好。到了十六七岁,就觉得这一种人真是泥捏的绢糊的,外面好看,内里一点儿没有;必须有点斯文气,或者有点英武气,才算个人,这就是同任三爷要好的时候了。再到十六八岁,就变做专爱才子英雄,看那报馆里做论的人,下笔千言,天下事没有一件不知道的,真是才子!又看那出洋学生,或者看人两国打仗要去观战,或者自己请赴前敌,或者借个题目自己投海而死,或者一洋枪把人打死,再一洋枪把自己打死,真是英雄!后来细细察看,知道那发议论的,大都知一不知二,为私不为公,不能算个才子。那些借题目自尽的,一半是发了疯痰病,一半是受人家愚弄,更不能算个英雄。只有像曾文正,用人也用得好,用兵也用得好,料事也料得好,做文章也做得好,方能算得才子;像曾忠襄自练一军,救兄于祁门,后来所向无故,团守雨花台,毕竟克复南京而后己,是个真英雄!再到十八九岁又变了,觉得曾氏弟兄的才子英雄,还有不足处,必须像诸葛武侯才算才子,关公、赵云才算得英雄;再后觉得管仲、乐毅方是英雄,庄周、列御寇方是才子;再推到极处,除非孔圣人、李老君、释迦牟尼才算得大才子、大英雄呢!推到这里,世间就没有我中意的人了。既没有我中意的,反过来又变做没有我不中意的人,这就是屡变的情形。近来我的主意把我自己分做两个人:,一个叫做住世的逸云,既做了斗姥宫的姑子,凡我应做的事都做。不管什么人,要我说话就说话,要我陪酒就陪酒,要搂就搂,要抱就抱,都无不可,只是陪他睡觉做不到;又一个我呢,叫做出世的逸云,终日里但凡闲暇的时候,就去同那儒释道三教的圣人顽耍,或者看看天地日月变的把戏,很够开心的了。”
dé fū rén tīng dé xǐ huān yì cháng, fāng yào zài wǎng xià wèn, nà biān huì shēng guò lái shuō:" tiān bù zǎo le, shuì bà! hái yào qǐ wǔ gēng děng zhe kàn rì chū ne." dé fū rén xiào dào:" bù shuì yě xíng, bù kàn rì chū yě xíng, nín méi yǒu tīng jiàn yì yún shī xiōng tán de huà hǎo jí le, bǐ yī juàn shū hái yǒu qù ne! wǒ zhēn bù xiǎng shuì, zhǐ shì yuàn yì tīng." huì shēng shuō:" zhè me hǎo tīng, nǐ wèi shén me bù jiào wǒ lái tīng tīng ne?" dé fū rén shuō:" wǒ tīng rù le mí, shén me dōu bù zhī dào le, hái gù dé jiào nǐ ne! kě shì hǎo duō shí méi yǒu hē chá le. wáng mā, wáng mā! yí! zhè wáng mā zěn me bù dā yìng rén ne?"
德夫人听得喜欢异常,方要再往下问,那边慧生过来说:“天不早了,睡罢!还要起五更等着看日出呢。”德夫人笑道:“不睡也行,不看日出也行,您没有听见逸云师兄谈的话好极了,比一卷书还有趣呢!我真不想睡,只是愿意听。”慧生说:“这么好听,你为什么不叫我来听听呢?”德夫人说:“我听入了迷,什么都不知道了,还顾得叫你呢!可是好多时没有喝茶了。王妈,王妈!咦!这王妈怎么不答应人呢?”
yì yún xià le kàng shuō:" wǒ qù dào chá qù." jiù wǎng wài pǎo. huì shēng shuō:" nǐ zhēn tīng mí le, nà lǐ yǒu wáng mā ne?" dé fū rén shuō:" bú shì chū diàn de shí hòu, tā gēn zhe de ma?" huì shēng yòu dà xiào. huán cuì shuō:" dé tài tài, nín wàng jì le, bú shì wǒ men chū yuè miào de shí hóu, tā rǎng tóu téng de liǎo bù dé, suǒ yǐ dǎ fā tā huí diàn qù, jiù shùn biàn jiào rén sòng xíng lǐ lái de ma? bù rán zhè pū gài zěn yàng huì zhī dào sòng lái ne?" dé fū rén shuō:" kě bú shì, wǒ zhēn tīng mí hu le." huì shēng yòu wèn:" nǐ men tán de zěn me zhè me yǒu jìn?" dé fū rén shuō:" wǒ gào sù nǐ bà, wǒ yīn wèi zhè yì yún yǒu wén yǒu wǔ, yòu néng gàn, yòu qiān hé, zhēn ài jí le! wǒ xiǎng bǎ tā"
逸云下了炕说:“我去倒茶去。”就往外跑。慧生说:“你真听迷了,那里有王妈呢?”德夫人说:“不是出店的时候,他跟着的吗?”慧生又大笑。环翠说:“德太太,您忘记了,不是我们出岳庙的时侯,他嚷头疼的了不得,所以打发他回店去,就顺便叫人送行李来的吗?不然这铺盖怎样会知道送来呢?”德夫人说:“可不是,我真听迷糊了。”慧生又问:“你们谈的怎么这么有劲?”德夫人说:“我告诉你罢,我因为这逸云有文有武,又能干,又谦和,真爱极了!我想把他……”
shuō dào zhè lǐ, yì yún xiào xī xī de tí le yī hú chá jìn lái shuō:" wǒ zhēn gāi sǐ! fàn hòu chōng le yī hú chá, gē zài wài jiān zhuō shàng, wǒ jìng wàng le qǔ jìn lái, dōu liáng tòu le! zhè xīn pào lái de, nín hē bà." zuǒ shǒu ná le jǐ gè chá wǎn, yī yī zhēn guò. yì yún jì lái, dé fū rén shì cái yào shuō de huà, zì rán shuō bù xià qù. lüè zuò yī kè, jiù gè zì shuì le.
