strong zhá zhǎn jūn héng shū shēng kāi zuì shí jīng zhào hǔ xiá kè zhēng fēng strong
鍘斬君衡書生開罪 石驚趙虎俠客爭鋒
qiě shuō bāo gōng yī shēng duàn hē: dōu! nǐ zhè gǒu cái, jiù gāi zhǎng zuǐ. nǐ shuō nǐ zhǔ rén bìng wèi lí le shū fáng, tā de shàn zi rú hé yòu zài nèi jiǎo mén yǐ wài ne? yǔ mò dào: xiāng yé ruò shuō shàn zi, qí zhōng yǒu gè qíng jié. zhǐ yīn liǔ hóng nèi zhí míng jiào féng jūn héng, jiù shì xiàn zài féng shì ān rén de zhí ér, nà yì tiān hé wǒ zhǔ rén tán shī duì duì zi. hòu lái tā yào wǒ zhǔ rén shàn zi qiáo, què bǎ tā de shàn zi qiú wǒ zhǔ rén xiě. wǒ jiā zhǔ rén bù kěn xiě. tā bù yī, tā jiù bǎ wǒ zhǔ rén de shàn zi ná qù. tā shuō xiě dé le zài huàn. xiāng yé bù xìn, dǎ fā rén qǔ lái, xiàn shí réng zài bǐ tǒng shàng chā zhe. nà bǎ huà zhe chuán shàng fù rén yáo jiǎng de shàn zi, jiù shì féng jūn héng de. xiǎo rén duàn bù gǎn sā huǎng. bāo gōng yīn wèn chū shàn zi de gēn yóu, xīn zhōng zǎo yǐ míng bái cǐ shì, bù yóu hā hā dà xiào, shí fēn chàng kuài. lì kè chū qiān zhuō ná féng jūn héng dào àn.
且說包公一聲斷喝:「唗!你這狗才,就該掌嘴。你說你主人並未離了書房,他的扇子如何又在內角門以外呢?」雨墨道:「相爺若說扇子,其中有個情節。只因柳洪內侄名叫馮君衡,就是現在馮氏安人的侄兒,那一天合我主人談詩對對子。後來他要我主人扇子瞧,卻把他的扇子求我主人寫。我家主人不肯寫。他不依,他就把我主人的扇子拿去。他說寫得了再換。相爺不信,打發人取來,現時仍在筆筒上插着。那把畫着船上婦人搖槳的扇子,就是馮君衡的。小人斷不敢撒謊。」包公因問出扇子的根由,心中早已明白此事,不由哈哈大笑,十分暢快。立刻出簽捉拿馮君衡到案。
cǐ shí xiáng fú xiàn yǐ jiāng yán chá sàn jiě dào. bāo gōng biàn jiào jiāng tián shì dài xià qù, jiào yǔ mò guì zài yī páng. jiāng yán shēng de zhāo zhuàng kàn le yī biàn, yǐ rán kàn chū pò zhàn, bù yóu àn àn xiào dào: yī gè qíng yuàn gān xīn dǐ mìng, yī gè yǐ sǐ xiāng chóu zì jǐn, tā èr rén yě kān chēng wèi yì fū jié fù le. biàn jiào: dài yán chá sàn.
此時祥符縣已將顏查散解到。包公便叫將田氏帶下去,叫雨墨跪在一旁。將顏生的招狀看了一遍,已然看出破綻,不由暗暗笑道:「一個情願甘心抵命,一個以死相酬自盡,他二人也堪稱為義夫節婦了。」便叫:「帶顏查散。」
yán shēng cǐ shí zhuó liáo jiā shēn, lái zhì táng shàng, yī yǎn kàn jiàn yǔ mò, xīn zhōng nà mèn dào: tā dào cǐ hé gān? zuǒ yòu shàng lái qù le xíng jù. yán shēng guì dǎo. bāo gōng dào: yán chá sàn tái qǐ tóu lái. yán chá sàn yǎng qǐ miàn lái. bāo gōng jiàn tā suī rán péng tóu gòu miàn, què shì xíng róng xiù měi liáng shàn zhī rén, biàn wèn: nǐ rú hé jiāng xiù hóng qiā sǐ? yán shēng biàn jiāng zài xiàn nèi kǒu gòng, yī zì bù gǎi, sù jiāng shǎng qù. bāo gōng diǎn le diǎn tóu, dào: xiù hóng yě zhēn zhèng de kě è. nǐ shì liǔ hóng de qīn qī, yòu shì kè jū tā jiā, tā jìng gǎn bù fú hū huàn, kǒu chū bù xùn, wú guài nǐ fèn hèn. wǒ qiě wèn nǐ. nǐ shì shén me shí hòu chū le shū zhāi? yóu hé lù jìng dào nèi jiǎo mén? shén me shí hòu qiā sǐ xiù hóng? tā sǐ yú hé chù? jiǎng.
