yǐn yì
◎隱逸
hán yù yán: jiǎn zhī liù èr yuē wáng chén jiǎn jiǎn, ér gǔ zhī shàng jiǔ yuē gāo shàng qí shì, yóu suǒ jū zhī shí bù yī, ér suǒ dǎo zhī dé bù tóng. fū shèng xián yǐ yòng shì wèi xīn, ér yì mín yǐ féi dùn wèi jié, qǐ xìng fēn shí rán, yì gè xíng qí zhì ér yǐ. míng tài zǔ xìng lǐ rú shì, pìn wén xué, sōu qiú yán xué, cè xí yōu rén, hòu zhì bù wèi jūn yòng zhī fá, rán tāo jī zì yuǎn zhě, yì bù fá rén. dài zhōng yè chéng píng, shēng jiào lún jiā, wēi kē xiǎn jué, dùn tiān wǎng yǐ luó yīng jùn, mín zhī xiù zhě, wú bù guān guó guāng ér bīn wáng tíng yǐ. qí bào guī cái, yùn jī xué, gǎo xíng quán shí, jué yì dāng shì zhě, mí dé ér chēng yān. yóu shì guān zhī, shì dào shēng jiàng zhī duān, xì suǒ zāo féng, qǐ fēi qí shí wèi zhī zāi. fán zhēng pìn suǒ jí, wén xué xíng yì kě chēng zhě, yǐ sàn jiàn zhū chuán. zī qǔ zhēn jié chāo mài zhě shù rén, zuò yǐn yì chuán.
韓愈言:「《蹇》之六二曰『王臣蹇蹇』,而《蠱》之上九曰『高尚其事』,由所居之時不一,而所蹈之德不同。」夫聖賢以用世為心,而逸民以肥遁為節,豈性分實然,亦各行其志而已。明太祖興禮儒士,聘文學,搜求岩穴,側席幽人,後置不為君用之罰,然韜跡自遠者,亦不乏人。迨中葉承平,聲教淪浹,巍科顯爵,頓天網以羅英俊,民之秀者,無不觀國光而賓王廷矣。其抱瑰材,蘊積學,槁形泉石,絕意當世者,靡得而稱焉。由是觀之,世道升降之端,系所遭逢,豈非其時為之哉。凡徵聘所及,文學行誼可稱者,已散見諸傳。茲取貞節超邁者數人,作《隱逸傳》。
zhāng jiè fú ní zàn xú fǎng yáng héng chén huí yáng yǐn wú hǎi liú mǐn yáng fǔ sūn yī yuán shěn zhōu chén jì rú
張介福 倪瓚 徐舫 楊恆 陳洄 楊引 吳海 劉閔 楊黼 孫一元沈周 陳繼儒
zhāng jiè fú, zì zi qí, zì huái qìng xǐ wú zhōng. shǎo shòu xué yú xǔ héng. èr qīn zǎo zhōng, suì wú shì jìn yì. jiā pín, dōng bù néng jù jiā rú, huò yí yǐ zhù xù, bù shòu, xiān jiè bì yǐ lǐ. zhāng shì chéng rù wú, yǒu zú fàn qí jiā, wēi zuò bù wèi qǐ. dāo zhuó miàn, pū dì, xǐng fù qǔ guān dài zhī, zuò zì ruò. zú guài, yǐ wèi yì wù, zǒu qù. jiè fú kǒng fā qí xiān mù, wǎng lú yān. shì chéng wén ér yù zhì zhī, bù kě. shǐ qí dì wǎng wèn, dá yuē: wú lè luàn, wú tān tiān huò, wú wàng guó jiā. kuì zhī, lì cí. yǐ, bìng gé, wèi qí yǒu yuē: wú zhì xī gǔ rén, wèi néng yě. wéi wú wū yú shí, shù jǐ zāi. suì zú.
