strong dài fū jū yǐn jiǔ féng tǔ gùn biàn jiā tuǎn tōu yín jīng è tú strong
大夫居飲酒逢土棍 卞家疃偷銀驚惡徒
qiě shuō ōu yáng yé dīng dà yé zài miào zhōng bǐ cǐ xián tán. běi xiá shuō: féng chǎng zuò xì, qí zhōng hái yǒu hǎo chù. dīng dà yé wèn dào: qí zhōng yǒu hé hǎo chù? qǐng jiào. běi xiá dào: nà mǎ gāng jì chēng gū dào guǎ, bú shì méi yǒu quán shì zhī rén. nǐ ruò míng míng bǎ tā shā le, tā ruò bào guān shuō tā jiā yuán wài bèi dào kòu chí xiè qiāng mìng. zhè dì fāng guān zěn yàng bàn fǎ? hé kuàng yòu yǒu tā shū shū mǎ cháo xián zài cháo, zài lián cuī jǐ tào wén shū, zhè bú shì yào dì fāng guān shā mào me? rú jīn gǎi le miàn mù, jiāng tā chú què. zhè xiē jī qiè fù rén zhī jiàn, tā qǐ bù yòu yǒu zhī tiān yè ér, bì shuō zhè yāo guài qīng liǎn hóng fà lái qù wú zōng, jiāng mǎ gāng zhī tóu qǔ qù. kuàng hái yǒu gè pàng qiè xià dào. tā de jí xiàng shàng lái, shí pàng jiǔ xū, yě bì sàng mìng. rén jiā bù shuō tā shì jí, bì shuō shì bèi yāo guài xī le hún pò qù le. tā zòng rán bào guān, nǐ jiā chū le yāo guài, jiào dì fāng guān yě shì méi fǎ de shì. xián dì xiǎng xiǎng, zhè bú shì hǎo chù me? dīng dà yé tīng le, yuè xiǎng yuè shì, bù yóu de zàn bù jué kǒu.
且說歐陽爺丁大爺在廟中彼此閒談。北俠說:「逢場作戲,其中還有好處。」丁大爺問道:「其中有何好處?請教。」北俠道:「那馬剛既稱孤道寡,不是沒有權勢之人。你若明明把他殺了,他若報官說他家員外被盜寇持械戕命。這地方官怎樣辦法?何況又有他叔叔馬朝賢在朝,再連催幾套文書,這不是要地方官紗帽麼?如今改了面目,將他除卻。這些姬妾婦人之見,他豈不又有枝添葉兒,必說這妖怪青臉紅髮來去無蹤,將馬剛之頭取去。況還有個胖妾嚇倒。他的疾向上來,十胖九虛,也必喪命。人家不說他是疾,必說是被妖怪吸了魂魄去了。他縱然報官,你家出了妖怪,叫地方官也是沒法的事。賢弟想想,這不是好處麼?」丁大爺聽了,越想越是,不由的讚不絕口。
èr rén xián tán duō shí, lüè wèi xiē xī, tiān yǐ dà liàng, yǔ le qué dào xiāng zī, èr rén chū miào. dīng dà yé wù bì qǐng běi xiá tóng shàng mò huā cūn zàn zhù jǐ rì, qí lín qī zài tóng shàng zào jūn cí huì qí, fǎng ná huā chōng. běi xiá yuán shì wú qiān wú guà zhī rén, bù néng tuī cí, tóng shàng mò huā cūn qù le. zhè qiě bù dān shuō èr yuán wài hán zhāng, zì lí le tāng yuán pù, jìng bēn háng zhōu ér lái. yán lù xíng qù, wén de wǎng lái xíng rén jǐn jiē xiào shuō, yǐ huā dié shè shì dāng zuò mà huà. hán èr yé tīng bù míng bái, yòu bù zhī huā dié wèi shuí, yī shí fù zhōng jī è, jiàn qián miàn sōng lín nèi jiǔ huǎng ér, gāo xuán yī gè xiǎo xiǎo hóng hú lú. yīn cǐ bù rù lín zhōng, jiàn zhōu wéi lú wěi de huā zhàng, mǎn jià de biǎn dòu yāng ér qín niáng zǐ. zhèng dāng qiū lìng, dòu huā shèng kāi. dì xià yòu zhǒng zhe xiē ér cǎo huā, pō pō yǒu qù. lái dào mén qián shàng xuán yī biǎn, xiě zhe dài fū jū sān zì. hán yé jìn le mén qián, yuàn zhōng yǒu liǎng zhāng gāo zhuō. què yòu pù zhe jǐ lǐng lú xí, shè zhe ǎi zuò. nà biān cǎo fáng sān jiān, yǒu gè lǎo zhě zài nà lǐ dǎ dǔn.
