strong jiàn mǔ dān jīn huī shēn hòu huǐ tí ài hǔ jiāo chì jiàn qián yán strong
見牡丹金輝深後悔 提艾虎焦赤踐前言
qiě shuō shǐ yún yǐn zháo jīn huī le xióng lái dào zhuāng zhōng, zhuāng dīng bào yǔ zhì huà. zhì huà tóng zhāng lì yíng dào dà tīng zhī shàng. jīn tài shǒu bìng bù wèn qī zǐ xià luò rú hé, wéi yǒu zhì xiè dā jiù zì jǐ zhī ēn. zhì huà què xiān yán fū rén gōng zǐ wú yàng, shǐ tài shǒu fàng xīn. lüè lüè chī chá, xiē xī xiē xī, jí zhe zhāng lì yǐn tài shǒu lái dào hòu miàn, jiàn le fū rén gōng zǐ. cǐ shí fèng xiān zǐ mèi yǐ zhī mǔ nǚ xiāng rèn, zhèng zài qìng hè. hū tīng tài shǒu jìn lái, biàn tóng mǔ dān shàng kuà suǒ qù le.
且說史雲引着金輝了雄來到莊中,莊丁報與智化。智化同張立迎到大廳之上。金太守並不問妻子下落如何,惟有致謝搭救自己之恩。智化卻先言夫人公子無恙,使太守放心。略略吃茶,歇息歇息,即着張立引太守來到後面,見了夫人公子。此時鳳仙姊妹已知母女相認,正在慶賀。忽聽太守進來,便同牡丹上跨所去了。
zhè xiē tián fù cūn gū shuí bú yào qiáo qiáo dà lǎo yé de wēi yán. bù duō shí, jiàn zhāng lì dài jìn yī wèi dài shā mào de, chì ér quē shǎo yī gè chuān zhe hóng páo, jīn zi dā la bàn biān yù dài xì yāo, yīn jiū zhé nào de lǐ chū wài jìn zào xuē guǒ zú, bù hé jiǎo nòng de dǐ zhàn bāng chuí yī bù cāng rán, róu dé shàng tóu zhā shā xià tóu juǎn mǎn miàn chén gòu, mǒ de zuǒ biān qī hēi yòu biān huáng. chū jiàn shí zhǐ dāng zuò zǒu huì de gàng xiāng guān, xì qiáo lái fāng zhī shì xīn yìn de jīn tài shǒu. zhòng fù nǚ jiàn le zhè láng bèi de xíng zhuàng, yī gè gè wò zhe zuǐ ér xī xiào.
這些田婦村姑誰不要瞧瞧大老爺的威嚴。不多時,見張立帶進一位戴紗帽的,翅兒缺少一個;穿着紅袍,襟子搭拉半邊;玉帶系腰,因揪折鬧的里出外進;皂靴裹足,不合腳弄的底綻幫垂;一部蒼髯,揉得上頭扎煞下頭卷;滿面塵垢,抹的左邊漆黑右邊黃。初見時只當做走會的槓箱官,細瞧來方知是新印的金太守。眾婦女見了這狼狽的形狀,一個個握着嘴兒嘻笑。
fū rén gōng zǐ yíng chū wū lái, jiàn le zhè bān guāng jǐng, hǎo bù shāng cǎn. jīn zhāng shàng qián qǐng ān, jīn gōng lā qǐ, xié shǒu lái dào wū nèi. jīn gōng lüè shù shān zhǔ yāo jié de qíng yóu. hé shì yòu shuō ēn gōng dā jiù de bèi xì. fū qī èr rén yòu shì jiē tàn, yòu shì gǎn jī. hū tīng jīn zhāng dào: diē diē, rú jīn què yǒu xǐ zhōng zhī xǐ le. tài shǒu wèn dào: cǐ huà zěn jiǎng? hé shì ān rén biàn jiāng mǔ nǚ xiāng rèn de shì shuō chū. tài shǒu chà yì dào: qǐ yǒu cǐ lǐ? nán dào yǒu liǎng gè mǔ dān bù chéng? shuō bà, cóng huái zhōng jiāng shào lǎo yé shū xìn ná chū, dì gěi fū rén kàn le. hé shì dào: qí zhōng lìng yǒu bié qíng. dāng chū nǚ ér bù kěn lí què guī gé, shì rǔ mǔ dìng jì jiāng jiā huì bàn zuò nǚ ér, nǚ ér gǎi le yā huán. bù xiǎng yù le zéi chuán, nǚ ér fù shuǐ qīng shēng. duō kuī zhāng gōng fū fù lāo jiù, rèn wèi yì nǚ. lǎo yé bù xìn, qǐng kàn nà liǎng jiàn yī fú, fāng cái zhāng mā mā ná lái, shì dāng chū nǚ ér tóu shuǐ chuān de. jīn gōng ná qǐ yī kàn, guǒ shì liǎng jiàn yā huán yǎn sè, àn àn cǔn duó dào: rú cǐ kàn lái, mǔ dān bù dàn qīng jié, ér qiě yǒu zhì. jìng néng bǎo jīn mén de liǎn miàn, shí shǔ nán dé. zài yī zhuǎn xiǎng: dāng chū shǒu pà jīn yú yuán cóng qiǎo niáng shǒu nèi dé lái, yān zhī bú shì nà jiàn rén zuō nòng de ne? jiù shì shū xiāng fān chū yù chāi, wǒ kàn shī shēng yě bìng bù jù pà, réng rán yī tuán ào qì. zǐ xì xiǎng lái, qí zhōng bì yǒu qíng bì. shì wǒ yī shí zhe le qì nǎo, bù biàn qīng hóng zào bái, jìng bǎ tā èr rén wěi qū le. zài xiǎng qǐ bī lēi mǔ dān zì jǐn yī jié, wèi miǎn tài hěn, xīn zhōng kuì huǐ nán jìn, biàn wèn hé shì dào: nǚ ér jīn zài nà lǐ? hé shì dào: fāng cái zài zhè lǐ, tīng shuō lǎo yé lái le, tā jiù shàng tā gān niáng nà biān qù le. jīn gōng dào: jīn zhāng, nǐ tóng yā huán jiāng nǐ jiě jie qǐng lái.
