strong mài dì fù yáo gēng dé yín xiàn tiān liáng zhōu yá kòng gào strong
卖弟妇姚庚得银 现天良州衙控告
yín qián cóng lái néng tōng shén, zì gǔ zhì jīn rén rén yún. shì zǐ dú shū jiàng guān zuò, jiàn le cǐ wù yì dòng xīn.
银钱从来能通神,自古至今人人云。士子读书将官作,见了此物亦动心。
huà biǎo yáng shì sù chán yī wén wáng pó zhī yán, yī kǒu zhuó qì hūn guò qù le. wáng pó lì kè bǎ yáng sù chán fú qǐ, yǐ shǒu chuí qí hòu xiōng, hū huàn duō shí, yáng shì sù chán fāng jiāng yī kǒu zhuó tán tǔ chū, sū xǐng guò lái, zài chē shàng dǎ gǔn zhuàng tóu, zhǐ shì tí kū. kū gòu duō shí, dài nù hán bēi, xiàng wáng pó jiǎng huà:" wáng pó zǐ, nǐ yǔ yáo gēng tōng tóng zuò bì, mài wǒ wèi chāng, wǒ bì gào dào dāng guān. nǐ yǔ yáo gēng qí zuì fēi xiǎo jì!" wáng pó wén yán, wēi rán lěng xiào, yòng shǒu yī zhǐ, duàn hè:" hǎo yáng shì, nǐ fàng pō, jìng bù shí tái jǔ!
话表杨氏素婵一闻王婆之言,一口浊气昏过去了。王婆立刻把杨素婵扶起,以手捶其后胸,呼唤多时,杨氏素婵方将一口浊痰吐出,苏醒过来,在车上打滚撞头,只是啼哭。哭够多时,带怒含悲,向王婆讲话:“王婆子,你与姚庚通同作弊,卖我为娼,我必告到当官。你与姚庚其罪非小妓!”王婆闻言,微然冷笑,用手一指,断喝:“好杨氏,你放泼,竟不识抬举!
wǒ gào sù yǔ nǐ, fán xì mài zài shuǐ nèi de fù nǚ, jīng bù qǐ zhé mó, nǎ néng yǒu zhèng dà guāng míng? liú qīng yě fēi shì hǎo rě de. yáo gēng jiāng nǐ mài yǔ liú qīng, shì wǒ de jiàn zhèng.
我告诉与你,凡系卖在水内的妇女,经不起折磨,哪能有正大光明?刘清也非是好惹的。姚庚将你卖与刘清,是我的见证。
nǐ jiù shì sā pō fàng diāo mó yá, yě yóu bù dé nǐ. nǐ bù kěn shàn cóng, cái bǎ nǐ yòng chē lā zhè pì lù xíng rén xī shǎo zhī chù lái. bié shuō nǐ yào shēn yuān gào zhuàng, jiù shì pàn gè rén lái qiáo qiáo yě nán. shì yǐ zhì cǐ, ruò bù jiào nǐ kǒu fú xīn fú, zěn néng zài lù xíng chéng?"
你就是撒泼、放刁、磨牙,也由不得你。你不肯善从,才把你用车拉这僻路行人稀少之处来。别说你要伸冤告状,就是盼个人来瞧瞧也难。事已至此,若不叫你口服心服,怎能在路行程?”
yán bà, xiàng liú qīng yī niǔ zuǐ. yuè hù liú qīng jiù zhī qí yì, suì cóng yāo jiān qǔ chū pí biān, xiàng yáng sù chán yī zhǐ shuō:" nǐ xiū shēng wàng xiǎng! lǎo yé jì mǎi le nǐ, jiù bù pà wáng fǎ.
言罢,向刘清一扭嘴。乐户刘清就知其意,遂从腰间取出皮鞭,向杨素婵一指说:“你休生妄想!老爷既买了你,就不怕王法。
nǐ jí sā pō fàng diāo, dāng shí xiān guǎn jiào guǎn jiào nǐ!" lūn yuán le pí biān, shuā shuā shuā zhào zhe yáng sù chán shēn shàng luàn chōu, zhǐ chōu dé yáng sù chán hún shēn qīng zǐ.
