xuán dé zhì jī sūn fū rén kǒng míng èr qì zhōu gōng jǐn
玄德智激孫夫人 孔明二氣周公瑾
què shuō xuán dé jiàn sūn fū rén fáng zhōng liǎng biān qiāng dāo sēn liè, shì bì jiē pèi jiàn, bù jué shī sè. guǎn jiā pó jìn yuē: guì rén xiū de jīng jù: fū rén zì yòu hǎo guān wǔ shì, jū cháng lìng shì bì jī jiàn wèi lè, gù ěr rú cǐ. xuán dé yuē: fēi fū rén suǒ guān zhī shì, wú shén xīn hán, kě mìng zàn qù. guǎn jiā pó bǐng fù sūn fū rén yuē: fáng zhōng bǎi liè bīng qì, jiāo kè bù ān, jīn qiě qù zhī. sūn fū rén xiào yuē: sī shā bàn shēng, shàng jù bīng qì hū! mìng jǐn chè qù, lìng shì bì jiě jiàn fú shì. dāng yè xuán dé yǔ sūn fū rén chéng qīn, liǎng qíng huān qià. xuán dé yòu jiāng jīn bó sàn gěi shì bì, yǐ mǎi qí xīn, xiān jiào sūn gān huí jīng zhōu bào xǐ. zì cǐ lián rì yǐn jiǔ. guó tài shí fēn ài jìng.
卻說玄德見孫夫人房中兩邊槍刀森列,侍婢皆佩劍,不覺失色。管家婆進曰:「貴人休得驚懼:夫人自幼好觀武事,居常令侍婢擊劍為樂,故爾如此。」玄德曰:「非夫人所觀之事,吾甚心寒,可命暫去。」管家婆稟覆孫夫人曰:「房中擺列兵器,嬌客不安,今且去之。」孫夫人笑曰:「廝殺半生,尚懼兵器乎!」命盡撤去,令侍婢解劍伏侍。當夜玄德與孫夫人成親,兩情歡洽。玄德又將金帛散給侍婢,以買其心,先教孫乾回荊州報喜。自此連日飲酒。國太十分愛敬。
què shuō sūn quán chāi rén lái chái sāng jùn bào zhōu yú, shuō: wǒ mǔ qīn lì zhǔ, yǐ jiāng wú mèi jià liú bèi. bù xiǎng nòng jiǎ chéng zhēn. cǐ shì hái fù rú hé? yú wén dà jīng, xíng zuò bù ān, nǎi sī yī jì, xiū mì shū fù lái rén chí huí jiàn sūn quán. quán chāi shū shì zhī. shū lüè yuē: yú suǒ móu zhī shì, bù xiǎng fǎn fù rú cǐ. jì yǐ nòng jiǎ chéng zhēn, yòu dāng jiù cǐ yòng jì. liú bèi yǐ xiāo xióng zhī zī, yǒu guān zhāng zhào yún zhī jiāng, gèng jiān zhū gé yòng móu, bì fēi jiǔ qū rén xià zhě. yú yì mò rú ruǎn kùn zhī yú wú zhōng: shèng wèi zhú gōng shì, yǐ sàng qí xīn zhì duō sòng měi sè wán hǎo, yǐ yú qí ěr mù shǐ fēn kāi guān zhāng zhī qíng, gé yuǎn zhū gé zhī qì, gè zhì yī fāng, rán hòu yǐ bīng jī zhī, dà shì kě dìng yǐ. jīn ruò zòng zhī, kǒng jiāo lóng dé yún yǔ, zhōng fēi chí zhōng wù yě. yuàn míng gōng shú sī zhī. sūn quán kàn bì, yǐ shū shì zhāng zhāo. zhāo yuē: gōng jǐn zhī móu, zhèng hé yú yì. liú bèi qǐ shēn wēi mò, bēn zǒu tiān xià, wèi cháng shòu xiǎng fù guì. jīn ruò yǐ huá táng dà shà, zǐ nǚ jīn bó, lìng bǐ xiǎng yòng, zì rán shū yuǎn kǒng míng guān zhāng děng, shǐ bǐ gè shēng yuàn wàng, rán hòu jīng zhōu kě tú yě. zhǔ gōng kě yī gōng jǐn zhī jì ér sù xíng zhī. quán dà xǐ, jí rì xiū zhěng dōng fǔ, guǎng zāi huā mù, shèng shè qì yòng, qǐng xuán dé yǔ mèi jū zhù yòu zēng nǚ lè shù shí yú rén, bìng jīn yù jǐn qǐ wán hǎo zhī wù. guó tài zhī dào sūn quán hǎo yì, xǐ bù zì shèng. xuán dé guǒ rán bèi shēng sè suǒ mí, quán bù xiǎng huí jīng zhōu.