说到这里,逸云笑嘻嘻的提了一壶茶进来说:“我真该死!饭后冲了一壶茶,搁在外间桌上,我竟忘了取进来,都凉透了!这新泡来的,您喝罢。”左手拿了几个茶碗,一一斟过。逸云既来,德夫人适才要说的话,自然说不下去。略坐一刻,就各自睡了。
tiān jiàng yù míng, yì yún xiān xǐng, qù jiào rén shāo le chá shuǐ xǐ liǎn shuǐ, zhāo hū gè rén qǐ lái, zhǔ le jǐ gè jī dàn, tàng le yī hú rè jiǔ, shuō:" wài biān lěng de lì hài, chī diǎn jiǔ dǎng hán qì." gè rén chī le liǎng bēi, jué de fù zhōng hé nuǎn, qí shí dōng fāng yè yǐ fā bái, dé fū rén huán cuì zuò le xiǎo jiào, pī le pí dǒu péng, huán cuì běn méi yǒu, shì huì shēng bù yòng jiè gěi tā de.
天将欲明,逸云先醒,去叫人烧了茶水、洗脸水,招呼各人起来,煮了几个鸡蛋,烫了一壶热酒,说:“外边冷的利害,吃点酒挡寒气。”各人吃了两杯,觉得腹中和暖,其时东方业已发白,德夫人、环翠坐了小轿,披了皮斗篷,环翠本没有,是慧生不用借给他的。
huì shēng lǎo cán bù xíng, bù yuǎn biàn dào le rì guān fēng tíng zi děng rì chū. kàn nà dōng biān tiān jiǎo xià yǐ tòng hóng, yī piàn zhāo xiá, yuè guò yuè míng, jiàn nà dì xià mào chū yí gè zǐ hóng sè de tài yáng yá zǐ chū lái. yì yún zhǐ dào:" nín qiáo nà dì biān shàng yǒu yī tiáo míng de gēn yī tiáo jīn sī yí yàng de, xiāng chuán nà jiù shì hǎi shuǐ." zhǐ shuō le liǎng jù huà, nà tài yáng yǐ bàn lún chū dì le. zhǐ kě hèn dì pí shàng miàn, yǒu tiáo hēi yún xiàng dài zi yí yàng héng zhe. nà tài yáng cái chū dì, yòu zuān jìn hēi dài zi lǐ qù, zài cóng hēi dài zi lǐ chū lái, lún jiǎo yǐ lí le dì, nà yī tiáo jīn xiàn yě kàn bú jiàn le. dé fū rén shuō:" wǒ men qù bà." huí tóu xiàng xī, kàn le zhàng rén fēng shě shēn yán yù huáng dǐng, dào le qín shǐ huáng méi zì bēi shàng, mā sā le yī huì ér. yuán lái zhè bēi bìng bú shì gè shí piān zi, jìng shì dié jiǎo zhǎn fāng de yī zhī shí zhù, shàng miàn jìng bàn gè zì yě méi yǒu.
慧生、老残步行,不远便到了日观峰亭子等日出。看那东边天脚下已通红,一片朝霞,越过越明,见那地下冒出一个紫红色的太阳牙子出来。逸云指道:“您瞧那地边上有一条明的跟一条金丝一样的,相传那就是海水。”只说了两句话,那太阳已半轮出地了。只可恨地皮上面,有条黑云像带子一样横着。那太阳才出地,又钻进黑带子里去,再从黑带子里出来,轮脚已离了地,那一条金线也看不见了。德夫人说:“我们去罢。”回头向西,看了丈人峰、舍身岩、玉皇顶,到了秦始皇没字碑上,摩挲了一会儿。原来这碑并不是个石片子,竟是叠角斩方的一枝石柱,上面竟半个字也没有。
zài wǎng xī zǒu, jiàn yí gè shān fēng, fǎng fú pī kāi de bàn gè mán tou, zhèng miàn mó chū jǐ zhàng zhǎng yí kuài píng miàn, kè le xǔ duō bā fēn shū. yì yún zhǐ zhe dào:" zhè jiù shì táng tài zōng de jì tài shān míng." páng biān hái yǒu xǔ duō běn cháo rén kè de dǒu dà zì, rú kǎo lǎo yì bān, yòng hóng yóu bǎ zì huà lǐ tián dé xiān míng zhào yǎn, shū fǎ dà dū xué hóng gōu diàn shì cè zi de, suī yuǎn bù jí hóng gōu de bǎo mǎn, yě jiù féi dà de kě ài le. yòu xiàng xī zǒu, huí dào tiān jiē, zhòng rù yuán bǎo diàn lǐ, chī le yì yún yù bèi xià de tāng miàn, dǎ le xíng lǐ, yī tóng xià shān. chū tiān jiē, wàng nán yī guǎi, jiù shì nán tiān mén le chū dé nán tiān mén, biàn shì shí bā pán. shéi zhī xià shān bǐ shàng shān gèng shǔ kě pà, jiào fū zǒu de bǐ fēi hái kuài, yī shà shí shí bā pán yǐ zǒu jǐn. bú dào jiǔ diǎn zhōng, yǐ dào le dòu lǎo gōng mén shǒu. huì shēng tái tóu yī kàn, guǒ rán guà le dà hóng cǎi chóu, yī duì gōng dēng. qí shí dà jiā yǐ dū xià le jiāo zǐ, lǎo cán bǎ zuǐ duì huì shēng xiàng cǎi chóu yī nǔ, huì shēng shuō:" zǎo yǐ lǐng jiào le." bǐ cǐ xiāng shì ér xiào.
