sì shuǐ shān zhōng jiù yǒu chán yuàn, sì wú cūn luò, rén jī hǎn dào, yǒu dào shì qī zhǐ qí zhōng. huò yán nèi duō dà shé, gù yóu rén jué jī. yī shào nián rù shān luó yīng, rù jì shēn, yè wú guī sù, yáo jiàn lán ruò, qū tóu zhī. dào shì jīng yuē: jū shì hé lái, xìng bù wèi ér bèi suǒ jiàn! jí mìng zuò, jù zhān zhōu. shí wèi yǐ, yī jù shé rù. cū shí yú wéi, áng shǒu xiàng kè, nù mù diàn yuàn. kè dà jù. dào shì yǐ zhǎng jī qí é, ā yuē: qù! shé nǎi fǔ shǒu rù dōng shì. wān yán yí shí, qí qū shǐ jǐn, pán xuán qí zhōng, yī shì jǐn mǎn. kè dà jù. dào shì yuē: cǐ píng shí suǒ huàn yǎng. yǒu wǒ zài, bù fáng, suǒ huàn kè zì yù zhī ěr. kè fǔ zuò, yòu yī shé rù, jiào qián lüè xiǎo, yuē kě wǔ liù wéi. jiàn kè jù zhǐ, shǎn zhǎ tǔ shé rú qián zhuàng. dào shì yòu chì zhī. yì rù shì qù. shì wú wò chù, bàn rào liáng jiān, bì shàng tǔ yáo luò yǒu shēng. kè yì jù, zhōng yè bù mián. zǎo qǐ yù guī, dào shì sòng zhī. chū wū mén jiàn qiáng shàng jiē xià, dà rú àng zhǎn zhě, xíng wò bù yī. jiàn shēng rén, jiē yǒu tūn shì zhuàng. kè yī dào shì zhǒu yè ér xíng, shǐ sòng chū gǔ kǒu, nǎi guī.
泗水山中舊有禪院,四無村落,人跡罕到,有道士棲止其中。或言內多大蛇,故遊人絕跡。一少年入山羅鷹,入既深,夜無歸宿,遙見蘭若,趨投之。道士驚曰:「居士何來,幸不為兒輩所見!」即命坐,具饘粥。食未已,一巨蛇入。粗十餘圍,昂首向客,怒目電衏。客大懼。道士以掌擊其額,呵曰:去!」蛇乃俯首入東室。蜿蜒移時,其軀始盡,盤旋其中,一室盡滿。客大懼。道士曰:「此平時所豢養。有我在,不妨,所患客自遇之耳。」客甫坐,又一蛇入,較前略小,約可五六圍。見客遽止,睒眨吐舌如前狀。道士又叱之。亦入室去。室無臥處,半繞樑間,壁上土搖落有聲。客益懼,終夜不眠。早起欲歸,道士送之。出屋門見牆上階下,大如盎盞者,行臥不一。見生人,皆有吞噬狀。客依道士肘腋而行,使送出谷口,乃歸。
yú xiāng yǒu kè zhōng zhōu zhě, jì jū shé fó sì. sì zhōng sēng rén jù wǎn cān, ròu tāng shén měi, ér duàn duàn jiē yuán, lèi jī xiàng. yí wèn sì sēng: shā jī hé nǎi dé duō xiàng? sēng yuē: cǐ shé duàn ěr. kè dà jīng, yǒu chū mén ér wa zhě. jì qǐn, jué xiōng shàng rú rú, mō zhī, shé yě, dùn qǐ hài hū, sēng qǐ yuē: cǐ cháng shì, xī zú guài! yīn yǐ huǒ zhào bì jiān, dà xiǎo mǎn qiáng, tà shàng xià jiē shì yě. cì rì, sēng yǐn rù fó diàn. fó zuò xià yǒu jù jǐng, jǐng zhōng yǒu shé, cū rú jù wèng, tàn shǒu jǐng biān ér bù chū. ruò huǒ xià shì, zé shé zi shé sūn yǐ shù bǎi wàn jì, zú jū qí zhōng. sēng yún: xī shé chū wèi hài, fú zuò qí shàng yǐ zhèn zhī, qí huàn shǐ píng yún.
余鄉有客中州者,寄居蛇佛寺。寺中僧人具晚餐,肉湯甚美,而段段皆圓,類雞項。疑問寺僧:「殺雞何乃得多項?」僧曰:「此蛇段耳。」客大驚,有出門而哇者。既寢,覺胸上蠕蠕,摸之,蛇也,頓起駭呼,僧起曰:「此常事,奚足怪!」因以火照壁間,大小滿牆,榻上下皆是也。次日,僧引入佛殿。佛座下有巨井,井中有蛇,粗如巨瓮,探首井邊而不出。爇火下視,則蛇子蛇孫以數百萬計,族居其中。僧云:「昔蛇出為害,佛坐其上以鎮之,其患始平」雲。