xuán dé zhì jī sūn fū rén kǒng míng èr qì zhōu gōng jǐn
玄德智激孙夫人 孔明二气周公瑾
què shuō xuán dé jiàn sūn fū rén fáng zhōng liǎng biān qiāng dāo sēn liè, shì bì jiē pèi jiàn, bù jué shī sè. guǎn jiā pó jìn yuē:" guì rén xiū de jīng jù: fū rén zì yòu hǎo guān wǔ shì, jū cháng lìng shì bì jī jiàn wéi lè, gù ěr rú cǐ." xuán dé yuē:" fēi fū rén suǒ guān zhī shì, wú shén xīn hán, kě mìng zàn qù." guǎn jiā pó bǐng fù sūn fū rén yuē:" fáng zhōng bǎi liè bīng qì, jiāo kè bù ān, jīn qiě qù zhī." sūn fū rén xiào yuē:" sī shā bàn shēng, shàng jù bīng qì hū!" mìng jǐn chè qù, lìng shì bì jiě jiàn fú shì. dàng yè xuán dé yǔ sūn fū rén chéng qīn, liǎng qíng huān qià. xuán dé yòu jiāng jīn bó sàn gěi shì bì, yǐ mǎi qí xīn, xiān jiào sūn gān huí jīng zhōu bào xǐ. zì cǐ lián rì yǐn jiǔ. guó tài shí fēn ài jìng.
却说玄德见孙夫人房中两边枪刀森列,侍婢皆佩剑,不觉失色。管家婆进曰:“贵人休得惊惧:夫人自幼好观武事,居常令侍婢击剑为乐,故尔如此。”玄德曰:“非夫人所观之事,吾甚心寒,可命暂去。”管家婆禀覆孙夫人曰:“房中摆列兵器,娇客不安,今且去之。”孙夫人笑曰:“厮杀半生,尚惧兵器乎!”命尽撤去,令侍婢解剑伏侍。当夜玄德与孙夫人成亲,两情欢洽。玄德又将金帛散给侍婢,以买其心,先教孙乾回荆州报喜。自此连日饮酒。国太十分爱敬。
què shuō sūn quán chāi rén lái chái sāng jùn bào zhōu yú, shuō:" wǒ mǔ qīn lì zhǔ, yǐ jiāng wú mèi jià liú bèi. bù xiǎng nòng jiǎ chéng zhēn. cǐ shì hái fù rú hé?" yú wén dà jīng, xíng zuò bù ān, nǎi sī yī jì, xiū mì shū fù lái rén chí huí jiàn sūn quán. quán chāi shū shì zhī. shū lüè yuē:" yú suǒ móu zhī shì, bù xiǎng fǎn fù rú cǐ. jì yǐ nòng jiǎ chéng zhēn, yòu dāng jiù cǐ yòng jì. liú bèi yǐ xiāo xióng zhī zī, yǒu guān zhāng zhào yún zhī jiāng, gèng jiān zhū gě yòng móu, bì fēi jiǔ qū rén xià zhě. yú yì mò rú ruǎn kùn zhī yú wú zhōng: shèng wèi zhù gōng shì, yǐ sàng qí xīn zhì duō sòng měi sè wán hǎo, yǐ yú qí ěr mù shǐ fēn kāi guān zhāng zhī qíng, gé yuǎn zhū gě zhī qì, gè zhì yī fāng, rán hòu yǐ bīng jī zhī, dà shì kě dìng yǐ. jīn ruò zòng zhī, kǒng jiāo lóng dé yún yǔ, zhōng fēi chí zhōng wù yě. yuàn míng gōng shú sī zhī." sūn quán kàn bì, yǐ shū shì zhāng zhāo. zhāo yuē:" gōng jǐn zhī móu, zhèng hé yú yì. liú bèi qǐ shēn wēi mò, bēn zǒu tiān xià, wèi cháng shòu xiǎng fù guì. jīn ruò yǐ huá táng dà shà, zǐ nǚ jīn bó, lìng bǐ xiǎng yòng, zì rán shū yuǎn kǒng míng guān zhāng děng, shǐ bǐ gè shēng yuàn wàng, rán hòu jīng zhōu kě tú yě. zhǔ gōng kě yī gōng jǐn zhī jì ér sù xíng zhī." quán dà xǐ, jí rì xiū zhěng dōng fǔ, guǎng zāi huā mù, shèng shè qì yòng, qǐng xuán dé yǔ mèi jū zhù yòu zēng nǚ lè shù shí yú rén, bìng jīn yù jǐn qǐ wán hǎo zhī wù. guó tài zhī dào sūn quán hǎo yì, xǐ bù zì shèng. xuán dé guǒ rán bèi shēng sè suǒ mí, quán bù xiǎng huí jīng zhōu.
