jìng kāng zhōng zhì liù shí qī.
靖康中帙六十七。
qǐ jìng kāng èr nián sì yuè jiǔ rì wù chén, jǐn shí rì yǐ sì.
起靖康二年四月九日戊辰,尽十日乙巳。
bāng chāng qiǎn xiè kè jiā lái guī dà sòng shòu mìng zhī bǎo yú shuài fǔ tài hòu qiǎn zhí quán wèi wèi shǎo qīng mèng zhōng hòu jī shū quàn jìn yú dà yuán shuài.
邦昌遣谢克家来归大宋受命之宝於帅府太后遣侄权卫尉少卿孟忠厚赍书劝进於大元帅。
shū yuē: wú zì chǔ dào gōng chuí sān shí zài nǎi zhě dū chéng shī shǒu èr dì běi qiān wú shì bēi cuī shí wú shēng yì hū chéng zhōng zhǐ bǐ zhèng hào míng tuì wéi jiān fèi zhī yú dāng cǐ wēi wáng zhī jì mào jū chǒng shù chéng yì hé xīn lì kěn zài sān mò zhī tīng xǔ nǎi yǐ cǐ yuè wǔ rì rù yán fú gōng ér bǎi pì jiàn fāng qǐng quán tīng zhèng gù zǎo shuāi duō bìng. qiě jiǔ qù gōng wéi qǐ fù néng kān cháo tíng dà shì yán niàn zhào shì jǔ zōng zhī jǐn qù rén sī sòng dé zhī shí shēn bù shǔ lǎo shēn shuí dāng cǐ zé shì yòng sù xiāo mǐn miǎn qī jì jiān nán rán shén qì jiǔ xū bì xū zhēn zhǔ jīn zhōng wài jìn shǔ wéi wáng yī rén shěn. yòu zhōng yǒng yīng míng sì fāng zhǔ wàng rù jì dà tǒng fēi wáng ér shuí yǐ qiǎn féng xiè lǐ huí gào wáng chuán xù zhī yì wáng qí sù qū yǔ wèi rù chù chén jū shàng yǐ ān jiǔ miào zhī líng xià yǐ mǐ sì fāng zhī biàn wú yīng cǐ zhòng fù jì fù tuō dé rén dāng biàn cí jǐ wù zhī fán yǐ jiù ān xián zhī shì jīn qiǎn zhí quán wèi wèi shǎo qīng mèng zhōng hòu qīn chéng dòng jìng bìng dào wú yì xià chū wēi shǔ gèng shèn bǎo diào sì yuè quē rì mǔ zhì shū yuán shuài dài wáng.
《书》曰:吾自处道宫垂三十载乃者都城失守二帝北迁无事悲摧实无生意忽承中旨俾正号名退惟间废之馀当此危亡之际冒居宠数诚亦何心沥恳再三莫之听许乃以此月五日入延福宫而百辟建方请权听政顾早衰多病。且久去宫闱岂复能堪朝廷大事言念赵氏举宗之尽去人思宋德之实深不属老身谁当此责是用夙宵黾勉期济艰难然神器久虚必须真主今中外近属唯王一人矧。又忠勇英明四方属望入继大统非王而谁已遣冯澥李回告王传序之意王其速驱与卫入处宸居上以安九庙之灵下以弭四方之变吾婴此重负既付托得人当便辞几务之烦以就安闲之适今遣侄权卫尉少卿孟忠厚亲承动静并道吾意夏初微暑更慎保调四月(阙)日母致书元帅大王。
bāng chāng qiǎn xiè kè jiā lái guī yù xǐ yī niǔ qí zhuàn wén yuē: dà sòng shòu mìng.
邦昌遣谢克家来归玉玺一纽其篆文曰:大宋受命。
zhī bǎo dà yuán shuài fǔ liáo shǔ yǐn kè jiā pěng bǎo qián guì yǐ jìn wáng wáng qiān jù jiǔ zhī tòng kū bù shòu yǐ ér guì shòu mìng wāng bó yàn sī zhī bó yàn guì pěng yòng cáng jīn qiè shǒu zhī wéi jǐn.
之宝大元帅府僚属引克家捧宝前跪以进王王谦拒久之恸哭不受已而跪受命汪伯彦司之伯彦跪捧用藏巾箧守之惟谨。
gěng yán xǐ zhōng xīng jì yuē: bāng chāng qiǎn xiè kè jiā jí mèng dà mǔ qiǎn zhí zhōng hòu tóng jī dà sòng zhī bǎo jí dà mǔ shǒu shū quàn jìn shuài fǔ guān liáo gěng nán zhòng yǐ xià yǐn xiè kè jiā děng jiàn nán zhòng fèng dà sòng zhī bǎo shòu shàng shàng tòng kū qún chén jiē tòng shàng guì shòu bǎo dú shū qì yè zhě yǐn jiàn xiè kè jiā mèng zhōng hòu rú bīn kè zhī yí shàng wèi yán xǐ děng yuē: zhāng zi chéng néng zhī lǐ shǐ qí bù zhī fēn ér wàng zuò wú bì yǐ bīng qǔ zhī suǒ shāng kě shèng jì zāi! dé miǎn wú jǔ bīng yì kě qǔ yǐ. chū wén xiè kè jiā jī bǎo zhì huò zhě wèi bāng chāng zì shòu chǔ zé jī dà sòng bǎo lái bǐ wú yòng zhě ěr jì wén bāng chāng yíng dà mǔ děng gōng shùn zhuàng shàng shǐ bù xìn shàng zài mìng yán xǐ zuò shū yù zhū dào shuài lìng zhú tóu xiàng rén mǎ zhǐ yú jīng chéng xià zhài tīng hòu zhǐ huī bù dé fā yī rén yī qí rù chéng.