卻說孫權差人來柴桑郡報周瑜,說:「我母親力主,已將吾妹嫁劉備。不想弄假成真。此事還復如何?」瑜聞大驚,行坐不安,乃思一計,修密書付來人持回見孫權。權拆書視之。書略曰:「瑜所謀之事,不想反覆如此。既已弄假成真,又當就此用計。劉備以梟雄之姿,有關、張、趙雲之將,更兼諸葛用謀,必非久屈人下者。愚意莫如軟困之於吳中:盛為築宮室,以喪其心志;多送美色玩好,以娛其耳目;使分開關、張之情,隔遠諸葛之契,各置一方,然後以兵擊之,大事可定矣。今若縱之,恐蛟龍得雲雨,終非池中物也。願明公熟思之。」孫權看畢,以書示張昭。昭曰:「公瑾之謀,正合愚意。劉備起身微末,奔走天下,未嘗受享富貴。今若以華堂大廈,子女金帛,令彼享用,自然疏遠孔明、關、張等,使彼各生怨望,然後荊州可圖也。主公可依公瑾之計而速行之。」權大喜,即日修整東府,廣栽花木,盛設器用,請玄德與妹居住;又增女樂數十餘人,並金玉錦綺玩好之物。國太只道孫權好意,喜不自勝。玄德果然被聲色所迷,全不想回荊州。
què shuō zhào yún yǔ wǔ bǎi jūn zài dōng fǔ qián zhù, zhōng rì wú shì, zhǐ qù chéng wài shè jiàn zǒu mǎ. kàn kàn nián zhōng. yún měng shěng: kǒng míng fēn fù sān gè jǐn náng yǔ wǒ, jiào wǒ yí dào nán xú, kāi dì yī gè zhù dào nián zhōng, kāi dì èr gè lín dào wēi jí wú lù zhī shí, kāi dì sān gè: yú nèi yǒu shén chū guǐ méi zhī jì, kě bǎo zhǔ gōng huí jiā. cǐ shí suì yǐ jiāng zhōng, zhǔ gōng tān liàn nǚ sè, bìng bù jiàn miàn, hé bù chāi kāi dì èr gè jǐn náng, kàn jì ér xíng? suì chāi kāi shì zhī. yuán lái rú cǐ shén cè. jí rì jìng dào fǔ táng, yào jiàn xuán dé. shì bì bào yuē: zhào zi lóng yǒu jǐn jí shì lái bào guì rén. xuán dé huàn rù wèn zhī. yún yáng zuò shī jīng zhī zhuàng yuē: zhǔ gōng shēn jū huà táng, bù xiǎng jīng zhōu yé? xuán dé yuē: yǒu shèn shì rú cǐ jīng guài? yún yuē: jīn zǎo kǒng míng shǐ rén lái bào, shuō cáo cāo yào bào chì bì áo bīng zhī hèn, qǐ jīng bīng wǔ shí wàn, shā bēn jīng zhōu, shèn shì wēi jí, qǐng zhǔ gōng biàn huí. xuán dé yuē: bì xū yǔ fū rén shāng yì. yún yuē: ruò hé fū rén shāng yì, bì bù kěn jiào zhǔ gōng huí. bù rú xiū shuō, jīn wǎn biàn hǎo qǐ chéng. chí zé wù shì! xuán dé yuē: nǐ qiě zàn tuì, wǒ zì yǒu dào li. yún gù yì cuī bī shù fān ér chū. xuán dé rù jiàn sūn fū rén, àn àn chuí lèi. sūn fū rén yuē: zhàng fū hé gù fán nǎo? xuán dé yuē: niàn bèi yī shēn piāo dàng yì xiāng, shēng bù néng shì fèng èr qīn, yòu bù néng jì sì zōng zǔ, nǎi dà nì bù xiào yě. jīn suì dàn zài ěr, shǐ bèi yì yàng bù yǐ. sūn fū rén yuē: nǐ xiū mán wǒ, wǒ yǐ tīng zhī liǎo yě! fāng cái zhào zi lóng bào shuō jīng zhōu wēi jí, nǐ yù hái xiāng, gù tuī cǐ yì. xuán dé guì ér gào yuē: fū rén jì zhī, bèi ān gǎn xiāng mán. bèi yù bù qù, shǐ jīng zhōu yǒu shī, bèi tiān xià rén chǐ xiào yù qù, yòu shě bù dé fū rén: yīn cǐ fán nǎo. fū rén yuē: qiè yǐ shì jūn, rèn jūn suǒ zhī, qiè dāng xiāng suí. xuán dé yuē: fū rén zhī xīn, suī zé rú cǐ, zhēng nài guó tài yǔ wú hóu ān kěn róng fū rén qù? fū rén ruò kě lián liú bèi, zàn shí cí bié. yán bì, lèi rú yǔ xià. sūn fū rén quàn yuē: zhàng fū xiū de fán nǎo. qiè dāng kǔ gào mǔ qīn, bì fàng qiè yǔ jūn tóng qù. xuán dé yuē: zòng rán guó tài kěn shí, wú hóu bì rán zǔ dǎng. sūn fū rén chén yín liáng jiǔ, nǎi yuē: qiè yǔ jūn zhēng dàn bài hè shí, tuī chēng jiāng biān jì zǔ, bù gào ér qù, ruò hé? xuán dé yòu guì ér xiè yuē: ruò rú cǐ, shēng sǐ nán wàng! qiē wù lòu xiè. liǎng gè shāng yì yǐ dìng. xuán dé mì huàn zhào yún fēn fù: zhēng dàn rì, nǐ xiān yǐn jūn shì chū chéng, yú guān dào děng hòu. wú tuī jì zǔ, yǔ fū rén tóng zǒu. yún lǐng nuò.