却说孙权差人来柴桑郡报周瑜,说:“我母亲力主,已将吾妹嫁刘备。不想弄假成真。此事还复如何?”瑜闻大惊,行坐不安,乃思一计,修密书付来人持回见孙权。权拆书视之。书略曰:“瑜所谋之事,不想反覆如此。既已弄假成真,又当就此用计。刘备以枭雄之姿,有关、张、赵云之将,更兼诸葛用谋,必非久屈人下者。愚意莫如软困之于吴中:盛为筑宫室,以丧其心志;多送美色玩好,以娱其耳目;使分开关、张之情,隔远诸葛之契,各置一方,然后以兵击之,大事可定矣。今若纵之,恐蛟龙得云雨,终非池中物也。愿明公熟思之。”孙权看毕,以书示张昭。昭曰:“公瑾之谋,正合愚意。刘备起身微末,奔走天下,未尝受享富贵。今若以华堂大厦,子女金帛,令彼享用,自然疏远孔明、关、张等,使彼各生怨望,然后荆州可图也。主公可依公瑾之计而速行之。”权大喜,即日修整东府,广栽花木,盛设器用,请玄德与妹居住;又增女乐数十余人,并金玉锦绮玩好之物。国太只道孙权好意,喜不自胜。玄德果然被声色所迷,全不想回荆州。
què shuō zhào yún yǔ wǔ bǎi jūn zài dōng fǔ qián zhù, zhōng rì wú shì, zhǐ qù chéng wài shè jiàn zǒu mǎ. kàn kàn nián zhōng. yún měng shěng:" kǒng míng fēn fù sān ge jǐn náng yǔ wǒ, jiào wǒ yí dào nán xú, kāi dì yí gè zhù dào nián zhōng, kāi dì èr gè lín dào wēi jí wú lù zhī shí, kāi dì sān ge: yú nèi yǒu shén chū guǐ mò zhī jì, kě bǎo zhǔ gōng huí jiā. cǐ shí suì yǐ jiāng zhōng, zhǔ gōng tān liàn nǚ sè, bìng bú jiàn miàn, hé bù chāi kāi dì èr gè jǐn náng, kàn jì ér xíng?" suì chāi kāi shì zhī. yuán lái rú cǐ shén cè. jí rì jìng dào fǔ táng, yào jiàn xuán dé. shì bì bào yuē:" zhào zǐ lóng yǒu jǐn jí shì lái bào guì rén." xuán dé huàn rù wèn zhī. yún yáng zuò shī jīng zhī zhuàng yuē:" zhǔ gōng shēn jū huà táng, bù xiǎng jīng zhōu yé?" xuán dé yuē:" yǒu shèn shì rú cǐ jīng guài?" yún yuē:" jīn zǎo kǒng míng shǐ rén lái bào, shuō cáo cāo yào bào chì bì áo bīng zhī hèn, qǐ jīng bīng wǔ shí wàn, shā bēn jīng zhōu, shèn shì wēi jí, qǐng zhǔ gōng biàn huí." xuán dé yuē:" bì xū yǔ fū rén shāng yì." yún yuē:" ruò hé fū rén shāng yì, bì bù kěn jiào zhǔ gōng huí. bù rú xiū shuō, jīn wǎn biàn hǎo qǐ chéng. chí zé wù shì!" xuán dé yuē:" nǐ qiě zàn tuì, wǒ zì yǒu dào li." yún gù yì cuī bī shù fān ér chū. xuán dé rù jiàn sūn fū rén, àn àn chuí lèi. sūn fū rén yuē:" zhàng fū hé gù fán nǎo?" xuán dé yuē:" niàn bèi yī shēn piāo dàng yì xiāng, shēng bù néng shì fèng èr qīn, yòu bù néng jì sì zōng zǔ, nǎi dà nì bù xiào yě. jīn suì dàn zài ěr, shǐ bèi yì yàng bù yǐ." sūn fū rén yuē:" nǐ xiū mán wǒ, wǒ yǐ tīng zhī liǎo yě! fāng cái zhào zǐ lóng bào shuō jīng zhōu wēi jí, nǐ yù huán xiāng, gù tuī cǐ yì." xuán dé guì ér gào yuē:" fū rén jì zhī, bèi ān gǎn xiāng mán. bèi yù bù qù, shǐ jīng zhōu yǒu shī, bèi tiān xià rén chǐ xiào yù qù, yòu shě bù dé fū rén: yīn cǐ fán nǎo." fū rén yuē:" qiè yǐ shì jūn, rèn jūn suǒ zhī, qiè dāng xiāng suí." xuán dé yuē:" fū rén zhī xīn, suī zé rú cǐ, zhēng nài guó tài yǔ wú hóu ān kěn róng fū rén qù? fū rén ruò kě lián liú bèi, zàn shí cí bié." yán bì, lèi rú yǔ xià. sūn fū rén quàn yuē:" zhàng fū xiū de fán nǎo. qiè dāng kǔ gào mǔ qīn, bì fàng qiè yǔ jūn tóng qù." xuán dé yuē:" zòng rán guó tài kěn shí, wú hóu bì rán zǔ dǎng." sūn fū rén chén yín liáng jiǔ, nǎi yuē:" qiè yǔ jūn zhēng dàn bài hè shí, tuī chēng jiāng biān jì zǔ, bù gào ér qù, ruò hé?" xuán dé yòu guì ér xiè yuē:" ruò rú cǐ, shēng sǐ nàn wàng! qiē wù lòu xiè." liǎng gè shāng yì yǐ dìng. xuán dé mì huàn zhào yún fēn fù:" zhēng dàn rì, nǐ xiān yǐn jūn shì chū chéng, yú guān dào děng hòu. wú tuī jì zǔ, yǔ fū rén tóng zǒu." yún lǐng nuò.
