strong zhì gōng zǐ dìng jì dào zhū guān péi lǎo pú gǎi zhuāng bàn nán sǒu strong
智公子定計盜珠冠 裴老僕改妝扮難叟
qiě shuō zhì huà zhào lán zhào huì yǔ xiǎo yé ài hǔ sòng le běi xiá yù táng huí lái, zài tīng xià xián zuò, bǐ cǐ mèn mèn bù lè. ài hǔ yī páng duǎn tàn zhǎng xū. zhǐ tīng zhì huà dào: wǒ xiǎng cǐ shì guān xì fēi qiǎn. ní tài shǒu nǎi shì wèi guó wèi mín, rú jīn fǎn zāo wū hài ōu yáng xiōng yòu shì jì kùn fú wēi, yù le zéi bān. shì zhè yàng de zhōng chén yì shì fù qū hán yuān, zǐ xì xiǎng lái, quán shì mǎ qiáng shū zhí guò è. chú fēi shè fǎ xiān jiāng mǎ cháo xián hài dào, shèng le mǎ qiáng, yě jiù bù nán chú le. dīng èr yé dào: yǔ qí fèi liǎng fān shì, hé bù yī wǎng dǎ jǐn ne? zhì huà dào: ruò yào yī wǎng dǎ jǐn, shuō bù dé què yào zuò yī jiàn qī xīn de shì, shēng shēng de é zài tā shū zhí shēn shàng, shǐ tā zāng zhèng jù míng, yǒu kǒu nán fēn. suǒ wèi jiān chén zéi zi rén rén dé ér zhū zhī. wǒ suī xiǎng dìng jì cè, zhǐ shì tí mù tài dà, yǒu xiē nán zuò. dīng dà yé dào: dà gē hé bù shuō chū, dà jiā jì jiào jì jiào ne? zhì huà dào: dāng chū liè xiōng shàng bà wáng zhuāng zhě, yuán wèi kàn mǎ qiáng de jǔ dòng yīn tā jié jiāo xiāng yáng wáng, cháng huái bù guǐ zhī xīn. rú jīn jì wèi cǐ shì nào dào zhè bù tián dì, hé bù jiè tí fā huī, yī lái yǔ guó jiā chú hài, èr lái jiǎn què xiāng yáng wáng de yǔ yì. huà suī rú cǐ, rán ér qí zhōng yǒu sì jiàn nán shì.
且說智化兆蘭兆蕙與小爺艾虎送了北俠玉堂回來,在廳下閒坐,彼此悶悶不樂。艾虎一旁短嘆長吁。只聽智化道:「我想此事關係非淺。倪太守乃是為國為民,如今反遭誣害;歐陽兄又是濟困扶危,遇了賊扳。似這樣的忠臣義士負屈含冤,仔細想來,全是馬強叔侄過惡。除非設法先將馬朝賢害倒,剩了馬強,也就不難除了。」丁二爺道:「與其費兩番事,何不一網打盡呢?」智化道:「若要一網打盡,說不得卻要作一件欺心的事,生生的訛在他叔侄身上,使他贓證俱明,有口難分。所謂『奸臣賊子人人得而誅之』。我雖想定計策,只是題目太大,有些難作。」丁大爺道:「大哥何不說出,大家計較計較呢?」智化道:「當初劣兄上霸王莊者,原為看馬強的舉動;因他結交襄陽王,常懷不軌之心。如今既為此事鬧到這步田地,何不借題發揮,一來與國家除害,二來剪卻襄陽王的羽翼。——話雖如此,然而其中有四件難事。」
dīng èr yé dào: nà sì jiàn? zhì huà dào: dì yī yào huáng jiā jǐn yào zhī wù. zhè yě bù bì tuī wō, quán zài wǒ de shēn shàng. dì èr, yào yī gè yǒu nián jì zhī rén, yī gè huò tóng nán huò tóng nǚ suí wǒ qián qù, kuāng qǔ jǐn yào zhī wù huí lái. yào yǒu dǎn liàng, yòu yào yǒu jī biàn, yòu yào shòu dé kǔ. dì sān jiàn, wǒ děng dào lái jǐn yào zhī wù, hái dé jiāng cǐ wù sòng dào mǎ qiáng jiā, cáng zài fú lóu zhī nèi, yǐ wèi jiāng lái dí zhēn zāng shí fàn. dīng èr yé tīng le, bù yóu de chā yán dào: cǐ shì xiǎo dì què néng gòu. zhǐ yào yǒu le dōng xī, xiǎo dì biàn néng sòng qù. zhè dì sān jiàn suàn shì xiǎo dì de le. dì sì jiàn yòu shì shén me ne? zhì huà dào: wéi yǒu dì sì jiàn zuì nán, bì xū zhī gēn zhī dǐ zhī rén qián qù chū shǒu, bù dàn chū shǒu, hái yào dān shàng kāi fēng fǔ chū shǒu qù. bié de shì qíng jù hǎo shuō, wéi dú zhè dì sì jiàn shì zuì yào jǐn de, chéng bài quán zài cǐ yī jǔ. cǐ yī zhe ruò shì cuò le, mǎn pán jù kōng. zhè gè rén jìng nán dé de hěn ne. kǒu lǐ shuō zhe, yǎn jīng què piǎo zhe ài hǔ. ài hǔ dào: zhè dì sì jiàn mò ruò tú dì qù ba. zhì huà jiāng yǎn yī dèng, dào: nǐ xiǎo hái jiā, dǒng de shén me, rú hé gàn dé zhè yàng dà shì! ài hǔ dào: jù tú dì xiǎng lái, cǐ shì fēi tú dì bù kě. tú dì qù le yǒu sān yì.