你即撒泼放刁,当时先管教管教你!”抡圆了皮鞭,唰唰唰照着杨素婵身上乱抽,只抽得杨素婵浑身青紫。
liú yuè hù zhèng rán dǎ dé gāo xìng, hū wén shēn hòu yǒu rén wèn huà, suì tíng zhù pí biān, niǔ xiàng huí tóu yī chǒu, shēn hòu zhàn lì yī rén, jí shì yí gè hán rú lǎo xué jiū zài nà wèn huà.
刘乐户正然打得高兴,忽闻身后有人问话,遂停住皮鞭,扭项回头一瞅,身后站立一人,及是一个寒儒老学究在那问话。
liè wèi bù zhī, lái wèn huà zhī rén, zhèng shì máo xún àn chū jīng shàng rèn, yí lù sī fǎng, wú chǔ bú dào. jīn rì zhèng zài pì jìng jiāo wài, měng wén yǒu nǚ zǐ de kū shēng shén cǎn, shùn zhe kū shēng wǎng qián xíng zǒu, yuè zǒu yuè lí kū shēng jìn, yī tái tóu, jiù qiáo jiàn yuè hù liú qīng lūn pí biān kǔ dǎ nà fù rén. xīn zhōng àn xiǎng:" cǐ shì yǒu xiē qī qiāo. běn yuàn shòu huáng ēn, chū jīng àn fǎng mín qíng, bì xū jìn qián jiū wèn, fāng kě míng bái." zǒu jìn qián shuō:" nǐ zhè rén zài huāng jiāo kǔ dǎ cǐ fù, zhè fù rén xì nǐ hé rén? wàng qǐ shuō míng yuán yóu." liú qīng jiàn wèn, tíng biān guān qiáo, jiàn lái rén tóu dài rú jīn, shēn chuān rú fú, jiù zhī shì yī wèi xiù shì.
列位不知,来问话之人,正是毛巡按出京上任,一路私访,无处不到。今日正在僻静郊外,猛闻有女子的哭声甚惨,顺着哭声往前行走,越走越离哭声近,一抬头,就瞧见乐户刘清抡皮鞭苦打那妇人。心中暗想:“此事有些蹊跷。本院受皇恩,出京暗访民情,必须近前究问,方可明白。”走近前说:“你这人在荒郊苦打此妇,这妇人系你何人?望乞说明缘由。”刘清见问,停鞭观瞧,见来人头戴儒巾,身穿儒服,就知是一位秀士。
liè gōng, míng jì zuì zhòng sī wén, dàn fán jǔ rén xiù cái, dào chù yǒu tǐ miàn. liú qīng bù gǎn qīng shì, suì gǒng le gǒng shǒu, kǒu hū:" xiàng gōng, xiǎo rén nán yǐ xiáng xì yán zhī.
列公,明季最重斯文,但凡举人、秀才,到处有体面。刘清不敢轻视,遂拱了拱手,口呼:“相公,小人难以详细言之。
wèn tā biàn zhī xiáng xì." máo gōng suì wèn yáng shì:" nǐ zhè fù rén jiā xiāng xìng shì? wèi hé bèi zhè rén suǒ dǎ? xū yào nǐ cóng shí shuō lái, wǒ xué shēng yǔ nǐ zuò zhǔ." yáng shì kòu tóu hán lèi, kǒu hū:" xiàng gōng." suì jiāng zhàng fū yáo yì chū wài mào yì wèi huí, yáo gēng àn xiě jiǎ xìn:" yán zhàng fū bìng zài lǚ diàn, lìng wǒ dà bó yáo gēng qián qù jiē fū zhǔ huí jiā. yáo gēng àn zhōng jiàng wǒ mài yǔ zhè nán jīng yuè hù liú qīng, bī nú fù xíng yuàn. wǒ bù qù, kǔ kǔ bī dǎ nú yáng shì sù chán. wáng méi pó yáo gēng èr rén hé móu gōu chuàn, tōng tóng zuò bì, xiàn nú rù huǒ kēng, bèi tā rén dú dǎ, xìng méng xiàng gōng dào cǐ, nú de cán shēng yǒu jiù. rú jiù nú yī mìng, ēn tóng zài zào."