却说赵云与五百军在东府前住,终日无事,只去城外射箭走马。看看年终。云猛省:“孔明分付三个锦囊与我,教我一到南徐,开第一个;住到年终,开第二个;临到危急无路之时,开第三个:于内有神出鬼没之计,可保主公回家。此时岁已将终,主公贪恋女色,并不见面,何不拆开第二个锦囊,看计而行?”遂拆开视之。原来如此神策。即日径到府堂,要见玄德。侍婢报曰:“赵子龙有紧急事来报贵人。”玄德唤入问之。云佯作失惊之状曰:“主公深居画堂,不想荆州耶?”玄德曰:“有甚事如此惊怪?”云曰:“今早孔明使人来报,说曹操要报赤壁鏖兵之恨,起精兵五十万,杀奔荆州,甚是危急,请主公便回。”玄德曰:“必须与夫人商议。”云曰:“若和夫人商议,必不肯教主公回。不如休说,今晚便好起程。迟则误事!”玄德曰:“你且暂退,我自有道理。”云故意催逼数番而出。玄德入见孙夫人,暗暗垂泪。孙夫人曰:“丈夫何故烦恼?”玄德曰:“念备一身飘荡异乡,生不能侍奉二亲,又不能祭祀宗祖,乃大逆不孝也。今岁旦在迩,使备悒怏不已。”孙夫人曰:“你休瞒我,我已听知了也!方才赵子龙报说荆州危急,你欲还乡,故推此意。”玄德跪而告曰:“夫人既知,备安敢相瞒。备欲不去,使荆州有失,被天下人耻笑;欲去,又舍不得夫人:因此烦恼。”夫人曰:“妾已事君,任君所之,妾当相随。”玄德曰:“夫人之心,虽则如此,争奈国太与吴侯安肯容夫人去?夫人若可怜刘备,暂时辞别。”言毕,泪如雨下。孙夫人劝曰:“丈夫休得烦恼。妾当苦告母亲,必放妾与君同去。”玄德曰:“纵然国太肯时,吴侯必然阻挡。”孙夫人沉吟良久,乃曰:“妾与君正旦拜贺时,推称江边祭祖,不告而去,若何?”玄德又跪而谢曰:“若如此,生死难忘!切勿漏泄。”两个商议已定。玄德密唤赵云分付:“正旦日,你先引军士出城,于官道等候。吾推祭祖,与夫人同走。”云领诺。
jiàn ān shí wǔ nián chūn zhēng yuè yuán dàn, wú hóu dà huì wén wǔ yú táng shàng. xuán dé yǔ sūn fū rén rù bài guó tài. sūn fū rén yuē:" fū zhǔ xiǎng fù mǔ zōng zǔ fén mù, jù zài zhuō jùn, zhòu yè shāng gǎn bù yǐ. jīn rì yù wǎng jiāng biān, wàng běi yáo jì, xū gào mǔ qīn dé zhī." guó tài yuē:" cǐ xiào dào yě, qǐ yǒu bù cóng? rǔ suī bù shí jiù gū, kě tóng rǔ fū qián qù jì bài, yì jiàn wèi fù zhī lǐ." sūn fū rén tóng xuán dé bài xiè ér chū.
建安十五年春正月元旦,吴侯大会文武于堂上。玄德与孙夫人入拜国太。孙夫人曰:“夫主想父母宗祖坟墓,俱在涿郡,昼夜伤感不已。今日欲往江边,望北遥祭,须告母亲得知。”国太曰:“此孝道也,岂有不从?汝虽不识舅姑,可同汝夫前去祭拜,亦见为妇之礼。”孙夫人同玄德拜谢而出。
cǐ shí zhǐ mán zhe sūn quán. fū rén chéng chē, zhǐ dài suí shēn yī yīng xì ruǎn. xuán dé shàng mǎ, yǐn shù qí gēn suí chū chéng, yǔ zhào yún xiāng huì. wǔ bǎi jūn shì qián zhē hòu yōng, lí le nán xú, zǎn chéng ér xíng. dāng rì, sūn quán dà zuì, zuǒ yòu jìn shì fú rù hòu táng, wén wǔ jiē sàn. bǐ jí zhòng guān tàn dé xuán dé fū rén táo dùn zhī shí, tiān sè yǐ wǎn. yào bào sūn quán, quán zuì bù xǐng. jí zhì shuì jiào, yǐ shì wǔ gēng. cì rì, sūn quán wén zhī zǒu le xuán dé, jí huàn wén wǔ shāng yì. zhāng zhāo yuē:" jīn rì zǒu le cǐ rén, zǎo wǎn bì shēng huò luàn. kě jí zhuī zhī." sūn quán lìng chén wǔ pān zhāng xuǎn wǔ bǎi jīng bīng, wú fēn zhòu yè, wù yào gǎn shàng ná huí. èr jiàng lǐng mìng qù le.