耿延禧中兴记曰:邦昌遣谢克家及孟大母遣侄忠厚同赍大宋之宝及大母手书劝进帅府官僚耿南仲以下引谢克家等见南仲奉大宋之宝授上上恸哭群臣皆恸上跪受宝读书讫谒者引见谢克家孟忠厚如宾客之仪上谓延禧等曰:张子诚能知礼使其不知分而妄作吾必以兵取之所伤可胜计哉!得免吾举兵亦可取矣。初闻谢克家赍宝至或者谓邦昌自受楚则赍大宋宝来彼无用者耳既闻邦昌迎大母等恭顺状上始不信上再命延禧作书谕诸道帅令逐头项人马只於京城下寨听候指挥不得发一人一骑入城。
xiè kè ài biàn shì wěi chǔ jìn zhuàng yún: yòu chén zhǔn shàng shū shěng zhā zi cháo qǐng láng tí jǔ háng zhōu dòng xiāo gōng xiè kè jiā jìn zhuàng qī yuè shí liù rì fèng shèng zhǐ lìng chén kāi jù dāng shí yīn yī wén zòu zhě chén qì kān xiān yú jìng kāng èr nián sān yuè yī rì zhāng bāng chāng rù shàng shū shěng chén jiù bù shí bāng chāng dāng rì fāng jiàn chén biàn yǐ yán dòng zhī yīn shuō xiàng gōng fǔ liǎng cháo chū shǐ yú nián zhōng miǎn huò nán. ruò fēi zhōng yì hé yǐ jí cǐ bāng chāng yún: zì lái hèn wèi bài shí chén yán xiàng gōng céng chá jīn rì rén qíng suǒ xiàng hū! jīn rì rén qíng wèi jīn rén bīng wēi ěr jīn rén qù hòu néng bǎo rén xīn rú jīn rì hū! bāng chāng yuē: chéng rú shì yě. chén yuē: dāng jīn kāng wáng zài wài yuán yòu huáng hòu zài nèi tiān yì yì kě jiàn yǐ. bāng chāng yuē: shì bāng chāng zhī xīn yě. hòu jiàn bāng chāng chén shuō xiàng gōng jīn rì quán yí jì nán xū shì biàn zuò gè hén jī lìng rén xiǎo le bāng chāng wèn chén dāng rú hé chén shuō jiāng lái bù xū rù dào jìn zhōng xū yú nèi dōng mén lǐ gé zǐ zhōng ān xià bù xū jiàn gōng rén bèi. yòu quàn bāng chāng yù yǒu jīn shǐ fāng zhe sòng lái yī fú píng rì zhǐ zhe cháng fú qí yú bìng shì suí zhòng tóng jiàn zhì chū qī rì wáng shí yōng shēn míng qǐ chà guān fēn guǎn zhí shì chén qí shí bù kěn chéng dāng mén xià shěng rén lì lái cān chén yì shè yǐ qǐng zuò yǐ shì jiān bù chéng dāng zhī yì bāng chāng zì wèi chén yuē: wàng shěng zhōng zhī yǔ yé. ruò xū zhe kē quē bèi jūn qián chà jiāng lái rén rú hé chén dāng shí yǐ qīng xīn bì xià zài sān sī dé lì hài shí shì rú cǐ. ruò jūn qián chāi rén zé chéng zhōng shù shǒu zuò shì bù dé yǐ. suǒ yǐ hán xiū rěn chǐ zhě yǐ tú dà jì yě. zì hòu chén. yòu lèi quàn bāng chāng bù kě chēng shèng zhǐ bù kě yòng wèi shì pái lì bù kě zuò zǐ chén chuí gǒng děng diàn bù kě gǎi nián hào bù kě sì shè hòu. yòu jiàn yù yǔ cháo shì chāi qiǎn chén sī dé bāng chāng bù néng jǐn yòng chén yán. ruò gèng bié yòng bú shì dāng rén kǒng fáng dà jì gù chén lèi shuō jīn rì qǐ shì chà chú zhī shí rú shì quē guān bù dé yǐ bù rú. qiě yòng jiù rén chén. yòu quàn bāng chāng chāi rén yíng lì bì xià chén shuō kāng wáng dāng jīn hé lì zhě yě. dāng qiǎn shǐ dào yíng lì zhī yì chéng zhōng biàn.
