strong tì zhǔ míng yuān lán yú gào zhuàng yīn péng shè xiǎn jì jiǎn liú dāo strong
替主鳴冤攔輿告狀 因朋涉險寄柬留刀
qiě shuō bái yù táng jiāng yǔ mò fú qǐ, dào: nǐ jiā xiàng gōng zài nà lǐ? jiǎ láo tóu bù róng yǔ mò dá yán, tā biàn shuō: yán xiàng gōng zài zhè dān wū nèi, dōu shì xiǎo rén men cì hou. bái wǔ yé dào: hǎo. nǐ men yòng xīn fú shì, wǒ zì yǒu shǎng cì. jiǎ láo tóu lián lián dá yīng jǐ gè shì.
且說白玉堂將雨墨扶起,道:「你家相公在那裡?」賈牢頭不容雨墨答言,他便說:「顏相公在這單屋內,都是小人們伺候。」白五爺道:「好。你們用心服侍,我自有賞賜。」賈牢頭連連答應幾個「是」。
cǐ shí yǔ mò yǐ rán gào sù le yán shēng. bái wǔ yé lái zhì wū nèi, jiàn yán shēng péng tóu gòu miàn, suī wú xíng jù jiā shēn, yǐ rán xíng róng qiáo cuì. lián máng shàng qián zhí shǒu dào: rén xiōng, rú hé zāo cǐ yuān wǎng? shuō zhì cǐ, shēng yīn yǒu xiē cǎn qiè. shuí zhī yán shēng háo bù dòng niàn, shuō dào: hài! yú xiōng kuì jiàn xián dì. xián dì dào cǐ hé gān nǎ? bái wǔ yé jiàn yán shēng bìng wú yōu chóu kū qì zhī zhuàng, wéi yǒu xiū róng mǎn miàn, xīn zhōng àn àn diǎn tóu, kuā dào: yán shēng zhēn yīng xióng yě. biàn wèn: cǐ shì yīn hé ér qǐ? yán shēng dào: xián dì wèn tā zěn me? bái yù táng dào: nǐ wǒ zhī jǐ dì xiōng, fēi fàn fàn kě bǐ. nán dào rén xiōng hái mán zhe xiǎo dì bù chéng? yán shēng wú nài, zhǐ de shuō dào: cǐ shì jiē shì yú xiōng zhī guò. biàn shuō: xiù hóng jì jiǎn, yú xiōng bìng wèi kàn míng jiǎn shàng shì hé yán cí. yīn yǒu rén lái, biàn jiāng jiǎn ér fàng zài shū nèi. shuí zhī cǐ jiǎn yí shī. dào le yè jiān, jiù shēng chū cǐ shì. liǔ hóng biàn jiāng yú xiōng chéng sòng běn xiàn. hòu lái kuī dé yǔ mò àn àn dǎ tīng, fāng zhī shì xiǎo jiě yī piàn kǔ xīn, quán shì wèi gù yú xiōng. yú xiōng zì hèn yí shī jiǎn yuē, niàng chéng huò duān. xiōng ruò bù yīng chéng, nán dào hái pān chě guī gé ruò zhì, huài tā de qīng bái? yú xiōng wéi yǒu yī sǐ ér yǐ!
此時雨墨已然告訴了顏生。白五爺來至屋內,見顏生蓬頭垢面,雖無刑具加身,已然形容憔悴。連忙上前執手道:「仁兄,如何遭此冤枉?」說至此,聲音有些慘切。誰知顏生毫不動念,說道:「嗐!愚兄愧見賢弟。賢弟到此何干哪?」白五爺見顏生並無憂愁哭泣之狀,惟有羞容滿面,心中暗暗點頭,夸道:「顏生真英雄也。」便問:「此事因何而起?」顏生道:「賢弟問他怎麼?」白玉堂道:「你我知己弟兄,非泛泛可比。難道仁兄還瞞着小弟不成?」顏生無奈,只得說道:「此事皆是愚兄之過。」便說:「繡紅寄柬,愚兄並未看明柬上是何言詞。因有人來,便將柬兒放在書內。誰知此柬遺失。到了夜間,就生出此事。柳洪便將愚兄呈送本縣。後來虧得雨墨暗暗打聽,方知是小姐一片苦心,全是為顧愚兄。愚兄自恨遺失柬約,釀成禍端。兄若不應承,難道還攀扯閨閣弱質,壞他的清白?愚兄惟有一死而已!」
bái yù táng tīng le yán shēng zhī yán, pō jué yǒu lǐ. fù zhuǎn niàn yī xiǎng, dào: rén xiōng zhī ēn bào ēn, shě jǐ chéng rén, yuán shì dà zhàng fū suǒ wèi. dú bù niàn lǎo bó mǔ zài jiā xuán niàn hū? yī jù huà què bǎ yán shēng de shāng xīn zhāo qǐ, bù yóu de lèi rú yǔ xià. bàn shǎng, shuō dào: yú xiōng sǐ hòu, wàng xián dì zhào kān jiā mǔ. xiōng zài jiǔ quán zhī xià, yě de míng mù. shuō bà, tòng kū bù zhǐ. yǔ mò zài páng yě luò lèi. bái yù táng dào: hé zhì rú cǐ. rén xiōng qiě zì kuān xīn. fán shì hái yào zài sī, suī zé wèi rén, yě dāng wèi jǐ. wén dé kāi fēng fǔ bāo xiāng duàn shì rú shén, hé bú dào nà lǐ qù shēn sù ne? yán shēng dào: xián dì cǐ yán chà yǐ. cǐ shì fēi shì guān fǔ qū dǎ chéng zhāo de, nǎi shì xiōng zì xíng chéng rèn de, yòu hé bì xiàng bāo gōng nà lǐ fēn biàn qù ne? bái yù táng dào: rén xiōng suī rú cǐ shuō. xiǎo dì wéi kǒng běn xiàn xiáng wén ruò dào kāi fēng, zhǐ pà bāo xiāng jiù bù róng rén xiōng zhāo rèn le. nà shí yòu dāng rú hé? yán shēng dào: shū yún: pǐ fū bù kě duó zhì yě, kuàng yú xiōng hū?