此时只瞒着孙权。夫人乘车,止带随身一应细软。玄德上马,引数骑跟随出城,与赵云相会。五百军士前遮后拥,离了南徐,趱程而行。当日,孙权大醉,左右近侍扶入后堂,文武皆散。比及众官探得玄德、夫人逃遁之时,天色已晚。要报孙权,权醉不醒。及至睡觉,已是五更。次日,孙权闻知走了玄德,急唤文武商议。张昭曰:“今日走了此人,早晚必生祸乱。可急追之。”孙权令陈武、潘璋选五百精兵,无分昼夜,务要赶上拿回。二将领命去了。
sūn quán shēn hèn xuán dé, jiāng àn shàng yù yàn shuāi wèi fěn suì. chéng pǔ yuē:" zhǔ gōng kōng yǒu chōng tiān zhī nù, mǒu liào chén wǔ pān zhāng bì qín cǐ rén bù dé." quán yuē:" yān gǎn wéi wǒ lìng!" pǔ yuē:" jùn zhǔ zì yòu hǎo guān wǔ shì, yán yì gāng zhèng, zhū jiàng jiē jù. jì rán kěn shùn liú bèi, bì tóng xīn ér qù. suǒ zhuī zhī jiāng, ruò jiàn jùn zhǔ, qǐ kěn xià shǒu?" quán dà nù, chè suǒ pèi zhī jiàn, huàn jiǎng qīn zhōu tài tīng lìng, yuē:" rǔ èr rén jiāng zhè kǒu jiàn qù qǔ wú mèi bìng liú bèi tóu lái! wéi lìng zhě lì zhǎn!" jiǎng qīn zhōu tài lǐng mìng, suí hòu yǐn yī qiān jūn gǎn lái.
孙权深恨玄德,将案上玉砚摔为粉碎。程普曰:“主公空有冲天之怒,某料陈武、潘璋必擒此人不得。”权曰:“焉敢违我令!”普曰:“郡主自幼好观武事,严毅刚正,诸将皆惧。既然肯顺刘备,必同心而去。所追之将,若见郡主,岂肯下手?”权大怒,掣所佩之剑,唤蒋钦、周泰听令,曰:“汝二人将这口剑去取吾妹并刘备头来!违令者立斩!”蒋钦、周泰领命,随后引一千军赶来。
què shuō xuán dé jiā biān zòng pèi, zǎn chéng ér háng dāng yè yú lù zàn xiē liǎng gè gēng cì, huāng máng qǐ xíng. kàn kàn lái dào chái sāng jiè shǒu, wàng jiàn hòu miàn chén tóu dà qǐ, rén bào:" zhuī bīng zhì yǐ!" xuán dé huāng wèn zhào yún yuē:" zhuī bīng jì zhì, rú zhī nài hé?" zhào yún yuē:" zhǔ gōng xiān xíng, mǒu yuàn dāng hòu." zhuǎn guò qián miàn shān jiǎo, yī biāo jūn mǎ lán zhù qù lù. dāng xiān liǎng yuán dà jiàng, lì shēng gāo jiào yuē:" liú bèi zǎo zǎo xià mǎ shòu fù! wú fèng zhōu dū du jiàng lìng, shǒu hòu duō shí!" yuán lái zhōu yú kǒng xuán dé zǒu tuō, xiān shǐ xú shèng dīng fèng yǐn sān qiān jūn mǎ yú chōng yào zhī chù zā yíng děng hòu, shí cháng lìng rén dēng gāo yáo wàng, liào dé xuán dé ruò tóu hàn lù, bì jīng cǐ dào ér guò. dāng rì xú shèng dīng fèng le wàng dé xuán dé yī xíng rén dào, gè chuò bīng qì jié zhù qù lù. xuán dé jīng huāng lēi huí mǎ wèn zhào yún yuē:" qián yǒu lán jié zhī bīng, hòu yǒu zhuī gǎn zhī bīng: qián hòu wú lù, rú zhī nài hé?" yún yuē:" zhǔ gōng xiū huāng. jūn shī yǒu sān tiáo miào jì, duō zài jǐn náng zhī zhōng. yǐ chāi le liǎng gè, bìng jiē yìng yàn. jīn shàng yǒu dì sān ge zài cǐ, fēn fù yù wēi nàn zhī shí, fāng kě chāi kàn. jīn rì wēi