卻說趙雲與五百軍在東府前住,終日無事,只去城外射箭走馬。看看年終。雲猛省:「孔明分付三個錦囊與我,教我一到南徐,開第一個;住到年終,開第二個;臨到危急無路之時,開第三個:於內有神出鬼沒之計,可保主公回家。此時歲已將終,主公貪戀女色,並不見面,何不拆開第二個錦囊,看計而行?」遂拆開視之。原來如此神策。即日徑到府堂,要見玄德。侍婢報曰:「趙子龍有緊急事來報貴人。」玄德喚入問之。雲佯作失驚之狀曰:「主公深居畫堂,不想荊州耶?」玄德曰:「有甚事如此驚怪?」雲曰:「今早孔明使人來報,說曹操要報赤壁鏖兵之恨,起精兵五十萬,殺奔荊州,甚是危急,請主公便回。」玄德曰:「必須與夫人商議。」雲曰:「若和夫人商議,必不肯教主公回。不如休說,今晚便好起程。遲則誤事!」玄德曰:「你且暫退,我自有道理。」雲故意催逼數番而出。玄德入見孫夫人,暗暗垂淚。孫夫人曰:「丈夫何故煩惱?」玄德曰:「念備一身飄蕩異鄉,生不能侍奉二親,又不能祭祀宗祖,乃大逆不孝也。今歲旦在邇,使備悒怏不已。」孫夫人曰:「你休瞞我,我已聽知了也!方才趙子龍報說荊州危急,你欲還鄉,故推此意。」玄德跪而告曰:「夫人既知,備安敢相瞞。備欲不去,使荊州有失,被天下人恥笑;欲去,又捨不得夫人:因此煩惱。」夫人曰:「妾已事君,任君所之,妾當相隨。」玄德曰:「夫人之心,雖則如此,爭奈國太與吳侯安肯容夫人去?夫人若可憐劉備,暫時辭別。」言畢,淚如雨下。孫夫人勸曰:「丈夫休得煩惱。妾當苦告母親,必放妾與君同去。」玄德曰:「縱然國太肯時,吳侯必然阻擋。」孫夫人沉吟良久,乃曰:「妾與君正旦拜賀時,推稱江邊祭祖,不告而去,若何?」玄德又跪而謝曰:「若如此,生死難忘!切勿漏泄。」兩個商議已定。玄德密喚趙雲分付:「正旦日,你先引軍士出城,於官道等候。吾推祭祖,與夫人同走。」雲領諾。
jiàn ān shí wǔ nián chūn zhēng yuè yuán dàn, wú hóu dà huì wén wǔ yú táng shàng. xuán dé yǔ sūn fū rén rù bài guó tài. sūn fū rén yuē: fū zhǔ xiǎng fù mǔ zōng zǔ fén mù, jù zài zhuō jùn, zhòu yè shāng gǎn bù yǐ. jīn rì yù wǎng jiāng biān, wàng běi yáo jì, xū gào mǔ qīn dé zhī. guó tài yuē: cǐ xiào dào yě, qǐ yǒu bù cóng? rǔ suī bù shí jiù gū, kě tóng rǔ fū qián qù jì bài, yì jiàn wèi fù zhī lǐ. sūn fū rén tóng xuán dé bài xiè ér chū.
建安十五年春正月元旦,吳侯大會文武於堂上。玄德與孫夫人入拜國太。孫夫人曰:「夫主想父母宗祖墳墓,俱在涿郡,晝夜傷感不已。今日欲往江邊,望北遙祭,須告母親得知。」國太曰:「此孝道也,豈有不從?汝雖不識舅姑,可同汝夫前去祭拜,亦見為婦之禮。」孫夫人同玄德拜謝而出。
cǐ shí zhǐ mán zhe sūn quán. fū rén chéng chē, zhǐ dài suí shēn yī yīng xì ruǎn. xuán dé shàng mǎ, yǐn shù qí gēn suí chū chéng, yǔ zhào yún xiāng huì. wǔ bǎi jūn shì qián zhē hòu yōng, lí le nán xú, zǎn chéng ér xíng. dāng rì, sūn quán dà zuì, zuǒ yòu jìn shì fú rù hòu táng, wén wǔ jiē sàn. bǐ jí zhòng guān tàn dé xuán dé fū rén táo dùn zhī shí, tiān sè yǐ wǎn. yào bào sūn quán, quán zuì bù xǐng. jí zhì shuì jué, yǐ shì wǔ gēng. cì rì, sūn quán wén zhī zǒu le xuán dé, jí huàn wén wǔ shāng yì. zhāng zhāo yuē: jīn rì zǒu le cǐ rén, zǎo wǎn bì shēng huò luàn. kě jí zhuī zhī. sūn quán lìng chén wǔ pān zhāng xuǎn wǔ bǎi jīng bīng, wú fēn zhòu yè, wù yào gǎn shàng ná huí. èr jiāng lǐng mìng qù le.