夫人公子迎出屋來,見了這般光景,好不傷慘。金章上前請安,金公拉起,攜手來到屋內。金公略述山主邀截的情由。何氏又說恩公搭救的備細。夫妻二人又是嗟嘆,又是感激。忽聽金章道:「爹爹,如今卻有喜中之喜了。」太守問道:「此話怎講?」何氏安人便將母女相認的事說出。太守詫異道:「豈有此理?難道有兩個牡丹不成?」說罷,從懷中將邵老爺書信拿出,遞給夫人看了。何氏道:「其中另有別情。當初女兒不肯離卻閨閣,是乳母定計將佳蕙扮做女兒,女兒改了丫環。不想遇了賊船,女兒赴水傾生。多虧張公夫婦撈救,認為義女。老爺不信,請看那兩件衣服,方才張媽媽拿來,是當初女兒投水穿的。」金公拿起一看,果是兩件丫環眼色,暗暗忖度道:「如此看來,牡丹不但清潔,而且有智。竟能保金門的臉面,實屬難得。」再一轉想:「當初手帕金魚原從巧娘手內得來,焉知不是那賤人作弄的呢?就是書箱翻出玉釵,我看施生也並不懼怕,仍然一團傲氣。仔細想來,其中必有情弊。是我一時着了氣惱,不辨青紅皂白,竟把他二人委屈了。」再想起逼勒牡丹自盡一節,未免太狠,心中愧悔難禁,便問何氏道:「女兒今在那裡?」何氏道:「方才在這裡,聽說老爺來了,他就上他乾娘那邊去了。」金公道:「金章,你同丫環將你姐姐請來。」
jīn zhāng qù hòu, hé shì dào: jù wǒ xiǎng lái, lǎo yé bù jiàn nǚ ér dào yě bà le. wéi kǒng jiàn le shí, lǎo yé yòu yào shēng qì. jīn gōng zhī fū rén huà nèi yǒu jī xiāo zhī yì, yě bù dá yán, zhǐ yǒu fù zhī yī xiào. zhǐ jiàn jīn zhāng kū zhe huí lái dào: wǒ jiě jie duàn bù lái jiàn diē diē, shuō wéi kǒng diē diē jiàn le yòu yào shēng qì. jīn gōng hā hā xiào dào: yǒu qí mǔ bì yǒu qí nǚ, wú nài hé, fán fū rén tóng wǒ zǒu zǒu rú hé? hé shì jiàn jīn gōng rú cǐ, zhǐ de jiào zhāng mā mā yǐn lù, lǎo fū qī tóng jìn le jiǎo mén, lái dào kuà suǒ zhī nèi. fèng xiān jiě mèi zhī dào tài shǒu bì lái, zǎo yǐ duǒ bì. zhǐ jiàn sān jiān fáng wū, liǎng míng yī àn, suǒ yǒu bǎi shè pō pō de yǎ ér bù sú, zhè jù shì fèng xiān zài zhè lǐ tì mǔ dān diào tíng de. zhāng lǐ shì jiāng ruǎn lián xiān qǐ, dào: nǚ ér, lǎo yé qīn shēn kàn nǐ. jīn gōng biàn jìn wū nèi, jiàn mǔ dān miàn lǐ bèi wài, yī yán bù dá. jīn gōng jiàn nǚ ér de shū zhuāng dǎ bàn, jū rán de bù qún jīng qīn, huí xiǎng dāng chū zhū wéi cuì rào, bù yóu de tòng chè fèi fǔ, dào: mǔ dān wǒ ér, shì wèi fù de wěi qū le nǐ le. jiē yóu dāng chū yī shí qì nǎo, bù jiā sī suǒ, wú guài nǚ ér zhe nǎo. nán dào nǐ hái chēn guài diē diē bù chéng? nǐ mǔ qīn yě zài cǐ, kuài xiē jiàn le ba. zhāng mā mā jiàn mǔ dān duān rán bù dòng, lián máng shàng qián dào: nǚ ér, nǐ nǎi míng lǐ zhī rén, shì cǐ fēi lǐ, rú hé shǐ de? lǎo yé tài tài shì nǐ shēng shēn fù mǔ, shàng qiě rú cǐ, ruò shì wǒ fū qī dé zuì le nǐ, nà shí qǐ bù gēng nán hū wèi qíng le me? kuài xiē xià lái, kòu bài lǎo yé ba.