再往西走,见一个山峰,仿佛劈开的半个馒头,正面磨出几丈长一块平面,刻了许多八分书。逸云指着道:“这就是唐太宗的《纪泰山铭》。”旁边还有许多本朝人刻的斗大字,如栲栳一般,用红油把字画里填得鲜明照眼,书法大都学洪钩殿试策子的,虽远不及洪钩的饱满,也就肥大的可爱了。又向西走,回到天街,重入元宝店里,吃了逸云预备下的汤面,打了行李,一同下山。出天街,望南一拐,就是南天门了;出得南天门,便是十八盘。谁知下山比上山更属可怕,轿夫走的比飞还快,一霎时十八盘已走尽。不到九点钟,已到了斗姥宫门首。慧生抬头一看,果然挂了大红彩绸,一对宫灯。其时大家已都下了骄子,老残把嘴对慧生向彩绸一努,慧生说:“早已领教了。”彼此相视而笑。
liǎng gè lǎo gū zǐ yíng zài mén kǒu, dǎ guò le qǐ shǒu, jìn dé kè táng, zhī jiàn yí gè xìng rén liǎn ér, miàn zhe táo huā, yǎn rú qiū shuǐ, qióng yáo bí zi, yīng táo kǒu ér, nián jì shí wǔ liù suì guāng jǐng, chuān yī jiàn chū lú yín yán sè de kù duàn páo zǐ, pǐn lán kǎn jiān, kù jīn xiāng biān yǒu yī cùn duō kuān, mǎn liǎn xiào róng gǎn shàng lái tì dà jiā qǐng ān, míng zhī yí dìng shì jìng yún le. zhèng yào wèn huà, zhī jiàn páng biān zǒu shàng yī ge dài xūn diāo pí mào yán mò dǐng zi de rén, zǒu shàng lái xiàng dé huì shēng qǐng le yī ān, yòu xiàng zhòng rén lüè wéi dǎ le gè qiān ér, hái duì huì shēng shǒu zhòng jǔ zhe nián yú dì sòng qióng de tiě zǐ, shuō:" bì shàng gěi dé dà rén qǐng ān, shuō zuó ér bù zhī dào dà rén jià dào, shī lǐ de hěn. jiē dà rén de xìn, bì shàng hěn nù, jiào le shào yé qù wèn, yuán lái dōu shì xū zhèng, méi yǒu de shì. yǐ bǎ shào yé shēn jīn le jǐ jù, shuō qǐng dà rén wàn ān, bú yào tīng páng rén de xián huà. jīn ér wǎn shàng qǐng zài yá mén lǐ biàn fàn, zhè lǐ tiāo xuǎn le jǐ yàng cài lái, xiān qǐng dà rén hú luàn chī diǎn."
两个老姑子迎在门口,打过了稽首,进得客堂,只见一个杏仁脸儿,面着桃花,眼如秋水,琼瑶鼻子,樱桃口儿,年纪十五六岁光景,穿一件出炉银颜色的库缎袍子,品蓝坎肩,库金镶边有一寸多宽,满脸笑容赶上来替大家请安,明知一定是靓云了。正要问话,只见旁边走上一个戴熏貂皮帽沿没顶子的人,走上来向德慧生请了一安,又向众人略为打了个千儿,还对慧生手中举着年愚弟宋琼的帖子,说:“敝上给德大人请安,说昨儿不知道大人驾到,失礼的很。接大人的信,敝上很怒,叫了少爷去问,原来都是虚证,没有的事。已把少爷申斤了几句,说请大人万安,不要听旁人的闲话。今儿晚上请在衙门里便饭,这里挑选了几样菜来,先请大人胡乱吃点。”
huì shēng tīng le, dà bù yuè yì, shuō:" qǐng nǐ huí qù tì nǐ guì shàng qǐng ān, shuō sòng cài chī fàn, dōu bù gǎn dāng, xiè xiè bà. jì shuō dōu shì xū kuáng, bù yòng shuō jiù shì wǒ zào de yáo yán le, míng tiān wǒ men dòng shēn hòu, pà bù tòng tòng kuài kuài nài hé zhè dòu lǎo gōng gū zǐ yī dùn ma? jì bù zhǔn wǒ qíng, wǒ zì yǒu dào li jiù shì le. nǐ huí qù bà!" nà jiā rén yě bǎ liǎn chén xià lái shuō:" dà rén bú yào duō xīn, bì shàng bú shì zhè gè yì sī." huí guò liǎn duì lǎo gū zǐ shuō:" nǐ men shuō shí huà, yǒu zhè shì ma?" huì shēng shuō:" nǐ zhè bú shì míng míng dāng wǒ miàn chěng wēi fēng ma? wǒ zhè qióng jīng gōng, nǐ men zhǔ rén qiáo bù qǐ, nǐ zhè gǒu cái yě gǎn zhè yàng fàng sì! wǒ yáo nǐ zhǔ rén bù dòng, nán dào bàn nǐ zhè gǒu cái yě bàn bù dòng ma? jīn tiān jì shì rú cǐ, wǒ xià wǔ bài tài ān fǔ, qǐng tā xiān bǎ nǐ zhè gǒu cái dǎ le, dì jiè huí jí, zài xiàng nǐ men zhǔ rén suàn zhàng! zǐ dì bù cái, hái yào zhè me hù duǎn." huí tóu duì lǎo cán shuō:" hǎo hǎo de yí ge rén, zěn yàng zuò le zhī xiàn jiù bǎ tiān liáng sàng dào zhè bù tián dì!" nà jiā rén kàn shì tóu bù hǎo, gǎn máng guì zài dì xià kē tóu. dé fū rén shuō:" wǒ men lǐ biān qù bà." huì shēng bǎ xiù zi yī fú, jìng wǎng lǐ zǒu, réng zài jìng yún fáng lǐ qù zuò. tài ān xiàn lǐ jiā rén zhī dào bù tuǒ, máng xiàng lǎo gū zǐ tuō fù le jǐ jù, fēi yě sì de xià shān qù le. zàn qiě bù tí.