问她便知详细。”毛公遂问杨氏:“你这妇人家乡、姓氏?为何被这人所打?须要你从实说来,我学生与你作主。”杨氏叩头含泪,口呼:“相公。”遂将丈夫姚义出外贸易未回,姚庚暗写假信:“言丈夫病在旅店,令我大伯姚庚前去接夫主回家。姚庚暗中将我卖与这南京乐户刘清,逼奴赴行院。我不去,苦苦逼打奴杨氏素婵。王媒婆、姚庚二人合谋勾串,通同作弊,陷奴入火坑,被他人毒打,幸蒙相公到此,奴的残生有救。如救奴一命,恩同再造。”
máo gōng wén yán, xīn zhōng dà nù, xīn zhōng àn xiǎng:" shì shàng jìng yǒu zhè yàng è rén!
毛公闻言,心中大怒,心中暗想:“世上竟有这样恶人!
rú jīn xiān yòng liáng yán jiě quàn liú qīng bìng wáng pó, ruò kěn gǎi è xiàng shàn, shì tā èr rén zào huà ruò bù tīng běn yuàn liáng yán, zài yī qí ná tā men zhì zuì yě bù chí." suì xiàng liú qīng shuō:" liú yuè hù, wǒ xué shēng yǒu jǐ jù liáng yán xiāng gào: zì gǔ yuè hù nǎi shì xià jiàn zhī liú.
如今先用良言解劝刘清并王婆,若肯改恶向善,是他二人造化;若不听本院良言,再一齐拿他们治罪也不迟。”遂向刘清说:“刘乐户,我学生有几句良言相告:自古乐户乃是下贱之流。
rén shòu fù jīng mǔ xuè suǒ shēng, guì jiàn wèi fēn, zì xiǎo zhì dà, shì nóng gōng shāng, jiē kě móu shēng, wèi hé zuò zhè shāng fēng bài huà mǎi liáng wèi chāng sǔn dé zhī shì? tiān lǐ zhāo zhāng, shén tiān bù yòu, yī zhāo bài lù, fàn fǎ àn lǜ dìng zuì, shēng sǐ zài yǎn qián. zuò cǐ è shì, lí rén gǔ ròu, wéi kǒng jìn bào zì shēn, yuǎn bào ér nǚ. yī wǒ kàn, bù rú qì xié guī zhèng, dà xiǎo zuò yī jīng yíng mǎi mài, qiáng rú chāng mén, bèi rén qīng jiàn, bù rú rén lèi. nǐ zài sī zài xiǎng wǒ zhè liáng yán."
人受父精母血所生,贵贱未分,自小至大,士农工商,皆可谋生,为何作这伤风败化、买良为娼损德之事?天理昭彰,神天不佑,一朝败露,犯法按律定罪,生死在眼前。作此恶事,离人骨肉,惟恐近报自身,远报儿女。依我看,不如弃邪归正,大小作一经营买卖,强如娼门,被人轻贱,不如人类。你再思再想我这良言。”
liè wèi míng gōng, cháng yán shuō de hǎo, yī fú néng yā bǎi huò. máo gōng guān jū xún àn, yī pài zhèng qì, xióng wēi dǒu dǒu, bǎ liú qīng bī zhù, bù yīn bù yóu de tā bǎ è yì quán xiāo, shàn niàn dùn qǐ, tàn le yī kǒu qì, kǒu hū:" xiàng gōng, nǐ de huà shèn shì yǒu lǐ, shuí yuàn yì zuò zhè yíng shēng? dàn zhǐ yī jiàn, wǒ yuán yǒu sān bǎi yín zī běn, cóng nán jīng dào cǐ, mǎi le zhè fù rén. rú jīn sòng tā huí jiā, wǒ xíng le hǎo, nòng dé wǒ chì shǒu kōng quán, rú hé shì hǎo?" máo gōng shuō:" bù bì wéi nán, nǐ ruò zhēn gǎi è qiān shàn, wǒ dào yǒu yí gè zhǔ yì. dài xué shēng tì nǐ men xiě yī zhāng chéng zhuàng, dào zhōu yá qù gào yáo gēng sī mài dì fù.