張介福,字子祺,自懷慶徙吳中。少受學於許衡。二親早終,遂無仕進意。家貧,冬不能具夾襦,或遺以紵絮,不受,纖介必以禮。張士誠入吳,有卒犯其家,危坐不為起。刀斫面,仆地,醒復取冠戴之,坐自若。卒怪,以為異物,走去。介福恐發其先墓,往廬焉。士誠聞而欲致之,不可。使其弟往問,答曰:「無樂亂,無貪天禍,無忘國家。」饋之,力辭。已,病革,謂其友曰:「吾志希古人,未能也。惟無污於時,庶幾哉。」遂卒。
ní zàn, zì yuán zhèn, wú xī rén yě. jiā xióng yú zī, gōng shī, shàn shū huà. sì fāng míng shì rì zhì qí mén. suǒ jū yǒu gé yuē qīng bì, yōu jiǒng jué chén. cáng shū shù qiān juǎn, jiē shǒu zì kān dìng. gǔ dǐng fǎ shū, míng qín qí huà, chén liè zuǒ yòu. sì shí huì mù, yíng rào qí wài, gāo mù xiū huáng, wèi rán shēn xiù, gù zì hào yún lín jū shì. shí yǔ kè shāng yǒng qí zhōng. wèi rén yǒu jié pǐ, guàn zhuó bù lí shǒu. sú kè zào lú, bǐ qù, bì xǐ dí qí chù. qiú jiān sù zhě zhǒng zhì, zàn yì shí yīng zhī. zhì zhèng chū, hǎi nèi wú shì, hū sàn qí zī gěi qīn gù, rén xián guài zhī. wèi jǐ bīng xìng, fù jiā xī bèi huò, ér zàn piān zhōu ruò lì, wǎng lái zhèn zé sān mǎo jiān, dú bù lí huàn. zhāng shì chéng lèi yù gōu zhì zhī, táo yú zhōu yǐ miǎn. qí dì shì xìn yǐ bì qǐ huà, zàn yòu chì qù. shì xìn huì, tā rì cóng bīn kè yóu hú shàng, wén yì xiāng chū jiā wěi jiān, yí wèi zàn yě, wù sè yú zhōu zhōng, guǒ dé zhī. chì jǐ bì, zhōng wú yī yán. jí wú píng, zàn nián lǎo yǐ, huáng guān yě fú, hùn jī biān máng. hóng wǔ qī nián zú, nián qī shí sì.
倪瓚,字元鎮,無錫人也。家雄於貲,工詩,善書畫。四方名士日至其門。所居有閣曰清閟,幽迥絕塵。藏書數千卷,皆手自勘定。古鼎法書,名琴奇畫,陳列左右。四時卉木,縈繞其外,高木修篁,蔚然深秀,故自號雲林居士。時與客觴詠其中。為人有潔癖,盥濯不離手。俗客造廬,比去,必洗滌其處。求縑素者踵至,瓚亦時應之。至正初,海內無事,忽散其貲給親故,人咸怪之。未幾兵興,富家悉被禍,而瓚扁舟箬笠,往來震澤、三泖間,獨不罹患。張士誠累欲鈎致之,逃漁舟以免。其弟士信以幣乞畫,瓚又斥去。士信恚,他日從賓客游湖上,聞異香出葭葦間,疑為瓚也,物色漁舟中,果得之。抶幾斃,終無一言。及吳平,瓚年老矣,黃冠野服,混跡編氓。洪武七年卒,年七十四。
xú fǎng, zì fāng zhōu, tóng lú rén. yòu qīng xiá, hǎo jī jiàn zǒu mǎ cù jū. jì ér huǐ zhī, xí kē jǔ yè. yǐ, fù qì qù, xué wèi gē shī. mù gù duō shī rén, táng yǒu fāng gàn xú níng lǐ pín shī jiān wú, sòng yǒu gāo shī lǔ téng yuán xiù, hào mù zhōu shī pài, fǎng xī qǔ bù jù zhī. jì nǎi yóu sì fāng, jiāo qí míng shì, shī yì gōng. xíng shěng cān zhèng sū tiān jué jiāng jiàn zhī, fǎng xiào yuē: wú shī rén ěr, kě jī yǐ zhāng fú zāi. jìng bì qù. zhú shì jiāng gāo, rì kǔ yín yú yún yān chū méi jiān, xiāo rán ruò yǔ shì gé, yīn zì hào cāng jiāng sǎn rén. sòng lián liú jī yè chēn zhāng yì zhī fù zhào yě, zhōu sù tóng jiāng, hū yǒu rén huáng guān lù qiú lì jiāng shàng, zhāo jī ér xiào, qiě yǔ qīn zhī. jī wàng jiàn, jí yán rù zhōu zhōng. chēn yì jìng huān xuè, gè qǔ guān fú fu zhī, yù zài shàng yī chuān, qí rén bù kě nǎi zhǐ. lián chū wèi xiāng shí, yǐ wèn. jī yuē: cǐ xú fāng zhōu yě. lián yīn qǐ gòng huān xiào, zhuó jiǔ ér bié. fǎng shī yǒu yáo lín cāng jiāng èr jí. nián liù shí bā, bǐng wǔ chūn, zú yú jiā.