谢克爱辩事伪楚进状云:右臣准尚书省劄子朝请郎提举杭州洞霄宫谢克家进状七月十六日奉圣旨令臣开具当时因依闻奏者臣契勘先於靖康二年三月一日张邦昌入尚书省臣旧不识邦昌当日方见臣便以言动之因说相公辅两朝出使逾年终免祸难。若非忠义何以及此邦昌云:自来恨未拜识臣言相公曾察今日人情所向乎!今日人情畏金人兵威耳金人去後能保人心如今日乎!邦昌曰:诚如是也。臣曰:当今康王在外元祐皇后在内天意亦可见矣。邦昌曰:是邦昌之心也。後见邦昌臣说相公今日权宜济难须是便做个痕迹令人晓了邦昌问臣当如何臣说将来不须入到禁中须於内东门里阁子中安下不须见宫人辈。又劝邦昌遇有金使方著送来衣服平日只著常服其馀并是随众同见至初七日王时雍申明乞差官分管职事臣其时不肯承当门下省人吏来参臣亦设椅请坐以示坚不承当之意邦昌自谓臣曰:忘省中之语耶。若虚著窠阙被军前差将来人如何臣当时已倾心陛下再三思得利害实是如此。若军前差人则城中束手做事不得矣。所以含羞忍耻者以图大计也。自後臣。又累劝邦昌不可称圣旨不可用卫士排立不可坐紫宸垂拱等殿不可改年号不可肆赦後。又见欲与朝士差遣臣思得邦昌不能尽用臣言。若更别用不是当人恐妨大计故臣累说今日岂是差除之时如是阙官不得已不如。且用旧人臣。又劝邦昌差人迎立陛下臣说康王当今合立者也。当遣使道迎立之意城中便。
shì gōng chén bù rán jí pàn chén yǐ. wèi gōng chén wèi pàn chén zhī zài cǐ jǔ, qǐ kě shǎo huǎn yé bāng chāng yuē: fēi shì shǎo huǎn zhǐ shì bīng gē rú cǐ hé yuán qiǎn shǐ qù de chén shuō xū shì yù xiān chāi rén shǐ jūn mín xiǎo le qí chāi rén yuè rì jiāng lái yì kě yàn shí suǒ yǐ jié cì chà xiè kè jiā děng shì yě. chén cǐ děng shì wèi cháng yú rén xiáng shuō lǜ yǒu zì jīn zhī xián jīn jì fèng shèng zhǐ lìng chén kāi jù yīn yī jí bù gǎn yǐn lòu jǐn kāi lù zòu wén fú hòu chì zhǐ.
是功臣不然即叛臣矣。为功臣为叛臣只在此举,岂可少缓耶邦昌曰:非是少缓只是兵戈如此何缘遣使去得臣说须是预先差人使军民晓了其差人月日将来亦可验实所以节次差谢克家等是也。臣此等事未尝与人详说虑有自矜之嫌今既奉圣旨令臣开具因依即不敢隐漏谨开录奏闻伏候敕旨。
qín zhàn huí tiān lù yuē: bāng chāng sān yuè rù dōu shěng shì rì lǚ hǎo wèn wǎn jiàn bāng chāng bāng chāng yāo chǎ yī xiāng jiàn xiān shì chū wén huáng chéng sī dìng yì lǚ gōng yōu jù shén, huò yuē: lǚ qín yǔ bāng chāng pō shú lǚ gōng wèn qín yuē: bāng chāng hé rú rén qín yuē: jiù rì jiàn qú xiǎo dǎn pà shì tè shén gù lǚ gōng qiú jiān jiàn biàn yǐ yán dòng zhī yuē: xiàng gōng fǔ xiāng liǎng cháo rén wàng wèi yǔn chū shǐ yú nián zú miǎn zāi huò. ruò fēi zhōng yì suǒ gǎn hé yǐ zhì cǐ bāng chāng yuē: jiǔ wén shèng míng cháng hèn wèi dé bài jiàn lǚ gōng. yòu wèn lǔ gǎi zuò dí zhōng suǒ wéi bāng chāng yuē: què shí dé yǔ sù wáng xiāng jiàn zuó sù wáng bù kuài bāng chāng zhú rì kàn qù qīn zì yǔ tā hé yào xìng de sù wáng ān lè zuó huí lái guò xíng zhōu chéng xià tiě qí bù mǎn qiān rén hū huí chéng zuò yī zì zhèn chéng zhōng gèng wú rén gǎn chū zhōng guó rén róu ruò rú cǐ jì dào guó xiāng jūn zhōng chà shí shù jiǎ shì jiān shǒu yè jiān suī fān shēn yì shàng chuáng qù dāng lǚ gōng yuē: cǐ lǔ gǎi zuò dí rén zhī qíng yě. xiàng gōng zhī jīn rì rén qíng suǒ xiàng hū! jīn rì rén qíng wèi jīn rén bīng wēi ěr jīn jīn rén jì qù fù bǎo rén qíng rú jīn rì hū! zhāng biàn sè yuē: rán lǚ gōng yuē: nǚ zhēn yán yǔ bù tōng jiē shì qì dān shēn yuàn cháo tíng. yòu chūn jiān fā qiǎn yàn rén fēi lǐ jīn yàn rén suì wèi xuè chóu fǎn chén yí dí shān cǐ sì zì xiāng yǔ móu huà yào qù zhào shì qǐ liú yú lì rán kāng wáng zài wài tā bù zhī suǒ zài yuán yòu huáng hòu zài nèi tā yì bù zhī tiān yì yì kě jiàn qǐ rén lì néng wéi tiān yě. xiàng gōng. ruò quán yí yīng fù zhān hǎn gǎi zuò ní kān zhī jué biàn zuò hái xià bǐ zuó zōng shè zhī móu zé tiān rén jiē yìng biàn huò wèi fú yǐ. bāng chāng yuē: cǐ bāng chāng zhī xīn yě. wàng xiàng gōng mì qí móu kǒng yǒu ài lì zhě huò luàn shì tīng yě. lǚ gōng rù shěng zhōng zài jiàn bāng chāng yuē: xiàng gōng jīn rì quán yí jì nán xū cóng chū biàn zuò gè hén jī shǐ rén xiǎo le bāng chāng yuē: dāng rú hé lǚ gōng yuē: lǔ gǎi zuò dí zhōng sòng lái yī fú. ruò yù lǔ gǎi zuò jīn shǐ fāng kě zhe tā shí zhǐ yǔ shì dà dà cháng fú xiāng jiàn kě yě. jīn. yòu bù kě yòng wèi shì pái lì bù kě shān hū. yòu yǒu yī shì xiàng gōng bù. ruò zhī zài huì tōng mén wài zhā zi zhōng ān bù xià yào rù jìn zhōng xiān cháo gōng rén bù kě xiāng jiàn rú quē rén shǐ huàn qīn qī chù jiè yī liǎng fù nǚ shǐ huàn kě yě. bāng chāng yuē: wài rén qǐ gǎn dài tā rù qù lǚ gōng yuē: quàn xiàng gōng bú yào rù dào lǐ miàn kǒng wèi shì wén zhī fèn nù yě. yǐ lǚ gōng quán mén xià shěng lǚ gōng jiān cí bù kěn dāng bāng chāng yuē: wàng shěng zhōng zhī yǔ yé. ruò xū zhe kē quē bèi jūn zhōng chāi rén nài hé lǚ gōng yuē: qǐ chà guān yǐ cì quán shè bāng chāng. ruò èr shuài wèn yīn hé bù yī cì guān zé dà jiā dōu bù wěn biàn lǚ gōng sī dé. ruò jūn zhōng chāi rén lái zé xià tiān chéng zì nèi shù shǒu zuò shì bù dé yǐ. wú kāi mò chóu zì lǔ gǎi zuò jīn yíng huí lǔ gǎi zuò jīn xiàng.
秦湛回天录曰:邦昌三月入都省是日吕好问晚见邦昌邦昌邀衩衣相见先是初闻皇城司定议吕公忧惧甚,或曰:吕勤与邦昌颇熟吕公问勤曰:邦昌何如人勤曰:旧日见渠小胆怕事特甚故吕公求间见便以言动之曰:相公辅相两朝人望为允出使逾年卒免灾祸。若非忠义所感何以至此邦昌曰:久闻盛名常恨未得拜见吕公。又问虏(改作敌)中所为邦昌曰:却时得与肃王相见昨肃王不快邦昌逐日看觑亲自与他合药幸得肃王安乐昨回来过邢州城下铁骑不满千人忽回城作一字阵城中更无人敢出中国人柔弱如此既到国相军中差十数甲士监守夜间虽翻身亦上床觑当吕公曰:此虏(改作敌)人之情也。相公知今日人情所向乎!今日人情畏金人兵威耳今金人既去复保人情如今日乎!张变色曰:然吕公曰:女真言语不通皆是契丹深怨朝廷。又春间发遣燕人非理今燕人遂为血雠反臣夷狄(删此四字)相与谋画要去赵氏岂留馀力然康王在外他不知所在元祐皇后在内他亦不知天意亦可见岂人力能违天也。相公。若权宜应副粘罕(改作尼堪)之决便作还下笔昨宗社之谋则天人皆应变祸为福矣。邦昌曰:此邦昌之心也。望相公密其谋恐有爱利者惑乱视听也。吕公入省中再见邦昌曰:相公今日权宜济难须从初便做个痕迹使人晓了邦昌曰:当如何吕公曰:虏(改作敌)中送来衣服。若遇虏(改作金)使方可著他时只与士大大常服相见可也。今。又不可用卫士排立不可山呼。又有一事相公不。若只在会通门外劄子中安不下要入禁中先朝宫人不可相见如阙人使唤亲戚处借一两妇女使唤可也。邦昌曰:外人岂敢带他入去吕公曰:劝相公不要入到里面恐卫士闻之愤怒也。以吕公权门下省吕公坚辞不肯当邦昌曰:忘省中之语耶。若虚著窠阙被军中差人柰何吕公曰:乞差官以次权摄邦昌。若二帅问因何不依次官则大家都不稳便吕公思得。若军中差人来则(下添城字)内束手做事不得矣。吴开莫俦自虏(改作金)营回虏(改作金)相。