二人閒談多時,略為歇息,天已大亮,與了瘸道香資,二人出廟。丁大爺務必請北俠同上茉花村暫住幾日,俟臨期再同上灶君祠會齊,訪拿花沖。北俠原是無牽無掛之人,不能推辭,同上茉花村去了。這且不單說二員外韓彰,自離了湯圓鋪,竟奔杭州而來。沿路行去,聞的往來行人盡皆笑說,以「花蝶設誓」當做罵話。韓二爺聽不明白,又不知花蝶為誰,一時腹中飢餓,見前面松林內酒幌兒,高懸一個小小紅葫蘆。因此步入林中,見周圍蘆葦的花障,滿架的扁豆秧兒勤娘子。正當秋令,豆花盛開。地下又種着些兒草花,頗頗有趣。來到門前上懸一匾,寫着「大夫居」三字。韓爺進了門前,院中有兩張高桌。卻又鋪着幾領蘆席,設着矮座。那邊草房三間,有個老者在那裡打盹。
hán yé kàn le yī fān guāng jǐng, zhèng qiè xīn huái, biàn ké sòu yī shēng. nà lǎo zhě měng rán jīng xǐng, ná le shǒu jīn, qián lái wèn dào: kè guān chī jiǔ me? hán yé dào: nǐ zhè lǐ yǒu shén me jiǔ? lǎo zhě xiào dào: xiāng jū yě kuàng, wú shén hǎo jiǔ, bù guò shì bái gàn shāo jiǔ. hán yé dào: qiě nuǎn yī hú lái. lǎo zhě qù bù duō shí, nuǎn le yī hú jiǔ, wài yǒu sì dié: yī dié yán shuǐ dòu ér, yī dié dòu fǔ gān, yī dié má huā, yī dié báo cuì. hán yé dào: hái yǒu shén me chī shí? lǎo zhě dào: méi yǒu bié de, hái yǒu lǔ zhǔ xié jiān dòu fǔ hé rè jī dàn. hán yé fēn fù: zài nuǎn yī jiǎo jiǔ lái. yī dié rè jī dàn, dài diǎn yán shuǐ ér lái. lǎo zhě dá yīng, gāng yào zhuǎn shēn. jiàn wài miàn jìn lái yī rén, nián jì bù guò sān xún, kǒu zhōng dào: dòu lǎo zhàng, kuài nuǎn yī jiǎo jiǔ lái. hái yǒu shì ne. lǎo zhě dào: xū! zhuāng dà yé, wǎng nà lǐ qù? zhè děng máng. nà rén tàn dào: ài! cóng nà lǐ shuō qǐ! wǒ de wài shēng nǚ qiǎo jiě bù jiàn le. wǒ jiě jie kū kū tí tí, jiào wǒ gěi jiě fū sòng xìn qù. hán yé tīng le, biàn lì qǐ shēn lái ràng zuò. nà rén yě ràng le sān yán èr yǔ. hán yé biàn bǎ nà rén ràng dào yī chù. nà rén shèn shì zhí shuǎng, jiàn lǎo ér ná le jiǔ lái, tā què dào: dòu lǎo wén, wǒ yǒu yī shì. shì cái jiàn zhàng wài yǒu jǐ zhī chú jī, zài nà lǐ páo shí chī. wǒ yǔ nǐ shāng liáng, nǐ kěn mài yī zhī yǔ wǒ men xià jiǔ me? dòu zhě xiào dào: nà yǒu shén me ne. zhǐ yào dà yé duō gěi jǐ qián yín zi jiù shì le. nà rén dào: zhǐ guǎn nòng qù, zuò chéng le, wǒ gěi nǐ èr qián yín zi rú hé? lǎo zhě tīng shuō èr qián yín yú, hǎo shēng huān xǐ de qù le. hán yé què lán dào: xiōng tái yòu hé bì zǎi jī ne. nà rén dào: bǐ cǐ yǒu yuán xiāng yù, shí shì sān shēng yǒu xìng, kuàng wǒ yě dāng jǐn dì zhǔ zhī yì. shuō bì, bǐ cǐ jiù zuò, gè zhǎn xìng zì. yuán lái cǐ rén xìng zhuāng míng zhì hé, jiù zài cūn qián jū zhù.