顏生此時鐲鐐加身,來至堂上,一眼看見雨墨,心中納悶道:「他到此何干?」左右上來去了刑具。顏生跪倒。包公道:「顏查散抬起頭來。」顏查散仰起面來。包公見他雖然蓬頭垢面,卻是形容秀美良善之人,便問:「你如何將繡紅掐死?」顏生便將在縣內口供,一字不改,訴將上去。包公點了點頭,道:「繡紅也真正的可惡。你是柳洪的親戚,又是客居他家,他竟敢不服呼喚,口出不遜,無怪你憤恨。我且問你。你是什麼時候出了書齋?由何路徑到內角門?什麼時候掐死繡紅?他死於何處?講。」
yán shēng tīng bāo gōng wèn dào cǐ chù, jìng bù néng dá, àn àn de dào: hǎo lì hài! hǎo lì hài! wǒ hé cháng qiā sǐ xiù hóng, bù guò shì kǒng jīn chán chū tóu lòu miàn, míng jié yōu guān gù cǐ wǒ cái zhāo rèn qiā sǐ xiù hóng. rú jīn xiāng yé xì xì de shěn wèn, hé shí chū le shū zhāi, yóu hé lù jìng dào nèi jiǎo mén, wǒ rú hé shuō dé chū lái? zhèng zài wèi nán zhī jì, hū tīng yǔ mò zài páng kū dào: xiàng gōng cǐ shí hái bù shuō míng, zhēn gè jiù bù niàn lǎo ān rén zài jiā xuán niàn me? yán shēng yī wén cǐ yán, chù dòng gān fǔ, yòu shì zháo jí, yòu cán kuì, bù jué lèi liú mǎn miàn, xiàng shàng kòu tóu, dào: fàn rén shí shí zuì gāi wàn sǐ, wéi qiú xiāng yé bǐ xià chāo shēng. shuō bà, tòng kū bù zhǐ.
顏生聽包公問到此處,竟不能答,暗暗的道:「好利害!好利害!我何嘗掐死繡紅,不過是恐金蟬出頭露面,名節攸關;故此我才招認掐死繡紅。如今相爺細細的審問,何時出了書齋,由何路徑到內角門,我如何說得出來?」正在為難之際,忽聽雨墨在旁哭道:「相公此時還不說明,真箇就不念老安人在家懸念麼?」顏生一聞此言,觸動肝腑,又是着急,又慚愧,不覺淚流滿面,向上叩頭,道:「犯人實實罪該萬死,惟求相爺筆下超生。」說罷,痛哭不止。
bāo gōng dào: hái yǒu yī shì wèn nǐ. liǔ jīn chán jì yǐ jì jiǎn yǔ nǐ, nǐ wèi hé bù qù, shì hé yuán gù? yán shēng dào: āi yā! xiāng yé ya. qiān cuò wàn cuò zài cǐ chù. nà rì xiù hóng sòng jiǎn zhī hòu, fàn rén gāng rán yào kàn. qià zhí féng jūn héng qián lái jiè shū, fàn rén biàn jiāng cǐ jiǎn yē zài àn tóu shū nèi. shuí zhī féng jūn héng qù hòu, biàn xún bù jiàn, zài yě wú yǒu. fàn rén bìng bù zhī jiǎn zhōng shì hé yán cí, rú hé zhī dào yǒu nèi jiǎo mén zhī yuē ne? bāo gōng tīng le, biàn jué liǎo rán.
包公道:「還有一事問你。柳金蟬既已寄柬與你,你為何不去,是何緣故?」顏生道:「哎呀!相爺呀。千錯萬錯在此處。那日繡紅送柬之後,犯人剛然要看。恰值馮君衡前來借書,犯人便將此柬掖在案頭書內。誰知馮君衡去後,遍尋不見,再也無有。犯人並不知柬中是何言詞,如何知道有內角門之約呢?」包公聽了,便覺瞭然。
zhǐ jiàn chāi yì huí dào: féng jūn héng ná dào. bāo gōng biàn jiào yán shēng zhǔ pú xià qù, lì kè dài féng jūn héng shàng táng. bāo gōng jiàn tā tù ěr yīng sāi, shé méi shǔ yǎn, yǐ zhī shì bù liáng zhī bèi, bǎ jīng táng mù yī pāi, dào: féng jūn héng, kuài jiāng jiǎ míng dào cái, yīn jiān zhì mìng, cóng shí zhāo lái! zuǒ yòu lián shēng cuī xià: jiǎng! jiǎng! jiǎng! féng jūn héng dào: méi yǒu shén me zhāo de. bāo gōng dào: qǐng dà xíng. zuǒ yòu jiāng sān gēn mù wàng táng shàng yī liào. féng jūn héng hài pà, zhǐ de kǒu tǔ shí qíng, jiāng rú hé huàn shàn, rú hé dào jiǎn, rú hé èr gēng zhī shí ná le shàn jiǎn mào míng qián qù, zhǐ yīn xiù hóng yào rǎng, rú hé jiāng tā kòu hóu ér sǐ, yòu rú hé piē xià shàn jiǎn, huàn le bāo fú yín liǎng huí zhuǎn shū fáng, cóng tóu zhì wěi, shù shuō yī biàn. bāo gōng wèn míng, jiào tā huà le gōng, lì kè qǐng yù xíng. wáng mǎ zhāng zhào jiāng gǒu tóu zhá tái lái, hái shì zhào jiù zhāng chéng, dēng shí jiāng féng jūn héng zhá le. dan chi zhī xià, zhǐ xià dé liǔ hóng tián shì yǐ jí yán shēng zhǔ pú bù gǎn yǎng shì.
