míng jì, jì jùn yǐ běi shù zhōu xiàn, xié yì dà zuò, bǐ hù jiē rán. qí dōng nóng mín hán fāng, xìng zhì xiào. fù mǔ jiē bìng, yīn jù chǔ bó, kū dǎo yú gū shí dài fū zhī miào. guī tú líng tì, yù yī rén yì guān qīng jié, wèn:" hé bēi?" hán jù yǐ gào, qí rén yuē:" gū shí zhī shén bù zài yú cǐ, dǎo zhī hé yì? pū yǒu xiǎo shù, kě yǐ yī shì." hán xǐ, jí qí xìng zì. qí rén yuē:" wǒ bù qiú bào, hé bì tōng xiāng guàn hū?" hán dūn qǐng lín qí jiā. qí rén yuē:" wú xū. dàn guī, yǐ huáng zhǐ zhì chuáng shàng, lì shēng yán:' wǒ míng rì fù dōu, gào zhū yuè dì!' bìng dāng yǐ." hán kǒng bù yàn, jiān qiú yí zhǐ. qí rén yuē:" shí gào zi: wǒ fēi rén yě. xún huán shǐ zhě yǐ wǒ chéng dǔ, bǐ wèi nán xiàn tǔ dì. gǎn jūn xiào, zhǐ shòu cǐ shù. mù qián yuè dì jǔ wǎng sǐ zhī guǐ, qí yǒu gōng rén mín, huò zhèng zhí bù zuò xié suì zhě, yǐ chéng huáng tǔ dì yòng. jīn rì yāng rén zhě, jiē jùn chéng běi bīng suǒ shā zhī guǐ, jí yù fù dōu zì tóu, gù yán tú suǒ lù, yǐ móu kǒu shí ěr, yán gào yuè dì, zé bǐ bì jù, gù dāng yǐ." hán sǒng rán qǐ jìng, fú dì kòu xiè, jí qǐ, qí rén yǐ miǎo. jīng tàn ér guī. zūn qí jiào, fù mǔ jiē yù. yǐ chuán lín cūn, wú bù yàn zhě.
明季,济郡以北数州县,邪疫大作,比户皆然。齐东农民韩方,性至孝。父母皆病,因具楮帛,哭祷于孤石大夫之庙。归途零涕,遇一人衣冠清洁,问:“何悲?”韩具以告,其人曰:“孤石之神不在于此,祷之何益?仆有小术,可以一试。”韩喜,诘其姓字。其人曰:“我不求报,何必通乡贯乎?”韩敦请临其家。其人曰:“无须。但归,以黄纸置床上,厉声言:‘我明日赴都,告诸岳帝!’病当已。”韩恐不验,坚求移趾。其人曰:“实告子:我非人也。巡环使者以我诚笃,俾为南县土地。感君孝,指授此术。目前岳帝举枉死之鬼,其有功人民,或正直不作邪祟者,以城隍、土地用。今日殃人者,皆郡城北兵所杀之鬼,急欲赴都自投,故沿途索赂,以谋口食耳,言告岳帝,则彼必惧,故当已。”韩悚然起敬,伏地叩谢,及起,其人已渺。惊叹而归。遵其教,父母皆愈。以传邻村,无不验者。
yì shǐ shì yuē:" yán tú suì rén ér wǎng, yǐ qiú bù zuò xié suì zhī yòng, cǐ yǔ cè mǎ yīng' bù qiú wén dá zhī kē' zhě hé shū zāi! tiān xià shì dà shuài lèi cǐ. yóu yì jiǎ xū yǐ hài zhī jiān, dāng shì zhě shǐ mín juān gǔ, jù shū wèi mín yuè shū. yú shì gè zhōu xiàn rú shù qǔ yíng, shén fèi qiāo pū. shí jùn běi qī yì bèi shuǐ, suì jìn, cuī bàn yóu nán. táng tài shǐ ǒu zhì lì jīn, jiàn xì dǎi zhě shí yú rén. yīn wèn:' wèi hé shì?' dá yuē:' guān zhuō wú děng fù chéng, bǐ zhuī lè shū ěr.' nóng mín bù zhī' lè shū' èr zì zuò hé jiě, suì yǐ wéi yáo yì qiāo bǐ zhī míng, qǐ bù kě tàn ér kě xiào zāi!"
异史氏曰:“沿途祟人而往,以求不作邪祟之用,此与策马应‘不求闻达之科’者何殊哉!天下事大率类此。犹忆甲戌、乙亥之间,当事者使民捐谷,具疏谓民乐输。于是各州县如数取盈,甚费敲扑。时郡北七邑被水,岁祲,催办尤难。唐太史偶至利津,见系逮者十余人。因问:‘为何事?’答曰:‘官捉吾等赴城,比追乐输耳。’农民不知‘乐输’二字作何解,遂以为徭役敲比之名,岂不可叹而可笑哉!”