白玉堂聽了顏生之言,頗覺有理。復轉念一想,道:「仁兄知恩報恩,舍己成人,原是大丈夫所為。獨不念老伯母在家懸念乎?」一句話卻把顏生的傷心招起,不由得淚如雨下。半晌,說道:「愚兄死後,望賢弟照看家母。兄在九泉之下,也得瞑目。」說罷,痛哭不止。雨墨在旁也落淚。白玉堂道:「何至如此。仁兄且自寬心。凡事還要再思,雖則為人,也當為己。聞得開封府包相斷事如神,何不到那裡去伸訴呢?」顏生道:「賢弟此言差矣。此事非是官府屈打成招的,乃是兄自行承認的,又何必向包公那裡分辯去呢?」白玉堂道:「仁兄雖如此說。小弟惟恐本縣詳文若到開封,只怕包相就不容仁兄招認了。那時又當如何?」顏生道:「書云:「匹夫不可奪志也」,況愚兄乎?」
bái yù táng jiàn yán shēng háo wú huí zhuǎn zhī xīn, tā biàn lìng yǒu gè suàn jì le. biàn jiào yǔ mò jiāng jìn zǐ láo tóu jiào jìn lái. yǔ mò gāng rán lái dào yuàn zhōng, zhǐ jiàn jìn zǐ láo tóu zhèng zài nà lǐ jī jī zhā zhā, zhǐ shǒu huà jiǎo. hū jiàn yǔ mò chū lái, biàn yǒu èr rén yíng jiāng shàng lái, dào: lǎo yǔ ya, yǒu shén me fēn fù de ma? yǔ mò dào: bái lǎo yé qǐng nǐ men èr rén ne. èr rén tīng dé cǐ huà, biàn gǒu diān pì gǔ chuí ér shì de pǎo xiàng qián lái. bái wǔ yé biàn jiào bàn dāng ná chū sì fēng yín zi, duì tā èr rén shuō: zhè shì yín zi sì fēng shǎng nǐ èr rén yī fēng, biào sàn zhòng rén yī fēng, yú xià èr fēng biàn shì cì hou yán xiàng gōng de. cóng cǐ yán xiàng gōng yī qiè shì tǐ, quán shì nǐ èr rén zhào guǎn. tǎng yǒu bú dào zhī chù, wǒ ruò wén zhī, què shì bù yī nǐ men de. èr rén qū xī xiè shǎng, mǎn kǒu yīng chéng.
