xǔ shèng, yǎn rén. cóng xiōng chéng jiǎ yú mǐn, huò wèi jū jī. kè yán dà shèng líng zhe, jiāng dǎo zhū cí. shèng wèi zhī dà shèng hé shén, yǔ xiōng jù wǎng. zhì zé diàn gé lián màn, qióng jí hóng lì. rù diàn zhān yǎng, shén hóu shǒu rén shēn, gài qí tiān dà shèng sūn wù kōng yún. zhū kè sù rán qǐ jìng, wú gǎn yǒu duò róng. shèng sù gāng zhí, qiè xiào shì sú zhī lòu. zhòng fén diàn kòu zhù, shèng qián qù zhī. jì guī, xiōng zé qí màn. shèng yuē: sūn wù kōng nǎi qiū wēng zhī yù yán, hé suì chéng xìn rú cǐ? rú qí yǒu shén, dāo shuò léi tíng, yú zì shòu zhī! nì lǚ zhǔ rén wén hū dà shèng míng, jiē yáo shǒu shī sè, ruò kǒng dà shèng wén. shèng jiàn qí zhuàng, yì huā biàn zhī, tīng zhě jiē yǎn ěr ér zǒu.
許盛,兗人。從兄成賈於閩,貨未居積。客言大聖靈著,將禱諸祠。盛未知大聖何神,與兄俱往。至則殿閣連蔓,窮極弘麗。入殿瞻仰,神猴首人身,蓋齊天大聖孫悟空雲。諸客肅然起敬,無敢有惰容。盛素剛直,竊笑世俗之陋。眾焚奠叩祝,盛潛去之。既歸,兄責其慢。盛曰:「孫悟空乃丘翁之寓言,何遂誠信如此?如其有神,刀槊雷霆,余自受之!」逆旅主人聞呼大聖名,皆搖手失色,若恐大聖聞。盛見其狀,益嘩辨之,聽者皆掩耳而走。
zhì yè shèng guǒ bìng, tóu tòng dà zuò. huò quàn yì cí xiè, shèng bù tīng. wèi jǐ tóu xiǎo yù, gǔ yòu tòng, jìng yè shēng jù jū, lián zú jǐn zhǒng, qǐn shí jù fèi. xiōng dài dǎo qì wú yàn huò yán: shén qiǎn xū zì zhù, shèng zú bù xìn. yuè yú chuāng jiàn liǎn, ér yòu yī jū shēng, qí tòng bèi kǔ. yī lái, yǐ dāo gē fǔ ròu, xuè yì yíng wǎn kǒng rén shén qí cí, gù rěn ér bù shēn. yòu yuè yú shǐ jiù píng fù. ér xiōng yòu dà bìng. shèng yuē: hé rú yǐ! jìng shén zhě yì fù rú shì, zú zhēng yú zhī jí fēi yóu wù kōng yě. xiōng wén qí yán, yì huì, wèi shén qiān nù, zé dì bù wèi dài dǎo. shèng yuē: xiōng dì yóu shǒu zú. qián rì zhī tǐ mí làn ér bù zhī dǎo jīn qǐ yǐ shǒu zú zhī bìng, ér yì wú shǒu hū? dàn wèi yán yī cuò yào, ér bù cóng qí dǎo. yào xià, xiōng bào bì.
