strong yóu jīn shān fǎ hǎi shì yāo strong
游金山法海示妖
zài biǎo bái shì dāng shí yòng fǎ tuō shēn, zhuǎn huí jiā lái, rì yǐ hūn àn. hàn wén kàn jiàn jīng dào: xián qī, nǐ zěn me tú bù huí lái? bái shì bìng bù tí qǐ zhè shì, xiào yīng dào: qiè dào zhōng tú xuàn jiào, yīn cǐ shě yú bù xíng huí lái, shàng jué kāi tà xīn mù. hàn wén dào: yuán lái rú cǐ, kuài xiē rù fáng jiāng xī. bái shì huǎn bù guī fáng, àn gòng xiǎo qīng shuō zhī, xiǎo qīng bù jīn shī xiào. guāng yīn xùn sù, shū hū là jǐng cán dōng, yòu zhí xīn chūn shí hòu. yī rì, hàn wén yīn xú yuán wài zhāo yǐn chūn jiǔ, yào qù fù xí, bái shì dīng níng zǎo guī, hàn wén yīng nuò, suì jí chū mén lái dào xú jiā. yuán wài yāo rù, jiǔ xí yǐ bèi, èr rén zuò xià xì zhuó, xián tán pán huán xiē shí. yuán wài jiào shēng: xián dì, cǐ chù yǒu zuò jīn shān sì, shì gè míng shèng de suǒ zài, jìn rì yòu xiū zhěng dé shí fēn huá lì. sì nèi yǒu yī wèi zhǎng lǎo, fǎ hào fǎ hǎi chán shī, fǎ lì gāo qiáng, néng xiǎo guò qù wèi lái zhī shì. jīn rì shì zhí wǒ men qīng xián, jiān shì yáng chūn jiā hòu, wǒ hé nǐ tóng qù yóu wán yī fān hé rú? hàn wén xǐ dào: jí hǎo. yī lái guān kàn jǐng zhì, èr lái fǎng sēng tán chán, wǒ men jí kè tóng háng biàn liǎo. yuán wài jiàn hàn wén shuō dé gāo xìng, lì mìng chè xí. èr rén zhěng fú yī shang, xié shǒu chū mén, yí lù shàng kàn nà chūn guāng míng mèi, wàn zǐ qiān hóng, èr rén shuō shuō xiào xiào, zǎo yǐ dào jīn shān sì le. èr rén jìn le shān mén, jǔ mù yī kàn, guǒ rán wú shuāng bǎo sì, dì yī míng shān. zěn jiàn dé, yǒu zàn wèi zhèng:
再表白氏當時用法脫身,轉回家來,日已昏暗。漢文看見驚道:「賢妻,你怎麼徒步回來?」白氏並不提起這事,笑應道:「妾到中途眩轎,因此舍輿步行回來,尚覺開拓心目。」漢文道:「原來如此,快些入房將息。」白氏緩步歸房,暗共小青說知,小青不禁失笑。光陰迅速,倏乎臘景殘冬,又值新春時候。一日,漢文因徐員外招飲春酒,要去赴席,白氏叮嚀早歸,漢文應諾,遂即出門來到徐家。員外邀入,酒席已備,二人坐下細酌,閒談盤桓些時。員外叫聲:「賢弟,此處有座金山寺,是個名勝的所在,近日又修整得十分華麗。寺內有一位長老,法號法海禪師,法力高強,能曉過去未來之事。今日適值我們清閒,兼是陽春佳候,我和你同去遊玩一番何如?」漢文喜道:「極好。一來觀看景致,二來訪僧談禪,我們即刻同行便了。」員外見漢文說得高興,立命撤席。二人整拂衣裳,攜手出門,一路上看那春光明媚,萬紫千紅,二人說說笑笑,早已到金山寺了。二人進了山門,舉目一看,果然無雙寶寺,第一名山。怎見得,有贊為證:
diàn gé shēn yōu, lǒu tái gāo sǒng, wàn hù líng lóng, qiān mén jīng yíng. fǎ jiè duān hóng, yìng hú guāng zhī dàng yàng fàn gōng huá lì, bǎ yún qì zhī xū míng. liè qún fēng ér zuò zhàng, lín wàn pài yǐ zòng héng. bǎo bō huā xiāng, xiàn yì tiān zhī ruì cǎi pú tí lù huí, dù zhòng shēng yú péng yíng. yú wū guī yī yú fǎ zuò, pán zhōng xiǎng chè yú sāng tíng. cháo shēng dài jīng, shēng yǐ jù zhèn shān sè lián shù, sè ér qí qīng. pēn sì shí zhī jīng yīn, fēng yān jǐn xiù kuā qī zé zhī shèng gài, jiāng qì dàng píng. jǐn lǎn lán zhōu, shí líng bō ér jìng zhào míng xián jiā kè, zhé tóu dì ér tóng qíng. guǒ ěr wú shuāng xiān jǐng, xìn hū dì yī yù jīng.