白玉堂見顏生毫無迴轉之心,他便另有個算計了。便叫雨墨將禁子牢頭叫進來。雨墨剛然來到院中,只見禁子牢頭正在那裡嘰嘰喳喳,指手畫腳。忽見雨墨出來,便有二人迎將上來,道:「老雨呀,有什麼吩咐的嗎?」雨墨道:「白老爺請你們二人呢。」二人聽得此話,便狗顛屁股垂兒似的跑向前來。白五爺便叫伴當拿出四封銀子,對他二人說:「這是銀子四封;賞你二人一封,俵散眾人一封,餘下二封便是伺候顏相公的。從此顏相公一切事體,全是你二人照管。倘有不到之處,我若聞知,卻是不依你們的。」二人屈膝謝賞,滿口應承。
bái wǔ yé yòu duì yán shēng dào: zhè lǐ zhū shì tuǒ xié. xiǎo dì yào jiè yǔ mò suí wǒ jǐ rì, bù zhī rén xiōng jiào tā qù fǒu? yán shēng dào: tā yě zài cǐ wú shì. kuàng cǐ chù jù yǐ ān zhì tuǒ xié, yú xiōng yě yòng tā bù zháo. xián dì zhǐ guǎn jiāng tā dài qù. shuí zhī yǔ mò zǎo yǐ lǐng huì bái wǔ yé zhī yì, biàn xīn rán kòu cí le yán shēng, gēn suí bái wǔ yé chū le jiān zhōng. dào le wú rén zhī chù, yǔ mò biàn wèn bái wǔ yé dào: lǎo yé jiāng xiǎo rén dài chū jiān lái, mò fēi jiào xiǎo rén mán zhe wǒ jiā xiàng gōng, shàng kāi fēng fǔ chéng kòng me? yī jù huà wèn dé bái wǔ yé mǎn xīn huān xǐ, dào: guài zāi, guài zāi! nǐ xiǎo xiǎo nián jì jìng yǒu rú cǐ cōng míng, zhēn zhèng hǎn yǒu. wǒ yuán yǒu cǐ yì, dàn bù zhī nǐ gǎn qù bù gǎn qù? yǔ mò dào: xiǎo rén ruò bù gǎn qù, yě jiù bù wèn le. zì cóng nà rì wǒ jiā xiàng gōng zhāo chéng zhī hòu, xiǎo rén jiù yào shàng jīng nèi kāi fēng fǔ qù. zhǐ yīn jiān nèi wú rén cì hou, gù cǐ dān yán zhì jīn. jīn rì yòu jiàn lǎo yé huà yǔ zhī zhōng, tí bō wǒ jiā xiàng gōng, wǒ jiā xiàng gōng háo bù xǐng wù gù cǐ fāng cái lǎo yé yī shuō yào jiè xiǎo rén gēn suí jǐ tiān, xiǎo rén jiù míng bái le shì wèi zhe cǐ shì. bái wǔ yé hā hā dà xiào dào: wǒ de yì sī, jìng bèi nǐ cāi zhe le. wǒ gào sù nǐ. nǐ xiàng gōng rù le qíng mó le, yī shí yě huà jiě bù kāi. xū dào kāi fēng fǔ gào qù, fāng néng dǎ pò mí guān. nǐ míng rì dào kāi fēng fǔ, jiù bǎ nǐ jiā xiàng gōng wú gù zhāo chéng rèn zuì yuán yóu shēn sù yī fān, bāo gōng zì yǒu duàn fǎ. wǒ zài àn zhōng gěi nǐ ān zhì ān zhì. dà yuē nǐ jiā xiàng gōng jiù kě tuō qù cǐ zāi le. shuō bà, biàn jiào bàn dāng gěi tā shí liǎng yín zi. yǔ mò dào: lǎo yé qián cì shǎng guò liǎng gè guǒ zi, xiǎo rén hái méi shǐ ne. lǎo yé gǎi rì zài shǎng bà. zài zhě xiǎo rén gào zhuàng qù, yāo jiān yě bù hǎo duō dài yín zi. bái wǔ yé diǎn tóu dào: nǐ shuō de yě shì. nǐ jīn rì jiù wǎng kāi fēng fǔ qù, zài fù jìn chù zhù xià. míng rì hǎo qù shēn yuān. yǔ mò lián lián chēng shì. jìng bēn kāi fēng fǔ qù le.