列位明公,常言说得好,一福能压百祸。毛公官居巡按,一派正气,雄威抖抖,把刘清逼住,不因不由的他把恶意全消,善念顿起,叹了一口气,口呼:“相公,你的话甚是有理,谁愿意作这营生?但只一件,我原有三百银资本,从南京到此,买了这妇人。如今送她回家,我行了好,弄得我赤手空拳,如何是好?”毛公说:“不必为难,你若真改恶迁善,我倒有一个主意。待学生替你们写一张呈状,到州衙去告姚庚私卖弟妇。
àn lǜ dìng zuì, yáo gēng nán táo fǎ wǎng. wǒ xué shēng bǎo guǎn pàn àn dìng jiāng yuán yín zhuī huí. nǐ yī zé tì yáng shì bào le chóu èr zé xiǎn chū nǐ zhī dà yì sān zé nǐ de yīn gōng bèi dà, fēi tóng xiǎo kě. shàng cāng bì rán yòu nǐ chāng dà."
按律定罪,姚庚难逃法网。我学生保管判案定将原银追回。你一则替杨氏报了仇;二则显出你之大义;三则你的阴功倍大,非同小可。上苍必然佑你昌大。”
liú qīng gāng yào shuō huà, wáng pó zài páng jiē yán, kǒu hū:" liú dà yé, nǐ ruò kěn tì yáng shì míng yuān, lǎo shēn jiù zuò gè yìng gān zhèng." yáng sù chán shuō:" sān wèi ēn rén ruò jiù le wǒ, ēn tóng zài zào, mò shuō sān bǎi yín, wǒ bì jiā bèi fèng shàng, xiǎo nú jiā jué bù shí yán! nú gěi sān wèi ēn rén kòu tóu le." máo xún àn lián máng cóng zhuāng wén dài nèi qǔ chū wén fáng sì bǎo, pán xī zuò zài chén āi, jiāng zhǐ pù zài xī shàng, tí bǐ rú liǔ zāi huā, bù yí shí jiāng zhuàng xiě bì, bǎ zhuàng zhǐ dì yǔ yáng shì shuō:" nǐ men sù wǎng zhōu yá qù gào. wǒ yě tóng nǐ men qián qù, zài zhōu yá wài tīng tīng zhōu guān zěn yàng duàn fǎ."
刘清刚要说话,王婆在旁接言,口呼:“刘大爷,你若肯替杨氏鸣冤,老身就作个硬干证。”杨素婵说:“三位恩人若救了我,恩同再造,莫说三百银,我必加倍奉上,小奴家决不食言!奴给三位恩人叩头了。”毛巡按连忙从装文袋内取出文房四宝,盘膝坐在尘埃,将纸铺在膝上,提笔如柳栽花,不移时将状写毕,把状纸递与杨氏说:“你们速往州衙去告。我也同你们前去,在州衙外听听州官怎样断法。”
yáng shì wáng pó yī tóng shàng le chē, máo gōng tóng liú qīng bù xíng suí gēn, jìng bēn zhuō zhōu.
杨氏、王婆一同上了车,毛公同刘清步行随跟,径奔涿州。
bù duō shí jìn le zhuō zhōu chéng, lái zhì zhōu yá mén shǒu. shì féng còu qiǎo, zhèng yù fàng gào. máo gōng yī jiàn mǎn xīn huān xǐ, shuō:" zhèng féng fàng gào, kuài jìn qù hǎn yuān dì zhuàng." yáng shì bù gǎn dài màn, máng máng xià chē. wáng pó jìn qián chān fú, wǎng yá nèi zǒu, yī xíng zǒu yī xíng kǒu nèi hǎn" yuān wǎng". zǒu zhì gōng táng qián guì dǎo, shuāng shǒu jǔ chéng zhuàng zhǐ, kǒu nèi bú zhù hǎn" yuān wǎng". zhè zhuō zhōu zhī zhōu liú zi yún zài gōng àn shàng wǎng xià yī wàng, jiàn yī nián lǎo fù rén, chān zhe yí gè shào nián fù rén, hán lèi hǎn yuān, péng tóu gòu miàn, liǎn yǒu qīng zǐ shāng hén.
不多时进了涿州城,来至州衙门首。事逢凑巧,正遇放告。毛公一见满心欢喜,说:“正逢放告,快进去喊冤递状。”杨氏不敢怠慢,忙忙下车。王婆近前搀扶,往衙内走,一行走一行口内喊“冤枉”。走至公堂前跪倒,双手举呈状纸,口内不住喊“冤枉”。这涿州知州刘子云在公案上往下一望,见一年老妇人,搀着一个少年妇人,含泪喊冤,蓬头垢面,脸有青紫伤痕。
nǎi fēn fù mén zǐ:" jiāng nà fù rén zhuàng zhǐ jiē shàng lái." mén zǐ jiāng zhuàng pù zài gōng àn zhī shàng, liú zhī zhōu shǎn mù guān kàn, shàng xiě: jù zhuàng mín fù yáo yáng shì, zǔ jū zhuō zhōu liáng xiāng xiàn yáo jiā zhuāng. wèi bó xiōng shì è dào mài dì fù shì, kěn ēn chuán jiū, yǐ jǐng diāo wán.