丁二爺道:「那四件?」智化道:「第一要皇家緊要之物。——這也不必推倭,全在我的身上。第二,要一個有年紀之人,一個或童男或童女隨我前去,誆取緊要之物回來。要有膽量,又要有機變,又要受得苦。第三件,我等盜來緊要之物,還得將此物送到馬強家,藏在佛樓之內,以為將來的真贓實犯。……」丁二爺聽了,不由的插言道:「此事小弟卻能夠。只要有了東西,小弟便能送去。這第三件算是小弟的了。第四件又是什麼呢?」智化道:「惟有第四件最難,必須知根知底之人前去出首,不但出首,還要單上開封府出首去。別的事情俱好說,惟獨這第四件是最要緊的,成敗全在此一舉。此一著若是錯了,滿盤俱空。這個人竟難得的很呢。」口裡說着,眼睛卻瞟着艾虎。艾虎道:「這第四件莫若徒弟去吧。」智化將眼一瞪,道:「你小孩家,懂得什麼,如何幹得這樣大事!」艾虎道:「據徒弟想來,此事非徒弟不可。徒弟去了有三益。」
dīng èr yé xiān qián tīng ài hǔ yào qù, yǐ wèi xiǎo hái zi bù zhī qīng zhòng. cǐ shí yòu jiàn tā shuō chū sān yì, pō yǒu yì sī, lián máng shuō dào: zhì dà gē bú yào lán tā. biàn wèn ài hǔ dào: nǐ bǎ sān yì shuō gěi wǒ tīng tīng. ài hǔ dào: dì yī, xiǎo zhí zì yòu zài bà wáng zhuāng, suǒ yǒu mǎ qiáng zhī shì xiǎo zhí jǐn zhī. ér qiě sān nián qián mǎ cháo xián gào jià huí jiā yī cì, nà shí wǒ shī fù shàng wèi dào bà wáng zhuāng ne. rú jīn dào le jǐn yào dōng xī lái, jiù shuō sān nián qián mǎ cháo xián dài lái de, yú shì gèng jué yǒu yì. zhè shì dì yī yì. dì èr, bié rén chū shǒu, bù rú xiǎo zhí chū shǒu. shén me yuán gù ne? sú yǔ shuō de hǎo, xiǎo hái zuǐ lǐ tǎo shí huà. xiǎo guài yào dào kāi fēng fǔ jǔ fā chū lái, jiào bié rén zài xiǎng bú dào zhè yàng yī zōng dà shì, què shì gè xiǎo hái zi zuò gè yìng zhèng. cǐ shì fāng shì qiān zhēn wàn zhēn, de què wú yí. zhè shì dì èr yì. dì sān yì què méi yǒu shén me, yī lái wèi xiǎo zhí de yì fù, èr lái yě bù wǎng shī fù jiào xùn yī chǎng. xiǎo zhí ér yào jiè zhe zhè jiàn shì, yě chū chǎng chū chǎng, dà xiǎo liú gè míng ér, qǐ bú shì sān yì me? dīng dà yé dīng èr yé tīng le, pāi shǒu dà xiào dào: hǎo! xiǎng bú dào tā jìng yǒu rú cǐ de zhì xiàng.