白五爺又對顏生道:「這裡諸事妥協。小弟要借雨墨隨我幾日,不知仁兄叫他去否?」顏生道:「他也在此無事。況此處俱已安置妥協,愚兄也用他不着。賢弟只管將他帶去。」誰知雨墨早已領會白五爺之意,便欣然叩辭了顏生,跟隨白五爺出了監中。到了無人之處,雨墨便問白五爺道:「老爺將小人帶出監來,莫非叫小人瞞着我家相公,上開封府呈控麼?」一句話問得白五爺滿心歡喜,道:「怪哉,怪哉!你小小年紀竟有如此聰明,真正罕有。我原有此意,但不知你敢去不敢去?」雨墨道:「小人若不敢去,也就不問了。自從那日我家相公招承之後,小人就要上京內開封府去。只因監內無人伺候,故此耽延至今。今日又見老爺話語之中,提撥我家相公,我家相公毫不省悟;故此方才老爺一說要借小人跟隨幾天,小人就明白了是為着此事。」白五爺哈哈大笑道:「我的意思,竟被你猜着了。我告訴你。你相公入了情魔了,一時也化解不開。須到開封府告去,方能打破迷關。你明日到開封府,就把你家相公無故招承認罪原由申訴一番,包公自有斷法。我在暗中給你安置安置。大約你家相公就可脫去此災了。」說罷,便叫伴當給他十兩銀子。雨墨道:「老爺前次賞過兩個錁子,小人還沒使呢。老爺改日再賞罷。再者小人告狀去,腰間也不好多帶銀子。」白五爺點頭道:「你說的也是。你今日就往開封府去,在附近處住下。明日好去申冤。」雨墨連連稱「是」。竟奔開封府去了。
shuí zhī jiù shì cǐ yè, kāi fēng fǔ chū le yī jiàn chà yì de shì. bāo gōng měi rì wǔ gēng shàng cháo, bāo xìng lǐ cái yù bèi cì hou, yī qiè guān dài páo fú chá shuǐ gēng tāng jù gè tíng dāng, zhǐ děng bāo gōng yī hū huàn, biàn zhū shì zhěng qí. èr rén zhèng zài jìng hòu, hū tīng bāo gōng ké sòu, bāo xìng lián máng zhí dēng, xiān qǐ lián zi, lái zhì lǐ wū nèi. gāng yào jiāng dēng wǎng zhuō shàng yī fàng, bù jué hài mù jīng xīn, shī shēng dào: āi yō! bāo gōng zài zhàng zi nèi, biàn wèn dào: shén me shì? bāo xìng dào: zhè shì nà lǐ lái de dāo dāo dāo ya? bāo gōng tīng jiàn, jí máng pī yī zuò qǐ, liāo qǐ zhàng zi yī kàn, guǒ jiàn shì míng huàng huǎng de yī bǎ gāng dāo héng zài zhuō shàng, dāo xià hái yā zhe jiǎn tiě ér. biàn jiào bāo xìng: jiāng jiǎn tiě ná lái wǒ kàn. bāo xìng jiāng jiǎn tiě cóng dāo xià chōu chū, chí zhe dēng dì gěi xiāng yé. yī kàn, jiàn shàng miàn yǒu sì gè dà zì xiě zhe yán chá sàn yuān. bāo gōng cǔn duó le yī huì, bù jiě qí yì, zhǐ de jìng miàn chuān yī, qiě zì shàng cháo, qí sàn cháo hòu zài màn màn de fǎng chá.
誰知就是此夜,開封府出了一件詫異的事。包公每日五更上朝,包興李才預備伺候,一切冠帶袍服茶水羹湯俱各停當,只等包公一呼喚,便諸事整齊。二人正在靜候,忽聽包公咳嗽,包興連忙執燈,掀起帘子,來至裡屋內。剛要將燈往桌上一放,不覺駭目驚心,失聲道:「哎喲!」包公在帳子內,便問道:「甚麼事?」包興道:「這是那裡來的刀……刀……刀呀?」包公聽見,急忙披衣坐起,撩起帳子一看,果見是明晃晃的一把鋼刀橫在桌上,刀下還壓着柬帖兒。便叫包興:「將柬帖拿來我看。」包興將柬帖從刀下抽出,持着燈遞給相爺。一看,見上面有四個大字寫着「顏查散冤」。包公忖度了一會,不解其意,只得淨面穿衣,且自上朝,俟散朝後再慢慢的訪查。
dào le cháo zhōng, zhū shì yǐ wán, biàn chéng jiào ér huí. gāng zhì yá mén, zhǐ jiàn cóng rén cóng zhōng pǎo chū gè xiǎo hái lái, zài jiào páng guì dǎo, kǒu chēng yuān wǎng. qià hǎo wáng cháo zǒu dào, jiāng tā huò zhù. bāo gōng jiào zhì gōng táng, là xià jiào, lì kè shēng táng. biàn jiào: dài nà xiǎo hái zi. gāi bān de chuán chū. cǐ shí wáng cháo zhèng zài jiǎo mén wài wèn yǔ mò de míng xìng, hū tīng jiào dài xiǎo hái zi, wáng cháo zhǔ fù dào: jiàn le xiāng yé, bú yào hài pà, bù kě hú shuō. yǔ mò dào: duō chéng lǎo yé jiào dǎo. wáng cháo jìn le jiǎo mén, jiāng yǔ mò dài shàng táng qù. yǔ mò biàn guì dǎo, xiàng shàng kòu tóu.
