guān yún zhǎng dān dāo fù huì fú huáng hòu wèi guó juān shēng
關雲長單刀赴會 伏皇后為國捐生
què shuō sūn quán yào suǒ jīng zhōu. zhāng zhāo xiàn jì yuē: liú bèi suǒ yǐ zhàng zhě, zhū gé liàng ěr. qí xiōng zhū gé jǐn jīn shì yú wú, hé bù jiāng jǐn lǎo xiǎo zhí xià, shǐ jǐn rù chuān gào qí dì, lìng quàn liú bèi jiāo gē jīng zhōu: rú qí bù hái, bì lěi jí wǒ lǎo xiǎo. liàng niàn tóng bāo zhī qíng, bì rán yīng yǔn. quán yuē: zhū gé jǐn nǎi chéng shí jūn zǐ, ān rěn jū qí lǎo xiǎo? zhāo yuē: míng jiào zhī shì jì cè, zì rán fàng xīn. quán cóng zhī, zhào zhū gé jǐn lǎo xiǎo, xū jiān zài fǔ yī miàn xiū shū, dǎ fā zhū gé jǐn wǎng xī chuān qù.
卻說孫權要索荊州。張昭獻計曰:「劉備所倚仗者,諸葛亮耳。其兄諸葛瑾今仕於吳,何不將瑾老小執下,使瑾入川告其弟,令勸劉備交割荊州:『如其不還,必累及我老小。』亮念同胞之情,必然應允。」權曰:「諸葛瑾乃誠實君子,安忍拘其老小?」昭曰:「明教知是計策,自然放心。」權從之,召諸葛瑾老小,虛監在府;一面修書,打發諸葛瑾往西川去。
bù shù rì, zǎo dào chéng dū, xiān shǐ rén bào zhī xuán dé. xuán dé wèn kǒng míng yuē: lìng xiōng cǐ lái wèi hé? kǒng míng yuē: lái suǒ jīng zhōu ěr. xuán dé yuē: hé yǐ dá zhī? kǒng míng yuē: zhǐ xū rú cǐ rú cǐ. jì huì yǐ dìng, kǒng míng chū guō jiē jǐn. bú dào sī zhái, jìng rù bīn guǎn. cān bài bì, jǐn fàng shēng dà kū. liàng yuē: xiōng zhǎng yǒu shì dàn shuō. hé gù fā āi? jǐn yuē: wú yī jiā lǎo xiǎo xiū yǐ! liàng yuē: mò fēi wèi bù hái jīng zhōu hū? yīn dì zhī gù, zhí xià xiōng zhǎng lǎo xiǎo, dì xīn hé ān? xiōng xiū yōu lǜ, dì zì yǒu jì hái jīng zhōu biàn liǎo.
不數日,早到成都,先使人報知玄德。玄德問孔明曰:「令兄此來為何?」孔明曰:「來索荊州耳。」玄德曰:「何以答之?」孔明曰:「只須如此如此。」計會已定,孔明出郭接瑾。不到私宅,徑入賓館。參拜畢,瑾放聲大哭。亮曰:「兄長有事但說。何故發哀?」瑾曰:「吾一家老小休矣!」亮曰:「莫非為不還荊州乎?因弟之故,執下兄長老小,弟心何安?兄休憂慮,弟自有計還荊州便了。」
jǐn dà xǐ, jí tóng kǒng míng rù jiàn xuán dé, chéng shàng sūn quán shū. xuán dé kàn le, nù yuē: sūn quán jì yǐ mèi jià wǒ, què chéng wǒ bù zài jīng zhōu, jìng jiāng mèi zǐ qián dì qǔ qù, qíng lǐ nán róng! wǒ zhèng yào dà qǐ chuān bīng, shā xià jiāng nán, bào wǒ zhī hèn, què hái xiǎng lái suǒ jīng zhōu hū! kǒng míng kū bài yú dì, yuē: wú hóu zhí xià liàng xiōng zhǎng lǎo xiǎo, tǎng ruò bù hái, wú xiōng jiāng quán jiā bèi lù. xiōng sǐ, liàng qǐ néng dú shēng? wàng zhǔ gōng kàn liàng zhī miàn, jiāng jīng zhōu hái le dōng wú, quán liàng xiōng dì zhī qíng! xuán dé zài sān bù kěn, kǒng míng zhǐ shì kū qiú. xuán dé xú xú yuē: jì rú cǐ, kàn jūn shī miàn, fēn jīng zhōu yī bàn hái zhī: jiāng zhǎng shā líng líng guì yáng sān jùn yǔ tā. liàng yuē: jì méng jiàn yǔn, biàn kě xiě shū yǔ yún zhǎng lìng jiāo gē sān jùn. xuán dé yuē: zi yú dào bǐ, xū yòng shàn yán qiú wú dì. wú dì xìng rú liè huǒ, wú shàng jù zhī. qiè yí zǐ xì.