金章去後,何氏道:「據我想來,老爺不見女兒倒也罷了。惟恐見了時,老爺又要生氣。」金公知夫人話內有譏消之意,也不答言,只有付之一笑。只見金章哭着回來道:「我姐姐斷不來見爹爹,說惟恐爹爹見了又要生氣。」金公哈哈笑道:「有其母必有其女,無奈何,煩夫人同我走走如何?」何氏見金公如此,只得叫張媽媽引路,老夫妻同進了角門,來到跨所之內。鳳仙姐妹知道太守必來,早已躲避。只見三間房屋,兩明一暗,所有擺設頗頗的雅而不俗,這俱是鳳仙在這裡替牡丹調停的。張李氏將軟簾掀起,道:「女兒,老爺親身看你。」金公便進屋內,見牡丹面里背外,一言不答。金公見女兒的梳妝打扮,居然的布裙荊欽,回想當初珠圍翠繞,不由的痛徹肺腑,道:「牡丹我兒,是為父的委屈了你了。皆由當初一時氣惱,不加思索,無怪女兒着惱。難道你還嗔怪爹爹不成?你母親也在此,快些見了吧。」張媽媽見牡丹端然不動,連忙上前道:「女兒,你乃明理之人,似此非禮,如何使得?老爺太太是你生身父母,尚且如此,若是我夫妻得罪了你,那時豈不更難乎為情了麼?快些下來,叩拜老爺吧。」
cǐ shí mǔ dān yǐ rán lèi liú mǎn miàn, wú nài xià chuáng, shuāng xī guì dǎo, kǒu zūn: diē diē, ér yǒu yī yán gào bǐng: hái ér bù zhī fàn le hé zuì, zhì lìng diē diē bī hái ér zì jǐn? rú jīn xiàn wèi huáng jiā tài shǒu, tǎng ruò yù jiàn hái ér zhī shì, diē diē duàn lǐ bù qīng, bī sǐ nǚ zǐ shì xiǎo shì, qǐ bù yú dé xíng yǒu kuī? hái ér wú zhī dǐng zhuàng, wàng qǐ diē diē kuān yòu. jīn gōng tīng le, xiū de miàn hóng guò ěr, zhǐ de péi xiào, jiāng mǔ dān chān qǐ dào: wǒ ér shuō de shì, yǐ hòu diē diē zhū shì xì xīn le. yǐ qián zhī shì quán shì diē diē bú shì, zài tǐ tí qǐ le. yòu xiàng hé shì dào: fū rén, kuài xiē yǔ nǚ ér jiāng yī fú huàn le. wǒ dào qián miàn zhì xiè zhì xiè ēn gōng qù. shuō bà, chōu shēn jiù zǒu. zhāng lì réng rán yǐn zhì dà tīng. zhì huà duì jīn gōng dào: fāng cái zhǔ guǎn dài lǐng zhòng yì men lái yāng qiú yú wǒ, wéi kǒng dà rén jiàn zé, wàng qǐ dà rén róng liàng. jīn gōng dào: fēi shì tā děng wú néng, jiē yīn shān zéi xiōng è, lǎo fū guài tā men zé shén. zhì huà biàn jiāng jīn fú lù děng huàn lái, yǔ lǎo yé kē tóu. zhòng rén yòu xiè le zhì yé, zhì yé jiào jiāng tài shǒu yī fú huàn lái.
此時牡丹已然淚流滿面,無奈下床,雙膝跪倒,口尊:「爹爹,兒有一言告稟:孩兒不知犯了何罪,致令爹爹逼孩兒自盡?如今現為皇家太守,倘若遇見孩兒之事,爹爹斷理不清,逼死女子是小事,豈不於德行有虧?孩兒無知頂撞,望乞爹爹寬宥。」金公聽了,羞的面紅過耳,只得陪笑,將牡丹攙起道:「我兒說的是,以後爹爹諸事細心了。以前之事全是爹爹不是,再體提起了。」又向何氏道:「夫人,快些與女兒將衣服換了。我到前面致謝致謝恩公去。」說罷,抽身就走。張立仍然引至大廳。智化對金公道:「方才主管帶領眾役們來央求於我,惟恐大人見責,望乞大人容諒。」金公道:「非是他等無能,皆因山賊兇惡,老夫怪他們則甚。」智化便將金福祿等喚來,與老爺磕頭。眾人又謝了智爺,智爺叫將太守衣服換來。
zhǐ jiàn zhuāng dīng jìn lái bào dào: wǒ jiā yuán wài tóng zhòng wèi yé men dào le. zhì huà yǔ zhāng lì yíng dào zhuāng mén. gāng dào tīng qián, jiàn jīn gōng zài nà lǐ lì děng, jiàn le zhòng rén, lián máng shàng qián zhì xiè. shā lóng jiàn le, biàn qǐng tài shǒu yǔ běi xiá jìn tīng jiù zuò. zhì huà wèn jiǎo miè cháo xué rú hé. běi xiá dào: wǒ děng yā le lán xiāo rù shān, jiāng zī zhòng jù sàn yǔ lóu luó, suǒ yǒu zhài shān quán xíng fàng huǒ shāo le. xiàn shí bǎ lán xiāo yā lái jiāo zài xī yuàn, jiào zhòng rén kān shǒu, tè qǐng tài shǒu lǎo yé fā luò. tài shǒu dào: duō chéng zhòng wèi ēn gōng de wēi lì. jì jiāng fù shǒu qín huò, xià guān yě bù gǎn shàn zhuān. dài dào rèn suǒ jí xíng jù zhé, lián zéi shǒu yā fù dōng jīng, jiāo dào kāi