徐舫,字方舟,桐廬人。幼輕俠,好擊劍、走馬、蹴踘。既而悔之,習科舉業。已,復棄去,學為歌詩。睦故多詩人,唐有方干、徐凝、李頻、施肩吾,宋有高師魯、滕元秀,號睦州詩派,舫悉取步聚之。既乃游四方,交其名士,詩益工。行省參政蘇天爵將薦之,舫笑曰:「吾詩人耳,可羈以章紱哉。」竟避去。築室江皋,日苦吟於雲煙出沒間,翛然若與世隔,因自號滄江散人。宋濂、劉基、葉琛、章溢之赴召也,舟溯桐江,忽有人黃冠鹿裘立江上,招基而笑,且語侵之。基望見,急延入舟中。琛、溢競歡謔,各取冠服服之,欲載上黟川,其人不可乃止。濂初未相識,以問。基曰:「此徐方舟也。」濂因起共歡笑,酌酒而別。舫詩有《瑤林》、《滄江》二集。年六十八,丙午春,卒於家。
yáng héng, zì běn chū, zhū jì rén. wài zú fāng shì jiàn yì shú, guǎn sì fāng yóu xué shì, héng yòu wǎng shòu zhū jīng, zhé lǐng qí zhǐ yào. wén jùn jié, yǒu shēng jùn yì jiān. pǔ jiāng zhèng shì yán wèi shī, yuè shí nián tuì jū bái lù shān, dài zōng guān, pī yáng qiú, dài jīng gēng yān yǔ jiān, xiào gē zì lè, yīn zì hào bái lù shēng. tài zǔ jì xià zhè dōng, mìng luán fèng zhī zhōu shì. fèng qǐng wèi zhōu xué shī, héng gù ràng bù qǐ. fèng nǎi mìng zhōu zhōng zǐ dì jí jiā wèn dào. zhèng yǒu quē shī, zhé yí shū zī fǎng. hòu táng duó zhī shào xìng, yù pì qǐ zhī, fù gù cí. sòng lián zhī wèi xué shì yě, nǐ jiàn wèi guó zi shī, wén bù shòu zhōu jùn pì mìng, nǎi yǐ. héng xìng chún dǔ, yǔ rén yǔ, chū fèi gān xiāng shì. shì shāo guāi míng yì, zhé jùn yán zhǐ chì. jiā wú dān shí, ér lín cái shén jiè, xiāng rén fèng wèi kǎi fǎ yān.
楊恆,字本初,諸暨人。外族方氏建義塾,館四方遊學士,恆幼往受諸經,輒領其旨要。文峻潔,有聲郡邑間。浦江鄭氏延為師,閱十年退居白鹿山,戴棕冠,披羊裘,帶經耕煙雨間,嘯歌自樂,因自號白鹿生。太祖既下浙東,命欒鳳知州事。鳳請為州學師,恆固讓不起。鳳乃命州中子弟即家問道。政有缺失,輒貽書咨訪。後唐鐸知紹興,欲辟起之,復固辭。宋濂之為學士也,擬薦為國子師,聞不受州郡辟命,乃已。恆性醇篤,與人語,出肺肝相示。事稍乖名義,輒峻言指斥。家無儋石,而臨財甚介,鄉人奉為楷法焉。
shí yǒu chén huí zhě, yì wū rén. yòu zhì jīng, zhǎng tōng bǎi jiā yán. chū yù yǐ gōng míng xiǎn, jì ér yǐn jū, dài qīng xiá guān, pī bái lù qiú, bù fù yǔ chén shì jiē. suǒ jū jìn dà xī, duō xiū zhú, zì hào zhú xī yì mín. cháng chéng xiǎo tǐng, chuī duǎn xiāo, chuī yǐ, kòu xián ér gē, yōu rán zì shì. sòng lián jù wèi zhī chuán.
