yì yǒu wáng shēng, xíng qī, gù jiā zǐ. shǎo mù dào, wén láo shān duō xiān rén, fù jí wǎng yóu. dēng yī dǐng, yǒu guān yǔ shén yōu. yī dào shì zuò pú tuán shàng, sù fà chuí lǐng, ér shén guāng shuǎng mài. kòu ér yǔ yǔ, lǐ shén xuán miào. qǐng shī zhī, dào shì yuē: kǒng jiāo qíng bù néng zuò kǔ. dá yán: néng zhī. qí mén rén shén zhòng, bó mù bì jí, wáng jù yǔ qǐ shǒu, suì liú guān zhōng.
邑有王生,行七,故家子。少慕道,聞勞山多仙人,負笈往游。登一頂,有觀宇甚幽。一道士坐蒲團上,素髮垂領,而神光爽邁。叩而與語,理甚玄妙。請師之,道士曰:「恐嬌情不能作苦。」答言:「能之。」其門人甚眾,薄暮畢集,王俱與稽首,遂留觀中。
líng chén, dào shì hū wáng qù, shòu yī fǔ, shǐ suí zhòng cǎi qiáo. wáng jǐn shòu jiào. guò yuè yú, shǒu zú zhòng jiǎn, bù kān qí kǔ, yīn yǒu guī zhì. yī xī guī, jiàn èr rén yǔ shī gòng zhuó, rì yǐ mù, shàng wú dēng zhú. shī nǎi jiǎn zhǐ rú jìng zhān bì jiān, é qǐng yuè míng huī shì, guāng jiàn háo máng. zhū mén rén huán tīng bēn zǒu. yī kè yuē: liáng xiāo shèng lè, bù kě bù tóng. nǎi yú àn shàng qǔ jiǔ hú fēn lài zhū tú, qiě zhǔ jǐn zuì. wáng zì sī: qī bā rén, hú jiǔ hé néng biàn gěi? suì gè mì àng yú, jìng yǐn xiān jiào, wéi kǒng zūn jǐn, ér wǎng fù yì zhù, jìng bù shǎo jiǎn. xīn qí zhī. é yī kè yuē: méng cì yuè míng zhī zhào, nǎi ěr jì yǐn, hé bù hū cháng é lái? nǎi yǐ zhù zhì yuè zhōng. jiàn yī měi rén zì guāng zhōng chū, chū bù yíng chǐ, zhì dì suì yǔ rén děng. xiān yāo xiù xiàng, piān piān zuò ní cháng wǔ. yǐ ér gē yuē: xiān xiān hū! ér hái hū! ér yōu wǒ yú guǎng hán hū! qí shēng qīng yuè, liè rú xiāo guǎn. gē bì, pán xuán ér qǐ, yuè dēng jǐ shàng, jīng gù zhī jiān, yǐ fù wèi zhù. sān rén dà xiào. yòu yī kè yuē: jīn xiāo zuì lè, rán bù shèng jiǔ lì yǐ. qí jiàn wǒ yú yuè gōng kě hū? sān rén yí xí, jiàn rù yuè zhōng. zhòng shì sān rén, zuò yuè zhōng yǐn, xū méi bì jiàn, rú yǐng zhī zài jìng zhōng. yí shí yuè jiàn àn, mén rén rán zhú lái, zé dào shì dú zuò, ér kè yǎo yǐ. jǐ shàng yáo hé shàng cún bì shàng yuè, zhǐ yuán rú jìng ér yǐ. dào shì wèn zhòng: yǐn zú hū? yuē: zú yǐ. zú, yí zǎo qǐn, wù wù qiáo sū. zhòng nuò ér tuì. wáng qiè xīn mù, guī niàn suì xī.