jí, dāng chāi guān zhī." biàn jiāng jǐn náng chāi kāi, xiàn yǔ xuán dé. xuán dé kàn le, jí lái chē qián qì gào sūn fū rén yuē:" bèi yǒu xīn fù zhī yán, zhì cǐ jǐn dāng shí sù." fū rén yuē:" zhàng fū yǒu hé yán yǔ, shí duì wǒ shuō." xuán dé yuē:" xī rì wú hóu yǔ zhōu yú tóng móu, jiāng fū rén zhāo jià liú bèi, shí fēi wéi fū rén jì, nǎi yù yōu kùn liú bèi ér duó jīng zhōu ěr. duó le jīng zhōu, bì jiāng shā bèi. shì yǐ fū rén wéi xiāng ěr ér diào bèi yě. bèi bù jù wàn sǐ ér lái, gài zhī fū rén yǒu nán zǐ zhī xiōng jīn, bì néng lián bèi. zuó wén wú hóu jiāng yù jiā hài, gù tuō jīng zhōu yǒu nán, yǐ tú guī jì. xìng de fū rén bù qì, tóng zhì yú cǐ. jīn wú hóu yòu lìng rén zài hòu zhuī gǎn, zhōu yú yòu shǐ rén yú qián jié zhù, fēi fū rén mò jiě cǐ huò. rú fū rén bù yǔn, bèi qǐng sǐ yú chē qián, yǐ bào fū rén zhī dé." fū rén nù yuē:" wú xiōng jì bù yǐ wǒ wèi qīn gǔ ròu, wǒ yǒu hé miàn mù zhòng xiāng jiàn hū! jīn rì zhī wēi, wǒ dāng zì jiě." yú shì chì cóng rén tuī chē zhí chū, juǎn qǐ chē lián, qīn hē xú shèng dīng fèng yuē:" nǐ èr rén yù zào fǎn yé?" xú dīng èr jiāng huāng máng xià mǎ, qì le bīng qì, shēng nuò yú chē qián yuē:" ān gǎn zào fǎn. wèi fèng zhōu dū du jiàng lìng, tún bīng zài cǐ zhuān hòu liú bèi." sūn fū rén dà nù yuē:" zhōu yú nì zéi! wǒ dōng wú bù céng kuī fù nǐ! xuán dé nǎi dà hàn huáng shū, shì wǒ zhàng fū. wǒ yǐ duì mǔ qīn gē ge shuō zhī huí jīng zhōu qù. jīn nǐ liǎng gè yú shān jiǎo qù chù, yǐn zháo jūn mǎ lán jié dào lù, yì yù jié lüè wǒ fū qī cái wù yé?" xú shèng dīng fèng nuò nuò lián shēng, kǒu chēng:" bù gǎn. qǐng fū rén xī nù. zhè bù gàn wǒ děng zhī shì, nǎi shì zhōu dū du de jiàng lìng." sūn fū rén chì yuē:" nǐ zhǐ pà zhōu yú, dú bù pà wǒ? zhōu yú shā dé nǐ, wǒ qǐ shā bù dé zhōu yú?" bǎ zhōu yú dà mà yī chǎng, hè lìng tuī chē qián jìn. xú shèng dīng fèng zì sī:" wǒ děng shì xià rén. ān gǎn yǔ fū rén wéi ào?" yòu jiàn zhào yún shí fēn nù qì, zhǐ de bǎ jūn hē zhù, fàng tiáo dà lù jiào guò qù.