時有陳洄者,義烏人。幼治經,長通百家言。初欲以功名顯,既而隱居,戴青霞冠,披白鹿裘,不復與塵事接。所居近大溪,多修竹,自號竹溪逸民。常乘小艇,吹短簫,吹已,叩舷而歌,悠然自適。宋濂俱為之傳。
yáng yǐn, jí shuǐ rén. hǎo xué néng shī wén, wèi sòng lián táo ān suǒ chēng. fù mǎ dū wèi lù xián cóng shòu xué, rù cháo, jǔ zhǐ duān yǎ. tài zǔ xǐ, wèn shuí jiào zhě, xián yǐ yǐn duì, lì zhào jiàn, cì shí. tā rì, xián yǐ xiè fú jiàn, yǐn tài xī yuē: shì qí xīn yì wǒ, bù kě jiǔ jū cǐ yǐ. fù yǐ zuǎn xiū zhēng, yì bù jiù. qí jiào xué zhě, xiān cāo lǚ ér hòu wén yì. cháng jiē lùn yǔ xiāng dǎng piān shì rén yuē: wú jiào zì yǒu yǎng shēng shù, ān shì yǎn yǎng tǔ nà wèi. nǎi jié yǐn shí, shí dòng xī, qì lǎo shì tīng bù shuāi. jì mò, ān fú liú qiú chēng qí xué tàn dào yuán, wén fàn hòu shì, qù jiù chū chù, zhuō rán yǒu táo qián xú zhì zhī fēng.
楊引,吉水人。好學能詩文,為宋濂、陶安所稱。駙馬都尉陸賢從受學,入朝,舉止端雅。太祖喜,問誰教者,賢以引對,立召見,賜食。他日,賢以褻服見,引太息曰:「是其心易我,不可久居此矣。」復以纂修征,亦不就。其教學者,先操履而後文藝。嘗揭《論語鄉黨》篇示人曰:「吾教自有養生術,安事偃仰吐納為。」乃節飲食,時動息,迄老視聽不衰。既歿,安福劉球稱其學探道原,文范後世,去就出處,卓然有陶潛、徐穉之風。
wú hǎi, zì cháo zōng, mǐn xiàn rén. yuán jì yǐ xué xíng chēng. zhí sì fāng dào qǐ, jué yì shì jìn. hóng wǔ chū, shǒu chén yù jiàn zhū cháo, lì cí miǎn. jì ér zhēng yì shǐ jú, fù lì cí. cháng yán: yáng mò shì lǎo, shèng dào zhī zéi, guǎn shāng shēn hán, zhì dào zhī zéi, bài guān yě chéng, zhèng shǐ zhī zéi, zhī cí yàn shuō, wén zhāng zhī zéi. shàng zhī rén, yí chì tōng jīng dà chén, huì zhū rú dìng qí pǐn mù, bān zhī tiān xià, mín jiān fēi cǐ bù dé zhé cáng, fāng shì bù dé zhé zhōu. rú shì shù nián, xué zhě shēng zhǎng bù shè yì wén, qí yú yǎng dé yù cái, qǐ yuē xiǎo bǔ. yīn zhe shū yī biān yuē shū huò, yǐ fā míng zhī. yǔ yǒng fú wáng hàn shàn. hàn cháng shì yuán, hǎi shù quàn zhī sǐ, hàn guǒ zì cái. hǎi jiào yǎng qí zi chēng, zú dǐ chéng lì. píng jū xū huái lè shàn, yǒu guī guò zhě, xīn rán lì gǎi, yīn yán qí zhāi yuē wén guò. wèi wén yán zhěng diǎn yǎ, yī guī zhū lǐ, hòu xué xián zōng yǎng zhī. yǒu wén guò zhāi jí xíng shì.
吳海,字朝宗,閩縣人。元季以學行稱。值四方盜起,絕意仕進。洪武初,守臣欲薦諸朝,力辭免。既而徵詣史局,復力辭。嘗言:「楊、墨、釋、老,聖道之賊,管、商、申、韓,治道之賊,稗官野乘,正史之賊,支詞艷說,文章之賊。上之人,宜敕通經大臣,會諸儒定其品目,頒之天下,民間非此不得輒藏,坊市不得輒粥。如是數年,學者生長不涉異聞,其於養德育才,豈曰小補。」因著書一編曰《書禍》,以發明之。與永福王翰善。翰嘗仕元,海數勸之死,翰果自裁。海教養其子偁,卒底成立。平居虛懷樂善,有規過者,欣然立改,因顏其齋曰聞過。為文嚴整典雅,一歸諸理,後學咸宗仰之。有《聞過齋集》行世。
liú mǐn, zì zi xián, pú tián rén. shēng ér chún què. zǎo gū, jué yì kē jǔ, qiú gǔ shèng xián zhī gōng xùn jiā zhī fǎ, lǜ ér xíng zhī. zǔ mǔ jí fù sàng wèi jǔ, duàn jiǔ ròu, yuǎn shì jiā. xùn lín yì, shuò wàng guī, zé hào kū bìn suǒ, rú shì sān nián. fù shī ài yú mǔ, chū zhī, dú jū fèng yǎng, jí bù jiě yī. mǔ huò huì nù, zé zhěng yī jìng xī guì tà qián. jì xiǎng diàn xiàn, yī xún gǔ lǐ, xiāng rén mò bù qīn zhòng. fù shǐ luó jǐng lì shè xué, gòu yǎng qīn táng, yán mǐn wèi shī. tí xué qiān shì zhōu mèng zhōng juān fèng zhù yǎng. zhī fǔ wáng bì měi jì miào shè, bì yán zhì zhāi jū, yuē: cǐ rén zài zuò, sī yì zì xiāo. zhì tián èr shí yú mǔ shàn zhī, bìng shòu bù cí. jí mǔ mò, jí sòng tián hái guān, lú mù sān nián. dì fù qiú fēn chǎn, mǐn hé hù zì wō, fù gǎn wù nǎi yǐ.