凌晨,道士呼王去,授一斧,使隨眾采樵。王謹受教。過月余,手足重繭,不堪其苦,陰有歸志。一夕歸,見二人與師共酌,日已暮,尚無燈燭。師乃剪紙如鏡粘壁間,俄頃月明輝室,光鑒毫芒。諸門人環聽奔走。一客曰:「良宵勝樂,不可不同。」乃於案上取酒壺分賚諸徒,且囑盡醉。王自思:七八人,壺酒何能遍給?遂各覓盎盂,競飲先釂,惟恐樽盡,而往復挹注,竟不少減。心奇之。俄一客曰:「蒙賜月明之照,乃爾寂飲,何不呼嫦娥來?」乃以箸擲月中。見一美人自光中出,初不盈尺,至地遂與人等。纖腰秀項,翩翩作「霓裳舞」。已而歌曰:「仙仙乎!而還乎!而幽我於廣寒乎!」其聲清越,烈如簫管。歌畢,盤旋而起,躍登几上,驚顧之間,已復為箸。三人大笑。又一客曰:「今宵最樂,然不勝酒力矣。其餞我於月宮可乎?」三人移席,漸入月中。眾視三人,坐月中飲,鬚眉畢見,如影之在鏡中。移時月漸暗,門人燃燭來,則道士獨坐,而客杳矣。几上餚核尚存;壁上月,紙圓如鏡而已。道士問眾:「飲足乎?」曰:「足矣。」「足,宜早寢,勿誤樵蘇。」眾諾而退。王竊欣慕,歸念遂息。
yòu yī yuè, kǔ bù kě rěn, ér dào shì bìng bù chuán jiào yī běn. xīn bù néng dài, cí yuē: dì zǐ shù bǎi lǐ shòu yè xiān shī, zòng bù néng dé zhǎng shēng shù, huò xiǎo yǒu chuán xí, yì kě wèi qiú jiào zhī xīn. jīn yuè liǎng sān yuè, bù guò zǎo qiáo ér mù guī. dì zǐ zài jiā, wèi ān cǐ kǔ. dào shì xiào yuē: wú gù wèi bù néng zuò kǔ, jīn guǒ rán. míng zǎo dāng qiǎn rǔ xíng. wáng yuē: dì zǐ cāo zuò duō rì, shī lüè shòu xiǎo jì, cǐ lái wèi bù fù yě. dào shì wèn: hé shù zhī qiú? wáng yuē: měi jiàn shī xíng chù, qiáng bì suǒ bù néng gé, dàn dé cǐ fǎ zú yǐ. dào shì xiào ér yǔn zhī. nǎi chuán yī jué, lìng zì zhòu bì, hū yuē: rù zhī! wáng miàn qiáng bù gǎn rù. yòu yuē: shì rù zhī. wáng guǒ cóng róng rù, jí qiáng ér zǔ. dào shì yuē: fǔ shǒu zhé rù, wù qūn xún! wáng guǒ qù qiáng shù bù bēn ér rù, jí qiáng, xū ruò wú wù, huí shì, guǒ zài qiáng wài yǐ. dà xǐ, rù xiè. dào shì yuē: guī yí jié chí, fǒu zé bù yàn. suì zhù zī fǔ qiǎn guī. dǐ jiā, zì xǔ yù xiān, jiān bì suǒ bù néng zǔ, qī bù xìn. wáng xiào qí zuò wèi, qù qiáng shù chǐ, bēn ér rù tóu chù yìng bì, mò rán ér bó. qī fú shì zhī, é shàng fén qǐ rú jù luǎn yān. qī yé yú zhī. wáng jiàn fèn, mà lǎo dào shì zhī wú liáng ér yǐ. yì shǐ shì yuē: wén cǐ shì, wèi yǒu bù dà xiào zhě, ér bù zhī shì zhī wèi wáng shēng zhě zhèng fù bù shǎo. jīn yǒu cāng fù, xǐ chèn dú ér wèi yào shí, suì yǒu shì shǔn yōng zhì zhě, jìn xuān wēi chěng bào zhī shù, yǐ yíng qí zhǐ, dài zhī yuē: zhí cǐ shù yě yǐ wǎng, kě yǐ héng xíng ér wú ài. chū shì wèi cháng bù xiǎo xiào, suì wèi tiān xià zhī dà, jǔ kě yǐ rú shì xíng yǐ, shì bù zhì chù yìng bì ér diān jué bù zhǐ yě.
又一月,苦不可忍,而道士並不傳教一本。心不能待,辭曰:「弟子數百里受業仙師,縱不能得長生術,或小有傳習,亦可慰求教之心。今閱兩三月,不過早樵而暮歸。弟子在家,未諳此苦。」道士笑曰:「吾固謂不能作苦,今果然。明早當遣汝行。」王曰:「弟子操作多日,師略授小技,此來為不負也。」道士問:「何術之求?」王曰:「每見師行處,牆壁所不能隔,但得此法足矣。」道士笑而允之。乃傳一訣,令自咒畢,呼曰:「入之!」王面牆不敢入。又曰:「試入之。」王果從容入,及牆而阻。道士曰:「俯首輒入,勿逡巡!」王果去牆數步奔而入,及牆,虛若無物,回視,果在牆外矣。大喜,入謝。道士曰:「歸宜潔持,否則不驗。」遂助資斧遣歸。抵家,自詡遇仙,堅壁所不能阻,妻不信。王效其作為,去牆數尺,奔而入;頭觸硬壁,驀然而踣。妻扶視之,額上墳起如巨卵焉。妻揶揄之。王漸忿,罵老道士之無良而已。異史氏曰:「聞此事,未有不大笑者,而不知世之為王生者正復不少。今有傖父,喜疢毒而畏藥石,遂有舐吮癰痔者,進宣威逞暴之術,以迎其旨,紿之曰:『執此術也以往,可以橫行而無礙。』初試未嘗不小效,遂謂天下之大,舉可以如是行矣,勢不至觸硬壁而顛蹶不止也。」