却说玄德加鞭纵辔,趱程而行;当夜于路暂歇两个更次,慌忙起行。看看来到柴桑界首,望见后面尘头大起,人报:“追兵至矣!”玄德慌问赵云曰:“追兵既至,如之奈何?”赵云曰:“主公先行,某愿当后。”转过前面山脚,一彪军马拦住去路。当先两员大将,厉声高叫曰:“刘备早早下马受缚!吾奉周都督将令,守候多时!”原来周瑜恐玄德走脱,先使徐盛、丁奉引三千军马于冲要之处紥营等候,时常令人登高遥望,料得玄德若投旱路,必经此道而过。当日徐盛、丁奉了望得玄德一行人到,各绰兵器截住去路。玄德惊慌勒回马问赵云曰:“前有拦截之兵,后有追赶之兵:前后无路,如之奈何?”云曰:“主公休慌。军师有三条妙计,多在锦囊之中。已拆了两个,并皆应验。今尚有第三个在此,分付遇危难之时,方可拆看。今日危急,当拆观之。”便将锦囊拆开,献与玄德。玄德看了,急来车前泣告孙夫人曰:“备有心腹之言,至此尽当实诉。”夫人曰:“丈夫有何言语,实对我说。”玄德曰:“昔日吴侯与周瑜同谋,将夫人招嫁刘备,实非为夫人计,乃欲幽困刘备而夺荆州耳。夺了荆州,必将杀备。是以夫人为香饵而钓备也。备不惧万死而来,盖知夫人有男子之胸襟,必能怜备。昨闻吴侯将欲加害,故托荆州有难,以图归计。幸得夫人不弃,同至于此。今吴侯又令人在后追赶,周瑜又使人于前截住,非夫人莫解此祸。如夫人不允,备请死于车前,以报夫人之德。”夫人怒曰:“吾兄既不以我为亲骨肉,我有何面目重相见乎!今日之危,我当自解。”于是叱从人推车直出,卷起车帘,亲喝徐盛、丁奉曰:“你二人欲造反耶?”徐、丁二将慌忙下马,弃了兵器,声喏于车前曰:“安敢造反。为奉周都督将令,屯兵在此专候刘备。”孙夫人大怒曰:“周瑜逆贼!我东吴不曾亏负你!玄德乃大汉皇叔,是我丈夫。我已对母亲、哥哥说知回荆州去。今你两个于山脚去处,引着军马拦截道路,意欲劫掠我夫妻财物耶?”徐盛、丁奉喏喏连声,口称:“不敢。请夫人息怒。这不干我等之事,乃是周都督的将令。”孙夫人叱曰:“你只怕周瑜,独不怕我?周瑜杀得你,我岂杀不得周瑜?”把周瑜大骂一场,喝令推车前进。徐盛、丁奉自思:“我等是下人。安敢与夫人违拗?”又见赵云十分怒气,只得把军喝住,放条大路教过去。
qià cái xíng bú dào wǔ liù lǐ, bèi hòu chén wǔ pān zhāng gǎn dào. xú shèng dīng fèng bèi yán qí shì. chén pān èr jiāng yuē:" nǐ fàng tā guò qù chà le yě. wǒ èr rén fèng wú hóu zhǐ yì, tè lái zhuī zhuō tā huí qù." yú shì sì jiāng hé bīng yī chù, zǎn chéng gǎn lái. xuán dé zhèng háng jiān, hū tīng dé bèi hòu hǎn shēng dà qǐ. xuán dé yòu gào sūn fū rén yuē:" hòu miàn zhuī bīng yòu dào, rú zhī nài hé?" fū rén yuē:" zhàng fū xiān xíng, wǒ yǔ zi lóng dāng hòu." xuán dé xiān yǐn sān bǎi jūn, wàng jiāng àn qù le. zi lóng lè mǎ yú chē bàng, jiàng shì zú bǎi kāi, zhuān hòu lái jiāng. sì yuán jiāng jiàn le sūn fū rén, zhǐ de xià mǎ, chā shǒu ér lì. fū rén yuē:" chén wǔ pān zhāng, lái cǐ hé gān?" èr jiāng dá yuē:" fèng zhǔ gōng zhī mìng, qǐng fū rén xuán dé huí." fū rén zhèng sè chì yuē:" dōu shì nǐ zhè huǒ pǐ fū, lí jiàn wǒ xiōng mèi bù mù! wǒ yǐ jià tā rén, jīn rì guī qù, xū bú shì yú rén sī bēn. wǒ fèng mǔ qīn cí zhǐ, lìng wǒ fū fù huí jīng zhōu. biàn shì wǒ gē ge lái, yě xū yī lǐ ér xíng. nǐ èr rén yǐ zhàng bīng wēi, yù dài shā hài wǒ yé?" mà dé sì rén miàn miàn xiāng qù, gè zì xún sī:" tā yī wàn nián yě zhǐ shì xiōng mèi. gèng jiān guó tài zuò zhǔ wú hóu nǎi dà xiào zhī rén, zěn gǎn wéi nì mǔ yán? míng rì fān guò liǎn lái, zhǐ shì wǒ děng bú shì. bù rú zuò gè rén qíng." jūn zhōng yòu bú jiàn xuán dé dàn jiàn zhào yún nù mù zhēng méi, zhǐ dài sī shā. yīn cǐ sì jiāng nuò nuò lián shēng ér tuì. sūn fū rén lìng tuī chē biàn xíng. xú shèng yuē:" wǒ sì rén tóng qù jiàn zhōu dū du, gào bǐng cǐ shì."