慧生听了,大不悦意,说:“请你回去替你贵上请安,说送菜吃饭,都不敢当,谢谢罢。既说都是虚诳,不用说就是我造的谣言了,明天我们动身后,怕不痛痛快快奈何这斗姥宫姑子一顿吗?既不准我情,我自有道理就是了。你回去罢!”那家人也把脸沉下来说:“大人不要多心,敝上不是这个意思。”回过脸对老姑子说:“你们说实话,有这事吗?”慧生说:“你这不是明明当我面逞威风吗?我这穷京宫,你们主人瞧不起,你这狗才也敢这样放肆!我摇你主人不动,难道办你这狗才也办不动吗?今天既是如此,我下午拜泰安府,请他先把你这狗才打了,递解回籍,再向你们主人算帐!子弟不才,还要这么护短。”回头对老残说:“好好的一个人,怎样做了知县就把天良丧到这步田地!”那家人看势头不好,赶忙跪在地下磕头。德夫人说:“我们里边去罢。”慧生把袖子一拂,竟往里走,仍在靓云房里去坐。泰安县里家人知道不妥,忙向老姑子托付了几句,飞也似的下山去了。暂且不题。
què shuō dé fū rén kàn jìng yún zhǎng de shí zài shì jùn, bǎ tā chě zài huái lǐ, zǐ xì fǔ mó le yī huí shuō:" nǐ yě rèn de zì ma?" jìng yún shuō:" bù duō jǐ gè." wèn:" niàn jīng bù niàn jīng?" dá:" jīng zǒng shì yào niàn de." wèn:" niàn de shén me jīng?" dá:" wú fēi shì yǎn miàn qián jǐ bù: jīn gāng jīng fǎ huá jīng lèng yán jīng děng bà le." wèn:" jīng shàng de zì, dōu rèn de ma?" dá:" nà jǐ gè yǎn miàn qián de zì, hái yǒu bù rèn de ma?" dé fū rén yòu yī jīng, xīn lǐ xiǎng, yǐ wéi tā nián jì shén xiǎo, dà yuē rèn bù duō jǐ gè zì, yuán lái zhèi xiē jīng dōu huì niàn le, jiù bù gǎn dài màn tā. yòu wèn:" nǐ niàn jīng, dǒng bù dǒng ne?" jìng yún dá:" lüè dǒng yī èr fēn." dé fū rén shuō:" nǐ yào yǒu bù dǒng de, wèn zhè wèi tiě lǎo yé, tā dōu dǒng de." lǎo cán zhèng zài páng biān bù yuǎn zuò, jiē shàng shuō:" dà sǎo bù yòng yuān rén, wǒ nà lǐ dǒng de shén me jīng ne?" yòu yīn jiǔ wén jìng yún de dà míng, yào xiǎng shì tā yī shì, jiù dōu guò lái shuō le yī jù dào:" wǒ suī bù dǒng shén me, jìng yún! nǐ rú yào wèn yě bù fáng wèn wèn kàn, pèng de zháo, wǒ jiù shuō pèng bù zháo, wǒ jiù bù shuō."