到了朝中,諸事已完,便乘轎而回。剛至衙門,只見從人叢中跑出個小孩來,在轎旁跪倒,口稱「冤枉」。恰好王朝走到,將他獲住。包公轎至公堂,落下轎,立刻升堂。便叫:「帶那小孩子。」該班的傳出。此時王朝正在角門外問雨墨的名姓,忽聽叫「帶小孩子」,王朝囑咐道:「見了相爺,不要害怕,不可胡說。」雨墨道:「多承老爺教導。」王朝進了角門,將雨墨帶上堂去。雨墨便跪倒,向上叩頭。
bāo gōng wèn dào: nà xiǎo hái jiào shén me míng zì? wèi zhe hé shì? sù shàng lái. yǔ mò dào: xiǎo rén míng jiào yǔ mò, nǎi wǔ jìn xiàn rén. zhǐ yīn tóng wǒ jiā zhǔ rén dào xiáng fú xiàn tóu qīn bāo gōng dào: nǐ zhǔ rén jiào shén me míng zì? yǔ mò dào: xìng yán míng chá sàn. bāo gōng tīng le yán chá sàn sān zì, àn àn dào: yuán lái guǒ yǒu yán chá sàn. biàn wèn dào: tóu zài shén me rén jiā? yǔ mò dào: jiù shì shuāng xīng qiáo liǔ yuán wài jiā. zhè yuán wài míng jiào liǔ hóng, tā shì xiǎo zhǔ rén de gū fū. shuí zhī xiǎo zhǔ rén de gū mǔ sān nián qián jiù sǐ le, cǐ shí què shì xù qǔ de féng shì ān rén. zhǐ yīn liǔ hóng xī xià yǒu gè gū niáng míng liǔ jīn chán, shì cóng xiǎo ér jiù xǔ yǔ wǒ jiā xiàng gōng wèi qī. shuí zhī liǔ hóng jiāng wǒ zhǔ pú èr rén liú zài huā yuán jū zhù, gǎn zé shì tā bù huái hǎo yì. zhù le cái sì tiān, nà rì qīng zǎo, biàn yǒu běn xiàn de yá yì qián lái bǎ wǒ zhǔ rén ná qù le. shuō wǒ zhǔ rén wú gù jiāng xiǎo jiě de yā huán xiù hóng qiā sǐ zài jiǎo mén yǐ wài. huí xiāng yé, xiǎo rén yǔ xiǎo rén de zhǔ rén shí kè bù lí zuǒ yòu. xiǎo rén de zhǔ rén bìng wèi chū huā yuán de shū zhāi, rú hé huì zài nèi jiǎo mén qiā sǐ yā huán ne? bù xiǎng xiǎo rén de zhǔ rén bèi xiàn lǐ ná qù, gāng guò tóu yī táng, jiù mǎn kǒu yīng chéng, shuō shì zì jǐ jiāng yā huán qiā sǐ, qíng yuàn dǐ mìng. bù zhī shì shén me yuán gù? yīn cǐ xiǎo rén dào xiāng yé tái qián, kěn qiú xiāng yé yǔ xiǎo rén de zhǔ rén zuò zhǔ. shuō bà, fù yòu kòu tóu.
包公問道:「那小孩叫什麼名字?為着何事?訴上來。」雨墨道:「小人名叫雨墨,乃武進縣人。只因同我家主人到祥符縣投親……」包公道:「你主人叫什麼名字?」雨墨道:「姓顏名查散。」包公聽了顏查散三字,暗暗道:「原來果有顏查散。」便問道:「投在什麼人家?」雨墨道:「就是雙星橋柳員外家。這員外名叫柳洪,他是小主人的姑夫。誰知小主人的姑母三年前就死了,此時卻是續娶的馮氏安人。只因柳洪膝下有個姑娘名柳金蟬,是從小兒就許與我家相公為妻。誰知柳洪將我主僕二人留在花園居住,敢則是他不懷好意。住了才四天,那日清早,便有本縣的衙役前來把我主人拿去了。說我主人無故將小姐的丫鬟繡紅掐死在角門以外。回相爺,小人與小人的主人時刻不離左右。小人的主人並未出花園的書齋,如何會在內角門掐死丫鬟呢?不想小人的主人被縣裡拿去,剛過頭一堂,就滿口應承,說是自己將丫鬟掐死,情願抵命。不知是什麼緣故?因此小人到相爺台前,懇求相爺與小人的主人作主。」說罷,復又叩頭。
bāo gōng tīng le, shěn yín bàn shǎng, biàn wèn dào: nǐ jiā xiàng gōng jì yǔ liǔ hóng shì qīn qī, xiǎng lái chū rù shì bù bì de le? yǔ mò dào: liǔ hóng wèi rén jí qí gù zhí. màn shuō bié rén, jiù shì xù qǔ de féng shì yě wèi róng wǒ jiā zhǔ rén xiāng jiàn. zhǔ pú zài nà lǐ sì wǔ tiān, jǐn zài huā yuán shū zhāi jū zhù. suǒ yǒu fàn shí chá shuǐ, jù shì xiǎo rén jìn nèi zì qǔ, bìng wèi pài rén fú shì, hěn bù xiàng qīn qī de dào lǐ. cài lǐ tóu lián yī diǎn ér ròu xīng yě méi yǒu. bāo gōng yòu wèn dào: nǐ kě zhī dào xiǎo jiě nà lǐ, chú le xiù hóng hái yǒu jǐ gè yā huán ne? yǔ mò dào: tīng dé shuō xiǎo jiě nà lǐ, jiù zhǐ yī gè yā huán xiù hóng, hái yǒu gè rǔ mǔ tián shì. zhè gè rǔ mǔ què shì gè hǎo rén. bāo gōng máng wèn dào: zěn jiàn dé? yǔ mò dào: xiǎo rén jìn nèi qǔ chá fàn shí, tā jiù xiàng xiǎo rén shuō: yuán zi kōng luò, nǐ men zhǔ pú zài nà lǐ jū zhù xū yào xiǎo xīn, kǒng yǒu bù cè zhī shì. yī wǒ shuō, mò ruò guò yī liǎng tiān, nǐ men hái shì lí le cǐ chù hǎo. bù xiǎng guǒ rán jiù zāo le cǐ shì le. bāo gōng àn àn de chóu chú dào: mò fēi rǔ mǔ xiǎo dé qí zhōng yuán wěi ne? hé bù rú cǐ rú cǐ, kàn shì rú hé. xiǎng bà, biàn jiào jiāng yǔ mò dài xià qù, jiù zài bān fáng lǐ tīng hòu. lì kè fēn fù chāi yì: jiāng liǔ hóng bìng tā jiā rǔ mǔ tián shì fēn bié chuán lái, bù xǔ chuàn gòng. yòu fēn fù: dào xiáng fú xiàn tí yán chá sàn dào fǔ tīng shěn.