恰才行不到五六里,背后陈武、潘璋赶到。徐盛、丁奉备言其事。陈、潘二将曰:“你放他过去差了也。我二人奉吴侯旨意,特来追捉他回去。”于是四将合兵一处,趱程赶来。玄德正行间,忽听得背后喊声大起。玄德又告孙夫人曰:“后面追兵又到,如之奈何?”夫人曰:“丈夫先行,我与子龙当后。”玄德先引三百军,望江岸去了。子龙勒马于车傍,将士卒摆开,专候来将。四员将见了孙夫人,只得下马,叉手而立。夫人曰:“陈武、潘璋,来此何干?”二将答曰:“奉主公之命,请夫人、玄德回。”夫人正色叱曰:“都是你这伙匹夫,离间我兄妹不睦!我已嫁他人,今日归去,须不是与人私奔。我奉母亲慈旨,令我夫妇回荆州。便是我哥哥来,也须依礼而行。你二人倚仗兵威,欲待杀害我耶?”骂得四人面面相觑,各自寻思:“他一万年也只是兄妹。更兼国太作主;吴侯乃大孝之人,怎敢违逆母言?明日翻过脸来,只是我等不是。不如做个人情。”军中又不见玄德;但见赵云怒目睁眉,只待厮杀。因此四将喏喏连声而退。孙夫人令推车便行。徐盛曰:“我四人同去见周都督,告禀此事。”
sì rén yóu yù wèi dìng. hū jiàn yī jūn rú xuàn fēng ér lái, shì zhī, nǎi jiǎng qīn zhōu tài. èr jiāng wèn yuē:" nǐ děng céng jiàn liú bèi fǒu?" sì rén yuē:" zǎo chén guò qù, yǐ bàn rì yǐ." jiǎng qīn yuē:" hé bù ná xià?" sì rén gè yán sūn fū rén fā huà zhī shì. jiǎng qīn yuē:" biàn shì wú hóu pà dào rú cǐ, fēng yī kǒu jiàn zài cǐ, jiào xiān shā tā mèi, hòu zhǎn liú bèi. wéi zhě lì zhǎn!" sì jiāng yuē:" qù zhī yǐ yuǎn, zěn shēng nài hé?" jiǎng qīn yuē:" tā zhōng shì xiē bù jūn, jí xíng bù shàng. xú dīng èr jiāng jūn kě fēi bào dū du, jiào shuǐ lù zhào kuài chuán zhuī gǎn wǒ sì rén zài àn shàng zhuī gǎn: wú wèn shuǐ hàn zhī lù, gǎn shàng shā le, xiū tīng tā yán yǔ." yú shì xú shèng dīng fèng fēi bào zhōu yú jiǎng qīn zhōu tài chén wǔ pān zhāng sì gè lǐng bīng yán jiāng gǎn lái.
四人犹豫未定。忽见一军如旋风而来,视之,乃蒋钦、周泰。二将问曰:“你等曾见刘备否?”四人曰:“早晨过去,已半日矣。”蒋钦曰:“何不拿下?”四人各言孙夫人发话之事。蒋钦曰:“便是吴侯怕道如此,封一口剑在此,教先杀他妹,后斩刘备。违者立斩!”四将曰:“去之已远,怎生奈何?”蒋钦曰:“他终是些步军,急行不上。徐、丁二将军可飞报都督,教水路棹快船追赶;我四人在岸上追赶:无问水旱之路,赶上杀了,休听他言语。”于是徐盛、丁奉飞报周瑜;蒋钦、周泰、陈武、潘璋四个领兵沿江赶来。
què shuō xuán dé yī xíng rén mǎ, lí chái sāng jiào yuǎn, lái dào liú láng pǔ, xīn cái shāo kuān. yán zhe jiāng àn xún dù, yī wàng jiāng shuǐ mí màn, bìng wú chuán zhī. xuán dé fǔ shǒu chén yín. zhào yún yuē:" zhǔ gōng zài hǔ kǒu zhōng táo chū, jīn yǐ jìn běn jiè, wú liào jūn shī bì yǒu diào dù, hé yòng yóu yí?" xuán dé tīng bà, mò rán xiǎng qǐ zài wú fán huá zhī shì, bù jué qī rán lèi xià. hòu rén yǒu shī tàn yuē:" wú shǔ chéng hūn cǐ shuǐ xún, míng zhū bù zhàng wū huáng jīn. shéi zhī yī nǚ qīng tiān xià, yù yì liú láng dǐng zhì xīn."
却说玄德一行人马,离柴桑较远,来到刘郎浦,心才稍宽。沿着江岸寻渡,一望江水弥漫,并无船只。玄德俯首沉吟。赵云曰:“主公在虎口中逃出,今已近本界,吾料军师必有调度,何用犹疑?”玄德听罢,蓦然想起在吴繁华之事,不觉凄然泪下。后人有诗叹曰:“吴蜀成婚此水浔,明珠步障屋黄金。谁知一女轻天下,欲易刘郎鼎峙心。”
xuán dé lìng zhào yún wàng qián shào tàn chuán zhī, hū bào hòu miàn chén tǔ chōng tiān ér qǐ. xuán dé dēng gāo wàng zhī, dàn jiàn jūn mǎ gài dì ér lái, tàn yuē:" lián rì bēn zǒu, rén kùn mǎ fá, zhuī bīng yòu dào, sǐ wú dì yǐ!" kàn kàn hǎn shēng jiàn jìn. zhèng huāng jí jiān, hū jiàn jiāng àn biān yī zì ér pāo zhe tuō péng chuán èr shí yú zhǐ. zhào yún yuē:" jīn xìng yǒu chuán zài cǐ! hé bù sù xià, zhào guò duì àn, zài zuò qū chǔ!" xuán dé yǔ sūn fū rén biàn bēn shàng chuán. zi lóng yǐn wǔ bǎi jūn yì