乃吩咐门子:“将那妇人状纸接上来。”门子将状铺在公案之上,刘知州闪目观看,上写:具状民妇姚杨氏,祖居涿州良乡县姚家庄。为伯兄势恶盗卖弟妇事,恳恩传究,以儆刁顽。
qiè shì fū yáo yì, bó xiōng yáo gēng, qīn bāo xiōng dì, zūn fù mìng fēn jū gè chuī.
窃氏夫姚义,伯兄姚庚,亲胞兄弟,遵父命分居各炊。
shì fū chū wài mào yì. bù liào fū xiōng yáo gēng àn shēng bù liáng zhī xīn, àn xiě jiǎ xìn yī fēng, nèi yán shì fū bìng zài lǚ diàn, lìng yáo gēng tóng shì qián wǎng jiē shì fū huí jiā. shì pó xí xìn yǐ wéi shí, suì tóng fū xiōng qián qù. shú liào fū xiōng yáo gēng àn qǐ bù liáng zhī xīn, xíng tóng qín shòu, jiāng shì mài yǔ nán jīng yuè hù liú qīng zhī shǒu. shì bù yǔn cóng, bèi biān dú dǎ. shì shì kǔ kǔ āi gào, liú qīng fāng huí xīn zhuǎn yì, suì lǐng shì bìng wáng méi pó qián lái kòng gào shì zhī fū xiōng yáo gēng, chuán jiū kē qí zuì míng, yí zhuī huán shì zhī shēn jià yín sān bǎi liǎng. shì hán yuān fù qū, bù dé bù kòu qǐ zhèng táng tài yé ēn zhǔn chuán jiū, shí wèi dé biàn. shàng chéng.
氏夫出外贸易。不料夫兄姚庚暗生不良之心,暗写假信一封,内言氏夫病在旅店,令姚庚同氏前往接氏夫回家。氏婆媳信以为实,遂同夫兄前去。孰料夫兄姚庚暗起不良之心,行同禽兽,将氏卖与南京乐户刘清之手。氏不允从,被鞭毒打。是氏苦苦哀告,刘清方回心转意,遂领氏并王媒婆前来控告氏之夫兄姚庚,传究科其罪名,宜追还氏之身价银三百两。氏含冤负屈,不得不叩乞正堂太爷恩准传究,实为德便。上呈。
liú zhī zhōu yuè wán dà nù:" yáo gēng xiōng tú tài è, wú lǐ zhī jí!" suì jí fā piào, suí chà yá yì zhāng lóng lǐ hǔ qù jū yáo gēng dāng táng duì zhì. fēn fù yáng shì wáng shì zài bān fáng hòu shěn duì cí. zhè qiě bù biǎo.
刘知州阅完大怒:“姚庚凶徒太恶,无理之极!”遂即发票,随差衙役张龙、李虎去拘姚庚当堂对质。吩咐杨氏、王氏在班房候审对词。这且不表。
qiě yán èr chāi yì lǐng jū piào chū yá, èr yì shāng yì:" zán gē liǎ yào fā cái, shuí bù zhī yáo gēng zhī fù qù shì, liào xià wàn guàn jiā chǎn, yóu tā rèn xìng hú huā. jīn rì fàn le cǐ àn, nǎ pà tā bù ná chū yín qián!" èr yì shuō shuō jiǎng jiǎng, zhí bèn liáng xiāng ér lái.
且言二差役领拘票出衙,二役商议:“咱哥俩要发财,谁不知姚庚之父去世,撂下万贯家产,由他任性胡花。今日犯了此案,哪怕他不拿出银钱!”二役说说讲讲,直奔良乡而来。
zhèng yù yáo gēng dé le èr bǎi qī shí liǎng yín, bù gǎn huí jiā, kǒng mǔ zhī jué, duǒ zài jì yuàn.