却说德夫人看靓云长的实在是俊,把他扯在怀里,仔细抚摩了一回说:“你也认得字吗?”靓云说:“不多几个。”问:“念经不念经?”答:“经总是要念的。”问:“念的什么经?”答:“无非是眼面前几部:《金刚经》、《法华经》、《楞严经》等罢了。”问:“经上的字,都认得吗?”答:“那几个眼面前的字,还有不认的吗?”德夫人又一惊,心里想,以为他年纪甚小,大约认不多几个字,原来这些经都会念了,就不敢怠慢他。又问:“你念经,懂不懂呢?”靓云答:“略懂一二分。”德夫人说:“你要有不懂的,问这位铁老爷,他都懂得。”老残正在旁边不远坐,接上说:“大嫂不用冤人,我那里懂得什么经呢?”又因久闻靓云的大名,要想试他一试,就兜过来说了一句道:“我虽不懂什么,靓云!你如要问也不妨问问看,碰得着,我就说;碰不着,我就不说。”
jìng yún zhèng dài yào wèn, zhī jiàn yì yún yǐ jīng huàn le yī fú, chá shàng fěn, diǎn shàng yān zhī, zǒu jiāng jìn lái chuān dé yī jiàn fěn hóng kù duàn páo zǐ, què pèi le yī jiàn xuán sè duàn zi kǎn jiān, guāng zhe gè tóu, yī tiáo wū jīn sī de biàn zi. jìng yún shuō" shī xiōng piān láo le." yì yún shuō:" qǐ gǎn, qǐ gǎn!" jìng yún shuō:" shī xiōng, zhè wèi tiě lǎo yé fó lǐ jīng shēn, dé tài tài jiào wǒ yǒu bù dǒng de wèn tā lǎo rén jiā ne." yì yún shuō:" hǎo, nǐ wèn, wǒ yě zhān guāng tīng yī liǎng jù." jìng yún suì lì xiàng lǎo cán miàn qián, gōng gōng jìng jìng wèn dào:" jīn gāng jīng yún:' ruò rén mǎn sān qiān dà qiān shì jiè qī bǎo yǐ yòng bù shī, qí fú dé duō, bù rú yǐ sì jù jì yǔ wèi tā rén shuō, qí fú shèng bǐ.' qǐng wèn nà sì jù jì běn jīng dào dǐ méi yǒu shuō pò? yǒu rén cāi shì:' yī qiè yǒu wéi fǎ, rú mèng huàn pào yǐng, rú lù yì rú diàn, yīng zuò rú shì guān.'" lǎo cán shuō:" wèn de lì hài! yī qiān jǐ bǎi nián zhù jīn gāng jīng de dōu zhù bù chū lái, nǐ wèn wǒ, wǒ yě shì bù zhī dào." yì yún xiào dào:" nǐ yào nà sì jù, jiù shì nà sì jù, zhǐ pà nǐ bú yào." jìng yún shuō:" wèi me bú yào ne?" yì yún yī xiào bù yǔ, lǎo cán sù rán qǐ jìng de lì qǐ lái, xiàng yì yún chàng le yí gè dà féi nuò, shuō:" lǐng jiào dé duō le!" jìng yún shuō:" nǐ zhè huà tiě lǎo yé dào dǒng le, wǒ hái shì bù dǒng, wèi me wǒ bú yào ne? sān shí èr fēn wǒ dōu yào, bié shuō sì jù." yì yún shuō:" wèi de nǐ sān shí èr fēn dōu yào, suǒ yǐ zhè sì jù jì yǔ jiù bù gěi nǐ le." jìng yún shuō:" wǒ gèng bù dǒng le." lǎo cán shuō:" yì yún shī xiōng fó lǐ zhēn tōng dá, nǐ xiǎng liù zǔ zhǐ yào le' yīn wú suǒ zhù, ér shēng qí xīn' liǎng jù, jiù dé le wǔ zǔ de yī bō, chéng le huó fó: suǒ yǐ shuō' zhǐ pà nǐ bú yào'. zhēn zhèng shēng huā miào shé." lǎo cán yīn jiàn yì yún fēi fán, biàn wèn dào:" yì yún shī xiōng, wū lǐ yǒu kè me?" yì yún shuō:" wǒ wū lǐ cóng lái wú kè." lǎo cán shuō:" wǒ xiǎng qù kàn kàn xǔ bù xǔ?" yì yún shuō:" nǐ yào lái jiù lái, zhǐ pà nǐ bù lái." lǎo cán shuō:" wǒ lì liǎo wú xiàn jié, cái yù jiàn zhè gè jī huì, zěn kěn bù lái? qǐng nǐ lǐng lù tóng háng." dàng zhēn yì yún xiān zǒu, lǎo cán hòu gēn. dé fū rén xiào dào:" bié ràng tā yí ge rén jìn táo yuán dòng, wǒ men yě de fēn diǎn xiān jiǔ hē hē."
靓云正待要问,只见逸云已经换了衣服,搽上粉,点上胭脂,走将进来;穿得一件粉红库缎袍子,却配了一件玄色缎子坎肩,光着个头,一条乌金丝的辫子。靓云说;“师兄偏劳了。”逸云说:“岂敢,岂敢!”靓云说:“师兄,这位铁老爷佛理精深,德太太叫我有不懂的问他老人家呢。”逸云说:“好,你问,我也沾光听一两句。”靓云遂立向老残面前,恭恭敬敬问道:“《金刚经》云:‘若人满三千大千世界七宝以用布施,其福德多,不如以四句偈语为他人说,其福胜彼。’请问那四句偈本经到底没有说破?有人猜是:‘一切有为法,如梦幻泡影,如露亦如电,应作如是观。’”老残说:“问的利害!一千几百年注金刚经的都注不出来,你问我,我也是不知道。”逸云笑道:“你要那四句,就是那四句,只怕你不要。”靓云说:“为么不要呢?”逸云一笑不语,老残肃然起敬的立起来,向逸云唱了一个大肥喏,说:“领教得多了!”靓云说:“你这话铁老爷倒懂了,我还是不懂,为么我不要呢?三十二分我都要,别说四句。”逸云说:“为的你三十二分都要,所以这四句偈语就不给你了。”靓云说:“我更不懂了。”老残说:“逸云师兄佛理真通达,你想六祖只要了‘因无所住,而生其心’两句,就得了五祖的衣钵,成了活佛:所以说‘只怕你不要’。真正生花妙舌。”老残因见逸云非凡,便问道:“逸云师兄,屋里有客么?”逸云说:“我屋里从来无客。”老残说:“我想去看看许不许?”逸云说:“你要来就来,只怕你不来。”老残说:“我历了无限劫,才遇见这个机会,怎肯不来?请你领路同行。”当真逸云先走,老残后跟。德夫人笑道:“别让他一个人进桃源洞,我们也得分点仙酒喝喝。”
shuō zhe dà jiā dōu qǐ shēn tóng qù, jiù shì zhè xī biān de liǎng jiān běi wū, jìn dé táng mén, zhèng zhōng shì yī miàn dà jìng zi, shàng tou yí kuài héng biǎn, xiě zhe" yì qíng yún shàng" sì gè xíng shū zì, páng biān yī fù duì lián xiě dào:
说着大家都起身同去,就是这西边的两间北屋,进得堂门,正中是一面大镜子,上头一块横匾,写着“逸情云上”四个行书字,旁边一副对联写道:
miào xǐ rú lái fú dé xiāng
妙喜如来福德相;
gū shè xiān rén bīng xuě zī.