至夜盛果病,頭痛大作。或勸詣祠謝,盛不聽。未幾頭小愈,股又痛,竟夜生巨疽,連足盡腫,寢食俱廢。兄代禱迄無驗;或言:神譴須自祝,盛卒不信。月余瘡漸斂,而又一疽生,其痛倍苦。醫來,以刀割腐肉,血溢盈碗;恐人神其詞,故忍而不呻。又月余始就平復。而兄又大病。盛曰:「何如矣!敬神者亦復如是,足征余之疾非由悟空也。」兄聞其言,益恚,謂神遷怒,責弟不為代禱。盛曰:「兄弟猶手足。前日支體糜爛而不之禱;今豈以手足之病,而易吾守乎?」但為延醫銼藥,而不從其禱。藥下,兄暴斃。
shèng cǎn tòng jié yú xīn fù, mǎi guān liàn xiōng yǐ, tóu cí zhǐ shén ér shù zhī yuē: xiōng bìng, wèi rǔ qiān nù, shǐ wǒ bù néng zì bái. tǎng ěr yǒu shén, dāng jīn sǐ zhě fù shēng. yú jí běi miàn chēng dì zǐ, bù gǎn yǒu yì cí bù rán, dāng yǐ rǔ chù sān qīng zhī fǎ, hái chù rǔ shēn, yì yǐ pò wú xiōng dì xià zhī huò. zhì yè mèng yī rén zhāo zhī qù, rù dà shèng cí, yǎng jiàn dà shèng yǒu nù sè, zé zhī yuē: yīn rǔ wú zhuàng, yǐ pú sà dāo chuān rǔ jìng gǔ yóu bù zì huǐ, zé yǒu fán yán. běn yí sòng bá shé yù, niàn rǔ yī niàn gāng gěng, gū zhì yòu shè. rǔ xiōng bìng, nǎi rǔ yǐ yōng yī yāo qí shòu shù, yǔ rén hé yóu? jīn bù shǎo shī fǎ lì, yì lìng kuáng wàng zhě yǐn wèi kǒu shí. nǎi mìng qīng yī shǐ qǐng mìng yú yán luó. qīng yī yuē: sān rì hòu guǐ jí yǐ bào tiān tíng, kǒng nán wèi lì. shén qǔ fāng bǎn, mìng bǐ bù zhī hé cí, shǐ qīng yī zhí zhī ér qù. liáng jiǔ nǎi fǎn. chéng yǔ jù lái, bìng guì táng shàng. shén wèn: hé chí? qīng yī yuē: yán mó bù gǎn shàn zhuān, yòu chí dà shèng zhǐ shàng zī dòu sù, shì yǐ lái chí. shèng qū shàng bài xiè shén ēn. shén yuē: kě sù yǔ xiōng jù qù. ruò néng xiàng shàn, dāng wèi rǔ fú. xiōng dì bēi xǐ, xiāng jiāng jù guī. xǐng ér yì zhī. jí qǐ, qǐ cái shì zhī, xiōng guǒ yǐ sū, fú chū, jí gǎn dà shèng lì. shèng yóu cǐ chéng fú xìn fèng, gèng bèi yú liú sú. ér xiōng dì zī běn, bìng zhōng yǐ hào qí bàn xiōng yòu wèi jiàn, xiāng duì zhǎng chóu.
盛慘痛結於心腹,買棺殮兄已,投祠指神而數之曰:「兄病,謂汝遷怒,使我不能自白。倘爾有神,當今死者復生。余即北面稱弟子,不敢有異詞;不然,當以汝處三清之法,還處汝身,亦以破吾兄地下之惑。」至夜夢一人招之去,入大聖祠,仰見大聖有怒色,責之曰:「因汝無狀,以菩薩刀穿汝脛股;猶不自悔,嘖有煩言。本宜送拔舌獄,念汝一念剛鯁,姑置宥赦。汝兄病,乃汝以庸醫夭其壽數,與人何尤?今不少施法力,益令狂妄者引為口實。」乃命青衣使請命於閻羅。青衣曰:「三日後鬼籍已報天庭,恐難為力。」神取方版,命筆不知何詞,使青衣執之而去。良久乃返。成與俱來,並跪堂上。神問:「何遲?」青衣曰:「閻魔不敢擅專,又持大聖旨上咨斗宿,是以來遲。」盛趨上拜謝神恩。神曰:「可速與兄俱去。若能向善,當為汝福。」兄弟悲喜,相將俱歸。醒而異之。急起,啟材視之,兄果已蘇,扶出,極感大聖力。盛由此誠服信奉,更倍於流俗。而兄弟資本,病中已耗其半;兄又未健,相對長愁。