劉閔,字子賢,莆田人。生而純愨。早孤,絕意科舉,求古聖賢禔躬訓家之法,率而行之。祖母及父喪未舉,斷酒肉,遠室家。訓鄰邑,朔望歸,則號哭殯所,如是三年。婦失愛於母,出之,獨居奉養,疾不解衣。母或恚怒,則整衣竟夕跪榻前。祭享奠獻,一循古禮,鄉人莫不欽重。副使羅璟立社學,構養親堂,延閔為師。提學僉事周孟中捐俸助養。知府王弼每祭廟社,必延致齋居,曰:「此人在座,私意自消。」置田二十餘畝贍之,並受不辭。及母歿,即送田還官,廬墓三年。弟婦求分產,閔闔戶自撾,婦感悟乃已。
hóng zhì zhōng, qiān dōu yù shǐ lín jùn shàng yán: fú jiàn huáng tài zǐ nián yú yòu xué, xí chù gōng zhōng, hǎn jiē wài fù, yù jiào zhī dào shì wèi wèi bèi. jīn jiǎng dú shì cóng zhū chén gù yǐ jiǎn yòng, rán bǎi sī zhòng zhí, shān lín yǐn yì, bù wèi wú rén. yǐ chén suǒ zhī, zé lǐ bù shì láng xiè duó tài pú shǎo qīng chǔ quán guāng lù shǎo qīng yáng lián, kě bèi jiǎng yuán. qí zī xù wèi hé, dé xíng kě qǔ zhě èr rén, zé zhì shì fù shǐ cáo shí zhōng bù yī liú mǐn shì yě. mǐn, chén xiàn rén, gōng shèn chún cuì, xiào xíng gāo gǔ. rì wú èr zhōu, shēn wú wán yī, chù zhī yàn rú. jiān sī liú dà xià xú guàn děng héng jìng lǐ zhī. chén wèi kě lǐ zhì shí zhōng wèi gōng liáo, mǐn yǐ bù yī rù shì, bì néng hán yù xūn táo, bì yì ruì zhì. shí bù néng yòng. qí hòu, xún àn yù shǐ zōng yí ráo táng yù yuán zhào lì jǔ mǐn jīng míng xíng xiū, mǐn lì cí. zhī fǔ chén xiào qǐng suì qí zhì, róng yǐ xué zhí. zhèng dé yuán nián, yáo shòu rú xué xùn dǎo.
弘治中,僉都御史林俊上言:「伏見皇太子年逾幼學,習處宮中,罕接外傅,豫教之道似為未備。今講讀侍從諸臣固已簡用,然百司眾職,山林隱逸,不謂無人。以臣所知,則禮部侍郎謝鐸、太僕少卿儲巏、光祿少卿楊廉,可備講員。其資序未合,德行可取者二人,則致仕副使曹時中、布衣劉閔是也。閔,臣縣人,恭慎醇粹,孝行高古。日無二粥,身無完衣,處之晏如。監司劉大夏、徐貫等恆敬禮之。臣謂可禮致時中為宮僚,閔以布衣入侍,必能涵育薰陶,裨益睿質。」時不能用。其後,巡按御史宗彝、饒瑭欲援詔例舉閔經明行修,閔力辭。知府陳效請遂其志,榮以學職。正德元年,遙授儒學訓導。
yáng fǔ, yún nán tài hé rén yě. hǎo xué, dú wǔ jīng jiē bǎi biàn. gōng zhuàn zhòu, hǎo shì diǎn. huò quàn qí yīng jǔ, xiào yuē: bù lǐ xìng mìng, lǐ wài wù yé? tíng qián yǒu dà guì shù, fù bǎn shù shàng, tí yuē guì lóu. yǎn yǎng qí zhōng, gē shī zì dé. gōng gēng shù mǔ gōng gān cuì, dàn qiú qīn yuè, bù gù yú yě. zhù xiào jīng shù wàn yán, zhèng qún shū, gēn xìng mìng, zì jiē xiǎo zhuàn. suǒ yòng yàn gān, jiāng xià lóu qǔ shuǐ, yàn chí hū mǎn, zì shì wèi cháng, shí rén xián yì zhī. fù mǔ mò, wèi yōng yíng zàng bì, rù jī zú, qī luó hàn bì shí kū shān shí yú nián, shòu zhì bā shí. zi xùn yíng guī, yī rì mù yù, lìng zǐ sūn bài, yuē: míng rì wú xíng yǐ. guǒ zú.