此時只瞞着孫權。夫人乘車,止帶隨身一應細軟。玄德上馬,引數騎跟隨出城,與趙雲相會。五百軍士前遮後擁,離了南徐,趲程而行。當日,孫權大醉,左右近侍扶入後堂,文武皆散。比及眾官探得玄德、夫人逃遁之時,天色已晚。要報孫權,權醉不醒。及至睡覺,已是五更。次日,孫權聞知走了玄德,急喚文武商議。張昭曰:「今日走了此人,早晚必生禍亂。可急追之。」孫權令陳武、潘璋選五百精兵,無分晝夜,務要趕上拿回。二將領命去了。
sūn quán shēn hèn xuán dé, jiāng àn shàng yù yàn shuāi wèi fěn suì. chéng pǔ yuē: zhǔ gōng kōng yǒu chōng tiān zhī nù, mǒu liào chén wǔ pān zhāng bì qín cǐ rén bù dé. quán yuē: yān gǎn wéi wǒ lìng! pǔ yuē: jùn zhǔ zì yòu hǎo guān wǔ shì, yán yì gāng zhèng, zhū jiāng jiē jù. jì rán kěn shùn liú bèi, bì tóng xīn ér qù. suǒ zhuī zhī jiāng, ruò jiàn jùn zhǔ, qǐ kěn xià shǒu? quán dà nù, chè suǒ pèi zhī jiàn, huàn jiǎng qīn zhōu tài tīng lìng, yuē: rǔ èr rén jiāng zhè kǒu jiàn qù qǔ wú mèi bìng liú bèi tóu lái! wéi lìng zhě lì zhǎn! jiǎng qīn zhōu tài lǐng mìng, suí hòu yǐn yī qiān jūn gǎn lái.
孫權深恨玄德,將案上玉硯摔為粉碎。程普曰:「主公空有沖天之怒,某料陳武、潘璋必擒此人不得。」權曰:「焉敢違我令!」普曰:「郡主自幼好觀武事,嚴毅剛正,諸將皆懼。既然肯順劉備,必同心而去。所追之將,若見郡主,豈肯下手?」權大怒,掣所佩之劍,喚蔣欽、周泰聽令,曰:「汝二人將這口劍去取吾妹並劉備頭來!違令者立斬!」蔣欽、周泰領命,隨後引一千軍趕來。
què shuō xuán dé jiā biān zòng pèi, zǎn chéng ér xíng dāng yè yú lù zàn xiē liǎng gè gēng cì, huāng máng qǐ xíng. kàn kàn lái dào chái sāng jiè shǒu, wàng jiàn hòu miàn chén tóu dà qǐ, rén bào: zhuī bīng zhì yǐ! xuán dé huāng wèn zhào yún yuē: zhuī bīng jì zhì, rú zhī nài hé? zhào yún yuē: zhǔ gōng xiān xíng, mǒu yuàn dāng hòu. zhuǎn guò qián miàn shān jiǎo, yī biāo jūn mǎ lán zhù qù lù. dāng xiān liǎng yuán dà jiāng, lì shēng gāo jiào yuē: liú bèi zǎo zǎo xià mǎ shòu fù! wú fèng zhōu dū du jiāng lìng, shǒu hòu duō shí! yuán lái zhōu yú kǒng xuán dé zǒu tuō, xiān shǐ xú shèng dīng fèng yǐn sān qiān jūn mǎ yú chōng yào zhī chù zā yíng děng hòu, shí cháng lìng rén dēng gāo yáo wàng, liào dé xuán dé ruò tóu hàn lù, bì jīng cǐ dào ér guò. dāng rì xú shèng dīng fèng liào wàng dé xuán dé yī xíng rén dào, gè chuò bīng qì jié zhù qù lù. xuán dé jīng huāng lēi huí mǎ wèn zhào yún yuē: qián yǒu lán jié zhī bīng, hòu yǒu zhuī gǎn zhī bīng: qián hòu wú lù, rú zhī nài hé? yún yuē: zhǔ gōng xiū huāng. jūn shī yǒu sān tiáo miào jì, duō zài jǐn náng zhī zhōng. yǐ chāi le liǎng gè, bìng jiē yīng yàn. jīn shàng yǒu dì sān gè zài cǐ, fēn fù yù wēi nán zhī shí, fāng kě chāi kàn. jīn rì wēi jí, dāng chāi guān zhī. biàn jiāng jǐn náng chāi kāi, xiàn yǔ xuán dé. xuán dé kàn le, jí lái chē qián qì gào sūn fū rén yuē: bèi yǒu xīn fù zhī yán, zhì cǐ jǐn dāng shí sù. fū rén yuē: zhàng fū yǒu hé yán yǔ, shí duì wǒ shuō. xuán dé yuē: xī rì wú hóu yǔ zhōu yú tóng móu, jiāng fū rén zhāo jià liú bèi, shí fēi wèi fū rén jì, nǎi yù yōu kùn liú bèi ér duó jīng zhōu ěr. duó le jīng zhōu, bì jiāng shā bèi. shì