瑾大喜,即同孔明入見玄德,呈上孫權書。玄德看了,怒曰:「孫權既以妹嫁我,卻乘我不在荊州,竟將妹子潛地取去,情理難容!我正要大起川兵,殺下江南,報我之恨,卻還想來索荊州乎!」孔明哭拜於地,曰:「吳侯執下亮兄長老小,倘若不還,吾兄將全家被戮。兄死,亮豈能獨生?望主公看亮之面,將荊州還了東吳,全亮兄弟之情!」玄德再三不肯,孔明只是哭求。玄德徐徐曰:「既如此,看軍師面,分荊州一半還之:將長沙、零陵、桂陽三郡與他。」亮曰:「既蒙見允,便可寫書與雲長令交割三郡。」玄德曰:「子瑜到彼,須用善言求吾弟。吾弟性如烈火,吾尚懼之。切宜仔細。」
jǐn qiú le shū, cí le xuán dé, bié le kǒng míng, dēng tú jìng dào jīng zhōu. yún zhǎng qǐng rù zhōng táng, bīn zhǔ xiāng xù. jǐn chū xuán dé shū yuē: huáng shū xǔ xiān yǐ sān jùn hái dōng wú, wàng jiāng jūn jí rì jiāo gē, lìng jǐn hǎo huí jiàn wú zhǔ. yún zhǎng biàn sè yuē: wú yǔ wú xiōng táo yuán jié yì, shì gòng kuāng fú hàn shì. jīng zhōu běn dà hàn jiāng tǔ, qǐ dé wàng yǐ chǐ cùn yǔ rén? jiāng zài wài, jūn mìng yǒu suǒ bù shòu. suī wú xiōng yǒu shū lái, wǒ què zhǐ bù hái. jǐn yuē: jīn wú hóu zhí xià jǐn lǎo xiǎo, ruò bù dé jīng zhōu, bì jiāng bèi zhū. wàng jiāng jūn lián zhī! yún zhǎng yuē: cǐ shì wú hóu jué jì, rú hé mán dé wǒ guò! jǐn yuē: jiāng jūn hé tài wú miàn mù? yún zhǎng zhí jiàn zài shǒu yuē: xiū zài yán! cǐ jiàn shàng bìng wú miàn mù! guān píng gào yuē: jūn shī miàn shàng bù hǎo kàn, wàng fù qīn xī nù. yún zhǎng yuē: bù kàn jūn shī miàn shàng, jiào nǐ huí bù dé dōng wú!
瑾求了書,辭了玄德,別了孔明,登途徑到荊州。雲長請入中堂,賓主相敘。瑾出玄德書曰:「皇叔許先以三郡還東吳,望將軍即日交割,令瑾好回見吾主。」雲長變色曰:「吾與吾兄桃園結義,誓共匡扶漢室。荊州本大漢疆土,豈得妄以尺寸與人?『將在外,君命有所不受』。雖吾兄有書來,我卻只不還。」瑾曰:「今吳侯執下瑾老小,若不得荊州,必將被誅。望將軍憐之!」雲長曰:「此是吳侯譎計,如何瞞得我過!」瑾曰:「將軍何太無面目?」雲長執劍在手曰:「休再言!此劍上並無面目!」關平告曰:「軍師面上不好看,望父親息怒。」雲長曰:「不看軍師面上,教你回不得東吳!」
jǐn mǎn miàn xiū cán, jí cí xià chuán, zài wǎng xī chuān jiàn kǒng míng. kǒng míng yǐ zì chū xún qù le. jǐn zhǐ de zài jiàn xuán dé, kū gào yún zhǎng yù shā zhī shì. xuán dé yuē: wú dì xìng jí, jí nán yǔ yán. zi yú kě zàn huí, róng wú qǔ le dōng chuān hàn zhōng zhū jùn, diào yún zhǎng wǎng shǒu zhī, nà shí fāng dé jiāo fù jīng zhōu.
瑾滿面羞慚,急辭下船,再往西川見孔明。孔明已自出巡去了。瑾只得再見玄德,哭告雲長欲殺之事。玄德曰:「吾弟性急,極難與言。子瑜可暫回,容吾取了東川、漢中諸郡,調雲長往守之,那時方得交付荊州。」
jǐn bù dé yǐ, zhǐ de huí dōng wú jiàn sūn quán, jù yán qián shì. sūn quán dà nù yuē: zi yú cǐ qù, fǎn fù bēn zǒu, mò fēi jiē shì zhū gé liàng zhī jì? jǐn yuē: fēi yě. wú dì yì kū gào xuán dé, fāng xǔ jiāng sān jùn xiān hái, yòu wú nài yún zhǎng shì wán bù kěn, sūn quán yuē: jì liú bèi yǒu xiān hái sān jùn zhī yán, biàn kě chà guān qián qù zhǎng shā líng líng guì yáng sān jùn fù rèn, qiě kàn rú hé. jǐn yuē: zhǔ gōng suǒ yán jí shàn. quán nǎi lìng jǐn qǔ huí lǎo xiǎo, yī miàn chà guān wǎng sān jùn fù rèn. bù yī rì, sān jùn chà qù guān lì, jǐn bèi zhú huí, gào sūn quán yuē: guān yún zhǎng bù kěn xiāng róng, lián yè bèi zhú huí wú. chí hòu zhě biàn yào shā.
瑾不得已,只得回東吳見孫權,具言前事。孫權大怒曰:「子瑜此去,反覆奔走,莫非皆是諸葛亮之計?」瑾曰:「非也。吾弟亦哭告玄德,方許將三郡先還,又無奈雲長恃頑不肯,」孫權曰:「既劉備有先還三郡之言,便可差官前去長沙、零陵、桂陽三郡赴任,且看如何。」瑾曰:「主公所言極善。」權乃令瑾取回老小,一面差官往三郡赴任。不一日,三郡差去官吏,盡被逐回,告孫權曰:「關雲長不肯相容,連夜被逐回吳。遲後者便要殺。」
sūn quán dà nù, chāi rén zhào lǔ sù zé zhī yuē: zi jìng xī wèi liú bèi zuò bǎo, jiè wú jīng zhōu jīn liú bèi yǐ dé xī chuān, bù kěn guī hái, zi jìng qǐ dé zuò shì? sù yuē: sù yǐ sī dé yī jì, zhèng yù gào zhǔ gōng. quán wèn: hé jì? sù yuē: jīn tún bīng yú lù kǒu, shǐ rén qǐng guān yún zhǎng fù huì. ruò yún zhǎng kěn lái, yǐ shàn yán shuō zhī rú qí bù cóng, fú xià dāo fǔ shǒu shā zhī. rú bǐ bù kěn lái, suí jí jìn bīng, yǔ jué shèng fù, duó qǔ jīng zhōu biàn liǎo. sūn quán yuē: zhèng hé wú yì. kě jí xíng zhī. chǎn zé jìn yuē: bù kě, guān yún zhǎng nǎi shì zhī hǔ jiāng, fēi děng xián kě jí. kǒng shì bù xié, fǎn zāo qí hài. sūn quán nù yuē: ruò rú cǐ, jīng zhōu hé rì kě dé! biàn mìng lǔ sù sù xíng cǐ jì. sù nǎi cí sūn quán, zhì lù kǒu, zhào lǚ méng gān níng shāng yì, shè yàn yú lù kǒu zhài wài lín jiāng tíng shàng, xiū xià qǐng shū, xuǎn zhàng xià néng yán kuài yǔ yī rén wèi shǐ, dēng zhōu dù jiāng. jiāng kǒu guān píng wèn le, suì yǐn shǐ rén rù jīng zhōu, kòu jiàn yún zhǎng, jù dào lǔ sù xiāng yāo fù huì zhī yì, chéng shàng qǐng shū. yún zhǎng kàn shū bì, wèi lái rén yuē: jì zi jìng xiāng qǐng, wǒ míng rì biàn lái fù yàn. rǔ kě xiān huí.