楊黼,雲南太和人也。好學,讀《五經》皆百遍。工篆籀,好釋典。或勸其應舉,笑曰:「不理性命,理外物耶?」庭前有大桂樹,縛板樹上,題曰桂樓。偃仰其中,歌詩自得。躬耕數畝供甘膬,但求親悅,不顧余也。注《孝經》數萬言,證群書,根性命,字皆小篆。所用硯乾,將下樓取水,硯池忽滿,自是為常,時人咸異之。父母歿,為傭營葬畢,入雞足,棲羅漢壁石窟山十餘年,壽至八十。子遜迎歸,一日沐浴,令子孫拜,曰:「明日吾行矣。」果卒。
sūn yī yuán, zì tài chū, bù zhī hé xǔ rén, wèn qí yì lǐ, yuē: wǒ qín rén yě. cháng qī tài bái zhī diān, gù hào tài bái shān rén. huò yuē ān huà wáng zōng rén, wáng zuò bù guǐ zhū, gù biàn xìng míng bì nán yě. yī yuán zī xìng jué rén, shàn wèi shī, fēng yí xiù lǎng, zōng jī qí jué, wū jīn bái qià, xié tiě dí hè piáo, biàn yóu zhōng yuán, dōng yú qí lǔ, nán shè jiāng huái, lì jīng dǐ wú yuè, suǒ zhì fù shī, tán shén xiān, lùn dāng shì shì, wǎng wǎng qīng qí zuò rén. qiān shān fèi hóng bà xiāng, fǎng zhī háng zhōu nán píng shān, zhí qí zhòu qǐn, jiù wò nèi yǔ yǔ. sòng zhī jí mén, liǎo bù chóu dá. hóng chū yǔ rén yuē: wú yī shēng wèi cháng jiàn cǐ rén. shí liú lín yǐ zhī fǔ bà guī, lóng ní yǐ qiān shì xiè zhèng, bìng kè hú zhōu, yǔ jùn rén gù yù shǐ líng kūn shàn, ér zhǎng xìng wú chōng yǐn jū hào kè, sān rén zhě bìng zhǔ yú qí jiā. chōng yīn zhāo yī yuán rù shè, chēng tiáo xī wǔ yǐn. yī yuán mǎi tián xī shàng, jiāng lǎo yān. jǔ rén shī kǎn yǎ shàn yī yuán, qī yǐ qī mèi zhāng shì, shēng yī nǚ ér zú, nián zhǐ sān shí qī. chōng děng zàng zhī dào chǎng shān.
孫一元,字太初,不知何許人,問其邑里,曰:「我秦人也。」嘗棲太白之巔,故號太白山人。或曰安化王宗人,王坐不軌誅,故變姓名避難也。一元姿性絕人,善為詩,風儀秀朗,蹤跡奇譎,烏巾白帢,攜鐵笛鶴瓢,遍游中原,東逾齊、魯,南涉江、淮,歷荊抵吳越,所至賦詩,談神仙,論當世事,往往傾其座人。鉛山費宏罷相,訪之杭州南屏山,值其晝寢,就臥內與語。送之及門,了不酬答。宏出語人曰:「吾一生未嘗見此人。」時劉麟以知府罷歸,龍霓以僉事謝政,並客湖州,與郡人故御史陵昆善,而長興吳珫隱居好客,三人者並主於其家。珫因招一元入社,稱「苕溪五隱」。一元買田溪上,將老焉。舉人施侃雅善一元,妻以妻妹張氏,生一女而卒,年止三十七。珫等葬之道場山。
shěn zhōu, zì qǐ nán, zhǎng zhōu rén. zǔ chéng, yǒng lè jiān jǔ rén cái, bù jiù. suǒ jū yuē xī zhuāng, rì zhì jiǔ kuǎn bīn, rén nǐ zhī gù zhòng yīng. bó fù zhēn jí, fù héng jí, bìng kàng yǐn. gòu yǒu zhú jū, xiōng dì dú shū qí zhōng. gōng shī shàn huà, zāng huò yì jiě wén mò. yì rén chén mèng xián zhě, chén wǔ jīng jì zhī zǐ yě. zhōu shǎo cóng zhī yóu, dé qí zhǐ shòu. nián shí yī, yóu nán dōu, zuò bǎi yùn shī, shàng xún fǔ shì láng cuī gōng. miàn shì fèng huáng tái fù, yuán bǐ lì jiù, gōng dà jiē yì. jí zhǎng, shū wú suǒ bù lǎn. wén mó zuǒ shì, shī nǐ bái jū yì sū shì lù yóu, zì fǎng huáng tíng jiān, bìng wèi shì suǒ ài zhòng. yóu gōng yú huà, píng zhě wèi wèi míng shì dì yī.