姑射仙人冰雪姿。
zhǐ yǒu xià kuǎn" chì lóng" èr zì, bìng wú shàng kuǎn. huì shēng dào:" yòu shì tā men dì xiōng de bǐ mò." lǎo cán shuō:" zhè rén jǐ shí lái de? shì nǐ de péng yǒu ma?" yì yún shuō:" wài miàn shì péng yǒu, nèi lǐ shì shī dì. tā qù nián lái de, zài wǒ zhè lǐ zhù le sì shí duō tiān ne." lǎo cán dào:" tā jiù zhù zài nǐ zhè miào lǐ ma?" yì yún dào:" qǐ jù zài zhè miào lǐ, jiǎn zhí zhù zài wǒ kàng shàng." dé fū rén máng wèn:" nǐ shuì zài nà li ne?" yì yún xiào dào:" tài tài yǒu diǎn yí xīn shān dǐng shàng shuō de huà bà? wǒ shuì zài tā huái lǐ ne!" dé fū rén dào:" nà me shuō, tā jìng shì zuò huái bù luàn de liǔ xià huì ma?" yì yún dào:" liǔ xià huì yě bù suàn de tóu děng rén wù, bù guò sàn shèng bà liě, yǒu shén me xī qí! ruò bǎ liǔ xià huì qù bǐ chì lóng zǐ, tā hái yào shuō shì biǎn tā ne!" dà jiā dōu shēn shé tou.
只有下款“赤龙”二字,并无上款。慧生道:“又是他们弟兄的笔墨。”老残说:“这人几时来的?是你的朋友吗?”逸云说:“外面是朋友,内里是师弟。他去年来的,在我这里住了四十多天呢。”老残道:“他就住在你这庙里吗?”逸云道:“岂俱在这庙里,简直住在我炕上。”德夫人忙问:“你睡在那里呢?”逸云笑道:“太太有点疑心山顶上说的话罢?我睡在他怀里呢!”德夫人道:“那么说,他竟是坐怀不乱的柳下惠吗?”逸云道:“柳下惠也不算得头等人物,不过散圣罢咧,有什么稀奇!若把柳下惠去比赤龙子,他还要说是贬他呢!”大家都伸舌头。
dé fū rén zǒu dào tā wū lǐ kàn kàn, yuán lái bù guò yī zhāng kàng, yí gè shū zhuō, yī jià shū ér yǐ, bié wú cháng wù. què shōu shí dé shí fēn gān jìng, kàng shàng guà le gè bàn jiù hú zhòu màn zǐ, dié zhe liǎng chuáng bàn jiù de jǐn bèi. dé fū rén shuō:" wǒ fá le, jiè nǐ kàng shàng xiē xiē, xíng bù xíng?" yì yún shuō:" bù xián āng zāng, nín qǐng xiē zhe." qí shí huán cuì yě zǒu jìn fáng lǐ lái. dé fū rén shuō:" zán liǎ tǎng yī tǎng bà." huì shēng lǎo cán jìn fáng kàn le yī kàn, yě jiù tuì dào wài jiān, suí biàn zuò xià. huì shēng shuō:" gāng cái nǐ men jiǎng de jīn gāng jīng, shí zài jiǎng de hǎo." lǎo cán dào:" kōng gǔ yōu lán, zhēn xiǎng bú dào zhè zhòng dì fāng, huì yǒu zhè yàng gāo rén, ér qiě yòu shì nián qīng de ní gū, wài xiàng fǎng fú gēn jì nǚ yí yàng. gǔ rén shuō:' lián huā chū yú wū ní.' zhēn shì bù cuò de!" huì shēng shuō:" nǐ zuó ér xīn mù zhōng zhǐ yǒu jìng yún, jīn ér jiàn le jìng yún, hé yǐ hěn bù zháo yì shì de?" lǎo cán dào:" wǒ zài shěng chéng zhǐ tīng rén chēng zàn jìng yún, cóng méi yǒu rén shuō qǐ yì yún, kě zhī dào qǔ gāo hè guǎ ne!" huì shēng dào:" jiù shì jìng yún, yě jiù nán wéi tā le, cái shí wǔ liù suì de hái zi jiā ne"
德夫人走到他屋里看看,原来不过一张炕,一个书桌,一架书而已,别无长物。却收拾得十分干净,炕上挂了个半旧湖绉幔子,叠着两床半旧的锦被。德夫人说:“我乏了,借你炕上歇歇,行不行?”逸云说:“不嫌肮脏,您请歇着。”其时环翠也走进房里来。德夫人说:“咱俩躺一躺罢。”慧生、老残进房看了一看,也就退到外间,随便坐下。慧生说:“刚才你们讲的《金刚经》,实在讲的好。”老残道:“空谷幽兰,真想不到这种地方,会有这样高人,而且又是年轻的尼姑,外像仿佛跟妓女一样。古人说:‘莲花出于污泥。’真是不错的!”慧生说:“你昨儿心目中只有靓云,今儿见了靓云,何以很不着意似的?”老残道:“我在省城只听人称赞靓云,从没有人说起逸云,可知道曲高和寡呢!”慧生道:“就是靓云,也就难为他了,才十五六岁的孩子家呢……”
zhèng zài shuō huà, nà lǎo gū zǐ zǒu lái shuō dào:" tài ān xiàn sòng dà lǎo yé lái le, qǐng wèn dà rén zài nà li huì?" huì shēng dào:" dào nǐ kè tīng shǎng qù bà." jiù tóng lǎo gū zǐ chū qù le, cǐ dì shèng le lǎo cán yí ge rén, kàn páng biān jià shàng duī zhe wú xiàn de shū, jiù chōu yī běn lái kàn, yuán lái shì mù dà bō rě jīng, jiù suí biàn kàn jiāng xià qù. huà fēn liǎng tóu: huì shēng zì qù huì sòng qióng, lǎo cán zì shì kàn dà bō rě jīng.