正遇姚庚得了二百七十两银,不敢回家,恐母知觉,躲在妓院。
xiàn zhèng dī tóu qián xíng, zhèng zhuàng jiàn zhōu yá èr yì, yī qí jǔ shǒu shuō:" zhèng qiǎo wǒ dì xiōng èr rén xún yáo dà yé de, nǐ lái le. zán yī tóng dào jiǔ pù zhōng hǎo jiǎng huà." suì yī qí jìn le jiǔ pù, luò zuò yǐn jiǔ. yáo gēng wèn:" èr wèi shàng chà yǒu hé shì qián lái xún wǒ?"
现正低头前行,正撞见州衙二役,一齐举手说:“正巧我弟兄二人寻姚大爷的,你来了。咱一同到酒铺中好讲话。”遂一齐进了酒铺,落座饮酒。姚庚问:“二位上差有何事前来寻我?”
lǐ hǔ shuō:" yáo dà yé de lìng dì fù gào nǐ sī zì mài tā wèi chāng, wáng pó jiàn zhèng, mǎi zhǔ shì liú qīng. tài yé kàn zhuàng dà nù, tè chà ǎn dì xiōng èr rén qián lái xiāng qǐng, lì dài shěn xùn." zhāng lóng shuō:" zhè bú shì zhōu tài yé jū piào ma? qǐng kàn." yáo gēng jiē lái yī kàn, bù yóu de zhēng hē hē fā lèng, xīn zhōng jīng jù, miàn sè jiāo huáng:" huǐ bù gāi dāng chū xíng cuò, kě hèn yáng shì jìng gǎn fù zhōu gào wǒ!" èr yì kǒu hū:" yáo dà yé bù bì jīng huáng. gǔ yún:' tiān dà de guān sī, dāng yòng mó shàn de yín zi, néng dǔ chéng mén, bù tián shuǐ gōu.' yī ǎn dì xiōng èr rén yú jiàn, zài zhōu yá shàng xià dǎ diǎn. wǒ men tài yé ná gè cuò, bǎ yáng shì wáng pó liú yuè hù yī tóng zhì sǐ, yī zé bǎo nǐ wú shì, èr zé xiè nǐ zhī hèn, sān zé yě xiǎn yī xiǎn wǒ dì xiōng de shǒu yǎn. cǐ nǎi shì liǎng quán qí měi shì, bù zhī yáo dà yé yì xià rú hé?" yáo gēng wén yán, xīn zhōng àn xǐ, shuō:" jì shì èr wèi shàng chà de měi yì, wǒ qíng yuàn dǎ shàng fēng guān sī. bù zhī kě dé duō shǎo yín?" èr yì shuō:" zán men sù rì xiāng jiāo zuì hòu, zhè diǎn xiǎo shì, wǒ èr rén qíng yuàn xiào láo. guān fǔ gēn qián xū de sān bǎi yín, shǎo le nán yǐ jiǎng huà. qí yú mén zǐ guǎn shì de shū bàn děng xiàng nèi wài shǐ yòng, yě de sān bǎi liǎng." yáo gēng shuō:" mǎn dǎ shàng huā fèi jǐ bǎi yín, hé zú lùn shuō! zhǐ jiāng wǒ nà rǎo jiā bù liáng de dì fù zhì sǐ, bǐ me jiē qiáng. jìng zhàng èr wèi dǐng lì xiāng zhù." suì huàn jiǔ bǎo shàng cài tiān jiǔ bìng bǐng fàn. jiǔ bǎo jù gè duān lái, fàng zài zhuō shàng.