丁二爺先前聽艾虎要去,以為小孩子不知輕重。此時又見他說出三益,頗有意思,連忙說道:「智大哥不要攔他。」便問艾虎道:「你把三益說給我聽聽。」艾虎道:「第一,小侄自幼在霸王莊,所有馬強之事小侄盡知。而且三年前馬朝賢告假回家一次,那時我師父尚未到霸王莊呢。如今盜了緊要東西來,就說三年前馬朝賢帶來的,於事更覺有益。這是第一益。第二,別人出首,不如小侄出首。什麼緣故呢?俗語說的好,『小孩嘴裡討實話』。小怪要到開封府舉發出來,叫別人再想不到這樣一宗大事,卻是個小孩子作個硬證。此事方是千真萬真,的確無疑。這是第二益。第三益卻沒有什麼,一來為小侄的義父,二來也不枉師父教訓一場。小侄兒要借着這件事,也出場出場,大小留個名兒,豈不是三益麼?」丁大爺丁二爺聽了,拍手大笑道:「好!想不到他竟有如此的志向。」
zhì huà dào: èr wèi xián dì qiě màn kuā tā. tā yīn bù zhī kāi fēng fǔ de lì hài. tā cǐ shí zhǐ guǎn shuō. dào le shēn lín qí jìng, jiàn le nà yàng de wēi fēng, yòu dā zhe wèn shì rú shén de bāo chéng xiàng, tā xiǎo hái zi jiā yǒu duō dà dǎn liàng, yǒu duō dà zhì lüè, hé kuàng yòu yǒu yù cì tóng zhá, tǎng ruò shuō bù tóu jī, bái bái de sòng le xìng mìng, nà shí qǐ bù dān wù le dà shì? ài hǔ tīng le, bù yóu de shuāng méi dào shù, èr rì yuán fān, dào: shī fù tè bǎ dì zǐ kàn qīng le! nán dào kāi fēng fǔ shì sēn luó diàn bù chéng? tā zòng rán shì sēn luó diàn, tú dì jiù shì shàng jiàn shù, dēng dāo shān, zài yě bù néng gǎi kǒu, shì bì bǎ zhōng chén yì shì dā jiù chū lái. yòu yān kěn pà nà gè yù cì de tóng zhá ne. zhào lán zhào huì tīng le, diǎn tóu zā zuǐ, zé zé chēng xiàn. zhì huà dào: qiě bié shuō nǐ dào kāi fēng fǔ. jiù shì cǐ shí wǒ wèn nǐ yī jù, nǐ rú guǒ dá yīng de chū lái, cǐ shì biàn tīng nǐ qù, rú ruò dá yīng bù lái, nǐ zhǐ hǎo yǐn xìng mái míng, cóng cǐ zài bié xiǎng chū tóu le. ài hǔ xī xī xiào dào: dài tú dì guì xià, nǐ lǎo jiù shěn, kàn shì rú hé. shuō bà, tā jiù zhí tǐng tǐng de guì zài dāng dì.
智化道:「二位賢弟且慢誇他。他因不知開封府的利害。他此時只管說。到了身臨其境,見了那樣的威風,又搭着問事如神的包丞相,(他小孩子家有多大膽量,有多大智略,——何況又有御賜銅鍘,)倘若說不投機,白白的送了性命,那時豈不耽誤了大事?」艾虎聽了,不由的雙眉倒豎,二日圓翻,道:「師父忒把弟子看輕了!難道開封府是森羅殿不成?他縱然是森羅殿,徒弟就是上劍樹,登刀山,再也不能改口,是必把忠臣義士搭救出來。又焉肯怕那個御賜的銅鍘呢。」兆蘭兆蕙聽了,點頭咂嘴,嘖嘖稱羨。智化道:「且別說你到開封府。就是此時我問你一句,你如果答應的出來,此事便聽你去,如若答應不來,你只好隱姓埋名,從此再別想出頭了。」艾虎嘻嘻笑道:「待徒弟跪下,你老就審,看是如何。」說罷,他就直挺挺的跪在當地。
zhào lán zhào huì jiàn tā zhè bān guāng jǐng, yòu shì hǎo xiào, yòu shì ài xī. zhǐ tīng zhì yé dào: nǐ yuán wài jiā zhōng fàn jìn zhī wù, kě shì nǐ tài lǎo yé qīn shēn dài lái de me? ài hǔ dào: huí lǎo yé: zhǐ yīn sān nián qián xiǎo de tài lǎo yé gào jià hái xiāng, qīn shǒu jiāng cǐ wù jiāo gěi xiǎo rén de zhǔ rén, xiǎo rén de zhǔ rén jiào xiǎo rén tuō zhe, shōu zài fú lóu zhī shàng. shì xiǎo rén qīn yǎn jiàn de. zhì yé dào: rú cǐ shuō lái, cǐ wù zài nǐ yuán wài jiā zhōng sān nián le. ài hǔ dào: shì sān nián duō le. zhì yé yòng shǒu zài zhuō shàng yī pāi, dào: jì shì sān nián, nǐ rú hé jīn rì cái lái chū shǒu? jiǎng! dīng jiā dì xiōng tīng le zhè yī wèn, dùn shí fā zhēng, àn xiǎng dào: zhè dāng rú hé duì dá ne? zhǐ tīng ài hǔ cóng cóng róng róng dào: huí lǎo yé: xiǎo rén jīn nián cái shí wǔ suì. sān nián qián xiǎo rén shí èr suì, háo wú zhī jué, bìng bù zhī dào zhī qíng bù jǔ de zuì míng. jiē yīn wǒ men yuán wài fàn zuì zài àn, bié rén xiàng xiǎo rén shuō: nǐ dī fáng zhe ba, duō bàn yào jiū chū sān nián qián de shì lái. nǐ jiù shì yǐn nì bù bào de zuì, yào jiā děng de. ruò chū shǒu le, zuì hái qīng xiē. yīn cǐ xiǎo rén hài pà, jí jí gǎn lái chū shǒu zài lǎo yé tái xià. zhào huì tīng le, zhǐ lè dé tiào qǐ lái, dào: hǎo duì dá! hǎo duì dá! xián zhí nǐ qǐ lái ba. dì sì jiàn shì yào nǐ qù dìng le. dīng dà yé yě kuā dào: guǒ rán duì dá de hǎo. zhì dà gē, nǐ yě kě yǐ fàng xīn. zhì yé dào: yán suī rú cǐ, qiě dào lín qī zài xiě liǎng fēng xìn, gěi tā yě ān zhì ān zhì, fāng bǎo wú yú. rú jīn suàn qǐ lái, jiù zhǐ dì èr jiàn shì bù qí bèi. xián dì qiě kāi chū gè dān ér lái.
兆蘭兆蕙見他這般光景,又是好笑,又是愛惜。只聽智爺道:「你員外家中犯禁之物,可是你太老爺親身帶來的麼?」艾虎道:「回老爺:只因三年前小的太老爺告假還鄉,親手將此物交給小人的主人,小人的主人叫小人托着,收在佛樓之上。是小人親眼見的。」智爺道:「如此說來,此物在你員外家中三年了。」艾虎道:「是三年多了。」智爺用手在桌上一拍,道:「既是三年,你如何今日才來出首?講!」丁家弟兄聽了這一問,頓時發怔,暗想道:「這當如何對答呢?」只聽艾虎從從容容道:「回老爺:小人今年才十五歲。三年前小人十二歲,毫無知覺,並不知道知情不舉的罪名。皆因我們員外犯罪在案,別人向小人說:『你提防着吧,多半要究出三年前的事來。你就是隱匿不報的罪,要加等的。若出首了,罪還輕些。』因此小人害怕,急急趕來出首在老爺台下。」兆蕙聽了,只樂得跳起來,道:「好對答!好對答!賢侄你起來吧。第四件是要你去定了。」丁大爺也夸道:「果然對答的好。智大哥,你也可以放心。」智爺道:「言雖如此,且到臨期再寫兩封信,給他也安置安置,方保無虞。如今算起來,就只第二件事不齊備。賢弟且開出個單兒來。」
dīng èr yé ná guò bǐ yàn, pù zhǐ tí bǐ. zhì yé niàn dào: mù chē zi yī liàng, xí lǒu zi liǎng gè, jiù bù bèi rù dà xiǎo liǎng fēn, tiě guō sháo huáng cí dà wǎn cū dié jiā jù jù quán, lǎo tóu ér yī míng, huò yòu nán yòu nǚ jù kě yī míng, wài yǒu suí shēn jiù bù yī fú xíng tóu sān fēn. dīng dà yé zài páng kàn le, wèn dào: zhì dà gē, yào zhè xiē dōng xī hé yòng? zhì yé dào: shí duì èr wèi xián dì shuō. liè xiōng yào dào dōng jīng dào qǔ shèng shàng de jiǔ lóng zhēn zhū guān ne. zhǐ yīn mǎ cháo xián tā nǎi sì zhí kù de zǒng guǎn, cǐ guān zhèng shì tā guǎn lǐ zài zhě cǐ guān nǎi huáng jiā shì dài xiāng chuán zhī wù, qīng yì dòng bù zháo de. wèi shén me yòu yào lǎo tóu ér yòu hái ér hé zhè xiē dōng xī ne? wǒ men yào bàn zuò táo huāng de mó yàng, dào dōng jīng ān zhǔn le suǒ zài. liè xiōng tàn míng bái le sì zhí kù. dào cǐ guān, xū lián guān bìng bāo fú děng quán xíng dào lái. shì cǐ huáng chéng chéng de dōng xī, rú hé mǎn lù shàng bēi zhe zǒu ne? zhè jiù yòng zhe xí lǒu zi le: yī biān zhuāng shàng cǐ wù, shàng yòng bèi rù zhē gài, yī biān jiào yòu nǚ zuò zhe. rén bù zhī bù jué, jiù huí lái le. gù cǐ bì yào yǒu dǎn liàng néng shòu kǔ de lǎo tóu ér, hé nà yòu nǚ. èr wèi xián dì xiǎng xiǎng, zhè èr rén kě néng yǒu me? dīng dà yé yǐ rán tīng dé dāi le.