沈周,字啟南,長洲人。祖澄,永樂間舉人材,不就。所居曰西莊,日置酒款賓,人擬之顧仲瑛。伯父貞吉,父恆吉,並抗隱。構有竹居,兄弟讀書其中。工詩善畫,臧獲亦解文墨。邑人陳孟賢者,陳五經繼之子也。周少從之游,得其指授。年十一,游南都,作百韻詩,上巡撫侍郎崔恭。面試《鳳凰台賦》,援筆立就,恭大嗟異。及長,書無所不覽。文摹左氏,詩擬白居易、蘇軾、陸游,字仿黃庭堅,並為世所愛重。尤工於畫,評者謂為明世第一。
jùn shǒu yù jiàn zhōu xián liáng, zhōu shì yì, dé dùn zhī jiǔ wǔ, suì jué yì yǐn dùn. suǒ jū yǒu shuǐ zhú tíng guǎn zhī shèng, tú shū dǐng yí chōng rèn cuò liè, sì fāng míng shì guò cóng wú xū rì, fēng liú wén cǎi, zhào yìng yī shí. fèng qīn zhì xiào. fù mò, huò quàn zhī shì, duì yuē: ruò bù zhī mǔ shì yǐ wǒ wèi mìng yé? nài hé lí xī xià. jū héng yàn rù chéng shì, yú guō wài zhì xíng wō, yǒu shì yī zào zhī. wǎn nián, nì jī wéi kǒng bù shēn, xiān hòu xún fǔ wáng shù péng lǐ xián lǐ jìng zhī, yù liú mù xià, bìng yǐ mǔ lǎo cí.
郡守欲薦周賢良,周筮《易》,得《遁》之九五,遂決意隱遁。所居有水竹亭館之勝,圖書鼎彝充牣錯列,四方名士過從無虛日,風流文彩,照映一時。奉親至孝。父歿,或勸之仕,對曰:「若不知母氏以我為命耶?奈何離膝下。」居恆厭入城市,於郭外置行窩,有事一造之。晚年,匿跡惟恐不深,先後巡撫王恕、彭禮咸禮敬之,欲留幕下,並以母老辭。
yǒu jùn shǒu zhēng huà gōng huì wū bì. lǐ rén jí zhōu zhě, rù qí xìng míng, suì bèi shè. huò quàn zhōu yè guì yóu yǐ miǎn, zhōu yuē: wǎng yì, yì yě, yè guì yóu, bù gēng rǔ hū! zú gōng yì ér hái. yǐ ér shǒu rù jìn, quán cáo wèn yuē: shěn xiān shēng wú yàng hū? shǒu bù zhī suǒ duì, màn yīng yuē: wú yàng. jiàn nèi gé, lǐ dōng yáng yuē: shěn xiān shēng yǒu dú hū? shǒu yì è, fù màn yīng yuē: yǒu ér wèi zhì. shǒu chū, cāng huáng yè shì láng wú kuān, wèn shěn xiān shēng hé rén? kuān bèi yán qí zhuàng. xún zuǒ yòu, nǎi huà bì shēng yě. bǐ hái, yè zhōu shě, zài bài yǐn jiù, suǒ fàn, fàn zhī ér qù. zhōu yǐ mǔ gù, zhōng shēn bù yuǎn yóu. mǔ nián jiǔ shí jiǔ ér zhōng, zhōu yì bā shí yǐ. yòu sān nián, yǐ zhèng dé sì nián zú.