yǐ fū rén wèi xiāng ěr ér diào bèi yě. bèi bù jù wàn sǐ ér lái, gài zhī fū rén yǒu nán zǐ zhī xiōng jīn, bì néng lián bèi. zuó wén wú hóu jiāng yù jiā hài, gù tuō jīng zhōu yǒu nán, yǐ tú guī jì. xìng de fū rén bù qì, tóng zhì yú cǐ. jīn wú hóu yòu lìng rén zài hòu zhuī gǎn, zhōu yú yòu shǐ rén yú qián jié zhù, fēi fū rén mò jiě cǐ huò. rú fū rén bù yǔn, bèi qǐng sǐ yú chē qián, yǐ bào fū rén zhī dé. fū rén nù yuē: wú xiōng jì bù yǐ wǒ wèi qīn gǔ ròu, wǒ yǒu hé miàn mù zhòng xiāng jiàn hū! jīn rì zhī wēi, wǒ dāng zì jiě. yú shì chì cóng rén tuī chē zhí chū, juǎn qǐ chē lián, qīn hē xú shèng dīng fèng yuē: nǐ èr rén yù zào fǎn yé? xú dīng èr jiāng huāng máng xià mǎ, qì le bīng qì, shēng nuò yú chē qián yuē: ān gǎn zào fǎn. wèi fèng zhōu dū du jiāng lìng, tún bīng zài cǐ zhuān hòu liú bèi. sūn fū rén dà nù yuē: zhōu yú nì zéi! wǒ dōng wú bù céng kuī fù nǐ! xuán dé nǎi dà hàn huáng shū, shì wǒ zhàng fū. wǒ yǐ duì mǔ qīn gē ge shuō zhī huí jīng zhōu qù. jīn nǐ liǎng gè yú shān jiǎo qù chù, yǐn zháo jūn mǎ lán jié dào lù, yì yù jié lüè wǒ fū qī cái wù yé? xú shèng dīng fèng nuò nuò lián shēng, kǒu chēng: bù gǎn. qǐng fū rén xī nù. zhè bù gàn wǒ děng zhī shì, nǎi shì zhōu dū du de jiāng lìng. sūn fū rén chì yuē: nǐ zhǐ pà zhōu yú, dú bù pà wǒ? zhōu yú shā dé nǐ, wǒ qǐ shā bù dé zhōu yú? bǎ zhōu yú dà mà yī chǎng, hè lìng tuī chē qián jìn. xú shèng dīng fèng zì sī: wǒ děng shì xià rén. ān gǎn yǔ fū rén wéi ǎo? yòu jiàn zhào yún shí fēn nù qì, zhǐ de bǎ jūn hē zhù, fàng tiáo dà lù jiào guò qù.
卻說玄德加鞭縱轡,趲程而行;當夜於路暫歇兩個更次,慌忙起行。看看來到柴桑界首,望見後面塵頭大起,人報:「追兵至矣!」玄德慌問趙雲曰:「追兵既至,如之奈何?」趙雲曰:「主公先行,某願當後。」轉過前面山腳,一彪軍馬攔住去路。當先兩員大將,厲聲高叫曰:「劉備早早下馬受縛!吾奉周都督將令,守候多時!」原來周瑜恐玄德走脫,先使徐盛、丁奉引三千軍馬於衝要之處紥營等候,時常令人登高遙望,料得玄德若投旱路,必經此道而過。當日徐盛、丁奉瞭望得玄德一行人到,各綽兵器截住去路。玄德驚慌勒回馬問趙雲曰:「前有攔截之兵,後有追趕之兵:前後無路,如之奈何?」雲曰:「主公休慌。軍師有三條妙計,多在錦囊之中。已拆了兩個,並皆應驗。今尚有第三個在此,分付遇危難之時,方可拆看。今日危急,當拆觀之。」便將錦囊拆開,獻與玄德。玄德看了,急來車前泣告孫夫人曰:「備有心腹之言,至此盡當實訴。」夫人曰:「丈夫有何言語,實對我說。」玄德曰:「昔日吳侯與周瑜同謀,將夫人招嫁劉備,實非為夫人計,乃欲幽困劉備而奪荊州耳。奪了荊州,必將殺備。是以夫人為香餌而釣備也。備不懼萬死而來,蓋知夫人有男子之胸襟,必能憐備。昨聞吳侯將欲加害,故托荊州有難,以圖歸計。幸得夫人不棄,同至於此。今吳侯又令人在後追趕,周瑜又使人於前截住,非夫人莫解此禍。如夫人不允,備請死於車前,以報夫人之德。」夫人怒曰:「吾兄既不以我為親骨肉,我有何面目重相見乎!今日之危,我當自解。」於是叱從人推車直出,捲起車簾,親喝徐盛、丁奉曰:「你二人慾造反耶?」徐、丁二將慌忙下馬,棄了兵器,聲喏於車前曰:「安敢造反。為奉周都督將令,屯兵在此專候劉備。」孫夫人大怒曰:「周瑜逆賊!我東吳不曾虧負你!玄德乃大漢皇叔,是我丈夫。我已對母親、哥哥說知回荊州去。今你兩個於山腳去處,引着軍馬攔截道路,意欲劫掠我夫妻財物耶?」徐盛、丁奉喏喏連聲,口稱:「不敢。請夫人息怒。這不干我等之事,乃是周都督的將令。」孫夫人叱曰:「你只怕周瑜,獨不怕我?周瑜殺得你,我豈殺不得周瑜?」把周瑜大罵一場,喝令推車前進。徐盛、丁奉自思:「我等是下人。安敢與夫人違拗?」又見趙雲十分怒氣,只得把軍喝住,放條大路教過去。
