gāo shǎo zǎi niàn dōng xiān shēng yún: chóng zhēn jiān, yǒu hóu xiān, hào jìng shān. tuō shén yú hé jiān zhī sǒu, yǔ rén tán shī wén, jué xiū jiù, wěi wěi bù juàn. yǐ yáo hé zhì àn shàng, dàn yǐn láng jí, dàn bù néng jiàn zhī ěr. shí xiān shēng zǔ qǐn jí. huò zhì shū yún: hóu jìng shān, bǎi nián rén yě, bù kě bù wù. suì yǐ pū mǎ wǎng zhāo sǒu. sǒu zhì jīng rì, xiān yóu wèi lái. fén xiāng cí zhī, hū wén wū shàng dà shēng tàn zàn yuē: hǎo rén jiā! zhòng jīng gù. é yán jiān yòu yán zhī, sǒu qǐ yuē: dà xiān zhì yǐ. qún cóng sǒu àn zé chū yíng, yòu wén zuò gǒng zhì shēng. jì rù shì, suì dà xiào zòng tán. shí shǎo zǎi xiōng dì shàng zhū shēng, fāng rén wéi guī. xiān yán: èr gōng wéi juǎn yì jiā, dàn jīng bù shú, zài xū qín miǎn, yún lù yì bù yuǎn yǐ. èr gōng jìng wèn zǔ bìng, yuē: shēng sǐ shì dà, qí lǐ nán míng. yīn gòng zhī qí bù xiáng. wú hé, tài xiān shēng xiè shì.
高少宰念東先生云:「崇禎間,有猴仙,號靜山。托神於河間之叟,與人談詩文,決休咎,娓娓不倦。以餚核置案上,啖飲狼藉,但不能見之耳。」時先生祖寢疾。或致書云:「侯靜山,百年人也,不可不晤。」遂以仆馬往招叟。叟至經日,仙猶未來。焚香祠之,忽聞屋上大聲嘆贊曰:「好人家!」眾驚顧。俄檐間又言之,叟起曰:「大仙至矣。」群從叟岸幘出迎,又聞作拱致聲。既入室,遂大笑縱談。時少宰兄弟尚諸生,方人闈歸。仙言:「二公闈卷亦佳,但經不熟,再須勤勉,雲路亦不遠矣。」二公敬問祖病,曰:「生死事大,其理難明。」因共知其不祥。無何,太先生謝世。
jiù yǒu hóu rén, nòng hóu yú cūn. hóu duàn suǒ ér yì, bù kě zhuī, rù shān zhōng. shù shí nián, rén yóu jiàn zhī. qí zǒu piāo hū, jiàn rén zé cuàn. hòu jiàn rù cūn zhōng, qiè shí guǒ ěr, rén jiē mò zhī jiàn. yī rì, wèi cūn rén suǒ dǔ, zhú zhū yě, shè ér shā zhī. ér hóu zhī guǐ jìng bù zì zhī qí sǐ yě, dàn jué shēn qīng rú yè, yī xī bǎi lǐ. suì wǎng yī hé jiān sǒu, yuē: rǔ néng fèng wǒ, wǒ wèi rǔ zhì fù. yīn zì hào jìng shān yún.
舊有猴人,弄猴於村。猴斷鎖而逸,不可追,入山中。數十年,人猶見之。其走飄忽,見人則竄。後漸入村中,竊食果餌,人皆莫之見。一日,為村人所睹,逐諸野,射而殺之。而猴之鬼竟不自知其死也,但覺身輕如葉,一息百里。遂往依河間叟,曰:「汝能奉我,我為汝致富。」因自號靜山雲。