正在说话,那老姑子走来说道:“泰安县宋大老爷来了,请问大人在那里会?”慧生道:“到你客厅上去罢。”就同老姑子出去了,此地剩了老残一个人,看旁边架上堆着无限的书,就抽一本来看,原来是木《大般若经》,就随便看将下去。话分两头:慧生自去会宋琼,老残自是看《大般若经》。
què shuō dé fū rén hǎn le huán cuì tóng dào yì yún kàng shàng, yì yún shuō:" nín tǎng xià lái, wǒ tì nín gài diǎn zǐ bèi bà." dé fū rén shuō:" nǐ lái zuò xià, wǒ bù shuì, wǒ yào wèn nǐ chì lóng zǐ shì gè hé děng yàng rén?" yì yún shuō:" wǒ tīng shuō tā men dì xiōng sān ge, zhè chì lóng zǐ nián jì zuì xiǎo, què yě zuì fàng dàn bù jī de. qīng lóng zǐ huáng lóng zǐ liǎng gè ne, dào mào yán yán, suī rán dōu shì jí hé qì de rén, kě jiào rén yī wàng ér zhī tā shì yǒu dào zhī shàng. ruò chì lóng zǐ, jiào rén kàn zhe shuō bu chū gè suǒ yǐ rán lái, piáo dǔ chī zhe, wú suǒ bù wéi guān shāng shì shù, wú suǒ bù jiāo. tóng chén sú rén chù, tā yí yàng de chén sú tóng gāo yǎ rén chù, tā yòu yí yàng de gāo yǎ, bìng wú yì diǎn qiáng miǎn chù, suǒ yǐ rén dōu cè bù tòu tā. yīn wèi tā tóng qīng lóng huáng lóng yí gè shī fù chuán shòu de, rén yě bù gǎn bù jìng zhòng tā xiē, jiū jìng zhī dào tā shí zài de rén hěn shǎo. qù nián lái dào zhè lǐ, tóng dà jiā huo ér xī xī hē hē de luàn shuō, yě shì shàng shān huí lái zài zhè lǐ chī wǔ fàn, shī fù liú tā chī wǎn fàn. wǎn fàn hòu shī fù tóng tā tán de huà jiù hěn bù shǎo. shī fù shuō:' nǐ jiù zhù zài zhè lǐ bà.' tā shuō:' hǎo, hǎo!' shī fù shuō:' nín yuàn yì yí ge rén shuì, yuàn yì yǒu rén péi nǐ shuì?' tā shuō:' dōu kě yǐ.' shī fù shuō:' liǎng gè rén shuì, nǐ jiào shuí péi nǐ?' tā shuō:' jiào yì yún péi wǒ.' shī fù dǎ le gè léng, jiē zhe jiù shuō:' hǎo, hǎo!' shī fù jiù duì wǒ shuō:' nǐ yì xià hé rú?' wǒ xīn lǐ xiǎng, shī fù jīn ér yào kǎo wǒ men jiàn shí ne, wǒ jiù yě shuō:' hǎo, hǎo!' cóng nà yì tiān qǐ, jiù zhù le yǒu yí gè duō yuè. bái rì lǐ tā mǎn shān qù luàn pǎo, wǎn shàng wéi yī quān zi de rén tīng tā jiǎng dào, méi yǒu yí gè bú shì xǐ huān de liǎo bù dé, suǒ yǐ dào dǐ yě méi yǒu yí ge rén shuō yī jù xián huà, jǐng méi yǒu bàn diǎn bù yǐ wéi rán de yì sī. dào le jí shú de shí hòu, wǒ wèn tā dào:' tīng shuō nǐ lǎo rén jiā yáo zǐ lǐ pō yǒu xiāng hǎo de, xiǎng bì yě dōu shì yǒu míng wú shí bà?' tā shuō:' wǒ jīng shén shàng yǒu jiè lǜ, xíng hái shàng wú jiè lǜ, dōu shì yīn rén ér shī. pì rú nǐ qīng wǒ yě qīng, nǐ zhuó wǒ yě zhuó, huò zhě fáng hài rén huò zhě fáng hài zì jǐ, dōu zuò bù dé: zhè shì jīng shén shàng jiè lǜ. ruò liǎng wú fáng ài, jiù méi shén me zuò bù dé, suǒ wèi xíng hái shàng wú jiè lǜ.'"