有郡守征畫工繪屋壁。里人疾周者,入其姓名,遂被攝。或勸周謁貴游以免,周曰:「往役,義也,謁貴游,不更辱乎!」卒供役而還。已而守入覲,銓曹問曰:「沈先生無恙乎?」守不知所對,漫應曰:「無恙。」見內閣,李東陽曰:「沈先生有牘乎?」守益愕,復漫應曰:「有而未至。」守出,倉皇謁侍郎吳寬,問「沈先生何人?」寬備言其狀。詢左右,乃畫壁生也。比還,謁周舍,再拜引咎,索飯,飯之而去。周以母故,終身不遠遊。母年九十九而終,周亦八十矣。又三年,以正德四年卒。
chén jì rú, zì zhòng chún, sōng jiāng huá tíng rén. yòu yǐng yì, néng wén zhāng, tóng jùn xú jiē tè qì zhòng zhī. zhǎng wèi zhū shēng, yǔ dǒng qí chāng qí míng. tài cāng wáng xī jué zhāo yǔ zi héng dú shū zhī xíng shān. wáng shì zhēn yì yǎ zhòng jì rú, sān wú míng xià shì zhēng yù de wèi shī yǒu. jì rú tōng míng gāo mài, nián fǔ èr shí jiǔ, qǔ rú yì guān fén qì zhī. yǐn jū kūn shān zhī yáng, gòu miào sì èr lù, cǎo táng shù chuán, fén xiāng yàn zuò, yì huō rú yě. shí xī shān gù xiàn chéng jiǎng xué dōng lín, zhāo zhī, xiè fú wǎng. qīn wáng, zàng shén shān lù, suì zhú shì dōng shé shān, dù mén zhù shù, yǒu zhōng yān zhī zhì. gōng shī shàn wén, duǎn hàn xiǎo cí, jiē jí fēng zhì, jiān néng huì shì. yòu bó wén qiáng shí, jīng shǐ zhū zi shù jì bài guān yǔ èr shì jiā yán, mí bù jiào hé. huò cì qǔ suǒ yán pì shì, quán cì chéng shū, yuǎn jìn jìng xiāng gòu xiě. zhēng qǐng shī wén zhě wú xū rì. xìng xǐ jiǎng yē shì lèi, jù cháng mǎn hù wài, piàn yán chóu yīng, mò bù dāng yì qù. xiá zé yǔ huáng guān lǎo nà qióng fēng mǎo zhī shèng, yín xiào wàng fǎn, zú jī hǎn rù chéng shì. qí chāng wèi zhú lái zhòng lóu zhāo zhī zhì. huáng dào zhōu shū chēng zhì shàng gāo yǎ, bó xué duō tōng, bù rú jì rú, qí tuī zhòng rú cǐ. shì láng shěn yǎn jí yù shǐ gěi shì zhōng zhū cháo guì, xiān hòu lùn jiàn, wèi jì rú dào gāo chǐ mào, yí rú pìn wú yǔ bì gù shì. lǚ fèng zhào zhēng yòng, jiē yǐ jí cí. zú nián bā shí èr, zì wèi yí lìng, xiān xī bì jù.
陳繼儒,字仲醇,松江華亭人。幼穎異,能文章,同郡徐階特器重之。長為諸生,與董其昌齊名。太倉王錫爵招與子衡讀書支硎山。王世貞亦雅重繼儒,三吳名下士爭欲得為師友。繼儒通明高邁,年甫二十九,取儒衣冠焚棄之。隱居崑山之陽,構廟祀二陸,草堂數椽,焚香晏坐,意豁如也。時錫山顧憲成講學東林,招之,謝弗往。親亡,葬神山麓,遂築室東佘山,杜門著述,有終焉之志。工詩善文,短翰小詞,皆極風致,兼能繪事。又博文強識,經史諸子、術伎稗官與二氏家言,靡不較核。或刺取瑣言僻事,詮次成書,遠近競相購寫。征請詩文者無虛日。性喜獎掖士類,屨常滿戶外,片言酬應,莫不當意去。暇則與黃冠老衲窮峰泖之勝,吟嘯忘返,足跡罕入城市。其昌為築來仲樓招之至。黃道周疏稱「志尚高雅,博學多通,不如繼儒」,其推重如此。侍郎沈演及御史、給事中諸朝貴,先後論薦,謂繼儒道高齒茂,宜如聘吳與弼故事。屢奉詔徵用,皆以疾辭。卒年八十二,自為遺令,纖悉畢具。