李虎说:“姚大爷的令弟妇告你私自卖她为娼,王婆见证,买主是刘清。太爷看状大怒,特差俺弟兄二人前来相请,立待审讯。”张龙说:“这不是州太爷拘票吗?请看。”姚庚接来一看,不由得怔呵呵发愣,心中惊惧,面色焦黄:“悔不该当初行错,可恨杨氏竟敢赴州告我!”二役口呼:“姚大爷不必惊惶。古云:‘天大的官司,当用磨扇的银子,能堵城门,不填水沟。’依俺弟兄二人愚见,在州衙上下打点。我们太爷拿个错,把杨氏、王婆、刘乐户一同治死,一则保你无事,二则泄你之恨,三则也显一显我弟兄的手眼。此乃是两全其美事,不知姚大爷意下如何?”姚庚闻言,心中暗喜,说:“既是二位上差的美意,我情愿打上风官司。不知可得多少银?”二役说:“咱们素日相交最厚,这点小事,我二人情愿效劳。官府跟前须得三百银,少了难以讲话。其余门子、管事的、书办等项内外使用,也得三百两。”姚庚说:“满打上花费几百银,何足论说!只将我那扰家不良的弟妇治死,比么皆强。竟仗二位鼎力相助。”遂唤酒保上菜、添酒并饼饭。酒保俱各端来,放在桌上。
sān rén yǐn jiǔ chī fàn yǐ bì, yáo gēng wèn:" wǒ zhè yī qù jiàn guān fǔ, yòng hé gòng cí ne? wàng qǐ zhǐ jiào." èr yì shuō:" nǐ ruò jiāng tài yé dǎ diǎn shū tōng le, zhǐ xū rú cǐ zhè bān huí shuō, bāo guǎn bì yíng, jiāng tā sān rén chǔ sǐ." yáo gēng wén yán dà yuè, huì le jiǔ fàn qián.
三人饮酒吃饭已毕,姚庚问:“我这一去见官府,用何供词呢?望乞指教。”二役说:“你若将太爷打点疏通了,只须如此这般回说,包管必赢,将他三人处死。”姚庚闻言大悦,会了酒饭钱。
yáo gēng fēn tóng èr chà jìng dào zì jǐ kāi dí dàng pù, duì le liù bǎi yín, jiāo yǔ zhāng lóng lǐ hǔ, tóng dào zhōu yá. èr yì jiāng yáo gēng ān zài chá fāng nèi, zuò hòu hǎo yīn. èr yì àn jìn zhōu yá, jiàn le zhī zhōu, jiāng lái yì bǐng míng.
姚庚分同二差径到自己开的当铺,兑了六百银,交与张龙、李虎,同到州衙。二役将姚庚安在茶坊内,坐候好音。二役暗进州衙,见了知州,将来意禀明。
zhī zhōu liú zi yún nǎi shì hǎo lì zhī tú, jiàn le yín zi, xīn zhōng huān xǐ, shuō:" jì gěi sòng zhè fèn hòu lǐ, běn zhōu dǎo zì rán yǒu gè chù duàn, jué rán bù lìng yáo gēng chī kuī.
知州刘子云乃是好利之徒,见了银子,心中欢喜,说:“既给送这份厚礼,本州岛自然有个处断,决然不令姚庚吃亏。
míng rì zǎo táng hòu shěn." èr yì chū le yá mén, lái zhì chá fāng, yǎn wàng yáo gēng, hán xiào dī shēng shuō:" gōng xǐ le! tài yé shōu xià bái yín, míng rì zǎo táng hòu duàn, zì yǒu fèn xiǎo."
明日早堂候审。”二役出了衙门,来至茶坊,眼望姚庚,含笑低声说:“恭喜了!太爷收下白银,明日早堂候断,自有分晓。”
yáo gēng wén yán, xǐ zhī bù jìn, jiù zài èr yì xià chǔ xiē xī yī yè.
姚庚闻言,喜之不尽,就在二役下处歇息一夜。
cì rì qīng chén, dà táng fā bāng, bù yí shí, zhōu guān zuò táng. zhāng lóng lǐ hǔ shàng táng huí huà:" tài yé zài shàng, xiǎo de bǎ yáo gēng jū dào." liú zhī zhōu fēn fù:" dài shàng lái." zhāng lǐ èr yì suì jiāng yáo gēng dài zhì táng qián guì dǎo. liú zhī zhōu bǎ jīng táng mù yī pāi, jiǎ yì dòng nù, hè dào:" hǎo yáo gēng, nǐ zhè dà dǎn de nú cái, jìng gǎn sī mài dì fù! cóng shí zhāo lái, miǎn tài yé sān tuī liù wèn, nǐ de pí ròu shòu kǔ!" yáo gēng lián lián kòu tóu, kǒu chēng:" xiǎo de jiā mén bù xìng, zì bāo dì yáo yì chū wài mào yì wèi huí, dì fù yáng shì bù shǒu kǔn fàn, guǎ lián xiǎn chǐ, zhōng rì chǎo nào bù xiū, bèi wáng pó yǐn yòu yǔ liú qīng sī tōng guǎi táo. xiǎo rén pài rén xún mì wú zōng, yǐ yǒu yuè yú. shú liào jīn rì fǎn tóu tài yé tái xià, gào xiǎo rén sī mài, yǐ zuò é zhà dì bù. xiǎo rén nǎi shī shū mén dì, bìng qiě yín qián guǎng yǒu, yān néng mài tā, zì lí qí huò, yí liú chòu míng? tài yé xiǎng qíng, yǔ xiǎo rén zuò zhǔ." liú zhī zhōu shuō:" yī nǐ zhī yán, yáng shì zhēn shì pō fù yín hàn diāo tóu, lìng rén kě hèn, nǐ qiě xià qù." suì mìng:" bǎ yáng shì wáng pó liú qīng dài shàng lái."