丁二爺拿過筆硯,鋪紙提筆。智爺念道:「木車子一輛,席簍子兩個,舊布被褥大小兩分,鐵鍋勺黃瓷大碗粗碟家具俱全,老頭兒一名,或幼男幼女俱可——一名,外有隨身舊布衣服行頭三分。」丁大爺在旁看了,問道:「智大哥,要這些東西何用?」智爺道:「實對二位賢弟說。劣兄要到東京盜取聖上的九龍珍珠冠呢。只因馬朝賢他乃四值庫的總管,此冠正是他管理;再者此冠乃皇家世代相傳之物,輕易動不着的。為什麼又要老頭兒幼孩兒合這些東西呢?我們要扮作逃荒的模樣,到東京安准了所在。劣兄探明白了四值庫。盜此冠,須連冠並包袱等全行盜來。似此黃澄澄的東西,如何滿路上背着走呢?這就用着席簍子了:一邊裝上此物,上用被褥遮蓋,一邊叫幼女坐着。人不知不覺,就回來了。故此必要有膽量能受苦的老頭兒,合那幼女。二位賢弟想想,這二人可能有麼?」丁大爺已然聽得呆了。
dīng èr yé dào: què yǒu gè lǎo tóu ér míng jiào péi fú. tā suí zhe xiān fù zài zhèn shí, duō kuī le tā yǒu dǎn liàng, yòu néng shòu kǔ. zhǐ yīn tā wèi rén zhí xìng zhèng qì, ér qiě dāng chū chū guò lì, dào rú jīn gěi dì děng guǎn lǐ jiā wù. rú yǒu bù zhōu bù bèi, lián dì děng dōu yào ràng tā sān fēn. cǐ rén pō kě qù de. zhì huà dào: cì hou guò lǎo rén jiā de, lǐ yīng róng ràng tā jǐ fēn. rú cǐ shuō lái, zhè lǎo guǎn jiā què shǐ de. dīng èr yé dào: dàn yǒu yī jiàn, ruò jiàn le tā qiè bù kě tí chū dào guān. xū jiāng mǎ qiáng guò è shù shuō yī fān, rán hòu zài shuō ní tài shǒu ōu yáng xiōng bèi hài, tā bì fèn hèn. nà shí zài shuō chū cǐ jì lái, tā fāng méi yǒu shén me shuō de, yě jiù lè cóng le. zhì huà tīng le, mǎn xīn huān xǐ, jí fēn fù bàn dāng jiāng péi fú jiào lái.
丁二爺道:「卻有個老頭兒名叫裴福。他隨着先父在鎮時,多虧了他有膽量,又能受苦。只因他為人直性正氣,而且當初出過力,到如今給弟等管理家務。如有不周不備,連弟等都要讓他三分。此人頗可去得。」智化道:「伺候過老人家的,理應容讓他幾分。如此說來,這老管家卻使得。」丁二爺道:「但有一件,若見了他切不可提出盜冠。須將馬強過惡述說一番,然後再說倪太守歐陽兄被害,他必憤恨。那時再說出此計來,他方沒有什麼說的,也就樂從了。」智化聽了,滿心歡喜,即吩咐伴當將裴福叫來。
bù duō shí, jiàn péi fú lái dào, suī zé liù xún nián jì, què shì jīng shén bǎi bèi. xiān jiàn le zhì yé, hòu yòu jiàn le dà guān rén, yòu jiàn èr guān rén. zhì yé jiào bàn dāng zài xià shǒu yù bèi gè zuò ér, wù bì jiào tā zuò le. péi fú xiè zuò, biàn wèn: hū huàn lǎo nú, yǒu hé jiàn yù? zhì yé shuō qǐ mǎ qiáng zuò è duō duān, qī yā liáng shàn, rú hé bà zhàn tián dì, rú hé qiǎng lüè fù nǚ. péi fú tīng le, qì de tā mó quán cā zhǎng. zhì yé yòu shuō chū ní tài shǒu sī fǎng zāo hài, ōu yáng chūn yīn dā jiù tài shǒu, rú jīn bèi mǎ qiáng jīng kòng, dǎ le guà wù guān sī, bù dìng xìng mìng rú hé.
