shí èr yuè, zǒng dū liǎng guǎng xióng wén càn dài zuì zì xiào. xiān shì, wén càn lìng shǒu dào hóng yún zhēng xún dào kāng chéng zǔ cān jiāng xià zhī mù zhāng yī jié, wǎng xiè dào shān zhāo xiáng hǎi kòu liú xiāng lǎo. jì ér bèi zhí. wén càn zòu dào jiāng xìn zéi zì xiàn. shàng yuē: zéi qú shòu fǔ, zì dāng tīng qí shū chéng, qǐ yǒu dēng zhōu wǎng fǔ zhī lǐ, chí bèi zhǎng kòu, shàng chēng wèi zhī, dū chén jié zhì hé shì? gù lìng dài zuì.
十二月,總督兩廣熊文燦戴罪自效。先是,文燦令守道洪雲蒸、巡道康承祖、參將夏之木、張一傑,往謝道山招降海寇劉香老。既而被執。文燦奏道將信賊自陷。上曰:賊渠受撫,自當聽其輸誠,豈有登舟往撫之理,弛備長寇,尚稱未知,督臣節制何事?故令戴罪。