韓爺看了一番光景,正愜心懷,便咳嗽一聲。那老者猛然驚醒,拿了手巾,前來問道:「客官吃酒麼?」韓爺道:「你這裡有什麼酒?」老者笑道:「鄉居野曠,無甚好酒,不過是白干燒酒。」韓爺道:「且暖一壺來。」老者去不多時,暖了一壺酒,外有四碟:一碟鹽水豆兒,一碟豆腐乾,一碟麻花,一碟薄脆。韓爺道:「還有什麼吃食?」老者道:「沒有別的,還有滷煮斜尖豆腐合熱雞蛋。」韓爺吩咐:「再暖一角酒來。一碟熱雞蛋,帶點鹽水兒來。」老者答應,剛要轉身。見外面進來一人,年紀不過三旬,口中道:「豆老丈,快暖一角酒來。還有事呢。」老者道:「吁!莊大爺,往那裡去?這等忙。」那人嘆道:「曖!從那裡說起!我的外甥女巧姐不見了。我姐姐哭哭啼啼,叫我給姐夫送信去。」韓爺聽了,便立起身來讓坐。那人也讓了三言二語。韓爺便把那人讓到一處。那人甚是直爽,見老兒拿了酒來,他卻道:「豆老文,我有一事。適才見幛外有幾隻雛雞,在那裡刨食吃。我與你商量,你肯賣一隻與我們下酒麼?」豆者笑道:「那有什麼呢。只要大爺多給幾錢銀子就是了。」那人道:「只管弄去,做成了,我給你二錢銀子如何?」老者聽說「二錢銀於」,好生歡喜的去了。韓爺卻攔道:「兄台又何必宰雞呢。」那人道:「彼此有緣相遇,實是三生有幸,況我也當盡地主之誼。」說畢,彼此就座,各展姓字。原來此人姓莊名致和,就在村前居住。
hán yé dào: fāng cái zhuāng xiōng shuō hái yǒu yào jǐn shì, bú shì yào gěi lìng qīn sòng xìn ne me. bù kě yīn zài xià dān gē le gōng fū. zhuāng zhì hé dào: hán xiōng fàng xīn. wǒ hái yào zài jiù jìn chù fǎng chá fǎng chá ne. jiù shì jīn rì gǎn jí sòng xìn yǔ shě qīn, tā yě shì méi fǎ zǐ. mò ruò wǒ xiān xì xì fǎng fǎng. zhèng shuō zhì cǐ, zhǐ jiàn wài miàn jìn lái le yī rén, kǒu zhōng rǎng dào: lǎo dòu ya! zán nòng yī hú rè rè de. tā què yī liū wāi xié zuò zài nà biān zhuō shàng, jiǎo dēng bǎn dèng, lì lèng zhuó yǎn, chǒu zhe zhè biān. hán yé jiàn tā zhè yàng xíng jǐng, yě bù lǐ tā.