不多時,見裴福來到,雖則六旬年紀,卻是精神百倍。先見了智爺,後又見了大官人,又見二官人。智爺叫伴當在下首預備個座兒,務必叫他坐了。裴福謝坐,便問:「呼喚老奴,有何見諭?」智爺說起馬強作惡多端,欺壓良善,如何霸占田地,如何搶掠婦女。裴福聽了,氣的他摩拳擦掌。智爺又說出倪太守私訪遭害,歐陽春因搭救太守,如今被馬強京控,打了掛誤官司,不定性命如何。
péi fú tīng dào cǐ, biàn àn nà bú zhù, lì qǐ shēn lái duì dīng shì dì xiōng dào: èr wèi guān rén zhōng cháo xíng xiá shàng yì, nán dào xiá yì jìng shì zuǐ lǐ kōng shuō de me? shì zhè yàng de è zéi, hé bù zǎo zǎo chú què? dīng èr yé dào: lǎo rén jiā bú yào zháo jí. rú jīn zhì dà yé dìng le yī jì, yào fán lǎo rén jiā shàng dōng jīng zǒu yī zāo, bù zhī kě kěn qù fǒu? péi fú dào: lǎo nú yě shì xián zài zhè lǐ. hé kuàng wèi jiù zhōng chén yì shì, lǎo nú gèng dāng xiào láo le. zhì yé dào: bì xū bàn zuò táo huāng de yàng zi, zán èr rén quán zuò fù zǐ, hái de yào gè xiǎo nǚ hái ér, zán men fù zǐ zǔ sūn sān bèi ér táo huāng. nǐ dào rú hé? péi fú dào: cǐ jì suī hǎo, zhǐ shì dà yé shòu qū, lǎo nú bù gǎn dāng. zhì yé dào: zhè yǒu shén me, féng chǎng zuò xì bà liě. péi fú dào: zhè gè xiǎo nǚ ér què yě xiàn chéng, jiù shì lǎo nú de sūn nǚ ér, míng jiào yīng jiě, jīn nián jiǔ suì, jí qí líng lì, jiǔ yǐ mó zhe lǎo nú yào shàng dōng jīng guàng le. mò kǔ jiù dài le tā qù. zhì yé dào: hěn hǎo, jiù shì rú cǐ ba.
裴福聽到此,便按捺不住,立起身來對丁氏弟兄道:「二位官人終朝行俠尚義,難道俠義竟是嘴裡空說的麼?似這樣的惡賊,何不早早除卻?」丁二爺道:「老人家不要着急。如今智大爺定了一計,要煩老人家上東京走一遭,不知可肯去否?」裴福道:「老奴也是閒在這裡。何況為救忠臣義士,老奴更當效勞了。」智爺道:「必須扮作逃荒的樣子,咱二人權作父子,還得要個小女孩兒,咱們父子祖孫三輩兒逃荒。你道如何?」裴福道:「此計雖好,只是大爺受屈,老奴不敢當。」智爺道:「這有什麼,逢場作戲罷咧。」裴福道:「這個小女兒卻也現成,就是老奴的孫女兒,名叫英姐,今年九歲,極其伶俐,久已磨着老奴要上東京逛了。莫苦就帶了他去。」智爺道:「很好,就是如此吧。」
shāng yì yǐ dìng, dìng rì qǐ shēn. dīng dà yé yǐ àn zhe dān zi, yù bèi tíng dāng, jù bèi fàng zài chuán shàng. dài kè tīng bèi le jiàn xíng jiǔ xí, lián péi fú yīng jiě bù fēn zhǔ pú, tóng zhuō ér shí. chī bì, zhì yé qǐ shēn, dīng shì dì xiōng sòng chū zhuāng wài, qiáo zhe shàng le chuán, fāng tóng ài hǔ huí lái.
商議已定,定日起身。丁大爺已按着單子,預備停當,俱備放在船上。待客廳備了餞行酒席,連裴福英姐不分主僕,同桌而食。吃畢,智爺起身,丁氏弟兄送出莊外,瞧着上了船,方同艾虎回來。
zhì yé bù cí láo kǔ, yóu sōng jiāng bēn dào zhèn jiāng, zài wǎng jiāng níng, dào le ān huī, guò le zhǎng jiāng, dào hé nán jìng jiè qì zhōu dēng àn, zhǎo le gè yōu pì qù chù, huàn le xíng tóu. yīng jiě líng lì fēi cháng, yī jiào biàn huì, zuò zài xí lǒu zhī zhōng, nà biān lǒu zhuāng zhe zhàn xíng lǐ wò jù, āi zhe bǎ de héng xiǎo kuāng nèi zhuāng zhe jiā huǒ, é wài yòu jiāng tiě guō kòu zài xí lǒu páng biān, yòng shéng zi shuān hǎo. péi fú kuà bàn tuī chē, zhì yé bèi shéng lā qiàn. yí lù xíng lái, dào le rè nào cóng zhōng zhèn diàn jí chǎng, biàn jiāng xiǎo chē ér fàng xià. zhì yé gǎn zhe rén yào qián, kǒu nèi hái shuō: lǎo de lǎo, xiǎo de xiǎo, nián jǐng ér bù jì, shí zài de méi yǒu yíng shēng. nǐ lǎo bāng bāng ba! péi fú què zài chē zi páng biān yī dūn, yě jiù dào: zhòng wèi yé men kě lián ba! ǎn men bú shì jiǔ guàn yào qián de. nà bú shì xíng hǎo ne. yīng jiě zài chē shàng yě bù xián zhe, gù yì róu zhuó yǎn ér, dào: guài è de, ǎn liǎng tiān méi chī me ér ne. kǒu lǐ suī rán shuō zhe, tā què tōu zhuó yǎn ér qiáo rè nào ér. zhēn zhèng sān gè rén zhuāng le gè huó tuō ér.