只見差役回道:「馮君衡拿到。」包公便叫顏生主僕下去,立刻帶馮君衡上堂。包公見他兔耳鶯腮,蛇眉鼠眼,已知是不良之輩,把驚堂木一拍,道:「馮君衡,快將假名盜財,因奸致命,從實招來!」左右連聲催嚇:「講!講!講!」馮君衡道:「沒有什麼招的。」包公道:「請大刑。」左右將三根木望堂上一撂。馮君衡害怕,只得口吐實情,將如何換扇,如何盜柬,如何二更之時拿了扇柬冒名前去,只因繡紅要嚷,如何將他扣喉而死,又如何撇下扇柬,換了包袱銀兩迴轉書房,從頭至尾,述說一遍。包公問明,叫他畫了供,立刻請御刑。王馬張趙將狗頭鍘抬來,還是照舊章程,登時將馮君衡鍘了。丹墀之下,只嚇得柳洪田氏以及顏生主僕不敢仰視。
gāng jiāng shī shǒu dǎ sǎo wán bì, yù xíng réng rán ān fàng. táng shàng hū tīng bāo gōng dào: dài liǔ hóng. zhè yī shēng bǎ gè liǔ hóng xià dé dǎn liè hún fēi, jīn sū gǔ ruǎn, hǎo róng yì zhēng zhā pá zhì gōng táng zhī shàng. bāo gōng dào: wǒ mà nǐ zhè lǎo gǒu! yán shēng shòu hài, jīn chán xuán liáng, xiù hóng zāo hài, lǘ zi bèi shā, yǐ jí féng jūn héng zāo xíng, quán yóu nǐ zhè lǎo gǒu xián pín ài fù ér qǐ, zhì lìng shēng zhě sǐ zhě sǐ ér fù shēng zhě shòu cǐ dà hài. jīn jiāng nǐ fèi yú zhá xià, dà gài bù wěi qū nǐ bà? liǔ hóng tīng le, kòu tóu pèng dì, dào: shí zài bù qū. wàng xiāng yé kāi tiān dì zhī ēn, ráo shù xiǎo lǎo ér, gǎi guò zì xīn, yǐ shú qián qiān. bāo gōng dào: nǐ jì zhī yào shú zuì, tīng běn gé fēn fù. jīn jiāng yán shēng jiāo fù yú nǐ, jiù zài nǐ jiā gōng shū. suǒ yǒu yī qiè fèi yòng, nǐ yāo hǎo hǎo kàn dài. qí míng nián kē kǎo zhī hòu, zhōng yǔ bù zhōng, jí biàn bì yīn. tǎng yán chá sàn shāo yǒu shū yú, wǒ biàn bǎ nǐ ná lái, réng rán fèi yú zhá xià. nǐ gǎn yīng me? liǔ hóng dào: xiǎo lǎo ér yuàn yì, xiǎo lǎo ér yuàn yì.