韓爺道:「方才莊兄說還有要緊事,不是要給令親送信呢麼。不可因在下耽擱了工夫。」莊致和道:「韓兄放心。我還要在就近處訪查訪查呢。就是今日趕急送信與舍親,他也是沒法子。莫若我先細細訪訪。……正說至此,只見外面進來了一人,口中嚷道:「老豆呀!咱弄一壺熱熱的。」他卻一溜歪斜坐在那邊桌上,腳登板凳,立愣着眼,瞅着這邊。韓爺見他這樣形景,也不理他。
dòu lǎo ér níng zhe méi máo, duān guò jiǔ qù. nà rén mō le yī mō dào: bù rè ya, wǒ yào rè rè de. dòu lǎo jǐ dào: hěn rè le chī bú dào zuǐ lǐ, yòu gāi bào yuàn xiǎo lǎo ér le. nà rén dào: méi shì, méi shì. nǐ zhǐ guǎn tàng qù. dòu lǎo jǐ zhī dé cóng xīn tàng le lái, dào: zhè kě rè de hěn le. nà rén dào: rè rè de hěn hǎo, nǐ gěi wǒ zhēn shàng liàng zhe. dòu lǎo ér dào: zhè shì tú shén me ne? nà rén dào: bié guǎn! dà yé shì zhè wèi gè pí qì ér. wǒ qiě wèn nǐ, yǒu shén me hūn xīng ér ná yī diǎn wǒ chī? dòu lǎo jǐ dào: wǒ zhè lǐ shì dà yé zhī dào de, xiāng cūn pù ér, nà lǐ tǎo hūn xīng lái. wú nài hé, dà yé jiāng jiù xiē ér ba. nà rén bǎ zuì yǎn yī dèng, dào: dà yé huā qián, wèi shén me jiāng jiù ne? shuō zhe huà, jiù jǔ qǐ shǒu lái. dòu lǎo ér jiàn shì tóu bù hǎo, biàn duǒ kāi le.
豆老兒擰着眉毛,端過酒去。那人摸了一摸道:「不熱呀,我要熱熱的。」豆老幾道:「很熱了吃不到嘴裡,又該抱怨小老兒了。」那人道:「沒事,沒事。你只管燙去。」豆老幾隻得從新燙了來,道:「這可熱的很了。」那人道:「熱熱的很好,你給我斟上晾着。」豆老兒道:「這是圖什麼呢?」那人道:「別管!大爺是這未個脾氣兒。我且問你,有什麼葷腥兒拿一點我吃?」豆老幾道:「我這裡是大爺知道的,鄉村鋪兒,那裡討葷腥來。無奈何,大爺將就些兒吧。」那人把醉眼一瞪,道:「大爺花錢,為什麼將就呢?」說着話,就舉起手來。豆老兒見勢頭不好,便躲開了。
nà rén què liè jū liè jū de lái zhì cǎo fáng mén qián, yī xiù, jué dé yī gǔ xiāng wèi pū bí, biàn jìn le wū nèi yī kàn, jiàn chái guō nèi zhǔ zhe yī zhī xiǎo jī ér, yòu féi yòu nèn. tā què shuō dào: hǎo ya! xiàn fàng zhe hūn cài, nǐ shuō méi yǒu. lǎo dòu, nǐ kě shì hóu ér lā xī, huài le cháng zi liě. dòu lǎo máng dào: zhè shì nà èr wèi kè guān huā le èr qián yín zi, zhǔ zhe zì yòng de. dà yé ruò yào chī shí, yě huā èr qián yín zi, xiǎo lǎo ér zài yǔ nǐ zhǔ yī zhī jiù shì le. nà rén dào: shén me èr qián yín zi! dà yé xiān chī le, nǐ zài gěi tā men zhǔ qù. shuō bà, ná guò fāng pán lái, jiāng jī cóng guō nèi lāo chū, duān zhe wǎng wài jiù zǒu. dòu lǎo ér zài hòu miàn shuō dào: dà yé bú yào rú cǐ. fán shì yǒu gè xiān lái hòu dào, zhè rú hé shǐ de. nà rén dào: dà yé shì zuǐ jí de, děng bù dé. jiào tā men děng zhe qù ba.