孫權大怒,差人召魯肅責之曰:「子敬昔為劉備作保,借吾荊州;今劉備已得西川,不肯歸還,子敬豈得坐視?」肅曰:「肅已思得一計,正欲告主公。」權問:「何計?」肅曰:「今屯兵於陸口,使人請關雲長赴會。若雲長肯來,以善言說之;如其不從,伏下刀斧手殺之。如彼不肯來,隨即進兵,與決勝負,奪取荊州便了。」孫權曰:「正合吾意。可即行之。」闡澤進曰:「不可,關雲長乃世之虎將,非等閒可及。恐事不諧,反遭其害。」孫權怒曰:「若如此,荊州何日可得!」便命魯肅速行此計。肅乃辭孫權,至陸口,召呂蒙、甘寧商議,設宴於陸口寨外臨江亭上,修下請書,選帳下能言快語一人為使,登舟渡江。江口關平問了,遂引使人入荊州,叩見雲長,具道魯肅相邀赴會之意,呈上請書。雲長看書畢,謂來人曰:「既子敬相請,我明日便來赴宴。汝可先回。」
shǐ zhě cí qù. guān píng yuē: lǔ sù xiāng yāo, bì wú hǎo yì fù qīn hé gù xǔ zhī? yún zhǎng xiào yuē: wú qǐ bù zhī yé? cǐ shì zhū gé jǐn huí bào sūn quán, shuō wú bù kěn hái sān jùn, gù lìng lǔ sù tún bīng lù kǒu, yāo wǒ fù huì, biàn suǒ jīng zhōu. wú ruò bù wǎng, dào wú qiè yǐ. wú lái rì dú jià xiǎo zhōu, zhǐ yòng qīn suí shí yú rén, dān dāo fù huì, kàn lǔ sù rú hé jìn wǒ! píng jiàn yuē: fù qīn nài hé yǐ wàn jīn zhī qū, qīn dǎo hǔ láng zhī xué? kǒng fēi suǒ yǐ zhòng bó fù zhī jì tuō yě. yún zhǎng yuē: wú yú qiān qiāng wàn rèn zhī zhōng, shǐ shí jiāo gōng zhī jì, pǐ mǎ zòng héng, rú rù wú rén zhī jìng qǐ yōu jiāng dōng qún shǔ hū! mǎ liáng yì jiàn yuē: lǔ sù suī yǒu zhǎng zhě zhī fēng, dàn jīn shì jí, bù róng bù shēng yì xīn. jiāng jūn bù kě qīng wǎng. yún zhǎng yuē: xī zhàn guó shí zhào rén lìn xiàng rú, wú fù jī zhī lì, yú miǎn chí huì shàng, qù qín guó jūn chén rú wú wù kuàng wú céng xué wàn rén dí zhě hū! jì yǐ xǔ nuò, bù kě shī xìn. liáng yuē: zòng jiāng jūn qù, yì dāng yǒu zhǔn bèi. yún zhǎng yuē: zhǐ jiào wú ér xuǎn kuài chuán shí zhī, cáng shàn shuǐ jūn wǔ bǎi, yú jiāng shàng děng hòu. kàn wú rèn qí qǐ chù, biàn guò jiāng lái. píng lǐng mìng zì qù zhǔn bèi. què shuō shǐ zhě huí bào lǔ sù, shuō yún zhǎng kǎi rán yīng yǔn, lái rì zhǔn dào. sù yǔ lǚ méng shāng yì: cǐ lái ruò hé? méng yuē: bǐ dài jūn mǎ lái, mǒu yǔ gān níng gè rén lǐng yī jūn fú yú àn cè, fàng pào wèi hào, zhǔn bèi sī shā rú wú jūn lái, zhǐ yú tíng hòu fú dāo fǔ shǒu wǔ shí rén, jiù yán jiān shā zhī. jì huì yǐ dìng. cì rì, sù lìng rén yú àn kǒu yáo wàng. chén shí hòu, jiàn jiāng miàn shàng yī zhī chuán lái, shāo gōng shuǐ shǒu zhǐ shù rén, yī miàn hóng qí, fēng zhòng zhāo zhǎn, xiǎn chū yī gè dà guān zì lái. chuán jiàn jìn àn, jiàn yún zhǎng qīng jīn lǜ páo, zuò yú chuán shàng bàng biān zhōu cāng pěng zhe dà dāo bā jiǔ gè guān xī dà hàn, gè kuà yāo dāo yī kǒu. lǔ sù jīng yí, jiē rù tíng nèi. xù lǐ bì, rù xí yǐn jiǔ, jǔ bēi xiāng quàn, bù gǎn yǎng shì. yún zhǎng tán xiào zì ruò.