包公聽了,沈吟半晌,便問道:「你家相公既與柳洪是親戚,想來出入是不避的了?」雨墨道:「柳洪為人極其固執。慢說別人,就是續娶的馮氏也未容我家主人相見。主僕在那裡四五天,盡在花園書齋居住。所有飯食茶水,俱是小人進內自取,並未派人服侍,很不像親戚的道理。菜裡頭連一點兒肉腥也沒有。」包公又問道:「你可知道小姐那裡,除了繡紅還有幾個丫鬟呢?」雨墨道:「聽得說小姐那裡,就只一個丫鬟繡紅,還有個乳母田氏。這個乳母卻是個好人。」包公忙問道:「怎見得?」雨墨道:「小人進內取茶飯時,他就向小人說:「園子空落,你們主僕在那裡居住須要小心,恐有不測之事。依我說,莫若過一兩天,你們還是離了此處好。」不想果然就遭了此事了。」包公暗暗的躊躇道:「莫非乳母曉得其中原委呢?何不如此如此,看是如何。」想罷,便叫將雨墨帶下去,就在班房裡聽候。立刻吩咐差役:「將柳洪並他家乳母田氏分別傳來,不許串供。」又吩咐:「到祥符縣提顏查散到府聽審。」
bāo gōng zàn tuì táng, yòng fàn bì, zhèng yào xiē xī. zhǐ jiàn chuán liǔ hóng de chāi yì huí lái bǐng dào: liǔ hóng dào àn. lǎo yé fēn fù: cì hou shēng táng. jiāng liǔ hóng dài shàng táng lái, wèn dào: yán chá sàn shì nǐ shén me rén? liǔ hóng dào: shì xiǎo lǎo ér nèi zhí. bāo gōng dào: tā lái cǐ zuò shèn me lái le? liǔ hóng dào: tā zài xiǎo lǎo ér jiā dú shū, wèi de shì míng nián kē kǎo. bāo gōng dào: wén tīng tā yǔ nǐ nǚ ér zì yòu lián yīn, kě shì yǒu de me? liǔ hóng àn àn de nà mèn, dào: yuàn bù dé rén jiā shuō bāo gōng duàn shì rú shén. wǒ jiā lǐ shì tā rú hé zhī dào ne? zhì cǐ wú nài, zhǐ de shuō dào: shì cóng xiǎo ér dìng xià de hūn yīn. tā lái cǐ yī zé wèi dú shū yù bèi kē kǎo, èr zé wèi wán yīn. bāo gōng dào: nǐ kě céng jiāng tā liú xià? liǔ hóng dào: liú tā zài xiǎo lǎo ér jiā jū zhù. bāo gōng dào: nǐ jiā yā huán xiù hóng, kě shì fú shì nǐ nǚ ér de me? liǔ hóng dào: shì cóng xiǎo ér gēn suí xiǎo nǚ ér, jí qí cōng míng, yòu huì xiě, yòu huì suàn, shí shí sǐ dé kě xī. bāo gōng dào: wèi hé sǐ de? liǔ hóng dào: jiù shì bèi yán chá sàn kòu hóu ér sǐ. bāo gōng dào: shén me shí hòu sǐ de? sǐ yú hé chù? liǔ hóng dào: jí zhì xiǎo lǎo ér zhī dào yǐ yǒu èr gǔ zhī bàn. què shì sǐ zài nèi jiǎo mén yǐ wài. bāo gōng tīng bà, jiāng jīng táng mù yī pāi, dào: wǒ bǎ nǐ zhè lǎo gǒu, mǎn kǒu hú shuō! fāng cái nǐ shuō, jí zhì nǐ zhī dào de shí jié yǐ yǒu èr gǔ zhī bàn, zì rán shì nǐ de jiā rén bào yǔ nǐ zhī dào de. nǐ bìng wèi qīn yǎn kàn jiàn shì shuí qiā sǐ de, rú hé jiù shuō shì yán chá sàn xiāng hài? zhè míng míng shì nǐ xián pín ài fù, jiāng yā huán qiā sǐ, yǒu yì wū lài yán shēng. nǐ hái gǎn zài běn gé gēn qián zhī wú me? liǔ hóng jiàn bāo gōng dòng nù, lián máng kòu tóu, dào: xiāng yé qǐng xī nù, róng xiǎo lǎo ér xì xì de shuō. yā huán bèi rén qiā sǐ, xiǎo lǎo ér yuán yě bù zhī shì shuí qiā sǐ de. zhǐ yīn sǐ shī zhī páng là xià yī bǎ shàn zi, què shì yán shēng de míng kuǎn yīn cǐ cái zhī dào shì yán shēng suǒ hài. shuō bà, fù yòu kòu tóu, bāo gōng tīng le, sī xiǎng le bàn shǎng: rú cǐ kàn lái, dìng shì yán shēng zuò xià bù cái zhī shì le.