那人卻趔趄趔趄的來至草房門前,一嗅,覺得一股香味撲鼻,便進了屋內一看,見柴鍋內煮着一隻小雞兒,又肥又嫩。他卻說道:「好呀!現放着葷菜,你說沒有。老豆,你可是猴兒拉稀,壞了腸子咧。」豆老忙道:「這是那二位客官花了二錢銀子,煮着自用的。大爺若要吃時,也花二錢銀子,小老兒再與你煮一隻就是了。」那人道:「什麼二錢銀子!大爺先吃了,你再給他們煮去。」說罷,拿過方盤來,將雞從鍋內撈出,端着往外就走。豆老兒在後面說道:「大爺不要如此。凡事有個先來後到,這如何使得。」那人道:「大爺是嘴急的,等不得。叫他們等着去吧。」
tā zài zhè lǐ shuō, hán yé zài wài miàn yǐ tīng míng bái, dùn shí nù qì tián xiōng, lì qǐ shēn lái, zǒu dào nà rén gēn qián, tái tuǐ jiāng mù pán yī tī, lián jī dài pán quán hé zài nà rén liǎn shàng. jī shì gāng chū guō de, yòu dā zhe yī dǔ zi gǔn tāng. zhǐ tīng nà rén ài ya yī shēng, sā le shǒu, zāi dǎo zài dì, dùn shí mǎn liǎn shàng yóu rú suī pào lǐ chuàn qì ér, lì kè kāi le yī gè guǒ zǐ pù, mǎn liǎn gǔ qǐ lái le. hán yé hái yào shàng qián, zhuāng zhì hé lián máng lán zhù. hán yé qì fèn fèn de zuò xià. nà rén què yě zhī qù, zhè yī tàng jiǔ yě xǐng le, zì jǐ xiǎng le yī xiǎng yě bú shì lǐ yòu jiàn hán yé de xíng jǐng, gū liang zhe tā bú shì gè ér, zhàn qǐ shēn lái jiù zǒu, lián shuō: jié liě, jié liě! zán men zài shuō zài yì. děng zhe, děng zhe! dā shàn zhe zǒu le. zhè lǐ zhuāng zhì hé jiāng jiǔ bìng jī de yín zi huì guò, yáo méi chī chéng, fǎn duō yǔ le dòu lǎo ér jǐ fēn yín zi. quàn zhe hán yé, yī tóng chū le dài fū jū.
他在這裡說,韓爺在外面已聽明白,頓時怒氣填胸,立起身來,走到那人跟前,抬腿將木盤一踢,連雞帶盤全合在那人臉上。雞是剛出鍋的,又搭着一肚子滾湯。只聽那人「曖呀」一聲,撒了手,栽倒在地,頓時滿臉上猶如尿泡里串氣兒,立刻開了一個果子鋪,滿臉鼓起來了。韓爺還要上前,莊致和連忙攔住。韓爺氣忿忿的坐下。那人卻也知趣,這一燙酒也醒了,自己想了一想也不是理;又見韓爺的形景,估量着他不是個兒,站起身來就走,連說:「結咧,結咧!咱們再說再議。等着,等着!」搭訕着走了。這裡莊致和將酒並雞的銀子會過,餚沒吃成,反多與了豆老兒幾分銀子。勸着韓爺,一同出了大夫居。
zhè lǐ dòu lǎo ér jiāng jī jiǎn qǐ lái, yòng qīng shuǐ jiāng ní tǔ xǐ le qù, cóng xīn fàng zài guō lǐ zhǔ le yī gè kāi, yòng shuǐ pán lāo chū, duān zài zhuō shàng, zì jǐ nuǎn le yī jiǎo jiǔ. zì yán zì yǔ: yī yǐn yī zhuó, gè yǒu fèn dìng. hǎo hǎo yī zhī féi nèn xiǎo jī ér, nà èr wèi bù chī, què pián yí