使者辭去。關平曰:「魯肅相邀,必無好意;父親何故許之?」雲長笑曰:「吾豈不知耶?此是諸葛瑾回報孫權,說吾不肯還三郡,故令魯肅屯兵陸口,邀我赴會,便索荊州。吾若不往,道吾怯矣。吾來日獨駕小舟,只用親隨十餘人,單刀赴會,看魯肅如何近我!」平諫曰:「父親奈何以萬金之軀,親蹈虎狼之穴?恐非所以重伯父之寄託也。」雲長曰:「吾於千槍萬刃之中,矢石交攻之際,匹馬縱橫,如入無人之境;豈憂江東群鼠乎!」馬良亦諫曰:「魯肅雖有長者之風,但今事急,不容不生異心。將軍不可輕往。」雲長曰:「昔戰國時趙人藺相如,無縛雞之力,於澠池會上,覷秦國君臣如無物;況吾曾學萬人敵者乎!既已許諾,不可失信。」良曰:「縱將軍去,亦當有準備。」雲長曰:「只教吾兒選快船十隻,藏善水軍五百,於江上等候。看吾認旗起處,便過江來。」平領命自去準備。卻說使者回報魯肅,說雲長慨然應允,來日准到。肅與呂蒙商議:「此來若何?」蒙曰:「彼帶軍馬來,某與甘寧各人領一軍伏於岸側,放炮為號,準備廝殺;如無軍來,只於庭後伏刀斧手五十人,就筵間殺之。」計會已定。次日,肅令人於岸口遙望。辰時後,見江面上一隻船來,梢公水手只數人,一面紅旗,風中招颭,顯出一個大「關」字來。船漸近岸,見雲長青巾綠袍,坐於船上;傍邊周倉捧着大刀;八九個關西大漢,各跨腰刀一口。魯肅驚疑,接入庭內。敘禮畢,入席飲酒,舉杯相勸,不敢仰視。雲長談笑自若。
jiǔ zhì bàn hān, sù yuē: yǒu yī yán sù yǔ jūn hóu, xìng chuí tīng yān: xī rì lìng xiōng huáng shū, shǐ sù yú wú zhǔ zhī qián, bǎo jiè jīng zhōu zàn zhù, yuē yú qǔ chuān zhī hòu guī hái. jīn xī chuān yǐ dé, ér jīng zhōu wèi hái, dé wú shī xìn hū? yún zhǎng yuē: cǐ guó jiā zhī shì, yán jiān bù bì lùn zhī. sù yuē: wú zhǔ zhǐ qū qū jiāng dōng zhī dì, ér kěn yǐ jīng zhōu xiāng jiè zhě, wèi niàn jūn hóu děng bīng bài yuǎn lái, wú yǐ wèi zī gù yě. jīn yǐ dé yì zhōu, zé jīng zhōu zì yīng jiàn hái nǎi huáng shū dàn kěn xiān gē sān jùn, ér jūn hóu yòu bù cóng, kǒng yú lǐ shàng shuō bù qù. yún zhǎng yuē: wū lín zhī yì, zuǒ jiāng jūn qīn mào shǐ shí, lù lì pò dí, qǐ dé tú láo ér wú chǐ tǔ xiāng zī? jīn zú xià fù lái suǒ dì yé? sù yuē: bù rán. jūn hóu shǐ yǔ huáng shū tóng bài yú zhǎng bǎn, jì qióng lì jié, jiāng yù yuǎn cuàn, wú zhǔ jīn niàn huáng shū shēn wú chù suǒ, bù ài tǔ dì, shǐ yǒu suǒ tuō zú, yǐ tú hòu gōng ér huáng shū qiān dé huī hǎo, yǐ dé xī chuān, yòu zhàn jīng zhōu, tān ér bèi yì, kǒng wèi tiān xià suǒ chǐ xiào. wéi jūn hóu chá zhī. yún zhǎng yuē: cǐ jiē wú xiōng zhī shì, fēi mǒu suǒ yí yǔ yě. sù yuē: mǒu wén jūn hóu yǔ huáng shū táo yuán jié yì, shì tóng shēng sǐ. huáng shū jí jūn hóu yě, hé dé tuī tuō hū? yún zhǎng wèi jí huí dá, zhōu cāng zài jiē xià lì shēng yán yuē: tiān xià tǔ dì, wéi yǒu dé zhě jū zhī. qǐ dú shì rǔ dōng wú dāng yǒu yé! yún zhǎng biàn sè ér qǐ, duó zhōu cāng suǒ pěng dà dāo, lì yú tíng zhōng, mù shì zhōu cāng ér chì yuē: cǐ guó jiā zhī shì, rǔ hé gǎn duō yán! kě sù qù! cāng huì yì, xiān dào àn kǒu, bǎ hóng qí yī zhāo. guān píng chuán rú jiàn fā, bēn guò jiāng dōng lái. yún zhǎng yòu shǒu tí dāo, zuǒ shǒu wǎn zhù lǔ sù shǒu, yáng tuī zuì yuē: gōng jīn qǐng wú fù yàn, mò tí qǐ jīng zhōu zhī shì. wú jīn yǐ zuì, kǒng shāng gù jiù zhī qíng. tā rì lìng rén qǐng gōng dào jīng zhōu fù huì, lìng zuò shāng yì. lǔ sù hún bù fù tǐ, bèi yún zhǎng chě zhì jiāng biān. lǚ méng gān níng gè yǐn běn bù jūn yù chū, jiàn yún zhǎng shǒu tí dà dāo, qīn wò lǔ sù, kǒng sù bèi shāng, suì bù gǎn dòng. yún zhǎng dào chuán biān, què cái fàng shǒu, zǎo lì yú chuán shǒu, yǔ lǔ sù zuò bié. sù rú chī shì dāi, kàn guān gōng chuán yǐ chéng fēng ér qù. hòu rén yǒu shī zàn guān gōng yuē: miǎo shì wú chén ruò xiǎo ér, dān dāo fù huì gǎn píng qī. dāng nián yī duàn yīng xióng qì, yóu shèng xiàng rú zài miǎn chí. yún zhǎng zì huí jīng zhōu. lǔ sù yǔ lǚ méng gòng yì: cǐ jì yòu bù chéng, rú zhī nài hé? méng yuē: kě jí shēn bào zhǔ gōng, qǐ bīng yǔ yún zhǎng jué zhàn. sù jí shí shǐ rén shēn bào sūn quán. quán wén zhī dà nù, shāng yì qǐ qīng guó zhī bīng, lái qǔ jīng zhōu. hū bào: cáo cāo yòu qǐ sān shí wàn dà jūn lái yě! quán dà jīng, qiě jiào lǔ sù xiū rě jīng zhōu zhī bīng, yí bīng xiàng hé féi rú xū, yǐ jù cáo cāo.