殿閣深幽,摟台高聳,萬戶玲瓏,千門晶熒。法界端宏,映湖光之蕩漾;梵宮華麗,把雲氣之虛明。列群峰而作障,臨萬派以縱橫。寶缽花香,獻一天之瑞彩;菩提路迴,渡眾生於蓬瀛。魚烏皈依於法座,磐鐘響徹於桑庭。潮聲帶經,聲以俱震;山色連樹,色而齊青。噴四時之睛陰,峰煙錦繡;夸七澤之勝概,江氣蕩平。錦覽蘭舟,時凌波而競棹;名賢佳客,輒投地而同情。果爾無雙仙景,信乎第一玉京。
èr rén guān zhī bù jǐn, wán zhī yǒu yú, zhuǎn guò huí láng, jìn rù dà xióng bǎo diàn, cān bài sān bǎo rú lái zūn fú. lǐ miàn, fǎ hǎi chán shī zài yún chuáng zuò chán rù dìng, yǐ zhī tā èr rén tóng lái, suì bù chū dà diàn shī lǐ dào: èr wèi shī zhǔ, qǐng lǐ miàn dài chá. èr rén huāng máng hái lǐ zhì xiè, tóng jìn fāng zhàng. xù lǐ zuò dìng, chá bà, fǎ hǎi kāi yán dào: lǎo sēng jīn zǎo rù dìng, yǐ zhī èr wèi jū shì guāng lín bì sì, qǐ dào xìng juàn. yuán wài dào: dì zǐ xìng xú míng gān, běn chù rén shì. zhè wèi xiōng dì xìng xǔ míng xiān, zhè jiāng rén shì. jiǔ wén shàng shā qīng yōu, lǎo shī dào fǎ, shì yǐ tóng lái zhān yǎng lǐng jiào. fǎ hǎi dào: jiǔ yǎng! jiǔ yǎng! qǐng wèn xǔ jū shì, zūn fū rén kě shì xìng bái míng zhēn niáng me? hàn wén chī jīng dào: zhèng shì jiàn nèi de míng zì. fǎ shī hé yǐ xiǎo dé? fǎ hǎi xiào dào: jū shì, lǎo sēng néng zhī guò qù wèi lái zhī shì, qiě jū shì zūn liǎn xiàn fú yāo qì, yǒu shèn nán xiǎo. cǐ yāo fēi tóng xiǎo kě, tā yuán shì sì chuān qīng chéng shān qīng fēng dòng xiū xíng de bái shé jīng, sī fán xià háng, zài chóu wáng fǔ huā yuán nèi qī shēn, gèng yǒu yā huán xiǎo qīng, yě shì shé guài. zhǔ bì èr rén mí huò jū shì, shù zài ēn qíng, yì xì qián yuán. tōu dào kù yín bǎo qì, zhì nǐ liǎng fān shòu zuì. jū shì kě jì dé duān wǔ rì bèi nǐ qiáng guàn xióng huáng jiǔ, lòu chū yuán xíng, jīng huài shēn tǐ, hòu lái bèi tā yòng fǎ mán guò, yī jiù tóng tā wèi fū qī. rú jīn jū shì qiē wù huí qù, xìng mìng kě bǎo ruò bù tīng lǎo sēng de huà, jué sàng cán shēng! hàn wén tīng bà, máo gǔ sǒng rán. àn xiǎng: fǎ shī de huà jù jù jīn yù, yán yán zhēn qiè, wǒ ruò bù duǒ bì, dìng zāo èr yāo wáng mìng. suì wǔ tǐ tóu dì, jiào shēng: fǎ shī, dì zǐ bèi yāo suǒ mí, bù néng tuō shēn, wàng fǎ shī lián mǐn, chuí jiù wēi mìng. fǎ hǎi fú qǐ dào: jū shì qǐng qǐ. lǎo sēng chū jiā zhī rén, cí bēi wèi běn, jū shì jì rán xǐng wù, yào lǎo sēng xiāng jiù, zhè yě bù nán. jīn jū shì kě zàn zhù bì sì, liào èr yāo jué bù gǎn dào jīn shān xún nǐ, děng dài èr yāo qù hòu, xǔ shí jū shì fāng kě xià shān. hàn wén dào: dì zǐ bèi yāo jiū chán, yuàn bài fǎ shī wèi shī, zài sì xuē fà chū jiā. fǎ hǎi xiào dào: jū shì nǐ chén yuán wèi duàn. hòu huì yǒu qī, bù yòng pī tì, zàn jū sì zhōng jiù shì le. hàn wén lǐng mìng. zhè yuán wài zài páng tīng jiàn fǎ shī zhè piān yán yǔ, xì yì qián fān de shì, àn àn jīng hài. yòu jiàn hàn wén rú cǐ guāng jǐng, gèng jiā zhà yì, máng cí bié le fǎ shī bìng hàn wén, dú zì xià shān huí qù le. hàn wén zhù zài sì zhōng, bù zài huà xià. zhǐ yīn zhè yī zhù, yǒu fèn jiào: zhǐ chǐ lù tiān biàn chéng jù jìn. yào zhī hòu shì, qiě tīng xià wén fēn jiě.
二人觀之不盡,玩之有餘,轉過迴廊,進入大雄寶殿,參拜三寶如來尊佛。裡面,法海禪師在雲床坐禪入定,已知他二人同來,遂步出大殿施禮道:「二位施主,請裡面待茶。」二人慌忙還禮致謝,同進方丈。敘禮坐定,茶罷,法海開言道:「老僧今早入定,已知二位居士光臨敝寺,乞道姓眷。」員外道:「弟子姓徐名乾,本處人氏。這位兄弟姓許名仙,浙江人氏。久聞上剎清幽,老師道法,是以同來瞻仰領教。」法海道:「久仰!久仰!請問許居士,尊夫人可是姓白名珍娘麼?」漢文吃驚道:「正是賤內的名字。法師何以曉得?」法海笑道:「居士,老僧能知過去未來之事,且居士尊臉現浮妖氣,有甚難曉。此妖非同小可,他原是四川青城山清風洞修行的白蛇精,思凡下杭,在仇王府花園內棲身,更有丫環小青,也是蛇怪。主婢二人迷惑居士,數載恩情,亦系前緣。偷盜庫銀寶器,致你兩番受罪。居士可記得端午日被你強灌雄黃酒,露出原形,驚壞身體,後來被他用法瞞過,依舊同他為夫妻。如今居士切勿回去,性命可保;若不聽老僧的話,決喪殘生!」漢文聽罷,毛骨悚然。暗想:法師的話句句金玉,言言真切,我若不躲避,定遭二妖亡命。遂五體投地,叫聲:「法師,弟子被妖所迷,不能脫身,望法師憐憫,垂救微命。」法海扶起道:」居士請起。老僧出家之人,慈悲為本,居士既然醒悟,要老僧相救,這也不難。今居士可暫住敝寺,料二妖決不敢到金山尋你,等待二妖去後,許時居士方可下山。」漢文道:「弟子被妖糾纏,願拜法師為師,在寺削髮出家。」法海笑道:「居士你塵緣未斷。後會有期,不用披剃,暫居寺中就是了。」漢文領命。這員外在旁聽見法師這篇言語,細憶前番的事,暗暗驚駭。又見漢文如此光景,更加咤異,忙辭別了法師並漢文,獨自下山回去了。漢文住在寺中,不在話下。只因這一住,有分教:咫尺陸天變成巨浸。要知後事,且聽下文分解。