dōu shàng chuán. zhī jiàn chuán cāng zhōng yī rén guān jīn dào fú, dà xiào ér chū, yuē:" zhǔ gōng qiě xǐ! zhū gě liàng zài cǐ děng hòu duō shí." chuán zhōng bàn zuò kè rén de, jiē shì jīng zhōu shuǐ jūn. xuán dé dà xǐ. bù yí shí, sì jiāng gǎn dào. kǒng míng xiào zhǐ àn shàng rén yán yuē:" wú yǐ suàn dìng duō shí yǐ. rǔ děng huí qù chuán shì zhōu láng, jiào xiū zài shǐ měi rén jú shǒu duàn." àn shàng luàn jiàn shè lái, chuán yǐ kāi de yuǎn le. jiǎng qīn děng sì jiāng, zhǐ hǎo dāi kàn. xuán dé yǔ kǒng míng zhèng háng jiān, hū rán jiāng shēng dà zhèn. huí tóu shì zhī, zhī jiàn zhàn chuán wú shù. shuài zì qí xià, zhōu yú zì lǐng guàn zhàn shuǐ jūn, zuǒ yǒu huáng gài, yòu yǒu hán dāng, shì rú fēi mǎ, jí shì liú xīng. kàn kàn gǎn shàng. kǒng míng jiào zhào chuán tóu běi àn, qì le chuán, jìn jiē shàng àn ér zǒu, chē mǎ dēng chéng. zhōu yú gǎn dào jiāng biān, yì jiē shàng àn zhuī xí. dà xiǎo shuǐ jūn, jìn shì bù xíng zhǐ yǒu wéi shǒu guān jūn qí mǎ. zhōu yú dāng xiān, huáng gài hán dāng xú shèng dīng fèng jǐn suí. zhōu yú yuē:" cǐ chù shì nà lǐ? jūn shì dá yuē:" qián miàn shì huáng zhōu jiè shǒu." wàng jiàn xuán dé chē mǎ bù yuǎn, yú lìng bìng lì zhuī xí. zhèng gǎn zhī jiān, yī shēng gǔ xiǎng, shān yān nèi yī biāo dāo shǒu yōng chū, wéi shǒu yī yuán dà jiàng, nǎi guān yún zhǎng yě. zhōu yú jǔ zhǐ shī cuò, jí bō mǎ biàn zǒu yún zhǎng gǎn lái, zhōu yú zòng mǎ táo mìng. zhèng bēn zǒu jiān, zuǒ biān huáng zhōng, yòu biān wèi yán, liǎng jūn shā chū. wú bīng dà bài. zhōu yú jí jí xià de chuán shí, àn shàng jūn shì qí shēng dà jiào yuē:" zhōu láng miào jì ān tiān xià, péi le fū rén yòu zhé bīng!" yú nù yuē:" kě zài dēng àn jué yī sǐ zhàn!" huáng gài hán dāng lì zǔ. yú zì sī yuē:" wú jì bù chéng, yǒu hé miàn mù qù jiàn wú hóu!" dà jiào yī shēng, jīn chuāng bèng liè, dào yú chuán shàng. zhòng jiāng jí jiù, què zǎo bù xǐng rén shì. zhèng shì: liǎng fān nòng qiǎo fān chéng zhuō, cǐ rì hán chēn què dài xiū.
玄德令赵云望前哨探船只,忽报后面尘土冲天而起。玄德登高望之,但见军马盖地而来,叹曰:“连日奔走,人困马乏,追兵又到,死无地矣!”看看喊声渐近。正慌急间,忽见江岸边一字儿抛着拖篷船二十余只。赵云曰:“今幸有船在此!何不速下,棹过对岸,再作区处!”玄德与孙夫人便奔上船。子龙引五百军亦都上船。只见船舱中一人纶巾道服,大笑而出,曰:“主公且喜!诸葛亮在此等候多时。”船中扮作客人的,皆是荆州水军。玄德大喜。不移时,四将赶到。孔明笑指岸上人言曰:“吾已算定多时矣。汝等回去传示周郎,教休再使美人局手段。”岸上乱箭射来,船已开的远了。蒋钦等四将,只好呆看。玄德与孔明正行间,忽然江声大震。回头视之,只见战船无数。帅字旗下,周瑜自领惯战水军,左有黄盖,右有韩当,势如飞马,疾似流星。看看赶上。孔明教棹船投北岸,弃了船,尽皆上岸而走,车马登程。周瑜赶到江边,亦皆上岸追袭。大小水军,尽是步行;止有为首官军骑马。周瑜当先,黄盖、韩当、徐盛、丁奉紧随。周瑜曰:“此处是那里?军士答曰:“前面是黄州界首。”望见玄德车马不远,瑜令并力追袭。正赶之间,一声鼓响,山崦内一彪刀手拥出,为首一员大将,乃关云长也。周瑜举止失措,急拨马便走;云长赶来,周瑜纵马逃命。正奔走间,左边黄忠,右边魏延,两军杀出。吴兵大败。周瑜急急下得船时,岸上军士齐声大叫曰:“周郎妙计安天下,赔了夫人又折兵!”瑜怒曰:“可再登岸决一死战!”黄盖、韩当力阻。瑜自思曰:“吾计不成,有何面目去见吴侯!”大叫一声,金疮迸裂,倒于船上。众将急救,却早不省人事。正是:两番弄巧翻成拙,此日含嗔却带羞。
wèi zhī zhōu láng xìng mìng rú hé, qiě kàn xià wén fēn jiě.
未知周郎性命如何,且看下文分解。