liú yàn zōng shì zhōng yán yī qiān nián hòu yì bù dé shuō zhě zhào zì míng rì lǔ gǎi zuò dí zhōng guì rén shí shù bèi zhì nán xūn mén yuē: kāng wáng wǒ zhǎng gǔ shàng wù dāng yǐ wáng qiān qí qǔ zhī jīn ān zài lǚ gōng duì yuē: kāng wáng biàn bù zhī suǒ zài dài wáng guì rén zài guó mén zhī wài shàng. qiě bù zhī wéi chéng zhī zhōng rú hé dé zhī zuǒ yòu quàn gōng yǔ yán dà jùn huò yǒu bù cè lǚ gōng yuē: mǒu jǐn lǐn jiā yīng yǒu guǐ shén hù zhù. ruò shì bù jié yòng cǐ xì yāo dài zi biàn zì jīng yě. tiān dì dāng jiàn cǐ xīn bì bù jiàng huò lǚ gōng yuē: shì jí yǐ. mù rén chí shū shàng dà yuán shuài wèi dài wáng suǒ lǐng bīng. ruò kě dāng lǔ gǎi zuò dí zé qí lǔ gǎi zuò qí guī kě yāo jī yǐ yíng èr shèng. ruò bǐ zhòng wǒ guǎ jí yí yuǎn bì. ruò èr shèng bù kě huí gé yú chéng zhōng yì dìng yuàn dài wáng zì lì wèi zōng miào shè jì zhī jì yǐ xuě èr shèng zhī chǐ dài wáng. ruò bù zì lì kǒng yǒu bù yīng lì ér lì zhě chén shì shòu guó ēn shēn jiā zōng zú jiē bù gǎn gù suǒ yǐ gǎn wéi cǐ yán yuàn dài wáng tòng chá lǔ gǎi zuò jīn rén lì bāng chāng huò quàn zuò zǐ chén diàn chuí gǒng diàn lǚ gōng wèi bāng chāng yuē: qǐ zhēn gè zuò hū! bāng chāng jué rán lǚ gōng yǔ bāng chāng yuē: xiàng gōng yí zǎo qiǎn shǐ tuī dài kāng wáng chéng nèi biàn shì gōng chén. ruò xiān wèi chéng wài tuī dài cè lì chéng nèi biàn shì pàn chén wèi gōng chén wèi pàn chén zhī zài cǐ jǔ, qǐ kě shǎo huǎn yé bāng chāng yuē: fēi shì shǎo huǎn bīng gē rú cǐ qǐ róng qiǎn shǐ yé lǚ gōng yuē: dàn yù xiān chāi rén shǐ jūn mín zhī zhī jiāng lái zòng yǒu bié rén cè lì yì kě yàn chāi rén yuè rì zé xīn jī zì míng bù rán qǐ dàn xiàng gōng bù néng zì bǎo mǒu bèi jiā shǔ, qǐ kě bǎo yé, yú shì chà xiè kè jiā jī chuán guó bǎo wǎng dà yuán shuài fǔ.
刘彦宗侍中言一千年後亦不得说者赵字明日虏(改作敌)中贵人十数辈至南薰门曰:康王我掌股上物当以王千骑取之今安在吕公对曰:康王便不知所在大王贵人在国门之外尚。且不知围城之中如何得知左右劝公语言大峻或有不测吕公曰:某尽懔家应有鬼神护助。若事不捷用此系腰带子便自经也。天地当鉴此心必不降祸吕公曰:事急矣。募人持书上大元帅谓大王所领兵。若可当虏(改作敌)则俟虏(改作其)归可邀击以迎二圣。若彼众我寡即宜远避。若二圣不可回革於城中议定愿大王自立为宗庙社稷之计以雪二圣之耻大王。若不自立恐有不应立而立者臣世受国恩身家宗族皆不敢顾所以敢为此言愿大王痛察虏(改作金)人立邦昌或劝坐紫宸殿垂拱殿吕公谓邦昌曰:岂真个做乎!邦昌矍然吕公语邦昌曰:相公宜早遣使推戴康王城内便是功臣。若先为城外推戴策立城内便是叛臣为功臣为叛臣只在此举,岂可少缓耶邦昌曰:非是少缓兵戈如此岂容遣使耶吕公曰:但预先差人使军民知之将来纵有别人策立亦可验差人月日则心迹自明不然岂但相公不能自保某辈家属,岂可保耶,於是差谢克家赍传国宝往大元帅府。
dà yuán shuài fǔ liáo shǔ dìng jí wèi nán jīng zhī yì.