剛將屍首打掃完畢,御刑仍然安放。堂上忽聽包公道:「帶柳洪。」這一聲把個柳洪嚇得膽裂魂飛,筋酥骨軟,好容易掙扎爬至公堂之上。包公道:「我罵你這老狗!顏生受害,金蟬懸樑,繡紅遭害,驢子被殺,以及馮君衡遭刑,全由你這老狗嫌貧愛富而起,致令生者、死者、死而復生者受此大害。今將你廢於鍘下,大概不委屈你罷?」柳洪聽了,叩頭碰地,道:「實在不屈。望相爺開天地之恩,饒恕小老兒,改過自新,以贖前愆。」包公道:「你既知要贖罪,聽本閣吩咐。今將顏生交付於你,就在你家攻書。所有一切費用,你要好好看待。俟明年科考之後,中與不中,即便畢姻。倘顏查散稍有疏虞,我便把你拿來,仍然廢於鍘下。你敢應麼?」柳洪道:「小老兒願意,小老兒願意。」
bāo gōng biàn jiāng yán chá sàn yǔ mò jiào shàng táng lái, dào: nǐ dú shū yào míng dà yì, wèi hé shī dà yì ér quán xiǎo jié? biàn fēi zhì shì, nǎi xì fǔ rú. zì jīn yǐ hòu, bì xū gǎi guò, wù yāo hǎo hǎo dú shū. àn rì qī jiāng chuāng kè sòng lái, běn gé yǔ nǐ kàn shì. tǎng dé cùn jìn, shù bù fù yǔ mò yī piàn wèi zhǔ zhī xīn. jiù shì píng sù zhī jiān, yě yào jiāng tā hǎo hǎo kàn dài. yán shēng xiàng shàng kòu tóu dào: jǐn zūn tái mìng. sān gè rén yòu cóng xīn xiàng shàng kòu tóu. liǔ hóng xié le yán shēng de shǒu, yán shēng xié le yǔ mò de shǒu, yòu shì huān xǐ, yòu shì shāng xīn, xià le dan chi, tóng le tián shì yī qí huí jiā qù le. cǐ àn yǐ jié. bāo gōng tuì táng, lái zhì shū fáng, biàn jiào bāo xìng: qǐng zhǎn hù wèi.
包公便將顏查散雨墨叫上堂來,道:「你讀書要明大義,為何失大義而全小節?便非志士,乃係腐儒。自今以後,必須改過,務要好好讀書。按日期將窗課送來,本閣與你看視。倘得寸進,庶不負雨墨一片為主之心。就是平素之間,也要將他好好看待。」顏生向上叩頭道:「謹遵台命。」三個人又從新向上叩頭。柳洪攜了顏生的手,顏生攜了雨墨的手,又是歡喜,又是傷心,下了丹墀,同了田氏一齊回家去了。此案已結。包公退堂,來至書房,便叫包興:「請展護衛。」
nǐ dào zhǎn yé jǐ shí huí lái de? tā què lái zài yán chá sàn bái yù táng zhī xiān, zhǐ yīn téng bù chū bǐ lái bù néng xù xiě. shì yǒu huǎn jí, kuàng yán shēng zhī àn shì yī qì de wén zì, zài yě jiān duàn bù dé, rú hé hái yǒu gōng fū tí zhǎn yé ne. rú jīn yán chá sàn zhī àn yǐ wán, bì xū yào shuō yī fān. zhǎn yé zì cóng jiù le lǎo pú yán fú zhī hòu, nà yè biàn gǎn dào jiā zhōng, jiàn le zhǎn zhōng. jiāng mò huā cūn bǐ jiàn lián yīn zhī shì, shù shuō yī huí. bǐ cǐ huàn jiàn zuò le dìng lǐ, biàn jiāng zhàn lú bǎo jiàn gěi tā kàn le. zhǎn zhōng mǎn xīn huān xǐ. zhǎn yé yòu gào sù tā, xiàn zài kāi fēng fǔ yǒu yī jiàn yào jǐn zhī shì, gù cǐ lián yè gǎn huí jiā zhōng, bì xū zǎo fù dōng jīng. zhǎn zhōng dào: zuò huáng jiā guān, lǐ yīng bào xiào cháo tíng. jiā zhōng zhī shì quán yǒu lǎo nú zhào guǎn. yé zì qǐng fàng xīn. zhǎn yé biàn jiào bàn dāng shōu shí xíng lǐ bèi mǎ, lì kè qǐ chéng, jìng bēn kāi fēng fǔ ér lái.
你道展爺幾時回來的?他卻來在顏查散白玉堂之先,只因騰不出筆來不能敘寫。事有緩急,況顏生之案是一氣的文字,再也間斷不得,如何還有功夫提展爺呢。如今顏查散之案已完,必須要說一番。展爺自從救了老僕顏福之後,那夜便趕到家中,見了展忠。將茉花村比劍聯姻之事,述說一回。彼此換劍作了定禮,便將湛盧寶劍給他看了。展忠滿心歡喜。展爺又告訴他,現在開封府有一件要緊之事,故此連夜趕回家中,必須早赴東京。展忠道:「作皇家官,理應報效朝廷。家中之事全有老奴照管。爺自請放心。」展爺便叫伴當收拾行李備馬,立刻起程,竟奔開封府而來。
jí zhì dào le kāi fēng fǔ, xiān jiàn le gōng sūn xiān shēng yǔ wáng mǎ zhāng zhào děng, què bù tí bái yù táng lái jīng, bù guò lüè wèn le wèn: yī xiàng yǒu shén me shì gù méi yǒu? dà jiā jù yán wú shì. yòu wèn zhǎn yé dào: dà gē yuán gào liǎng gè yuè de jiǎ, rú hé nèn zǎo huí lái? zhǎn yé dào: huí jiā jì sǎo wán le, zài jiā wú shì, mò ruò zǎo xiē huí lái, shěng de lín qī cōng máng. yě jiù zhē yǎn guò qù. tā què cān jiàn le xiāng yé, àn àn jiāng bái yù táng zhī shì huí le, bāo gōng tīng le, fēn fù yán jiā fáng fàn, shè fǎ qín ná. zhǎn yé tuì huí gōng suǒ, zì yǒu zhòng rén yǔ tā jiē fēng dǎn chén, yī lián rè nào le jǐ tiān. zhǎn yé měi yè fáng fàn, bìng bù jiàn shén me dòng jìng.