fēng fǔ bāo xiāng yé nà lǐ, zì yǒu dìng jiàn. zhì huà dào: jì rú cǐ, zhè lán xiāo dào yào yán jiā fáng fàn, hǎo hǎo kān shǒu, jiāng lái shì xiāng yáng de yìng zhèng. fù yòu dào: dì děng sān rén qù ér fù fǎn zhě, yīn tīng jiàn yán dà rén xún àn xiāng yáng, qīn pài bái wǔ dì suí rèn gōng zhí. dì děng jí jí gǎn huí lái, yuán yù huì tóng xiōng zhǎng qí fù xiāng yáng, bāng zhù wǔ dì, gòng xiāng cǐ shì. rú jīn jì yǒu yào fàn zài cǐ, shuō bù dé bì xū dān chí jǐ rì gōng fū. shā xiōng zhǎng ōu yáng xiōng dīng xián dì, dà jiā jù gè zài zhuāng, liú shén zhào liào lán xiāo. wéi kǒng xiāng yáng wáng àn lǐ qiǎn rén lái dào qǔ, què shì yào jǐn de. jiù shì tài shǒu fù rèn, lù shàng yě yào zǐ xì. ruò yào xiǎo dì hù sòng qián wǎng, yí dào rèn suǒ, jí jí jù zhé. dài zhé zi dào shí, jí xíng jiāng lán xiāo yā fù kāi fēng. zhū shì yǐ bì, zài xíng gǎn dào xiāng yáng, shù hū yú shì yǒu yì. bù zhī zhòng wèi xiōng zhǎng yǐ wèi rú hé? zhòng rén qí shēng dào: hǎo. jiù shì rú cǐ. jīn gōng dào: zhǐ shì yòu yào láo dòng ēn gōng, xià guān xīn shén bù ān. shuō huà jiān, jiǔ yán bǎi shè qí bèi, dà jiā rù zuò yǐn jiǔ.
只見莊丁進來報道:「我家員外同眾位爺們到了。」智化與張立迎到莊門。剛到廳前,見金公在那裡立等,見了眾人,連忙上前致謝。沙龍見了,便請太守與北俠進廳就座。智化問剿滅巢穴如何。北俠道:「我等押了藍驍入山,將輜重俱散與嘍羅,所有寨柵全行放火燒了。現時把藍驍押來交在西院,叫眾人看守,特請太守老爺發落。」太守道:「多承眾位恩公的威力。既將賦首擒獲,下官也不敢擅專。待到任所、即行具折,連賊首押赴東京,交到開封府包相爺那裡,自有定見。」智化道:「既如此,這藍驍倒要嚴加防範,好好看守,將來是襄陽的硬證。」復又道:「弟等三人去而復返者,因聽見顏大人巡按襄陽,欽派白五弟隨任供職。弟等急急趕回來,原欲會同兄長齊赴襄陽,幫助五弟,共襄此事。如今既有要犯在此,說不得必須耽遲幾日工夫。沙兄長、歐陽兄、丁賢弟,大家俱各在莊,留神照料藍驍。惟恐襄陽王暗裡遣人來盜取,卻是要緊的。就是太守赴任,路上也要仔細。若要小弟護送前往,一到任所,急急具折。待摺子到時,即行將藍驍押赴開封。諸事已畢,再行趕到襄陽,庶乎於事有益。不知眾位兄長以為如何?」眾人齊聲道:「好。就是如此。」金公道:「只是又要勞動恩公,下官心甚不安。」說話間,酒筵擺設齊備,大家入座飲酒。
zhǐ jiàn zhāng lì qiāo qiāo yǔ shā lóng fù ěr. shā lóng chū xí lái dào hòu miàn, jiàn le fèng xiān qiū kuí, jiāng mǔ dān zhī shì yī xù míng. shā lóng dào: rú hé? wǒ kàn nà nǚ zǐ jǔ zhǐ duān fāng, jué bú shì cūn zhuāng de qì dù, guǒ rán bù cuò. qiū kuí dào: rú jīn mǔ dān jiě jie bù zhī hái zài zán men zhè lǐ jū zhù, hái shì yào suí rèn ne? shā lóng dào: zì rán shì yào suí rèn, gēn le tā fù mǔ qù. qǐ yǒu dān dān bǎ tā liú zài zhè lǐ zhī lǐ ne? qiū kuí dào: wǒ kàn mǔ dān jiě jie tā bù yuàn yì qù. rú jīn lián yī fú yě bù huàn, fǎng fú yǒu shén me wěi qū, cā yǎn mǒ lèi de. mò ruò diē diē wèn wèn tài shǒu, dào dǐ dài tā qù bù dài tā qù, zǎo dìng gè zhǔ yì wèi shì. shā lóng dào: hé bì duō cǐ yī wèn. nà yǒu tā fù mǔ jì rèn zhe le, bù dài le qù, hái bǎ nǚ ér liú zài rén jiā de dào lǐ? zhè dōu shì nǐ men tān liàn nán shě xīn shēng wàng xiǎng zhī gù. wǒ bù guǎn. nǐ mǔ dān jiě jie rú ruò bù huàn yī fú, wǒ wéi nǐ men èr rén shì wèn. shǎo shí wǒ tóng tài shǒu hái yào jìn lái kàn ne. shuō bà zhuǎn shēn shàng tīng qù le.