大元帅府僚属定即位南京之议。
rì lì gǎi zuò jì yuē: wù chén mù fǔ qún liáo gěng nán zhòng děng huì yú lín jiā táng jí yì wáng jí wèi shì zhū jiàng jí guān lì, huò yuē: jì zhōu, huò yuē: nán jīng qián liǎng xī sì lín jùn yì chū yè wàng jì zhōu hóng guāng shǔ tiān rú chì niǎo xiáng zhù jiē wèi shì huǒ guāng dá dàn cūn rén rù chéng nǎi zhī fēi huǒ shí zhě wèi huǒ guāng nǎi sòng huǒ dé zhī fú yì rú zhōu wǔ wáng chì wū zhī ruì yě. jì zhōu fù lǎo jūn rén wú lǜ wàn jì yǐ xiáng guāng suǒ fā nǎi yì huī xià qǐ wáng jí bǎo wèi yú jì zhōu mù fǔ qún liáo yuē: nán jīng shí yì zǔ xìng wáng yìng tiān shùn rén zhī dì wáng yí jí dì wèi yú nán jīng shào lóng xiān liè yú shí zōng shì zhòng cóng děng yì xī jìn ān dì méng chén xī tǔ dà jiàng jūn wǔ líng wáng zūn zài zhì xíng shì jīn èr dì běi qiān dài wáng bù dàng jí wèi zhǐ yí yòng jìn wǔ líng wáng gù shì chēng zhì xíng shì bù gǎi yuán mù fǔ qún liáo tóng nán yuē: xī táng míng huáng dì zāo ān lù shān zhī nán chē jià rù shǔ zhào huáng tài zǐ wèi tiān xià bīng mǎ dà yuán shuài bài péi miǎn wèi yù shǐ zhōng chéng fù zhī miǎn yǔ dù hóng jiàn cuī yī děng qǐng huáng tài zǐ jí dì wèi qí cí dà lüè yǐ zhǔ shàng shòu shǔ zōng shè shén qì yào yǒu suǒ guī yí zhèng wèi hào yǒu rú qūn xún shī yì zhào xīn zé dà shì qù yǐ. huáng tài zǐ shǐ jí dì wèi yú líng wǔ zú néng kè fù liǎng jīng yíng shàng huáng dà jià yú shǔ kuàng jīn rì zhī huò èr shèng běi qiān bāng chāng jiàn wěi tiān xià huáng huáng yǒu shèn yú tiān bǎo shí dài wáng yǐ tài shàng huáng zhī zǐ huáng dì zhī dì rù jì.
日历(改作记)曰:戊辰幕府群僚耿南仲等会於麟嘉堂集议王即位事诸将及官吏,或曰:济州,或曰:南京前两夕四邻郡邑初夜望济州红光属天如赤鸟翔翥皆谓是火光达旦村人入城乃知非火识者谓火光乃宋火德之符亦如周武王赤乌之瑞也。济州父老军人无虑万计以祥光所发乃诣麾下乞王即宝位於济州幕府群僚曰:南京实艺祖兴王应天顺人之地王宜即帝位於南京绍隆先烈於时宗室仲琮等议昔晋安帝蒙尘西土大将军武陵王遵在制行事今二帝北迁大王不当即位只宜用晋武陵王故事称制行事不改元幕府群僚同难曰:昔唐明皇帝遭安禄山之难车驾入蜀诏皇太子为天下兵马大元帅拜裴冕为御史中丞副之冕与杜鸿渐崔漪等请皇太子即帝位其辞大略以主上狩蜀宗社神器要有所归宜正位号有如逡巡失亿兆心则大事去矣。皇太子始即帝位於灵武卒能克复两京迎上皇大驾於蜀况今日之祸二圣北迁邦昌僭伪天下惶惶有甚於天宝时大王以太上皇之子皇帝之弟入继。
dà tǒng qí shuí bù yǐ wéi yí shěn huáng dì mìng dài wáng yǐ bīng mǎ dà yuán shuài ruì yì kě jiàn yǐ. jīn tiān xià bīng mǎ huì hé bù yú cǐ shí zǎo zhèng wèi hào jiāng kǒng jiān xióng chéng xì yáo dú fēn fēn yí yòng táng sù zōng gù shì tuī dài dài wáng jí zūn wèi yǐ dìng tiān xià shí zōng miào shè jì zhī fú qún lí bǎi xìng zhī xìng hé. qiě chēng zhì tú qǔ fǎ jìn wǔ líng wáng shí wú yǐ lì guó jiā ér ān zǔ zōng zài tiān zhī líng wèi èr shèng nán wàng zhī xīn yě. yán xǐ xú wèi zhòng cóng yuē: gōng shì zōng shì, qǐ bù bì xián huì yǒu cuàn yì zì lǔ gǎi zuò dí zhài guī zhě chuán tài shàng huáng shèng yǔ kāng wáng kě biàn jí huáng dì wèi. yòu yī lǐ là fēng fāng èr cùn xǔ qīn bǐ èr zì yuē: jí zhēn yì zhāo tiān mìng zhī fú èr shèng xiāng shòu zhī zhì yì zhòng cóng děng yì suì qū, yú shì quàn jí dì wèi nán jīng zhī yì dìng yǐ. kè zé guān wáng fú xuǎn zé dé sì yuè èr shí yī rì gēng chén jù yǐ chéng bǐng wáng kǎi tàn kě zhī.