及至到了開封府,先見了公孫先生與王馬張趙等,卻不提白玉堂來京,不過略問了問:「一向有什麼事故沒有?」大家俱言無事。又問展爺道:「大哥原告兩個月的假,如何恁早回來?」展爺道:「回家祭掃完了,在家無事,莫若早些回來,省得臨期匆忙。」也就遮掩過去。他卻參見了相爺,暗暗將白玉堂之事回了,包公聽了,吩咐嚴加防範,設法擒拿。展爺退回公所,自有眾人與他接風撢塵,一連熱鬧了幾天。展爺每夜防範,並不見什麼動靜。
bù xiǎng yóu yán chá sàn àn zhōng, shēng chū jì jiǎn liú dāo zhī shì. bāo gōng suī rán yí xīn, shàng wèi zhī xū shí, rú jīn cǐ àn yǐ jīng duàn míng, guǒ xì yán chá sàn yuān, yīng le jiǎn shàng zhī yán. bāo gōng xiǎng qǐ liú dāo zhī rén, tuì táng lái zhì shū fáng, biàn qǐng zhǎn yé. zhǎn yé suí zhe bāo xìng jìn le shū fáng, cān jiàn bāo gōng. bāo gōng biàn tí qǐ: jì jiǎn liú dāo zhī rén, xíng zōng guǐ mì, lìng rén kě yí. hù wèi xū yào yán jiā fáng fàn cái hǎo. zhǎn yé dào: bēi zhí qián rì tīng jiàn zhǔ guǎn bāo xìng shù shuō cǐ shì, yě jiù yǒu xiē yí xīn. zhè míng shì gěi yán chá sàn biàn yuān, àn lǐ què shì tòu xìn. jù bēi zhí xiǎng, liú dāo zhī rén, kǒng shì bái yù táng le. bēi zhí qiě yǔ gōng sūn cè jì yì qù. bāo gōng diǎn tóu. zhǎn yé tuì chū, lái zhì gōng suǒ, yǐ rán bǐng shàng dēng zhú. dà jiā bǎi shàng jiǔ fàn, bǐ cǐ jiù zuò.
不想由顏查散案中,生出寄柬留刀之事。包公雖然疑心,尚未知虛實,如今此案已經斷明,果系「顏查散冤」,應了柬上之言。包公想起留刀之人,退堂來至書房,便請展爺。展爺隨着包興進了書房,參見包公。包公便提起:「寄柬留刀之人,行蹤詭密,令人可疑。護衛須要嚴加防範才好。」展爺道:「卑職前日聽見主管包興述說此事,也就有些疑心。這明是給顏查散辨冤,暗裡卻是透信。據卑職想,留刀之人,恐是白玉堂了。卑職且與公孫策計議去。」包公點頭。展爺退出,來至公所,已然秉上燈燭。大家擺上酒飯,彼此就座。
gōng sūn biàn wèn zhǎn yé dào: xiāng yé yǒu hé jiàn yù? zhǎn yé dào: xiāng yé wèi jì jiǎn liú dāo zhī shì, jiào dà jiā fáng fàn xiē. wáng cháo dào: cǐ shì yuán wèi yán chá sàn míng yuān. rú jīn jì yǐ duàn míng, yán shēng yǐ guī liǔ jiā qù le, cǐ shí yòu fáng shén me ne? zhǎn yé cǐ shí què bù néng bù gào sù zhòng rén bái yù táng lái jīng zhǎo xún zhī shì, biàn jiāng zài mò huā cūn bǐ jiàn lián yīn, hòu zhì lú huā dàng fāng zhī bái yù táng jìn jīng lái zhǎo yù māo, jí yī wén cǐ yán, biàn jí jí gǎn lái děng qíng yóu shuō le yī biàn. zhāng lóng dào: yuán lái dà gē dìng le qīn le. hái mán zhe wǒ men ne. kǒng pà xiōng dì men yào hē dà gē de xǐ jiǔ. rú jīn jì yǐ shuō chū lái, míng rì shì yào jiā bèi de fá. mǎ hàn dào: hē jiǔ shì xiǎo shì. dàn bù zhī jǐn máo shǔ shì zěn me gè rén? zhǎn yé dào: cǐ rén xìng bái míng yù táng, nǎi wǔ yì zhī zhōng de péng yǒu. zhào hǔ dào: shén me wǔ yì? xiǎo dì bù míng bái. zhǎn