wén wáng wèn tài gōng yuē:" jūn wù jǔ xián ér bù huò qí gōng, shì luàn yù shén, yǐ zhì wēi wáng zhě, hé yě?"
文王问太公曰:“君务举贤而不获其功,世乱愈甚,以致危亡者,何也?”
tài gōng yuē:" jǔ xián ér bù yòng, shì yǒu jǔ xián zhī míng, ér wú yòng xián zhī shí yě."
太公曰:“举贤而不用,是有举贤之名,而无用贤之实也。”
wén wáng yuē:" qí shī ān zài?"
文王曰:“其失安在?”
tài gōng yuē:" qí shī zài jūn hǎo yòng shì sú zhī suǒ yù, ér bù dé zhēn xián yě."
太公曰:“其失在君好用世俗之所誉,而不得真贤也。”
wén wáng yuē:" hé rú?"
文王曰:“何如?”
tài gōng yuē:" jūn yǐ shì sú zhī suǒ yù zhě wèi xián, yǐ shì sú zhī suǒ huǐ zhě wèi bù xiào, zé duō dǎng zhě jìn, shǎo dǎng zhě tuì. ruò shì, zé qún xié bǐ zhōu ér bì xián, zhōng chén sǐ yú wú zuì, jiān chén yǐ xū yù qǔ jué wèi, shì yǐ shì luàn yù shén, zé guó bù miǎn yú wēi wáng."
太公曰:“君以世俗之所誉者为贤,以世俗之所毁者为不肖,则多党者进,少党者退。若是,则群邪比周而蔽贤,忠臣死于无罪,奸臣以虚誉取爵位,是以世乱愈甚,则国不免于危亡。”
wén wáng yuē:" jǔ xián nài hé?"
文王曰:“举贤奈何?”
tài gōng yuē:" jiàng xiàng fēn zhí, ér gè yǐ guān míng jǔ rén, àn míng dū shí. xuǎn cái kǎo néng, lìng shí dāng qí míng, míng dāng qí shí, zé dé jǔ xián zhī dào yǐ."
太公曰:“将相分职,而各以官名举人,按名督实。选才考能,令实当其名,名当其实,则得举贤之道矣。”