却说德夫人喊了环翠同到逸云炕上,逸云说:“您躺下来,我替您盖点子被罢。”德夫人说:“你来坐下,我不睡,我要问你赤龙子是个何等样人?”逸云说:“我听说他们弟兄三个,这赤龙子年纪最小,却也最放诞不羁的。青龙子、黄龙子两个呢,道貌严严,虽然都是极和气的人,可教人一望而知他是有道之上。若赤龙子,教人看着说不出个所以然来,嫖赌吃着,无所不为;官商士庶,无所不交。同尘俗人处,他一样的尘俗;同高雅人处,他又一样的高雅,并无一点强勉处,所以人都测不透他。因为他同青龙、黄龙一个师父传授的,人也不敢不敬重他些,究竟知道他实在的人很少。去年来到这里,同大家伙儿嘻嘻呵呵的乱说,也是上山回来在这里吃午饭,师父留他吃晚饭。晚饭后师父同他谈的话就很不少。师父说:‘你就住在这里罢。’他说:‘好,好!’师父说:‘您愿意一个人睡,愿意有人陪你睡?’他说:‘都可以。’师父说:‘两个人睡,你叫谁陪你?’他说:‘叫逸云陪我。’师父打了个楞,接着就说:‘好,好!’师父就对我说:‘你意下何如?’我心里想,师父今儿要考我们见识呢,我就也说:‘好,好!’从那一天起,就住了有一个多月。白日里他满山去乱跑,晚上围一圈子的人听他讲道,没有一个不是喜欢的了不得,所以到底也没有一个人说一句闲话,井没有半点不以为然的意思。到了极熟的时候,我问他道:‘听说你老人家窑子里颇有相好的,想必也都是有名无实罢?’他说:‘我精神上有戒律,形骸上无戒律,都是因人而施。譬如你清我也清,你浊我也浊,或者妨害人或者妨害自己,都做不得:这是精神上戒律。若两无妨碍,就没什么做不得,所谓形骸上无戒律。……’”
zhèng tán dé gāo xìng, tīng huì shēng yǔ lǎo cán zài wài jiān shuō huà, dé fū rén diàn jì miào lǐ de shì, gǎn máng chū lái wèn:" zěn yàng le?" huì shēng dào:" zhè gè dōng xī chū qǐ hái lì biàn qí wú, wǒ shuō zǐ dì yǐ fù xiōng shì. líng bī píng mín, bì yào nào chū dà àn lái. zhè jiàn shì yǐ qíng lǐ lùn, yǔ qiáng jiān guī nǚ wú yì, xìng shàng wèi chéng, nǐ hái yào jié lì hù duǎn. sú yǔ shuō de hǎo:' yào de rén bù zhī, chú fēi yǐ mò wèi.' gé xià yí dìng yào zòng róng shì xiōng, wǒ yě bù bì ráo shé, dàn kàn yù shǐ cān qǐ lái, shì huài nǐ de guān, shì huài wǒ de guān? bù mán nǐ shuō, wǒ yǐ jīng xiě xìn gào zhī zhuāng gōng bǎo shuō: tú zhōng tīng rén chuán shuō yǒu zhè yī jiàn shì, bù zhī dào què bù què, qǐng tā pài rén mì chá yī chá. nǐ guǎn jiào shì xiōng yě hǎo, bù guǎn jiào yě hǎo, wǒ héng shù míng rì dòng shēn le. tā tīng le zhè huà, cái yǒu diǎn jù pà, shuō:' wǒ huí yá mén, bǎ zhè gè xiǎo chù shēng suǒ qǐ lái.' wǒ kàn suǒ suī shì jiǎ de, yǐ hòu zài nào, kǒng pà bù gǎn le." dé fū rén shuō:" zhè yàng zuì hǎo." jìng yún mù suí huì shēng jìn lái de, shàng qián máng qǐng ān dào xiè. jiū jìng sòng shào yé lái yǔ bù lái, qiě tīng xià huí fēn jiě.
正谈得高兴,听慧生与老残在外间说话,德夫人惦记庙里的事,赶忙出来问:“怎样了?”慧生道:“这个东西初起还力辩其无,我说子弟倚父兄势。凌逼平民,必要闹出大案来。这件事以情理论,与强奸闺女无异,幸尚未成,你还要竭力护短。俗语说得好:‘要得人不知,除非已莫为。’阁下一定要纵容世兄,我也不必饶舌,但看御史参起来,是坏你的官,是坏我的官?不瞒你说,我已经写信告知庄宫保说:途中听人传说有这一件事,不知道确不确,请他派人密查一查。你管教世兄也好,不管教也好,我横竖明日动身了。他听了这话,才有点惧怕,说:‘我回衙门,把这个小畜生锁起来。’我看锁虽是假的,以后再闹,恐怕不敢了。”德夫人说:“这样最好。”靓云木随慧生进来的,上前忙请安道谢。究竟宋少爷来与不来,且听下回分解。