yé biàn jiāng xiàn kōng dǎo de zhòng rén shuō chū, yòu jiāng chuò hào ér shuō yǔ zhòng rén tīng le. gōng sūn xiān shēng zài páng tīng dé míng bái, měng rán xǐng wù dào: cǐ rén lái zhǎo dà gē, què shì yào yǔ dà gē hé qì de. zhǎn yé dào: tā yǔ wǒ sù wú chóu xì, yǔ wǒ hé shén me qì ne? gōng sūn cè dào: dà gē, nǐ zì xiǎng xiǎng. tā men wǔ rén hào chēng wǔ shǔ, nǐ què hào chēng yù māo. yān yǒu māo ér bù bǔ shǔ zhī lǐ? zhè míng shì chēn dà gē hào chēng yù māo zhī gù. suǒ yǐ zhī dào tā yào yǔ dà gē hé qì. zhǎn yé dào: xián dì suǒ shuō sì hū yǒu lǐ. dàn wǒ zhè yù māo nǎi shèng shàng suǒ cì, fēi shì liè xiōng yǒu yì chēng māo, yào qī yā péng yǒu. tā ruò zhēn gè wèi cǐ shì ér lái, liè xiōng gān bài xià fēng, cóng cǐ hòu bù chēng yù māo, yě wèi wèi bù kě. zhòng rén shàng wèi dá yán. wéi zhào yé zhèng zài háo yǐn zhī jiān, tīng jiàn zhǎn yé shuō chū cǐ huà, tā què yǒu xiē bù fú qì, ná zhe jiǔ bēi, lì qǐ shēn lái dào: dà gē, nǐ lǎo sù xī dǎn liàng guò rén, jīn rì hé zì něi rú cǐ? zhè yù māo èr zì nǎi shèng shàng suǒ cì, rú hé gǎi dé? tǎng ruò shì nà gè shén me bái táng liě hēi táng liě, tā bù lái biàn bà. tā ruò lái shí, wǒ shāo yī hú kāi kāi de shuǐ bǎ tā chōng zhe hē le, yě qù qù wǒ de zhì qì. zhǎn yé lián máng bǎi shǒu, shuō: sì dì qiāo yán, qǐ bù wén chuāng wài yǒu ěr?
公孫便問展爺道:「相爺有何見諭?」展爺道:「相爺為寄柬留刀之事,叫大家防範些。」王朝道:「此事原為顏查散明冤。如今既已斷明,顏生已歸柳家去了,此時又防什麼呢?」展爺此時卻不能不告訴眾人白玉堂來京找尋之事,便將在茉花村比劍聯姻,後至蘆花盪方知白玉堂進京來找御貓,及一聞此言,便急急敢來等情由說了一遍。張龍道:「原來大哥定了親了。還瞞着我們呢。恐怕兄弟們要喝大哥的喜酒。如今既已說出來,明日是要加倍的罰。」馬漢道:「喝酒是小事。但不知錦毛鼠是怎麼個人?」展爺道:「此人姓白名玉堂,乃五義之中的朋友。」趙虎道:「什麼五義?小弟不明白。」展爺便將陷空島的眾人說出,又將綽號兒說與眾人聽了。公孫先生在旁聽得明白,猛然醒悟道:「此人來找大哥,卻是要與大哥合氣的。」展爺道:「他與我素無讎隙,與我合什麼氣呢?」公孫策道:「大哥,你自想想。他們五人號稱五鼠,你卻號稱御貓。焉有貓兒不捕鼠之理?這明是嗔大哥號稱御貓之故。所以知道他要與大哥合氣。」展爺道:「賢弟所說似乎有理。但我這「御貓」乃聖上所賜,非是劣兄有意稱貓,要欺壓朋友。他若真箇為此事而來,劣兄甘拜下風,從此後不稱御貓,也未為不可。」眾人尚未答言。惟趙爺正在豪飲之間,聽見展爺說出此話,他卻有些不服氣,拿着酒杯,立起身來道:「大哥,你老素昔膽量過人,今日何自餒如此?這「御貓」二字乃聖上所賜,如何改得?倘若是那個甚麼白糖咧黑糖咧,──他不來便罷。他若來時,我燒一壺開開的水把他衝着喝了,也去去我的滯氣。」展爺連忙擺手,說:「四弟悄言,豈不聞窗外有耳?……」
gāng shuō zhì cǐ, zhǐ tīng pāi de yī shēng, cóng wài miàn fēi jìn yī wù, bù piān bù wāi, zhèng dǎ zài zhào hǔ qíng de nà gè jiǔ bēi zhī shàng, zhǐ tīng dāng lāng lāng yī shēng jiāng jiǔ bēi dǎ le gè fěn suì. zhào yé xià le yī tiào, zhòng rén wú bù jīng hài.