包公暫退堂,用飯畢,正要歇息。只見傳柳洪的差役回來稟道:「柳洪到案。」老爺吩咐:「伺候升堂。」將柳洪帶上堂來,問道:「顏查散是你甚麼人?」柳洪道:「是小老兒內侄。」包公道:「他來此作甚麼來了?」柳洪道:「他在小老兒家讀書,為的是明年科考。」包公道:「聞聽他與你女兒自幼聯姻,可是有的麼?」柳洪暗暗的納悶,道:「怨不得人家說包公斷事如神。我家裡事他如何知道呢?」至此無奈,只得說道:「是從小兒定下的婚姻。他來此一則為讀書預備科考,二則為完姻。」包公道:「你可曾將他留下?」柳洪道:「留他在小老兒家居住。」包公道:「你家丫鬟繡紅,可是服侍你女兒的麼?」柳洪道:「是從小兒跟隨小女兒,極其聰明,又會寫,又會算,實實死得可惜。」包公道:「為何死的?」柳洪道:「就是被顏查散扣喉而死。」包公道:「什麼時候死的?死於何處?」柳洪道:「及至小老兒知道已有二鼓之半。卻是死在內角門以外。」包公聽罷,將驚堂木一拍,道:「我把你這老狗,滿口胡說!方才你說,及至你知道的時節已有二鼓之半,自然是你的家人報與你知道的。你並未親眼看見是誰掐死的,如何就說是顏查散相害?這明明是你嫌貧愛富,將丫鬟掐死,有意誣賴顏生。你還敢在本閣跟前支吾麼?」柳洪見包公動怒,連忙叩頭,道:「相爺請息怒,容小老兒細細的說。丫鬟被人掐死,小老兒原也不知是誰掐死的。只因死屍之旁落下一把扇子,卻是顏生的名款;因此才知道是顏生所害。」說罷,復又叩頭,包公聽了,思想了半晌:「如此看來,定是顏生作下不才之事了。」
yòu jiàn chāi yì huí dào: rǔ mǔ tián shì chuán dào. bāo gōng jiào bǎ liǔ hóng dài xià qù, jí jiāng tián shì dài shàng táng lái. tián shì nà lǐ jiàn guò zhè yàng táng wēi, yǐ rán xià dé hún bù fù tǐ, hún shēn dǒu yī ér zhàn. bāo gōng wèn dào: nǐ jiù shì liǔ jīn chán de rǔ mǔ? tián shì dào: pó pó zǐ biàn shì. bāo gōng dào: yā huán xiù hóng wèi hé ér sǐ de? cóng shí shuō lái. tián shì dào le cǐ shí, nà gǎn sā huǎng, biàn bǎ rú hé tīng jiàn yuán wài ān rén sī yǔ yào hài yán shēng, zì jǐ rú hé yǔ xiǎo jiě shāng yì yào jiù yán shēng, rú hé jiào xiù hóng sī zèng yán shēng yín liǎng děng huà shuō le. shuí zhī yán gū yé dé le cái wù, bù zhī hé gù, jìng jiāng xiù hóng qiā sǐ le. piān piān de yòu là xià yī bǎ shàn zi, lián nà gè zì tiè ér. wǒ jiā yuán wài jiàn le qì dé liǎo bù dé, jiù bǎ yán gū yé sòng le xiàn le. shuí zhī wǒ jiā de xiǎo jiě jiù shàng le diào le. bāo gōng tīng zhì cǐ, bù jué è rán, dào: zěn me liǔ jīn chán jìng zì sǐ le me? tián shì dào: sǐ le zhī hòu yòu huó le. bāo gōng yòu wèn dào: rú hé yòu huì huó le ne? tián shì dào: jiē yīn wǒ jiā yuán wài ān rén shāng liáng cǐ shì, shuō yán gū yé shì tóu yì tiān jìn le jiān, dì èr tiān gū niáng jiù diào sǐ le kuàng qiě yòu shì wèi guò mén zhī nǚ. zhè yào shì chǎo rǎng chū qù, zhè gè míng shēng ér bù hǎo tīng de. yīn cǐ jiù shuō shì xiǎo jiě bìng de yào sǐ, mǎi kǒu guān cái lái chōng yī chōng, què qiāo qiāo bǎ xiǎo jiě zhuāng liàn le, tíng fàng zài hòu huā yuán chǎng tīng shàng. shuí zhī bàn yè lǐ yǒu rén rǎng shuō: nǐ men xiǎo jiě huó le, hái le hún le. dà jiā huǒ ér tīng jiàn le, guò qù yī kàn, shuí shuō bú shì huó le ne. guān cái gài yě héng guò lái le, xiǎo jiě zài guān cái lǐ zuò zhe ne. bāo gōng dào: guān cái gài rú hé huì héng guò lái ne? tián shì dào: tīng shuō shì zhái nèi de xià rén niú lǘ zi tōu tōu ér dào shī qù. tā jiàn xiǎo jiě huó le, bù zhī zěn me, tā yòu mǒ le bó zi le.