酒至半酣,肅曰:「有一言訴與君侯,幸垂聽焉:昔日令兄皇叔,使肅於吾主之前,保借荊州暫住,約於取川之後歸還。今西川已得,而荊州未還,得毋失信乎?」雲長曰:「此國家之事,筵間不必論之。」肅曰:「吾主只區區江東之地,而肯以荊州相借者,為念君侯等兵敗遠來,無以為資故也。今已得益州,則荊州自應見還;乃皇叔但肯先割三郡,而君侯又不從,恐於理上說不去。」雲長曰:「烏林之役,左將軍親冒矢石,戮力破敵,豈得徒勞而無尺土相資?今足下復來索地耶?」肅曰:「不然。君侯始與皇叔同敗於長坂,計窮力竭,將欲遠竄,吾主矜念皇叔身無處所,不愛土地,使有所託足,以圖後功;而皇叔愆德隳好,已得西川,又占荊州,貪而背義,恐為天下所恥笑。惟君侯察之。」雲長曰:「此皆吾兄之事,非某所宜與也。」肅曰:「某聞君侯與皇叔桃園結義,誓同生死。皇叔即君侯也,何得推託乎?」雲長未及回答,周倉在階下厲聲言曰:「天下土地,惟有德者居之。豈獨是汝東吳當有耶!」雲長變色而起,奪周倉所捧大刀,立於庭中,目視周倉而叱曰:「此國家之事,汝何敢多言!可速去!」倉會意,先到岸口,把紅旗一招。關平船如箭發,奔過江東來。雲長右手提刀,左手挽住魯肅手,佯推醉曰:「公今請吾赴宴,莫提起荊州之事。吾今已醉,恐傷故舊之情。他日令人請公到荊州赴會,另作商議。」魯肅魂不附體,被雲長扯至江邊。呂蒙、甘寧各引本部軍欲出,見雲長手提大刀,親握魯肅,恐肅被傷,遂不敢動。雲長到船邊,卻才放手,早立於船首,與魯肅作別。肅如痴似呆,看關公船已乘風而去。後人有詩讚關公曰:「藐視吳臣若小兒,單刀赴會敢平欺。當年一段英雄氣,尤勝相如在澠池。」雲長自回荊州。魯肅與呂蒙共議:「此計又不成,如之奈何?」蒙曰:「可即申報主公,起兵與雲長決戰。」肅即時使人申報孫權。權聞之大怒,商議起傾國之兵,來取荊州。忽報:「曹操又起三十萬大軍來也!」權大驚,且教魯肅休惹荊州之兵,移兵向合淝、濡須,以拒曹操。
què shuō cāo jiāng yù qǐ chéng nán zhēng, cān jūn fù gàn, zì yàn cái, shàng shū jiàn cāo. shū lüè yuē: gàn wén yòng wǔ zé xiān wēi, yòng wén zé xiān dé wēi dé xiāng jì, ér hòu wáng yè chéng. wǎng zhě tiān xià dà luàn, míng gōng yòng wǔ rǎng zhī, shí píng qí jiǔ jīn wèi chéng wáng mìng zhě, wú yǔ shǔ ěr. wú yǒu zhǎng jiāng zhī xiǎn, shǔ yǒu chóng shān zhī zǔ, nán yǐ wēi shèng. yú yǐ wèi: qiě yí zēng xiū wén dé, àn jiǎ qǐn bīng, xī jūn yǎng shì, dài shí ér dòng. jīn ruò jǔ shù shí wàn zhī zhòng, dùn zhǎng jiāng zhī bīn, tǎng zéi píng xiǎn shēn cáng, shǐ wǒ shì mǎ bù dé chěng qí néng, qí biàn wú suǒ yòng qí quán, zé tiān wēi qū yǐ. wéi míng gōng xiáng chá yān. cáo cāo lǎn zhī, suì bà nán zhēng, xìng shè xué xiào, yán lǐ wén shì. yú shì shì zhōng wáng càn dù xí wèi kǎi hé qià sì rén, yì yù zūn cáo cāo wèi wèi wáng. zhōng shū lìng xún yōu yuē: bù kě. chéng xiàng guān zhì wèi gōng, róng jiā jiǔ xī, wèi yǐ jí yǐ. jīn yòu jìn shēng wáng wèi, yú lǐ bù kě. cáo cāo wén zhī, nù yuē: cǐ rén yù xiào xún yù yé! xún yōu zhī zhī, yōu fèn chéng jí, wò bìng shí shù rì ér zú, wáng nián wǔ shí bā suì. cāo hòu zàng zhī, suì bà wèi wáng shì. yī rì, cáo cāo dài jiàn rù gōng, xiàn dì zhèng yǔ fú hòu gòng zuò. fú hòu jiàn cāo lái, huāng máng qǐ shēn. dì jiàn cáo cāo, zhàn lì bù yǐ. cāo yuē: sūn quán liú bèi gè bà yī fāng, bù zūn cháo tíng, dāng rú zhī hé? dì yuē: jǐn zài wèi gōng cái chù, cāo nù yuē: bì xià chū cǐ yán, wài rén wén zhī, zhī dào wú qī jūn yě. dì yuē: jūn ruò kěn xiāng fǔ zé xìng shèn bù ěr, yuàn chuí ēn xiāng shě. cāo wén yán, nù mù shì dì, hèn hèn ér chū. zuǒ yòu huò zòu dì yuē: jìn wén wèi gōng yù zì lì wèi wáng, bù jiǔ bì jiāng cuàn wèi. dì yǔ fú hòu dà kū. hòu yuē: qiè fù fú wán cháng yǒu shā cāo zhī xīn, qiè jīn dāng xiū shū yī fēng, mì yǔ fù tú zhī. dì yuē: xī dǒng chéng wèi shì bù mì, fǎn zāo dà huò jīn kǒng yòu xiè lòu, zhèn yǔ rǔ jiē xiū yǐ! hòu yuē: dàn xī rú zuò zhēn zhān, shì cǐ wèi rén, bù rú zǎo wáng! qiè kàn huàn guān zhōng zhī zhōng yì kě tuō zhě, mò rú mù shùn, dāng lìng jì cǐ shū. nǎi jí zhào mù shùn rù píng hòu, tuì qù zuǒ yòu jìn shì. dì hòu dà kū gào shùn yuē: cāo zéi yù wèi wèi wáng, zǎo wǎn bì xíng cuàn duó zhī shì. zhèn