剛說至此,只聽拍的一聲,從外面飛進一物,不偏不歪,正打在趙虎擎的那個酒杯之上,只聽噹啷啷一聲將酒杯打了個粉碎。趙爺嚇了一跳,眾人無不驚駭。
zhǐ jiàn zhǎn yé zǎo yǐ chū xí, jiāng chuāng shàn xū yǎn, huí shēn fù yòu jiāng dēng chuī miè. biàn bǎ wài yī tuō xià, lǐ miàn què shì zǎo yǐ jié shù tíng dāng de. àn àn de jiāng bǎo jiàn ná zài shǒu zhōng, què bǎ chuāng shàn jiǎ zuò yī kāi, zhǐ tīng pāi de yī shēng, yòu shì yī wù dǎ zài chuāng shàn shàng. zhǎn yé zhè cái bǎ chuāng shàn yī kāi, suí zhe jìn yī fú shēn cuàn jiāng chū qù, zhǐ jué dé yíng miàn yī gǔ hán fēng, sōu de jiù shì yī dāo. zhǎn yé jiāng jiàn biǎn zhe wǎng shàng yī yíng, suí zhāo suí jià. yòng mù zài xīng guāng zhī xià zǐ xì guān qiáo, jiàn lái rén chuān zhe cù qīng de yè xíng yī kào, jiǎo bù líng lì, yī xī shì qián zài miáo jiā jí jiàn de nà rén.
只見展爺早已出席,將窗扇虛掩,回身復又將燈吹滅。便把外衣脫下,裡面卻是早已結束停當的。暗暗的將寶劍拿在手中,卻把窗扇假做一開,只聽拍的一聲,又是一物打在窗扇上。展爺這才把窗扇一開,隨着勁一伏身竄將出去,只覺得迎面一股寒風,嗖的就是一刀。展爺將劍扁着往上一迎,隨招隨架。用目在星光之下仔細觀瞧,見來人穿著簇青的夜行衣靠,腳步伶俐,依稀是前在苗家集見的那人。
èr rén yě bù yán yǔ, wéi wén dāo jiàn zhī shēng, dīng dāng luàn xiǎng. zhǎn yé bù guò zhāo jià, bìng bù hái shǒu. jiàn tā dāo dāo jǐn bī, mén lù jīng qí. nán xiá àn àn hè cǎi. yòu xiǎng dào: zhè péng yǒu hǎo bù zhī jìn tuì. wǒ ràng zhe nǐ, bù kěn shāng nǐ, yòu hé bì gǎn jǐn shā jué. nán dào wǒ hái pà nǐ bù chéng. àn dào: yě jiào tā zhī dào zhī dào. biàn bǎ bǎo jiàn yī héng. děng dāo lín jìn, yòng gè hè lì zhǎng kōng zhī shì, yòng lì wǎng shàng yī xuē, zhǐ tīng cēng de yī shēng, nà rén de dāo yǐ fēn wèi liǎng duàn, bù gǎn jìn bù. zhǐ jiàn tā jiāng shēn yī zòng yǐ shàng le qiáng tóu, zhǎn yé yī yuè shēn yě gēn shǎng qù nà rén què shàng le ěr fáng, zhǎn yé yòu yuè shēn ér shàng jí zhì dào le ěr fáng, nà rén què shàng le dà táng de fáng shàng zhǎn yé gǎn zhì dà táng fáng shàng, nà rén yī fú shēn yuè guò jí qù. zhǎn yé bù gǎn jǐn zhuī, kǒng yǒu àn qì, què tuì le jǐ bù. cóng zhè biān fáng jí, gāng yào yuè guò. piē jiàn yǎn qián yī dào hóng guāng, máng shuō bù hǎo! bǎ tóu yī dī, gāng duǒ guò mén miàn, què bǎ tóu jīn dǎ luò. nà wù luò zài fáng shàng, gū lǔ lǔ gǔn jiāng xià qù yòu zhī shì gè shí zǐ.