lǎo hàn kāi zhāi. zhè shì cóng nà lǐ shuō qǐ. cái dài yào chī, zhǐ jiàn hán yé cóng wài miàn yòu jìn lái. dòu lǎo ér yī jiàn, lián máng shuō dào: kè guān, jī yǐ shú le, jiǔ yǐ rè le, hǎo hǎo fàng zài zhè lǐ. xiǎo lǎo ér què méi gǎn dòng, qǐng kè guān zì yòng ba. hán yé xiào dào: ǎn bù chī le. ǎn qiě wèn nǐ: fāng cái nà sī, tā jiào shén me míng zì? zài nà lǐ jū zhù? dòu lǎo ér dào: kè guān wèn tā zé shén? hǎo xié bù zhān chòu gǒu shǐ, hé bì yǔ tā ǒu qì ne. hán yé dào: wǒ bù guò zhī dào tā bà le. shuí yǒu gōng fū yǔ tā ǒu qì ne. dòu lǎo dào: kè guān bù zhī. tā fù zǐ jiā dào yīn shí, jí qí lǐ lìn, zuì shì qiáng liáng. lí cǐ wǔ lǐ zhī yáo, yǒu yī gè biàn jiā chuáng, jiù shì tā jiā. tā diē diē míng jiào biàn lóng, zì chēng shì tiě gōng jī, nǎi kè bó chéng jiā, zhēn shì yī máo ér bù bá. ruò fēi pà zì jǐ è sǐ, lián fàn yě shì bù chī de. shuí zhī tā yǎng de ér zi gèng hěn, jiù shì fāng cái nà rén, míng jiào biàn hǔ, tā zì chēng wài hào lài pí xiàng. tā wèi shén me qǐ zhè gè wài hào ér ne? yī lái shì wú máo kě bá. èr lái tā shuō dāng chū tā diē méi lái yóu, qǐ shǒu lì qǐ jiā yè lái, gù cǐ wài hào zhǐ yú jī. tā shì shēng chéng de tāi lǐ hóng, wài hào ér bì děi dà dà de zhuàng mén miàn, gù cǐ chēng xiàng. yòu kǒng rén jiā kàn bù qǐ, yīn cǐ yòu jiā shang lài pí èr zì, shuō míng tā shì jiā chuán de lìn sè, yě bú shì hǎo rě de. zì cóng tā fù zǐ rú cǐ, rén rén bǎ gè biàn jiā chuáng gǎi chéng biǎn jiā tuán le. jiù shì tā lái cǐ chī jiǔ, yě shì bái chī bái hē, jǐn shē zhàng, cóng lái bù zhī hái qián. lǎo hàn yòu rě tā bù qǐ, zhǐ hǎo bái tián sǎng tā bà le. hán yé yòu wèn dào: tā nà tuǎn lǐ, kě yǒu diàn fáng me? dòu lǎo ér dào: tā nà lǐ yě bù guò shì gè cūn zhuāng, nà yǒu diàn fáng. lí tā nà lǐ bù zú sān lǐ zhī yáo, yǒu gè sāng huā zhèn, què yǒu kè yù.
