míng dǐng gé, gān gē fēng qǐ. yú líng liú zhī shēng xiān shēng jù zhòng shù wàn, jiāng nán dù. hū yī féi nán zǐ yì shān mén, chǎng yī lù fù, qǐng jiàn bīng zhǔ. xiān shēng yán rù yǔ yǔ, dà yuè zhī. wèn qí xìng míng, zì hào cǎi wēi wēng. liú liú cān wéi wò, zèng yǐ rèn. wēng yán: wǒ zì yǒu lì bīng, wú xū máo jǐ. wèn: bīng suǒ zài? wēng nǎi lǚ yī lù fù, qí dà kě róng jī zi rěn qì gǔ zhī, hū qí zhōng sāi fū, chī rán tū chū jiàn fū wò ér chōu zhī, bái rèn rú shuāng. liú dà jīng, wèn: zhǐ cǐ hū? xiào zhǐ fù yuē: cǐ wǔ kù yě, hé suǒ bù yǒu. mìng qǔ gōng shǐ, yòu rú qián zhuàng, chū diāo gōng yī jù lüè yī bì xī, zé yī shǐ fēi duò, qí chū bù qióng. yǐ ér jiàn chā qí zhōng, jì dōu bù jiàn. liú shén zhī, yǔ tóng qǐn chù, jìng lǐ shén bèi.
明鼎革,干戈蜂起。於陵劉芝生先生聚眾數萬,將南渡。忽一肥男子詣柵門,敞衣露腹,請見兵主。先生延入與語,大悅之。問其姓名,自號採薇翁。劉留參帷幄,贈以刃。翁言:「我自有利兵,無須矛戟。」問:「兵所在?」翁乃捋衣露腹,臍大可容雞子;忍氣鼓之,忽臍中塞膚,嗤然突出劍跗;握而抽之,白刃如霜。劉大驚,問:「止此乎?」笑指腹曰:「此武庫也,何所不有。」命取弓矢,又如前狀,出雕弓一具;略一閉息,則一矢飛墮,其出不窮。已而劍插臍中,既都不見。劉神之,與同寢處,敬禮甚備。
shí yíng zhōng hào lìng suī yán, ér wū hé zhī qún, shí chū piāo lüè. wēng yuē: bīng guì jì lǜ jīn tǒng shù wàn zhī zhòng, ér bù néng zhèn shè rén xīn, cǐ bài wáng zhī dào. liú xǐ zhī, yú shì jiū chá zú wǔ, yǒu lüè qǔ fù nǚ cái wù zhě, xiāo yǐ shì zhòng. jūn zhōng shāo sù, ér zhōng bù néng jué. wēng bù shí chéng mǎ chū, áo yóu bù wǔ zhī jiān, ér jūn zhōng hàn jiāng jiāo zú, zhé shǒu zì duò dì, bù zhī qí hé yīn. yīn gòng yí wēng. qián jìn yán chì zhī cè, bīng shì yǐ wèi è zhī zhì cǐ yì xiāng hàn yuàn. zhū bù lǐng zèn yú liú yuē: cǎi wēi wēng, yāo shù yě. zì gǔ míng jiāng, zhǐ wén yǐ zhì, bù wén yǐ shù. fú yún bái què zhī tú, zhōng zhì miè wáng. jīn wú gū jiāng shì, wǎng wǎng zì shī qí shǒu, rén qíng xiōng jù jiāng jūn yǔ chù, yì wēi dào yě, bù rú tú zhī. liú cóng qí yán, móu qí qí qǐn ér zhū zhī. shǐ chān wēng, wēng tǎn fù fāng wò, bí xī rú léi. zhòng dà xǐ, yǐ bīng rào shě, liǎng rén chí dāo rù duàn qí tóu jí jǔ dāo, tóu yǐ fù hé, xī rú gù, dà jīng. yòu zhuó qí fù fù liè wú xuè, qí zhōng gē máo sēn jù, jǐn lù qí yǐng. zhòng yì hài, bù gǎn jìn yáo bō yǐ shuò, ér tiě nǔ dà fā, shè zhòng shù rén. zhòng jīng sàn, bái liú. liú jí yì zhī, yǐ yǎo yǐ.
時營中號令雖嚴,而烏合之群,時出剽掠。翁曰:「兵貴紀律;今統數萬之眾,而不能鎮懾人心,此敗亡之道。」劉喜之,於是糾察卒伍,有掠取婦女財物者,梟以示眾。軍中稍肅,而終不能絕。翁不時乘馬出,遨遊部伍之間,而軍中悍將驕卒,輒首自墮地,不知其何因。因共疑翁。前進嚴飭之策,兵士已畏惡之;至此益相憾怨。諸部領譖於劉曰:「採薇翁,妖術也。自古名將,止聞以智,不聞以術。浮雲、白雀之徒,終致滅亡。今無辜將士,往往自失其首,人情洶懼;將軍與處,亦危道也,不如圖之。」劉從其言,謀俟其寢而誅之。使覘翁,翁坦腹方臥,鼻息如雷。眾大喜,以兵繞舍,兩人持刀入斷其頭;及舉刀,頭已複合,息如故,大驚。又斫其腹;腹裂無血,其中戈矛森聚,盡露其穎。眾益駭,不敢近;遙撥以矟,而鐵弩大發,射中數人。眾驚散,白劉。劉急詣之,已杳矣。