qià cái xíng bú dào wǔ liù lǐ, bèi hòu chén wǔ pān zhāng gǎn dào. xú shèng dīng fèng bèi yán qí shì. chén pān èr jiāng yuē: nǐ fàng tā guò qù chà le yě. wǒ èr rén fèng wú hóu zhǐ yì, tè lái zhuī zhuō tā huí qù. yú shì sì jiāng hé bīng yī chù, zǎn chéng gǎn lái. xuán dé zhèng xíng jiān, hū tīng dé bèi hòu hǎn shēng dà qǐ. xuán dé yòu gào sūn fū rén yuē: hòu miàn zhuī bīng yòu dào, rú zhī nài hé? fū rén yuē: zhàng fū xiān xíng, wǒ yǔ zi lóng dāng hòu. xuán dé xiān yǐn sān bǎi jūn, wàng jiāng àn qù le. zi lóng lēi mǎ yú chē bàng, jiāng shì zú bǎi kāi, zhuān hòu lái jiāng. sì yuán jiāng jiàn le sūn fū rén, zhǐ de xià mǎ, chā shǒu ér lì. fū rén yuē: chén wǔ pān zhāng, lái cǐ hé gān? èr jiāng dá yuē: fèng zhǔ gōng zhī mìng, qǐng fū rén xuán dé huí. fū rén zhèng sè chì yuē: dōu shì nǐ zhè huǒ pǐ fū, lí jiān wǒ xiōng mèi bù mù! wǒ yǐ jià tā rén, jīn rì guī qù, xū bú shì yǔ rén sī bēn. wǒ fèng mǔ qīn cí zhǐ, lìng wǒ fū fù huí jīng zhōu. biàn shì wǒ gē ge lái, yě xū yī lǐ ér xíng. nǐ èr rén yǐ zhàng bīng wēi, yù dài shā hài wǒ yé? mà dé sì rén miàn miàn xiāng qù, gè zì xún sī: tā yī wàn nián yě zhǐ shì xiōng mèi. gèng jiān guó tài zuò zhǔ wú hóu nǎi dà xiào zhī rén, zěn gǎn wéi nì mǔ yán? míng rì fān guò liǎn lái, zhǐ shì wǒ děng bú shì. bù rú zuò gè rén qíng. jūn zhōng yòu bù jiàn xuán dé dàn jiàn zhào yún nù mù zhēng méi, zhǐ dài sī shā. yīn cǐ sì jiāng nuò nuò lián shēng ér tuì. sūn fū rén lìng tuī chē biàn xíng. xú shèng yuē: wǒ sì rén tóng qù jiàn zhōu dū du, gào bǐng cǐ shì.
恰才行不到五六里,背後陳武、潘璋趕到。徐盛、丁奉備言其事。陳、潘二將曰:「你放他過去差了也。我二人奉吳侯旨意,特來追捉他回去。」於是四將合兵一處,趲程趕來。玄德正行間,忽聽得背後喊聲大起。玄德又告孫夫人曰:「後面追兵又到,如之奈何?」夫人曰:「丈夫先行,我與子龍當後。」玄德先引三百軍,望江岸去了。子龍勒馬於車傍,將士卒擺開,專候來將。四員將見了孫夫人,只得下馬,叉手而立。夫人曰:「陳武、潘璋,來此何干?」二將答曰:「奉主公之命,請夫人、玄德回。」夫人正色叱曰:「都是你這伙匹夫,離間我兄妹不睦!我已嫁他人,今日歸去,須不是與人私奔。我奉母親慈旨,令我夫婦回荊州。便是我哥哥來,也須依禮而行。你二人倚仗兵威,欲待殺害我耶?」罵得四人面面相覷,各自尋思:「他一萬年也只是兄妹。更兼國太作主;吳侯乃大孝之人,怎敢違逆母言?明日翻過臉來,只是我等不是。不如做個人情。」軍中又不見玄德;但見趙雲怒目睜眉,只待廝殺。因此四將喏喏連聲而退。孫夫人令推車便行。徐盛曰:「我四人同去見周都督,告稟此事。」
sì rén yóu yù wèi dìng. hū jiàn yī jūn rú xuán fēng ér lái, shì zhī, nǎi jiǎng qīn zhōu tài. èr jiāng wèn yuē: nǐ děng céng jiàn liú bèi fǒu? sì rén yuē: zǎo chén guò qù, yǐ bàn rì yǐ. jiǎng qīn yuē: hé bù ná xià? sì rén gè yán sūn fū rén fā huà zhī shì. jiǎng qīn yuē: biàn shì wú hóu pà dào rú cǐ, fēng yī kǒu jiàn zài cǐ, jiào xiān shā tā mèi, hòu zhǎn liú bèi. wéi zhě lì zhǎn! sì jiāng yuē: qù zhī yǐ yuǎn, zěn shēng nài hé? jiǎng qīn yuē: tā zhōng shì xiē bù jūn, jí xíng bù shàng. xú dīng èr jiāng jūn kě fēi bào dū du, jiào shuǐ lù zhào kuài chuán zhuī gǎn wǒ sì rén zài àn shàng zhuī gǎn: wú wèn shuǐ hàn zhī lù, gǎn shàng shā le, xiū tīng tā yán yǔ. yú shì xú shèng dīng fèng fēi bào zhōu yú jiǎng qīn zhōu tài chén wǔ pān zhāng sì gè lǐng bīng yán jiāng gǎn lái.