yù lìng hòu fù fú wán mì tú cǐ zéi, ér zuǒ yòu zhī rén, jù zéi xīn fù, wú kě tuō zhě. yù rǔ jiāng huáng hòu mì shū, jì yǔ fú wán. liàng rǔ zhōng yì, bì bù fù zhèn. shùn qì yuē: chén gǎn bì xià dà ēn, gǎn bù yǐ sǐ bào! chén jí qǐng xíng. hòu nǎi xiū shū fù shùn. shùn cáng shū yú fā zhōng, qián chū jìn gōng, jìng zhì fú wán zhái, jiāng shū chéng shàng. wán jiàn shì fú hòu qīn bǐ, nǎi wèi mù shùn yuē: cāo zéi xīn fù shén zhòng, bù kě jù tú. chú fēi jiāng dōng sūn quán xī chuān liú bèi, èr chù qǐ bīng yú wài, cāo bì zì wǎng. cǐ shí què qiú zài cháo zhōng yì zhī chén, yī tóng móu zhī. nèi wài jiā gōng, shù kě yǒu jì. shùn yuē: huáng zhàng kě zuò shū fù dì hòu, qiú mì zhào, àn qiǎn rén wǎng wú shǔ èr chù, lìng yuē huì qǐ bīng, tǎo zéi jiù zhǔ. fú wán jí qǔ zhǐ xiě shū fù shùn. shùn nǎi cáng yú tóu jì nèi, cí wán huí gōng.
卻說操將欲起程南征,參軍傅干,字彥材,上書諫操。書略曰:「干聞用武則先威,用文則先德;威德相濟,而後王業成。往者天下大亂,明公用武攘之,十平其九;今未承王命者,吳與蜀耳。吳有長江之險,蜀有崇山之阻,難以威勝。愚以為:且宜增修文德,按甲寢兵,息軍養士,待時而動。今若舉數十萬之眾,頓長江之濱,倘賊憑險深藏,使我士馬不得逞其能,奇變無所用其權,則天威屈矣。惟明公詳察焉。」曹操覽之,遂罷南征,興設學校,延禮文士。於是侍中王粲、杜襲、衛凱、和洽四人,議欲尊曹操為「魏王」。中書令荀攸曰:「不可。丞相官至魏公,榮加九錫,位已極矣。今又進升王位,於理不可。」曹操聞之,怒曰:「此人慾效荀彧耶!」荀攸知之,憂憤成疾,臥病十數日而卒,亡年五十八歲。操厚葬之,遂罷「魏王」事。一日,曹操帶劍入宮,獻帝正與伏後共坐。伏後見操來,慌忙起身。帝見曹操,戰慄不已。操曰:「孫權、劉備各霸一方,不尊朝廷,當如之何?」帝曰:「盡在魏公裁處,」操怒曰:「陛下出此言,外人聞之,只道吾欺君也。」帝曰:「君若肯相輔則幸甚;不爾,願垂恩相舍。」操聞言,怒目視帝,恨恨而出。左右或奏帝曰:「近聞魏公欲自立為王,不久必將篡位。」帝與伏後大哭。後曰:「妾父伏完常有殺操之心,妾今當修書一封,密與父圖之」。帝曰:「昔董承為事不密,反遭大禍;今恐又泄漏,朕與汝皆休矣!」後曰:「旦夕如坐針氈,似此為人,不如早亡!妾看宦官中之忠義可托者,莫如穆順,當令寄此書。」乃即召穆順入屏後,退去左右近侍。帝後大哭告順曰:「操賊欲為魏王,早晚必行篡奪之事。朕欲令後父伏完密圖此賊,而左右之人,俱賊心腹,無可托者。欲汝將皇后密書,寄與伏完。量汝忠義,必不負朕。」順泣曰:「臣感陛下大恩,敢不以死報!臣即請行。」後乃修書付順。順藏書於發中,潛出禁宮,徑至伏完宅,將書呈上。完見是伏後親筆,乃謂穆順曰:「操賊心腹甚眾,不可遽圖。除非江東孫權、西川劉備,二處起兵於外,操必自往。此時卻求在朝忠義之臣,一同謀之。內外夾攻,庶可有濟。」順曰:「皇丈可作書覆帝後,求密詔,暗遣人往吳、蜀二處,令約會起兵,討賊救主。」伏完即取紙寫書付順。順乃藏於頭髻內,辭完回宮。
yuán lái zǎo yǒu rén bào zhī cáo cāo. cāo xiān yú gōng mén děng hòu. mù shùn huí yù cáo cāo, cāo wèn: nà lǐ qù lái? shùn dá yuē: huáng hòu yǒu bìng, mìng qiú yī qù. cāo yuē: zhào dé yī rén hé zài? shùn yuē: hái wèi zhào zhì. cāo hē zuǒ yòu, biàn sōu shēn shàng, bìng wú jiā dài, fàng xíng. hū rán fēng chuī luò qí mào. cāo yòu huàn huí, qǔ mào shì zhī, biàn guān wú wù, hái mào lìng dài. mù shùn shuāng shǒu dào dài qí mào. cāo xīn yí, lìng zuǒ yòu sōu qí tóu fà zhōng, sōu chū fú wán shū lái. cāo kàn shí, shū zhōng yán yù jié lián sūn liú wèi wài yīng. cāo dà nù, zhí xià mù shùn yú mì shì wèn zhī, shùn bù kěn zhāo. cāo lián yè diǎn qǐ jiǎ bīng sān qiān, wéi zhù fú wán sī zhái, lǎo yòu bìng jiē ná xià sōu chū fú hòu qīn bǐ zhī shū, suí jiāng fú shì sān zú jǐn jiē xià yù. píng míng, shǐ yù lín jiāng jūn xī lǜ chí jié rù gōng, xiān shōu huáng hòu xǐ shòu. shì rì, dì zài wài diàn, jiàn xī lǜ yǐn sān bǎi jiǎ bīng zhí rù. dì wèn yuē: yǒu hé shì? lǜ yuē: fèng wèi gōng mìng shōu huáng hòu xǐ. dì zhī shì xiè, xīn dǎn jiē suì. lǜ zhì hòu gōng, fú hòu fāng qǐ. lǜ biàn huàn guǎn xǐ shòu rén suǒ qǔ yù xǐ ér chū. fú hòu qíng zhī shì fā, biàn yú diàn hòu jiāo fáng nèi jiā bì zhōng cáng duǒ. shǎo qǐng, shàng shū lìng huá xīn yǐn wǔ bǎi jiǎ bīng rù