只見張立悄悄與沙龍附耳。沙龍出席來到後面,見了鳳仙秋葵,將牡丹之事—一敘明。沙龍道:「如何?我看那女子舉止端方,決不是村莊的氣度,果然不錯。」秋葵道:「如今牡丹姐姐不知還在咱們這裡居住,還是要隨任呢?」沙龍道:「自然是要隨任,跟了他父母去。豈有單單把他留在這裡之理呢?」秋葵道:「我看牡丹姐姐他不願意去。如今連衣服也不換,仿佛有什麼委屈,擦眼抹淚的。莫若爹爹問問太守,到底帶他去不帶他去,早定個主意為是。」沙龍道:「何必多此一問。那有他父母既認着了,不帶了去,還把女兒留在人家的道理?這都是你們貪戀難捨心生妄想之故。我不管。你牡丹姐姐如若不換衣服,我惟你們二人是問。少時我同太守還要進來看呢。」說罷轉身上廳去了。
fèng xiān tīng le, dī tóu bù yǔ. wéi yǒu qiū kuí, jiāng zuǐ yī liě, wa de yī shēng kū zhe, bēn dào hòu miàn, jiàn le mǔ dān, yī bǎ lā zhù, dào: āi yō! jiě jie ya, nǐ kě kuài zǒu le! wǒ men kě zěn me hǎo ya! shuō bà, fàng shēng tòng kū. mǔ dān yě jiù péi kū qǐ lái le. zhòng rén bù zhī wèi zhe hé gù. suí hòu fèng xiān yě jiù lái le, jiāng cǐ shì shuō míng. dà jiā zhè cái fàng le xīn le. hé shì fū rén guò lái lā zhù qiū kuí, dào: wǒ de ér, nǐ bú yào tí kū, nǐ shě bù dé nǐ de jiě jie, nǎ zhī wǒ xīn lǐ hái shě bù dé nǐ ne. děng zhe wǒ men dào le rèn suǒ, jí jí qiǎn rén lái jiē nǐ. shí duì nǐ shuō, wǒ hěn ài nǐ zhè shí xīn yǎn ér, wèi rén hān hòu. nǐ ruò bù zēng xián, wǒ jiù rèn nǐ wèi gān nǚ ér, nǐ kě yuàn yì me? qiū kuí tīng le, dēng shí zhǐ zhù lèi, dào: zhè huà guǒ zhēn me? hé shì dào: yǒu shén me bù zhēn ne? qiū kuí biàn lì qǐ shēn lái, dào: rú cǐ, mǔ qīn qǐng shàng, dài hái ér bài jiàn. shuō bà, lì shí bài xià qù. hé shì fū rén lián máng chān qǐ. fèng xiān dào: mǔ dān jiě jie, nǐ bú yào kū le, rú jīn yǒu le shǎ mèi zǐ le. mǔ dān pū chī de yī shēng yě xiào le. fèng xiān dào: mèi zǐ, nǐ zhǐ gù le rèn mǔ qīn. fāng cái wǒ diē diē shuō de huà, nán dào nǐ jiù wàng le me? qiū kuí dào: wǒ hé cháng wàng le ne! biàn duì mǔ dān dào: jiě jie, nǐ jiāng yī fú huàn le ba. wǒ diē diē shuō le, rú ruò bù huàn yī fú, yào bù yī wǒ men liǎ ne. nǐ ruò ná zhe wǒ dāng qīn mèi mei, nǐ jiù huàn le. ruò nǐ qiáo bù qǐ wǒ, nǐ jiù bù huàn. zhāng mā mā yě lái xiāng quàn. fèng xiān biàn fēn fù yā huán dào: kuài ná nǐ jiā xiǎo jiě de zān huán yī fú lái. bǐ cǐ cuān shè, mǔ dān ài bù guò liǎn qù, zhǐ de cóng xīn shū xǐ qǐ lái. bù duō shí, shū zhuāng yǐ bì, huàn le yī fú, gèng jué xiān yàn fēi cháng. mǔ dān yòu jiāng zān ěr zèng le fèng xiān zǐ mèi xǔ duō, èr rén shēn xiè le.