四人猶豫未定。忽見一軍如旋風而來,視之,乃蔣欽、周泰。二將問曰:「你等曾見劉備否?」四人曰:「早晨過去,已半日矣。」蔣欽曰:「何不拿下?」四人各言孫夫人發話之事。蔣欽曰:「便是吳侯怕道如此,封一口劍在此,教先殺他妹,後斬劉備。違者立斬!」四將曰:「去之已遠,怎生奈何?」蔣欽曰:「他終是些步軍,急行不上。徐、丁二將軍可飛報都督,教水路棹快船追趕;我四人在岸上追趕:無問水旱之路,趕上殺了,休聽他言語。」於是徐盛、丁奉飛報周瑜;蔣欽、周泰、陳武、潘璋四個領兵沿江趕來。
què shuō xuán dé yī xíng rén mǎ, lí chái sāng jiào yuǎn, lái dào liú láng pǔ, xīn cái shāo kuān. yán zhe jiāng àn xún dù, yī wàng jiāng shuǐ mí màn, bìng wú chuán zhī. xuán dé fǔ shǒu chén yín. zhào yún yuē: zhǔ gōng zài hǔ kǒu zhōng táo chū, jīn yǐ jìn běn jiè, wú liào jūn shī bì yǒu diào dù, hé yòng yóu yí? xuán dé tīng bà, mò rán xiǎng qǐ zài wú fán huá zhī shì, bù jué qī rán lèi xià. hòu rén yǒu shī tàn yuē: wú shǔ chéng hūn cǐ shuǐ xún, míng zhū bù zhàng wū huáng jīn. shuí zhī yī nǚ qīng tiān xià, yù yì liú láng dǐng zhì xīn.
卻說玄德一行人馬,離柴桑較遠,來到劉郎浦,心才稍寬。沿着江岸尋渡,一望江水瀰漫,並無船隻。玄德俯首沉吟。趙雲曰:「主公在虎口中逃出,今已近本界,吾料軍師必有調度,何用猶疑?」玄德聽罷,驀然想起在吳繁華之事,不覺悽然淚下。後人有詩嘆曰:「吳蜀成婚此水潯,明珠步障屋黃金。誰知一女輕天下,欲易劉郎鼎峙心。」
xuán dé lìng zhào yún wàng qián shào tàn chuán zhī, hū bào hòu miàn chén tǔ chōng tiān ér qǐ. xuán dé dēng gāo wàng zhī, dàn jiàn jūn mǎ gài dì ér lái, tàn yuē: lián rì bēn zǒu, rén kùn mǎ fá, zhuī bīng yòu dào, sǐ wú dì yǐ! kàn kàn hǎn shēng jiàn jìn. zhèng huāng jí jiān, hū jiàn jiāng àn biān yī zì ér pāo zhe tuō péng chuán èr shí yú zhǐ. zhào yún yuē: jīn xìng yǒu chuán zài cǐ! hé bù sù xià, zhào guò duì àn, zài zuò qū chù! xuán dé yǔ sūn fū rén biàn bēn shàng chuán. zi lóng yǐn wǔ bǎi jūn yì dōu shàng chuán. zhǐ jiàn chuán cāng zhōng yī rén lún jīn dào fú, dà xiào ér chū, yuē: zhǔ gōng qiě xǐ! zhū gé liàng zài cǐ děng hòu duō shí. chuán zhōng bàn zuò kè rén de, jiē shì jīng zhōu shuǐ jūn. xuán dé dà xǐ. bù yí shí, sì jiāng gǎn dào. kǒng míng xiào zhǐ àn shàng rén yán yuē: wú yǐ suàn dìng duō shí yǐ. rǔ děng huí qù chuán shì zhōu láng, jiào xiū zài shǐ měi rén jú shǒu duàn. àn shàng luàn jiàn shè lái, chuán yǐ kāi de yuǎn le. jiǎng qīn děng sì jiāng, zhǐ hǎo dāi kàn. xuán dé yǔ kǒng míng zhèng xíng jiān, hū rán jiāng shēng dà zhèn. huí tóu shì zhī, zhǐ jiàn zhàn chuán wú shù. shuài zì qí xià, zhōu