又見差役回道:「乳母田氏傳到。」包公叫把柳洪帶下去,即將田氏帶上堂來。田氏那裡見過這樣堂威,已然嚇得魂不附體,渾身抖衣而戰。包公問道:「你就是柳金蟬的乳母?」田氏道:「婆……婆子便是。」包公道:「丫鬟繡紅為何而死的?從實說來。」田氏到了此時,那敢撒謊,便把如何聽見員外安人私語要害顏生,自己如何與小姐商議要救顏生,如何叫繡紅私贈顏生銀兩等話說了。「誰知顏姑爺得了財物,不知何故,竟將繡紅掐死了。偏偏的又落下一把扇子,連那個字帖兒。我家員外見了氣得了不得,就把顏姑爺送了縣了。誰知我家的小姐就上了吊了。……」包公聽至此,不覺愕然,道:「怎麼柳金蟬竟自死了麼?」田氏道:「死了之後又活了。」包公又問道:「如何又會活了呢?」田氏道:「皆因我家員外安人商量此事,說顏姑爺是頭一天進了監,第二天姑娘就吊死了──況且又是未過門之女。這要是吵嚷出去,這個名聲兒不好聽的。因此就說是小姐病得要死,買口棺材來沖一衝,卻悄悄把小姐裝殮了,停放在後花園敞廳上。誰知半夜裡有人嚷說:「你們小姐活了,還了魂了。」大傢伙兒聽見了,過去一看,誰說不是活了呢。棺材蓋也橫過來了,小姐在棺材裡坐着呢。」包公道:「棺材蓋如何會橫過來呢?」田氏道:「聽說是宅內的下人牛驢子偷偷兒盜屍去。他見小姐活了,不知怎麼,他又抹了脖子了。」
bāo gōng tīng bì, àn àn sī xiǎng dào: kě xī jīn chán yī fān jié liè, jìng bèi wú yì de yán shēng gū fù le. kě hèn yán shēng jì dé cái wù, yòu jiāng xiù hóng qiā sǐ. qí wèi rén de pǐn xíng, jiù bù wèn kě zhī liǎo. rú hé yòu yǒu jì jiǎn liú dāo zhī shì, bìng yǒu xiǎo tóng yǔ mò tì tā shēn yuān ne? xiǎng zhì cǐ, biàn jiào: dài yǔ mò. zuǒ yòu jí jiāng yǔ mò dài shàng táng lái. bāo gōng bǎ jīng táng mù yī pāi, dào: hǎo gǒu cái! nǐ xiǎo xiǎo nián jì, jìng gǎn dà dǎn méng hùn běn gé, gāi dāng hé zuì? yǔ mò jiàn bāo gōng dòng nù, biàn xiàng shàng kòu tóu dào: xiǎo rén jù jù shì shí huà, yān gǎn méng hùn xiāng yé. bāo gōng yī shēng duàn hē: nǐ zhè gǒu cái, jiù gāi zhǎng zuǐ! nǐ shuō nǐ zhǔ rén bìng wèi lí le shū fáng, tā de shàn zi rú hé yòu zài nèi jiǎo mén yǐ wài ne? jiǎng!
包公聽畢,暗暗思想道:「可惜金蟬一番節烈,竟被無義的顏生辜負了。可恨顏生既得財物,又將繡紅掐死。其為人的品行,就不問可知了。如何又有寄柬留刀之事,並有小童雨墨替他伸冤呢?」想至此,便叫:「帶雨墨。」左右即將雨墨帶上堂來。包公把驚堂木一拍,道:「好狗才!你小小年紀,竟敢大膽矇混本閣,該當何罪?」雨墨見包公動怒,便向上叩頭道:「小人句句是實話,焉敢矇混相爺。」包公一聲斷喝:「你這狗才,就該掌嘴!你說你主人並未離了書房,他的扇子如何又在內角門以外呢?講!」
bù zhī yǔ mò huí dá xiē shén me yán yǔ, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知雨墨回答些甚麼言語,且聽下回分解。