鳳仙聽了,低頭不語。惟有秋葵,將嘴一咧,哇的一聲哭着,奔到後面,見了牡丹,一把拉住,道:「哎喲!姐姐呀,你可快走了!我們可怎麼好呀!」說罷,放聲痛哭。牡丹也就陪哭起來了。眾人不知為着何故。隨後鳳仙也就來了,將此事說明。大家這才放了心了。何氏夫人過來拉住秋葵,道:「我的兒,你不要啼哭,你捨不得你的姐姐,那知我心裡還捨不得你呢。等着我們到了任所,急急遣人來接你。實對你說,我很愛你這實心眼兒,為人憨厚。你若不憎嫌,我就認你為乾女兒,你可願意麼?」秋葵聽了,登時止住淚,道:「這話果真麼?」何氏道:「有什麼不真呢?」秋葵便立起身來,道:「如此,母親請上,待孩兒拜見。」說罷,立時拜下去。何氏夫人連忙攙起。鳳仙道:「牡丹姐姐,你不要哭了,如今有了傻妹子了。」牡丹噗哧的一聲也笑了。鳳仙道:「妹子,你只顧了認母親。方才我爹爹說的話,難道你就忘了麼?」秋葵道:「我何嘗忘了呢!」便對牡丹道:「姐姐,你將衣服換了吧。我爹爹說了,如若不換衣服,要不依我們倆呢。你若拿着我當親妹妹,你就換了。若你瞧不起我,你就不換。」張媽媽也來相勸。鳳仙便吩咐丫環道:「快拿你家小姐的簪環衣服來。」彼此攛攝,牡丹礙不過臉去,只得從新梳洗起來。不多時,梳妝已畢,換了衣服,更覺鮮艷非常。牡丹又將簪珥贈了鳳仙姊妹許多,二人深謝了。
qiě shuō shā lóng lái dào tīng shàng, fù yòu zhí hú zhēn jiǔ, gāng rán zuò xià, zhǐ jiàn jiāo chì dào: shā dà gē, jīn rì ōu yáng xiōng zhì dà gē jù zài zhè lǐ, qián cì shuō de qīn shì jīn rì hái bù dìng guī me? yī jù huà shuō de yě yǒu xiào de, yě yǒu zhēng de. zhēng de yīn bù zhī qí zhōng zhī shì tǐ, cǐ huà cóng hé shuō qǐ xiào de shì xiào tā xìng jí, cū mǎng zhī shén. shā lóng dào: jiāo xián dì, nǐ máng shén me? wèi nǚ ér zhī shì hé bì zài cǐ yī shí ne? jiāo chì dào: fēi shì ǎn xìng jí. míng rì zhì dà gē yòu yào suí tài shǒu fù rèn, qǐ bù yòu shì dān gē ne? hái shì zǎo xiē dìng guī le de shì. dīng èr yé dào: zhòng wèi bù zhī, jiāo èr gē wèi de shì zǎo xiē dìng le, tā hái děng zhe chī xǐ jiǔ ne. jiāo chì dào: ǎn dān děng chī xǐ jiǔ. zhè lǐ xiàn fàng zhe jiǔ. lái, lái, lái, zán men qiě chī yī bēi. shuō bà, duān qǐ lái yī yǐn ér jǐn, dà jiā huān xiào kuài yǐn. jiǔ fàn yǐ bì, jīn gōng biàn yào le bǐ yàn lái, gěi shào bāng jié xì xì xiě le yī xìn, lián shǒu pà bìng jīn yú yù chāi jù bèi fēng gù tíng dāng, dāng miàn jiāo yǔ dīng xióng, jiào tā huí qù, jiù tuō shào bāng jié jiāng cǐ shì xì xì fǎng chá míng bái. cōng máng zhī jiān, jīn gōng zhǐ shuō qǐ mǔ dān tóu hé zì jǐn, què wàng le shuō míng mǔ dān yǐ jīng yù jiù, yǐ jí fù nǚ chóng féng. shǎng le dīng xióng èr shí liǎng yín zi, jí kè qǐ shēn, gǎn fù zhǎng shā qù le.
且說沙龍來到廳上,復又執壺斟酒,剛然坐下,只見焦赤道:「沙大哥,今日歐陽兄智大哥俱在這裡,前次說的親事今日還不定規麼?」一句話說的也有笑的,也有怔的。怔的因不知其中之事體,此話從何說起;笑的是笑他性急,粗莽之甚。沙龍道:「焦賢弟,你忙什麼?為女兒之事何必在此一時呢?」焦赤道:「非是俺性急。明日智大哥又要隨太守赴任,豈不又是耽擱呢?還是早些定規了的是。」丁二爺道:「眾位不知,焦二哥為的是早些定了,他還等着吃喜酒呢。」焦赤道:「俺單等吃喜酒。這裡現放着酒。來,來,來,咱們且吃一杯。」說罷,端起來一飲而盡,大家歡笑快飲。酒飯已畢,金公便要了筆硯來,給邵邦傑細細寫了一信,連手帕並金魚玉釵俱備封固停當,當面交與丁雄,叫他回去,就托邵邦傑將此事細細訪查明白。匆忙之間,金公只說起牡丹投河自盡,卻忘了說明牡丹已經遇救,以及父女重逢。賞了丁雄二十兩銀子,即刻起身,趕赴長沙去了。
shā lóng cǐ shí yǐ dào hòu miàn, qiū kuí jiāng hé shì fū rén rèn wèi gān nǚ ér zhī shì shuō le. yòu shuō qǐ mǔ dān xiǎo jiě yǐ rán huàn le yī fú, hái yào qǐng tài shǒu yǔ diē diē yī tóng bài jiàn. shā lóng biàn lái dào tīng shàng, qǐng le jīn gōng, lái dào hòu miàn. mǔ dān chū lái, xiān bài xiè le shā lóng. shā lóng jiàn mǔ dān huā tuán jǐn cù, mǎn xīn xǐ huān. mǔ dān yòu yǔ jīn gōng jiàn lǐ, jīn gōng lián máng chān qǐ. jiàn mǔ dān yī rán shì guī gé zhuāng bàn, suī rán huān xǐ, wèi miǎn yǒu xiē qī cǎn. mǔ dān yòu dài le qiū kuí yǔ yì fù jiàn lǐ. jīn gōng lián máng jiào mǔ dān chān fú. shā lóng yě jiào fèng xiān jiàn le. jīn gōng yòu zhì xiè shā lóng: xiǎo nǚ zài cǐ dǎ jiǎo, duō méng xiōng zhǎng yǔ èr wèi zhí nǚ zhào fú. shā lóng lián shuō: bù gǎn.