dào hòu diàn, wèn gōng rén: fú hòu hé zài? gōng rén jiē tuī bù zhī. xīn jiào jiǎ bīng dǎ kāi zhū hù, xún mì bù jiàn liào zài bì zhōng, biàn hē jiǎ shì pò bì sōu xún. xīn qīn zì dòng shǒu jiū hòu tóu jì tuō chū. hòu yuē: wàng miǎn wǒ yī mìng! xīn chì yuē: rǔ zì jiàn wèi gōng sù qù! hòu pī fà xiǎn zú, èr jiǎ shì tuī yōng ér chū. yuán lái huá xīn sù yǒu cái míng, xiàng yǔ bǐng yuán guǎn níng xiāng yǒu shàn. shí rén chēng sān rén wèi yī lóng: huá xīn wèi lóng tóu, bǐng yuán wèi lóng fù, guǎn níng wèi lóng wěi. yī rì, níng yǔ xīn gòng zhǒng yuán shū, chú dì jiàn jīn. níng huī chú bù gù xīn shí ér shì zhī, rán hòu zhì xià. yòu yī rì, níng yǔ xīn tóng zuò guān shū, wén hù wài chuán hū zhī shēng, yǒu guì rén chéng xuān ér guò. níng duān zuò bù dòng, xīn qì shū wǎng guān. níng zì cǐ bǐ xīn zhī wèi rén, suì gē xí fēn zuò, bù fù yǔ zhī wèi yǒu. hòu lái guǎn níng bì jū liáo dōng, cháng dài bái mào, zuò wò yī lóu, zú bù lǚ dì, zhōng shēn bù kěn shì wèi ér xīn nǎi xiān shì sūn quán, hòu guī cáo cāo, zhì cǐ nǎi yǒu shōu bǔ fú huáng hòu yī shì. hòu rén yǒu shī tàn huá xīn yuē: huá xīn dāng rì chěng xiōng móu, pò bì shēng jiāng mǔ hòu shōu. zhù nüè yī zhāo tiān hǔ yì, mà míng qiān zài xiào lóng tóu! yòu yǒu shī zàn guǎn níng yuē: liáo dōng chuán yǒu guǎn níng lóu, rén qù lóu kōng míng dú liú. xiào shā zi yú tān fù guì, qǐ rú bái mào zì fēng liú.
原來早有人報知曹操。操先於宮門等候。穆順回遇曹操,操問:「那裡去來?」順答曰:「皇后有病,命求醫去。」操曰:「召得醫人何在?」順曰:「還未召至。」操喝左右,遍搜身上,並無夾帶,放行。忽然風吹落其帽。操又喚回,取帽視之,遍觀無物,還帽令戴。穆順雙手倒戴其帽。操心疑,令左右搜其頭髮中,搜出伏完書來。操看時,書中言欲結連孫、劉為外應。操大怒,執下穆順於密室問之,順不肯招。操連夜點起甲兵三千,圍住伏完私宅,老幼並皆拿下;搜出伏後親筆之書,隨將伏氏三族盡皆下獄。平明,使御林將軍郗慮持節入宮,先收皇后璽綬。是日,帝在外殿,見郗慮引三百甲兵直入。帝問曰:「有何事?」慮曰:「奉魏公命收皇后璽。」帝知事泄,心膽皆碎。慮至後宮,伏後方起。慮便喚管璽綬人索取玉璽而出。伏後情知事發,便於殿後椒房內夾壁中藏躲。少頃,尚書令華歆引五百甲兵入到後殿,問宮人:伏後何在?」宮人皆推不知。歆教甲兵打開朱戶,尋覓不見;料在壁中,便喝甲士破壁搜尋。歆親自動手揪後頭髻拖出。後曰:「望免我一命!」歆叱曰:「汝自見魏公訴去!」後披髮跣足,二甲士推擁而出。原來華歆素有才名,向與邴原、管寧相友善。時人稱三人為一龍:華歆為龍頭,邴原為龍腹,管寧為龍尾。一日,寧與歆共種園蔬,鋤地見金。寧揮鋤不顧;歆拾而視之,然後擲下。又一日,寧與歆同坐觀書,聞戶外傳呼之聲,有貴人乘軒而過。寧端坐不動,歆棄書往觀。寧自此鄙歆之為人,遂割席分坐,不復與之為友。後來管寧避居遼東,常戴白帽,坐臥一樓,足不履地,終身不肯仕魏;而歆乃先事孫權,後歸曹操,至此乃有收捕伏皇后一事。後人有詩嘆華歆曰:華歆當日逞凶謀,破壁生將母后收。助虐一朝添虎翼,罵名千載笑「龍頭」!又有詩讚管寧曰:「遼東傳有管寧樓,人去樓空名獨留。笑殺子魚貪富貴,豈如白帽自風流。」
qiě shuō huá xīn jiāng fú hòu yōng zhì wài diàn. dì wàng jiàn hòu, nǎi xià diàn bào hòu ér kū. xīn yuē: wèi gōng yǒu mìng, kě sù xíng! hòu kū wèi dì yuē: bù néng fù xiāng huó yé? dì yuē: wǒ mìng yì bù zhī zài hé shí yě! jiǎ shì yōng hòu ér qù, dì chuí xiōng dà tòng. jiàn xī lǜ zài cè, dì yuē: xī gōng! tiān xià níng yǒu shì shì hū! kū dào zài dì. xī lǜ lìng zuǒ yòu fú dì rù gōng. huá xīn ná fú hòu jiàn cāo. cāo mà yuē: wú yǐ chéng xīn dài rǔ děng, rǔ děng fǎn yù hài wǒ yé! wú bù shā rǔ, rǔ bì shā wǒ! hē zuǒ yòu luàn bàng dǎ sǐ. suí jí rù gōng, jiāng fú hòu suǒ shēng èr zi, jiē zhèn shā zhī. dāng wǎn jiāng fú wán mù shùn děng zōng zú èr bǎi yú kǒu, jiē zhǎn yú shì. cháo yě zhī rén, wú bù jīng hài. shí jiàn ān shí jiǔ nián shí yī yuè yě. hòu rén yǒu shī tàn yuē: cáo mán xiōng cán shì suǒ wú, fú wán zhōng yì yù hé rú. kě lián dì hòu fēn lí chù, bù jí mín jiān fù yǔ fū!
