chén huān lè, lù zhī cháng zhì rén, yǒu nǚ huì měi. yī dào shì xíng qǐ, nì zhī ér qù. yóu shì rì chí bō jìn chán jiān. shì yī gǔ rén zì chén jiā chū, dào shì zhuī yǔ tóng háng, wèn hé lái. gǔ yún:" shì cóng chén jiā tuī zào mìng." dào shì yuē:" wén qí jiā yǒu nǚ láng, wǒ zhōng biǎo qīn yù qiú yīn hǎo, dàn wèi zhī qí jiǎ zǐ." gǔ wèi shù zhī, dào shì nǎi bié ér qù. jū shù rì, nǚ xiù yú fáng, hū jué zú má bì, jiàn zhì gǔ, yòu jiàn zhì yāo fù, é ér yūn rán qīng pū. dìng yú kè, shǐ huǎng hū néng lì, jiāng xún gào mǔ. jí chū mén, zé jiàn máng máng hēi bō zhōng, yí lù rú xiàn, hài ér què tuì, mén shě jū lú, yǐ bèi hēi shuǐ yān mò. yòu shì lù shàng, xíng rén jué shǎo, wéi dào shì huǎn bù yú qián. suì yáo wěi zhī, yì jiàn tóng xiāng yǐ xiāng gào yǔ. zǒu shù lǐ, hū dǔ lǐ shě, shì zhī, zé jǐ jiā mén. dà hài yuē:" bēn chí rú xǔ, gù yóu zài cūn zhōng. hé xiàng lái mí wǎng ruò cǐ!" xīn rán rù mén, fù mǔ shàng wèi guī. fù zhì jǐ fáng, suǒ xiù yè lǚ, yóu zài tà shàng. zì jué bēn bō dài jí, jiù tà qì zuò. dào shì hū rù, nǚ dà jīng yù dùn. dào shì zhuō ér nà zhī, nǚ yù hào, zé yīn bù néng shēng. dào shì jí yǐ lì rèn pōu nǚ xīn, nǚ jué hún piāo piāo lí ké ér lì, sì gù jiā shè quán fēi, wéi yǒu bēng yá ruò fù. shì dào shì yǐ jǐ xīn xuè diǎn mù rén shàng, yòu fù dié zhǐ zǔ zhòu, nǚ jué mù rén suì yǔ jǐ hé. dào shì zhǔ yuē:" zì zī dāng tīng chāi qiǎn, wù dé wéi wù!" suì pèi dài zhī.
陈欢乐,潞之长治人,有女慧美。一道士行乞,睨之而去。由是日持钵近廛间。适一瞽人自陈家出,道士追与同行,问何来。瞽云:“适从陈家推造命。”道士曰:“闻其家有女郎,我中表亲欲求姻好,但未知其甲子。”瞽为述之,道士乃别而去。居数日,女绣于房,忽觉足麻痹,渐至股,又渐至腰腹,俄而晕然倾仆。定逾刻,始恍惚能立,将寻告母。及出门,则见茫茫黑波中,一路如线,骇而却退,门舍居庐,已被黑水淹没。又视路上,行人绝少,惟道士缓步于前。遂遥尾之,翼见同乡以相告语。走数里,忽睹里舍,视之,则己家门。大骇曰:“奔驰如许,固犹在村中。何向来迷惘若此!”欣然入门,父母尚未归。复至己房,所绣业履,犹在榻上。自觉奔波殆极,就榻憩坐。道士忽入,女大惊欲遁。道士捉而捺之,女欲号,则喑不能声。道士急以利刃剖女心,女觉魂飘飘离壳而立,四顾家舍全非,惟有崩崖若覆。视道士以己心血点木人上,又复叠指诅咒,女觉木人遂与己合。道士嘱曰:“自兹当听差遣,勿得违误!”遂佩戴之。