沙龍此時已到後面,秋葵將何氏夫人認為乾女兒之事說了。又說起牡丹小姐已然換了衣服,還要請太守與爹爹一同拜見。沙龍便來到廳上,請了金公,來到後面。牡丹出來,先拜謝了沙龍。沙龍見牡丹花團錦簇,滿心喜歡。牡丹又與金公見禮,金公連忙攙起。見牡丹依然是閨閣妝扮,雖然歡喜,未免有些悽慘。牡丹又帶了秋葵與義父見禮。金公連忙叫牡丹攙扶。沙龍也叫鳳仙見了。金公又致謝沙龍:「小女在此打攪,多蒙兄長與二位侄女照拂。」沙龍連說:「不敢。」
tā děng zhǐ guǎn qīn de gān de, jiàn fù rèn nǚ, páng biān bǎ gè zhāng mā mā chǒu de yǎn ér rè le, yǎn kuàng lǐ bù yóu de liú xià lèi lái, yòng juàn pà zuǒ cā yòu cā. zǎo bèi mǔ dān kàn jiàn, biàn duì jīn gōng dào: hái ér hái yǒu yī shì gào bǐng. jīn gōng dào: wǒ ér yǒu huà, zhǐ guǎn shuō lái. mǔ dān dào: hái ér xìng mìng, duō kuī gān diē gān niáng dā jiù, cái yǒu jīn rì, ér qiě lǎo fū qī wú nán wú nǚ, gū kǔ zhī shēn, qiú diē diē wù bì jiāng tā lǎo fū qī dài dào rèn shàng, hái ér yě kě yǐ shāo wèi bào dá. jīn gōng dào: zhèng dāng rú cǐ, wǒ ér fàng xīn. jiù jiào tā lǎo fū qī shōu shi shōu shi, míng rì suí xíng biàn liǎo. zhāng mā mā tīng le, zhè cái pò tì wèi xiào.
他等只管親的乾的,見父認女,旁邊把個張媽媽瞅的眼兒熱了,眼眶裡不由的流下淚來,用絹帕左擦右擦。早被牡丹看見,便對金公道:「孩兒還有一事告稟。」金公道:「我兒有話,只管說來。」牡丹道:「孩兒性命,多虧乾爹乾娘搭救,才有今日,而且老夫妻無男無女,孤苦隻身,求爹爹務必將他老夫妻帶到任上,孩兒也可以稍為報答。」金公道:「正當如此,我兒放心。就叫他老夫妻收拾收拾,明日隨行便了。」張媽媽聽了,這才破涕為笑。
shā lóng yòu tóng jīn gōng lái dào tīng shàng, jīn gōng jiàn shè yán fēng shèng, wèi miǎn xīn shén bù ān. shā lóng dào: jīn rì cǐ yán, kě wèi sì xǐ jù bèi. dà jiā zuò le, dài wǒ shuō lái. réng rán tài shǒu shǒu zuò, qí cì běi xiá zhì gōng zǐ dīng èr guān rén mèng jié jiāo chì, xià shǒu què shì shā lóng yǔ zhāng lì. jiāo chì xiān dào: dà gē kuài shuō sì xǐ. ruò shuō shì le, yǒu yī xǐ ǎn hē yī wǎn, rú hé? shā lóng dào: dì yī, tài shǒu jīn rì yī jiā tuán jù, yòu rèn le xiǎo jiě, zhè gè xǐ rú hé? jiāo chì dào: hǎo! kě xǐ kě hè. ǎn hē zhè yī wǎn. kuài shuō dì èr. shā lóng dào: zhè dì èr jiù shì xián dì shuō de le. jīn rì còu zhe ōu yáng xiōng zhì xián dì zài cǐ, jiù bǎ nǚ ér dà shì dìng guī le. cóng cǐ zán sān rén biàn shì qīn jiā le. yī yán wèi dìng, suǒ yǒu nà pìn de lǐ jié zài shuō. jiāo chì dào: hǎo ya! zhè cái tòng kuài ne. zhè èr xǐ ǎn yào hē liǎng wǎn, yī wǎn péi ōu yáng xiōng zhì dà gē, yī wǎn péi shā xiōng zhǎng. nǐ sān rén yě yào huàn zhōng ér cái shì. shuō de dà zhòng xiào le. guǒ rán běi xiá zhì gōng zǐ yǔ shā yuán wài bǐ cǐ huàn bēi. jiāo chì yǐ rán hē le liǎng wǎn. shā lóng dào: sān xǐ shì