且說華歆將伏後擁至外殿。帝望見後,乃下殿抱後而哭。歆曰:「魏公有命,可速行!」後哭謂帝曰:「不能復相活耶?」帝曰:「我命亦不知在何時也!」甲士擁後而去,帝捶胸大慟。見郗慮在側,帝曰:「郗公!天下寧有是事乎!」哭倒在地。郗慮令左右扶帝入宮。華歆拿伏後見操。操罵曰:「吾以誠心待汝等,汝等反欲害我耶!吾不殺汝,汝必殺我!」喝左右亂棒打死。隨即入宮,將伏後所生二子,皆酖殺之。當晚將伏完、穆順等宗族二百餘口,皆斬於市。朝野之人,無不驚駭。時建安十九年十一月也。後人有詩嘆曰:「曹瞞兇殘世所無,伏完忠義欲何如。可憐帝後分離處,不及民間婦與夫!」
xiàn dì zì cóng huài le fú hòu, lián rì bù shí. cāo rù yuē: bì xià wú yōu, chén wú yì xīn. chén nǚ yǐ yǔ bì xià wèi guì rén, dà xián dà xiào, yí jū zhèng gōng. xiàn dì ān gǎn bù cóng. yú jiàn ān èr shí nián zhēng yuè shuò, jiù qìng hè zhēng dàn zhī jié, cè lì cáo cāo nǚ cáo guì rén wèi zhèng gōng huáng hòu. qún xià mò gǎn yǒu yán.
獻帝自從壞了伏後,連日不食。操入曰:「陛下無憂,臣無異心。臣女已與陛下為貴人,大賢大孝,宜居正宮。」獻帝安敢不從。於建安二十年正月朔,就慶賀正旦之節,冊立曹操女曹貴人為正宮皇后。群下莫敢有言。
cǐ shí cáo cāo wēi shì rì shén. huì dà chén shāng yì shōu wú miè shǔ zhī shì. jiǎ xǔ yuē: xū zhào xià hóu dūn cáo rén èr rén huí, shāng yì cǐ shì. cāo jí shí fā shǐ, xīng yè huàn huí. xià hóu dūn wèi zhì, cáo rén xiān dào, lián yè biàn rù fǔ zhōng jiàn cāo. cāo fāng bèi jiǔ ér wò, xǔ chǔ zhàng jiàn lì yú táng mén zhī nèi, cáo rén yù rù, bèi xǔ chǔ dāng zhù. cáo rén dà nù yuē: wú nǎi cáo shì zōng zú, rǔ hé gǎn zǔ dāng yé? xǔ chǔ yuē: jiāng jūn suī qīn, nǎi wài fān zhèn shǒu zhī guān xǔ chǔ suī shū, xiàn chōng nèi shì. zhǔ gōng zuì wò táng shàng, bù gǎn fàng rù. rén nǎi bù gǎn rù. cáo cāo wén zhī, tàn yuē: xǔ chǔ zhēn zhōng chén yě! bù shù rì, xià hóu dūn yì zhì, gòng yì zhēng fá. dūn yuē: wú shǔ jí wèi kě gōng, yí xiān qǔ hàn zhōng zhāng lǔ, yǐ dé shèng zhī bīng qǔ shǔ, kě yī gǔ ér xià yě. cáo cāo yuē: zhèng hé wú yì. suì qǐ bīng xī zhēng. zhèng shì: fāng chěng xiōng móu qī ruò zhǔ, yòu qū jìn zú sǎo piān bāng.
此時曹操威勢日甚。會大臣商議收吳滅蜀之事。賈詡曰:「須召夏侯惇、曹仁二人回,商議此事。」操即時發使,星夜喚回。夏侯惇未至,曹仁先到,連夜便入府中見操。操方被酒而臥,許褚仗劍立於堂門之內,曹仁欲入,被許褚當住。曹仁大怒曰:「吾乃曹氏宗族,汝何敢阻當耶?」許褚曰:「將軍雖親,乃外藩鎮守之官;許褚雖疏,現充內侍。主公醉臥堂上,不敢放入。」仁乃不敢入。曹操聞之,嘆曰:「許褚真忠臣也!」不數日,夏侯惇亦至,共議征伐。惇曰:「吳、蜀急未可攻,宜先取漢中張魯,以得勝之兵取蜀,可一鼓而下也。」曹操曰:「正合吾意。」遂起兵西征。正是:方逞凶謀欺弱主,又驅勁卒掃偏邦。
wèi zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià wén fēn jiě.
未知後事如何,且看下文分解。