二人也不言語,惟聞刀劍之聲,叮噹亂響。展爺不過招架,並不還手。見他刀刀緊逼,門路精奇。南俠暗暗喝采。又想道:「這朋友好不知進退。我讓着你,不肯傷你,又何必趕盡殺絕。難道我還怕你不成。」暗道:「也叫他知道知道。」便把寶劍一橫。等刀臨近,用個鶴唳長空之勢,用力往上一削,只聽噌的一聲,那人的刀已分為兩段,不敢進步。只見他將身一縱已上了牆頭,展爺一躍身也跟上去;那人卻上了耳房,展爺又躍身而上;及至到了耳房,那人卻上了大堂的房上;展爺趕至大堂房上,那人一伏身越過脊去。展爺不敢緊追,恐有暗器,卻退了幾步。從這邊房脊,剛要越過。瞥見眼前一道紅光,忙說「不好」!把頭一低,剛躲過門面,卻把頭巾打落。那物落在房上,咕嚕嚕滾將下去──又知是個石子。
yuán lái yè xíng rén lìng yǒu yī fān yǎn lì, néng àn zhōng shì wù, suī bù zhēn qiè, què néng fēn bié. zuì pà měng rán huǒ guāng yī liàng, fǎn jué yǎn qián yī hēi. yóu rú hēi tiān zài dēng guāng zhī xià, zhà cóng wū nèi lái, bì xū lüè zhàn piàn shí, fāng jué yǎn qián guāng liàng xiē. zhǎn yé fāng cái jué yǎn qián yǒu huǒ guāng liàng yī huǎng, yǐ zhī nà rén bì yǒu àn qì, gǎn jǐn bǎ tóu yī dī, suǒ yǐ jiāng tóu jīn dǎ luò. yào shì xiē wēi lì bèn diǎn de, bú shì dǎ zài mén miàn zhī shàng, zhòng diǎn dǎ xià fáng lái liě. cǐ shí zhǎn yé zài wǎng jí de nà biān yī wàng, nà rén zǎo yǐ qù le.
原來夜行人另有一番眼力,能暗中視物,雖不真切,卻能分別。最怕猛然火光一亮,反覺眼前一黑。猶如黑天在燈光之下,乍從屋內來,必須略站片時,方覺眼前光亮些。展爺方才覺眼前有火光亮一晃,已知那人必有暗器,趕緊把頭一低,所以將頭巾打落。要是些微力笨點的,不是打在門面之上,重點打下房來咧。此時展爺再往脊的那邊一望,那人早已去了。
cǐ jì zài gōng suǒ zhī nèi, wáng mǎ zhāng zhào dài lǐng chāi yì, dēng lóng huǒ bǎ, gè zhí qì xiè, jù cóng jiǎo mén rào guò, biàn chù sōu zhā, nà lǐ yǒu gè rén yǐng ne. wéi yǒu léng yé zhào hǔ guài jiào yāo he, yí lù luàn rǎng. zhǎn yé yǐ cóng fáng shàng xià lái, zhǎo zháo tóu jīn, huí dào gōng suǒ, lián máng chuān le yī fú yǔ gōng sūn xiān shēng lái zhǎo bāo xìng. qià yù bāo xìng fèng le xiāng yé zhī mìng lái qǐng èr rén. èr rén jí biàn suí tóng bāo xìng yī tóng lái zhì shū fáng, cān jiàn le bāo gōng, biàn shuō fāng cái yǔ nà rén jiāo shǒu qíng xíng. wèi néng ná huò, shí bēi zhí zhī guò. bāo gōng dào: hēi yè zhī jiān yān néng yī zhàn chéng gōng. jù wǒ xiǎng lái, wéi kǒng tā bié shēng zhī yè, nà shí gèng nán ná huò, dào yào dà fèi zhōu zhé ne. yòu zhǔ fù le yī fān, hé shǔ wù yào xiǎo xīn. zhǎn yé yǔ gōng sūn xiān shēng lián lián dá yīng. èr rén tuì chū, lái zhì gōng suǒ, dà jiā jì yì. wéi yǒu zhào hǔ juē zhe zuǐ, zài yě bù yán yǔ le. zì cǐ yè zhī hòu, què yě wú shén dòng jìng, wéi yǒu xiǎo xīn ér yǐ.
此際在公所之內,王馬張趙帶領差役,燈籠火把,各執器械,俱從角門繞過,遍處搜查,那裡有個人影呢。惟有楞爺趙虎怪叫吆喝,一路亂嚷。展爺已從房上下來,找着頭巾,回到公所,連忙穿了衣服與公孫先生來找包興。恰遇包興奉了相爺之命來請二人。二人即便隨同包興一同來至書房,參見了包公,便說方才與那人交手情形。「未能拿獲,實卑職之過。」包公道:「黑夜之間焉能一戰成功。據我想來,惟恐他別生枝葉,那時更難拿獲,倒要大費周折呢。」又囑咐了一番,合署務要小心。展爺與公孫先生連連答應。二人退出,來至公所,大家計議。惟有趙虎撅着嘴,再也不言語了。自此夜之後,卻也無甚動靜,惟有小心而已。
wèi zhī hòu shì rú hé, qiě tīng xià huí fēn xiǎo.
未知後事如何,且聽下回分曉。