yī rì ǒu yóu jiāo guō, hū yī hè yī rén xiāng zhī yuē: zi hé yōu yě? shèng fāng kǔ wú suǒ sù, yīn ér bèi shù qí zāo. hè yī rén yuē: yǒu yī jiā jìng, zàn wǎng zhān zhǔ, yì zú pò mèn. wèn: hé suǒ? dàn yún: bù yuǎn. cóng zhī. chū guō bàn lǐ xǔ, hè yī rén yuē: yǔ yǒu xiǎo shù, qǐng kè kě dào. yīn mìng yǐ liǎng shǒu bào yāo, lüè yī diǎn tóu, suì jué yún shēng zú xià, téng chuō ér shàng, bù zhī jǐ bǎi yóu xún. shèng dà jù, bì mù bù gǎn shǎo qǐ. qǐng zhī yuē: zhì yǐ. hū jiàn liú lí shì jiè, guāng míng yì sè, yà wèn: hé chù? yuē: tiān gōng yě. xìn bù ér xíng, shàng shàng yì gāo. yáo jiàn yī yú, xǐ yuē: shì yù cǐ lǎo, zi zhī fú yě! jǔ shǒu xiàng yī. yú yāo guò yì qí suǒ, pēng míng xiàn kè zhǐ liǎng zhǎn, shū bù jí shèng. hè yī rén yuē: cǐ wú dì zǐ, qiān lǐ xíng jiǎ, jìng zào xiān shǔ, qiú shǎo zèng kuì. yú mìng tóng chū bái shí yī bàn, zhuàng lèi què luǎn, yíng chè rú bīng, shǐ shèng zì qǔ zhī. shèng niàn xié guī kě zuò jiǔ méi, suì qǔ qí liù. hè yī rén yǐ wèi guò lián, dài qǔ liù méi fù shèng bìng guǒ zhī. zhǔ nà yāo tuó, gǒng shǒu yuē: zú yǐ. cí yú chū, réng lìng fù tǐ ér xià, é qǐng jí dì. shèng qǐ shǒu qǐng shì xiān hào, xiào yuē: shì jí suǒ wèi jīn dǒu yún yě. shèng huǎng rán wù wèi dà shèng, yòu qiú yòu hù. yuē: shì suǒ huì cái xīng, cì lì shí èr fēn, hé xū duō qiú. shèng yòu bài zhī, qǐ shì yǐ miǎo.
一日偶游郊郭,忽一褐衣人相之曰:「子何憂也?」盛方苦無所訴,因而備述其遭。褐衣人曰:「有一佳境,暫往瞻矚,亦足破悶。」問:「何所?」但云:「不遠。」從之。出郭半里許,褐衣人曰:「予有小術,頃刻可到。」因命以兩手抱腰,略一點頭,遂覺雲生足下,騰踔而上,不知幾百由旬。盛大懼,閉目不敢少啟。頃之曰:「至矣。」忽見琉璃世界,光明異色,訝問:「何處?」曰:「天宮也。」信步而行,上上益高。遙見一臾,喜曰:「適遇此老,子之福也!」舉手相揖。臾邀過詣其所,烹茗獻客;止兩盞,殊不及盛。褐衣人曰:「此吾弟子,千里行賈,敬造仙署,求少贈饋。」臾命僮出白石一柈,狀類雀卵,瑩澈如冰,使盛自取之。盛念攜歸可作酒枚,遂取其六。褐衣人以為過廉,代取六枚付盛並裹之。囑納腰橐,拱手曰:「足矣。」辭臾出,仍令附體而下,俄頃及地。盛稽首請示仙號,笑曰:「適即所謂斤斗雲也。」盛恍然悟為大聖,又求祐護。曰:「適所會財星,賜利十二分,何須多求。」盛又拜之,起視已渺。
jì guī, xǐ ér gào xiōng. jiě qǔ gòng shì, zé róng rù yāo tuó yǐ. hòu niǎn huò ér guī, qí lì bèi xǐ. zì cǐ lǚ zhì mǐn bì dǎo dà shèng. tā rén zhī dǎo shí bù shèn yàn, shèng suǒ qiú wú bù yīng zhě.
既歸,喜而告兄。解取共視,則融入腰橐矣。後輦貨而歸,其利倍蓰。自此屢至閩必禱大聖。他人之禱時不甚驗,盛所求無不應者。
yì shǐ shì yuē: xī shì rén guò sì, huà pí pá yú bì ér qù bǐ fǎn, zé qí líng dà zhe, xiāng huǒ xiāng shǔ yān. tiān xià shì gù bù bì shí yǒu qí rén, rén líng zhī zé jì líng yān yǐ. hé yǐ gù? rén xīn suǒ jù, ér wù huò tuō yān ěr. ruò shèng zhī fāng gěng, gù yí de shén míng zhī yòu, qǐ zhēn ěr nèi xiù zhēn, háo máo néng biàn, zú xià jīn dòu, bì luò kě shēng zāi! zú wèi xié huò, yì qí jiàn zhī bù zhēn yě.
異史氏曰:「昔士人過寺,畫琵琶於壁而去;比返,則其靈大著,香火相屬焉。天下事固不必實有其人,人靈之則既靈焉矣。何以故?人心所聚,而物或托焉耳。若盛之方鯁,固宜得神明之祐,豈真耳內繡針,毫毛能變,足下觔斗,碧落可升哉!卒為邪惑,亦其見之不真也。」