智爺不辭勞苦,由松江奔到鎮江,再往江寧,到了安徽,過了長江,到河南境界棄舟登岸,找了個幽僻去處,換了行頭。英姐伶俐非常,一教便會,坐在席簍之中,那邊簍裝着站行李臥具,挨着靶的橫小筐內裝着傢伙,額外又將鐵鍋扣在席簍旁邊,用繩子拴好。裴福跨絆推車,智爺背繩拉縴。一路行來,到了熱鬧叢中鎮店集場,便將小車兒放下。智爺趕着人要錢,口內還說:「老的老,小的小,年景兒不濟,實在的沒有營生。你老幫幫吧!」裴福卻在車子旁邊一蹲,也就道:「眾位爺們可憐吧!俺們不是久慣要錢的。那不是行好呢。」英姐在車上也不閒着,故意揉着眼兒,道:「怪餓的,俺兩天沒吃麼兒呢。」口裡雖然說着,他卻偷着眼兒瞧熱鬧兒。真正三個人裝了個活脫兒。
zài lù yě bù gǎn dān gē. yī rì, dào le dōng jīng, bái zhòu jiān réng rán qǐ tǎo. dào le rì luò xī shān, biàn yǒu dì miàn shàng guān rén duì péi fú dào: lǎo tóu zi, nǐ zhè chē zi zhè lǐ gē bú zhù ya, chèn zǎo ér tuī kāi. péi fú dào: qǐng wèn tài yé, ǎn wǎng nà lǐ tuī ya? guān rén dào: wǒ guǎn nǐ ya, nǐ ài wǎng nà lǐ tuī, jiù wǎng nà lǐ tuī. páng biān yī rén dào: hé kǔ ya, nà bú shì xíng hǎo ne. jiào tā tuī dào huáng tíng shǎng qù ba. nà lǐ yě pì jìng, yě bù ài shì. biàn duì péi fú dào: lǎo tóu zi nǐ qiáo, nà bú shì gǔ lóu me? guò le gǔ lóu, yǒu gè liú lí wǎ de huáng tíng zi, nà lǐ qù hǎo. péi fú xiè le. zhì yé cǐ shí hái gǎn zhe yào qián. péi fú jiào dào: ǎn de ér ya, nǐ bù yòng pǎo, zán zǒu ba. zhì yé zhǐ bù wèn dào: diē diē ya, zán wǎng nà qù? péi fú dào: méi yǒu tīng jiàn nà wèi tài yé shuō ya, zán shàng huáng tíng zi nà xíng xíng ér qù. zhì yé tīng le, jiāng qiàn shéng bèi zài jiān tóu lā zhe, wǎng běi ér lái. zǒu bù duō shí, dào le gǔ lóu, guǒ jiàn nà biān yǒu gè huáng tíng zi, biàn jiāng chē zi fàng xià. jiāng yīng jiě bào xià lái, yě jiào tā pǎo pǎo, huó dòng huó dòng.