大统其谁不以为宜矧皇帝命大王以兵马大元帅睿意可见矣。今天下兵马会合不於此时蚤正位号将恐奸雄乘隙摇毒纷纷宜用唐肃宗故事推戴大王即尊位以定天下实宗庙社稷之福群黎百姓之幸何。且称制徒取法晋武陵王实无以利国家而安祖宗在天之灵慰二圣南望之心也。延禧徐谓仲琮曰:公是宗室,岂不避嫌会有窜逸自虏(改作敌)寨归者传太上皇圣语康王可便即皇帝位。又衣里蜡封方二寸许亲笔二字曰:即真益昭天命之符二圣相授之至意仲琮等议遂屈,於是劝即帝位南京之议定矣。克择官王符选择得四月二十一日庚辰具以呈禀王慨叹可之。
zhōng xīng jì yuē: shì shí yì shàng jí wèi yú jì zhōu huò nán dōu wèi dìng jì zhōu fù lǎo jūn rén shù wàn yì yuán mén qǐ jí wèi yú jì zhōu qún chén yì jí wèi yú nán dōu biàn nǎi jí yì yú lín jiā táng zōng shì zhòng cóng děng shù rén yì bù dàng jí wèi dāng zhe dàn huáng yī chēng zhì bù gǎi yuán xià shū gào sì fāng nán zhòng yán xǐ shì zé yuē: èr shèng běi shòu tiān xià bù kě yī rì wú jūn dào jūn zhī zǐ huáng dì zhī dì wéi shàng yī rén yǐ jiàn dà yuán shuài tǒng tiān xià bīng bù yú cǐ shí zhèng wèi hào yǐ dìng tiān xià tiān xià wú suǒ tǒng yī jiāng shēng luàn chēng zhì bù gǎi yuán nà kě jiǔ bì jí dà wèi ér hòu tiān xià dìng kuàng yǒu zì lǔ gǎi zuò dí zhài guī zhě dào shàng huáng yǔ yún: kě gào kāng wáng jí dà wèi wèi zōng miào shè jì jì. ruò jí wèi nǎi dào jūn zhī xīn zōng miào shè jì zhī fú yě. hé dàn yī chēng zhì yǐ qǔ tiān xià zhī yí shēng jiān xióng zhī móu hū! zhòng cóng yì qū suì dìng jí dì wèi yú nán dōu.
中兴记曰:是时议上即位於济州或南都未定济州父老军人数万诣辕门乞即位於济州群臣议即位於南都便乃集议於麟嘉堂宗室仲琮等数人议不当即位当著淡黄衣称制不改元下书诰四方南仲延禧世则曰:二圣北狩天下不可一日无君道君之子皇帝之弟唯上一人已建大元帅统天下兵不於此时正位号以定天下天下无所统一将生乱称制不改元那可久必即大位而後天下定况有自虏(改作敌)寨归者道上皇语云:可告康王即大位为宗庙社稷计。若即位乃道君之心宗庙社稷之福也。何淡衣称制以取天下之疑生奸雄之谋乎!仲琮议屈遂定即帝位於南都。
shí rì jǐ sì zhāng bāng chāng bì wèi.
十日己巳张邦昌避位。
zhōu yì wén zòu xú bǐng zhé yǐ yī jiù kāi fēng yǐn qiè lǜ yì hé què hái dà lǐ qīng zhí shì kě yī jiù quán kāi fēng yǐn jiàn quán zhí zhèng bìng miǎn qiān shū jiù zhí sūn jǐn xǔ huǎn bìng zhì shì jiāng zuò shǎo jiān sū yú qìng bīng bù shì láng táng shù tài cháng chéng táng yuán héng qǐ zhì shì bù yǔn lú xiāng quán bīng shì liù rén qǐ hái jiù rèn.
周懿文奏徐秉哲已依旧开封尹窃虑亦合却还大理卿职事可依旧权开封尹见权执政并免佥书旧职孙瑾许缓并致仕将作少监苏馀庆兵部侍郎唐恕太常丞唐元衡乞致仕不允卢襄权兵侍六人乞还旧任。
lú xiāng qù dōng yǐ shì láng qǐ gōng cí shěn huì shí wéi jǐ shì zhōng wú kāi mò chóu zhì cǐ yóu wéi kǒng jù gài dāng shí wéi lǔ gǎi zuò jīn rén qū shǐ chū rù chuán dào zhǐ huī rú pū lì rì zāo gòu mà zhì yú chí fèi lì wén zì tuī cè bāng chāng jiē shè cǐ èr rén jīn zhī qù zhù bù dé nǎi cí miǎn.
卢襄去冬以侍郎乞宫祠沈晦时为给事中吴开莫俦至此尤为恐惧盖当时为虏(改作金)人驱使出入传道指挥如仆隶日遭诟骂至於持废立文字推册邦昌皆涉此二人今知去住不得乃辞免。
zhào zi sōng jiǎo zhāng bāng chāng yǔ wēng yàn guó shū zhuàng.
赵子崧缴张邦昌与翁彦国书状。
jù jīng zhì shǐ wēng huī yóu shēn jīn yuè chū shí rì wǔ shí cháo sàn láng shàng shū hù bù yuán wài láng lǐ jiàn fèng yì láng chén jiǎn zhì yàn guó jūn qián jī dào zhāng bāng chāng shū yī běn shí fēng yìn jì chú yǐ jiǎo lián jī shēn dà yuán shuài dài wáng xíng fǔ wài jīn lù bái dào yī běn lián nián zài qián shēn dāng sī zhě yòu jiàn lù bái dào zhāng bāng chāng shū yī běn lián nián zài qián jīn yuè chū shí rì mǎo shí jù.