次日清晨,大堂发梆,不移时,州官坐堂。张龙、李虎上堂回话:“太爷在上,小的把姚庚拘到。”刘知州吩咐:“带上来。”张、李二役遂将姚庚带至堂前跪倒。刘知州把惊堂木一拍,假意动怒,喝道:“好姚庚,你这大胆的奴才,竟敢私卖弟妇!从实招来,免太爷三推六问,你的皮肉受苦!”姚庚连连叩头,口称:“小的家门不幸,自胞弟姚义出外贸易未回,弟妇杨氏不守阃范,寡廉鲜耻,终日吵闹不休,被王婆引诱与刘清私通拐逃。小人派人寻觅无踪,已有月余。孰料今日反投太爷台下,告小人私卖,以作讹诈地步。小人乃诗书门第,并且银钱广有,焉能卖她,自罹其祸,遗留臭名?太爷想情,与小人作主。”刘知州说:“依你之言,杨氏真是泼妇、淫悍刁头,令人可恨,你且下去。”遂命:“把杨氏、王婆、刘清带上来。”
sān rén guì zài táng qián, liú zhī zhōu bǎ jīng táng mù yī pāi, nù hè dào:" hǎo yí gè yáng sù chán, wàng gào bù shí. nǐ shì jiàn gǔ, tīng xìn wáng pó, yǐn yòu liú qīng, tōng jiān guǎi táo, fǎn xíng wū gào táng xiōng. zhè shì nǐ é suǒ cái chǎn. kuài cóng shí zhāo shàng lái, shěng de běn zhōu dǎo dòng xíng kǎo wèn. jiǎng!" yáng shì sù chán wén zhī zhōu zhī yán, zhǐ xià dé miàn rú jīn zhǐ, hún shēn dǒu chàn, bàn shǎng fāng shuō chū huà lái, kǒu hū:" qīng tiān tài yé, xiǎo fù rén bèi fū xiōng yáo gēng sī mài shì shí, fēi shì wū tā. xiàn yǒu jiàn zhèng, fēi shì xiǎo fù rén sī táo. yān gǎn qián lái tài yé táng qián kòng gào? tài yé ruò hái bù xìn, tiān chuán xiǎo fù rén pó mǔ bìng sǎo sǎo qián lái duì zhì, biàn zhī xū shí." liú zhī zhōu yī pāi jīng táng mù, nù hè dào:" zhè jiàn rén, dà yuē bù kěn shàn zhāo." fēn fù zuǒ yòu:" gěi wǒ zā qǐ lái!" bù zhī yáng sù chán zā fǒu, qiě kàn xià huí fēn jiě.
三人跪在堂前,刘知州把惊堂木一拍,怒喝道:“好一个杨素婵,妄告不实。你是贱骨,听信王婆,引诱刘清,通奸拐逃,反行诬告堂兄。这是你讹索财产。快从实招上来,省得本州岛动刑拷问。讲!”杨氏素婵闻知州之言,只吓得面如金纸,浑身抖颤,半晌方说出话来,口呼:“青天太爷,小妇人被夫兄姚庚私卖是实,非是诬他。现有见证,非是小妇人私逃。焉敢前来太爷堂前控告?太爷若还不信,添传小妇人婆母并嫂嫂前来对质,便知虚实。”刘知州一拍惊堂木,怒喝道:“这贱人,大约不肯善招。”吩咐左右:“给我拶起来!”不知杨素婵拶否,且看下回分解。