在路也不敢耽擱。一日,到了東京,白晝間仍然乞討。到了日落西山,便有地面上官人對裴福道:「老頭子,你這車子這裡擱不住呀,趁早兒推開。」裴福道:「請問太爺,俺往那裡推呀?」官人道:「我管你呀,你愛往那裡推,就往那裡推。」旁邊一人道:「何苦呀,那不是行好呢。叫他推到黃亭上去吧。那裡也僻靜,也不礙事。」便對裴福道:「老頭子你瞧,那不是鼓樓麼?過了鼓樓,有個琉璃瓦的黃亭子,那裡去好。」裴福謝了。智爺此時還趕着要錢。裴福叫道:「俺的兒呀,你不用跑,咱走吧。」智爺止步問道:「爹爹呀,咱往那去?」裴福道:「沒有聽見那位太爺說呀,咱上黃亭子那行行兒去。」智爺聽了,將縴繩背在肩頭拉着,往北而來。走不多時,到了鼓樓,果見那邊有個黃亭子,便將車子放下。將英姐抱下來,也叫他跑跑,活動活動。
cǐ shí tiān yǐ hūn hēi, yòu jiāng bèi rù ná xià lái, jiù zài huáng tíng zi tái jiē shàng pù xià. yīng jiě kùn le, jiào tā xiān shuì. zhì yé yǔ péi fú nà lǐ shuì de zháo, yī gè shì xīn zhōng yǒu shì, yī gè shì yǒu le nián jì. dào le yè jìng gēng shēn, péi fú qiāo qiāo wèn dào: dà yé, jīn yǐ lái dào cǐ dì, kě yǒu shén me zhǔ yì? zhì yé dào: jīn rì qiě guò yī yè. míng rì kàn gè jī huì, wǎn jiān ǎn jiù tàn tīng yī fān. zhèng shuō zhe, zhǐ tīng nà biān dāng dāng luó shēng xiǎng liàng, yuán lái shì xún gēng de èr rén. zhì yé yǔ péi fú biàn bù yán yǔ. zhǐ tīng xún gēng de dào: nà biān shì shén me? nà lǐ lái de xiǎo chē zi? yòu tīng yǒu rén shuō dào: nǐ wàng le, zhè jiù shì zuó rì nà gè táo huāng de, dì miàn shàng zhāng tóu ér jiào tā men zài zhè lǐ. shuō zhe huà, dǎ zhe luó, wǎng nà biān qù le. zhì yé jiàn tā men qù le, yòu zài xí lǒu lǐ miàn jiē kāi dǐ tì, ná chū xiē xì ruǎn yǐn shí, yǔ péi fú èr rén chī le, fāng hé yī ér wò.
此時天已昏黑,又將被褥拿下來,就在黃亭子台階上鋪下。英姐困了,叫他先睡。智爺與裴福那裡睡得着,一個是心中有事,一個是有了年紀。到了夜靜更深,裴福悄悄問道:「大爺,今已來到此地,可有什麼主意?」智爺道:「今日且過一夜。明日看個機會,晚間俺就探聽一番。」正說着,只聽那邊噹噹鑼聲響亮,原來是巡更的二人。智爺與裴福便不言語。只聽巡更的道:「那邊是什麼?那裡來的小車子?」又聽有人說道:「你忘了,這就是昨日那個逃荒的,地面上張頭兒叫他們在這裡。」說着話,打着鑼,往那邊去了。智爺見他們去了,又在席簍裡面揭開底屜,拿出些細軟飲食,與裴福二人吃了,方和衣而臥。
dào le cì rì, hóng rì shàng wèi dōng shēng, jiàn yī qún rén jiān tóu dān zhe tiě xiān jué tóu, yòu yǒu tái zhe dà kuāng shéng gàng, shuō shuō xiào xiào, shùn zhe huáng tíng zi ér lái. tā biàn yíng le shǎng qù, dào: xíng gè hǎo ba, tài yé men shě gè qián ba. qí zhōng jiù yǒu rén fā huà dào: dà qīng zǎo qǐ, yě bù zhēng kāi yǎn qiáo qiáo. wǒ men shì yǒu qián de me? wǒ men hái bù zhī hé shuí yào qián ne? yòu yǒu rén shuō: zhè yàng yī gè xiǎo huǒ zi, shén me gàn bù dé, què shǒu bèi cháo xià hé rén yào qián, yě shì gè méi chū xī de. yòu tīng yǒu rén shuō dào: dào bú shì méi chū xī ér, zhǐ yīn tā jiào lǎo de lǎo, xiǎo de xiǎo lèi zhuì le. nǐ qiáo tā zhè gè shēn liàng ér, guǎn bǎo yǒu yī bǎng zi hǎo huà. děng wǒ hé tā shāng liáng shāng liáng.
到了次日,紅日尚未東升,見一群人肩頭擔着鐵杴钁頭,又有抬着大筐繩槓,說說笑笑,順着黃亭子而來。他便迎了上去,道:「行個好吧,太爺們舍個錢吧。」其中就有人發話道:「大清早起,也不睜開眼瞧瞧。我們是有錢的麼?我們還不知合誰要錢呢?」又有人說:「這樣一個小伙子,什麼干不得,卻手背朝下合人要錢,也是個沒出息的。」又聽有人說道:「倒不是沒出息兒,只因他叫老的老,小的小累贅了。你瞧他這個身量兒,管保有一膀子好話。等我合他商量商量。」
nǐ dào zhè gè shuō huà de shì shuí, qiě tīng xià huí fēn jiě.
你道這個說話的是誰,且聽下回分解。