這裡豆老兒將雞撿起來,用清水將泥土洗了去,從新放在鍋里煮了一個開,用水盤撈出,端在桌上,自己暖了一角酒。自言自語:「一飲一啄,各有分定。好好一隻肥嫩小雞兒,那二位不吃,卻便宜老漢開齋。這是從那裡說起。」才待要吃,只見韓爺從外面又進來。豆老兒一見,連忙說道:「客官,雞已熟了,酒已熱了,好好放在這裡。小老兒卻沒敢動,請客官自用吧。」韓爺笑道:「俺不吃了。俺且問你:方才那廝,他叫什麼名字?在那裡居住?」豆老兒道:「客官問他則甚?好鞋不粘臭狗屎,何必與他嘔氣呢。」韓爺道:「我不過知道他罷了。誰有工夫與他嘔氣呢。」豆老道:「客官不知。他父子家道殷實,極其俚吝,最是強梁。離此五里之遙,有一個卞家幢,就是他家。他爹爹名叫卞龍,自稱是鐵公雞,乃刻薄成家,真是一毛兒不拔。若非怕自己餓死,連飯也是不吃的。誰知他養的兒子更狠,就是方才那人,名叫卞虎,他自稱外號癩皮象。他為什麼起這個外號兒呢?一來是無毛可拔。二來他說當初他爹沒來由,起手立起家業來,故此外號止於『雞』。他是生成的胎里紅,外號兒必得大大的壯門面,故此稱『象』。又恐人家看不起,因此又加上『癩皮』二字,說明他是家傳的吝嗇,也不是好惹的。自從他父子如此,人人把個卞家幢改成『扁家團』了。就是他來此吃酒,也是白吃白喝,盡賒帳,從來不知還錢。老漢又惹他不起,只好白填嗓他罷了。」韓爺又問道:「他那疃里,可有店房麼?」豆老兒道:「他那裡也不過是個村莊,那有店房。離他那裡不足三里之遙,有個桑花鎮,卻有客寓。」
hán yé wèn míng dǐ xì, zhí shǒu bié le dòu lǎo, jìng bēn sāng huā zhèn ér lái, zhǎo le yù suǒ. dào le wǎn jiān, yè lán rén jìng, qiāo qiāo lí le diàn fáng, lái dào biàn jiā tuǎn. dào le biàn lóng mén qián, yuè qiáng ér rù. shī zhǎn tā fēi yán zǒu bì zhī néng, pā fú zài dà fáng zhī shàng, tōu jīng wǎng xià guān kàn. jiàn gè jiān zuǐ suō sāi de lǎo tóu zi, shǒu tuō tiān píng zài nà lǐ píng yín yú, zuǒ píng yòu píng, què bù xián fèi shì, bì yào yín zi bǐ fá mǎ wēi dī xiē fāng bà. gòng píng le èr bǎi liǎng, rán hòu yòng zhǐ bāo le sì fēng, yòng shéng zi jié hǎo, yòu zài shàng miàn dǎ le huā yā, fāng mìng xiǎo tóng bào dìng, tí zhe dēng lóng, wǎng hòu miàn sòng qù. tā zài nà lǐ shōu shí tiān píng.
韓爺問明底細,執手別了豆老,竟奔桑花鎮而來,找了寓所。到了晚間,夜闌人靜,悄悄離了店房,來到卞家疃。到了卞龍門前,躍牆而入。施展他飛檐走壁之能,趴伏在大房之上,偷睛往下觀看。見個尖嘴縮腮的老頭子,手托天平在那裡平銀於,左平右平,卻不嫌費事,必要銀子比砝碼微低些方罷。共平了二百兩,然後用紙包了四封,用繩子結好,又在上面打了花押,方命小童抱定,提着燈籠,往後面送去。他在那裡收拾天平。
hán yé chèn cǐ jī huì, què liū xià fáng lái, zài qiǎ zi mén duǒ yú biān yǐn cáng. xiǎo tóng gāng mài mén kǎn, hán yé jiāng tuǐ yī shēn, xiǎo tóng wǎng qián yī pū, jī kǒu diū gū dōng, zāi dǎo zài dì, dēng lóng yě miè le. lǎo tóu zi zài wū nèi shēng yán dào: zěn me le? zāi dǎo liě. zhǐ jiàn xiǎo tóng tí zhe miè dēng lóng lái duì zhe le, shuō dào: gāng mài mén kǎn, bù fáng jiù yī jiāo dào le. lǎo tóu zǐ dào: xiǎo hái zi jiā, nǐ dào dǐ liú shén ya! zhè yī zāi, guǎn bǎo bǎ bāo ér zāi pò. sǎ le qián zhā ér, rú hé zhǎo xún ne? wǒ bù guǎn ná huí lái zài píng. tǎng ruò duǎn shǎo fēn liǎng, wǒ shì yào kòu nǐ de gōng qián de. shuō zhe huà, tóng xiǎo tóng lái zhì qiǎ zi mén, yòng dēng yī zhào. bà liě! lián gè zhǐ bāo ér de yǐng ér yě bù jiàn le. lǎo tóu zi jí de liǎng yǎn mào huǒ, xiǎo tóng ér xià de èr rì rú dēng, lèi liú mǎn miàn. lǎo tóu zi bào zào dào: nǐ jiāng wǒ de yín zi cáng yú hé chù le? kuài kuài ná chū lái. rú bù rán, jiù huó huó yào le nǐ de mìng. zhèng shuō zhe, zhǐ jiàn biàn hǔ cóng hòu miàn chū lái, wèn míng cǐ shì. xiǎo tóng kū sù yī fān. biàn hǔ nà lǐ kěn xìn, jiāng yǎn yī dèng, dào: hǎo sì nǎng de! rén xiǎo guǐ dà, nǐ jìng gǎn nòng zhè yàng de xì fǎ. zán men qiě xiàng qián miàn shuō lái. shuō bà, lā le xiǎo tóng, biàn lóng fǎn dǎ dēng lóng zài qián yǐn lù, lái dào dà fáng wū nèi. zǎo jiàn zhuō shàng yòng kē mǎ yā zhe gè zì tiè ér, shàng miàn zì yǒu hé táo dà xiǎo, xiě dào: yé yé jīn xī lù guò rǔ jiā, zhī dào nǐ kè bó chéng jiā, guǎng yǒu jīn yín, yòu jiān ǎn pán fèi duǎn shǎo, zàn jiè yín sì fēng, gǎi rì zài hái. bù kě wù lài hǎo rén. rú bù zūn mìng, yé yé shí cháng yè xíng cǐ lù, qǐng zì shì yé yé de bǎo dāo. miǎn shēng hòu huǐ! biàn lóng jiàn le cǐ tiē, dùn shí hún shēn luàn dǒu. biàn hǔ jiāng xiǎo tóng fàng le, yě jiù fā qǐ lèng lái. fù zǐ èr rén wú kě rú hé, zhǐ de rěn zhe dǔ zi téng, hái shì xìng mìng yào jǐn, bù gǎn shēng zhāng, wéi yǒu xiǎo xīn ér yǐ.
韓爺趁此機會,卻溜下房來,在卡子門垛於邊隱藏。小童剛邁門檻,韓爺將腿一伸,小童往前一撲,唧(口丟)咕咚,栽倒在地,燈籠也滅了。老頭子在屋內聲言道:「怎麼了?栽倒咧。」只見小童提着滅燈籠來對着了,說道:「剛邁門檻,不防就一交倒了。」老頭子道:「小孩子家,你到底留神呀!這一栽,管保把包兒栽破。灑了錢渣兒,如何找尋呢?我不管——拿回來再平。倘若短少分兩,我是要扣你的工錢的。」說着話,同小童來至卡子門,用燈一照。罷咧!連個紙包兒的影兒也不見了。老頭子急的兩眼冒火,小童兒嚇的二日如燈,淚流滿面。老頭子暴躁道:「你將我的銀子藏於何處了?快快拿出來。如不然,就活活要了你的命。」正說着,只見卞虎從後面出來,問明此事。小童哭訴一番。卞虎那裡肯信,將眼一瞪,道:「好四攮的!人小鬼大,你竟敢弄這樣的戲法。咱們且向前面說來。」說罷,拉了小童,卞龍反打燈籠在前引路,來到大房屋內。早見桌上用磕碼押着個字帖兒,上面字有核桃大小,寫道:「爺爺今夕路過汝家,知道你刻薄成家,廣有金銀,又兼俺盤費短少,暫借銀四封,改日再還。不可誤賴好人。如不遵命,爺爺時常夜行此路,請自試爺爺的寶刀。免生後悔!」卞龍見了此帖,頓時渾身亂抖。卞虎將小童放了,也就發起愣來。父子二人無可如何,只得忍着肚子疼,還是性命要緊,不敢聲張,惟有小心而已。
yào zhī hòu wén rú hé, xià huí fēn xiǎo.
要知後文如何,下回分曉。