据经制使翁徽猷申今月初十日午时朝散郎尚书户部员外郎李健奉议郎陈戬至彦国军前赍到张邦昌书一本实封印记除已缴连赍申大元帅大王行府外今录白到一本连黏在前申当司者右件录白到张邦昌书一本连黏在前今月初十日卯时据。
tài kāng xiàn shēn kāi fēng fǔ chāi rén sòng dào sì yuè èr rì huáng zhǐ shǒu běn yī dào quán shì dēng jí shè yì mǒu jí shí xíng xià tài kāng xiàn bù de xíng chū jí biàn xià zhū lù bù dé shī xíng wéi tīng dà yuán shuài xíng fǔ zhī mìng zhì dāng rì wèi shí jù tài kāng xiàn shēn zhǔn zhī tài kāng xiàn shì dài fū yǐn wèi jù jìn zòu yuàn shēn zhǔn kāi fēng fǔ zhǐ huī jū shōu chū qī rì gōng shǒu dīng jìn gé zhèng jī qù shàng shū lǐ bù bān jiàng dào huáng zhǐ shàng yìn shǒu běn lì biàn huǒ jí lìng chà qù rén shēn jiǎo qián lái yǐ píng jiǎo nà bù guǎn wù shì xiàn sī chú yǐ shōu yuán jiàng shǒu běn jiǎo sòng qù jí shēn qǐ zhào huì mǒu qiè wéi bīng shì guì sù jǐ bù kě shī shì jiǔ shēng biàn suī huǐ hé jí zi sōng yǔ wēng yàn guó sì chà wēng tǐng lǚ yì zhōng fèng zhuàng yì fǔ fú wàng dà yuán shuài dài wáng fǔ xùn quàn qǐng sù zhèng wèi yǐ xì tiān xià zhī wàng yǐ zhé nì chén zhī xīn zǐ sōng děng chú yǐ yī miàn jìn shī chéng wài yǐ tīng wáng zhǐ wài fú hòu wáng zhǐ.
太康县申开封府差人送到四月二日黄纸手本一道全是登极赦意某即时行下太康县不得行出及遍下诸路不得施行惟听大元帅行府之命至当日未时据太康县申准知太康县事大夫引为据进奏院申准开封府指挥拘收初七日弓手丁进葛政赍去尚书礼部颁降到黄纸上印手本立便火急令差去人申缴前来以凭缴纳不管误事县司除已收元降手本缴送去急申乞照会某窃惟兵事贵速几不可失事久生变虽悔何及子崧与翁彦国巳差翁挺吕翊中奉状诣府伏望大元帅大王俯徇劝请速正位以系天下之望以折逆臣之心子崧等除已一面进师城外以听王旨外伏候王旨。
cì jìn shì chū shēn tóu pǐn dǐng dài sì chuān děng chù chéng xuān bù zhèng shǐ sī bù zhèng shǐ qīng yuàn xǔ hán dù xiào kān.
赐进士出身头品顶戴四川等处承宣布政使司布政使清苑许涵度校刊。
juǎn jiǔ shí èr jiào kān jì.
※卷九十二校勘记。
bāng chāng qiǎn xiè kè ài lái guī dà sòng shòu mìng zhī bǎo yú shuài fǔ cǐ shí qī zì yīng lìng yī xíng zài sì yuè mǒu rì mǔ zhì shū yuán shuài dài wáng hòu cǐ xì wù jiǎn jí mèng tài mǔ tài mǔ wù zuò dà mǔ xià tóng. ruò gèng bié yòng bú shì jiù rén jiù wù zuò dāng hū xiàng chéng zhōng zuò yī zì zhèn xiàng wù zuò huí tā shí zhǐ yǔ shì dài fū cháng fú xiāng jiàn kě yě. dài fū wù zuò dà dà yīn hé bù yī cì chà guān tuō chà zì zé nèi lǐ shù shǒu tuō lǐ zì dāng yǐ wǔ qiān qí qǔ zhī wǔ wù zuò wáng kāng wáng biàn bù zhī suǒ zài yī zuò kāng wáng chū shǐ bù zhī suǒ zài bìng miǎn qiān shū jiù zhí qiān wù zuò qiān liù rén qǐ hái jiù rèn rèn yīng zuò zhí lú xiāng qù dōng zhì nǎi cí miǎn cǐ duàn yìng jiē shàng tiáo wù zuò lìng xíng quán shì dào dēng jí shè yì tuō dào zì huáng zhǐ shǒu shū shǒu shū wù zuò shǒu běn xià tóng qǐng sù zhèng wèi hào tuō hào zì yǐ tīng wáng zhǐ huī wài zhǐ huī wù zuò zhǐ.
邦昌遣谢克爱来归大宋受命之宝於帅府(此十七字应另一行在四月某日母致书元帅大王後此系误简)及孟太母(太母误作大母下同)。若更别用不是旧人(旧误作当)忽向城中作一字阵(向误作回)他时只与士大夫常服相见可也。(大夫误作大大)因何不依次差官(脱差字)则内里束手(脱里字)当以五千骑取之(五误作王)康王便不知所在(一作康王出使不知所在)并免签书旧职(签误作佥)六人乞还旧任(任应作职)卢襄去冬(至)乃辞免(此段应接上条误作另行)全是道登极赦意(脱道字)黄纸手书(手书误作手本下同)请速正位号(脱号字)以听王指挥外(指挥误作旨)。