chén shì shī nǚ, jǔ jiā huáng huò. xún zhì niú tóu shān, shǐ wén cūn rén chuán yán, lǐng xià yī nǚ zǐ pōu xīn ér sǐ. chén bēn yàn, guǒ qí nǚ yě. qì yǐ sù zǎi. zǎi jū lǐng xià jū rén, kǎo lüè jǐ biàn, qì wú duān xù. gū shōu qún fàn, yǐ dài fù kān. dào shì qù shù lǐ wài, zuò lù páng liǔ shù xià, hū wèi nǚ yuē:" jīn qiǎn rǔ dì yī chà, wǎng zhēn yì zhōng shěn yù zhuàng, qù dāng yǐn shēn nuǎn gé shàng. tǎng jiàn guān zǎi yòng yìn, jí dāng qū bì, qiè jì wù wàng! xiàn rǔ chén qù sì lái. chí yī kè, zé yǐ yī zhēn cì rǔ xīn zhōng, lìng zuò jí tòng èr kè, cì èr zhēn zhì sān zhēn, zé shǐ rǔ hún pò xiāo miè yǐ." nǚ wén zhī, sì tǐ jīng sǒng, piāo rán suì qù. shùn xī zhì guān xiè, rú yán fú gé shàng. yī shí lǐng xià rén luó guì táng xià, shàng wèi xùn jí. shì jiāng qián yìn gōng dié, nǚ wèi jí bì, ér yìn yǐ chū xiá. nǚ jué shēn qū zhòng ruǎn, zhǐ gé shì bù néng shèng, bó rán zuò xiǎng, mǎn táng è gù. zǎi mìng zài jǔ, xiǎng rú qián sān jǔ, fān zhuì dì xià, zhòng xī wén zhī. zǎi qǐ zhù yuē:" rú shì yuān guǐ, dāng biàn zhí chén, wèi rǔ zhāo xuě." nǚ gěng yè ér qián, lì yán dào shì shā jǐ qiǎn jǐ zhuàng. zǎi chāi yì chí qù, zhì liǔ shù xià, dào shì guǒ zài. zhuō hái, yī jū ér fú. rén fàn nǎi shì. zǎi wèn nǚ:" yuān xuě hé guī?" nǚ yuē:" jiāng cóng dà rén." zǎi yuē:" wǒ shǔ zhōng wú chǔ kě róng, bù rú zàn guī rǔ jiā." nǚ liáng jiǔ yuē:" guān shǔ jí wú jiā, wǒ jiāng rù yǐ." zǎi yòu wèn, yīn xiǎng yǐ jì. tuì rù zhái zhōng, zé fū rén shēng nǚ yǐ.
陈氏失女,举家惶惑。寻至牛头山,始闻村人传言,岭下一女子剖心而死。陈奔验,果其女也。泣以诉宰。宰拘岭下居人,拷掠几遍,讫无端绪。姑收群犯,以待覆勘。道士去数里外,坐路旁柳树下,忽谓女曰:“今遣汝第一差,往侦邑中审狱状,去当隐身暖阁上。倘见官宰用印,即当趋避,切记勿忘!限汝辰去巳来。迟一刻,则以一针刺汝心中,令作急痛;二刻,刺二针;至三针,则使汝魂魄销灭矣。”女闻之,四体惊悚,飘然遂去。瞬息至官廨,如言伏阁上。一时岭下人罗跪堂下,尚未讯诘。适将钤印公牒,女未及避,而印已出匣。女觉身躯重软,纸格似不能胜,嚗然作响,满堂愕顾。宰命再举,响如前;三举,翻坠地下,众悉闻之。宰起祝曰:“如是冤鬼,当便直陈,为汝昭雪。”女哽咽而前,历言道士杀己、遣己状。宰差役驰去,至柳树下,道士果在。捉还,一鞫而服。人犯乃释。宰问女:“冤雪何归?”女曰:“将从大人。”宰曰:“我署中无处可容,不如暂归汝家。”女良久曰:“官署即吾家,我将入矣。”宰又问,音响已寂。退入宅中,则夫人生女矣。