yú zì lǐng guàn zhàn shuǐ jūn, zuǒ yǒu huáng gài, yòu yǒu hán dāng, shì rú fēi mǎ, jí shì liú xīng. kàn kàn gǎn shàng. kǒng míng jiào zhào chuán tóu běi àn, qì le chuán, jǐn jiē shàng àn ér zǒu, chē mǎ dēng chéng. zhōu yú gǎn dào jiāng biān, yì jiē shàng àn zhuī xí. dà xiǎo shuǐ jūn, jǐn shì bù xíng zhǐ yǒu wèi shǒu guān jūn qí mǎ. zhōu yú dāng xiān, huáng gài hán dāng xú shèng dīng fèng jǐn suí. zhōu yú yuē: cǐ chù shì nà lǐ? jūn shì dá yuē: qián miàn shì huáng zhōu jiè shǒu. wàng jiàn xuán dé chē mǎ bù yuǎn, yú lìng bìng lì zhuī xí. zhèng gǎn zhī jiān, yī shēng gǔ xiǎng, shān yān nèi yī biāo dāo shǒu yōng chū, wèi shǒu yī yuán dà jiāng, nǎi guān yún zhǎng yě. zhōu yú jǔ zhǐ shī cuò, jí bō mǎ biàn zǒu yún zhǎng gǎn lái, zhōu yú zòng mǎ táo mìng. zhèng bēn zǒu jiān, zuǒ biān huáng zhōng, yòu biān wèi yán, liǎng jūn shā chū. wú bīng dà bài. zhōu yú jí jí xià de chuán shí, àn shàng jūn shì qí shēng dà jiào yuē: zhōu láng miào jì ān tiān xià, péi le fū rén yòu zhé bīng! yú nù yuē: kě zài dēng àn jué yī sǐ zhàn! huáng gài hán dāng lì zǔ. yú zì sī yuē: wú jì bù chéng, yǒu hé miàn mù qù jiàn wú hóu! dà jiào yī shēng, jīn chuāng bèng liè, dào yú chuán shàng. zhòng jiāng jí jiù, què zǎo bù xǐng rén shì. zhèng shì: liǎng fān nòng qiǎo fān chéng zhuō, cǐ rì hán chēn què dài xiū.
玄德令趙雲望前哨探船隻,忽報後面塵土沖天而起。玄德登高望之,但見軍馬蓋地而來,嘆曰:「連日奔走,人困馬乏,追兵又到,死無地矣!」看看喊聲漸近。正慌急間,忽見江岸邊一字兒拋着拖篷船二十餘只。趙雲曰:「今幸有船在此!何不速下,棹過對岸,再作區處!」玄德與孫夫人便奔上船。子龍引五百軍亦都上船。只見船艙中一人綸巾道服,大笑而出,曰:「主公且喜!諸葛亮在此等候多時。」船中扮作客人的,皆是荊州水軍。玄德大喜。不移時,四將趕到。孔明笑指岸上人言曰:「吾已算定多時矣。汝等回去傳示周郎,教休再使美人局手段。」岸上亂箭射來,船已開的遠了。蔣欽等四將,只好呆看。玄德與孔明正行間,忽然江聲大震。回頭視之,只見戰船無數。帥字旗下,周瑜自領慣戰水軍,左有黃蓋,右有韓當,勢如飛馬,疾似流星。看看趕上。孔明教棹船投北岸,棄了船,盡皆上岸而走,車馬登程。周瑜趕到江邊,亦皆上岸追襲。大小水軍,儘是步行;止有為首官軍騎馬。周瑜當先,黃蓋、韓當、徐盛、丁奉緊隨。周瑜曰:「此處是那裡?軍士答曰:「前面是黃州界首。」望見玄德車馬不遠,瑜令併力追襲。正趕之間,一聲鼓響,山崦內一彪刀手擁出,為首一員大將,乃關雲長也。周瑜舉止失措,急撥馬便走;雲長趕來,周瑜縱馬逃命。正奔走間,左邊黃忠,右邊魏延,兩軍殺出。吳兵大敗。周瑜急急下得船時,岸上軍士齊聲大叫曰:「周郎妙計安天下,賠了夫人又折兵!」瑜怒曰:「可再登岸決一死戰!」黃蓋、韓當力阻。瑜自思曰:「吾計不成,有何面目去見吳侯!」大叫一聲,金瘡迸裂,倒於船上。眾將急救,卻早不省人事。正是:兩番弄巧翻成拙,此日含嗔卻帶羞。
wèi zhī zhōu láng xìng mìng rú hé, qiě kàn xià wén fēn jiě.
未知周郎性命如何,且看下文分解。