míng yuè tài shǒu róng rèn gāo shēng, zhè jiù suàn jiàn xíng de jiǔ xí, rú hé? jiāo chì dào: shā xiōng zhǎng huì dǎ suàn pán, yī dǎ liǎng fù chéng. yě dào bà le, ǎn yě hē yī wǎn. mèng jié dào: zhè dì sì xǐ bù zhī shì shén me? dào yào tīng tīng. shā lóng dào: tài shǒu rèn le xiǎo nǚ wèi nǚ shì gān qīn jiā, ōu yáng xiōng yǔ zhì xián dì dìng le xiǎo nǚ wèi xí shì xīn qīn jiā, zhāng lǎo zhàng rèn le tài shǒu de xiǎo jiě wèi nǚ shì gān qīn jiā. tōng pán suàn lái, jīn rì nǎi wǒ men sān mén qīn jiā dà huì qí ér, nán dào suàn bù dé yī xǐ me? jiāo chì tīng le què bù yán yǔ, yě bù yǐn jiǔ. dīng èr yé dào: jiāo èr gē, zhè wǎn jiǔ wèi hé bù hē? jiāo chì dào: tā men qīn jiā nào tā men de qīn jiā, guǎn ǎn shén me xiāng gān? zhè jiǔ ǎn bù hē tā. dīng èr yé dào: jiāo èr gē, nǐ mò yào dǎ bù kāi suàn pán. jiāng lái zhè lǐ de zhí nǚ ér guò le mén shí, tā men qīn jiā diē duì qīn jiā yé, zán men hái shì qīn jiā shū shū ne. shuō de dà jiā quán xiào le, bǐ cǐ huān yǐn. fàn bì zhī hòu, dà jiā xiē xī.
沙龍又同金公來到廳上,金公見設筵豐盛,未免心甚不安。沙龍道:「今日此筵,可謂四喜俱備。大家坐了,待我說來。」仍然太守首座,其次北俠、智公子、丁二官人、孟傑、焦赤,下首卻是沙龍與張立。焦赤先道:「大哥快說四喜。若說是了,有一喜俺喝一碗,如何?」沙龍道:「第一,太守今日一家團聚,又認了小姐,這個喜如何?」焦赤道:「好!可喜可賀。俺喝這一碗。快說第二。」沙龍道:「這第二就是賢弟說的了。今日湊着歐陽兄智賢弟在此,就把女兒大事定規了。從此咱三人便是親家了。一言為定,所有納聘的禮節再說。」焦赤道:「好呀!這才痛快呢。這二喜俺要喝兩碗,一碗陪歐陽兄、智大哥,一碗陪沙兄長。你三人也要換盅兒才是。」說的大眾笑了。果然北俠、智公子與沙員外彼此換杯。焦赤已然喝了兩碗。沙龍道:「三喜是明月太守榮任高升,這就算餞行的酒席,如何?」焦赤道:「沙兄長會打算盤,一打兩副成。也倒罷了,俺也喝一碗。」孟傑道:「這第四喜不知是什麼?倒要聽聽。」沙龍道:「太守認了小女為女是乾親家,歐陽兄與智賢弟定了小女為媳是新親家,張老丈認了太守的小姐為女是乾親家。通盤算來,今日乃我們三門親家大會齊兒,難道算不得一喜麼?」焦赤聽了卻不言語,也不飲酒。丁二爺道:「焦二哥,這碗酒為何不喝?」焦赤道:「他們親家鬧他們的親家,管俺什麼相干?這酒俺不喝他。」丁二爺道:「焦二哥,你莫要打不開算盤。將來這裡的侄女兒過了門時,他們親家爹對親家爺,咱們還是親家叔叔呢。」說的大家全笑了,彼此歡飲。飯畢之後,大家歇息。
dào le cì rì, jīn tài shǒu qǐ shēn, zhì huà suí rèn, dú yǒu fèng xiān qiū kuí yǔ mǔ dān sān rén tòng kū, bù rěn fēn bié, hǎo róng yì fāng cái quàn zhǐ. zhì huà yòu zhūn zhūn zhǔ fù, hǎo shēng kān shǒu lán xiāo, děng zhé zi dào shí jí xíng yā jiè jìn jīng. běi xiá yòu tí bō zhì huà, yí lù xiǎo xīn. dà jiā zhēn zhòng, zhí shǒu fēn bié, shàng rèn de shàng rèn, huí zhuāng de huí zhuāng, jù gè bù biǎo.
到了次日,金太守起身,智化隨任,獨有鳳仙秋葵與牡丹三人痛哭,不忍分別,好容易方才勸止。智化又諄諄囑咐,好生看守藍驍,等摺子到時即行押解進京。北俠又提撥智化,一路小心。大家珍重,執手分別,上任的上任,回莊的回莊,俱各不表。
yào zhī hòu wén hé shì, qiě tīng xià huí fēn jiě.
要知後文何事,且聽下回分解。